Chết tiệt, chuyện này đáng cười sao? Trần Thái Trung có chút tức giận, nhất thời trong lòng quá giận
- Nick, sao tôi nghe thế nào, cảm thấy cậu có chút vui sướng khi người gặp họa thế? Hy vọng cậu không phải cố ý chọc giận tôi.
- Ồ, không không, tôi không có ý đó đâu
Trong điện thoại quốc tế đường dài, Nick cảm thấy có tia sát khí, nhất thời không tiếp tục đùa nữa
- Chuyện đã phát sinh rồi, tôi chỉ có thể nói tôi rất lấy làm tiếc, thật sự, Trần, bên phía Manchester đã không thể thay đổi rồi.
- Cậu không phải nói bên phía Manchester có chút vấn đề sao?
Trần Thái Trung thật sự tức giận
- Kết quả, tôi rời nước Anh vẫn chưa được 1 tuần, cậu lại cầm thư hàm tới? Tôi nghĩ, tôi cần một lời giải thích.
Giải thích? Nick nhất thời nhức đầu, tất nhiên gã không thể nói, ta lúc đó nói như thế, chỉ là muốn làm chút heroin, cho nên, gã cần tìm một lý do.
- Được rồi, cậu không cần phải tức giận, Manchester dù sao cũng là địa bàn của tôi.
Gã cười một tiếng
- Tôi nghĩ, chỗ tôi có kiến nghị, hoặc là cậu có thể có chút hứng thú chăng?
Thư mời của Birmingham còn chưa gửi, lẽ nào không phải sao?
- Được rồi, xin cậu nói cho tôi biết, Birmingham gửi thư mời cho thành phố nào?
Cậu an tâm được rồi, trong thành phố này, cái tôi không làm được, không nhiều.
- Được rồi, tôi đồng ý cách giải thích của anh.
Trần Thái Trung thở dài một tiếng, chuyện đã phát triển đến bước này rồi, kiến nghị của Nick, dường như cũng chính là sự lựa chọn duy nhất của hắn
- Birmingham nơi này, cậu đợi chút đi, tôi sẽ thông báo cho cậu.
- Vậy thì tốt quá rồi, có điều. Chờ đợi là tôi phải trả giá.
Nick bắt đầu mượn gió bẻ măng, bỏ qua cơ hội này, quả thật thiên lý không dung
- Cái này…. Trần, cậu hiểu được àh?
- Nếu câu có lòng tin mang chút đồ từ Trung Quốc, tôi hoan nghênh cậu đến một chuyến
Trần Thái Trung không mặn mà lắm trả lời một câu, hắn đương nhiên biết đối phương muốn gì. Trên tay anh còn có ba mươi hai cục Heroin, có điều, khó lường được ngươi cầm được mười cục đi
- Ừ, hoặc là khi có thời gian, tôi sẽ lại đến một chuyến.
Dập điện thoại, Trần Thái Trung cân nhắc một chút, hay là gọi điện thoại cho Dương Thiến Thiến
- Thiến Thiến, thế này, có chút chuyện, cô nói với bố nuôi một tiếng đi, tôi không có số của Lưu Mẫn…..
- Ha ha, tôi đang ở nhà bố nuôi đây, đang muốn cùng bố về nhà,
Dương Thiến Thiến cười một tiếng
- Đúng rồi, thấy đồ cậu tặng tôi rồi, bố nuôi nói, cậu không mang chút đồ cho bố, ông tức giận lắm đó
Sặc, sao tôi biết được chứ, có thích hợp tặng quà cho Đoàn Vệ Hoa không nữa? Trần Thái Trung nhất thời xấu hổ, hắn còn không kịp nói, điện thoại bên kia có tiếng người lanh lảnh, có vẻ giống như giọng của Thường Tam.
- Ha ha, là tiểu Trần sao? Chào cậu, tôi là Đoàn Vệ Hoa, có chuyện gì thế?
Trần Thái Trung nói kết quả nói chuyện với Nick, Đoàn Vệ Hoa ở đầu dây bên kia có chút ngần ngừ
- Như vậy đi, trong vòng hai ngày, tôi lại gặp gặp mặt Chương Nghiêu Đông, đến lúc đó tôi bảo Lưu Mẫn liên hệ với cậu, hai ngày này, không được ra ngoài đấy.
Dập điện thoại, Đoàn Vệ hoa trong lòng có chút không xong, hôm qua ông ta nói chuyện này với Chương Nghiêu Đông rồi, Bí thư Chương dường như có chút không cam tâm để một số người ra đi
- Ông Đoàn, ông nói thành phố Phượng Hoàng chút ta có thể tranh thủ lên thành phố cấp phó tỉnh được không?
Chỉ là kiếm cớ, thành phố cấp 3 thăng cấp lên thành phố cấp phó tỉnh cần thiên thời địa lời nhân hòa cùng với quy mô thành thị, căn bản không phải mấy cái thành phố hữu hảo đơn giản như thế, Chương Nghiêu Đông không dám chung tay cùng Chu Bỉnh Tùng, nhưng mà giao tài nguyên trên tay như là đi gả con gái như vậy, trong lòng không sướng là điều không nghĩ cũng biết.
Có điều, khi nói đến đây, chủ ý của ông ta dường như chưa nắm chắc, chỉ là dường như có chút không vui mà thôi, bây giờ Manchester đã định rồi, chuyện này chắc chắn càng khó làm.
Manchester chỉ là thành phố cấp ba của nước Anh thôi, hơn nữa còn là thành phố có thể thu phục được, Bí thư Chương không cam tâm đối với việc tặng cho thành phố Tố Ba, bây giờ là thành phố Birmingham hạng hai của Anh, vẫn là xác định vững chắc ký kết loại này, không biết ông ta sẽ nghĩ thế nào đây?
Thôi vậy, không nghĩ nhiều nữa, Đoàn Vệ Hoa lắc đầu, ngẩng đầu nhìn chiến hữu của mình
- Ha, ông Dương, Thiến Thiến này rất thú vị đấy, khi nào tôi giúp ông tìm con rể được không?
- Cha nuôi
Dương Thiến Thiến mặc kệ, bĩu môi trừng mắt, eo thon vừa chuyển, cho ông ta cái sống lưng, thái độ đứa con gái này, đùa làm mấy người cười ha ha.
Trần Thái Trung cũng đang cười, có điều là cười dâm đãng, Đinh Tiểu Ninh vừa mới tắm xong, trên người mặc áo khoác, dáng người nhẹ nhàng giấu sau lớp áo rộng thùng thình, đi lại trong gian phòng, có chút tuyết trắng trước ngực và lớp áo, làm cho người khác hận rằng không thể thăm dò cẩn thận ngắm cảnh.
- Quả nhiên là nửa ẩn nửa hiện, mới là thu hút người nhất
Hắn cười nhẹ một tiếng, vỗ tấm thân trên giường
- Tiểu yêu tinh, qua đây với anh nào.
Đinh Tiểu Ninh trừng mắt nhìn hắn một cái, lộ ra điệu cười cực quyến rũ, lại đang lau khô đầu, còn thường thường đi qua đi lại vài bước, dường như cố ý muốn khiêu chiến hắn.
Không được rồi, Trần Thái Trung bỗng chốc nứng lên, ba bước thì hai bước đã lên rồi, khi Đinh Tiểu Ninh đang cười khanh khách, hắn liền ôm ngang lưng, bế thốc lên giường.
Chiếc áo tắm rộng thùng thình cởi ra, hai bắp chân trắng như tuyết gác lên khuỷu tay hắn, nhìn từ chỗ áo tắm hở ra, thậm chí có thể nhìn đến chỗ mầu đen có cũng như không giữa hai chân kia.
Quẳng nàng nằm trên giường, Trần Thái Trung giơ tay vừa muốn lột đi vẻ ngoài của cô ta, tận hưởng mỹ vị, lại không đề phòng Đinh Tiểu Ninh lộn một vòng, cuộn tròn trong chăn
- Tự em làm được…
Sau một lát, cánh tay trắng như tuyết duỗi ra, vứt tấm áo tắm vứt lên ghế sô pha, rồi lại lùi quay vào trong chăn, con ngươi đen của cô ta nhìn thâm tình với Trần Thái Trung, lời mời gọi không tiếng.
Trần Thái Trung cũng đang hành động, phát hiện Đinh Tiểu Ninh không có cạo lông nách, cái này thật có chút kỳ lạ, trong những người đàn bà đã lên giường với hắn, chỉ có cô ta là như thế, lần trước hắn lại không chú ý tới.
Tuy nhiên, cũng khá phù hợp với ý thức của hắn, người mà, phải có chút lạ mới thích, cũng chính là bởi vì có dã tính, khiến dục vọng của hắn càng tăng vọt.
Trèo lên giường, hắn xốc chăn ra, Đinh Tiểu Ninh làm như biết ý vô lực phản kháng, cuối cùng nhắm tịt mắt, ngay cả khi không phải là lần đầu, thân thể cô ta vẫn có chút hơi run rẩy.
Nhìn thấy bộ lông tươi tốt giữa hai chân cô ta, Trần Thái Trung nhịn không được nữa rồi, cởi bỏ chiếc khắn tắm quấn quanh, liền đè lên tấm thân thể trắng tuyết kia, hôn cuồng nhiệt lên đôi môi kia.
Tiếp theo, mồm hắn thuận theo hôn một đường từ bên tai, mép tóc, cổ xuống dưới, khi hắn hôn đến đôi gò bồng đảo ngạo nghễ đứng thẳng, Đinh Tiểu Ninh run lên, tay nhỏ bẻ của cô ta đặt lên đầu hắn, nắm lấy tóc hắn.
Chỗ đó là khu nhạy cảm của cô ta, hôn không lâu, cô ta đã bắt đầu thở hổn hển rồi, hai chân thon dài chậm rãi mở ra, chỗ rãnh đó có giọt sương rực rỡ, cô ta nỉ non rên
- Được rồi… em được rồi….
Được rồi? Vậy anh em không khách khí nha, Trần Thái Trung tìm đúng vị trí, dùng lực khá nhất, nhất thời cảm thấy chỗ nóng bỏng khác thường, hắn thoải mái quá kìm không nổi rên lên một tiếng
- Ư……
Đinh Tiểu Ninh cũng là lần đầu hưởng thụ phần phong phú khác thường mà, lần trước cô ta chỉ lo đau, sau đó không đau lắm, trên giường lại thừa một Lưu Vọng Nam, cô ta có thể dễ nhịn, nhưng cũng không thể hết mình.
Lần này không giống thế, thế giới hai người yên tĩnh, lại thêm lúc này có chút vị rượu, cô ta thả lỏng toàn bộ thể xác và tinht hần, thoải mái tận hưởng.
Cô ta vừa thả lỏng, Trần Thái Trung cũng sướng chết, Đinh Tiểu Ninh chẳng những khít nóng bỏng, lại còn chủ động dị thường, đôi môi dầy nhỏ nhắn chủ động cuốn lấy đầu lưỡi hắn, hai bên đùi cũng mở ra hết sức nghênh đón.
Nửa tiếng ngắn ngủi, cô ta lên đỉnh đến tận hai ba lần, đợi Trần Thái Trung khi bắn chất lỏng nóng bỏng vào trong cơ thể cô ta, cơ thể cô ta run rẩy, hai chân thon gọn dài mượt gác lên hắn
- Ư..
Một tiếng rên ngân nga, từ trong cơ thể cô ta phát ra.
Cái này…. Hình như là Xá Nữ thiên mệnh chăng? Trần Thái Trung ước chừng phun ra hai mươi mấy phát, mới dừng hoạt động, nằm lên người cô ta, lại nhớ lại thời điểm đáng thương đó, tay lại vô ý nghịch hai đầu ti trên đôi gò bồng đảo đó.
Từ “Xá Nữ” có rất nhiều lời giải thích, có điều trong tiên gia có loại pháp môn, đó là đàn bà thông qua nhận dương khí đến nâng cao cảnh giới bản thân, pháp môn này tốt hay xấu tạm thời không đề cập đến, nhưng mà đàn bà mà luyện thành công pháp đó, có thể thông qua phát động trong cơ thể, mà ép thêm nguyên dương của đàn ông ra ngoài.
Cái gọi là “Thiên mệnh Xá Nữ”, chính là không cần tu luyện pháp môn, đàn bà mà trời sinh có bản lĩnh này, chính là một trong cửu đại danh khí, có điều loại đàn bà này tính dục bình thường cực kỳ tràn đầy, đối với đại đa số đàn ông mà nói, như là ác mộng vậy.
Đàn ông gặp phải loại đàn bà này, không phải là bị hút cạn dầu khô, tuổi thọ không dài, thì cũng trên đầu xanh mượt như rừng nhiệt đới nguyên thủy (ý bị đội mũ xanh ~ cắm sừng), hơn nữa, đàn bà như vậy, kết cục thông thường cũng thê thảm lắm.
Thiên mệnh Xá nữ cực hiếm, nhưng trong đó còn có thể phân chia nhiều loại nhỏ, có điều đối với phân chia cụ thể này, Trần Thái Trung không rõ lắm.
- Nick, sao tôi nghe thế nào, cảm thấy cậu có chút vui sướng khi người gặp họa thế? Hy vọng cậu không phải cố ý chọc giận tôi.
- Ồ, không không, tôi không có ý đó đâu
Trong điện thoại quốc tế đường dài, Nick cảm thấy có tia sát khí, nhất thời không tiếp tục đùa nữa
- Chuyện đã phát sinh rồi, tôi chỉ có thể nói tôi rất lấy làm tiếc, thật sự, Trần, bên phía Manchester đã không thể thay đổi rồi.
- Cậu không phải nói bên phía Manchester có chút vấn đề sao?
Trần Thái Trung thật sự tức giận
- Kết quả, tôi rời nước Anh vẫn chưa được 1 tuần, cậu lại cầm thư hàm tới? Tôi nghĩ, tôi cần một lời giải thích.
Giải thích? Nick nhất thời nhức đầu, tất nhiên gã không thể nói, ta lúc đó nói như thế, chỉ là muốn làm chút heroin, cho nên, gã cần tìm một lý do.
- Được rồi, cậu không cần phải tức giận, Manchester dù sao cũng là địa bàn của tôi.
Gã cười một tiếng
- Tôi nghĩ, chỗ tôi có kiến nghị, hoặc là cậu có thể có chút hứng thú chăng?
Thư mời của Birmingham còn chưa gửi, lẽ nào không phải sao?
- Được rồi, xin cậu nói cho tôi biết, Birmingham gửi thư mời cho thành phố nào?
Cậu an tâm được rồi, trong thành phố này, cái tôi không làm được, không nhiều.
- Được rồi, tôi đồng ý cách giải thích của anh.
Trần Thái Trung thở dài một tiếng, chuyện đã phát triển đến bước này rồi, kiến nghị của Nick, dường như cũng chính là sự lựa chọn duy nhất của hắn
- Birmingham nơi này, cậu đợi chút đi, tôi sẽ thông báo cho cậu.
- Vậy thì tốt quá rồi, có điều. Chờ đợi là tôi phải trả giá.
Nick bắt đầu mượn gió bẻ măng, bỏ qua cơ hội này, quả thật thiên lý không dung
- Cái này…. Trần, cậu hiểu được àh?
- Nếu câu có lòng tin mang chút đồ từ Trung Quốc, tôi hoan nghênh cậu đến một chuyến
Trần Thái Trung không mặn mà lắm trả lời một câu, hắn đương nhiên biết đối phương muốn gì. Trên tay anh còn có ba mươi hai cục Heroin, có điều, khó lường được ngươi cầm được mười cục đi
- Ừ, hoặc là khi có thời gian, tôi sẽ lại đến một chuyến.
Dập điện thoại, Trần Thái Trung cân nhắc một chút, hay là gọi điện thoại cho Dương Thiến Thiến
- Thiến Thiến, thế này, có chút chuyện, cô nói với bố nuôi một tiếng đi, tôi không có số của Lưu Mẫn…..
- Ha ha, tôi đang ở nhà bố nuôi đây, đang muốn cùng bố về nhà,
Dương Thiến Thiến cười một tiếng
- Đúng rồi, thấy đồ cậu tặng tôi rồi, bố nuôi nói, cậu không mang chút đồ cho bố, ông tức giận lắm đó
Sặc, sao tôi biết được chứ, có thích hợp tặng quà cho Đoàn Vệ Hoa không nữa? Trần Thái Trung nhất thời xấu hổ, hắn còn không kịp nói, điện thoại bên kia có tiếng người lanh lảnh, có vẻ giống như giọng của Thường Tam.
- Ha ha, là tiểu Trần sao? Chào cậu, tôi là Đoàn Vệ Hoa, có chuyện gì thế?
Trần Thái Trung nói kết quả nói chuyện với Nick, Đoàn Vệ Hoa ở đầu dây bên kia có chút ngần ngừ
- Như vậy đi, trong vòng hai ngày, tôi lại gặp gặp mặt Chương Nghiêu Đông, đến lúc đó tôi bảo Lưu Mẫn liên hệ với cậu, hai ngày này, không được ra ngoài đấy.
Dập điện thoại, Đoàn Vệ hoa trong lòng có chút không xong, hôm qua ông ta nói chuyện này với Chương Nghiêu Đông rồi, Bí thư Chương dường như có chút không cam tâm để một số người ra đi
- Ông Đoàn, ông nói thành phố Phượng Hoàng chút ta có thể tranh thủ lên thành phố cấp phó tỉnh được không?
Chỉ là kiếm cớ, thành phố cấp 3 thăng cấp lên thành phố cấp phó tỉnh cần thiên thời địa lời nhân hòa cùng với quy mô thành thị, căn bản không phải mấy cái thành phố hữu hảo đơn giản như thế, Chương Nghiêu Đông không dám chung tay cùng Chu Bỉnh Tùng, nhưng mà giao tài nguyên trên tay như là đi gả con gái như vậy, trong lòng không sướng là điều không nghĩ cũng biết.
Có điều, khi nói đến đây, chủ ý của ông ta dường như chưa nắm chắc, chỉ là dường như có chút không vui mà thôi, bây giờ Manchester đã định rồi, chuyện này chắc chắn càng khó làm.
Manchester chỉ là thành phố cấp ba của nước Anh thôi, hơn nữa còn là thành phố có thể thu phục được, Bí thư Chương không cam tâm đối với việc tặng cho thành phố Tố Ba, bây giờ là thành phố Birmingham hạng hai của Anh, vẫn là xác định vững chắc ký kết loại này, không biết ông ta sẽ nghĩ thế nào đây?
Thôi vậy, không nghĩ nhiều nữa, Đoàn Vệ Hoa lắc đầu, ngẩng đầu nhìn chiến hữu của mình
- Ha, ông Dương, Thiến Thiến này rất thú vị đấy, khi nào tôi giúp ông tìm con rể được không?
- Cha nuôi
Dương Thiến Thiến mặc kệ, bĩu môi trừng mắt, eo thon vừa chuyển, cho ông ta cái sống lưng, thái độ đứa con gái này, đùa làm mấy người cười ha ha.
Trần Thái Trung cũng đang cười, có điều là cười dâm đãng, Đinh Tiểu Ninh vừa mới tắm xong, trên người mặc áo khoác, dáng người nhẹ nhàng giấu sau lớp áo rộng thùng thình, đi lại trong gian phòng, có chút tuyết trắng trước ngực và lớp áo, làm cho người khác hận rằng không thể thăm dò cẩn thận ngắm cảnh.
- Quả nhiên là nửa ẩn nửa hiện, mới là thu hút người nhất
Hắn cười nhẹ một tiếng, vỗ tấm thân trên giường
- Tiểu yêu tinh, qua đây với anh nào.
Đinh Tiểu Ninh trừng mắt nhìn hắn một cái, lộ ra điệu cười cực quyến rũ, lại đang lau khô đầu, còn thường thường đi qua đi lại vài bước, dường như cố ý muốn khiêu chiến hắn.
Không được rồi, Trần Thái Trung bỗng chốc nứng lên, ba bước thì hai bước đã lên rồi, khi Đinh Tiểu Ninh đang cười khanh khách, hắn liền ôm ngang lưng, bế thốc lên giường.
Chiếc áo tắm rộng thùng thình cởi ra, hai bắp chân trắng như tuyết gác lên khuỷu tay hắn, nhìn từ chỗ áo tắm hở ra, thậm chí có thể nhìn đến chỗ mầu đen có cũng như không giữa hai chân kia.
Quẳng nàng nằm trên giường, Trần Thái Trung giơ tay vừa muốn lột đi vẻ ngoài của cô ta, tận hưởng mỹ vị, lại không đề phòng Đinh Tiểu Ninh lộn một vòng, cuộn tròn trong chăn
- Tự em làm được…
Sau một lát, cánh tay trắng như tuyết duỗi ra, vứt tấm áo tắm vứt lên ghế sô pha, rồi lại lùi quay vào trong chăn, con ngươi đen của cô ta nhìn thâm tình với Trần Thái Trung, lời mời gọi không tiếng.
Trần Thái Trung cũng đang hành động, phát hiện Đinh Tiểu Ninh không có cạo lông nách, cái này thật có chút kỳ lạ, trong những người đàn bà đã lên giường với hắn, chỉ có cô ta là như thế, lần trước hắn lại không chú ý tới.
Tuy nhiên, cũng khá phù hợp với ý thức của hắn, người mà, phải có chút lạ mới thích, cũng chính là bởi vì có dã tính, khiến dục vọng của hắn càng tăng vọt.
Trèo lên giường, hắn xốc chăn ra, Đinh Tiểu Ninh làm như biết ý vô lực phản kháng, cuối cùng nhắm tịt mắt, ngay cả khi không phải là lần đầu, thân thể cô ta vẫn có chút hơi run rẩy.
Nhìn thấy bộ lông tươi tốt giữa hai chân cô ta, Trần Thái Trung nhịn không được nữa rồi, cởi bỏ chiếc khắn tắm quấn quanh, liền đè lên tấm thân thể trắng tuyết kia, hôn cuồng nhiệt lên đôi môi kia.
Tiếp theo, mồm hắn thuận theo hôn một đường từ bên tai, mép tóc, cổ xuống dưới, khi hắn hôn đến đôi gò bồng đảo ngạo nghễ đứng thẳng, Đinh Tiểu Ninh run lên, tay nhỏ bẻ của cô ta đặt lên đầu hắn, nắm lấy tóc hắn.
Chỗ đó là khu nhạy cảm của cô ta, hôn không lâu, cô ta đã bắt đầu thở hổn hển rồi, hai chân thon dài chậm rãi mở ra, chỗ rãnh đó có giọt sương rực rỡ, cô ta nỉ non rên
- Được rồi… em được rồi….
Được rồi? Vậy anh em không khách khí nha, Trần Thái Trung tìm đúng vị trí, dùng lực khá nhất, nhất thời cảm thấy chỗ nóng bỏng khác thường, hắn thoải mái quá kìm không nổi rên lên một tiếng
- Ư……
Đinh Tiểu Ninh cũng là lần đầu hưởng thụ phần phong phú khác thường mà, lần trước cô ta chỉ lo đau, sau đó không đau lắm, trên giường lại thừa một Lưu Vọng Nam, cô ta có thể dễ nhịn, nhưng cũng không thể hết mình.
Lần này không giống thế, thế giới hai người yên tĩnh, lại thêm lúc này có chút vị rượu, cô ta thả lỏng toàn bộ thể xác và tinht hần, thoải mái tận hưởng.
Cô ta vừa thả lỏng, Trần Thái Trung cũng sướng chết, Đinh Tiểu Ninh chẳng những khít nóng bỏng, lại còn chủ động dị thường, đôi môi dầy nhỏ nhắn chủ động cuốn lấy đầu lưỡi hắn, hai bên đùi cũng mở ra hết sức nghênh đón.
Nửa tiếng ngắn ngủi, cô ta lên đỉnh đến tận hai ba lần, đợi Trần Thái Trung khi bắn chất lỏng nóng bỏng vào trong cơ thể cô ta, cơ thể cô ta run rẩy, hai chân thon gọn dài mượt gác lên hắn
- Ư..
Một tiếng rên ngân nga, từ trong cơ thể cô ta phát ra.
Cái này…. Hình như là Xá Nữ thiên mệnh chăng? Trần Thái Trung ước chừng phun ra hai mươi mấy phát, mới dừng hoạt động, nằm lên người cô ta, lại nhớ lại thời điểm đáng thương đó, tay lại vô ý nghịch hai đầu ti trên đôi gò bồng đảo đó.
Từ “Xá Nữ” có rất nhiều lời giải thích, có điều trong tiên gia có loại pháp môn, đó là đàn bà thông qua nhận dương khí đến nâng cao cảnh giới bản thân, pháp môn này tốt hay xấu tạm thời không đề cập đến, nhưng mà đàn bà mà luyện thành công pháp đó, có thể thông qua phát động trong cơ thể, mà ép thêm nguyên dương của đàn ông ra ngoài.
Cái gọi là “Thiên mệnh Xá Nữ”, chính là không cần tu luyện pháp môn, đàn bà mà trời sinh có bản lĩnh này, chính là một trong cửu đại danh khí, có điều loại đàn bà này tính dục bình thường cực kỳ tràn đầy, đối với đại đa số đàn ông mà nói, như là ác mộng vậy.
Đàn ông gặp phải loại đàn bà này, không phải là bị hút cạn dầu khô, tuổi thọ không dài, thì cũng trên đầu xanh mượt như rừng nhiệt đới nguyên thủy (ý bị đội mũ xanh ~ cắm sừng), hơn nữa, đàn bà như vậy, kết cục thông thường cũng thê thảm lắm.
Thiên mệnh Xá nữ cực hiếm, nhưng trong đó còn có thể phân chia nhiều loại nhỏ, có điều đối với phân chia cụ thể này, Trần Thái Trung không rõ lắm.
/453
|