Edit: TH
Beta: Ann
Đêm khuya, tại quán bar nào đó trong phòng VIP.
Hạ San San chỉ vào những tin tức trên màn hình điện thoại, cười nghiêng ngả: "Ôi thật sự là cười bay luôn mạng của em rồi! Con ả đê hèn như Lâm Yên trước đó còn vênh váo tự đắc với em! Hiện giờ cũng bị người ta mắng nhục như chó! Em đã bảo rồi, nó cho rằng mình đã đoạt được hết mọi việc, chính nó nghĩ vậy đúng không? Nhưng mà cũng phải nhìn xem nó có bản lĩnh ăn cả không đã!"
"Cơ bản cũng nằm trong dự liệu, trước đó tôi đã khuyên đạo diễn Khương rồi. Chỉ tiếc ông ta không nghe, bây giờ làm liên luỵ đến tất cả diễn viên trong đoàn làm phim." Tưởng Tư Phi thở dài, mở miệng nói.
Lâm Thư Nhã ngồi chính giữa trên ghế sô pha, nhã nhặn nâng ly rượu vang đỏ, "Chờ đến khi thất bại tới mức đầu rơi máu chảy, bọn họ tất nhiên sẽ phải hối hận."
"Chỉ là thật đáng tiếc, cô Lâm đã tranh thủ vất vả lắm mới giúp tôi lấy được vai nữ chính của bộ phim này vậy mà..." Tưởng Tư Phi có hơi hơi ấm ức nói.
Dĩ nhiên Lâm Thư Nhã biết Tưởng Tư Phi đang lo lắng chuyện gì, cô ta khẽ cười rồi nói, "Yên tâm đi, bây giờ chỉ có thử chút thế này thôi. Phải làm cho bọn họ hiểu rõ một chuyện, trong cái giới giải trí này ai dám dùng Lâm Yên thì sẽ biết cái gì gọi là sóng to gió lớn.
Đến lúc ấy tự nhiên Phùng An Hoa sẽ cắt bỏ nội dung cốt truyện có phần diễn của Lâm Yên đi, chiếu lại một lần nữa. Tới lúc đó thì cô liên hệ với các ông chủ khác làm tuyên truyền thoáng một chút cũng không sao."
Lâm Thư Nhã chẳng quan tâm Tưởng Tư Phi, cái mà cô ta muốn nhất... Đó là để Lâm Yên muôn đời không ngóc đầu dậy nổi!"
(*) Trong nguyên gốc là "Vạn kiếp bất phục" được trích từ một câu nói trong Kinh Phạm Võng của Phật giáo, có nghĩa là khó có thể lấy lại được. – Bản edit được cập nhật và hoàn thiện nhanh nhất tại wattpad Meow_team (
Beta: Ann
Đêm khuya, tại quán bar nào đó trong phòng VIP.
Hạ San San chỉ vào những tin tức trên màn hình điện thoại, cười nghiêng ngả: "Ôi thật sự là cười bay luôn mạng của em rồi! Con ả đê hèn như Lâm Yên trước đó còn vênh váo tự đắc với em! Hiện giờ cũng bị người ta mắng nhục như chó! Em đã bảo rồi, nó cho rằng mình đã đoạt được hết mọi việc, chính nó nghĩ vậy đúng không? Nhưng mà cũng phải nhìn xem nó có bản lĩnh ăn cả không đã!"
"Cơ bản cũng nằm trong dự liệu, trước đó tôi đã khuyên đạo diễn Khương rồi. Chỉ tiếc ông ta không nghe, bây giờ làm liên luỵ đến tất cả diễn viên trong đoàn làm phim." Tưởng Tư Phi thở dài, mở miệng nói.
Lâm Thư Nhã ngồi chính giữa trên ghế sô pha, nhã nhặn nâng ly rượu vang đỏ, "Chờ đến khi thất bại tới mức đầu rơi máu chảy, bọn họ tất nhiên sẽ phải hối hận."
"Chỉ là thật đáng tiếc, cô Lâm đã tranh thủ vất vả lắm mới giúp tôi lấy được vai nữ chính của bộ phim này vậy mà..." Tưởng Tư Phi có hơi hơi ấm ức nói.
Dĩ nhiên Lâm Thư Nhã biết Tưởng Tư Phi đang lo lắng chuyện gì, cô ta khẽ cười rồi nói, "Yên tâm đi, bây giờ chỉ có thử chút thế này thôi. Phải làm cho bọn họ hiểu rõ một chuyện, trong cái giới giải trí này ai dám dùng Lâm Yên thì sẽ biết cái gì gọi là sóng to gió lớn.
Đến lúc ấy tự nhiên Phùng An Hoa sẽ cắt bỏ nội dung cốt truyện có phần diễn của Lâm Yên đi, chiếu lại một lần nữa. Tới lúc đó thì cô liên hệ với các ông chủ khác làm tuyên truyền thoáng một chút cũng không sao."
Lâm Thư Nhã chẳng quan tâm Tưởng Tư Phi, cái mà cô ta muốn nhất... Đó là để Lâm Yên muôn đời không ngóc đầu dậy nổi!"
(*) Trong nguyên gốc là "Vạn kiếp bất phục" được trích từ một câu nói trong Kinh Phạm Võng của Phật giáo, có nghĩa là khó có thể lấy lại được. – Bản edit được cập nhật và hoàn thiện nhanh nhất tại wattpad Meow_team (
/400
|