Quăng Thái Tử Đi Ngoại Tình
Chương 11: Chẳng lẽ ngươi sẽ thích bộ dáng hiện tại của ta sao? (2)
/308
|
Lúc vừa nói xong lời này, trong phòng đột nhiên vang lên một trận thanh âm “rột rột“.
Thật mất mặt a, bụng thế mà lại réo đúng lúc này!
Rơi lệ trong lòng nửa ngày, phát hiện không có ai hỏi nàng về cái bụng, Đoá Đoá cảm thấy mình đại khái có thể giấu diếm được, chuyển mắt quay sang nhìn bên ngoài cửa sổ, “Thanh âm vừa rồi là cái gì vậy?”
Thủ hạ của Kì Dật vốn đã được huấn luyện, hiện tại ai cũng đều cố nhịn cười, trong lòng Kì Dật cũng bật cười, nhưng trên khuôn mặt vẫn là nụ cười ôn hòa, “Có lẽ là sấm nổ.”
Ô ô, bụng nàng kêu ra tiếng lớn như vậy thật sao?!
Bất quá Đoá Đoá vẫn là nói theo hắn, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, “Đ1o là tiếng sấm nổ sao, thật tò mò.”
Kì Dật càng muốn cười, đứng lên, “Nhan tiểu thư, ta muốn xuống lầu ăn chút gì đó, ngươi có muốn đi cùng không?”
Hắn thực nể mặt hỏi.
Đóa Đóa lắc đầu lia lịa, “Không ăn không ăn, lúc vừa gặp ngươi thì ta cũng mới vừa cơm nước xong rồi.”
“Ăn cái gì?” Kì Dật không nhịn được hỏi.
“Một quả dưa chuột, một ấm trà Phổ Nhĩ.” Đóa Đóa thành thật trả lời.
“Sao lại ăn ít như vậy?”
“Giảm béo a.”
Kì Dật nhăn mày lại, “Cho dù là giảm béo, cũng không thể chỉ ăn một chút như vậy được.”
Nói đến việc này, Đóa Đóa tuyệt đối một chút thương lượng cũng không có, “Không được, ta muốn nhanh gầy lại.”
Nàng ép thịt ở hai bên mắt vào, sau đó lại lộ ra hai mắt thật to, “Ta phải biến thành như vậy .”
Kì Dật không nhịn được mà cười, “Cho dù giảm béo cũng không thể nôn nóng như vậy, đừng để cho bản thân đói bụng.”
Đóa Đóa hoài nghi cúi đầu nhìn chính mình, nàng cảm thấy “hình thể” hiện tại của mình nhìn thế nào cũng có thể đi ngủ đông được rồi, sao lại không nhịn đói được?
Nàng lắc đầu, “Như thế này vừa khó coi lại không khỏe mạnh, hơn nữa quá béo… , người khác nhìn cũng không có hảo cảm.”
Trong lúc Đoá Đoá đang ai oán chính mình vì sao lại xuyên qua vào người một vị tiểu thư như vậy, Kì Dật lại cho rằng nàng là đang thương tâm.
“Ai nói không có người nào có hảo cảm với ngươi?” Hắn không khỏi phản bác, muốn an ủi an ủi nàng.
“Ngươi không cần an ủi ta, ” Đóa Đóa bĩu môi, “Chẳng lẽ ngươi sẽ thích bộ dáng hiện tại của ta sao?”
Nàng vẫn đang ai oán bản thân, qua nửa ngày mới phát hiện được căn phòng đã hoàn toàn yên lặng được một lúc rồi.
Ách. . . . . . Ngẫm lại những gì chính mình vừa mới, Đóa Đóa choáng váng.
Thật mất mặt a, bụng thế mà lại réo đúng lúc này!
Rơi lệ trong lòng nửa ngày, phát hiện không có ai hỏi nàng về cái bụng, Đoá Đoá cảm thấy mình đại khái có thể giấu diếm được, chuyển mắt quay sang nhìn bên ngoài cửa sổ, “Thanh âm vừa rồi là cái gì vậy?”
Thủ hạ của Kì Dật vốn đã được huấn luyện, hiện tại ai cũng đều cố nhịn cười, trong lòng Kì Dật cũng bật cười, nhưng trên khuôn mặt vẫn là nụ cười ôn hòa, “Có lẽ là sấm nổ.”
Ô ô, bụng nàng kêu ra tiếng lớn như vậy thật sao?!
Bất quá Đoá Đoá vẫn là nói theo hắn, lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, “Đ1o là tiếng sấm nổ sao, thật tò mò.”
Kì Dật càng muốn cười, đứng lên, “Nhan tiểu thư, ta muốn xuống lầu ăn chút gì đó, ngươi có muốn đi cùng không?”
Hắn thực nể mặt hỏi.
Đóa Đóa lắc đầu lia lịa, “Không ăn không ăn, lúc vừa gặp ngươi thì ta cũng mới vừa cơm nước xong rồi.”
“Ăn cái gì?” Kì Dật không nhịn được hỏi.
“Một quả dưa chuột, một ấm trà Phổ Nhĩ.” Đóa Đóa thành thật trả lời.
“Sao lại ăn ít như vậy?”
“Giảm béo a.”
Kì Dật nhăn mày lại, “Cho dù là giảm béo, cũng không thể chỉ ăn một chút như vậy được.”
Nói đến việc này, Đóa Đóa tuyệt đối một chút thương lượng cũng không có, “Không được, ta muốn nhanh gầy lại.”
Nàng ép thịt ở hai bên mắt vào, sau đó lại lộ ra hai mắt thật to, “Ta phải biến thành như vậy .”
Kì Dật không nhịn được mà cười, “Cho dù giảm béo cũng không thể nôn nóng như vậy, đừng để cho bản thân đói bụng.”
Đóa Đóa hoài nghi cúi đầu nhìn chính mình, nàng cảm thấy “hình thể” hiện tại của mình nhìn thế nào cũng có thể đi ngủ đông được rồi, sao lại không nhịn đói được?
Nàng lắc đầu, “Như thế này vừa khó coi lại không khỏe mạnh, hơn nữa quá béo… , người khác nhìn cũng không có hảo cảm.”
Trong lúc Đoá Đoá đang ai oán chính mình vì sao lại xuyên qua vào người một vị tiểu thư như vậy, Kì Dật lại cho rằng nàng là đang thương tâm.
“Ai nói không có người nào có hảo cảm với ngươi?” Hắn không khỏi phản bác, muốn an ủi an ủi nàng.
“Ngươi không cần an ủi ta, ” Đóa Đóa bĩu môi, “Chẳng lẽ ngươi sẽ thích bộ dáng hiện tại của ta sao?”
Nàng vẫn đang ai oán bản thân, qua nửa ngày mới phát hiện được căn phòng đã hoàn toàn yên lặng được một lúc rồi.
Ách. . . . . . Ngẫm lại những gì chính mình vừa mới, Đóa Đóa choáng váng.
/308
|