Edit: Kali
Beta: Byun
Phải biết rằng trong thi đấu kiểu đường đua việt dã thì hoa tiêu có vai trò cực kỳ quan trọng, có thể được ví như đôi mắt thứ hai của tay đua.
Nếu như hoa tiêu có khả năng am hiểu đủ các loại tên tuyến đường thi đấu, đồng thời kết hợp với tình huống thực tế của tay đua để trong quá trình thi đấu hướng dẫn một cách chính xác thì tay đua có thể xem như là hổ mọc thêm cánh.
Thế nhưng những hoa tiêu đẳng cấp cao như thế này thật sự rất ít. Nhất là với tình hình trong nước, rất nhiều người thậm chí còn cảm thấy hoa tiêu chẳng qua là người ngồi ở ghế lái phụ đọc báo cho tay đua nghe.
Thực tế thì ở trong các trận đấu cậu ta từng tham gia cho đến bây giờ vẫn chưa từng gặp qua một hoa tiêu nào chuyên nghiệp như thế!
Nếu như miễn cưỡng nói có thì chính là gặp ở trên TV!
Trận đấu quốc tế về giải đấu vòng hạng nhất được chiếu lại trên TV, cậu ta đã từng thấy qua rồi!
"Không đúng!" Bỗng nhiên, Hạ Nhạc Phong giống như ý thức được cái gì, vẻ mặt đầy xúc động: "Cú lateral drift vừa nãy... Vốn không phải là do mình lái!"
Vẻ mặt của Hạ Nhạc Phong kinh hãi, nhìn chằm chằm bộ dáng hững hờ của Lâm Yên đang ngồi ở ghế phụ.
Trước đó quẹo rẽ ở địa hình đường núi, tất cả đều là nghe theo mệnh lệnh của Lâm Yên rồi mới làm. Đầu tiên là điều chỉnh hướng đi thẳng, sau đó đạp chân phanh và dừng ngay, cuối cùng là đạp ga vào cho đến hết...
Mỗi một bước, mỗi một chi tiết nhỏ đến bây giờ suy nghĩ lại một chút cũng không liên quan gì đến cậu ta!
Mà quan trọng nhất là khi đó Lâm Yên đang ngồi ở ghế phụ, mắt nhìn thẳng đồng thời dùng tay trái để lái!
Tất cả thao tác đều là do Lâm Yên thực hiện!
Mà công dụng của cậu ta cũng chỉ là đạp cái chân phanh... Đạp ga, Lâm Yên vẫn bảo cậu ta làm như vậy.
"Chị Yên, chị.." Vẻ mặt của Hạ Nhạc Phong rung động đến khó tả.
"Đừng nhìn chị!" Lâm Yên hơi mất kiên nhẫn liếc qua Hạ Nhạc Phong: "Nhìn đường!"
Cô đã nói bao nhiêu lần? Từ lúc lên xe đến giờ Hạ Nhạc Phong nhìn cô không biết bao nhiêu lần, mẹ nó như này là thật sự muốn chết à!
Lâm Yên cô thề rằng thằng em họ Hạ Nhạc Phong này của cô là tay đua tệ nhất cô mà cô từng gánh. Quả thực làm người khác tức lộn ruột đến mức phát rồ, giống như bùn nhão không thể trát được lên tường vậy.
Nếu như năm đó Đồ tể chết chóc và Lãng Mãng giống hệt Hạ Nhạc Phong như thế này, Lâm Yên sớm đã một cước đạp chết bọn họ hết rồi.
Hết lần này đến lần khác, Lâm Yên tự nói với chính mình đây là em họ của cô, em họ...
"A a a!" Lúc này, Hạ Nhạc Phong liên tục gật đầu, nhìn phía trước, không dám tiếp tục quan sát Lâm Yên.
"Chị Yên, em vừa rồi... Không không, không phải em... Là chị Yên thực hiện lateral drift... Rốt cuộc là làm sao làm được ạ, quá lợi hại!" Giọng nói của Hạ Nhạc Phong kích động.
Mặc dù lateral drift này cậu ta có bắn đại bác cũng không tới được, không liên quan nhưng mà tối thiểu cậu cũng tham gia đó. Tốt xấu gì cũng góp phần vào một cước đạp phanh xe và một cước đạp ga.
Nhưng mà Lâm Yên cũng không đáp lại Hạ Nhạc Phong, tiếp tục nói: "Rẽ trái số 5, tăng tốc, đi 80 mét, rẽ phải số 4, tiếp tục rẽ trái ở số 4, tăng tốc đạp ga, tiếp tục đi thẳng."
"A a a..." Hạ Nhạc Phong vội vàng dựa theo lời của Lâm Yên tiến hành điều khiển.
"Đến đường hẹp, xuống số 2, lên số 3 để rẽ phải ngắn, đạp nửa chân ga, rẽ trái ngắn ở số 4." Lâm Yên mắt nhìn phía trước, tiếp tục nói.
Lúc này, Hạ Nhạc Phong nuốt một ngụm nước bọt, đã hoàn toàn không còn dám nghi ngờ mệnh lệnh của Lâm Yên nữa. Lâm Yên chỉ huy vô cùng chính xác, đây chính là đẳng cấp chuyên nghiệp của chuyên nghiệp!
Kiểu hoa tiêu như thế này quả thực là mơ ước tha thiết của tất cả tay đua đó!
Chẳng qua là Hạ Nhạc Phong bỗng nhiên ý thức được, với trình độ của bản thân mà có được hoa tiêu kiểu này, thì có phải quá phung phí của trời hay không? Quá lãng phí...
"Chị Yên, rốt cuộc chị có lai lịch gì?" Vẻ mặt của Hạ Nhạc Phong rung động hỏi.
"Em không biết chị là ai?" Lâm Yên nhíu mày quét mắt nhìn cậu một cái.
"Không phải... Ý của em là, ai, được rồi... Em cũng không biết nói thế nào nữa. Chị Yên, chị nói lái thế nào đi, em nghe theo chị hết!" Hạ Nhạc Phong vội vàng nói.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi vẻn vẹn này, vì năng lực làm hoa tiêu của Lâm Yên, cậu đã dựa vào thực lực của bản thân để điều khiển và liên tục vượt qua bốn chiếc xe phía trước. Trong đó bao gồm ba chiếc xe đua của đội đua Hạ gia, và một chiếc xe đua của đội đua Lão Thang.
Cho đến tận bây giờ, ánh mắt của lão gia tử Hạ Định Khôn lúc này mới có chút nghi ngờ mà chú ý tới chiếc xe của Hạ Nhạc Phong...
Beta: Byun
Phải biết rằng trong thi đấu kiểu đường đua việt dã thì hoa tiêu có vai trò cực kỳ quan trọng, có thể được ví như đôi mắt thứ hai của tay đua.
Nếu như hoa tiêu có khả năng am hiểu đủ các loại tên tuyến đường thi đấu, đồng thời kết hợp với tình huống thực tế của tay đua để trong quá trình thi đấu hướng dẫn một cách chính xác thì tay đua có thể xem như là hổ mọc thêm cánh.
Thế nhưng những hoa tiêu đẳng cấp cao như thế này thật sự rất ít. Nhất là với tình hình trong nước, rất nhiều người thậm chí còn cảm thấy hoa tiêu chẳng qua là người ngồi ở ghế lái phụ đọc báo cho tay đua nghe.
Thực tế thì ở trong các trận đấu cậu ta từng tham gia cho đến bây giờ vẫn chưa từng gặp qua một hoa tiêu nào chuyên nghiệp như thế!
Nếu như miễn cưỡng nói có thì chính là gặp ở trên TV!
Trận đấu quốc tế về giải đấu vòng hạng nhất được chiếu lại trên TV, cậu ta đã từng thấy qua rồi!
"Không đúng!" Bỗng nhiên, Hạ Nhạc Phong giống như ý thức được cái gì, vẻ mặt đầy xúc động: "Cú lateral drift vừa nãy... Vốn không phải là do mình lái!"
Vẻ mặt của Hạ Nhạc Phong kinh hãi, nhìn chằm chằm bộ dáng hững hờ của Lâm Yên đang ngồi ở ghế phụ.
Trước đó quẹo rẽ ở địa hình đường núi, tất cả đều là nghe theo mệnh lệnh của Lâm Yên rồi mới làm. Đầu tiên là điều chỉnh hướng đi thẳng, sau đó đạp chân phanh và dừng ngay, cuối cùng là đạp ga vào cho đến hết...
Mỗi một bước, mỗi một chi tiết nhỏ đến bây giờ suy nghĩ lại một chút cũng không liên quan gì đến cậu ta!
Mà quan trọng nhất là khi đó Lâm Yên đang ngồi ở ghế phụ, mắt nhìn thẳng đồng thời dùng tay trái để lái!
Tất cả thao tác đều là do Lâm Yên thực hiện!
Mà công dụng của cậu ta cũng chỉ là đạp cái chân phanh... Đạp ga, Lâm Yên vẫn bảo cậu ta làm như vậy.
"Chị Yên, chị.." Vẻ mặt của Hạ Nhạc Phong rung động đến khó tả.
"Đừng nhìn chị!" Lâm Yên hơi mất kiên nhẫn liếc qua Hạ Nhạc Phong: "Nhìn đường!"
Cô đã nói bao nhiêu lần? Từ lúc lên xe đến giờ Hạ Nhạc Phong nhìn cô không biết bao nhiêu lần, mẹ nó như này là thật sự muốn chết à!
Lâm Yên cô thề rằng thằng em họ Hạ Nhạc Phong này của cô là tay đua tệ nhất cô mà cô từng gánh. Quả thực làm người khác tức lộn ruột đến mức phát rồ, giống như bùn nhão không thể trát được lên tường vậy.
Nếu như năm đó Đồ tể chết chóc và Lãng Mãng giống hệt Hạ Nhạc Phong như thế này, Lâm Yên sớm đã một cước đạp chết bọn họ hết rồi.
Hết lần này đến lần khác, Lâm Yên tự nói với chính mình đây là em họ của cô, em họ...
"A a a!" Lúc này, Hạ Nhạc Phong liên tục gật đầu, nhìn phía trước, không dám tiếp tục quan sát Lâm Yên.
"Chị Yên, em vừa rồi... Không không, không phải em... Là chị Yên thực hiện lateral drift... Rốt cuộc là làm sao làm được ạ, quá lợi hại!" Giọng nói của Hạ Nhạc Phong kích động.
Mặc dù lateral drift này cậu ta có bắn đại bác cũng không tới được, không liên quan nhưng mà tối thiểu cậu cũng tham gia đó. Tốt xấu gì cũng góp phần vào một cước đạp phanh xe và một cước đạp ga.
Nhưng mà Lâm Yên cũng không đáp lại Hạ Nhạc Phong, tiếp tục nói: "Rẽ trái số 5, tăng tốc, đi 80 mét, rẽ phải số 4, tiếp tục rẽ trái ở số 4, tăng tốc đạp ga, tiếp tục đi thẳng."
"A a a..." Hạ Nhạc Phong vội vàng dựa theo lời của Lâm Yên tiến hành điều khiển.
"Đến đường hẹp, xuống số 2, lên số 3 để rẽ phải ngắn, đạp nửa chân ga, rẽ trái ngắn ở số 4." Lâm Yên mắt nhìn phía trước, tiếp tục nói.
Lúc này, Hạ Nhạc Phong nuốt một ngụm nước bọt, đã hoàn toàn không còn dám nghi ngờ mệnh lệnh của Lâm Yên nữa. Lâm Yên chỉ huy vô cùng chính xác, đây chính là đẳng cấp chuyên nghiệp của chuyên nghiệp!
Kiểu hoa tiêu như thế này quả thực là mơ ước tha thiết của tất cả tay đua đó!
Chẳng qua là Hạ Nhạc Phong bỗng nhiên ý thức được, với trình độ của bản thân mà có được hoa tiêu kiểu này, thì có phải quá phung phí của trời hay không? Quá lãng phí...
"Chị Yên, rốt cuộc chị có lai lịch gì?" Vẻ mặt của Hạ Nhạc Phong rung động hỏi.
"Em không biết chị là ai?" Lâm Yên nhíu mày quét mắt nhìn cậu một cái.
"Không phải... Ý của em là, ai, được rồi... Em cũng không biết nói thế nào nữa. Chị Yên, chị nói lái thế nào đi, em nghe theo chị hết!" Hạ Nhạc Phong vội vàng nói.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi vẻn vẹn này, vì năng lực làm hoa tiêu của Lâm Yên, cậu đã dựa vào thực lực của bản thân để điều khiển và liên tục vượt qua bốn chiếc xe phía trước. Trong đó bao gồm ba chiếc xe đua của đội đua Hạ gia, và một chiếc xe đua của đội đua Lão Thang.
Cho đến tận bây giờ, ánh mắt của lão gia tử Hạ Định Khôn lúc này mới có chút nghi ngờ mà chú ý tới chiếc xe của Hạ Nhạc Phong...
/400
|