Lúc này đảng ủy chính quyền xã chợt xuất hiện nhiều con sóng dao động, đây là hiện tượng tự nhiên, lãnh đạo chủ chốt đã điều chỉnh, tất nhiên sẽ dẫn đến biến đổi về chính sách. Còn nữa, Đoạn Kim Ba được điều chỉnh, vậy ai sẽ là bí thư xã Liễu Hà? Bây giờ còn chưa có được tin tức chuẩn xác. Vì vậy lúc này có rất nhiều tin đồn, chỉ sau vài ngày mà không biết có bao nhiêu người được cho rằng sẽ được đề bạt làm bí thư xã Liễu Hà.
Nhan viên trong cơ quan có dao động, tất nhiên Viên Tự Lập sẽ không bỏ mặc, hắn tổ chức hội nghị các cán bộ công nhân viên cơ quan, yêu cầu tất cả mọi người cố gắng công tác, không cần đi theo tin đồn, chuyện điều chỉnh cán bộ là của huyện ủy, không cần nghị luận.
Hiệu quả của hội nghị không quá tốt, tin đồn vẫn rất nhiều, nhưng hầu như tất cả đều không liên quan gì đến Viên Tự Lập. Cũng khó thể trách được, hắn là một phó bí thư hai mươi bốn tuổi, như vậy đã là rất giỏi, nếu hắn hai mươi bốn tuổi mà là chủ tịch xã hay bí thư đảng ủy xã, điều này còn chưa đủ chấn động sao?
Ngày 30 tháng 3 Đoạn Kim Ba về xã, chỉ cần nhìn biểu cảm của hắn thì thấy giống như chưa từng có gì phát sinh. Khi thấy vẻ mặt của Đoạn Kim Ba thì Viên Tự Lập thầm cảm thấy hơi lo lắng, xem ra Đoạn Kim Ba về huyện đã có thu hoạch. Mà Đoạn Kim Ba cũng nhanh chóng tổ chức hội nghị đảng ủy, hắn ở trên hội nghị nhấn mạnh các cán bộ công nhân viên đảng ủy chính quyền cần chú tâm công tác, yêu cầu tất cả thành viên ban ngành đặt tâm tư lên vấn đề công tác.
Đoạn Kim Ba là người cường thế, vì vậy lúc này tất cả tin đồn chợt tan biến.
- Chủ tịch Chu, đây là chuyện gì?
- Không biết, tôi nghe người ta nói vấn đề điều chỉnh nhân sự ở xã Liễu Hà xuất hiện phong ba, nghe nói ý kiến giữa các vị lãnh đạo huyện ủy là không đồng nhất, tình huống cụ thể còn không biết.
- Chủ tịch Chu, nếu điều chỉnh thì phải lập tức đưa ra quyết định trong thời gian này,nếu lần này bí thư Đoạn không được điều chỉnh, như vậy còn được ở lại ít nhất là một năm nữa.
- Tiểu Viên, cậu lo lắng điều gì?
- Chủ tịch Chu, anh cũng biết rồi đấy, bí thư Đoạn không hài lòng về tôi, thời gian dài khó tránh khỏi xung đột. Còn nữa, sự việc bí thư Hào lần trước, tôi đã thầm nghe nói có vài tin đồn, nói rằng sự việc bại lộ, bí thư Đoạn có lẽ đã bộc phát, khi đó càng khó xử lý.
- Tiểu Viên, không nên gấp, chuyện gì nên đến sẽ đến.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đã vào tháng 4, trong phòng nhảy xã Liễu Hà xuất hiện một thứ mới, đó chính là hát karaoke, rất nhiều thanh niên thích thứ này, mỗi tối trong phòng nhảy đều truyền ra tiếng ca hát làm người ta khó thể chìm vào giấc ngủ.
Đoạn Kim Ba rất mê karaoke, hắn hát rất tốt, giọng ấm và hùng hồn, thật sự có phong thái ngôi sao ca nhạc. Vì hắn mê hát nên các thành viên ban ngành cũng có khá nhiều người mê món này, người tích cực nhất phải nói là Dịch Văn Hóa. Dịch Văn Hóa là ủy viên tuyên truyền, thậm chí hắn còn nói sẽ tổ chức thi đấu karaoke xã Liễu Hà, tất nhiên vì vấn đề thời gian nên không ai có thể tham gia, bây giờ là ngày mùa, nếu tổ chức thi đấu ca hát thì sợ rằng sẽ rất phiền.
Viên Tự Lập cố gắng khống chế chính mình, tuy hắn còn trẻ, rất tình nguyện tiếp xúc với những thứ mới lạ, nhưng hoàn cảnh hôm nay thật sự chỉ có thể ép hắn phải bóp chết tâm tư của mình. Đôi khi hắn không phục, vì sao đám thành viên ban ngành có thể thoải mái đi ca hát, chơi gái, thậm chí cả lãnh đạo huyện ủy cũng tham gia, mà chính mình lại phải chú ý tất cả hành động, giống như một cô vợ trẻ, chẳng lẽ cùng vì còn quá trẻ?
Viên Tự Lập bất mãn thì bất mãn nhưng vẫn phải nghiêm khắc yêu cầu chính mình, vì công tác bận rộn nên khoảng thời gian này Thái Ngọc Hoa và Tạ Vũ Hân cũng đến không nhiều. Còn có một vấn đề khác, có một lần Thái Ngọc Hoa đi vào ủy ban xã và vừa lúc gặp mặt Đoạn Kim Ba, thế là Đoạn Kim Ba mời Thái Ngọc Hoa đi hát, Thái Ngọc Hoa không dám từ chối, đành phải đi theo. Nghe nói hôm đó ca đến khuya, Thái Ngọc Hoa rất bất đắc dĩ đành phải bỏ đi trước, cũng nhờ Liêu Hồng Vận nghĩ biện pháp mới có thể thoát thân. Vì vậy Thái Ngọc Hoa suy xét và cảm thấy dưới tình huống bình thường mình không nên đến ủy ban xã, dù sao Viên Tự Lập cũng là lãnh đạo được phân công quản lý giáo dục, nhiều khi chỉ cần ở trường cũng có thể gặp mặt hắn.
Viên Tự Lập có vài phần kính trọng với Liêu Hồng Vận, người này không phải chỉ là lưu manh, còn có đầu óc kinh doanh, nếu là người bình thường thì hắn sẽ rất chướng mắt. Ví dụ như vấn đề đối đãi với Đoạn Kim Ba, Viên Tự Lập thông qua nhiều lần tiếp xúc mà biết Liêu Hồng Vận cũng không quá quan tâm đến Đoạn Kim Ba, đôi khi làm một người cũng không nhất thiết phải dựa vào quyền uy để áp chế người khác, như vậy sẽ không làm người ta tâm phục khẩu phục.
Một tuần trôi qua, vấn đề điều chỉnh cán bộ vẫn không có bất kỳ kết quả nào như trước, xã Liễu Hà dần bình tĩnh trở lại, rất nhiều người tin tình huống Đoạn Kim Ba đến nhận chức trưởng phòng thương mại chỉ là tin đồn mà thôi, có thể là giả. Nếu là thật thì sau khi cán bộ biết được mình điều chỉnh sẽ không cố gắng công tác, bây giờ Đoạn Kim Ba cực kỳ nhiệt tình, nào giống bộ dạng sẽ bị điều chỉnh?
Ngày 15 tháng 4 xã Liễu Hà tổ chức hội nghị đảng ủy, tất cả thành viên ban ngành đều tham gia, hội nghị lần này chủ yếu liên quan đến vấn đề phân công công tác. Khi nhận được thông báo hội nghị thì Viên Tự Lập cảm thấy tình cảnh xấu, năm nay tác phong công tác của Đoạn Kim Ba có chuyển biến rất lớn, những thói quen trước kia bị đánh vỡ, bình thường mỗi tháng đảng ủy sẽ tổ chức hội nghị một lần, trước khi hội nghị sẽ thường tổ chức hội ý giữa các bí thư để xác định chương trình hội nghị và các vấn đề cần thảo luận, nhưng năm nay Đoạn Kim Ba không tổ chức hội ý, nhiều khi đảng ủy tạm thời không thông báo, tuy vậy cũng đã có vài hội nghị đảng ủy được tổ chức.
- Vấn đề phân công các thành viên ban ngành, không cần đưa ra điều chỉnh gì lớn, căn cứ vào yêu cầu công tác, tôi tiến hành một vài điều chỉnh nhỏ. Xét thấy phân công giữa các lãnh đạo đảng ủy và phó chủ tịch khối chính quyền có chút hỗn hợp, lần này tôi xác định đồng chí Viên Tự Lập không tiếp tục phân công quản lý dân chính và giao thông, đồng chí Trần Bình là người quản lý dân chính và giao thông, đồng chí Dịch Văn Hóa phân công quản lý kế hoạch hóa gia đình và trạm y tế.
Viên Tự Lập không có chút bất ngờ, dự liệu của hắn quả nhiên chính xác, Đoạn Kim Ba đã không nhịn được. Năm trước Đoạn Kim Ba đến huyện ủy phản ánh tình huống đã bị phó bí thư Hào Vĩnh Khải mở lời răn dạy, vì muốn hòa hoãn cái nhìn không tốt của lãnh đạo mà không điều chỉnh phân công Viên Tự Lập, thời gian dài không có việc gì xảy ra, vì vậy bây giờ Đoạn Kim Ba muốn điều chỉnh lại. Đoạn Kim Ba sẽ không động vào khối cơ quan, Hoàng Lâm là người được phân công quản lý cơ quan, Đoạn Kim Ba biết rất rõ, vì vậy mới tìm biện pháp khác. Nhưng Đoạn Kim Ba cũng suy xét đến lực ảnh hưởng, cũng không hoàn toàn rút đi tất cả những đơn vị Viên Tự Lập được phân công quản lý, nếu không giáo dục cũng không còn nằm trong tay Viên Tự Lập.
- Các đồng chí, có ý kiến gì không?
- Bí thư Đoạn, tôi có ý kiến.
- Mời chủ tịch Chu.
- Vấn đề liên quan đến phân công các thành viên ban ngành, tất cả mọi người đều phải phục tùng quyết định của đảng ủy, lần này tôi cũng không có ý kiến gì với vấn đề điều chỉnh phân công, tôi chỉ có một đề nghị với việc đồng chí Trịnh Kiến Thiết được phân công quản lý tài chính. Đồng chí Trịnh Kiến Thiết là người được phân công nông nghiệp, nhiệm vụ công tác rất nặng, áp lực lớn, hơn phân nửa thời gian đều chỉ trợ giúp tôi một chút mà thôi. Vì vậy tôi đề nghị cắt phân công đồng chí Trịnh Kiến Thiết khỏi phòng tài chính, đề nghị đồng chí Viên Tự Lập phân công quản lý tài chính. Mọi người đều biết đồng chí Viên Tự Lập được phân công quản lý cơ quan, trong cơ quan thường chi nhiều, cần có tài chính kịp thời, vì xem xét phương diện có lợi cho công tác, tôi đề nghị cho đồng chí Viên Tự Lập đến quản lý tài chính, không biết đồng chí Trịnh Kiến Thiết có ý kiến gì không?
- Tôi không có ý kiến.
Trịnh Kiến Thiết nhanh chóng trả lời, một năm qua hắn được phân công tài chính nhưng chẳng thể chui lọt, vấn đề tiền bạc đều chỉ có thể nghe lời bí thư và chủ tịch, hắn là một phó bí thư được phân công quản lý nông nghiệp, căn bản không có tác dụng.
- Phòng tài chính là ngành trực tiếp lệ thuộc khối chính quyền, rất quan trọng, có nên suy xét cho chủ tịch Chu trực tiếp quản lý hay không?
- Bí thư Đoạn, điều này không phù hợp, tôi là người phụ trách khối chính quyền, là người chủ quản kinh tế, nếu quá nhiều vấn đề thì tôi khó thể nào cai quản hết được. Vì đây là một ngành, nếu bí thư hay chủ tịch trực tiếp trông nom thì các ngành khác sẽ thế nào, vì vậy tôi đề nghị cho đồng chí Viên Tự Lập trực tiếp phân công tài chính.
- Được rồi, đồng chí Viên Tự Lập được điều chỉnh phân công quản lý tài chính.
Sau khi kết thúc hội nghị thì Viên Tự Lập không nói gì mà trực tiếp rời khỏi phòng họp, bây giờ quan hệ giữa hăn và Đoạn Kim Ba càng thêm căng thẳng, mà căng thẳng này cũng có thể nhìn ra quan hệ giữa Chu Nghĩa Hải và Đoạn Kim Ba. Ai cũng hiểu bây giờ Đoạn Kim Ba công khai không quan tâm, không sợ chuyển biến xấu, chẳng lẽ có chỗ dựa rất vững chắc?
Nhan viên trong cơ quan có dao động, tất nhiên Viên Tự Lập sẽ không bỏ mặc, hắn tổ chức hội nghị các cán bộ công nhân viên cơ quan, yêu cầu tất cả mọi người cố gắng công tác, không cần đi theo tin đồn, chuyện điều chỉnh cán bộ là của huyện ủy, không cần nghị luận.
Hiệu quả của hội nghị không quá tốt, tin đồn vẫn rất nhiều, nhưng hầu như tất cả đều không liên quan gì đến Viên Tự Lập. Cũng khó thể trách được, hắn là một phó bí thư hai mươi bốn tuổi, như vậy đã là rất giỏi, nếu hắn hai mươi bốn tuổi mà là chủ tịch xã hay bí thư đảng ủy xã, điều này còn chưa đủ chấn động sao?
Ngày 30 tháng 3 Đoạn Kim Ba về xã, chỉ cần nhìn biểu cảm của hắn thì thấy giống như chưa từng có gì phát sinh. Khi thấy vẻ mặt của Đoạn Kim Ba thì Viên Tự Lập thầm cảm thấy hơi lo lắng, xem ra Đoạn Kim Ba về huyện đã có thu hoạch. Mà Đoạn Kim Ba cũng nhanh chóng tổ chức hội nghị đảng ủy, hắn ở trên hội nghị nhấn mạnh các cán bộ công nhân viên đảng ủy chính quyền cần chú tâm công tác, yêu cầu tất cả thành viên ban ngành đặt tâm tư lên vấn đề công tác.
Đoạn Kim Ba là người cường thế, vì vậy lúc này tất cả tin đồn chợt tan biến.
- Chủ tịch Chu, đây là chuyện gì?
- Không biết, tôi nghe người ta nói vấn đề điều chỉnh nhân sự ở xã Liễu Hà xuất hiện phong ba, nghe nói ý kiến giữa các vị lãnh đạo huyện ủy là không đồng nhất, tình huống cụ thể còn không biết.
- Chủ tịch Chu, nếu điều chỉnh thì phải lập tức đưa ra quyết định trong thời gian này,nếu lần này bí thư Đoạn không được điều chỉnh, như vậy còn được ở lại ít nhất là một năm nữa.
- Tiểu Viên, cậu lo lắng điều gì?
- Chủ tịch Chu, anh cũng biết rồi đấy, bí thư Đoạn không hài lòng về tôi, thời gian dài khó tránh khỏi xung đột. Còn nữa, sự việc bí thư Hào lần trước, tôi đã thầm nghe nói có vài tin đồn, nói rằng sự việc bại lộ, bí thư Đoạn có lẽ đã bộc phát, khi đó càng khó xử lý.
- Tiểu Viên, không nên gấp, chuyện gì nên đến sẽ đến.
Thời gian chậm rãi trôi qua, đã vào tháng 4, trong phòng nhảy xã Liễu Hà xuất hiện một thứ mới, đó chính là hát karaoke, rất nhiều thanh niên thích thứ này, mỗi tối trong phòng nhảy đều truyền ra tiếng ca hát làm người ta khó thể chìm vào giấc ngủ.
Đoạn Kim Ba rất mê karaoke, hắn hát rất tốt, giọng ấm và hùng hồn, thật sự có phong thái ngôi sao ca nhạc. Vì hắn mê hát nên các thành viên ban ngành cũng có khá nhiều người mê món này, người tích cực nhất phải nói là Dịch Văn Hóa. Dịch Văn Hóa là ủy viên tuyên truyền, thậm chí hắn còn nói sẽ tổ chức thi đấu karaoke xã Liễu Hà, tất nhiên vì vấn đề thời gian nên không ai có thể tham gia, bây giờ là ngày mùa, nếu tổ chức thi đấu ca hát thì sợ rằng sẽ rất phiền.
Viên Tự Lập cố gắng khống chế chính mình, tuy hắn còn trẻ, rất tình nguyện tiếp xúc với những thứ mới lạ, nhưng hoàn cảnh hôm nay thật sự chỉ có thể ép hắn phải bóp chết tâm tư của mình. Đôi khi hắn không phục, vì sao đám thành viên ban ngành có thể thoải mái đi ca hát, chơi gái, thậm chí cả lãnh đạo huyện ủy cũng tham gia, mà chính mình lại phải chú ý tất cả hành động, giống như một cô vợ trẻ, chẳng lẽ cùng vì còn quá trẻ?
Viên Tự Lập bất mãn thì bất mãn nhưng vẫn phải nghiêm khắc yêu cầu chính mình, vì công tác bận rộn nên khoảng thời gian này Thái Ngọc Hoa và Tạ Vũ Hân cũng đến không nhiều. Còn có một vấn đề khác, có một lần Thái Ngọc Hoa đi vào ủy ban xã và vừa lúc gặp mặt Đoạn Kim Ba, thế là Đoạn Kim Ba mời Thái Ngọc Hoa đi hát, Thái Ngọc Hoa không dám từ chối, đành phải đi theo. Nghe nói hôm đó ca đến khuya, Thái Ngọc Hoa rất bất đắc dĩ đành phải bỏ đi trước, cũng nhờ Liêu Hồng Vận nghĩ biện pháp mới có thể thoát thân. Vì vậy Thái Ngọc Hoa suy xét và cảm thấy dưới tình huống bình thường mình không nên đến ủy ban xã, dù sao Viên Tự Lập cũng là lãnh đạo được phân công quản lý giáo dục, nhiều khi chỉ cần ở trường cũng có thể gặp mặt hắn.
Viên Tự Lập có vài phần kính trọng với Liêu Hồng Vận, người này không phải chỉ là lưu manh, còn có đầu óc kinh doanh, nếu là người bình thường thì hắn sẽ rất chướng mắt. Ví dụ như vấn đề đối đãi với Đoạn Kim Ba, Viên Tự Lập thông qua nhiều lần tiếp xúc mà biết Liêu Hồng Vận cũng không quá quan tâm đến Đoạn Kim Ba, đôi khi làm một người cũng không nhất thiết phải dựa vào quyền uy để áp chế người khác, như vậy sẽ không làm người ta tâm phục khẩu phục.
Một tuần trôi qua, vấn đề điều chỉnh cán bộ vẫn không có bất kỳ kết quả nào như trước, xã Liễu Hà dần bình tĩnh trở lại, rất nhiều người tin tình huống Đoạn Kim Ba đến nhận chức trưởng phòng thương mại chỉ là tin đồn mà thôi, có thể là giả. Nếu là thật thì sau khi cán bộ biết được mình điều chỉnh sẽ không cố gắng công tác, bây giờ Đoạn Kim Ba cực kỳ nhiệt tình, nào giống bộ dạng sẽ bị điều chỉnh?
Ngày 15 tháng 4 xã Liễu Hà tổ chức hội nghị đảng ủy, tất cả thành viên ban ngành đều tham gia, hội nghị lần này chủ yếu liên quan đến vấn đề phân công công tác. Khi nhận được thông báo hội nghị thì Viên Tự Lập cảm thấy tình cảnh xấu, năm nay tác phong công tác của Đoạn Kim Ba có chuyển biến rất lớn, những thói quen trước kia bị đánh vỡ, bình thường mỗi tháng đảng ủy sẽ tổ chức hội nghị một lần, trước khi hội nghị sẽ thường tổ chức hội ý giữa các bí thư để xác định chương trình hội nghị và các vấn đề cần thảo luận, nhưng năm nay Đoạn Kim Ba không tổ chức hội ý, nhiều khi đảng ủy tạm thời không thông báo, tuy vậy cũng đã có vài hội nghị đảng ủy được tổ chức.
- Vấn đề phân công các thành viên ban ngành, không cần đưa ra điều chỉnh gì lớn, căn cứ vào yêu cầu công tác, tôi tiến hành một vài điều chỉnh nhỏ. Xét thấy phân công giữa các lãnh đạo đảng ủy và phó chủ tịch khối chính quyền có chút hỗn hợp, lần này tôi xác định đồng chí Viên Tự Lập không tiếp tục phân công quản lý dân chính và giao thông, đồng chí Trần Bình là người quản lý dân chính và giao thông, đồng chí Dịch Văn Hóa phân công quản lý kế hoạch hóa gia đình và trạm y tế.
Viên Tự Lập không có chút bất ngờ, dự liệu của hắn quả nhiên chính xác, Đoạn Kim Ba đã không nhịn được. Năm trước Đoạn Kim Ba đến huyện ủy phản ánh tình huống đã bị phó bí thư Hào Vĩnh Khải mở lời răn dạy, vì muốn hòa hoãn cái nhìn không tốt của lãnh đạo mà không điều chỉnh phân công Viên Tự Lập, thời gian dài không có việc gì xảy ra, vì vậy bây giờ Đoạn Kim Ba muốn điều chỉnh lại. Đoạn Kim Ba sẽ không động vào khối cơ quan, Hoàng Lâm là người được phân công quản lý cơ quan, Đoạn Kim Ba biết rất rõ, vì vậy mới tìm biện pháp khác. Nhưng Đoạn Kim Ba cũng suy xét đến lực ảnh hưởng, cũng không hoàn toàn rút đi tất cả những đơn vị Viên Tự Lập được phân công quản lý, nếu không giáo dục cũng không còn nằm trong tay Viên Tự Lập.
- Các đồng chí, có ý kiến gì không?
- Bí thư Đoạn, tôi có ý kiến.
- Mời chủ tịch Chu.
- Vấn đề liên quan đến phân công các thành viên ban ngành, tất cả mọi người đều phải phục tùng quyết định của đảng ủy, lần này tôi cũng không có ý kiến gì với vấn đề điều chỉnh phân công, tôi chỉ có một đề nghị với việc đồng chí Trịnh Kiến Thiết được phân công quản lý tài chính. Đồng chí Trịnh Kiến Thiết là người được phân công nông nghiệp, nhiệm vụ công tác rất nặng, áp lực lớn, hơn phân nửa thời gian đều chỉ trợ giúp tôi một chút mà thôi. Vì vậy tôi đề nghị cắt phân công đồng chí Trịnh Kiến Thiết khỏi phòng tài chính, đề nghị đồng chí Viên Tự Lập phân công quản lý tài chính. Mọi người đều biết đồng chí Viên Tự Lập được phân công quản lý cơ quan, trong cơ quan thường chi nhiều, cần có tài chính kịp thời, vì xem xét phương diện có lợi cho công tác, tôi đề nghị cho đồng chí Viên Tự Lập đến quản lý tài chính, không biết đồng chí Trịnh Kiến Thiết có ý kiến gì không?
- Tôi không có ý kiến.
Trịnh Kiến Thiết nhanh chóng trả lời, một năm qua hắn được phân công tài chính nhưng chẳng thể chui lọt, vấn đề tiền bạc đều chỉ có thể nghe lời bí thư và chủ tịch, hắn là một phó bí thư được phân công quản lý nông nghiệp, căn bản không có tác dụng.
- Phòng tài chính là ngành trực tiếp lệ thuộc khối chính quyền, rất quan trọng, có nên suy xét cho chủ tịch Chu trực tiếp quản lý hay không?
- Bí thư Đoạn, điều này không phù hợp, tôi là người phụ trách khối chính quyền, là người chủ quản kinh tế, nếu quá nhiều vấn đề thì tôi khó thể nào cai quản hết được. Vì đây là một ngành, nếu bí thư hay chủ tịch trực tiếp trông nom thì các ngành khác sẽ thế nào, vì vậy tôi đề nghị cho đồng chí Viên Tự Lập trực tiếp phân công tài chính.
- Được rồi, đồng chí Viên Tự Lập được điều chỉnh phân công quản lý tài chính.
Sau khi kết thúc hội nghị thì Viên Tự Lập không nói gì mà trực tiếp rời khỏi phòng họp, bây giờ quan hệ giữa hăn và Đoạn Kim Ba càng thêm căng thẳng, mà căng thẳng này cũng có thể nhìn ra quan hệ giữa Chu Nghĩa Hải và Đoạn Kim Ba. Ai cũng hiểu bây giờ Đoạn Kim Ba công khai không quan tâm, không sợ chuyển biến xấu, chẳng lẽ có chỗ dựa rất vững chắc?
/39
|