Edit: Nhan Tịch
Beta: Sun
Trong đội ngũ của Hạ gia, vài tên hoa tiêu vẻ mặt chấn động, thật sự là Lâm Yên lái chiếc xe đó ư?!
Tạm thời không nói đến chuyện khác, cái thao tác cuối cùng dùng để vượt qua chiến đội WW căn bản chỉ có thể dùng từ kinh diễm để miêu tả, thực sự quá tuyệt vời!
Thế này có phải tới thi đấu đâu, rõ ràng là tới biểu diễn còn gì!
“Tại sao lại thế được... Nó... Nó làm sao có thể?!” Hạ Hùng nhìn chằm chằm Lâm Yên hững hờ mở cửa từ vị trí lái của xe đua đi xuống, vẻ mặt cả kinh đến tột cùng.
Lúc còn trẻ tuổi, Hạ Hùng cũng là một tay đua, chạy qua không ít đường đua, cũng tiếp xúc qua không ít tay đua, kỹ thật lái xe thế này hắn ta chưa từng gặp qua.
Cách đó không xa, nụ cười trên mặt Thanh Lễ đã sớm cứng đờ.
“Cô ta... Là cô ta lái sao?! Trên xe có còn người nào khác không?” Một tên hoa tiêu trong số đó hỏi với vẻ mặt đầy nghi vấn...
“Tôi cảm thấy rất kỳ lạ, làm sao có thể có loại kỹ thuật lái xe này? Đây giống như là đang biểu diễn!” Một tên hoa tiêu khác đang ngồi kế bên Thanh Lễ vội la lên.
“Đồ đần!”
Lúc này, Trương Vân đã bị thay thế lườm hai tên hoa tiêu kia: “Là mấy người ngốc hay là WW ngốc, loại thi đấu này còn có thể gian lận được sao, trên chiếc xe kia chỉ có một mình Lâm Yên.”
Lời nói của Trương Vân vừa nói ra, hai tên hoa tiêu ngậm miệng không trả lời được gì nữa.
“Cô ta đổi tôi đi, bây giờ tôi không có lời gì để nói, cô ta một người thắng toàn bộ chiến đội WW...” Trương Vân nhìn chằm chằm chiếc xe màu bạc trên đường đua trọng điểm, vẻ mặt tràn đầy chấn động.
Hạ Định Khôn đứng ở đằng xa, sắc mặt đến bây giờ cũng còn chưa hồi phục lại.
“Không thể nào... Sao nó lại giỏi như vậy, chẳng qua nó chỉ là một hoa tiêu! Sao nó lại vượt qua Minh Khải được!” Hạ Hùng sắc mặt khó coi.
“Cô ấy không vượt qua Minh Khải, mà căn bản trong trận thi đấu này cô ta đã vượt qua toàn bộ tay đua trên đường đua.”
Giờ phút này, Không Quân chậm rãi đi tới.
Chợt, Không Quân nhìn Hạ Định Khôn, nhẹ giọng cười nói: "Hạ tiền bối, cô cháu ngoại này của ngài thật sự rất lợi hại. Chắc hẳn là lúc còn trẻ Hạ tiền bối cũng là một vị tay đua rất xuất sắc.”
Nghe thấy thế, Hạ Định Khôn lúc này mới hồi phục tinh thần lại: “ Ồ.. Không Quân đại thần, ngài quá khen rồi...”
“Không thể nào, chắc chắn có vấn đề hoặc là do may mắn.” Bỗng nhiên, Hạ Hùng vội vàng mở miệng nói.
“May mắn?” Lông mày của một thành viên trong đội Speed bỗng nhiên nhíu lại nhìn đám người của Hạ Hùng: “Chỉ sợ các người đối với Ye... Đối với Lâm Yên tiểu thư có hiểu lầm gì đó? Chuyện này cũng nằm trong dự liệu của chúng tôi. Lần này chúng tôi tới là để xem Lâm Yên tiểu thư thi đấu, sao lại là may mắn được chứ?"
“Cậu nói cái gì?” Hạ Hùng sững sờ.
"Các người... Các người không phải là vì Minh Khải mới tới sao?!" Lông mày của Thanh Lễ trong nháy mắt cũng nhăn lại, nhìn đám người Không Quân.
“Minh Khải?” Một tên thành viên trong đội hơi ngơ ngác: “Minh Khải là ai thế?”
“À, chắc là anh họ của Lâm Yên tiểu thư phải không? Cũng là một tay đua bình thường của đội đua Hạ gia. ” Một tên thành viên khác trong đội nói rõ lí do.
Nghe thấy lời ấy, Hạ Hùng và đám người Thanh Lễ khó có thể tin, bọn họ... Bọn họ ngay cả Hạ Minh Khải là ai cũng không biết?!
Còn có, tay đua bình thường của đội đua Hạ gia?
Sao lại thành bình thường được chứ?!
Không bao lâu, Lâm Yên tháo mũ bảo hộ xuống, đi tới chỗ đội đua Hạ gia.
Thành viên của đội ZH1 vẻ mặt tràn đầy kích động đi theo phía sau.
“Các vị của đội Speed, đã lâu không gặp." Z Thần nhìn Không Quân và đám người hơi sững sờ, chợt mở miệng nói.
“Đúng vậy, khoảng cách lần trước thua Lâm Yên tiểu thư đã qua không ít thời gian rồi. Lần trước, Lâm Yên tiểu thư chỉ có một mình mà đã đưa toàn bộ thành viên của đội chúng tôi ra khỏi đường đua. Lần này lại một mình đá đội đua WW ra đường đua. Chẳng qua đội đua WW cũng chỉ có đội trưởng của bọn họ mạnh một chút mà thôi.” Một vị thành viên nào đó của chiến đội Speed cười nói.
Lời nói của vị thành viên này vừa nói ra, Thanh Lễ và đám người Hạ Hùng toàn bộ ngây ra tại chỗ.
Lâm Yên... Không lâu trước đó, tự tay đưa chiến đội Speed ra khỏi đường đua?!
Beta: Sun
Trong đội ngũ của Hạ gia, vài tên hoa tiêu vẻ mặt chấn động, thật sự là Lâm Yên lái chiếc xe đó ư?!
Tạm thời không nói đến chuyện khác, cái thao tác cuối cùng dùng để vượt qua chiến đội WW căn bản chỉ có thể dùng từ kinh diễm để miêu tả, thực sự quá tuyệt vời!
Thế này có phải tới thi đấu đâu, rõ ràng là tới biểu diễn còn gì!
“Tại sao lại thế được... Nó... Nó làm sao có thể?!” Hạ Hùng nhìn chằm chằm Lâm Yên hững hờ mở cửa từ vị trí lái của xe đua đi xuống, vẻ mặt cả kinh đến tột cùng.
Lúc còn trẻ tuổi, Hạ Hùng cũng là một tay đua, chạy qua không ít đường đua, cũng tiếp xúc qua không ít tay đua, kỹ thật lái xe thế này hắn ta chưa từng gặp qua.
Cách đó không xa, nụ cười trên mặt Thanh Lễ đã sớm cứng đờ.
“Cô ta... Là cô ta lái sao?! Trên xe có còn người nào khác không?” Một tên hoa tiêu trong số đó hỏi với vẻ mặt đầy nghi vấn...
“Tôi cảm thấy rất kỳ lạ, làm sao có thể có loại kỹ thuật lái xe này? Đây giống như là đang biểu diễn!” Một tên hoa tiêu khác đang ngồi kế bên Thanh Lễ vội la lên.
“Đồ đần!”
Lúc này, Trương Vân đã bị thay thế lườm hai tên hoa tiêu kia: “Là mấy người ngốc hay là WW ngốc, loại thi đấu này còn có thể gian lận được sao, trên chiếc xe kia chỉ có một mình Lâm Yên.”
Lời nói của Trương Vân vừa nói ra, hai tên hoa tiêu ngậm miệng không trả lời được gì nữa.
“Cô ta đổi tôi đi, bây giờ tôi không có lời gì để nói, cô ta một người thắng toàn bộ chiến đội WW...” Trương Vân nhìn chằm chằm chiếc xe màu bạc trên đường đua trọng điểm, vẻ mặt tràn đầy chấn động.
Hạ Định Khôn đứng ở đằng xa, sắc mặt đến bây giờ cũng còn chưa hồi phục lại.
“Không thể nào... Sao nó lại giỏi như vậy, chẳng qua nó chỉ là một hoa tiêu! Sao nó lại vượt qua Minh Khải được!” Hạ Hùng sắc mặt khó coi.
“Cô ấy không vượt qua Minh Khải, mà căn bản trong trận thi đấu này cô ta đã vượt qua toàn bộ tay đua trên đường đua.”
Giờ phút này, Không Quân chậm rãi đi tới.
Chợt, Không Quân nhìn Hạ Định Khôn, nhẹ giọng cười nói: "Hạ tiền bối, cô cháu ngoại này của ngài thật sự rất lợi hại. Chắc hẳn là lúc còn trẻ Hạ tiền bối cũng là một vị tay đua rất xuất sắc.”
Nghe thấy thế, Hạ Định Khôn lúc này mới hồi phục tinh thần lại: “ Ồ.. Không Quân đại thần, ngài quá khen rồi...”
“Không thể nào, chắc chắn có vấn đề hoặc là do may mắn.” Bỗng nhiên, Hạ Hùng vội vàng mở miệng nói.
“May mắn?” Lông mày của một thành viên trong đội Speed bỗng nhiên nhíu lại nhìn đám người của Hạ Hùng: “Chỉ sợ các người đối với Ye... Đối với Lâm Yên tiểu thư có hiểu lầm gì đó? Chuyện này cũng nằm trong dự liệu của chúng tôi. Lần này chúng tôi tới là để xem Lâm Yên tiểu thư thi đấu, sao lại là may mắn được chứ?"
“Cậu nói cái gì?” Hạ Hùng sững sờ.
"Các người... Các người không phải là vì Minh Khải mới tới sao?!" Lông mày của Thanh Lễ trong nháy mắt cũng nhăn lại, nhìn đám người Không Quân.
“Minh Khải?” Một tên thành viên trong đội hơi ngơ ngác: “Minh Khải là ai thế?”
“À, chắc là anh họ của Lâm Yên tiểu thư phải không? Cũng là một tay đua bình thường của đội đua Hạ gia. ” Một tên thành viên khác trong đội nói rõ lí do.
Nghe thấy lời ấy, Hạ Hùng và đám người Thanh Lễ khó có thể tin, bọn họ... Bọn họ ngay cả Hạ Minh Khải là ai cũng không biết?!
Còn có, tay đua bình thường của đội đua Hạ gia?
Sao lại thành bình thường được chứ?!
Không bao lâu, Lâm Yên tháo mũ bảo hộ xuống, đi tới chỗ đội đua Hạ gia.
Thành viên của đội ZH1 vẻ mặt tràn đầy kích động đi theo phía sau.
“Các vị của đội Speed, đã lâu không gặp." Z Thần nhìn Không Quân và đám người hơi sững sờ, chợt mở miệng nói.
“Đúng vậy, khoảng cách lần trước thua Lâm Yên tiểu thư đã qua không ít thời gian rồi. Lần trước, Lâm Yên tiểu thư chỉ có một mình mà đã đưa toàn bộ thành viên của đội chúng tôi ra khỏi đường đua. Lần này lại một mình đá đội đua WW ra đường đua. Chẳng qua đội đua WW cũng chỉ có đội trưởng của bọn họ mạnh một chút mà thôi.” Một vị thành viên nào đó của chiến đội Speed cười nói.
Lời nói của vị thành viên này vừa nói ra, Thanh Lễ và đám người Hạ Hùng toàn bộ ngây ra tại chỗ.
Lâm Yên... Không lâu trước đó, tự tay đưa chiến đội Speed ra khỏi đường đua?!
/400
|