Phòng làm việc của Quan Doãn ở lầu hai.
Văn phòng làm việc của Huyện ủy tổng cộng có năm tầng, chiếm diện tích không nhỏ, ngăn nắp gống như hộp diêm. Văn phòng của Bí thư và các phòng ban nằm ở lầu ba, văn phòng huyện ủy và văn phòng bộ máy ủy ban chủ yếu ở lầu hai, Quan Doãn dưới sự hướng dẫn của chủ nhiệm văn phòng ủy ban Tống Sách, đi tới gian phòng số hai.
Gian phòng số hai là phòng xép, diện tích chừng 50 m2, phong cách chỉnh trang lắp đặt theo sắc thái tình cảm, gia dụng của văn phòng là một màu gỗ lim, Quan Doãn dù sao tuổi còn trẻ, không thích những màu sắc quá đậm, liền nhíu mày.
Chủ nhiệm văn phòng Ủy ban Tống Sách khoảng 40 tuổi, người thành phố Yến, sau khi tốt nghiệp đại học có một thời gian làm giáo viên môn lịch sử, sau đó có một cơ hội tình cờ được mượn tạm về văn phòng Thành uỷ, bởi vì tính cách cần cù và thật thà điềm tĩnh được một Phó trưởng phòng để mắt. Phó trưởng phòng khi ra ngoài đảm nhiệm Bí thư huyện uỷ Trực Toàn, đã nghĩ cách điều y đến Trực Toàn đảm nhiệm thư ký.
Giữ chức ở huyện ủy mấy năm, Bí thư Huyện uỷ được điều đi nơi khác làm Phó chủ tịch, y vẫn lưu tại Trực Toàn, đầu tiên là phó chủ nhiệm của văn phòng Huyện uỷ, sau lại đảm nhiệm chủ nhiệm phòng nghiên cứu, sau khi Thẩm Học Lương vừa đến nhậm chức, trực tiếp điều y đến văn phòng Ủy ban.
Từ huyện ủy đến văn phòng Ủy ban là sự điều động bình thường, cho dù cách rời nòng cốt chính trị, con đường lên chức bị ách tắc hơn phân nửa, tuy nhiên bởi vì lý lịch và được đánh giá rất cao, y được bổ nhiệm làm chủ nhiệm văn phòng Ủy ban, nhưng mọi người ở Huyện uỷ Trực Toàn đều biết sự thật là, Thẩm Học Lương cũng không thích Tống Sách.
- Bí thư Quan, đây là văn phòng làm việc của Chủ tịch huyện tiền nhậm còn lưu lại, vốn văn phòng Ủy ban muốn sửa sang lại một chút, nhưng văn phòng Huyện uỷ không đồng ý, nói là chờ cậu sau khi đến đây theo sở thích của cậu mà sửa sang cũng không muộn, mắc công chỉnh trang sớm quá lại không hợp ý của cậu, quả là lãng phí.
Bàn tay của văn phòng Huyện uỷ quả là dài, Quan Doãn nghĩ thầm, ngay cả văn phòng Ủy ban muốn sửa sang lại phòng cho Chủ tịch huyện cũng muốn nhúng tay vào, văn phòng Ủy ban cũng dễ bị ức hiếp quá, dù sao Ủy ban quản tiền, văn phòng Ủy ban chỉnh trang phòng làm việc của Chủ tịch huyện, mặc kệ là thủ tục hay là tài chính. Đều không cần văn phòng huyện ủy phê chuẩn.
- Tinh lực của chủ nhiệm Vương rất dư thừa.
Quan Doãn thản nhiên nói.
- Khi về anh nói lại với chủ nhiệm Vương, tôi thích sửa sang theo phong cách giản đơn thanh thoát, đợi sau khi cho ra bản vẽ, tôi sẽ trình cho chủ nhiệm Vương thẩm duyệt mới đi sửa sang.
Giọng nói của Quan Doãn rất bình thản, nghe xem như không hề có chút tức giận, nhưng Tống Sách nghe xong trong lòng lại hơi hồi hộp, thảo nào tin đồn tân Chủ tịch huyện Quan Doãn tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng khó đối phó. Là một mẫu người khó giải quyết, ngay cả thư ký số một Tỉnh uỷ Đại Gia cũng dám đánh, mấy ngày qua còn có người ở huyện uỷ Trực Toàn lén bình luận, Chủ tịch huyện Quan rất lợi hại, đi tới Trực Toàn cũng thẳng thắn trung thực, Trực Toàn là nơi nào? Trực Toàn là nơi ngọa hổ tàng long.
Không ngờ, Chủ tịch huyện Quan vừa nhậm chức —— không, nói một cách chuẩn xác, Chủ tịch huyện Quan bây giờ vẫn chỉ đại diện chủ tịch Huyện, đợi đến đại hội hội đồng nhân dân năm tới được trúng cử mới xem như là hoàn tất các thủ tục —— vậy mà đầu tiên đã khai đao Vương Thiên Phong rồi.
Vương Thiên Phong thân là uỷ viên thường vụ huyện uỷ, chủ nhiệm huyện uỷ. Là người thân tín quan trọng nhất của Thẩm Học Lương, cũng là đại quản gia của huyện ủy. Nhưng lại là đại quản gia của huyện ủy, cũng không được phép quản sự vụ của văn phòng Ủy ban, càng không quản văn phòng của Chủ tịch huyện Quan, Chủ tịch huyện Quan cũng có ý, không những nói rõ cho Vương Thiên Phong hắn phải lần nữa sửa sang lại văn phòng, còn muốn đưa bản đồ cho Vương Thiên Phong xem qua, đây không phải có ý tôn trọng Vương Thiên Phong, mà là vã vào mặt của Vương Thiên Phong.
Phong cách sửa sang cho văn phòng làm việc của Chủ tịch huyện từ khi nào phải chờ sự đồng ý của chủ nhiệm văn phòng Huyện uỷ?
Trên thực tế, ngay cả Thẩm Học Lương cũng không có quyền nhúng tay vào việc sửa sang của văn phòng huyện uỷ.
Tống Sách nghĩ thầm, Bí thư Thẩm sợ gặp phải đối thủ rồi, lại nghĩ tới Mã Đại Thịnh bất ngờ thất thế. Trong lòng y có chút bùi ngùi, sự thất thế của Chủ tịch huyện Mã rất kỳ lạ, lúc đó rõ ràng có đồn đãi nói là Bí thư Thẫm xảy ra vấn đề, sau đó tất cả chỉ chứng đều hướng về Bí thư Thẩm, nhưng cuối cùng tất cả đều rơi xuống Chủ tịch huyện Mã, đây là một điều kỳ quái mà y mười mấy năm qua ở trong quan trường gặp qua.
- Bí thư Quan, đây….
Tống Sách muốn khuyên Quan Doãn, mới đến, trước tiên đừng làm cho Vương Thiên Phong khó xử, Vương Thiên Phong gặp khó xử, Thẩm Học Lương để bụng, nói không chừng sẽ khiến cho công việc sau này của Quan Doãn khó có thể triển khai tốt.
- Không cần nói nữa.
Quan Doãn khoát tay.
- Văn phòng huyện uỷ sắp xếp danh sách đề cử thư ký đưa đến đây.
Tống Sách không dám nhiều lời, Quan Doãn so với Chủ tịch huyện tiền nhiệm Mã Đại Thịnh cường thế hơn nhiều, hơn nữa hắn giở tay nhấc chân có một khí thế vô hình làm cho người khác không dám xâm phạm, phảng phất vô hình trung lại giống như người gây sự, không khỏi khiến người khó hiểu, Chủ tịch huyện Quan mới tí tuổi, sao lại có thể nuôi dưỡng thành quan uy mà không cần giận dữ ra uy?
Thực sự tà môn rồi.
Kỳ thực cũng không phải tà môn, mà là Quan Doãn dù sao trên con đường đi đến, từ thư ký số một Huyện uỷ đến thư ký số một Thành uỷ, lại đến thư ký cấp phó phòng của Tỉnh ủy, người mà hắn tiếp xúc đều là cao thủ có thiên bẩm chính trị, từ Lãnh Phong đến Tưởng Tuyết Tùng, lại đến Đại Gia, Mộc Quả Pháp, Tề Toàn và Vu Phồn Nhiên, cái gọi là gần mực thì đen gần đèn thì sáng, dần dà mưa dầm thấm đất, cấp độ của Quan Doãn cũng nâng cao lên nhiều.
Lại càng không cần nói bên cạnh Quan Doãn còn có một Ông cụ Dung thế ngoại cao nhân.
Tống Sách đồng ý muốn đi, mới mở cửa phòng, y chợt ngây ngẩn cả người, trước cửa là chủ nhiệm văn phòng Huyện uỷ Vương Thiên Phong.
Vương Thiên Phong cười ha hả:
- Tôi đang muốn gõ cửa, đúng lúc, chủ nhiệm Tống thay tôi mở cửa.
- Chủ nhiệm Vương tới.
Tống Sách cười.
- Vừa lúc chủ tịch Quan có chuyện muốn gặp anh.
Nói xong, Tống Sách xoay người đi, lúc gần đi, còn vô ý nhìn Quan Doãn đang ngồi bất động trên ghế, cũng không biết chủ tịch Quan và Vương Thiên Phong lần đầu tiên gặp mặt, có vui vẻ thoải mái hay không.
- Chủ tịch Quan.
Vương Thiên Phong cũng là 40 tuổi, cùng lứa tuổi với Tống Sách, thế nhưng tướng mạo có vẻ trẻ hơn so với Tống Sách, có lẽ do gương mặt gầy dài không thể hiện ra sự già nua, hơn nữa y trắng nõn lại đeo kính màu vàng tơ, giống như một phần tử nho nhã tri thức.
- Đồng chí Thiên phong đến đây ngồi.
Quan Doãn gật đầu, khom người, cũng không có đứng lên.
- Nghe nói anh rất quan tâm đến phong cách sửa sang văn phòng của tôi, nói một chút suy nghĩ của anh được không.
- . . .
Vẻ mặt của Vương Thiên Phong bị kiềm hãm, không ngờ Chủ tịch huyện Quan vừa nói đã nói thẳng vấn đề, được, rốt cuộc là người trẻ tuổi, có quyết đoán, y không thể làm gì khác hơn là ngượng ngùng cười nói
- Tôi chỉ sợ họ làm không tốt, không vừa mắt của chủ tịch Quan.
- Không vừa mắt của tôi, do tôi định đoạt, ý của đồng chí Thiên Phong là anh rất hiểu tôi phải không?
Quan Doãn để ý không bỏ qua, lại lần nữa từng bước áp sát.
Vương Thiên Phong bị sặc một cái, nụ cười trên mặt lại cứng ngắc:
- Chủ tịch Quan, tôi. . . tôi không có ý này.
- Vậy ý của anh là gì? Ý của anh là, sự vụ của bộ máy Ủy ban, văn phòng Ủy ban nói không tính, cũng phải do anh - chủ nhiệm văn phòng huyện uỷ chọn phải không?
Giọng nói của Quan Doãn đột nhiên cao độ.
- Ai cho anh cái quyền tuỳ tiện nhúng tay vào sự vụ của Ủy ban?
Tiếng nói này gần như gào to, khiến cho Vương Thiên Phong run rẩy, y vừa lúc đứng bên cạnh ghế salon, chân mềm nhũn đặt mông ngồi trên ghế salon, trong lòng khua chiêng gõ trống, Quan Doãn khinh người quá đáng, mới đến chưa được nửa giờ đã muốn ra uy với y, y vừa rồi chưa có đắc tội hắn.
Không phải là một chuyện vặt của sửa sang, tinh thần chỉ thị ngay lúc đó của Bí thư Thẩm là chờ Quan Doãn nhậm chức sau do Quan Doãn chỉ điểm, cũng không phải không để cho chỉnh sửa, mà muốn gây phiền phức? Đúng xét từ góc độ Quan Doãn lên nhậm chức, ai cũng không muốn văn phòng của chủ tịch Mã tiền nhiệm bị bỏ không mà không sử dụng đến, nhưng Bí thư Thẩm muốn cho Quan Doãn tắc nghẽn, y chỉ là người chấp hành, chủ tịch Quan trút giận vào y quả là vặt vãnh.
Vương Thiên Phong ấm ức không phục, nhưng lại không nói ra, y nếu đã đảm đương vai trò nhạc công của Thẩm Học Lương, nên làm tốt tâm lý chuẩn bị, bị hai bên ức hiếp, lại đứng lên:
- Xin lỗi chủ tịch Quan, anh phê bình rất đúng, tôi nhất định sửa.
Quan Doãn phất tay:
- Được rồi, không nên nói việc nhỏ của văn phòng, danh sách chọn thư ký, đưa cho tôi xem.
Vương Thiên Phong đưa tài liệu trong tay:
- Tôi đến đây, là vì đưa danh sách thư ký…
Quan Doãn nhận lấy, cũng không mở, mà là ý vị thâm trường nhìn Vương Thiên Phong:
- Đồng chí Thiên Phong, anh trước tiên đề cử một người.
Trong lòng Vương Thiên Phong thầm nghĩ, Chủ tịch Quan vừa khí thế kinh người, hiện tại lại bình dị gần gũi, còn để cho y đề cử chọn người, có dụng ý gì? Rõ ràng Chủ tịch Quan đã không tín nhiệm y rồi, chẳng lẽ sẽ tín nhiệm người mà y đề cử?
Vừa nghĩ như thế, trong đầu của y có chuyển biến, trong nháy mắt đã thay đổi chủ ý tiến cử Vương Nhàn, lại đề cử Du Dực Nhiên:
- Cá nhân tôi đề cử đồng chí Du Dực Nhiên.
- À, nói một chút về tình hình của Du Dực Nhiên.
Quan Doãn giả vờ có hứng thú.
Danh sách Vương Thiên Phong đề cử tổng cộng hai người, một người là Vương Nhàn, người là Du Dực Nhiên, Vương Nhàn và Du Dực Nhiên đều là thông tín viên của phòng thư ký văn phòng Huyện uỷ, nhưng Vương Nhàn đã là phó phòng, còn Du Dực Nhiên vẫn chưa có nhập lưu.
Vương Nhàn là bà con xa của Vương Thiên Phong, nhưng đa phần người ở Huyện uỷ chỉ biết Vương Nhàn và Vương Thiên Phong cùng họ, đối với với quan hệ ẩn giấu sâu sắc của hai người người rất ít biết, nguyên nhân ở chỗ Vương Thiên Phong và Vương Nhàn không phải đến từ một nơi, Vương Thiên Phong là người thành phố Yến, còn Vương Nhàn là người thành phố Kỳ Phụ.
Vương Nhàn năm nay 26 tuổi, lớn hơn Quan Doãn hai tuổi, tốt nghiệp đại học tỉnh Yến, vừa tốt nghiệp đại học xong được bố trí công tác tại huyện uỷ Trực Toàn, lý lịch không có vấn đề gì. Du Dực Nhiên năm nay 25 tuổi, tốt nghiệp đại học sư phạm Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp đại học được bố trí dạy học ở trung học số 1 Trực Toàn, vừa đến trung học số 1 báo cáo, đã bị điều tạm đến công tác ở huyện uỷ Trực Toàn, kết quả điều tạm đã hơn một năm, đã không đề bạt y làm phó phòng, lại cũng không để cho y quay về trung học số 1, treo lơ lững giữa không trung, y rốt cuộc là người của ai, là ai điều tạm y đến huyện ủy, lại là một điều bí ẩn.
Thế nhưng huyện ủy không phải là chỗ để kiên nhẫn, nếu Du Dực Nhiên nhàn rỗi để đó không dùng, ai cũng không quan tâm lai lịch và nền tảng của y, chỉ có người một bước lên mây mới dẫn tới sự chú ý.
Vương Thiên Phong đề cử Du Dực Nhiên, kỳ thực là để phụ trợ cho Vương Nhàn, làm cho Vương Nhàn trổ hết tài năng, nhưng khi y phát hiện Quan Doãn không dễ gần đồng thời tâm tình không tốt, ngay tức khắc đưa ra chủ ý, quyết định trước tiên đề cử Du Dực Nhiên, muốn chủ tịch Quan dưới cơn thịnh nộ, nhất định sẽ không có ấn tượng tốt đối với việc đề cử của y. Như vậy, Vương Nhàn còn có thể cười đến sau cùng.
Không ngờ điều khiến Vương Thiên Phong kinh ngạc chính là, Quan Doãn vừa nghe y đề cử, dường như không cần nghĩ ngợi nói:
- Được, là Du Dực Nhiên, gọi y đến phòng làm việc của tôi.
- Hả . .
Vương Thiên Phong sợ ngây người.
Văn phòng làm việc của Huyện ủy tổng cộng có năm tầng, chiếm diện tích không nhỏ, ngăn nắp gống như hộp diêm. Văn phòng của Bí thư và các phòng ban nằm ở lầu ba, văn phòng huyện ủy và văn phòng bộ máy ủy ban chủ yếu ở lầu hai, Quan Doãn dưới sự hướng dẫn của chủ nhiệm văn phòng ủy ban Tống Sách, đi tới gian phòng số hai.
Gian phòng số hai là phòng xép, diện tích chừng 50 m2, phong cách chỉnh trang lắp đặt theo sắc thái tình cảm, gia dụng của văn phòng là một màu gỗ lim, Quan Doãn dù sao tuổi còn trẻ, không thích những màu sắc quá đậm, liền nhíu mày.
Chủ nhiệm văn phòng Ủy ban Tống Sách khoảng 40 tuổi, người thành phố Yến, sau khi tốt nghiệp đại học có một thời gian làm giáo viên môn lịch sử, sau đó có một cơ hội tình cờ được mượn tạm về văn phòng Thành uỷ, bởi vì tính cách cần cù và thật thà điềm tĩnh được một Phó trưởng phòng để mắt. Phó trưởng phòng khi ra ngoài đảm nhiệm Bí thư huyện uỷ Trực Toàn, đã nghĩ cách điều y đến Trực Toàn đảm nhiệm thư ký.
Giữ chức ở huyện ủy mấy năm, Bí thư Huyện uỷ được điều đi nơi khác làm Phó chủ tịch, y vẫn lưu tại Trực Toàn, đầu tiên là phó chủ nhiệm của văn phòng Huyện uỷ, sau lại đảm nhiệm chủ nhiệm phòng nghiên cứu, sau khi Thẩm Học Lương vừa đến nhậm chức, trực tiếp điều y đến văn phòng Ủy ban.
Từ huyện ủy đến văn phòng Ủy ban là sự điều động bình thường, cho dù cách rời nòng cốt chính trị, con đường lên chức bị ách tắc hơn phân nửa, tuy nhiên bởi vì lý lịch và được đánh giá rất cao, y được bổ nhiệm làm chủ nhiệm văn phòng Ủy ban, nhưng mọi người ở Huyện uỷ Trực Toàn đều biết sự thật là, Thẩm Học Lương cũng không thích Tống Sách.
- Bí thư Quan, đây là văn phòng làm việc của Chủ tịch huyện tiền nhậm còn lưu lại, vốn văn phòng Ủy ban muốn sửa sang lại một chút, nhưng văn phòng Huyện uỷ không đồng ý, nói là chờ cậu sau khi đến đây theo sở thích của cậu mà sửa sang cũng không muộn, mắc công chỉnh trang sớm quá lại không hợp ý của cậu, quả là lãng phí.
Bàn tay của văn phòng Huyện uỷ quả là dài, Quan Doãn nghĩ thầm, ngay cả văn phòng Ủy ban muốn sửa sang lại phòng cho Chủ tịch huyện cũng muốn nhúng tay vào, văn phòng Ủy ban cũng dễ bị ức hiếp quá, dù sao Ủy ban quản tiền, văn phòng Ủy ban chỉnh trang phòng làm việc của Chủ tịch huyện, mặc kệ là thủ tục hay là tài chính. Đều không cần văn phòng huyện ủy phê chuẩn.
- Tinh lực của chủ nhiệm Vương rất dư thừa.
Quan Doãn thản nhiên nói.
- Khi về anh nói lại với chủ nhiệm Vương, tôi thích sửa sang theo phong cách giản đơn thanh thoát, đợi sau khi cho ra bản vẽ, tôi sẽ trình cho chủ nhiệm Vương thẩm duyệt mới đi sửa sang.
Giọng nói của Quan Doãn rất bình thản, nghe xem như không hề có chút tức giận, nhưng Tống Sách nghe xong trong lòng lại hơi hồi hộp, thảo nào tin đồn tân Chủ tịch huyện Quan Doãn tuy rằng tuổi còn trẻ nhưng khó đối phó. Là một mẫu người khó giải quyết, ngay cả thư ký số một Tỉnh uỷ Đại Gia cũng dám đánh, mấy ngày qua còn có người ở huyện uỷ Trực Toàn lén bình luận, Chủ tịch huyện Quan rất lợi hại, đi tới Trực Toàn cũng thẳng thắn trung thực, Trực Toàn là nơi nào? Trực Toàn là nơi ngọa hổ tàng long.
Không ngờ, Chủ tịch huyện Quan vừa nhậm chức —— không, nói một cách chuẩn xác, Chủ tịch huyện Quan bây giờ vẫn chỉ đại diện chủ tịch Huyện, đợi đến đại hội hội đồng nhân dân năm tới được trúng cử mới xem như là hoàn tất các thủ tục —— vậy mà đầu tiên đã khai đao Vương Thiên Phong rồi.
Vương Thiên Phong thân là uỷ viên thường vụ huyện uỷ, chủ nhiệm huyện uỷ. Là người thân tín quan trọng nhất của Thẩm Học Lương, cũng là đại quản gia của huyện ủy. Nhưng lại là đại quản gia của huyện ủy, cũng không được phép quản sự vụ của văn phòng Ủy ban, càng không quản văn phòng của Chủ tịch huyện Quan, Chủ tịch huyện Quan cũng có ý, không những nói rõ cho Vương Thiên Phong hắn phải lần nữa sửa sang lại văn phòng, còn muốn đưa bản đồ cho Vương Thiên Phong xem qua, đây không phải có ý tôn trọng Vương Thiên Phong, mà là vã vào mặt của Vương Thiên Phong.
Phong cách sửa sang cho văn phòng làm việc của Chủ tịch huyện từ khi nào phải chờ sự đồng ý của chủ nhiệm văn phòng Huyện uỷ?
Trên thực tế, ngay cả Thẩm Học Lương cũng không có quyền nhúng tay vào việc sửa sang của văn phòng huyện uỷ.
Tống Sách nghĩ thầm, Bí thư Thẩm sợ gặp phải đối thủ rồi, lại nghĩ tới Mã Đại Thịnh bất ngờ thất thế. Trong lòng y có chút bùi ngùi, sự thất thế của Chủ tịch huyện Mã rất kỳ lạ, lúc đó rõ ràng có đồn đãi nói là Bí thư Thẫm xảy ra vấn đề, sau đó tất cả chỉ chứng đều hướng về Bí thư Thẩm, nhưng cuối cùng tất cả đều rơi xuống Chủ tịch huyện Mã, đây là một điều kỳ quái mà y mười mấy năm qua ở trong quan trường gặp qua.
- Bí thư Quan, đây….
Tống Sách muốn khuyên Quan Doãn, mới đến, trước tiên đừng làm cho Vương Thiên Phong khó xử, Vương Thiên Phong gặp khó xử, Thẩm Học Lương để bụng, nói không chừng sẽ khiến cho công việc sau này của Quan Doãn khó có thể triển khai tốt.
- Không cần nói nữa.
Quan Doãn khoát tay.
- Văn phòng huyện uỷ sắp xếp danh sách đề cử thư ký đưa đến đây.
Tống Sách không dám nhiều lời, Quan Doãn so với Chủ tịch huyện tiền nhiệm Mã Đại Thịnh cường thế hơn nhiều, hơn nữa hắn giở tay nhấc chân có một khí thế vô hình làm cho người khác không dám xâm phạm, phảng phất vô hình trung lại giống như người gây sự, không khỏi khiến người khó hiểu, Chủ tịch huyện Quan mới tí tuổi, sao lại có thể nuôi dưỡng thành quan uy mà không cần giận dữ ra uy?
Thực sự tà môn rồi.
Kỳ thực cũng không phải tà môn, mà là Quan Doãn dù sao trên con đường đi đến, từ thư ký số một Huyện uỷ đến thư ký số một Thành uỷ, lại đến thư ký cấp phó phòng của Tỉnh ủy, người mà hắn tiếp xúc đều là cao thủ có thiên bẩm chính trị, từ Lãnh Phong đến Tưởng Tuyết Tùng, lại đến Đại Gia, Mộc Quả Pháp, Tề Toàn và Vu Phồn Nhiên, cái gọi là gần mực thì đen gần đèn thì sáng, dần dà mưa dầm thấm đất, cấp độ của Quan Doãn cũng nâng cao lên nhiều.
Lại càng không cần nói bên cạnh Quan Doãn còn có một Ông cụ Dung thế ngoại cao nhân.
Tống Sách đồng ý muốn đi, mới mở cửa phòng, y chợt ngây ngẩn cả người, trước cửa là chủ nhiệm văn phòng Huyện uỷ Vương Thiên Phong.
Vương Thiên Phong cười ha hả:
- Tôi đang muốn gõ cửa, đúng lúc, chủ nhiệm Tống thay tôi mở cửa.
- Chủ nhiệm Vương tới.
Tống Sách cười.
- Vừa lúc chủ tịch Quan có chuyện muốn gặp anh.
Nói xong, Tống Sách xoay người đi, lúc gần đi, còn vô ý nhìn Quan Doãn đang ngồi bất động trên ghế, cũng không biết chủ tịch Quan và Vương Thiên Phong lần đầu tiên gặp mặt, có vui vẻ thoải mái hay không.
- Chủ tịch Quan.
Vương Thiên Phong cũng là 40 tuổi, cùng lứa tuổi với Tống Sách, thế nhưng tướng mạo có vẻ trẻ hơn so với Tống Sách, có lẽ do gương mặt gầy dài không thể hiện ra sự già nua, hơn nữa y trắng nõn lại đeo kính màu vàng tơ, giống như một phần tử nho nhã tri thức.
- Đồng chí Thiên phong đến đây ngồi.
Quan Doãn gật đầu, khom người, cũng không có đứng lên.
- Nghe nói anh rất quan tâm đến phong cách sửa sang văn phòng của tôi, nói một chút suy nghĩ của anh được không.
- . . .
Vẻ mặt của Vương Thiên Phong bị kiềm hãm, không ngờ Chủ tịch huyện Quan vừa nói đã nói thẳng vấn đề, được, rốt cuộc là người trẻ tuổi, có quyết đoán, y không thể làm gì khác hơn là ngượng ngùng cười nói
- Tôi chỉ sợ họ làm không tốt, không vừa mắt của chủ tịch Quan.
- Không vừa mắt của tôi, do tôi định đoạt, ý của đồng chí Thiên Phong là anh rất hiểu tôi phải không?
Quan Doãn để ý không bỏ qua, lại lần nữa từng bước áp sát.
Vương Thiên Phong bị sặc một cái, nụ cười trên mặt lại cứng ngắc:
- Chủ tịch Quan, tôi. . . tôi không có ý này.
- Vậy ý của anh là gì? Ý của anh là, sự vụ của bộ máy Ủy ban, văn phòng Ủy ban nói không tính, cũng phải do anh - chủ nhiệm văn phòng huyện uỷ chọn phải không?
Giọng nói của Quan Doãn đột nhiên cao độ.
- Ai cho anh cái quyền tuỳ tiện nhúng tay vào sự vụ của Ủy ban?
Tiếng nói này gần như gào to, khiến cho Vương Thiên Phong run rẩy, y vừa lúc đứng bên cạnh ghế salon, chân mềm nhũn đặt mông ngồi trên ghế salon, trong lòng khua chiêng gõ trống, Quan Doãn khinh người quá đáng, mới đến chưa được nửa giờ đã muốn ra uy với y, y vừa rồi chưa có đắc tội hắn.
Không phải là một chuyện vặt của sửa sang, tinh thần chỉ thị ngay lúc đó của Bí thư Thẩm là chờ Quan Doãn nhậm chức sau do Quan Doãn chỉ điểm, cũng không phải không để cho chỉnh sửa, mà muốn gây phiền phức? Đúng xét từ góc độ Quan Doãn lên nhậm chức, ai cũng không muốn văn phòng của chủ tịch Mã tiền nhiệm bị bỏ không mà không sử dụng đến, nhưng Bí thư Thẩm muốn cho Quan Doãn tắc nghẽn, y chỉ là người chấp hành, chủ tịch Quan trút giận vào y quả là vặt vãnh.
Vương Thiên Phong ấm ức không phục, nhưng lại không nói ra, y nếu đã đảm đương vai trò nhạc công của Thẩm Học Lương, nên làm tốt tâm lý chuẩn bị, bị hai bên ức hiếp, lại đứng lên:
- Xin lỗi chủ tịch Quan, anh phê bình rất đúng, tôi nhất định sửa.
Quan Doãn phất tay:
- Được rồi, không nên nói việc nhỏ của văn phòng, danh sách chọn thư ký, đưa cho tôi xem.
Vương Thiên Phong đưa tài liệu trong tay:
- Tôi đến đây, là vì đưa danh sách thư ký…
Quan Doãn nhận lấy, cũng không mở, mà là ý vị thâm trường nhìn Vương Thiên Phong:
- Đồng chí Thiên Phong, anh trước tiên đề cử một người.
Trong lòng Vương Thiên Phong thầm nghĩ, Chủ tịch Quan vừa khí thế kinh người, hiện tại lại bình dị gần gũi, còn để cho y đề cử chọn người, có dụng ý gì? Rõ ràng Chủ tịch Quan đã không tín nhiệm y rồi, chẳng lẽ sẽ tín nhiệm người mà y đề cử?
Vừa nghĩ như thế, trong đầu của y có chuyển biến, trong nháy mắt đã thay đổi chủ ý tiến cử Vương Nhàn, lại đề cử Du Dực Nhiên:
- Cá nhân tôi đề cử đồng chí Du Dực Nhiên.
- À, nói một chút về tình hình của Du Dực Nhiên.
Quan Doãn giả vờ có hứng thú.
Danh sách Vương Thiên Phong đề cử tổng cộng hai người, một người là Vương Nhàn, người là Du Dực Nhiên, Vương Nhàn và Du Dực Nhiên đều là thông tín viên của phòng thư ký văn phòng Huyện uỷ, nhưng Vương Nhàn đã là phó phòng, còn Du Dực Nhiên vẫn chưa có nhập lưu.
Vương Nhàn là bà con xa của Vương Thiên Phong, nhưng đa phần người ở Huyện uỷ chỉ biết Vương Nhàn và Vương Thiên Phong cùng họ, đối với với quan hệ ẩn giấu sâu sắc của hai người người rất ít biết, nguyên nhân ở chỗ Vương Thiên Phong và Vương Nhàn không phải đến từ một nơi, Vương Thiên Phong là người thành phố Yến, còn Vương Nhàn là người thành phố Kỳ Phụ.
Vương Nhàn năm nay 26 tuổi, lớn hơn Quan Doãn hai tuổi, tốt nghiệp đại học tỉnh Yến, vừa tốt nghiệp đại học xong được bố trí công tác tại huyện uỷ Trực Toàn, lý lịch không có vấn đề gì. Du Dực Nhiên năm nay 25 tuổi, tốt nghiệp đại học sư phạm Bắc Kinh, sau khi tốt nghiệp đại học được bố trí dạy học ở trung học số 1 Trực Toàn, vừa đến trung học số 1 báo cáo, đã bị điều tạm đến công tác ở huyện uỷ Trực Toàn, kết quả điều tạm đã hơn một năm, đã không đề bạt y làm phó phòng, lại cũng không để cho y quay về trung học số 1, treo lơ lững giữa không trung, y rốt cuộc là người của ai, là ai điều tạm y đến huyện ủy, lại là một điều bí ẩn.
Thế nhưng huyện ủy không phải là chỗ để kiên nhẫn, nếu Du Dực Nhiên nhàn rỗi để đó không dùng, ai cũng không quan tâm lai lịch và nền tảng của y, chỉ có người một bước lên mây mới dẫn tới sự chú ý.
Vương Thiên Phong đề cử Du Dực Nhiên, kỳ thực là để phụ trợ cho Vương Nhàn, làm cho Vương Nhàn trổ hết tài năng, nhưng khi y phát hiện Quan Doãn không dễ gần đồng thời tâm tình không tốt, ngay tức khắc đưa ra chủ ý, quyết định trước tiên đề cử Du Dực Nhiên, muốn chủ tịch Quan dưới cơn thịnh nộ, nhất định sẽ không có ấn tượng tốt đối với việc đề cử của y. Như vậy, Vương Nhàn còn có thể cười đến sau cùng.
Không ngờ điều khiến Vương Thiên Phong kinh ngạc chính là, Quan Doãn vừa nghe y đề cử, dường như không cần nghĩ ngợi nói:
- Được, là Du Dực Nhiên, gọi y đến phòng làm việc của tôi.
- Hả . .
Vương Thiên Phong sợ ngây người.
/556
|