Vương Xa Quân bình thường ở huyện hơi kiêu một chút, nhưng xét trên tổng thể thì sự tình bên ngoài cũng không khó khăn lắm, có lễ tiết hay tranh cãi gì, y có khi cũng cười cười nói nói nhượng bộ, dù sao ở huyện ủy thể nào chẳng có lúc chạm mặt, ra khỏi huyện ủy thì cũng đều là bà con đồng hương, huyện Khổng quá nhỏ, chung quy vẫn tạo nên mối quan hệ, thông thường trừ khi việc lớn liên quan đến lợi ích, hễ có việc gì đều còn có chỗ để quay về.
Như ngày hôm nay vỗ bàn mà mắng Quan Doãn, là Vương Xa Quân không màng hậu quả giở giọng phá lệ lần đầu.
Ngược lại cũng không phải Vương Xa Quân không kiềm chế được, mà là y sớm đã bị Ôn Lâm bơm vào rồi, không được tuyển chức phó phòng như một nổi sỉ nhục, như một ngọn núi đè nặng khiến y thở không ra hơi rồi, hai là khi nãy vừa đi gửi văn kiện, việc uống thuốc cảm có lẽ cũng khiến cho đầu óc y không được tỉnh táo, lỡ tay làm cho văn kiện rơi xuống đất, Lý Dật Phong lúc này giận dữ hung hăng mắng y vài câu lại càng khiến y mất mặt.
Từ trước đến giờ, y đều là tâm phúc nhất, là người Lý Dật Phong tin tưởng nhất ở huyện ủy, từ sau khi y đảm nhận chức thông tín viên của Lý Dật Phong, Lý Dật Phong chưa từng phê bình y một câu, không chỉ thế, có rất nhiều chuyện còn nghe theo lời của y, lần đầu tiên bị Lý Dật Phong mắng té tát như thế, tâm lý y đúng là kém đến cực điểm.
Một lúc đến phòng thư ký lại liếc ngang liếc dọc Ôn Lâm và Quan Doãn, quả quyết là cười cợt sau lưng y, lại nghĩ tới tình cảnh vừa nãy đi họp bị những người ác ý hay là thiện ý trêu đùa xấu hổ, lửa giận bị đè nén trong lòng y cuối cùng cũng trào ra.
Vương Xa Quân giận dữ lôi đình, Ôn Lâm kinh ngạc một lúc, hướng ánh mắt khó có thể tin được nhìn về Vương Xa Quân.
Quan Doãn đầu tiên thất kinh, nhưng sau lập tức bình tĩnh, chậm rãi đứng lên nói:
- Phó bí thư Lý có chuyện gì, và tôi thì có liên quan gì? Anh thử nói rõ ràng ra xem nào?
Nói không nhiều, nhưng gằn từng chữ, vô hình thể hiện cái khí thế bình tĩnh tự tin, so với Quan Doãn thường ngày như là hai người khác nhau.
Ôn Lâm lại càng mở to mắt hơn nữa, sự giận dữ của Vương Xa Quân đã đủ để làm cô giật mình, không ngờ biểu hiện của Quan Doãn lúc này với Quan Doãn mà cô quen biết khác xa nhau hoàn toàn, trong cùng một năm làm việc chung, giờ cô mới nhận ra sự hiểu biết của mình về Quan Doãn và Vương Xa Quân mới chỉ là vẻ bề ngoài.
Vương Xa Quân khí thế không hề giảm, vẫn gây sự:
- Nói rõ? Còn cần tôi nói hay sao, tự trong lòng anh phải biết rõ nhất chứ, đừng có giả vờ hồ đồ nữa.
Quan Doãn cười nhạt:
- Không có bằng chứng gì anh đã chỉ trích tôi, Vương Xa Quân, dù có kiện lên Bí thư Lý và Chủ tịch Lãnh, anh cũng đừng mong được kết quả tốt, những lời anh vừa nói tôi sẽ ghi nhớ, nếu anh không chịu xin lỗi tôi, tôi sẽ phản ánh với Huyện ủy là anh vu khống tôi.
Nếu thật muốn kiện cáo đến Lãnh Phong và Lý Dật Phong, y quả thực không thể chiếm thế thượng phong, nếu y có bằng chứng đâu cần trước mặt trách mắng Quan Doãn như vậy?
Sớm đã để nghị cậu của y mở hội nghị bí thư để trách phạt Quan Doãn rồi…. Vương Xa Quân không thể không lo lắng, không ngờ là Quan Doãn sẽ trực tiếp nói với Lãnh Phong và Lý Dật Phong, cũng phải, gần đây vận khí của Quan Doãn ở huyện ủy rất tốt, được Lãnh Phong đề bạt trọng dụng, dường như Lý Dật Phong cũng vì Ngõa Nhi mà có thái độ dịu đi hẳn với hắn.
- Còn nữa, Vương Xa Quân, sau này anh phải nhớ rõ, đi làm cố gắng đến đúng giờ một chút, đến sớm một chút, quét tước vệ sinh và nước nôi, từ hôm nay trở đi, ba người thay phiên nhau.
Quan Doãn điệu bộ nói:
- Sau này, phòng thư ký không thể tự do tản mát nữa, phải có quy định nghiêm khắc, không thể trở thành phòng không quy củ nhất Huyện ủy được.
Quan Doãn vừa nói xong, đi tới trước mặt Vương Xa Quân, tuy hắn thấp hơn Vương Xa Quân một chút, nhưng khí thế kinh người lúc này khiến cho Vương Xa Quân không dám nhìn gần.
- Đồng chí Vương Xa Quân, tôi và anh cùng đến trước Chủ tịch huyện và Bí thư nói rõ ràng hay là anh xin lỗi tôi ngay bây giờ?
Không thể dùng từ khiếp sợ để miêu tả về Ôn Lâm lúc này, dù là khí thế hay là uy phong, Quan Doãn đều đè ép hơn hẳn Vương Xa Quân, một Vương Xa Quân trước giờ luôn ngẩng đầu sải bước trong huyện ủy, cuối cùng cũng phải cúi thấp đầu trước mặt Quan Doãn.
Hơn nữa Ôn Lâm cũng nghe ra, khẩu khí khi nãy của Quan Doãn rõ ràng là giọng điệu từ trên cao nhìn xuống, vừa nãy cô cũng nghe được một tin, vị trí trưởng phòng mà phòng thư ký vẫn luôn để ngỏ đã quyết định được người, không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là Quan Doãn, nói như vậy, chức vụ trưởng phòng được bổ nhiệm của Quan Doãn đã chắc chắn rồi.
Ôn Lâm mặt mày hớn hở liếc mắt nhìn Quan Doãn, thật lòng thấy vui thay cho Quan Doãn. Chủ tịch Lãnh lấy sự nhượng bộ trong hạng mục đập nước sông Lưu Sa để đổi lấy sự đề bạt phó phòng và bổ nhiệm trưởng phòng cho Quan Doãn, đối với Quan Doãn quả thực không tồi. Tuy văn phòng Huyện ủy từ cấp bậc lemma tính cũng chỉ là cấp tổ, song do là một phòng quan trọng của Huyện ủy, trưởng phòng vẫn luôn là do phó chủ nhiệm kiêm nhiệm.
Thời gian trước, phó chủ nhiệm từ chức vì bệnh nặng, vị trí của phó chủ nhiệm có người tiếp nhận, nhưng chức vụ trưởng phòng phòng thư ký thì vẫn bỏ trống.
Vương Xa Quân lùi lại vài bước, trong giọng nói của Quan Doãn y cũng nghe ra điều gì đó, phải, sở dĩ y lúc trước rất để tâm đến chuyện đề bạt phó phòng, lại sau khi chuyện đề bạt phó phòng được quyết định, trong hai phó phòng lại sẽ có một người đảm nhiệm trưởng phòng thư ký. Nếu như y được đề bạt làm phó phòng sẽ tiến thêm một bước vào vị trí trưởng phòng, chẳng khác gì thực quyền phó phòng, đến lúc đó không những sẽ càng oai phong hơn ở Huyện ủy này, mà còn có thể danh chính ngôn thuận dùng uy quyền hơn người đi kêu đi hét Quan Doãn.
Chẳng qua là người tính không bằng trời tính, mất đi sự đề bạt phó phòng, Quan Doãn và Ôn Lâm làm phó phòng, trưởng phòng trong hai chọn một, lẽ thường sẽ đều chọn nam chứ không chọn nữ, hơn nữa, Quan Doãn là thông tín viên của Chủ tịch huyện, Ôn Lâm là thông tín viên của phó bí thư, mặc dù là góc độ nào cũng đều là quá dễ dàng cho Quan Doãn.
- Rất xin lỗi, Quan Doãn, tôi nhất thời kích động, nói sai rồi.
Vương Xa Quân cúi đầu, từ lúc bắt đầu ghen tỵ thèm muốn với bằng cấp của Quan Doãn, đến khi bị Quan Doãn đắc ý bắt y không ngẩng đầu lên được, lại đến lần này lần đầu tiên phải nhượng bộ nhận sai trước mặt Quan Doãn, tình thế vô hình trung nghiêng về phía Quan Doãn quá nhiều!
Quan Doãn gật đầu, giơ tay vỗ vỗ vai Vương Xa Quân:
- Xa Quân, từ sau chú ý chút là được, được rồi, không có gì.
Hắn rộng lượng cười lớn, giơ tay lấy bình nước:
- Hôm nay tôi trực nhật.
Vương Xa Quân nhìn thái độ ba phần tự nhiên, bốn phần bình thản của Quan Doãn, nghiến răng nghiến lợi hận, chẳng qua có Ôn Lâm bên cạnh, lại không thể biểu lộ ra được, đành phải tự giễu một câu:
- Trưởng phòng Doãn rất có khí phách, Ôn Lâm, cô phải cố lên.
Với việc Quan Doãn lần đầu tiên hãnh diện trước mặt Vương Xa Quân, không giống như đả kích trầm trọng đối với dáng vẻ thắng lợi của Vương Xa Quân là, Lãnh Phong cũng thường giấu diếm mà không nói ra hết ở trên hội nghị thường vụ, không cần âm sắc mà chôn xuống phục bút lâu dài, thế cục ở huyện Khổng, sau khi thông qua danh sách thành viên lãnh đạo ở hội nghị thường vụ Huyện ủy, sẽ dần dần chuyển sang bước ngoặc lớn.
Trên thực tế, phục bút là cái giấu đi trước hội nghị thường vụ - trước hội nghị, Lãnh Phong và phó bí thư quản lý nông nghiệp Quế Hiểu Kiệt gặp nhau trong vườn nho trong sân, đã nói vài câu.
Như ngày hôm nay vỗ bàn mà mắng Quan Doãn, là Vương Xa Quân không màng hậu quả giở giọng phá lệ lần đầu.
Ngược lại cũng không phải Vương Xa Quân không kiềm chế được, mà là y sớm đã bị Ôn Lâm bơm vào rồi, không được tuyển chức phó phòng như một nổi sỉ nhục, như một ngọn núi đè nặng khiến y thở không ra hơi rồi, hai là khi nãy vừa đi gửi văn kiện, việc uống thuốc cảm có lẽ cũng khiến cho đầu óc y không được tỉnh táo, lỡ tay làm cho văn kiện rơi xuống đất, Lý Dật Phong lúc này giận dữ hung hăng mắng y vài câu lại càng khiến y mất mặt.
Từ trước đến giờ, y đều là tâm phúc nhất, là người Lý Dật Phong tin tưởng nhất ở huyện ủy, từ sau khi y đảm nhận chức thông tín viên của Lý Dật Phong, Lý Dật Phong chưa từng phê bình y một câu, không chỉ thế, có rất nhiều chuyện còn nghe theo lời của y, lần đầu tiên bị Lý Dật Phong mắng té tát như thế, tâm lý y đúng là kém đến cực điểm.
Một lúc đến phòng thư ký lại liếc ngang liếc dọc Ôn Lâm và Quan Doãn, quả quyết là cười cợt sau lưng y, lại nghĩ tới tình cảnh vừa nãy đi họp bị những người ác ý hay là thiện ý trêu đùa xấu hổ, lửa giận bị đè nén trong lòng y cuối cùng cũng trào ra.
Vương Xa Quân giận dữ lôi đình, Ôn Lâm kinh ngạc một lúc, hướng ánh mắt khó có thể tin được nhìn về Vương Xa Quân.
Quan Doãn đầu tiên thất kinh, nhưng sau lập tức bình tĩnh, chậm rãi đứng lên nói:
- Phó bí thư Lý có chuyện gì, và tôi thì có liên quan gì? Anh thử nói rõ ràng ra xem nào?
Nói không nhiều, nhưng gằn từng chữ, vô hình thể hiện cái khí thế bình tĩnh tự tin, so với Quan Doãn thường ngày như là hai người khác nhau.
Ôn Lâm lại càng mở to mắt hơn nữa, sự giận dữ của Vương Xa Quân đã đủ để làm cô giật mình, không ngờ biểu hiện của Quan Doãn lúc này với Quan Doãn mà cô quen biết khác xa nhau hoàn toàn, trong cùng một năm làm việc chung, giờ cô mới nhận ra sự hiểu biết của mình về Quan Doãn và Vương Xa Quân mới chỉ là vẻ bề ngoài.
Vương Xa Quân khí thế không hề giảm, vẫn gây sự:
- Nói rõ? Còn cần tôi nói hay sao, tự trong lòng anh phải biết rõ nhất chứ, đừng có giả vờ hồ đồ nữa.
Quan Doãn cười nhạt:
- Không có bằng chứng gì anh đã chỉ trích tôi, Vương Xa Quân, dù có kiện lên Bí thư Lý và Chủ tịch Lãnh, anh cũng đừng mong được kết quả tốt, những lời anh vừa nói tôi sẽ ghi nhớ, nếu anh không chịu xin lỗi tôi, tôi sẽ phản ánh với Huyện ủy là anh vu khống tôi.
Nếu thật muốn kiện cáo đến Lãnh Phong và Lý Dật Phong, y quả thực không thể chiếm thế thượng phong, nếu y có bằng chứng đâu cần trước mặt trách mắng Quan Doãn như vậy?
Sớm đã để nghị cậu của y mở hội nghị bí thư để trách phạt Quan Doãn rồi…. Vương Xa Quân không thể không lo lắng, không ngờ là Quan Doãn sẽ trực tiếp nói với Lãnh Phong và Lý Dật Phong, cũng phải, gần đây vận khí của Quan Doãn ở huyện ủy rất tốt, được Lãnh Phong đề bạt trọng dụng, dường như Lý Dật Phong cũng vì Ngõa Nhi mà có thái độ dịu đi hẳn với hắn.
- Còn nữa, Vương Xa Quân, sau này anh phải nhớ rõ, đi làm cố gắng đến đúng giờ một chút, đến sớm một chút, quét tước vệ sinh và nước nôi, từ hôm nay trở đi, ba người thay phiên nhau.
Quan Doãn điệu bộ nói:
- Sau này, phòng thư ký không thể tự do tản mát nữa, phải có quy định nghiêm khắc, không thể trở thành phòng không quy củ nhất Huyện ủy được.
Quan Doãn vừa nói xong, đi tới trước mặt Vương Xa Quân, tuy hắn thấp hơn Vương Xa Quân một chút, nhưng khí thế kinh người lúc này khiến cho Vương Xa Quân không dám nhìn gần.
- Đồng chí Vương Xa Quân, tôi và anh cùng đến trước Chủ tịch huyện và Bí thư nói rõ ràng hay là anh xin lỗi tôi ngay bây giờ?
Không thể dùng từ khiếp sợ để miêu tả về Ôn Lâm lúc này, dù là khí thế hay là uy phong, Quan Doãn đều đè ép hơn hẳn Vương Xa Quân, một Vương Xa Quân trước giờ luôn ngẩng đầu sải bước trong huyện ủy, cuối cùng cũng phải cúi thấp đầu trước mặt Quan Doãn.
Hơn nữa Ôn Lâm cũng nghe ra, khẩu khí khi nãy của Quan Doãn rõ ràng là giọng điệu từ trên cao nhìn xuống, vừa nãy cô cũng nghe được một tin, vị trí trưởng phòng mà phòng thư ký vẫn luôn để ngỏ đã quyết định được người, không có gì bất ngờ xảy ra thì chính là Quan Doãn, nói như vậy, chức vụ trưởng phòng được bổ nhiệm của Quan Doãn đã chắc chắn rồi.
Ôn Lâm mặt mày hớn hở liếc mắt nhìn Quan Doãn, thật lòng thấy vui thay cho Quan Doãn. Chủ tịch Lãnh lấy sự nhượng bộ trong hạng mục đập nước sông Lưu Sa để đổi lấy sự đề bạt phó phòng và bổ nhiệm trưởng phòng cho Quan Doãn, đối với Quan Doãn quả thực không tồi. Tuy văn phòng Huyện ủy từ cấp bậc lemma tính cũng chỉ là cấp tổ, song do là một phòng quan trọng của Huyện ủy, trưởng phòng vẫn luôn là do phó chủ nhiệm kiêm nhiệm.
Thời gian trước, phó chủ nhiệm từ chức vì bệnh nặng, vị trí của phó chủ nhiệm có người tiếp nhận, nhưng chức vụ trưởng phòng phòng thư ký thì vẫn bỏ trống.
Vương Xa Quân lùi lại vài bước, trong giọng nói của Quan Doãn y cũng nghe ra điều gì đó, phải, sở dĩ y lúc trước rất để tâm đến chuyện đề bạt phó phòng, lại sau khi chuyện đề bạt phó phòng được quyết định, trong hai phó phòng lại sẽ có một người đảm nhiệm trưởng phòng thư ký. Nếu như y được đề bạt làm phó phòng sẽ tiến thêm một bước vào vị trí trưởng phòng, chẳng khác gì thực quyền phó phòng, đến lúc đó không những sẽ càng oai phong hơn ở Huyện ủy này, mà còn có thể danh chính ngôn thuận dùng uy quyền hơn người đi kêu đi hét Quan Doãn.
Chẳng qua là người tính không bằng trời tính, mất đi sự đề bạt phó phòng, Quan Doãn và Ôn Lâm làm phó phòng, trưởng phòng trong hai chọn một, lẽ thường sẽ đều chọn nam chứ không chọn nữ, hơn nữa, Quan Doãn là thông tín viên của Chủ tịch huyện, Ôn Lâm là thông tín viên của phó bí thư, mặc dù là góc độ nào cũng đều là quá dễ dàng cho Quan Doãn.
- Rất xin lỗi, Quan Doãn, tôi nhất thời kích động, nói sai rồi.
Vương Xa Quân cúi đầu, từ lúc bắt đầu ghen tỵ thèm muốn với bằng cấp của Quan Doãn, đến khi bị Quan Doãn đắc ý bắt y không ngẩng đầu lên được, lại đến lần này lần đầu tiên phải nhượng bộ nhận sai trước mặt Quan Doãn, tình thế vô hình trung nghiêng về phía Quan Doãn quá nhiều!
Quan Doãn gật đầu, giơ tay vỗ vỗ vai Vương Xa Quân:
- Xa Quân, từ sau chú ý chút là được, được rồi, không có gì.
Hắn rộng lượng cười lớn, giơ tay lấy bình nước:
- Hôm nay tôi trực nhật.
Vương Xa Quân nhìn thái độ ba phần tự nhiên, bốn phần bình thản của Quan Doãn, nghiến răng nghiến lợi hận, chẳng qua có Ôn Lâm bên cạnh, lại không thể biểu lộ ra được, đành phải tự giễu một câu:
- Trưởng phòng Doãn rất có khí phách, Ôn Lâm, cô phải cố lên.
Với việc Quan Doãn lần đầu tiên hãnh diện trước mặt Vương Xa Quân, không giống như đả kích trầm trọng đối với dáng vẻ thắng lợi của Vương Xa Quân là, Lãnh Phong cũng thường giấu diếm mà không nói ra hết ở trên hội nghị thường vụ, không cần âm sắc mà chôn xuống phục bút lâu dài, thế cục ở huyện Khổng, sau khi thông qua danh sách thành viên lãnh đạo ở hội nghị thường vụ Huyện ủy, sẽ dần dần chuyển sang bước ngoặc lớn.
Trên thực tế, phục bút là cái giấu đi trước hội nghị thường vụ - trước hội nghị, Lãnh Phong và phó bí thư quản lý nông nghiệp Quế Hiểu Kiệt gặp nhau trong vườn nho trong sân, đã nói vài câu.
/556
|