Edit: TH
Tưởng Tư Phi giận đến mức nghiến răng trèo trẹo, phong cách ăn mặc vừa LOW vừa quê mùa như con nhãi ranh Lâm Yên kia thế mà cũng dám cướp sự chú ý của cô ta.
Chu Mạn Thiến cười lạnh, "Khó trách Triệu Hồng Lăng đưa cô ta đến đây, cũng chỉ là hạng dùng tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ mà thôi! Ha ha, người đại diện cũ này của em đúng là thèm tiền đến điên rồi!"
Tưởng Tư Phi vòng hai tay khoanh ngực, "Cũng hết cách rồi, ai bảo sau khi em đi dưới tay cô ta không còn ai nữa."
Tiếng nói của hai người này không hề nhỏ. Tầm mắt của Lâm Yên xuyên qua đám đông bắn thẳng về phía Chu Mạn Thiến và Tưởng Tư Phi, khóe miệng hơi cong lên, đáy mắt ngập ý cười.
Ồ, dưới tay Triệu Hồng Lăng không có nghệ sĩ nào sao? Không phải mấy năm nay toàn bộ công sức và tâm huyết đều dành cho Tưởng Tư Phi hay sao!
Lâm Yên trực tiếp lên tiếng, "Mới vừa rồi tôi nghe vị đại diện cấp cao - Chu Mạn Thiến nói rằng người đại diện của tôi là chị Triệu Hồng Lăng vì vơ vét tiền của mà chỉ cho Tưởng Tư Phi nhận đóng toàn phim tệ?"
Chu Mạn Thiến thấy Lâm Yên đột nhiên nhắm lưỡi dao vào mình, cô ta xì một tiếng rõ dài, giọng điệu đầy khinh bỉ, "Thì sao? Chẳng lẽ tôi nói sai à?"
"Cô Tưởng Tư Phi, cô có đồng ý với lời này của người đại diện của mình là Chu Mạn Thiến không?" Lâm Yên nhìn về phía Tưởng Tư Phi, tiếp tục hỏi.
Tưởng Tư Phi trầm mặt không đáp lại, xem như đã thừa nhận.
Bởi vì diện mạo của cô ta quá bình thường, cho nên từ trước tới giờ cô ta luôn để ý tới dáng vẻ của mình. Nhưng Triệu Hồng Lăng cứ để cô ta phải nhận những vai diễn quê mùa, thậm chí để còn cố ý bảo cô ta phải diễn những vai xấu xí, cô ta đã sớm không chịu nổi nữa rồi.
Mỗi lần lên mạng đọc được những bình luận chê bai vẻ bề ngoài của cô ta khó nhìn, cô ta càng căm ghét ghi hận trong lòng.
Mà hiện giờ gương mặt không hề trang điểm của Lâm Yên bắn ra hào quang bốn phía như cái gai nhọn hoắt đâm thẳng vào lòng cô ta.
Lâm Yên thấy Tưởng Tư Phi ngầm thừa nhận thì cười lạnh một cái, quét mắt nhìn tất cả đám phóng viên rồi nói thẳng: "Tốt, nếu đã vậy thì tôi và các vị có mặt ở đây cùng điểm lại tác phẩm trong những năm gần đây của cô Tưởng Tư Phi.
Bản thân tôi còn kém cỏi nhiều mặt nhưng riêng về trí nhớ thì cũng không tồi.
Nếu như tôi nhớ không nhần thì cô Tưởng Tư Phi đây đã đi diễn ba năm, tất cả hết năm bộ phim.
Bộ phim đầu tiên là tác phẩm đầu tay của Tưởng Tư Phi, thủ vai một cô gái thôn quê nơi nghèo khó bị coi rẻ trong miệng vị đại diện Chu kia chính là tác phẩm đã thành danh, bộ phim này đã mang lại giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất trong giải điện ảnh Kim Tông cho cô.
Bộ phim thứ hai vào vai thiếu nữ bất lương cũng chính là vai mà người đại diện cấp cao họ Chu của cô khinh thường, mặc dù bỏ lỡ thời gian bình xét nhưng phim đã đại bạo trở nên cực kì hot, được rất nhiều nhà phê bình khen ngợi.
Bộ phim thứ ba hợp tác cùng với Ảnh hậu Lưu Tư Văn đã trực tiếp lọt vào danh sách những bộ phim điện ảnh xuất sắc nhất trong liên hoan phim Lạc Lâm.
Bộ phim thứ tư đảm nhiệm vai nữ chính đã giành được giải nữ chính xuất sắc nhất của Cành cọ vàng.
Bộ phim thứ năm vào một tháng trước cô Tưởng Tư Phi cũng đã giành vai nữ chính xuất sắc nhất của giải điện ảnh Cành cọ vàng, nhờ vậy đã đưa vị thế của cô trở thành sao hạng A..."
Lập luận của Lâm Yên đầy đanh thép, không bỏ sót bất cứ thông tin nào.
Sau đó ánh mắt cô lạnh như băng nhìn về phía Tưởng Tư Phi và Chu Mạn Thiến: "Mọi người đều biết, mấy năm những bộ phim điện ảnh nghệ thuật rất ít ỏi, cộng thêm thu nhập còn kém hơn nhiều so với một bộ phim thương mại, thậm chí còn không bằng một bộ phim máu chó.
Vị đại diện Chu này, và cả cô Tưởng Tư Phi nữa, các người nói rằng Triệu Hồng Lăng một lòng tham chỉ vì muốn vơ vét của cải, đồng thời phán rằng những kịch bản phim trên đều tệ hại. Vậy thì xin hỏi, hai vị là cho rằng ban giám khảo giải Cành cọ vàng bị mù hay toàn thể những người đang xem điện ảnh cũng vậy? Hay là cho rằng, phim không kiếm được nhiều tiền thì là phim tệ?"
Trong nháy mắt Lâm Yên vừa dứt lời thì toàn trường lặng ngắt như tờ.
Một lúc lâu sau các kí giả đều đồng loạt quay về hướng của Tưởng Tư Phi và Chu Mạn Thiến.
(*Cành cọ vàng là giải thưởng điện ảnh thuộc Liên hoan phim quốc tế Cannes.)
Tưởng Tư Phi giận đến mức nghiến răng trèo trẹo, phong cách ăn mặc vừa LOW vừa quê mùa như con nhãi ranh Lâm Yên kia thế mà cũng dám cướp sự chú ý của cô ta.
Chu Mạn Thiến cười lạnh, "Khó trách Triệu Hồng Lăng đưa cô ta đến đây, cũng chỉ là hạng dùng tiền đi phẫu thuật thẩm mỹ mà thôi! Ha ha, người đại diện cũ này của em đúng là thèm tiền đến điên rồi!"
Tưởng Tư Phi vòng hai tay khoanh ngực, "Cũng hết cách rồi, ai bảo sau khi em đi dưới tay cô ta không còn ai nữa."
Tiếng nói của hai người này không hề nhỏ. Tầm mắt của Lâm Yên xuyên qua đám đông bắn thẳng về phía Chu Mạn Thiến và Tưởng Tư Phi, khóe miệng hơi cong lên, đáy mắt ngập ý cười.
Ồ, dưới tay Triệu Hồng Lăng không có nghệ sĩ nào sao? Không phải mấy năm nay toàn bộ công sức và tâm huyết đều dành cho Tưởng Tư Phi hay sao!
Lâm Yên trực tiếp lên tiếng, "Mới vừa rồi tôi nghe vị đại diện cấp cao - Chu Mạn Thiến nói rằng người đại diện của tôi là chị Triệu Hồng Lăng vì vơ vét tiền của mà chỉ cho Tưởng Tư Phi nhận đóng toàn phim tệ?"
Chu Mạn Thiến thấy Lâm Yên đột nhiên nhắm lưỡi dao vào mình, cô ta xì một tiếng rõ dài, giọng điệu đầy khinh bỉ, "Thì sao? Chẳng lẽ tôi nói sai à?"
"Cô Tưởng Tư Phi, cô có đồng ý với lời này của người đại diện của mình là Chu Mạn Thiến không?" Lâm Yên nhìn về phía Tưởng Tư Phi, tiếp tục hỏi.
Tưởng Tư Phi trầm mặt không đáp lại, xem như đã thừa nhận.
Bởi vì diện mạo của cô ta quá bình thường, cho nên từ trước tới giờ cô ta luôn để ý tới dáng vẻ của mình. Nhưng Triệu Hồng Lăng cứ để cô ta phải nhận những vai diễn quê mùa, thậm chí để còn cố ý bảo cô ta phải diễn những vai xấu xí, cô ta đã sớm không chịu nổi nữa rồi.
Mỗi lần lên mạng đọc được những bình luận chê bai vẻ bề ngoài của cô ta khó nhìn, cô ta càng căm ghét ghi hận trong lòng.
Mà hiện giờ gương mặt không hề trang điểm của Lâm Yên bắn ra hào quang bốn phía như cái gai nhọn hoắt đâm thẳng vào lòng cô ta.
Lâm Yên thấy Tưởng Tư Phi ngầm thừa nhận thì cười lạnh một cái, quét mắt nhìn tất cả đám phóng viên rồi nói thẳng: "Tốt, nếu đã vậy thì tôi và các vị có mặt ở đây cùng điểm lại tác phẩm trong những năm gần đây của cô Tưởng Tư Phi.
Bản thân tôi còn kém cỏi nhiều mặt nhưng riêng về trí nhớ thì cũng không tồi.
Nếu như tôi nhớ không nhần thì cô Tưởng Tư Phi đây đã đi diễn ba năm, tất cả hết năm bộ phim.
Bộ phim đầu tiên là tác phẩm đầu tay của Tưởng Tư Phi, thủ vai một cô gái thôn quê nơi nghèo khó bị coi rẻ trong miệng vị đại diện Chu kia chính là tác phẩm đã thành danh, bộ phim này đã mang lại giải thưởng nữ phụ xuất sắc nhất trong giải điện ảnh Kim Tông cho cô.
Bộ phim thứ hai vào vai thiếu nữ bất lương cũng chính là vai mà người đại diện cấp cao họ Chu của cô khinh thường, mặc dù bỏ lỡ thời gian bình xét nhưng phim đã đại bạo trở nên cực kì hot, được rất nhiều nhà phê bình khen ngợi.
Bộ phim thứ ba hợp tác cùng với Ảnh hậu Lưu Tư Văn đã trực tiếp lọt vào danh sách những bộ phim điện ảnh xuất sắc nhất trong liên hoan phim Lạc Lâm.
Bộ phim thứ tư đảm nhiệm vai nữ chính đã giành được giải nữ chính xuất sắc nhất của Cành cọ vàng.
Bộ phim thứ năm vào một tháng trước cô Tưởng Tư Phi cũng đã giành vai nữ chính xuất sắc nhất của giải điện ảnh Cành cọ vàng, nhờ vậy đã đưa vị thế của cô trở thành sao hạng A..."
Lập luận của Lâm Yên đầy đanh thép, không bỏ sót bất cứ thông tin nào.
Sau đó ánh mắt cô lạnh như băng nhìn về phía Tưởng Tư Phi và Chu Mạn Thiến: "Mọi người đều biết, mấy năm những bộ phim điện ảnh nghệ thuật rất ít ỏi, cộng thêm thu nhập còn kém hơn nhiều so với một bộ phim thương mại, thậm chí còn không bằng một bộ phim máu chó.
Vị đại diện Chu này, và cả cô Tưởng Tư Phi nữa, các người nói rằng Triệu Hồng Lăng một lòng tham chỉ vì muốn vơ vét của cải, đồng thời phán rằng những kịch bản phim trên đều tệ hại. Vậy thì xin hỏi, hai vị là cho rằng ban giám khảo giải Cành cọ vàng bị mù hay toàn thể những người đang xem điện ảnh cũng vậy? Hay là cho rằng, phim không kiếm được nhiều tiền thì là phim tệ?"
Trong nháy mắt Lâm Yên vừa dứt lời thì toàn trường lặng ngắt như tờ.
Một lúc lâu sau các kí giả đều đồng loạt quay về hướng của Tưởng Tư Phi và Chu Mạn Thiến.
(*Cành cọ vàng là giải thưởng điện ảnh thuộc Liên hoan phim quốc tế Cannes.)
/400
|