Edit: Kali
Hạ San San tỏ vẻ không để ý: "Chị Thư Nhã chị yên tâm đi, cái đồ ăn hại này, kỹ thuật diễn xuất hết sức bết bát. Hôm nay chỉ một cảnh với Bùi ảnh đế mà còn NG (*) mấy chục lần! Bộ phim này nhiều boss như vậy, còn có ảnh hậu là chị Tư Phi nữa, đến lúc đó cô ta tha hồ nổi bật, còn không bị thành trò cười và không bị mắng chết mới là lạ chứ!"
(*) Quên chưa chú thích, cho những bạn độc giả nào không biết: NG = Not good: Cảnh quay hỏng. Bản edit được cập nhật hoàn thiện trên wattpad Meow_team và wordpress.
Tưởng Tư Phi khẽ xì một tiếng: "Trước đó cô ta còn tự tìm đường chết, cùng đánh cược với Triệu Hồng Lăng chỉ trong vòng ba tháng giành được danh tiếng cơ đấy."
Lâm Thư Nhã than nhẹ một tiếng, lắc đầu, "Tôi còn tưởng Triệu Hồng Lăng có bản lãnh gì, không nghĩ cũng chỉ đến thế mà thôi."
Ánh mắt của Tưởng Tư Phi lóe lên, "Lâm tiểu thư, đến lúc đó chờ trước khi phim được công chiếu lên, chúng ta hoàn toàn có thể châm thêm một mồi lửa, làm cô ta hoàn toàn cút khỏi giới giải trí..."
...
Sau khi tụ họp kết thúc, Lâm Yên về nhà.
Vào lúc ban đêm, Lâm Yên nhận được một cuộc điện thoại của ông ngoại Hạ Định Khôn, bảo cô trưa mai qua khu nhà cũ ăn cơm.
Bởi vì phần diễn《 Kỳ Phùng Địch Thủ 》của cô đã xong việc, không cần gì phải vội vàng, Lâm Yên đồng ý ngay lập tức.
Ngày kế tiếp, giữa trưa Lâm Yên gọi một chiếc xe taxi đi tới khu nhà cũ.
...
Lúc này bên trong khu nhà cũ Hạ gia đang rất náo nhiệt, hình như tất cả thành viên của đội đua Hạ gia đều tới.
"Ông ngoại, ông để cho chị Yên làm hoa tiêu cho anh Minh Khải, con cảm thấy không quá phù hợp... Thực sự không được, chị Yên chỉ có thể làm hoa tiêu cho con, dù sao con từng hợp tác một lần với chị Yên, rất ăn ý." Hạ Nhạc Phong nhìn Hạ Định Khôn cách đó không xa, mở miệng nói ra.
"Ha ha, Hạ Nhạc Phong, cậu thôi đi, kỹ thuật hoa tiêu của Lâm Yên coi như không tệ. Vậy nên phải kết hợp với Minh Khải mới không xảy ra vấn đề lớn. Theo lời của cậu làm tôi cảm thấy có hơi tiếc, tôi chỉ nói thật mà thôi, cậu đừng tức giận!"
Một vị thành viên trong đội đua Hạ gia nhìn về phía Hạ Nhạc Phong cười nói.
Nghe được lời ấy, Hạ Nhạc Phong có chút không phục. Nếu như lần trước không phải cậu phối hợp với Lâm Yên tốt như vậy, ai trong số những người này có thể vọt tới điểm cuối cùng, bây giờ lại còn dám nói ra những lời này.
...
"Đã mấy giờ rồi, sao còn chưa tới?"
Không bao lâu sau, vẻ mặt của một vị hoa tiêu nào đó của đội đua Hạ gia có chút không kiên nhẫn, giọng điệu lạnh lùng: "Mặc dù kỹ thuật hoa tiêu của cô ta được cho là trình độ chuyên nghiệp, thế nhưng so với Thanh Lễ hẳn là còn thua kém nhiều. Hôm nay để cô ta tới bái sư học hỏi Thanh Lễ một ít, thế mà lại không đến đúng giờ?"
"Đúng vậy, nếu không phải Thanh Lễ bị bệnh, cơ thể không thoải mái, sao có thể đến phiên cô ta làm hoa tiêu cho Minh Khải."
Một cậu thanh niên trẻ tuổi bên cạnh mỉm cười, cũng không nói thêm gì. Trong mắt cậu ta Lâm Yên cũng chỉ đến thế mà thôi, có thể là vì là con gái nên lúc trước bình luận viên đã quá khen ngợi.
"Thanh Lễ, cậu nghĩ xem, trận đấu trước đó Lâm Yên đưa ra được chỉ dẫn đường đua, nói được tình hình đường đua kỹ càng như vậy, có phải chỉ là tạm thời phát huy hay không?" Lúc này, một tay đua nào đó của Hạ giá, ánh mắt rơi trên người Thanh Lễ.
Nghe thấy vậy, Thanh Lễ mỉm cười sau đó thản nhiên nói: "Dĩ nhiên không thể nào là tạm thời phát huy, nhưng cũng chưa chắc có thể đạt đến trình độ như những hoa tiêu hàng đầu trong trận đấu cấp quốc tế vòng hạng ba được. Có thể do trước đó Lâm Yên đã học thuộc lòng tình hình đường đua, cho nên mới đưa được chỉ dẫn kỹ càng như thế. Nhưng mà những điều này đều là chuyên môn căn bản của một hoa tiêu, nên chỉ có thể nói Lâm Yên hoàn toàn có năng lực chuyên môn của hoa tiêu thôi."
"Nói cũng đúng."
"Còn nữa, cú lateral drift rốt cuộc là thế nào mà làm được, quá kì lạ..."
Thanh Lễ trầm tư một lát sau, mở miệng nói: "Chắc là Nhạc Phong trùng hợp làm được, chuyện này khẳng định không có liên quan gì tới Lâm Yên."
Hạ San San tỏ vẻ không để ý: "Chị Thư Nhã chị yên tâm đi, cái đồ ăn hại này, kỹ thuật diễn xuất hết sức bết bát. Hôm nay chỉ một cảnh với Bùi ảnh đế mà còn NG (*) mấy chục lần! Bộ phim này nhiều boss như vậy, còn có ảnh hậu là chị Tư Phi nữa, đến lúc đó cô ta tha hồ nổi bật, còn không bị thành trò cười và không bị mắng chết mới là lạ chứ!"
(*) Quên chưa chú thích, cho những bạn độc giả nào không biết: NG = Not good: Cảnh quay hỏng. Bản edit được cập nhật hoàn thiện trên wattpad Meow_team và wordpress.
Tưởng Tư Phi khẽ xì một tiếng: "Trước đó cô ta còn tự tìm đường chết, cùng đánh cược với Triệu Hồng Lăng chỉ trong vòng ba tháng giành được danh tiếng cơ đấy."
Lâm Thư Nhã than nhẹ một tiếng, lắc đầu, "Tôi còn tưởng Triệu Hồng Lăng có bản lãnh gì, không nghĩ cũng chỉ đến thế mà thôi."
Ánh mắt của Tưởng Tư Phi lóe lên, "Lâm tiểu thư, đến lúc đó chờ trước khi phim được công chiếu lên, chúng ta hoàn toàn có thể châm thêm một mồi lửa, làm cô ta hoàn toàn cút khỏi giới giải trí..."
...
Sau khi tụ họp kết thúc, Lâm Yên về nhà.
Vào lúc ban đêm, Lâm Yên nhận được một cuộc điện thoại của ông ngoại Hạ Định Khôn, bảo cô trưa mai qua khu nhà cũ ăn cơm.
Bởi vì phần diễn《 Kỳ Phùng Địch Thủ 》của cô đã xong việc, không cần gì phải vội vàng, Lâm Yên đồng ý ngay lập tức.
Ngày kế tiếp, giữa trưa Lâm Yên gọi một chiếc xe taxi đi tới khu nhà cũ.
...
Lúc này bên trong khu nhà cũ Hạ gia đang rất náo nhiệt, hình như tất cả thành viên của đội đua Hạ gia đều tới.
"Ông ngoại, ông để cho chị Yên làm hoa tiêu cho anh Minh Khải, con cảm thấy không quá phù hợp... Thực sự không được, chị Yên chỉ có thể làm hoa tiêu cho con, dù sao con từng hợp tác một lần với chị Yên, rất ăn ý." Hạ Nhạc Phong nhìn Hạ Định Khôn cách đó không xa, mở miệng nói ra.
"Ha ha, Hạ Nhạc Phong, cậu thôi đi, kỹ thuật hoa tiêu của Lâm Yên coi như không tệ. Vậy nên phải kết hợp với Minh Khải mới không xảy ra vấn đề lớn. Theo lời của cậu làm tôi cảm thấy có hơi tiếc, tôi chỉ nói thật mà thôi, cậu đừng tức giận!"
Một vị thành viên trong đội đua Hạ gia nhìn về phía Hạ Nhạc Phong cười nói.
Nghe được lời ấy, Hạ Nhạc Phong có chút không phục. Nếu như lần trước không phải cậu phối hợp với Lâm Yên tốt như vậy, ai trong số những người này có thể vọt tới điểm cuối cùng, bây giờ lại còn dám nói ra những lời này.
...
"Đã mấy giờ rồi, sao còn chưa tới?"
Không bao lâu sau, vẻ mặt của một vị hoa tiêu nào đó của đội đua Hạ gia có chút không kiên nhẫn, giọng điệu lạnh lùng: "Mặc dù kỹ thuật hoa tiêu của cô ta được cho là trình độ chuyên nghiệp, thế nhưng so với Thanh Lễ hẳn là còn thua kém nhiều. Hôm nay để cô ta tới bái sư học hỏi Thanh Lễ một ít, thế mà lại không đến đúng giờ?"
"Đúng vậy, nếu không phải Thanh Lễ bị bệnh, cơ thể không thoải mái, sao có thể đến phiên cô ta làm hoa tiêu cho Minh Khải."
Một cậu thanh niên trẻ tuổi bên cạnh mỉm cười, cũng không nói thêm gì. Trong mắt cậu ta Lâm Yên cũng chỉ đến thế mà thôi, có thể là vì là con gái nên lúc trước bình luận viên đã quá khen ngợi.
"Thanh Lễ, cậu nghĩ xem, trận đấu trước đó Lâm Yên đưa ra được chỉ dẫn đường đua, nói được tình hình đường đua kỹ càng như vậy, có phải chỉ là tạm thời phát huy hay không?" Lúc này, một tay đua nào đó của Hạ giá, ánh mắt rơi trên người Thanh Lễ.
Nghe thấy vậy, Thanh Lễ mỉm cười sau đó thản nhiên nói: "Dĩ nhiên không thể nào là tạm thời phát huy, nhưng cũng chưa chắc có thể đạt đến trình độ như những hoa tiêu hàng đầu trong trận đấu cấp quốc tế vòng hạng ba được. Có thể do trước đó Lâm Yên đã học thuộc lòng tình hình đường đua, cho nên mới đưa được chỉ dẫn kỹ càng như thế. Nhưng mà những điều này đều là chuyên môn căn bản của một hoa tiêu, nên chỉ có thể nói Lâm Yên hoàn toàn có năng lực chuyên môn của hoa tiêu thôi."
"Nói cũng đúng."
"Còn nữa, cú lateral drift rốt cuộc là thế nào mà làm được, quá kì lạ..."
Thanh Lễ trầm tư một lát sau, mở miệng nói: "Chắc là Nhạc Phong trùng hợp làm được, chuyện này khẳng định không có liên quan gì tới Lâm Yên."
/400
|