Edit: Er
Beta: Đ
Lúc này, Lâm Yên ngồi trước bàn cơm mà cảm thấy như đang ngồi trên bàn đầy gai vậy.
Ăn một bữa cơm mà thôi nhưng không hiểu sao lại có loại cảm giác sắp bị dùng hình.
"Nếm thử xem." Bùi Duật Thành tốt bụng gắp cho cô một miếng thịt kho tàu.
"Ừm, cảm ơn! Tôi tự gắp được rồi!"
Lâm Yên nhìn miếng thịt kho tàu kia, nhìn màu sắc bên ngoài vẫn còn có khả năng.
Có lẽ sẽ không đáng sợ như vậy?
Lần trước là không may mắn, ăn miếng đầu tiên đã trúng món khó ăn nhất!
Lâm Yên nghĩ như vậy, thế là lập tức bỏ miếng thịt kho tàu vào trong miệng.
Một giây sau, cô đang nhấm nuốt miếng thịt thì trong nháy mắt ——
Lâm Yên cảm giác được rõ ràng... Mùi vị của chết chóc!
Thế mà còn khó ăn hơn lần trước!
Đây mịa nó đúng là ăn một miếng sẽ chết người mà!
Hóa ra lần trước không phải là kém may mắn ăn trúng món khó ăn nhất, mà lần trước là cô quá may mắn nhưng lại không biết quý trọng...
Có thể làm ra món khó ăn như vậy, cũng không dễ dàng cho lắm nhỉ?
Big boss à, rốt cuộc là ngài làm như thế nào vậy?
Vậy mà lại có thể làm ra món ăn kinh khủng như vậy!
Mặc dù đối diện là khuôn mặt như thiên thần của Bùi Duật Thành nhưng cô ăn vô cùng khó khăn, có thể thấy lực sát thương của những món ăn này mạnh như thế nào!
Đúng là nên để cho mấy fan hâm mộ điên cuồng của Bùi Duật Thành nếm thử món ăn do anh làm, đến lúc đó chắc chắn là có rất nhiều người chọn bỏ hâm mộ.
Mà lúc này Lâm Yên thân là bạn gái chỉ có thể yên lặng nuốt toàn bộ thức ăn xuống bụng...
Lâm Yên: "Ăn ngon... Ăn rất ngon..."
Đời người như vở kịch, tất cả đều nhờ vào kỹ thuật diễn xuất.
"Ngon là tốt rồi, đồ ăn ở ngoài không đảm bảo, về sau khi em đi làm, tôi sẽ giúp em chuẩn bị cơm hộp, em có thể mang đi." Bùi Duật Thành mở miệng nói.
Trứng chim cút đang được Lâm Yên gắp lên, đột nhiên lại lăn trở về đĩa: "..."
Sấm sét giữa trời quang, cũng chỉ như thế mà thôi...
Nhưng dù dạ dày đã bị những món thịt kho tàu, rau xanh, sườn xào chua ngọt ăn mòn thành sa mạc hoang vu, Lâm Yên vẫn cười nhẹ mở miệng nói: "Được, tốt quá! Cảm ơn Bùi tiên sinh!"
Chẳng lẽ đây chính là... Cảm giác của tình yêu sao?
Nếu như không phải là yêu thật thì mịa nó ai mà làm được như vậy chứ?
Sau khi ăn xong, Lâm Yên có cảm giác vừa rồi cô giống như là đã vượt qua được một trận thiên kiếp.
"Ngài đã vất vả tự mình nấu cơm cho tôi nên để tôi rửa bát cho!" Lâm Yên chủ động mở miệng nói.
Bùi Duật Thành xoa xoa đầu cô, "Không cần đâu, em đi nghỉ ngơi đi, em phụ trách ăn là được rồi."
Lâm Yên: "..." A ha ha...
Em phụ trách ăn là được rồi...
Câu nói này vốn là vô cùng lãng mạng!
Nhưng đến tai cô thì lại thành đòi mạng người...
Lâm Yên nghĩ cô đúng là cần bình tĩnh lại một chút, thế là trở lại phòng khách, tranh thủ vụng trộm lấy đồ ăn vặt của mình ra.
Liên tục bóc mấy viên kẹo sữa bò, một lúc nhét hết tất cả trong miệng...
Cho đến khi mùi vị của kẹo sữa tan trong miệng Lâm Yên mới cảm giác được cô đã trở lại trần gian.
May mà cô có mang theo đồ ăn vặt.
Rất nhiều diễn viên ưa thích giảm béo nên phải ăn uống điều độ, chỉ là lượng tiêu hao của cơ thể Lâm Yên so với người khác lớn hơn rất nhiều, cho nên không cần tận lực ăn uống điều độ, đồ ăn vặt vẫn ăn như bình thường, trong nhà cũng chuẩn bị không ít.
Chỉ cần không ăn quá nhiều thì sẽ không béo lên.
Tay đua cũng cần phải nghiêm khắc khống chế cân nặng, cho nên phương diện này cô vẫn rất chú ý.
Sau khi ăn chút đồ ăn vặt, cuối cùng Lâm Yên mới bình tĩnh lại, sau đó cô bắt đầu sắp xếp đồ đạc của mình.
Nhìn cái túi lớn chứa tỏi, kiếm gỗ đào, lá bùa và các loại vật phẩm khác...
Lâm Yên liếc mắt nhìn cách trang trí ưu nhã của căn phòng, thế nào cũng đều cảm thấy những vật này để ở đây quá là phá hư phong cách.
Nhưng hết cách rồi, giữ tiết tháo vẫn quan trọng hơn!
Khoảng thời gian trước kia cô rất bình thường, nói không chừng là nhờ có mấy thứ này thì sao!
Nhìn bầu trời ngoài cửa sổ đang dần tối lại, vẻ mặt Lâm Yên đanh lại, cứ treo mấy thứ này lên rồi nói sau...
- ----
Hôm nay chỉ có 2 chương. Mấy hôm nay tác giả ra chương thất thường. QAQ
Beta: Đ
Lúc này, Lâm Yên ngồi trước bàn cơm mà cảm thấy như đang ngồi trên bàn đầy gai vậy.
Ăn một bữa cơm mà thôi nhưng không hiểu sao lại có loại cảm giác sắp bị dùng hình.
"Nếm thử xem." Bùi Duật Thành tốt bụng gắp cho cô một miếng thịt kho tàu.
"Ừm, cảm ơn! Tôi tự gắp được rồi!"
Lâm Yên nhìn miếng thịt kho tàu kia, nhìn màu sắc bên ngoài vẫn còn có khả năng.
Có lẽ sẽ không đáng sợ như vậy?
Lần trước là không may mắn, ăn miếng đầu tiên đã trúng món khó ăn nhất!
Lâm Yên nghĩ như vậy, thế là lập tức bỏ miếng thịt kho tàu vào trong miệng.
Một giây sau, cô đang nhấm nuốt miếng thịt thì trong nháy mắt ——
Lâm Yên cảm giác được rõ ràng... Mùi vị của chết chóc!
Thế mà còn khó ăn hơn lần trước!
Đây mịa nó đúng là ăn một miếng sẽ chết người mà!
Hóa ra lần trước không phải là kém may mắn ăn trúng món khó ăn nhất, mà lần trước là cô quá may mắn nhưng lại không biết quý trọng...
Có thể làm ra món khó ăn như vậy, cũng không dễ dàng cho lắm nhỉ?
Big boss à, rốt cuộc là ngài làm như thế nào vậy?
Vậy mà lại có thể làm ra món ăn kinh khủng như vậy!
Mặc dù đối diện là khuôn mặt như thiên thần của Bùi Duật Thành nhưng cô ăn vô cùng khó khăn, có thể thấy lực sát thương của những món ăn này mạnh như thế nào!
Đúng là nên để cho mấy fan hâm mộ điên cuồng của Bùi Duật Thành nếm thử món ăn do anh làm, đến lúc đó chắc chắn là có rất nhiều người chọn bỏ hâm mộ.
Mà lúc này Lâm Yên thân là bạn gái chỉ có thể yên lặng nuốt toàn bộ thức ăn xuống bụng...
Lâm Yên: "Ăn ngon... Ăn rất ngon..."
Đời người như vở kịch, tất cả đều nhờ vào kỹ thuật diễn xuất.
"Ngon là tốt rồi, đồ ăn ở ngoài không đảm bảo, về sau khi em đi làm, tôi sẽ giúp em chuẩn bị cơm hộp, em có thể mang đi." Bùi Duật Thành mở miệng nói.
Trứng chim cút đang được Lâm Yên gắp lên, đột nhiên lại lăn trở về đĩa: "..."
Sấm sét giữa trời quang, cũng chỉ như thế mà thôi...
Nhưng dù dạ dày đã bị những món thịt kho tàu, rau xanh, sườn xào chua ngọt ăn mòn thành sa mạc hoang vu, Lâm Yên vẫn cười nhẹ mở miệng nói: "Được, tốt quá! Cảm ơn Bùi tiên sinh!"
Chẳng lẽ đây chính là... Cảm giác của tình yêu sao?
Nếu như không phải là yêu thật thì mịa nó ai mà làm được như vậy chứ?
Sau khi ăn xong, Lâm Yên có cảm giác vừa rồi cô giống như là đã vượt qua được một trận thiên kiếp.
"Ngài đã vất vả tự mình nấu cơm cho tôi nên để tôi rửa bát cho!" Lâm Yên chủ động mở miệng nói.
Bùi Duật Thành xoa xoa đầu cô, "Không cần đâu, em đi nghỉ ngơi đi, em phụ trách ăn là được rồi."
Lâm Yên: "..." A ha ha...
Em phụ trách ăn là được rồi...
Câu nói này vốn là vô cùng lãng mạng!
Nhưng đến tai cô thì lại thành đòi mạng người...
Lâm Yên nghĩ cô đúng là cần bình tĩnh lại một chút, thế là trở lại phòng khách, tranh thủ vụng trộm lấy đồ ăn vặt của mình ra.
Liên tục bóc mấy viên kẹo sữa bò, một lúc nhét hết tất cả trong miệng...
Cho đến khi mùi vị của kẹo sữa tan trong miệng Lâm Yên mới cảm giác được cô đã trở lại trần gian.
May mà cô có mang theo đồ ăn vặt.
Rất nhiều diễn viên ưa thích giảm béo nên phải ăn uống điều độ, chỉ là lượng tiêu hao của cơ thể Lâm Yên so với người khác lớn hơn rất nhiều, cho nên không cần tận lực ăn uống điều độ, đồ ăn vặt vẫn ăn như bình thường, trong nhà cũng chuẩn bị không ít.
Chỉ cần không ăn quá nhiều thì sẽ không béo lên.
Tay đua cũng cần phải nghiêm khắc khống chế cân nặng, cho nên phương diện này cô vẫn rất chú ý.
Sau khi ăn chút đồ ăn vặt, cuối cùng Lâm Yên mới bình tĩnh lại, sau đó cô bắt đầu sắp xếp đồ đạc của mình.
Nhìn cái túi lớn chứa tỏi, kiếm gỗ đào, lá bùa và các loại vật phẩm khác...
Lâm Yên liếc mắt nhìn cách trang trí ưu nhã của căn phòng, thế nào cũng đều cảm thấy những vật này để ở đây quá là phá hư phong cách.
Nhưng hết cách rồi, giữ tiết tháo vẫn quan trọng hơn!
Khoảng thời gian trước kia cô rất bình thường, nói không chừng là nhờ có mấy thứ này thì sao!
Nhìn bầu trời ngoài cửa sổ đang dần tối lại, vẻ mặt Lâm Yên đanh lại, cứ treo mấy thứ này lên rồi nói sau...
- ----
Hôm nay chỉ có 2 chương. Mấy hôm nay tác giả ra chương thất thường. QAQ
/400
|