Từ khi cải cách mở cửa tới nay, rất nhiều doanh nghiệp trong thời kỳ đầu phát triển dùng những thủ đoạn trái quy định để truy cầu tốc độ phát triển, điều này có nguyên nhân do lịch sử quốc gia ở giai đoạn đó. Một số công ty phát triển lên rồi quay lại bù đắp một số việc mình đã làm, nhưng không thể hoàn toàn xóa bỏ mọi dấu vết.
Đặc biệt là loại tập đoàn lớn có liên hệ mật thiết với quan trường khó tẩy thoát hết hiềm nghi.
Lâm Tuyền đợi mãi bên đầu kia không có tiếng đáp lại, chỉ có hơi thở của Cố Hiến Chương, nói thêm:
- Tình huống hiện giờ không phải là Liên hợp Tĩnh Hải muốn tránh là có thể tránh được.
Giọng hòa hoãn hơn, tỏ rõ y không có ý yêu cầu Cố Hiến Chương phải tỏ rõ lập trường.
Vụ án Dương Thiên Hoa có sự tồn tại khách quan, nhưng người phá án mang thành kiến thậm chí nói là có ý đồ khác, Lâm Tuyền nghĩ Cố Hiến Chương thừa biết, y không cần nói những lời đó ra.
Cố Hiến Chương không chần chừ nữa:
- Tôi biết rồi, sẽ gọi lại cho cậu sau.
Ông ta cũng cần thời gian cân nhắc thiệt hơn.
Chứng cứ Dương Thiên Hoa nhận hối lộ rất đầy đủ, trường phòng tổ chức tỉnh ủy đang tại nhiệm bị song quy trực tiếp khiến tỉnh rơi vào bị động, rốt cuộc có nên ủng hộ Liên hợp Tĩnh Hải hay không rất khó quyết định. Quan trọng là tiếng nói của tỉnh trong sự việc này hơi yếu, thậm chí ảnh hưởng tới tiến trình thẩm tra vụ án rất hữu hạn.
Cố Hiến Chương cân nhắc rồi cầm điện thoại lên:
- Thư ký trưởng Đoạn, tôi là Cố Hiến Chương, có rảnh qua chỗ tôi một lát.
Sau vụ án Dương Thiên Hoa, Đoạn Kính Hồng chưa thảo luận sâu với Cố Hiến Chương, không rõ thái độ Cố Hiến Chương ra sao.
- Bộ giám sát yêu cầu Liên hợp Tĩnh Hải phối hợp vụ án Dương Thiên Hoa, gặp phải phản kháng, nên đá bóng sang chỗ tôi.
Đoạn Kính Hồng chủ yếu phụ trách công tác đảng, công hàm chuyển thẳng tới văn phòng tỉnh ủy, ông ta chưa xem toàn văn, không rõ Cố Hiến Chương muốn nói gì, chỉ thuận động tác của Cố Hiến Chương, ngồi xuống ghế sô pha.
- Lâm Tuyền nói với tôi, Liên hợp Tĩnh Hải chịu được khảo nhiệm.
Cố Hiến Chương lại nói:
- Bọn họ có thể phối hợp điều tra, chỉ yêu cầu phải làm rõ vấn đề.
Đoàn Kính Hồng nghĩ, vụ án Dương Thiên Hoa qua bao năm thực chất không còn trọng yếu rồi, nó chỉ chứng minh một suy đoán, có kẻ muốn lấy vụ án này ra làm việc khác.
Lâm Tuyền rất thông minh, biết tranh thủ chủ động, song lại khiến tỉnh bị động. Đoán Kính Hồng không nghĩ Cố Hiến Chương đem tiền đồ chính trị của mình buộc vào Liên hợp Tĩnh Hải, tuy ông ta có bảo vệ Liên hợp Tĩnh Hải ở mức độ nào đó, song sẽ không tỏ rõ lập trường lúc Liên hợp Tĩnh Hải bị sóng gió tập kích thế này.
Đoạn Kính Hồng can nhắc một chút rồi phát biểu:
- Liên hợp Tĩnh Hải phối hợp kiểm tra, nhưng không phải là chủ thể tiếp thụ điều tra, phía Lâm Tuyền có chút bất mãn, đại khái nhìn thấy bộ giám sát nhắm vào Liên hợp Tĩnh Hải.
Chuyện tới bước này thế cục đã rõ, vụ án Dương Thiên Hoa không phải trọng tâm. Ý đồ mượn vụ án công kích Liên hợp Tĩnh Hải quá rõ ràng.
Trong lòng Cố Hiến Chương rất không thoải mái, cùng Liên hợp Tĩnh Hải khống chế ảnh hưởng vụ án tựa hồ thích hợp hơn, trước khi Liên hợp Tĩnh Hải bộc lộ ra vấn đề rõ ràng, không thể tủy tiện vứt bỏ, Liên hợp Tĩnh Hải hiện đang có xu hướng dịch chuyển về phía tây và ra nước ngoài, ông ta bỏ rơi Liên hợp Tĩnh Hải lúc này, đến khi không tra ra vấn đề gì, Liên hợp Tĩnh Hải bỏ đi thì lấy gì bù đắp được, lên chửi vào mặt đám người TW kia sao?
Nếu Liên hợp Tĩnh Hải có vấn đề nghiêm trọng, thì không cần nói gì nữa.
Cố Hiến Chương nghĩ thế, hỏi ra:
- Liên hợp Tĩnh Hải rốt cuộc có qua được khảo nghiệm không?
Đoạn Kính Hồng nhướng mi mắt lên, ông ta đã xác định được sức ảnh hưởng của Liên hợp Tĩnh Hải đủ mạnh khiến Cố Hiến Chương phải coi trọng, không thể vứt bỏ trước khi có kết luận rõ ràng:
- Tôi xem báo hôm nay, thấy sức mạnh giám sát của dư luận rất lớn, TW đầu năm còn yêu cầu chính phủ các cấp tăng cường giám sát dư luận.
Được Đoạn Kính Hồng nhắc nhở, lòng Cố Hiến Chương sáng lên, có kẻ muốn mượn truyền thông tấn công Liên hợp Tĩnh Hải, xem ra tỉnh không cần hạn chế truyền thông, chỉ cần Liên hợp Tĩnh Hải qua được ải này, tỉnh suy nghĩ lập trường cũng không muộn.
Đoạn Kính Hồng đi rồi, Cố Hiến Chương gọi điện cho Lâm Tuyền:
- Tôi tin tưởng Liên hợp Tĩnh Hải qua được khảo nghiệm, có điều hiện tỉnh không có lập trường yêu cầu bộ giám sát khống chế phạm vi điều tra.
Lâm Tuyền nghe thế là hiểu rồi:
- Bất kể là loại khảo nghiệm nào, Liên hợp Tĩnh Hải đều sẵn sàng làm sáng tỏ.
- Ngoài làm sáng tỏ, những cống hiến của Liên hợp Tĩnh Hải nhiều năm qua nên được tuyên truyền, không chút che giấu ...
Lâm Tuyền đợi Cố Hiến Chương cúp điện thoại trước, những chi tiết nhỏ này y rất chú ý, Cố Hiến Chương mặc dù chọn vị trí khéo léo đó là vì thân phận bí thư tỉnh ủy, có điều nằm trong dự liệu của y rồi, câu cuối cùng là xuất phát từ lập trường cá nhân.
Lâm Tuyền lấy một tờ giấy viết lên đó bồn chữ "không chút che giấu".
Liên hợp Tĩnh Hải phát triển thần tốc, không thể không có tỳ vết, che giấu không giải quyết được vấn đề, nhưng tỳ vết cũng không thể che lấp cống hiến.
Trương Văn Phong chuyển câu trả lời của Liên hợp Tĩnh Hải cho tỉnh ủy Đông Hải, không bao lâu sau ông ta nhận được điện thoại của bộ trưởng Diêu Hưng An, tìm hiểu tiến trình vụ án, cuối cùng hỏi tới liên quan giữa Dương Thiên Hoa và Liên hợp Tĩnh Hải.
Cúp điện thoại rồi, Trương Văn An không khỏi trở nên đa nghi, vì sao Diêu Hưng Ân đặc biệt hỏi tới Liên hợp Tĩnh Hải? Hay là Liên hợp Tĩnh Hải đã đi đường thượng tầng, vòng qua cả tỉnh ủy Đông Hải? Xem ra thế lực của chúng không phải nhỏ, song thế cục chưa rõ sẽ chẳng ai tùy tiện tỏ thái độ, chỉ bằng nhân mạch Liên hợp Tĩnh Hải kiến lập mấy năm qua mà đủ à? Trương Văn Phong lắc đầu, ông ta càng cho rằng Liên hợp Tĩnh Hải cuống rồi.
Diêu Hưng An tìm hiểu được tình hình cơ bản từ chỗ Trương Văn Phong, đem theo sổ tay, bảo thư ký chuẩn bị xe.
Hiện ở thủ đô đã không còn nhiều từ hợp viện nữa, nhưng sâu trong con đường rợp bóng lá phố Tĩnh Hiền, vẫn tọa lạ viện tử cổ xưa, cùng con ngõ nhỏ tải đá chỉnh tề.
Xe Diêu Hưng An tiến vào một viện tử trong số, khác với từ hợp viện bình thường, đi qua hành lang dài, còn có hậu viện rộng rãi, một ông già tóc trắng bạc phơ từ sân vườn đi tới, nhìn Diêu Hương An, giọng trầm vang:
- Có hỏi anh chút việc thôi, sao anh lề mề tới lúc này mới đến?
- Chuyện ở bộ con cũng không thể nói bỏ là bỏ được.
Diêu Hưng An giải thích:
- Ba tìm hiểu vụ án Dương Thiên Hoa làm cái gì?
- Đám già bọn ta ở nhà không có việc gì làm, quan tâm một chút tới thời cuộc thì các người chê vướng chân vướng tay à?
Ông già nghiêm khắc nói:
- Vụ án Dương Thiên Hoa ảnh hưởng rất lớn, bộ giám sát phải điều tra tỉ mỉ, có vấn đề phải tra cho rõ. Ta chỉ quan tâm tới tiến trình vụ án, nghe nói Dương Thiên Hoa liên quan tới Liên hợp Tĩnh Hải là sao?
Diêu Hưng An thấy cha già nổi nóng thì phải thua:
- Vụ án Dương Thiên Hoa do Trương Văn Phong điều tra, khi song quy thời cơ không đúng lắm, khi ấy chủ tịch HĐQT của Liên hợp Tĩnh Hải ở nước ngoài, bộ cũng lo y trốn không về, có điều hôm sau y đã quay về, hiện Trương Văn Phong thông qua tỉnh ủy Đông Hải yêu cầu Liên hợp Tĩnh Hải phối hợp điều tra, còn chưa có tiến triển.
- Bộ nắm được những tư liệu nào về Liên hợp Tĩnh Hải rồi?
Ông già mắt sáng quắc nhìn đứa con tuổi quá 50:
- Tĩnh Hải mấy năm qua phát triển rất nhanh, ta muốn trở về xem.
Đặc biệt là loại tập đoàn lớn có liên hệ mật thiết với quan trường khó tẩy thoát hết hiềm nghi.
Lâm Tuyền đợi mãi bên đầu kia không có tiếng đáp lại, chỉ có hơi thở của Cố Hiến Chương, nói thêm:
- Tình huống hiện giờ không phải là Liên hợp Tĩnh Hải muốn tránh là có thể tránh được.
Giọng hòa hoãn hơn, tỏ rõ y không có ý yêu cầu Cố Hiến Chương phải tỏ rõ lập trường.
Vụ án Dương Thiên Hoa có sự tồn tại khách quan, nhưng người phá án mang thành kiến thậm chí nói là có ý đồ khác, Lâm Tuyền nghĩ Cố Hiến Chương thừa biết, y không cần nói những lời đó ra.
Cố Hiến Chương không chần chừ nữa:
- Tôi biết rồi, sẽ gọi lại cho cậu sau.
Ông ta cũng cần thời gian cân nhắc thiệt hơn.
Chứng cứ Dương Thiên Hoa nhận hối lộ rất đầy đủ, trường phòng tổ chức tỉnh ủy đang tại nhiệm bị song quy trực tiếp khiến tỉnh rơi vào bị động, rốt cuộc có nên ủng hộ Liên hợp Tĩnh Hải hay không rất khó quyết định. Quan trọng là tiếng nói của tỉnh trong sự việc này hơi yếu, thậm chí ảnh hưởng tới tiến trình thẩm tra vụ án rất hữu hạn.
Cố Hiến Chương cân nhắc rồi cầm điện thoại lên:
- Thư ký trưởng Đoạn, tôi là Cố Hiến Chương, có rảnh qua chỗ tôi một lát.
Sau vụ án Dương Thiên Hoa, Đoạn Kính Hồng chưa thảo luận sâu với Cố Hiến Chương, không rõ thái độ Cố Hiến Chương ra sao.
- Bộ giám sát yêu cầu Liên hợp Tĩnh Hải phối hợp vụ án Dương Thiên Hoa, gặp phải phản kháng, nên đá bóng sang chỗ tôi.
Đoạn Kính Hồng chủ yếu phụ trách công tác đảng, công hàm chuyển thẳng tới văn phòng tỉnh ủy, ông ta chưa xem toàn văn, không rõ Cố Hiến Chương muốn nói gì, chỉ thuận động tác của Cố Hiến Chương, ngồi xuống ghế sô pha.
- Lâm Tuyền nói với tôi, Liên hợp Tĩnh Hải chịu được khảo nhiệm.
Cố Hiến Chương lại nói:
- Bọn họ có thể phối hợp điều tra, chỉ yêu cầu phải làm rõ vấn đề.
Đoàn Kính Hồng nghĩ, vụ án Dương Thiên Hoa qua bao năm thực chất không còn trọng yếu rồi, nó chỉ chứng minh một suy đoán, có kẻ muốn lấy vụ án này ra làm việc khác.
Lâm Tuyền rất thông minh, biết tranh thủ chủ động, song lại khiến tỉnh bị động. Đoán Kính Hồng không nghĩ Cố Hiến Chương đem tiền đồ chính trị của mình buộc vào Liên hợp Tĩnh Hải, tuy ông ta có bảo vệ Liên hợp Tĩnh Hải ở mức độ nào đó, song sẽ không tỏ rõ lập trường lúc Liên hợp Tĩnh Hải bị sóng gió tập kích thế này.
Đoạn Kính Hồng can nhắc một chút rồi phát biểu:
- Liên hợp Tĩnh Hải phối hợp kiểm tra, nhưng không phải là chủ thể tiếp thụ điều tra, phía Lâm Tuyền có chút bất mãn, đại khái nhìn thấy bộ giám sát nhắm vào Liên hợp Tĩnh Hải.
Chuyện tới bước này thế cục đã rõ, vụ án Dương Thiên Hoa không phải trọng tâm. Ý đồ mượn vụ án công kích Liên hợp Tĩnh Hải quá rõ ràng.
Trong lòng Cố Hiến Chương rất không thoải mái, cùng Liên hợp Tĩnh Hải khống chế ảnh hưởng vụ án tựa hồ thích hợp hơn, trước khi Liên hợp Tĩnh Hải bộc lộ ra vấn đề rõ ràng, không thể tủy tiện vứt bỏ, Liên hợp Tĩnh Hải hiện đang có xu hướng dịch chuyển về phía tây và ra nước ngoài, ông ta bỏ rơi Liên hợp Tĩnh Hải lúc này, đến khi không tra ra vấn đề gì, Liên hợp Tĩnh Hải bỏ đi thì lấy gì bù đắp được, lên chửi vào mặt đám người TW kia sao?
Nếu Liên hợp Tĩnh Hải có vấn đề nghiêm trọng, thì không cần nói gì nữa.
Cố Hiến Chương nghĩ thế, hỏi ra:
- Liên hợp Tĩnh Hải rốt cuộc có qua được khảo nghiệm không?
Đoạn Kính Hồng nhướng mi mắt lên, ông ta đã xác định được sức ảnh hưởng của Liên hợp Tĩnh Hải đủ mạnh khiến Cố Hiến Chương phải coi trọng, không thể vứt bỏ trước khi có kết luận rõ ràng:
- Tôi xem báo hôm nay, thấy sức mạnh giám sát của dư luận rất lớn, TW đầu năm còn yêu cầu chính phủ các cấp tăng cường giám sát dư luận.
Được Đoạn Kính Hồng nhắc nhở, lòng Cố Hiến Chương sáng lên, có kẻ muốn mượn truyền thông tấn công Liên hợp Tĩnh Hải, xem ra tỉnh không cần hạn chế truyền thông, chỉ cần Liên hợp Tĩnh Hải qua được ải này, tỉnh suy nghĩ lập trường cũng không muộn.
Đoạn Kính Hồng đi rồi, Cố Hiến Chương gọi điện cho Lâm Tuyền:
- Tôi tin tưởng Liên hợp Tĩnh Hải qua được khảo nghiệm, có điều hiện tỉnh không có lập trường yêu cầu bộ giám sát khống chế phạm vi điều tra.
Lâm Tuyền nghe thế là hiểu rồi:
- Bất kể là loại khảo nghiệm nào, Liên hợp Tĩnh Hải đều sẵn sàng làm sáng tỏ.
- Ngoài làm sáng tỏ, những cống hiến của Liên hợp Tĩnh Hải nhiều năm qua nên được tuyên truyền, không chút che giấu ...
Lâm Tuyền đợi Cố Hiến Chương cúp điện thoại trước, những chi tiết nhỏ này y rất chú ý, Cố Hiến Chương mặc dù chọn vị trí khéo léo đó là vì thân phận bí thư tỉnh ủy, có điều nằm trong dự liệu của y rồi, câu cuối cùng là xuất phát từ lập trường cá nhân.
Lâm Tuyền lấy một tờ giấy viết lên đó bồn chữ "không chút che giấu".
Liên hợp Tĩnh Hải phát triển thần tốc, không thể không có tỳ vết, che giấu không giải quyết được vấn đề, nhưng tỳ vết cũng không thể che lấp cống hiến.
Trương Văn Phong chuyển câu trả lời của Liên hợp Tĩnh Hải cho tỉnh ủy Đông Hải, không bao lâu sau ông ta nhận được điện thoại của bộ trưởng Diêu Hưng An, tìm hiểu tiến trình vụ án, cuối cùng hỏi tới liên quan giữa Dương Thiên Hoa và Liên hợp Tĩnh Hải.
Cúp điện thoại rồi, Trương Văn An không khỏi trở nên đa nghi, vì sao Diêu Hưng Ân đặc biệt hỏi tới Liên hợp Tĩnh Hải? Hay là Liên hợp Tĩnh Hải đã đi đường thượng tầng, vòng qua cả tỉnh ủy Đông Hải? Xem ra thế lực của chúng không phải nhỏ, song thế cục chưa rõ sẽ chẳng ai tùy tiện tỏ thái độ, chỉ bằng nhân mạch Liên hợp Tĩnh Hải kiến lập mấy năm qua mà đủ à? Trương Văn Phong lắc đầu, ông ta càng cho rằng Liên hợp Tĩnh Hải cuống rồi.
Diêu Hưng An tìm hiểu được tình hình cơ bản từ chỗ Trương Văn Phong, đem theo sổ tay, bảo thư ký chuẩn bị xe.
Hiện ở thủ đô đã không còn nhiều từ hợp viện nữa, nhưng sâu trong con đường rợp bóng lá phố Tĩnh Hiền, vẫn tọa lạ viện tử cổ xưa, cùng con ngõ nhỏ tải đá chỉnh tề.
Xe Diêu Hưng An tiến vào một viện tử trong số, khác với từ hợp viện bình thường, đi qua hành lang dài, còn có hậu viện rộng rãi, một ông già tóc trắng bạc phơ từ sân vườn đi tới, nhìn Diêu Hương An, giọng trầm vang:
- Có hỏi anh chút việc thôi, sao anh lề mề tới lúc này mới đến?
- Chuyện ở bộ con cũng không thể nói bỏ là bỏ được.
Diêu Hưng An giải thích:
- Ba tìm hiểu vụ án Dương Thiên Hoa làm cái gì?
- Đám già bọn ta ở nhà không có việc gì làm, quan tâm một chút tới thời cuộc thì các người chê vướng chân vướng tay à?
Ông già nghiêm khắc nói:
- Vụ án Dương Thiên Hoa ảnh hưởng rất lớn, bộ giám sát phải điều tra tỉ mỉ, có vấn đề phải tra cho rõ. Ta chỉ quan tâm tới tiến trình vụ án, nghe nói Dương Thiên Hoa liên quan tới Liên hợp Tĩnh Hải là sao?
Diêu Hưng An thấy cha già nổi nóng thì phải thua:
- Vụ án Dương Thiên Hoa do Trương Văn Phong điều tra, khi song quy thời cơ không đúng lắm, khi ấy chủ tịch HĐQT của Liên hợp Tĩnh Hải ở nước ngoài, bộ cũng lo y trốn không về, có điều hôm sau y đã quay về, hiện Trương Văn Phong thông qua tỉnh ủy Đông Hải yêu cầu Liên hợp Tĩnh Hải phối hợp điều tra, còn chưa có tiến triển.
- Bộ nắm được những tư liệu nào về Liên hợp Tĩnh Hải rồi?
Ông già mắt sáng quắc nhìn đứa con tuổi quá 50:
- Tĩnh Hải mấy năm qua phát triển rất nhanh, ta muốn trở về xem.
/486
|