Thi đấu đã bắt đầu rồi, tổng cộng có 20 sân đấu, mỗi sân có hai giám khảo sư phụ phụ trách. Một người phụ trách bố trí kết giới ( ở mỗi sân đều co ma pháp trận bố trí sẵn, sư phụ chỉ cần khởi dộng và duy trì kết giới ổn định là đủ ) còn một sư phụ khác sẽ phụ trách phán định thắng thua.
Trận đấu ma pháp diễn ra rất nhanh, chỉ cần có thể chiếm ưu thế là có thể nhanh chóng quyết định thắng bại.
Chẳng mấy chốc tới lượt ta, ta đi tới giữa sân, cùng thiên phong thi lễ.
"Đến đây đi, cho ta xem thực lực của ngươi nào." Ta mỉm cười với hắn nói.
"Tốt, ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu." Thiên phong tự gia cấp cho mình một phong tường thuật, bắt đầu nhanh chóng vây quanh ta, vừa ngâm xướng công kích ma pháp.
Ta trong lòng cười thầm, hắn không biết tốc độ chính là thứ ta am hiểu nhất. Ta dễ dàng có thể lần ra vị trí của hắn. Ta cũng cấp cho mình một quang lăng thuẫn toàn phương vị, cũng không cần nôn nóng tấn công, ta muốn xem hắn dùng ma pháp công kích nào để đối phó với ta.
"Hỡi ngọn gió tự do, hãy nghe ta kêu gọi, hóa thành bạo liệt long quyển phong." A, nguyên lai là trung cấp phong hệ công kích ma pháp Long quyển phong ( cơn lốc).Xem ra mới chỉ là thử.
Một cơn lốc nhỏ theo tiếng ngâm xướng của hắn xuất hiện, rất nhanh hướng ta phóng tới.
Ta cười ảm đạm: "Nếu ngươi chỉ có trình độ này thì ngươi thua chắc rồi."
Ta vung nhẹ ma pháp trượng: "Xé mở không gian, thôn tính hết thảy ngoại vật" Đây là thứ nguyên trảm - không gian ma pháp. Bây giờ ta cũng rất thành thục ma pháp này rồi.
Một cái khe màu đen xuất hiện trước mặt ta ngăn cản cơn lốc phóng tới. Cơn lốc lập tức bị hút vào, ngay cả Thiên Phong cũng bị lực hút kiềm hãm tốc độ, Tốc độ giảm đi rõ rệt.
Bên dưới đệ tử đều phát ra thanh âm kinh ngạc: "Không gian hệ - ma pháp công kích."
Ta thu lại Thứ Nguyên Trảm trở về: "Còn muốn thi đấu tiếp không?"
Thiên phong không có cách nào cả, đành ủ rũ nói: "Thua rồi, ta nhận thua."
Thứ nguyên trảm có thể so sánh với cao cấp công kích ma pháp, hơn nữa rất khó không chế. Hắn thấy ta dễ dàng điều khiển thứ nguyên trảm thì đã biết thực lực hơn kém rất nhiều. Không bằng chủ động nhận thua còn hơn là bị đánh bay xuống.
"ngươi cũng rất mạnh rồi, đáng tiếc lại gặp phải ta, cố gắng lên nhé."
"Từ nay về sau ta sẽ còn tìm ngươi tỷ thí."
"Ta sẵn sàng đợi." Bây giờ ta đã không còn phải e ngại bất kì kẻ nào khiêu chiến cả vì ta đối với thực lực của chính mình vô cùng tin tưởng.
Vì vòng sơ loại mỗi ngày một người sẽ đánh hai trận nên ta liền trở về túc xá. Không lâu sau Mã Khắc cũng tới.
"Thế nào mã khắc?" Ta nhìn thấy bộ ma pháp bào mới tinh của hắn thì mỉm cười hỏi.
"Còn phải nói, ta chỉ cần một liệt diễm phần thiên là xong trận." Mã khắc cũng rất có thiên phú ma pháp, thêm vào gần đây lại được sư phụ chỉ dạy thì học sinh năm hai khẳng định rất ít có đối thủ.
"Đi thôi, trước tiên đi ăn cơm đã, sau đó về nghỉ ngơi một chút, buổi chiều còn phải thi đấu nữa."
Trận đấu buổi chiều của ta lại càng dễ dàng hơn, đối thủ cũng là học sinh lớp B, thực lực còn không bằng Thiên Phong, chỉ là làm bộ hai cái rồi nhận thua.
Cứ như thế, cho tới trận cuối cùng vòng sơ loại ta mới gặp được một đối thủ khả dĩ có thể coi được, là một hỏa hệ ma pháp sư.
"Ngươi cũng là lớp A đúng không? Ta nhìn hắn có chút quen mắt.
"Đúng vậy, ta biết ta có lẽ không phải là đối thủ của ngươi nhưng ta vẫn muốn đánh một trân." Mấy trận đấu trước của hắn có lẽ hắn chưa có bại quá.
"Được thôi"
Hắn không dám thử ta như Thiên Phong nữa. Ngay tới phòng ngự ma pháp cũng không gia cấp. Trực tiếp sử dụng một hỏa hệ cao cấp công kích ma pháp.
"Hỡi ngọn lửa rực hồng, nghe ta nói, hiện diện tại thế gian, hãy hóa thành liệt diễm đốt cháy hết thảy trước mắt."
Oa, lại là liệt diễm phần thiên, bài cũ, thật phiền phức.
Ta giơ tay lên cao, ngẩng đầu ngâm xướng: "Hỡi quang nguyên tố vĩ đại, bằng hữu của ta, dùng ánh sáng nhu hòa của mọi người, tịnh hóa hết thảy trước mắt." Ta dùng chính là ánh sáng tịnh hóa (làm sạch), ánh sáng này không giống với trước kia, đây là ta mới sáng tạo ra. Tịnh hóa ánh sáng vốn là thần thánh thủ thổ tăng cường, chủ yếu dùng trên diện tích rộng bài trừ các loại trạng thái dị thường mà ta sáng tạo mới không những có công hiệu như cũ mà còn gia tăng thêm một tầng lá chắn nữa, trở thành một cao cấp phòng ngự ma pháp.
Hắn liều mạng điều khiển hỏa diễm, liên tục nhằm vào ánh sáng tịnh hóa của ta. Ta chỉ là nhàn nhã đứng trong vòng sáng nhìn hắn, ta cuối cùng không muốn đánh cho đối phương bay xuống đài, chỉ muốn họ thấy khó mà rút lui thì tốt. Bây giờ chờ ma pháp lực của hắn hao phí hết tự nhiên sẽ rút lui.
Lúc này hắn đột nhiên biến hóa không tưởng, đầy đầu hỏa tóc dựng đứng hết lên, hắn gằn giọng: "Thiêu đốt ngọn lửa sinh mạng ..."
Bên dưới ban giám khảo đều ngây một chút: "Đệ tử này sao lại có thể thiêu đốt lửa sinh mạng cơ chứ, sẽ giảm thọ đấy, thật sự là một hài tử liều mạng."
Lửa sinh mạng chính là thông qua thiêu đốt sinh mạng của chính mình, thông qua đó gia tăng cấp bậc ma pháp. Nói cách khác, liệt diễm phần thiên vốn là ma pháp cấp 6 thông qua thiêu đốt lửa sinh mạng sẽ tăng lên thành ma pháp cấp 7.
Hỏa diễm bên ngoài chợt từ ánh hồng dần biến thành đỏ sẫm, sau đó lại biến thành sắc xanh. Áp lực chợt tăng cường rất nhiều, ánh sáng tịnh hóa sắp không chống cự lại được.
"Không nghĩ được ngươi lại còn chiêu này, xem ra không cho ngươi xem thực lực chính thức của ta thì ngươi còn không chịu thua nữa. Được rồi." Hắn cho ta thấy lại cái cảm giác lúc đấu với Hải Nhật.
"Hỡi quang nguyên tố vĩ đại, xin cho phép ta mượn lực lượng cường đại của mọi người, hãy để vô hạn ánh sáng chiếu khắp đại địa, chiếu sáng đi." Quang hệ công kích cấp 7 - Quang diệu cửu châu. Đây là ma pháp lớn nhất ta có thể dùng bây giờ.
Theo ngâm xướng của ta, ta chậm rãi từ nhấc lên khỏi mặt đất, cả người phát ra bạch quang chói mắt, ma pháp bào phần phật bay, kim sắc ma pháp thạch trước ngực cũng phát ra đạo đạo kim quang cùng với bạch quang của ta chiêu sáng. Ta ngửa đầu lên, trên mi tâm kim quang phân ra 1/3 bao phủ toàn thân ta, ánh sáng xung quanh chợt nhanh chóng rút lại vào người ta, sau đó chợt bạo phát. hỏa diễm xanh lè liền bị ánh sáng trắng thôn tính, kết giới trên sân cũng dần không chịu được, bắt đầu xuất hiện vết nứt.
"Đệ tử này có ma pháp thật là mạnh mẽ, năm hai mà có thể sử dụng ma pháp cấp 7 rồi, chẳng lẽ đã đạt tới trình độ ma đạo sĩ rồi sao?" Hai vị giám khảo sư phụ nhanh chóng gia tăng năng lượng cho kết giới. Lúc này kết giới mới ổn định.
Kết giới thì có thể ổn định đáng tiếc là đối thủ đã bị đánh ngã xuống không đứng được lên nữa, tất cả mọi người đều bị bạch quang của ta phát ra làm lóa mắt, tạm thời không nhìn thấy gì cả.
Kỳ thật ta chỉ có thể phát ra 1/3 lực lượng của ma pháp này mà thôi, dù ta chỉ dùng có chừng này lực lượng nhưng cũng có thể đánh bại hắn. Mặc dù cùng là cấp 7 ma pháp nhưng hắn phải miễn cưỡng tăng lên còn ta thì tự thân mình sử dụng, hơn nữa quang hệ ma pháp tới cấp 7 đều mạnh hơn các hệ khác một chút ( trừ ám hệ và không gian hệ công kích ma pháp ). Hắn bây giờ sau khi sử dụng lửa sinh mệnh có lẽ đã như đèn hết dầu.
"Hỡi quang nguyên tố vĩ dại, làm bằng hữu của người, ta thỉnh cầu người cứu giúp sinh vật trước mắt." Ta mau chóng dùng nguyên linh khôi phục thuật giúp hắn phục hồi ( nguyên linh khôi phục thuật này tuyệt đối cao hơn trình độ của cao cấp khôi phục ma pháp )
Lúc này mọi người cũng dần khôi phục thị giác, Ta nghĩ tất cả mọi người đều biết được, ta chính là người chiến thắng.
Trận đấu ma pháp diễn ra rất nhanh, chỉ cần có thể chiếm ưu thế là có thể nhanh chóng quyết định thắng bại.
Chẳng mấy chốc tới lượt ta, ta đi tới giữa sân, cùng thiên phong thi lễ.
"Đến đây đi, cho ta xem thực lực của ngươi nào." Ta mỉm cười với hắn nói.
"Tốt, ta sẽ không hạ thủ lưu tình đâu." Thiên phong tự gia cấp cho mình một phong tường thuật, bắt đầu nhanh chóng vây quanh ta, vừa ngâm xướng công kích ma pháp.
Ta trong lòng cười thầm, hắn không biết tốc độ chính là thứ ta am hiểu nhất. Ta dễ dàng có thể lần ra vị trí của hắn. Ta cũng cấp cho mình một quang lăng thuẫn toàn phương vị, cũng không cần nôn nóng tấn công, ta muốn xem hắn dùng ma pháp công kích nào để đối phó với ta.
"Hỡi ngọn gió tự do, hãy nghe ta kêu gọi, hóa thành bạo liệt long quyển phong." A, nguyên lai là trung cấp phong hệ công kích ma pháp Long quyển phong ( cơn lốc).Xem ra mới chỉ là thử.
Một cơn lốc nhỏ theo tiếng ngâm xướng của hắn xuất hiện, rất nhanh hướng ta phóng tới.
Ta cười ảm đạm: "Nếu ngươi chỉ có trình độ này thì ngươi thua chắc rồi."
Ta vung nhẹ ma pháp trượng: "Xé mở không gian, thôn tính hết thảy ngoại vật" Đây là thứ nguyên trảm - không gian ma pháp. Bây giờ ta cũng rất thành thục ma pháp này rồi.
Một cái khe màu đen xuất hiện trước mặt ta ngăn cản cơn lốc phóng tới. Cơn lốc lập tức bị hút vào, ngay cả Thiên Phong cũng bị lực hút kiềm hãm tốc độ, Tốc độ giảm đi rõ rệt.
Bên dưới đệ tử đều phát ra thanh âm kinh ngạc: "Không gian hệ - ma pháp công kích."
Ta thu lại Thứ Nguyên Trảm trở về: "Còn muốn thi đấu tiếp không?"
Thiên phong không có cách nào cả, đành ủ rũ nói: "Thua rồi, ta nhận thua."
Thứ nguyên trảm có thể so sánh với cao cấp công kích ma pháp, hơn nữa rất khó không chế. Hắn thấy ta dễ dàng điều khiển thứ nguyên trảm thì đã biết thực lực hơn kém rất nhiều. Không bằng chủ động nhận thua còn hơn là bị đánh bay xuống.
"ngươi cũng rất mạnh rồi, đáng tiếc lại gặp phải ta, cố gắng lên nhé."
"Từ nay về sau ta sẽ còn tìm ngươi tỷ thí."
"Ta sẵn sàng đợi." Bây giờ ta đã không còn phải e ngại bất kì kẻ nào khiêu chiến cả vì ta đối với thực lực của chính mình vô cùng tin tưởng.
Vì vòng sơ loại mỗi ngày một người sẽ đánh hai trận nên ta liền trở về túc xá. Không lâu sau Mã Khắc cũng tới.
"Thế nào mã khắc?" Ta nhìn thấy bộ ma pháp bào mới tinh của hắn thì mỉm cười hỏi.
"Còn phải nói, ta chỉ cần một liệt diễm phần thiên là xong trận." Mã khắc cũng rất có thiên phú ma pháp, thêm vào gần đây lại được sư phụ chỉ dạy thì học sinh năm hai khẳng định rất ít có đối thủ.
"Đi thôi, trước tiên đi ăn cơm đã, sau đó về nghỉ ngơi một chút, buổi chiều còn phải thi đấu nữa."
Trận đấu buổi chiều của ta lại càng dễ dàng hơn, đối thủ cũng là học sinh lớp B, thực lực còn không bằng Thiên Phong, chỉ là làm bộ hai cái rồi nhận thua.
Cứ như thế, cho tới trận cuối cùng vòng sơ loại ta mới gặp được một đối thủ khả dĩ có thể coi được, là một hỏa hệ ma pháp sư.
"Ngươi cũng là lớp A đúng không? Ta nhìn hắn có chút quen mắt.
"Đúng vậy, ta biết ta có lẽ không phải là đối thủ của ngươi nhưng ta vẫn muốn đánh một trân." Mấy trận đấu trước của hắn có lẽ hắn chưa có bại quá.
"Được thôi"
Hắn không dám thử ta như Thiên Phong nữa. Ngay tới phòng ngự ma pháp cũng không gia cấp. Trực tiếp sử dụng một hỏa hệ cao cấp công kích ma pháp.
"Hỡi ngọn lửa rực hồng, nghe ta nói, hiện diện tại thế gian, hãy hóa thành liệt diễm đốt cháy hết thảy trước mắt."
Oa, lại là liệt diễm phần thiên, bài cũ, thật phiền phức.
Ta giơ tay lên cao, ngẩng đầu ngâm xướng: "Hỡi quang nguyên tố vĩ đại, bằng hữu của ta, dùng ánh sáng nhu hòa của mọi người, tịnh hóa hết thảy trước mắt." Ta dùng chính là ánh sáng tịnh hóa (làm sạch), ánh sáng này không giống với trước kia, đây là ta mới sáng tạo ra. Tịnh hóa ánh sáng vốn là thần thánh thủ thổ tăng cường, chủ yếu dùng trên diện tích rộng bài trừ các loại trạng thái dị thường mà ta sáng tạo mới không những có công hiệu như cũ mà còn gia tăng thêm một tầng lá chắn nữa, trở thành một cao cấp phòng ngự ma pháp.
Hắn liều mạng điều khiển hỏa diễm, liên tục nhằm vào ánh sáng tịnh hóa của ta. Ta chỉ là nhàn nhã đứng trong vòng sáng nhìn hắn, ta cuối cùng không muốn đánh cho đối phương bay xuống đài, chỉ muốn họ thấy khó mà rút lui thì tốt. Bây giờ chờ ma pháp lực của hắn hao phí hết tự nhiên sẽ rút lui.
Lúc này hắn đột nhiên biến hóa không tưởng, đầy đầu hỏa tóc dựng đứng hết lên, hắn gằn giọng: "Thiêu đốt ngọn lửa sinh mạng ..."
Bên dưới ban giám khảo đều ngây một chút: "Đệ tử này sao lại có thể thiêu đốt lửa sinh mạng cơ chứ, sẽ giảm thọ đấy, thật sự là một hài tử liều mạng."
Lửa sinh mạng chính là thông qua thiêu đốt sinh mạng của chính mình, thông qua đó gia tăng cấp bậc ma pháp. Nói cách khác, liệt diễm phần thiên vốn là ma pháp cấp 6 thông qua thiêu đốt lửa sinh mạng sẽ tăng lên thành ma pháp cấp 7.
Hỏa diễm bên ngoài chợt từ ánh hồng dần biến thành đỏ sẫm, sau đó lại biến thành sắc xanh. Áp lực chợt tăng cường rất nhiều, ánh sáng tịnh hóa sắp không chống cự lại được.
"Không nghĩ được ngươi lại còn chiêu này, xem ra không cho ngươi xem thực lực chính thức của ta thì ngươi còn không chịu thua nữa. Được rồi." Hắn cho ta thấy lại cái cảm giác lúc đấu với Hải Nhật.
"Hỡi quang nguyên tố vĩ đại, xin cho phép ta mượn lực lượng cường đại của mọi người, hãy để vô hạn ánh sáng chiếu khắp đại địa, chiếu sáng đi." Quang hệ công kích cấp 7 - Quang diệu cửu châu. Đây là ma pháp lớn nhất ta có thể dùng bây giờ.
Theo ngâm xướng của ta, ta chậm rãi từ nhấc lên khỏi mặt đất, cả người phát ra bạch quang chói mắt, ma pháp bào phần phật bay, kim sắc ma pháp thạch trước ngực cũng phát ra đạo đạo kim quang cùng với bạch quang của ta chiêu sáng. Ta ngửa đầu lên, trên mi tâm kim quang phân ra 1/3 bao phủ toàn thân ta, ánh sáng xung quanh chợt nhanh chóng rút lại vào người ta, sau đó chợt bạo phát. hỏa diễm xanh lè liền bị ánh sáng trắng thôn tính, kết giới trên sân cũng dần không chịu được, bắt đầu xuất hiện vết nứt.
"Đệ tử này có ma pháp thật là mạnh mẽ, năm hai mà có thể sử dụng ma pháp cấp 7 rồi, chẳng lẽ đã đạt tới trình độ ma đạo sĩ rồi sao?" Hai vị giám khảo sư phụ nhanh chóng gia tăng năng lượng cho kết giới. Lúc này kết giới mới ổn định.
Kết giới thì có thể ổn định đáng tiếc là đối thủ đã bị đánh ngã xuống không đứng được lên nữa, tất cả mọi người đều bị bạch quang của ta phát ra làm lóa mắt, tạm thời không nhìn thấy gì cả.
Kỳ thật ta chỉ có thể phát ra 1/3 lực lượng của ma pháp này mà thôi, dù ta chỉ dùng có chừng này lực lượng nhưng cũng có thể đánh bại hắn. Mặc dù cùng là cấp 7 ma pháp nhưng hắn phải miễn cưỡng tăng lên còn ta thì tự thân mình sử dụng, hơn nữa quang hệ ma pháp tới cấp 7 đều mạnh hơn các hệ khác một chút ( trừ ám hệ và không gian hệ công kích ma pháp ). Hắn bây giờ sau khi sử dụng lửa sinh mệnh có lẽ đã như đèn hết dầu.
"Hỡi quang nguyên tố vĩ dại, làm bằng hữu của người, ta thỉnh cầu người cứu giúp sinh vật trước mắt." Ta mau chóng dùng nguyên linh khôi phục thuật giúp hắn phục hồi ( nguyên linh khôi phục thuật này tuyệt đối cao hơn trình độ của cao cấp khôi phục ma pháp )
Lúc này mọi người cũng dần khôi phục thị giác, Ta nghĩ tất cả mọi người đều biết được, ta chính là người chiến thắng.
/320
|