Edit: Kali
Beta: Richi
Triệu Hồng Lăng đưa một xấp tài liệu tới trước mặt Lâm Yên.
"Bàn chính sự đi, tình hình hiện tại của em thì trước đó chị cũng đã nói qua với em rồi. Nếu bây giờ em muốn trở mình thì việc khẩn cấp nhất trước mắt phải làm là tái thiết lập, tạo nên một hình tượng hoàn toàn khác mới có thể cứu vớt hình ảnh của em lúc này."
Đa Đa bên cạnh nhịn không được lẩm bẩm: "Chị Lăng, hình tượng này của chị Yên còn có thể cứu vớt được nữa sao?"
Lâm Yên: "..."
"Muốn thay đổi ấn tượng đã ăn sâu bén rễ trong lòng mọi người quả thực rất khó..." Triệu Hồng Lăng nhìn Lâm Yên, đưa tay chỉ về phía xấp tài liệu kia: "Đây là một số hình tượng khuôn mẫu mà những diễn viên nữ trong giới giải trí thường dùng, em có thể xem qua một chút rồi chọn một cái mà em thấy phù hợp nhất với mình."
Lâm Yên nhận tài liệu lật xem: "Để em xem một chút, hình tượng nữ diễn viên chuyên nghiệp và chăm chỉ... Cái này không sai đi đâu được!"
Đa Đa khó tin mà nhìn cô một cái: "Cho em xin đi, ngón tay chị bị đứt có một chút cũng muốn đăng lên microblogging. Kỹ thuật diễn xuất thì tệ hại, tài năng thì không có, trình độ nghiệp vụ cũng hạng chót, bình thường đã không có gì tốt còn làm ra đủ loại trò bới móc và đùa nghịch, đến mức như vậy mà chị còn muốn xây dựng hình tượng chuyên nghiệp và chăm chỉ?"
Khóe miệng Lâm Yên hơi co rút, mặc dù muốn nói rõ lí do nhưng nghĩ lại trước đây mình thật sự đã tạo ra ấn tượng này, cho nên muốn giải thích rõ ràng cũng không được.
Thế là cô tiếp tục lật đến trang thứ hai: "Thế còn... Hình tượng nữ diễn viên có IQ cao học bá? Chị cảm thấy cái này rất thích hợp với chị!"
Biểu cảm của Đa Đa càng thêm khiếp sợ, tiếp tục độc miệng nói: "Chị Yên, chị tỉnh táo một chút đi! Người nào không biết chị chỉ học ngang trình độ cấp 3, thi đại học cũng không đậu, lại còn IQ cao với chả học bá?"
Lâm Yên: "..."
Cô không phải là không thi đậu mà là không đi học thôi có được không?
Năm đó cô từng là thủ khoa khoa học tự nhiên của toàn tỉnh...
Năm lớp 10 cha mẹ cô ly hôn, Lâm Thư Nhã nhỏ hơn cô hai tuổi, lúc ấy vừa mới lên cấp hai.
Ngày ấy sức khỏe mẹ cô vẫn tốt, có thể làm chút việc vặt, mà cô cũng có khả năng làm thêm ngoài giờ. Tranh thủ sau giờ học, cô còn đi làm thêm, làm game thủ cày thuê cũng kiếm được ít tiền thể sinh hoạt.
Năm đó cô đã có thể đi học đại học nhưng vì Lâm Thư Nhã từ nhỏ cơ thể vốn rất yếu lại ngoài ý muốn rơi xuống nước, bệnh cũ tái phát nên cần một số tiền phẫu thuật và chi phí thuốc men đắt đỏi. Cô và mẹ đã nghĩ đủ biện pháp nhưng thực sự không thể nào kiếm được nhiều tiền như vậy.
Thậm chí mẹ còn vứt mặt mũi qua cầu xin ông ngoại, nhưng ông ngoại bên kia cũng không khá khẩm hơn khi vẫn nợ bên ngoài một khoản tiền không nhỏ, nên lúc ấy không thể bỏ ra một số tiền lớn như vậy.
Cô đã từng ngây thơ chạy đi tìm cha và rồi thấy ông ta từ trên xe đi xuống với một người đàn bà khác.
Năm đó lý do khiến cha mẹ ly hôn cũng là do mối tình đầu kia của cha - Mã Mạn Như.
Mã Mạn Như được gả vào nhà giàu nên cuộc sống bình thường cũng không tệ, nhưng sau này chồng bà ta phá sản lại còn thiếu một món nợ lớn, nên thường xuyên chạy tới trước mặt cha giả bộ đáng thương.
Mỗi lần bà ta gặp phiền phức, cha cô lúc nào cũng bỏ mẹ cô để chạy tới.
Thậm chí kiện cáo ly hôn của Mã Mạn Như, cha cô cũng tìm luật sư giúp bà ta.
Sau khi Mã Mạn Như vừa ly hôn, cha cô ngay lập tức bắt mẹ ly hôn.
Chẳng qua thủ đoạn của Mã Mạn Như này cũng rất cao, biết không có được mới là tốt nhất. Sau khi cha ly hôn, bà ta cố ý không đồng ý kết hôn với cha, làm cho cha ngày càng căm ghét cô hơn.
Trước đó Lâm Yên giận điên lên chạy đi mắng Mã Mạn Như, bị Lâm Dược Thông nổi giận giáng cho cô một cái bạt tai, đẩy cô ra giữa trời đổ mưa trong khi lại cẩn thận che chở cho người đàn bà kia từng li từng tí.
Lúc đó ánh mắt Lâm Dược Thông nhìn cô hệt như đang nhìn một thứ chán ghét vướng víu, sợ sự tồn tại của cô sẽ làm ô uế mắt của Mã Mạn Như, ảnh hưởng đến tình cảm thuần khiết vĩ đại giữa ông ta và Mã Mạn Như. Thậm chí ông ta ước gì tất cả ba mẹ con cô đều biến mất khỏi thế giới này.
[ Bản edit được cập nhật hoàn thiện mỗi ngày trên wattpad Meow_team ]
Beta: Richi
Triệu Hồng Lăng đưa một xấp tài liệu tới trước mặt Lâm Yên.
"Bàn chính sự đi, tình hình hiện tại của em thì trước đó chị cũng đã nói qua với em rồi. Nếu bây giờ em muốn trở mình thì việc khẩn cấp nhất trước mắt phải làm là tái thiết lập, tạo nên một hình tượng hoàn toàn khác mới có thể cứu vớt hình ảnh của em lúc này."
Đa Đa bên cạnh nhịn không được lẩm bẩm: "Chị Lăng, hình tượng này của chị Yên còn có thể cứu vớt được nữa sao?"
Lâm Yên: "..."
"Muốn thay đổi ấn tượng đã ăn sâu bén rễ trong lòng mọi người quả thực rất khó..." Triệu Hồng Lăng nhìn Lâm Yên, đưa tay chỉ về phía xấp tài liệu kia: "Đây là một số hình tượng khuôn mẫu mà những diễn viên nữ trong giới giải trí thường dùng, em có thể xem qua một chút rồi chọn một cái mà em thấy phù hợp nhất với mình."
Lâm Yên nhận tài liệu lật xem: "Để em xem một chút, hình tượng nữ diễn viên chuyên nghiệp và chăm chỉ... Cái này không sai đi đâu được!"
Đa Đa khó tin mà nhìn cô một cái: "Cho em xin đi, ngón tay chị bị đứt có một chút cũng muốn đăng lên microblogging. Kỹ thuật diễn xuất thì tệ hại, tài năng thì không có, trình độ nghiệp vụ cũng hạng chót, bình thường đã không có gì tốt còn làm ra đủ loại trò bới móc và đùa nghịch, đến mức như vậy mà chị còn muốn xây dựng hình tượng chuyên nghiệp và chăm chỉ?"
Khóe miệng Lâm Yên hơi co rút, mặc dù muốn nói rõ lí do nhưng nghĩ lại trước đây mình thật sự đã tạo ra ấn tượng này, cho nên muốn giải thích rõ ràng cũng không được.
Thế là cô tiếp tục lật đến trang thứ hai: "Thế còn... Hình tượng nữ diễn viên có IQ cao học bá? Chị cảm thấy cái này rất thích hợp với chị!"
Biểu cảm của Đa Đa càng thêm khiếp sợ, tiếp tục độc miệng nói: "Chị Yên, chị tỉnh táo một chút đi! Người nào không biết chị chỉ học ngang trình độ cấp 3, thi đại học cũng không đậu, lại còn IQ cao với chả học bá?"
Lâm Yên: "..."
Cô không phải là không thi đậu mà là không đi học thôi có được không?
Năm đó cô từng là thủ khoa khoa học tự nhiên của toàn tỉnh...
Năm lớp 10 cha mẹ cô ly hôn, Lâm Thư Nhã nhỏ hơn cô hai tuổi, lúc ấy vừa mới lên cấp hai.
Ngày ấy sức khỏe mẹ cô vẫn tốt, có thể làm chút việc vặt, mà cô cũng có khả năng làm thêm ngoài giờ. Tranh thủ sau giờ học, cô còn đi làm thêm, làm game thủ cày thuê cũng kiếm được ít tiền thể sinh hoạt.
Năm đó cô đã có thể đi học đại học nhưng vì Lâm Thư Nhã từ nhỏ cơ thể vốn rất yếu lại ngoài ý muốn rơi xuống nước, bệnh cũ tái phát nên cần một số tiền phẫu thuật và chi phí thuốc men đắt đỏi. Cô và mẹ đã nghĩ đủ biện pháp nhưng thực sự không thể nào kiếm được nhiều tiền như vậy.
Thậm chí mẹ còn vứt mặt mũi qua cầu xin ông ngoại, nhưng ông ngoại bên kia cũng không khá khẩm hơn khi vẫn nợ bên ngoài một khoản tiền không nhỏ, nên lúc ấy không thể bỏ ra một số tiền lớn như vậy.
Cô đã từng ngây thơ chạy đi tìm cha và rồi thấy ông ta từ trên xe đi xuống với một người đàn bà khác.
Năm đó lý do khiến cha mẹ ly hôn cũng là do mối tình đầu kia của cha - Mã Mạn Như.
Mã Mạn Như được gả vào nhà giàu nên cuộc sống bình thường cũng không tệ, nhưng sau này chồng bà ta phá sản lại còn thiếu một món nợ lớn, nên thường xuyên chạy tới trước mặt cha giả bộ đáng thương.
Mỗi lần bà ta gặp phiền phức, cha cô lúc nào cũng bỏ mẹ cô để chạy tới.
Thậm chí kiện cáo ly hôn của Mã Mạn Như, cha cô cũng tìm luật sư giúp bà ta.
Sau khi Mã Mạn Như vừa ly hôn, cha cô ngay lập tức bắt mẹ ly hôn.
Chẳng qua thủ đoạn của Mã Mạn Như này cũng rất cao, biết không có được mới là tốt nhất. Sau khi cha ly hôn, bà ta cố ý không đồng ý kết hôn với cha, làm cho cha ngày càng căm ghét cô hơn.
Trước đó Lâm Yên giận điên lên chạy đi mắng Mã Mạn Như, bị Lâm Dược Thông nổi giận giáng cho cô một cái bạt tai, đẩy cô ra giữa trời đổ mưa trong khi lại cẩn thận che chở cho người đàn bà kia từng li từng tí.
Lúc đó ánh mắt Lâm Dược Thông nhìn cô hệt như đang nhìn một thứ chán ghét vướng víu, sợ sự tồn tại của cô sẽ làm ô uế mắt của Mã Mạn Như, ảnh hưởng đến tình cảm thuần khiết vĩ đại giữa ông ta và Mã Mạn Như. Thậm chí ông ta ước gì tất cả ba mẹ con cô đều biến mất khỏi thế giới này.
[ Bản edit được cập nhật hoàn thiện mỗi ngày trên wattpad Meow_team ]
/400
|