- Tan họp.
Nói vừa xong, Chương Hệ Phong không để ý ánh mắt của mọi người nhìn nhau, phẩy tay áo bỏ đi.
Một tiếng ’Rầm’, âm thanh Chương Hệ Phong đóng sầm cánh cửa vẫn quanh quẩn trong góc phòng họp, vang vọng trong lòng của mọi người.
Chương Hệ Phong từ khi nhậm chức Bí thư tỉnh ủy tới nay, đây là lần đầu tiên thất bại nghiêm trọng nhất, thất bại này, giống như sự đả kích to lớn đến uy danh của Chương Hệ Phong.
Quan Doãn… Không ít ủy viên thường vụ trong lòng đang âm thầm gọi tên của Quan Doãn, nhớ kỹ Quan Doãn, từ nay về sau, Quan Doãn đã mọc rễ nảy mầm trong lòng của mười mấy ủy viên thường vụ, để lại ấn tượng sâu sắc không thể xóa nhòa.
Cuộc họp thường vụ vừa kết thúc, trong trụ sở Tỉnh ủy tin tức nổi lên khắp nơi.
Sau khi Chương Hệ Phong đi tới tỉnh Yến, cũng không phải là chưa gặp qua thất bại, sau khi sự việc liên quan đến Đại Gia lên chức cùng với mấy lần đưa ra quyết định quan trọng, y trước hết bị mấy gã ủy viên thường vụ liên kết đánh úp, nhưng sau khi y đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, y đã từ từ nắm quyền kiểm soát đại cục, nắm vững sức mạnh về nhân sự, đồng thời vững chắc khống chế toàn cục.
Chương Hệ Phong, hiện tại như mặt trời ban trưa của tỉnh Yến, nhất là sau sự kiện Mộc Quả Pháp, người người đều kính sợ sự độc tài nói một là một của Chương Hệ Phong, giữa lúc tất cả mọi người cho rằng quyền uy của Chương Hệ Phong ở Tỉnh ủy không ai dám mạo phạm, không ngờ sự kiện cuộc họp thường vụ lần này, thay đổi bất ngờ, khiến không ít người thấy được sự hình thành tổ chức đồng minh hoàn toàn mới vì quyền lợi của Quan Doãn.
Không sai, cũng không biết là chuyện tốt của ai, một cái tên kỳ lạ nổi lên.
Tổ chức đồng minh quyền lợi của Quan Doãn ngoài ý chỉ tên gọi tổ chức đồng minh này cũng không phải là liên minh chính trị đích thực, mối liên hệ bên này bên kia cũng không mật thiết, chỉ giới hạn trong hợp tác rộng rãi, nói cách khác, trừ phi là liên quan đến lợi ích của Quan Doãn, lực lượng đồng minh mới có thể phát huy, trên các vấn đề khác, mạnh ai nấy làm, không can thiệp chuyện của nhau và cũng không đồng loạt đưa ra tiếng nói mạnh mẽ.
Quan Doãn, chỉ trong một đêm đại danh của Quan Doãn truyền khắp Tỉnh ủy, không chỉ làm lu mờ Tề Ngang Dương mà cũng đè lên đầu của Đại Gia, khiến Đại Gia người từng nổi danh là thư ký số một của Tỉnh ủy đã thất sắc, có người còn đùa giỡn, đất nước cho ra người tài, nhân tài mới sẽ vượt qua nhân tài cũ, thư ký số một của Thành ủy Quan Doãn sau này sẽ chiếm thế thượng phong, sắp thay thế Đại Gia thư ký số một của Tỉnh ủy, sẽ trở thành ngôi sao mới trong chính trị của tỉnh Yến.
Quan Doãn được coi là ngôi sao mới trong chính trị, lúc này đang mệt mỏi nằm tại nhà, sau khi cuộc họp thường vụ, hắn và Tề Ngang Dương kiên trì ở lại bệnh viện một ngày, thực sự chịu không nổi mùi nước sát trùng của bệnh viện, hơn nữa nhiệm vụ diễn kịch tại bệnh viện cũng đã kết thúc, Quan Doãn và Tề Ngang Dương lại không thích sự chăm sóc của cô y tá.
Sau khi hai người họ về nhà, Tề Ngang Dương khá thoải mái, y không phải là cán bộ công nhân viên chức nên có thể sắp xếp thời gian cho riêng mình, Quan Doãn lại không như vậy, còn phải xin phép Trần Tinh Duệ nghỉ. Có lẽ là nghe tin đồn tại cuộc họp thường vụ, hoặc có thể là bất mãn với việc Quan Doãn được đề danh là Chủ tịch huyện Trực Toàn, Trần Tinh Duệ không hài lòng với việc Quan Doãn xin nghỉ, nặng nhẹ phê bình Quan Doãn mấy câu, mới đồng ý.
Quan Doãn hiểu sự xấu hổ của Trần Tinh Duệ, vốn Trần Tinh Duệ muốn lấy chức vụ phó phòng thư ký đổi lấy sự ủng hộ của hắn đối với y và muốn hắn nói với Hạ Đức Trường đề danh Trần Tinh Duệ làm Chủ tịch huyện Trực Toàn, không ngờ, cuối cùng hắn được Lý Dật Phong đề danh làm Chủ tịch huyện Trực Toàn rồi, trong lòng Trần Tinh Duệ rất khó chịu nói không chừng còn có thể nghi hắn sau lưng có thủ đoạn.
Thôi bỏ đi, tùy y nghĩ như thế nào Quan Doãn cũng lười giải thích, có một số việc không giải thích là hay nhất, càng giải thích càng chột dạ. Còn nữa hắn tuy rằng bị đề danh vào việc chọn làm Chủ tịch huyện Trực Toàn, nhưng cuối cùng có thể thành công hay không cũng chưa biết được.
Thế nhưng nói đi phải nói lại, Quan Doãn cũng không cho rằng sự nỗ lực của Trần Tinh Duệ mưu cầu thẳng vào chức Chủ tịch huyện Trực Toàn sẽ thành công, cán bộ trưởng phòng và phó phòng tại tỉnh ủy quá nhiều, ai ai cũng muốn phóng ra ngoài, nhưng không mấy người phóng ra ngoài thành công, ai cũng biết việc đảm nhiệm nhân vật số một của địa phương, chỉ cần chiến tích vững chắc, chỉ cần phía trên có người, rất dễ leo lên, còn công việc ở Tỉnh ủy, muốn lên tới Phó Giám đốc sở, khó như lên trời.
Tính cách của Trần Tinh Duệ tạm được, cũng có năng lực, chỉ có điều tình hình thế cục trước mắt của Tỉnh ủy quá phức tạp, nếu không có sự chống đỡ của hậu đài mạnh mẽ, muốn trực tiếp ngồi lên ngai vàng của Chủ tịch huyện Trực Toàn, khả năng rất mong manh, cho dù có lực đẩy của Hạ Đức Trường cũng không được, với phân lượng của Hạ Đức Trường tại quần thể quan chức cấp cao của Tỉnh ủy, có phần thấp hơn một chút.
Chủ yếu là, huyện Trực toàn thuộc sự quản lý của Thành phố Yến, Bí thư thành ủy thành phố Yến Vu Phồn Nhiên là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Hạ Đức Trường có quan hệ bình thường với Vu Phồn Nhiên, mà việc bổ nhiệm Chủ tịch huyện Trực Toàn, nếu Vu Phồn Nhiên không gật đầu, ắt sẽ không được.
Đối với Vu Phồn Nhiên tại thời khắc mấu chốt đề danh hắn, Quan Doãn ngoại trừ âm thầm cảm kích với Vu Phồn Nhiên, trong lòng cũng hiểu rõ, y cũng không phải nể mặt hắn, mà là phân lượng của Tề Toàn khá mạnh, có lẽ nói, là Tề Ngang Dương vì hắn mà nói vài câu ngon ngọt trước mặt của Vu Phồn Nhiên. Đương nhiên, trong đó cũng không thể thiếu suy tính chính trị giữa Vu Phồn Nhiên và Tề Toàn, hai người liên kết với nhau để chống trả lại quyền uy của Chương Hệ Phong. Mặc kệ là căn cứ vào điểm nào xuất phát, Quan Doãn đều phải cảm ơn câu nói cuối cùng của Vu Phồn Nhiên gần như là sự ủng hộ.
Về phần có thể thành công lên đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Trực Toàn hay không, Quan Doãn không hề nôn nóng, sự tình phát triển tới bước này, kế tiếp sẽ không phải ở ý chí cá nhân là sẽ đổi chỗ, sự đề danh của y, sẽ trở thành điểm tựa trong cuộc đọ sức chính trị lần thứ nhất giữa các cấp bậc cao tại Tỉnh ủy Tỉnh Yến. Hiện tại, tác dụng điểm tựa của hắn đã hoàn thành, chỉ cần yên lặng chờ đợi là được
Xin phép nghỉ bệnh, Quan Doãn không phải lười biếng, mà là đang tiến hành bước tiếp theo, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, hắn động vào ngọn núi thái sơn Chương Hệ Phong, như vậy sẽ từ từ tháo gỡ chỗ hở của Đại Gia, tiếp tục thâm nhập đào xới vấn đề Đại Gia.
Không bắt Đại Gia tên đầu sỏ làm cho tình hình chính trị của tỉnh Yến rung chuyển bất an, Quan Doãn thề không bỏ qua. Không trừ khử Đại Gia, tỉnh Yến sẽ không hưng thịnh.
Hành trình của Đái Kiên Cường và và Khuất Văn Lâm, thu hoạch được nhiều điều bổ ích, hai người đã quay trở về thành phố Yến, hiện tại đang gặp Sở Triều Huy, bàn bạc động tác tiếp theo, Hoàng Hán ngày hôm qua cũng đã gặp mặt Quan Doãn, y cũng từng bước thúc đẩy kế hoạch, nghe đâu, kế hoạch của y rất chu đáo chặt chẽ, Hồng Thiên Khoát đã cắn câu rồi.
Trên cuộc họp thường vụ, Chương Hệ Phong muốn mượn sự kiện của Đại Gia trừng phạt nghiêm khắc Quan Doãn và Tề Ngang Dương nhưng âm mưu chưa thực hiện được, đồng thời, Hồ Tuấn Nghị mượn cơ hội đề danh Quan Doãn đảm nhiệm Chủ tịch huyện Trực Toàn, cũng bị gác lại rồi, thế trận đang cân bằng. Sau đó, Quan Doãn và Tề Ngang Dương xuất viện, không ai truy cứu trách nhiệm, còn Đại Gia càng không ai dám quản y, y đã quên vết sẹo đau nhức, vết thương trên mặt cũng khá hơn, lại có thể xuất đầu lộ diện, còn tung tin, sớm muộn gì cũng gây khó cho Quan Doãn và Tề Ngang Dương.
Đại Gia ngược lại không ý thức được, lời nói của y không có chút uy hiếp, trái lại thành quả mà Quan Doãn và Đại Gia đạt được, kỳ thực là lần đầu tiên giữa Quan Doãn và Đại Gia trực tiếp xung đột, nhất thời trong đội ngũ cảnh sát giao thông của Thành phố Yến đã truyền tin tức này. Ai cũng biết chuyện cũ Đại Gia năm đó hung hăng càn quấy phun nước bọt vào mặt cảnh sát giao thông, hiện tại quá hay, rốt cục đã nhận được quả báo, bị Quan Doãn phun nước bọt vào mặt.
Tất cả cảnh sát giao thông của Thành phố Yến đều hận thấu xương Đại Gia, Quan Doãn đã thay bọn họ báo thù, bởi vậy, Quan Doãn trở thành anh hùng trong mắt của cảnh sát giao thông thành phố Yến, giữa cảnh sát giao thông đã ngầm hình thành một nhận thức chung chỉ hiều mà không thể diễn đạt bằng lời.
Sau này thấy xe hơi của anh Quan, mọi người đều khom mình chào cho đi.
Bao nhiêu năm qua, Đại Gia hoành hành ngang ngược tại thành phố Yến, từ trước đến giờ chưa ai dám trực tiếp va chạm với Đại Gia, chỉ nén giận bấm bụng chịu đựng, hoặc sẽ ngầm ra tay đánh trả, Quan Doãn người đầu tiên dám khiêu chiến với Đại gia trước mặt mọi người. Quan Doãn chiến đấu với Đại Gia, đánh đến nỗi mặt của Đại Gia đầy máu, đồng thời sau sự kiện còn không làm gì được Quan Doãn, Quan Doãn được xem là người đầu tiên hành hung Đại Gia trên đường.
Tin trong chốc lát được truyền ra, uy danh của Quan Doãn nâng cao, danh tiếng vô biên.
Quan Doãn ở nơi đầu sóng ngọn gió, trong lòng biết rõ cách làm tốt nhất hiện tại là duy trì sự im lặng, im lặng để đối phó với tin đồn, lời đồn đãi đã không được sự hưởng ứng, sẽ từ từ yên tĩnh, hơn nữa hắn cũng biết, hiện giai đoạn này không thích hợp cho hắn xuất đầu lộ diện, ẩn mình hành động mới đúng lẽ.
Khác biệt với những lời nói điên rồ của Đại Gia chính là, Chương Hệ Phong, sau khi bị thất bại tại cuộc họp thường ủy, tuy rằng chưa khai đao với Quan Doãn, nhưng cũng đem sự việc trút giận lên một số Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện, có thể lời đề nghị của Hồ Tuấn Nghị đề danh Quan Doãn đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Trực Toàn khiến y kích động, y sau cuộc hợp không lâu một lần nữa triệu tập cuộc họp công tác Thôn Tiểu Khang.
Lúc đầu năm, Chương Hệ Phong thúc đẩy công tác xây dựng thôn Triểu Khang trong toàn Tỉnh, yêu cầu từng huyện trong thời gian quy định phải hoàn thành số liệu nhiệm vụ nhất định của thôn Tiểu Khang, dường như y vừa mở miệng, có thể xây nhà cao tầng, dường như y vừa vung tay lên, thì có thể đổi những ngày tháng cũ thành ngày mới, không xuất phát từ sự phát triển của khoa học, không đúng theo quy luật khách quan của sự việc phát triển, suy nghĩ nông cạn, suy nghĩ trong đầu vừa trào dâng đã hạ lệnh phải hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn đúng số lượng.
Kết quả rất nhiều huyện không hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn.
Dù sao, thôn Tiểu Khang không phải nói có thì có liền, cần các hạng mục chỉ tiêu đạt tiêu chuẩn, ai ai cũng có nhà ở, có cơm ăn, có áo mặc, không phải nói khoác thì có thể thổi ra được những thứ thực sự, có biến cũng không thể biến ra được, Bí thư Chương đã hạ quyết tâm, muốn thực hiện thôn Tiểu Khang trên toàn tỉnh phải không? Nói dễ hơn làm, thu nhập của bao nhiêu người nông dân còn không nuôi nổi cá cảnh và chó quý của y, còn thôn Tiểu Khang, ngày ngày cám còn chưa đủ ăn.
Rất nhiều Bí thư Huyện ủy bất mãn với Chương Hệ Phong, cho rằng Chương Hệ Phong nói ngoa, căn bản không biết tình hình thực tế của công tác địa phương, kết quả khi triệu tập cuộc họp công tác thôn Tiểu Khang toàn Tỉnh, rất nhiều Bí thư huyện ủy vừa gặp nhau, phát hiện không ít người chưa có hoàn thành nhiệm vụ, ai cũng đều thở phào nhẹ nhõm.
Luật pháp sẽ không trách quần chúng, rất nhiều Bí thư huyện ủy nhân cơ hội này đề xuất ý kiến với Chương Hệ Phong, không nên áp đặt mù quáng, tình hình giữa các huyện có nhiều khác biệt, huyện giàu và huyện nghèo không thể so sánh với nhau, đều quy định số lượng giống thôn Tiểu Khang là không khoa học.
Ai cũng không ngờ, vừa mới họp, Chương Hệ Phong đã nổi trận lôi đình, đối với rất nhiều huyện mà chưa hoàn thành nhiệm vụ thôn Tiểu Khang theo húng hạn, y rất bất mãn, đập bàn tại chỗ:
- Có bao nhiêu huyện chưa hoàn thành nhiệm vụ, chủ động báo danh.
Tổng cộng có hai mươi huyện chưa hoàn thành nhiệm vụ, Bí thư huyện ủy của hai mươi huyện cho rằng nhiều người chưa hoàn thành nhiệm vụ như vậy, Bí thư Chương lại nổi giận, cũng không làm gì được bọn họ, nhưng ai cũng không ngờ, Chương Hệ Phong dưới cơn thịnh nộ đã làm ra một chuyện lớn chấn động cả nước.
Nói vừa xong, Chương Hệ Phong không để ý ánh mắt của mọi người nhìn nhau, phẩy tay áo bỏ đi.
Một tiếng ’Rầm’, âm thanh Chương Hệ Phong đóng sầm cánh cửa vẫn quanh quẩn trong góc phòng họp, vang vọng trong lòng của mọi người.
Chương Hệ Phong từ khi nhậm chức Bí thư tỉnh ủy tới nay, đây là lần đầu tiên thất bại nghiêm trọng nhất, thất bại này, giống như sự đả kích to lớn đến uy danh của Chương Hệ Phong.
Quan Doãn… Không ít ủy viên thường vụ trong lòng đang âm thầm gọi tên của Quan Doãn, nhớ kỹ Quan Doãn, từ nay về sau, Quan Doãn đã mọc rễ nảy mầm trong lòng của mười mấy ủy viên thường vụ, để lại ấn tượng sâu sắc không thể xóa nhòa.
Cuộc họp thường vụ vừa kết thúc, trong trụ sở Tỉnh ủy tin tức nổi lên khắp nơi.
Sau khi Chương Hệ Phong đi tới tỉnh Yến, cũng không phải là chưa gặp qua thất bại, sau khi sự việc liên quan đến Đại Gia lên chức cùng với mấy lần đưa ra quyết định quan trọng, y trước hết bị mấy gã ủy viên thường vụ liên kết đánh úp, nhưng sau khi y đảm nhiệm Bí thư Tỉnh ủy, y đã từ từ nắm quyền kiểm soát đại cục, nắm vững sức mạnh về nhân sự, đồng thời vững chắc khống chế toàn cục.
Chương Hệ Phong, hiện tại như mặt trời ban trưa của tỉnh Yến, nhất là sau sự kiện Mộc Quả Pháp, người người đều kính sợ sự độc tài nói một là một của Chương Hệ Phong, giữa lúc tất cả mọi người cho rằng quyền uy của Chương Hệ Phong ở Tỉnh ủy không ai dám mạo phạm, không ngờ sự kiện cuộc họp thường vụ lần này, thay đổi bất ngờ, khiến không ít người thấy được sự hình thành tổ chức đồng minh hoàn toàn mới vì quyền lợi của Quan Doãn.
Không sai, cũng không biết là chuyện tốt của ai, một cái tên kỳ lạ nổi lên.
Tổ chức đồng minh quyền lợi của Quan Doãn ngoài ý chỉ tên gọi tổ chức đồng minh này cũng không phải là liên minh chính trị đích thực, mối liên hệ bên này bên kia cũng không mật thiết, chỉ giới hạn trong hợp tác rộng rãi, nói cách khác, trừ phi là liên quan đến lợi ích của Quan Doãn, lực lượng đồng minh mới có thể phát huy, trên các vấn đề khác, mạnh ai nấy làm, không can thiệp chuyện của nhau và cũng không đồng loạt đưa ra tiếng nói mạnh mẽ.
Quan Doãn, chỉ trong một đêm đại danh của Quan Doãn truyền khắp Tỉnh ủy, không chỉ làm lu mờ Tề Ngang Dương mà cũng đè lên đầu của Đại Gia, khiến Đại Gia người từng nổi danh là thư ký số một của Tỉnh ủy đã thất sắc, có người còn đùa giỡn, đất nước cho ra người tài, nhân tài mới sẽ vượt qua nhân tài cũ, thư ký số một của Thành ủy Quan Doãn sau này sẽ chiếm thế thượng phong, sắp thay thế Đại Gia thư ký số một của Tỉnh ủy, sẽ trở thành ngôi sao mới trong chính trị của tỉnh Yến.
Quan Doãn được coi là ngôi sao mới trong chính trị, lúc này đang mệt mỏi nằm tại nhà, sau khi cuộc họp thường vụ, hắn và Tề Ngang Dương kiên trì ở lại bệnh viện một ngày, thực sự chịu không nổi mùi nước sát trùng của bệnh viện, hơn nữa nhiệm vụ diễn kịch tại bệnh viện cũng đã kết thúc, Quan Doãn và Tề Ngang Dương lại không thích sự chăm sóc của cô y tá.
Sau khi hai người họ về nhà, Tề Ngang Dương khá thoải mái, y không phải là cán bộ công nhân viên chức nên có thể sắp xếp thời gian cho riêng mình, Quan Doãn lại không như vậy, còn phải xin phép Trần Tinh Duệ nghỉ. Có lẽ là nghe tin đồn tại cuộc họp thường vụ, hoặc có thể là bất mãn với việc Quan Doãn được đề danh là Chủ tịch huyện Trực Toàn, Trần Tinh Duệ không hài lòng với việc Quan Doãn xin nghỉ, nặng nhẹ phê bình Quan Doãn mấy câu, mới đồng ý.
Quan Doãn hiểu sự xấu hổ của Trần Tinh Duệ, vốn Trần Tinh Duệ muốn lấy chức vụ phó phòng thư ký đổi lấy sự ủng hộ của hắn đối với y và muốn hắn nói với Hạ Đức Trường đề danh Trần Tinh Duệ làm Chủ tịch huyện Trực Toàn, không ngờ, cuối cùng hắn được Lý Dật Phong đề danh làm Chủ tịch huyện Trực Toàn rồi, trong lòng Trần Tinh Duệ rất khó chịu nói không chừng còn có thể nghi hắn sau lưng có thủ đoạn.
Thôi bỏ đi, tùy y nghĩ như thế nào Quan Doãn cũng lười giải thích, có một số việc không giải thích là hay nhất, càng giải thích càng chột dạ. Còn nữa hắn tuy rằng bị đề danh vào việc chọn làm Chủ tịch huyện Trực Toàn, nhưng cuối cùng có thể thành công hay không cũng chưa biết được.
Thế nhưng nói đi phải nói lại, Quan Doãn cũng không cho rằng sự nỗ lực của Trần Tinh Duệ mưu cầu thẳng vào chức Chủ tịch huyện Trực Toàn sẽ thành công, cán bộ trưởng phòng và phó phòng tại tỉnh ủy quá nhiều, ai ai cũng muốn phóng ra ngoài, nhưng không mấy người phóng ra ngoài thành công, ai cũng biết việc đảm nhiệm nhân vật số một của địa phương, chỉ cần chiến tích vững chắc, chỉ cần phía trên có người, rất dễ leo lên, còn công việc ở Tỉnh ủy, muốn lên tới Phó Giám đốc sở, khó như lên trời.
Tính cách của Trần Tinh Duệ tạm được, cũng có năng lực, chỉ có điều tình hình thế cục trước mắt của Tỉnh ủy quá phức tạp, nếu không có sự chống đỡ của hậu đài mạnh mẽ, muốn trực tiếp ngồi lên ngai vàng của Chủ tịch huyện Trực Toàn, khả năng rất mong manh, cho dù có lực đẩy của Hạ Đức Trường cũng không được, với phân lượng của Hạ Đức Trường tại quần thể quan chức cấp cao của Tỉnh ủy, có phần thấp hơn một chút.
Chủ yếu là, huyện Trực toàn thuộc sự quản lý của Thành phố Yến, Bí thư thành ủy thành phố Yến Vu Phồn Nhiên là ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Hạ Đức Trường có quan hệ bình thường với Vu Phồn Nhiên, mà việc bổ nhiệm Chủ tịch huyện Trực Toàn, nếu Vu Phồn Nhiên không gật đầu, ắt sẽ không được.
Đối với Vu Phồn Nhiên tại thời khắc mấu chốt đề danh hắn, Quan Doãn ngoại trừ âm thầm cảm kích với Vu Phồn Nhiên, trong lòng cũng hiểu rõ, y cũng không phải nể mặt hắn, mà là phân lượng của Tề Toàn khá mạnh, có lẽ nói, là Tề Ngang Dương vì hắn mà nói vài câu ngon ngọt trước mặt của Vu Phồn Nhiên. Đương nhiên, trong đó cũng không thể thiếu suy tính chính trị giữa Vu Phồn Nhiên và Tề Toàn, hai người liên kết với nhau để chống trả lại quyền uy của Chương Hệ Phong. Mặc kệ là căn cứ vào điểm nào xuất phát, Quan Doãn đều phải cảm ơn câu nói cuối cùng của Vu Phồn Nhiên gần như là sự ủng hộ.
Về phần có thể thành công lên đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Trực Toàn hay không, Quan Doãn không hề nôn nóng, sự tình phát triển tới bước này, kế tiếp sẽ không phải ở ý chí cá nhân là sẽ đổi chỗ, sự đề danh của y, sẽ trở thành điểm tựa trong cuộc đọ sức chính trị lần thứ nhất giữa các cấp bậc cao tại Tỉnh ủy Tỉnh Yến. Hiện tại, tác dụng điểm tựa của hắn đã hoàn thành, chỉ cần yên lặng chờ đợi là được
Xin phép nghỉ bệnh, Quan Doãn không phải lười biếng, mà là đang tiến hành bước tiếp theo, mục tiêu của hắn rất rõ ràng, hắn động vào ngọn núi thái sơn Chương Hệ Phong, như vậy sẽ từ từ tháo gỡ chỗ hở của Đại Gia, tiếp tục thâm nhập đào xới vấn đề Đại Gia.
Không bắt Đại Gia tên đầu sỏ làm cho tình hình chính trị của tỉnh Yến rung chuyển bất an, Quan Doãn thề không bỏ qua. Không trừ khử Đại Gia, tỉnh Yến sẽ không hưng thịnh.
Hành trình của Đái Kiên Cường và và Khuất Văn Lâm, thu hoạch được nhiều điều bổ ích, hai người đã quay trở về thành phố Yến, hiện tại đang gặp Sở Triều Huy, bàn bạc động tác tiếp theo, Hoàng Hán ngày hôm qua cũng đã gặp mặt Quan Doãn, y cũng từng bước thúc đẩy kế hoạch, nghe đâu, kế hoạch của y rất chu đáo chặt chẽ, Hồng Thiên Khoát đã cắn câu rồi.
Trên cuộc họp thường vụ, Chương Hệ Phong muốn mượn sự kiện của Đại Gia trừng phạt nghiêm khắc Quan Doãn và Tề Ngang Dương nhưng âm mưu chưa thực hiện được, đồng thời, Hồ Tuấn Nghị mượn cơ hội đề danh Quan Doãn đảm nhiệm Chủ tịch huyện Trực Toàn, cũng bị gác lại rồi, thế trận đang cân bằng. Sau đó, Quan Doãn và Tề Ngang Dương xuất viện, không ai truy cứu trách nhiệm, còn Đại Gia càng không ai dám quản y, y đã quên vết sẹo đau nhức, vết thương trên mặt cũng khá hơn, lại có thể xuất đầu lộ diện, còn tung tin, sớm muộn gì cũng gây khó cho Quan Doãn và Tề Ngang Dương.
Đại Gia ngược lại không ý thức được, lời nói của y không có chút uy hiếp, trái lại thành quả mà Quan Doãn và Đại Gia đạt được, kỳ thực là lần đầu tiên giữa Quan Doãn và Đại Gia trực tiếp xung đột, nhất thời trong đội ngũ cảnh sát giao thông của Thành phố Yến đã truyền tin tức này. Ai cũng biết chuyện cũ Đại Gia năm đó hung hăng càn quấy phun nước bọt vào mặt cảnh sát giao thông, hiện tại quá hay, rốt cục đã nhận được quả báo, bị Quan Doãn phun nước bọt vào mặt.
Tất cả cảnh sát giao thông của Thành phố Yến đều hận thấu xương Đại Gia, Quan Doãn đã thay bọn họ báo thù, bởi vậy, Quan Doãn trở thành anh hùng trong mắt của cảnh sát giao thông thành phố Yến, giữa cảnh sát giao thông đã ngầm hình thành một nhận thức chung chỉ hiều mà không thể diễn đạt bằng lời.
Sau này thấy xe hơi của anh Quan, mọi người đều khom mình chào cho đi.
Bao nhiêu năm qua, Đại Gia hoành hành ngang ngược tại thành phố Yến, từ trước đến giờ chưa ai dám trực tiếp va chạm với Đại Gia, chỉ nén giận bấm bụng chịu đựng, hoặc sẽ ngầm ra tay đánh trả, Quan Doãn người đầu tiên dám khiêu chiến với Đại gia trước mặt mọi người. Quan Doãn chiến đấu với Đại Gia, đánh đến nỗi mặt của Đại Gia đầy máu, đồng thời sau sự kiện còn không làm gì được Quan Doãn, Quan Doãn được xem là người đầu tiên hành hung Đại Gia trên đường.
Tin trong chốc lát được truyền ra, uy danh của Quan Doãn nâng cao, danh tiếng vô biên.
Quan Doãn ở nơi đầu sóng ngọn gió, trong lòng biết rõ cách làm tốt nhất hiện tại là duy trì sự im lặng, im lặng để đối phó với tin đồn, lời đồn đãi đã không được sự hưởng ứng, sẽ từ từ yên tĩnh, hơn nữa hắn cũng biết, hiện giai đoạn này không thích hợp cho hắn xuất đầu lộ diện, ẩn mình hành động mới đúng lẽ.
Khác biệt với những lời nói điên rồ của Đại Gia chính là, Chương Hệ Phong, sau khi bị thất bại tại cuộc họp thường ủy, tuy rằng chưa khai đao với Quan Doãn, nhưng cũng đem sự việc trút giận lên một số Bí thư huyện ủy và Chủ tịch huyện, có thể lời đề nghị của Hồ Tuấn Nghị đề danh Quan Doãn đảm nhiệm chức Chủ tịch huyện Trực Toàn khiến y kích động, y sau cuộc hợp không lâu một lần nữa triệu tập cuộc họp công tác Thôn Tiểu Khang.
Lúc đầu năm, Chương Hệ Phong thúc đẩy công tác xây dựng thôn Triểu Khang trong toàn Tỉnh, yêu cầu từng huyện trong thời gian quy định phải hoàn thành số liệu nhiệm vụ nhất định của thôn Tiểu Khang, dường như y vừa mở miệng, có thể xây nhà cao tầng, dường như y vừa vung tay lên, thì có thể đổi những ngày tháng cũ thành ngày mới, không xuất phát từ sự phát triển của khoa học, không đúng theo quy luật khách quan của sự việc phát triển, suy nghĩ nông cạn, suy nghĩ trong đầu vừa trào dâng đã hạ lệnh phải hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn đúng số lượng.
Kết quả rất nhiều huyện không hoàn thành nhiệm vụ đúng thời hạn.
Dù sao, thôn Tiểu Khang không phải nói có thì có liền, cần các hạng mục chỉ tiêu đạt tiêu chuẩn, ai ai cũng có nhà ở, có cơm ăn, có áo mặc, không phải nói khoác thì có thể thổi ra được những thứ thực sự, có biến cũng không thể biến ra được, Bí thư Chương đã hạ quyết tâm, muốn thực hiện thôn Tiểu Khang trên toàn tỉnh phải không? Nói dễ hơn làm, thu nhập của bao nhiêu người nông dân còn không nuôi nổi cá cảnh và chó quý của y, còn thôn Tiểu Khang, ngày ngày cám còn chưa đủ ăn.
Rất nhiều Bí thư Huyện ủy bất mãn với Chương Hệ Phong, cho rằng Chương Hệ Phong nói ngoa, căn bản không biết tình hình thực tế của công tác địa phương, kết quả khi triệu tập cuộc họp công tác thôn Tiểu Khang toàn Tỉnh, rất nhiều Bí thư huyện ủy vừa gặp nhau, phát hiện không ít người chưa có hoàn thành nhiệm vụ, ai cũng đều thở phào nhẹ nhõm.
Luật pháp sẽ không trách quần chúng, rất nhiều Bí thư huyện ủy nhân cơ hội này đề xuất ý kiến với Chương Hệ Phong, không nên áp đặt mù quáng, tình hình giữa các huyện có nhiều khác biệt, huyện giàu và huyện nghèo không thể so sánh với nhau, đều quy định số lượng giống thôn Tiểu Khang là không khoa học.
Ai cũng không ngờ, vừa mới họp, Chương Hệ Phong đã nổi trận lôi đình, đối với rất nhiều huyện mà chưa hoàn thành nhiệm vụ thôn Tiểu Khang theo húng hạn, y rất bất mãn, đập bàn tại chỗ:
- Có bao nhiêu huyện chưa hoàn thành nhiệm vụ, chủ động báo danh.
Tổng cộng có hai mươi huyện chưa hoàn thành nhiệm vụ, Bí thư huyện ủy của hai mươi huyện cho rằng nhiều người chưa hoàn thành nhiệm vụ như vậy, Bí thư Chương lại nổi giận, cũng không làm gì được bọn họ, nhưng ai cũng không ngờ, Chương Hệ Phong dưới cơn thịnh nộ đã làm ra một chuyện lớn chấn động cả nước.
/556
|