Quan Thuật

Chương 940: Ý của anh là....

/3320


- Học thì học được một chút, tuy nhiên Hồng Lâm đại sư nói, phải sau năm năm mới dạy công phu cho tôi. Hiện tại đã ba năm nhưng tôi cảm thấy có chút không được. Hạnh Nhi bên đó có còn chờ không, chỉ có điều tôi không dám gặp cô ấy, nhìn bộ dạng của tôi thế này gặp cô ấy thì nói như thế nào.

Trần Quân vẻ mặt buồn xo.

- Xem ra không nói dối, cậu đánh không lại con trai của Đoàn Hải Thiên, cậu nghĩ lại xem, cậu phải hai năm nữa mới có thể học được võ công của Hồng Lâm đại sư, có lẽ vị sư đó cố làm ra vẻ huyền bí.

Cuối cùng chỉ có cậu là công dã tràng, chỉ sợ đến lúc đó cũng đã chậm. Mặc dù Hồng Lâm đại sư thật sự là cao thủ siêu cấp, nhưng cậu sao có thể khẳng định Đoàn Hải Thiên không phải là cao thủ siêu cấp?

Hơn nữa, công lực của cậu phát triển, Đoàn Hải Thiên chẳng lẽ không tiến bộ, cho nên, cậu có đùa không?

Câu nói cuối cùng của Diệp Phàm như đạn nổ bên tai dập tắt mọi hi vọng của Trần Quân.

- Tuy nhiên, lúc đó sao cậu không đưa Hạnh Nhi chạy đi, đến khi có đứa con, gạo đã nấu thành cơm, có khi nhà họ Đoàn sẽ nhận người.

- Không được! Trần Quân tôi không phải là người như vậy, Vả lại Hạnh Nhi cũng lưu luyến gia đình. Lúc đó Hạnh Nhi nói muốn cố gắng cùng tôi…

Trần Quân lắc đầu, xem ra tư tưởng của cậu ta cũng giống cha cậu ta, cây ngay không thay đổi.

- Gàn bướng! Lúc cậu có thể luyện thành, xem ra cũng đã là một ông già, chẳng lẽ Hạnh Nhi là một bà già cậu lại đi cưới cô ấy?

Diệp Phàm đập bàn, chén trà trên bàn nảy lên.

- Công tử, xin cậu giúp tôi, về sau tôi làm mọi việc đều là vì công tử.

Thịch một tiếng, Trần Quân không ngờ quỳ gối xuống đất.

“Mẹ kiếp, Có phải Trần lão cho mình cần phải làm, hẳn là không phải…

Diệp Phàm loại bỏ suy nghĩ này.

- Sao không tìm cha cậu, ông ấy là cao thủ thất đẳng.

- Cha nói không lo chuyện của tôi, hơn nữa, ông ấy nói võ công đều là do công tử cho ông ấy, bảo tôi đến tìm cậu.

Trần Quân nói thẳng ra.

Xem ra Trần lão cố ý để con trai ông giúp mình, Diệp Phàm trong lòng thầm cảm kích.

- Cậu hiện tại đạt đến cấp nào?

Diệp Phàm hỏi.

- Tứ đẳng nhất phẩm

Trần Quân nói.

- Vậy cậu đoán Đoàn Trách hiện tại có thể đạt đến cấp nào?

Diệp Phàm hỏi.

- Ước chừng là tứ đẳng nhị phẩm, hẳn là không vượt qua tam phẩm

Trần Quân nói.

- Đưa tay đây.

Diệp Phàm không khách khí ra lệnh.

Kiểm tra toàn bộ kinh mạch của Trần Quân, trong lòng Diệp Phàm mừng rỡ. Bởi vì cái cốt của Trần Quân không tồi, nếu có Lôi Âm Cửu Long hoàn hỗ trợ chắc chắn có thể bước vào tứ đẳng nhị phẩm, thậm chí tam phẩm cũng có thể.

Bỗng nhiên nhặt được một cao thủ, Diệp Phàm không vui mới là lạ. Thật ra, Diệp Phàm cũng hiểu được, Trần Khiếu Thiên như vậy chính là muốn giao con trai cho mình. Có lẽ Trần Khiếu Thiên tính tình cố hủ không hợp với con trai.

- Có nghĩ là có thể vượt qua Đoàn Trác ?

Diệp Phàm nhẹ nhàng hỏi, nhưng Trần Quân nghe như một tiếng sấm, miệng giật giật vài cái nói :

- Ừ.

- Tốt, tôi có phương thuốc, cậu đi phối thuốc đi.

Diệp Phàm lấy bút viết ra phương thuốc. Tuy nói hiện tại không có Thái tuế linh dịch để phối chế Lôi Âm Cửu Long Hoàn nhưng thịt trăn may mắn còn một ít, tuy không thể thay thế Thái tuế linh dịch nhưng nhất định có hiệu quả.

Nếu có thể kết hợp với sâm nhiều năm, hơn nữa lần trước nhà họ Mai có hà thủ ô trăm năm tuổi, chắc chắn là có hiệu quả.

Trần Quân mừng rỡ.

- Lô Vĩ trong nhà cậu có sâm rừng này không?

Diệp Phàm hỏi, sâm vài chục năm không dễ tìm, nhà có cũng cất làm của quý. Những đồ quý như vậy vô giá không thể mua.

- Bao nhiêu năm?

Lô Vĩ hỏi.

- Đương nhiên càng lâu càng tốt, ít nhất cũng phải vài năm mới được.

Diệp Phàm nói.

- Em hỏi chút…

Lô Vĩ dập điện thoại.

- Sâm trên núi Trường Bạch thằng nhóc con cũng muốn, cần để làm gì, đó không phải là củ cải để nhổ đâu.

Cha của Lô vĩ Lô Bạch Vân tức giận nói.

- Việc này có thể không hỏi hay không?

Lô Vĩ đến sát người bố cười nói.

- Không hỏi thì đừng có mơ, đi ra đi, đừng đến làm phiền bố nữa…

Lô Bạch Vân tức giận mắng.

- Cần làm gì?

Lúc này Lô Tiên Dật trưởng họ Lô đột nhiên mở mắt, nhìn chăm chú Lô Vĩ.

Cậu nhóc gãi gãi đầu nói:

- Đại ca của cháu nói cần, càng lâu năm càng tốt.

Lô Tiên Dật vừa nghe đưa mắt nhìn Lô Bạch Vân như trao đổi.

- Thật ra là có, đại ca của cháu thì có thể cho, tuy nhiên, nhà họ Lô chúng ta buôn bán không thể cho không, đại ca của con lấy cái gì để đổi.

Lô Bạch Vân thản nhiên nói.

- Hắn chưa nói…

Lô Vĩ ngừng lại một chút, nhìn cha và bác cả, đột nhiên nói:

- Ba, nhà chúng ta không thiếu tiền, đại ca đối với con rất tốt, một cây nhân sâm thì cho anh ấy đi.

- Hừ, thằng nhóc này chắc chắn không nói thật, không nói thật thì không cho, sâm rừng là do tổ tiên chúng ta để lại, dùng một cây thì ít đi một cây. Những năm gần đây, vì bảo tồn mà nhân sâm còn cất giữ để phòng, mỗi năm cũng không dưới năm mươi ngàn.

Lô Bạch Vân nói, xem ra Lô Vĩ không nhận tội thì không có được nhân sâm.

- Con cũng không rõ đại ca cần làm gì? Tuy nhiên, con biết công lực của đại ca không dừng ở ngũ đẳng.

Lô Vĩ quyết định tung ra cái gì đó mạnh mẽ nhất mà người trong nhà chưa biết.

- Không dừng ở ngũ đẳng? không thể nào, thằng nhóc đó có thể đạt đến ngũ đẳng đã là thiên tài. Ở Trung Quốc chúng ta, không có nghe nói đến bằng đó tuổi đã là cao thủ lục đẳng. Đó chỉ có thể là truyện cổ tích.

Lô Bạch Vân căn bản không tin những gì Lô Vĩ nói, chính Lô Tiên Dật cũng tỏ vẻ nghi hoặc, đưa mắt nhìn Lô Vĩ nói:

- Tiểu Vĩ, sao cháu biết hắn không dừng ở ngũ đẳng?

- Lần trước ở Thủy Châu đã cùng Hắc Miêu Thượng Thiên Đồ Chuột bay Âm Gia Sơn tỷ thí…

Lô Vĩ nói.

- Thần chân là ai?

Lô Tiên Dật mặt biến sắc, hỏi.

- Không rõ, đại ca lúc đó có nói Thần chân đối với Câu Ngũ Tỷ có việc liên hệ với nhà họ Lô chúng ta

Lô Vĩ lắc đầu.

- Nam Hải Nhất Trần Cước Mạc, phi điêu ưng Tây Cương Ba ly Miêu Đông Phương thổ địa.

Lô Tiên Dật miệng đột nhiên nói ra câu vè, Lô Vĩ nghe không hiểu, Lô Bạch Vân có vẻ suy nghĩ.

Nhìn thấy Lô Vĩ không hiểu, Lô Bạch Vân thở dài, nói:

- Lô Vĩ, bốn người này chính là bốn cao thủ của Trung Quốc, mỗi người đều thất đẳng, hơn nữa, tuổi chưa quá 32, ít nhất thì tiểu thư thứ tư mới 30 tuổi, là thiên tài.

- Lợi hại, 30 tuổi đạt thất đẳng, đó thật sự là thần.

Lô Vĩ không kìm nổi thở dài nói.

- Có lẽ Diệp Phàm nói Thần chân chính là Nam Hải Nhất Thần Cước, người này gọi là Câu Trần âm nghỉ ngơi. Thường xuyên tự xưng là con cháu của Câu Trần Đại Đế. Hơn nữa, nhìn hơi giống Hắc Toàn Phong Lý Dật, cho nên có tên gọi “Câu Trần âm nghỉ ngơi” ở Lục Bàn trên đảo Hải Nam., đảo này có mấy chục ngàn nhân khẩu, …

Lô Tiên Dật nói.

- Chắc chắn là y, Diệp Phàm nói vậy thì thì chính là gọi Câu Trần Âm Quỳ, hai người này xem ra có gì khúc mắc, đó không biết là gì.

Lô Bạch Vân phân tích, trên mặt có chút hoảng sợ, Lô Tiên Dật cũng hơi biến sắc.

- Bạch Vân, ý của cậu là cậu nhóc đó đã đạt đến thất đẳng?

Lô Tiên Dật cau mày.

- Chắc hẳn là không có khả năng, chú, người 21 tuổi đạt đến thất đẳng, trên đời không có khả năng này.

Lô Bạch Vân nói.

- Tuyệt đối là không có khả năng.

Lô Tiên Dật nói, nhìn Lô Vĩ nói:

- Người Trung Quốc đạt đến thất đẳng ít nhất cũng phải 30 tuổi.

21 tuổi thì nếu luyện công từ trong bụng mẹ thì có khả năng, nội lực tích lũy không phải một thời gian ngắn có khả năng hoàn thành.

Nghi thức xối nước lên đầu, đâm huyệt truyền công pháp đều là trong truyền thuyết.

Có là có loại tuyệt kỹ, nhưng không có khả năng nâng cao nội lực. Nói như tiểu thư Phượng tứ mà nói, sư phụ cô dùng kình lực, mất mười mấy năm, hơn nữa còn có dược liệu hỗ trợ cũng tới 30 tuổi cô mới đật đến sơ bậc thất đẳng.

Hơn nữa, việc đó rất mạo hiểu, chỉ một sơ ý, có khả năng kinh mạch đều bị hủy có thể dẫn đến chết người.

Đây là công pháp tuyệt mật, sự thành công ấy xem còn không đến hai người. Cho nên, mặc dù có việc này nhưng cũng không dám dùng.

Huống chi, trên đời này có mấy gia tộc có được công pháp tuyệt mật này. Trong điều kiện mạo hiểm như vậy, nếu dựa vào điều này để 21 tuổi đạt được thất đẳng tuyệt đối không có khả năng.

- Đúng, tôi cũng đồng ý với suy nghĩ của chú. Xem ra sau lưng Diệp Phàm có siêu cao thủ. Nếu phải giải quyết khúc mắc cùng Nam Hải Thần chân thì vị cao thủ kia chắc chắn sẽ lộ diện. Xem ra đẳng cấp sẽ không thấp.

Lô Bạch Vân nói, vẻ mặt đầy khát khao.

- Cao thủ thất đẳng, chính là người mà tôi muốn thấy.

Lô Tiên Dật vẻ mặt sáng lên, vung mạnh tay, nói:

- Bạch Vân, mở căn phòng bí mật, lấy một cây sâm ra, bảo Lô Vĩ lập tức đưa đi. Người tài nhà họ Lô chúng ta tuyệt đối không thể buông tha.

- Cháu lập tức đi lấy.

Bạch Vân cầm lấy chìa khóa trong tay Lô Tiên Dật.

Lô Vĩ đương nhiên nói tin tức tốt cho Diệp Phàm. Diệp Phàm nghe xong trầm ngâm một lát nói.

- Như vậy đi Lô Vĩ, một năm cậu đi đã đạt đến nhất phẩm tứ đẳng, lần trước bị Câu Ngũ Tỷ đánh thắng, cậu cũng đến đây đi, có lẽ có cơ hội.

- Đại ca, có phải có thể tăng lên một bậc?

Lô Vĩ giọng run run, rất kích động. Bên cạnh Lô Tiên Dật và Lô Bạch Vân đều dựng hết lỗ tai lên.

- Có khả năng, ha ha, xem vận may của cậu.

Diệp Phàm cười trên địa.

- Có phải là đề công cho người?

Lô Bạch Vân không kìm nổi hỏi.

- Đại ca nói là có khả năng.

Lô Vĩ nói, cầm lấy đồ muốn đi.

- Ba với con cùng đi

Lô Bạch Vân nói.


/3320

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status