Ta bỏ mặc Thánh kiếm trong không trung, hai tay kết thành một thủ ấn, một phù hiệu màu vàng thật lớn xuất hiện trên tay ta.
-Hãy lên đi.
Ta tiện tay ném ra, kim sắc phù hiệu chợt lóe lên rồi biến mất vào trong cơ thể Vu yêu Cáp Nhĩ Nguyệt Đế đang liều mạng chạy trốn.
Hóa thân của Vu yêu Cáp Nhĩ Nguyệt Đế là màn xám vụ sau khi bị kim sắc phù hiệu thấu nhập chợt khựng lại trong không trung. Vốn là vụ khí màu tiêu xám dần xuất hiện từng điểm kim mang, kim mang dần mở rộng, từ làn xám vụ cũng truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Vu yêu Cáp Nhĩ Nguyệt Đế trước khi chết, Phốc một tiếng, cả hôi vụ lẫn kim mang đều tiêu mất như chưa từng tồn tại, cơ hồ chỉ trong chốc lát hai trong tam đại yêu chủ đã bị ta tiêu diệt.
Ta nhìn thoáng qua bên trận địa vẫn đang tiếp diễn giữa Yêu vương cùng Long vương và Hỏa Phượng Hoàng, có lẽ bọn họ nhất thời không thể phân ra thắng bại. Ta không kịp điều tức mà vội hóa thành một đạo lưu quang ngân bạch tiến về phía Tiểu kim đang giao chiến cùng Huyết yêu, chỉ cần giải quyết nốt tên này ta có thể tới giúp Long vương, thắng lợi tựa hồ chúng ta có thể cảm thấy trước mắt, lòng tin của ta đã mất nay lại một lần nữa quay trở lại trong lòng ta.
Huyết yêu tựa hồ cảm giác được nguy cơ của chính mình, hắn không ngừng huy vũ song thủ, huyết vụ nồng đậm không ngừng kịch liệt tranh đấu với kim quang mãnh liệt do tiểu kim phát ra, hắn cũng chấn bay tiểu kim ra ngoài. Dường như huyết vụ do Huyết yêu phát ra có tính hủ thực ghê gớm, tiểu kim rống lên một tiếng đầy thống khổ, thân hình khổng lồ không ngừng quay cuồng trong không trung .
Ta cả kinh, sáu cánh sau lưng quạt mạnh, thánh kiếm rời khỏi ty ta hóa thành một tia chớp bay về phía thân thể Huyết yêu, Thánh kiếm tỏa ra khí tức thần thánh phi thường cường đại, đồng thời quỹ tích ta phi kiếm cũng vô cùng quỷ dị hầu như phong kín toàn bộ đường né của Huyết yêu, ngân mang kịch liệt va chạm cùng huyết vụ.
-Đi tìm chết đi.
Ta hét lớn rồi nắm lấy chuôi kiếm, vận toàn lực chém mạnh, kim quang chiếu sáng cả một vùng không gian xung quanh, màn huyết vụ ma quái cũng vô phương ngăn cản đường tiến của Thánh kiếm, Thánh kiếm bổ vào thân Huyết yêu một đường thật sâu khiến hắn phát ra một tiếng gầm thảm thiết rung trời.
-Yêu vương đại nhân sẽ báo thù thay ta.
Huyết yêu hung hãn nói rồi hai tay đột nhiên tự cắm vào ngực chính mình, ầm ầm nổ tung, thì ra hắn chọn cách tự bạo, lực đạo từ vụ nổ do thân thể Huyết yêu sinh ra khiến ta văng ra ngoài, máu huyết trong cơ thể ta nhộn nhạo, thần lực cũng bị tiêu hao quá độ khiến ta không thể khống chế nổi nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, kim quang ảm đạm trông thấy.
Vừa ổn định lại khí huyết ta đã lập tức bay đến bên cạnh tiểu kim, huy động Thánh kiếm, vận năng lượng thần thánh hoàn toàn bao phủ lấy thân thể tiểu kim, dưới sự trợ giúp của ta rốt cục tiểu kim cũng thoát khỏi nỗi đau bị hủ thực, dù còn có chút đau đớn nhưng ta rõ nó đã vô sự rồi.
-Tiểu kim, ngươi nghỉ ngơi một chút trước đi, ta đi giúp Long vương tiêu diệt Yêu vương.
Ta dặn dò tiểu kim đang không ngừng thở dốc. Tiểu kim ân cần nói:
-Chủ nhân, ngươi phải cẩn thận đó.
Ta mỉm cười nói :
-Yên tâm đi, tà ác vĩnh viễn không có cơ hội chiến thắng chính nghĩa đâu.
Nói xong ta nâng Thánh kiếm trong tay tiến về phía Long vương, Hỏa Phượng Hoàng cùng Yêu vương.
Đúng lúc này dường như Yêu vương đã nổi giận, hắn rít lên một hồi rồi phóng ra một viên cầu năng lượng màu xám hướng về ta nhanh như chớp, ta cả kinh, chắc chắn sẽ không thể đón được, Thánh kiếm huy vũ, bày bố trước người ta một tầng quang võng dày đặc, thực lực của Yêu vương ta rất rõ, nếu bị hắn trực diện oanh trúng, chỉ sợ rằng ta sẽ không còn cơ hội tham dự trận chiến này nữa.
Năng lượng cầu màu xám rất nhanh đã bay lại gần phía ta, đúng khi ta tưởng đón lấy nó nên đã vận hết thần lực, chợt nó trầm xuống, tăng tốc độ nhanh hơn mấy lần hướng về phía thành tường Tư Đặc Luân pháo đài. Năng lượng do ta bổ ra nhất thời trảm vào khoảng trống, vì vận lực quá mạnh khiến ta lại phun ra một ngụm máu, đành trơ mắt nhìn viên cầu năng lượng kia bay đi.
-KHÔNG.
Oanh, một tiếng, năng lượng cầu màu xám mang theo lực hủy diệt bá đạo oanh kích phía trên thành tường, vốn tường thành vững chắc là vậy nhất thời kịch liệt rung động, một lỗ hổng thật lớn xuất hiện ở giữa tường, một kích tiện tay của Yêu vương đã đoạt đi hơn một ngàn sinh mạng của nhân loại, đồng thời cũng khiến chúng yêu thú điên cuồng tấn công về phía pháo đài, mục tiêu của chúng đều nhằm về phía lỗ hổng mới xuất hiện đó. Vụ nổ mạnh nhất thời khiến bộ phận thủ thành ở đó chưa thể hồi tỉnh lại, lực chống cự cũng yếu đi rất nhiều, có một bộ phận yêu thú đã tranh thủ vọt vào được.
Lòng ta tràn đầy căm hận, hai mắt đỏ bừng bay về phía pháo đài, trong khi quả cầu năng lượng hủy diệt kia nổ mạnh tựa hồ ta thấy rõ vẻ bi ai tuyệt vọng trong măt những binh lính thủ thành, ta tuyệt không thể để cho bọn yêu thú cứ làm càn như vậy, nếu không thể ngăn cản được sợ rằng pháo đài sẽ thất thủ mất. Một đạo ngân bạch quang hoa tỏa ra mãnh liệt từ Thánh kiếm, chấn về phía yêu thú đang tràn vào pháo đài qua lỗ hổng, nhất thời năng lượng thần thánh cường đại đã thiêu hủy chúng thành tro tàn, đôi mắt ta đỏ ngầu lên một kiếm lại một kiếm không ngừng chém ra từng đạo ngân mang. Dưới sự công kích của ta đã khiến yêu thú chịu thương vong thảm khốc, chỉ nháy mắt bình nguyên phía trước pháo đài đã ngập ngụa tinh huyết , vô số tính mạng yêu thú cũng bị tiêu hủy dưới Thánh kiếm.
Tiếng rống giận dữ của Long vương cùng Hỏa Phượng Hoàng không ngừng truyền đến, ta đoán có lẽ bọn họ không thể kiên trì được nữa, nhưng ta chưa thể rời khỏi đây lúc này được, phải làm sao mới toàn vẹn đây ? Trong lòng ta chợt nảy ra một ý, ta vừa ngăn cản đoàn yêu thú đang không ngừng tràn vào như nước lũ vừa mặc niệm chú ngữ :
-Quang nguyên tố vĩ đại a, năng lượng của ngài là vô tận, hắc ám trước mặt ngài cũng chỉ là nhỏ bé, vĩnh hằng ánh sáng đang lưu động phía chân trời a, ta thỉnh cầu ngài phủ xuống nhân gian, mang vô tận ánh sáng trì dũ ban cho ta, khôi phục hết thảy đau xót, để cho tất cả thống khổ đều rời xa chúng ta - lên đi - Vĩnh Hằng Trì Dũ Quang Mang.
Quang điểm không ngừng tập trung xung quanh ta, dường như toàn thân ta được tắm trong đại dương ánh sáng, thật sự rất rất thoải mái, quang nguyên tố như cũng rất thân thiết, chúng nó hoàn toàn nghe theo sự chỉ huy của ta, hình thành dưới chân ta một lục mang tinh kim sắc thật lớn, nhất thời chói sáng cả bầu trời hôn ám phía trên.
-Hãy lên đi.
Ta tiện tay ném ra, kim sắc phù hiệu chợt lóe lên rồi biến mất vào trong cơ thể Vu yêu Cáp Nhĩ Nguyệt Đế đang liều mạng chạy trốn.
Hóa thân của Vu yêu Cáp Nhĩ Nguyệt Đế là màn xám vụ sau khi bị kim sắc phù hiệu thấu nhập chợt khựng lại trong không trung. Vốn là vụ khí màu tiêu xám dần xuất hiện từng điểm kim mang, kim mang dần mở rộng, từ làn xám vụ cũng truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Vu yêu Cáp Nhĩ Nguyệt Đế trước khi chết, Phốc một tiếng, cả hôi vụ lẫn kim mang đều tiêu mất như chưa từng tồn tại, cơ hồ chỉ trong chốc lát hai trong tam đại yêu chủ đã bị ta tiêu diệt.
Ta nhìn thoáng qua bên trận địa vẫn đang tiếp diễn giữa Yêu vương cùng Long vương và Hỏa Phượng Hoàng, có lẽ bọn họ nhất thời không thể phân ra thắng bại. Ta không kịp điều tức mà vội hóa thành một đạo lưu quang ngân bạch tiến về phía Tiểu kim đang giao chiến cùng Huyết yêu, chỉ cần giải quyết nốt tên này ta có thể tới giúp Long vương, thắng lợi tựa hồ chúng ta có thể cảm thấy trước mắt, lòng tin của ta đã mất nay lại một lần nữa quay trở lại trong lòng ta.
Huyết yêu tựa hồ cảm giác được nguy cơ của chính mình, hắn không ngừng huy vũ song thủ, huyết vụ nồng đậm không ngừng kịch liệt tranh đấu với kim quang mãnh liệt do tiểu kim phát ra, hắn cũng chấn bay tiểu kim ra ngoài. Dường như huyết vụ do Huyết yêu phát ra có tính hủ thực ghê gớm, tiểu kim rống lên một tiếng đầy thống khổ, thân hình khổng lồ không ngừng quay cuồng trong không trung .
Ta cả kinh, sáu cánh sau lưng quạt mạnh, thánh kiếm rời khỏi ty ta hóa thành một tia chớp bay về phía thân thể Huyết yêu, Thánh kiếm tỏa ra khí tức thần thánh phi thường cường đại, đồng thời quỹ tích ta phi kiếm cũng vô cùng quỷ dị hầu như phong kín toàn bộ đường né của Huyết yêu, ngân mang kịch liệt va chạm cùng huyết vụ.
-Đi tìm chết đi.
Ta hét lớn rồi nắm lấy chuôi kiếm, vận toàn lực chém mạnh, kim quang chiếu sáng cả một vùng không gian xung quanh, màn huyết vụ ma quái cũng vô phương ngăn cản đường tiến của Thánh kiếm, Thánh kiếm bổ vào thân Huyết yêu một đường thật sâu khiến hắn phát ra một tiếng gầm thảm thiết rung trời.
-Yêu vương đại nhân sẽ báo thù thay ta.
Huyết yêu hung hãn nói rồi hai tay đột nhiên tự cắm vào ngực chính mình, ầm ầm nổ tung, thì ra hắn chọn cách tự bạo, lực đạo từ vụ nổ do thân thể Huyết yêu sinh ra khiến ta văng ra ngoài, máu huyết trong cơ thể ta nhộn nhạo, thần lực cũng bị tiêu hao quá độ khiến ta không thể khống chế nổi nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, kim quang ảm đạm trông thấy.
Vừa ổn định lại khí huyết ta đã lập tức bay đến bên cạnh tiểu kim, huy động Thánh kiếm, vận năng lượng thần thánh hoàn toàn bao phủ lấy thân thể tiểu kim, dưới sự trợ giúp của ta rốt cục tiểu kim cũng thoát khỏi nỗi đau bị hủ thực, dù còn có chút đau đớn nhưng ta rõ nó đã vô sự rồi.
-Tiểu kim, ngươi nghỉ ngơi một chút trước đi, ta đi giúp Long vương tiêu diệt Yêu vương.
Ta dặn dò tiểu kim đang không ngừng thở dốc. Tiểu kim ân cần nói:
-Chủ nhân, ngươi phải cẩn thận đó.
Ta mỉm cười nói :
-Yên tâm đi, tà ác vĩnh viễn không có cơ hội chiến thắng chính nghĩa đâu.
Nói xong ta nâng Thánh kiếm trong tay tiến về phía Long vương, Hỏa Phượng Hoàng cùng Yêu vương.
Đúng lúc này dường như Yêu vương đã nổi giận, hắn rít lên một hồi rồi phóng ra một viên cầu năng lượng màu xám hướng về ta nhanh như chớp, ta cả kinh, chắc chắn sẽ không thể đón được, Thánh kiếm huy vũ, bày bố trước người ta một tầng quang võng dày đặc, thực lực của Yêu vương ta rất rõ, nếu bị hắn trực diện oanh trúng, chỉ sợ rằng ta sẽ không còn cơ hội tham dự trận chiến này nữa.
Năng lượng cầu màu xám rất nhanh đã bay lại gần phía ta, đúng khi ta tưởng đón lấy nó nên đã vận hết thần lực, chợt nó trầm xuống, tăng tốc độ nhanh hơn mấy lần hướng về phía thành tường Tư Đặc Luân pháo đài. Năng lượng do ta bổ ra nhất thời trảm vào khoảng trống, vì vận lực quá mạnh khiến ta lại phun ra một ngụm máu, đành trơ mắt nhìn viên cầu năng lượng kia bay đi.
-KHÔNG.
Oanh, một tiếng, năng lượng cầu màu xám mang theo lực hủy diệt bá đạo oanh kích phía trên thành tường, vốn tường thành vững chắc là vậy nhất thời kịch liệt rung động, một lỗ hổng thật lớn xuất hiện ở giữa tường, một kích tiện tay của Yêu vương đã đoạt đi hơn một ngàn sinh mạng của nhân loại, đồng thời cũng khiến chúng yêu thú điên cuồng tấn công về phía pháo đài, mục tiêu của chúng đều nhằm về phía lỗ hổng mới xuất hiện đó. Vụ nổ mạnh nhất thời khiến bộ phận thủ thành ở đó chưa thể hồi tỉnh lại, lực chống cự cũng yếu đi rất nhiều, có một bộ phận yêu thú đã tranh thủ vọt vào được.
Lòng ta tràn đầy căm hận, hai mắt đỏ bừng bay về phía pháo đài, trong khi quả cầu năng lượng hủy diệt kia nổ mạnh tựa hồ ta thấy rõ vẻ bi ai tuyệt vọng trong măt những binh lính thủ thành, ta tuyệt không thể để cho bọn yêu thú cứ làm càn như vậy, nếu không thể ngăn cản được sợ rằng pháo đài sẽ thất thủ mất. Một đạo ngân bạch quang hoa tỏa ra mãnh liệt từ Thánh kiếm, chấn về phía yêu thú đang tràn vào pháo đài qua lỗ hổng, nhất thời năng lượng thần thánh cường đại đã thiêu hủy chúng thành tro tàn, đôi mắt ta đỏ ngầu lên một kiếm lại một kiếm không ngừng chém ra từng đạo ngân mang. Dưới sự công kích của ta đã khiến yêu thú chịu thương vong thảm khốc, chỉ nháy mắt bình nguyên phía trước pháo đài đã ngập ngụa tinh huyết , vô số tính mạng yêu thú cũng bị tiêu hủy dưới Thánh kiếm.
Tiếng rống giận dữ của Long vương cùng Hỏa Phượng Hoàng không ngừng truyền đến, ta đoán có lẽ bọn họ không thể kiên trì được nữa, nhưng ta chưa thể rời khỏi đây lúc này được, phải làm sao mới toàn vẹn đây ? Trong lòng ta chợt nảy ra một ý, ta vừa ngăn cản đoàn yêu thú đang không ngừng tràn vào như nước lũ vừa mặc niệm chú ngữ :
-Quang nguyên tố vĩ đại a, năng lượng của ngài là vô tận, hắc ám trước mặt ngài cũng chỉ là nhỏ bé, vĩnh hằng ánh sáng đang lưu động phía chân trời a, ta thỉnh cầu ngài phủ xuống nhân gian, mang vô tận ánh sáng trì dũ ban cho ta, khôi phục hết thảy đau xót, để cho tất cả thống khổ đều rời xa chúng ta - lên đi - Vĩnh Hằng Trì Dũ Quang Mang.
Quang điểm không ngừng tập trung xung quanh ta, dường như toàn thân ta được tắm trong đại dương ánh sáng, thật sự rất rất thoải mái, quang nguyên tố như cũng rất thân thiết, chúng nó hoàn toàn nghe theo sự chỉ huy của ta, hình thành dưới chân ta một lục mang tinh kim sắc thật lớn, nhất thời chói sáng cả bầu trời hôn ám phía trên.
/320
|