“Này. . . . . . Ta bị kích thích thổ lộ rất mạnh mẽ, trở lại phòng thế nào cũng ngủ không yên, cho nên ta liền ở lại đây !”
Lập tức Đóa Đóa làm bộ che mặt rơi lệ, “Ta biết ngươi đã cùng Vân tiểu thư định thân , ta chỉ là muốn thổ lộ một chút, ngươi đừng đếm xỉa đến ta, ta đi đây!”
Tới cửa rồi, Đóa Đóa lại cảm thấy không có mặt mũi mà lui về, “Việc này. . . . . . Ta vẫn không đi, sau này ta vẫn ở lại phòng ngươi.”
Hoàng Phủ Dật trong lòng cười to, hiện tại hắn vẫn cố ý đùa nàng, “Kỳ thật ta cùng Vân tiểu thư không có cảm tình gì, ta ngay cả mặt mũi của nàng cũng không biết.”
“. . . . . .” Việc này nàng đương nhiên biết, bằng không nàng đứng ở trước mặt hắn, hắn thế nào lại hoàn toàn không nhận ra?
Bất quá hắn sau khi được nàng “thổ lộ” đột nhiên nói việc này, sao lại khiến nàng cảm thấy có gì không ổn a?
” Hôn nhân người trong hoàng thất hơn phân nửa không thể tự chủ, giữa vợ chồng không có cảm tình gì, ” Hoàng Phủ Dật cố nhịn cười, ngữ khí thương cảm, “Ngươi thật sự thích ta?”
“. . . . . .” Nhan Đóa Đóa sợ đến da đầu tê rần, sao càng nghe càng thấy không phù hợp?
“Cái này, ta biết ta không xứng với ngươi!” Nàng vội vàng hạ thấp mình.
“Thế nào không xứng? Giống ngươi như vậy tốt lắm, khỏe mạnh.”
Hoàng Phủ Dật tiếp tục “thương cảm”, “Ta thân thể hư nhược, kỳ thật rất hâm mộ ngươi.”
“. . . . . .” Hư nhược?
Nàng vừa mới xem quá, hắn thoạt nhìn rất gầy, nhưng khi thoát quần áo, hình như rất cường tráng . . . . . .
Trong phòng vang lên một tiếng “tí tách”.
Nhan Đóa Đóa không nói gì mà nhìn máu mũi không nghe lời mà chảy xuống, phù vân a, phù vân!
Sau đó nàng cuối cùng cũng hiểu được lợi dụng hình thế rồi, chỉ máu mũi đang chảy xuống “Ngươi xem, thân thể ta một chút cũng không tốt! Động một chút là chảy máu mũi!”
“Vậy sao?” Hoàng Phủ Dật mỉm cười, ngữ khí có chút hối hận, ” Cửu đệ ta mười sáu mười bảy tuổi nhìn thấy mỹ nữ liền thích đến chảy máu mũi, ta còn tưởng là bởi vì hắn háo sắc, thì ra là hắn thân thể không tốt, ta thật sự là nghi oan hắn.”
“……” Nhan Đóa Đóa đỏ hồng cả mặt, trở ngại gì cũng có.
Nam nhân này thật là đang hối hận, chứ không phải cố ý nói những lời này sao? ! Ô ô.
Lập tức Đóa Đóa làm bộ che mặt rơi lệ, “Ta biết ngươi đã cùng Vân tiểu thư định thân , ta chỉ là muốn thổ lộ một chút, ngươi đừng đếm xỉa đến ta, ta đi đây!”
Tới cửa rồi, Đóa Đóa lại cảm thấy không có mặt mũi mà lui về, “Việc này. . . . . . Ta vẫn không đi, sau này ta vẫn ở lại phòng ngươi.”
Hoàng Phủ Dật trong lòng cười to, hiện tại hắn vẫn cố ý đùa nàng, “Kỳ thật ta cùng Vân tiểu thư không có cảm tình gì, ta ngay cả mặt mũi của nàng cũng không biết.”
“. . . . . .” Việc này nàng đương nhiên biết, bằng không nàng đứng ở trước mặt hắn, hắn thế nào lại hoàn toàn không nhận ra?
Bất quá hắn sau khi được nàng “thổ lộ” đột nhiên nói việc này, sao lại khiến nàng cảm thấy có gì không ổn a?
” Hôn nhân người trong hoàng thất hơn phân nửa không thể tự chủ, giữa vợ chồng không có cảm tình gì, ” Hoàng Phủ Dật cố nhịn cười, ngữ khí thương cảm, “Ngươi thật sự thích ta?”
“. . . . . .” Nhan Đóa Đóa sợ đến da đầu tê rần, sao càng nghe càng thấy không phù hợp?
“Cái này, ta biết ta không xứng với ngươi!” Nàng vội vàng hạ thấp mình.
“Thế nào không xứng? Giống ngươi như vậy tốt lắm, khỏe mạnh.”
Hoàng Phủ Dật tiếp tục “thương cảm”, “Ta thân thể hư nhược, kỳ thật rất hâm mộ ngươi.”
“. . . . . .” Hư nhược?
Nàng vừa mới xem quá, hắn thoạt nhìn rất gầy, nhưng khi thoát quần áo, hình như rất cường tráng . . . . . .
Trong phòng vang lên một tiếng “tí tách”.
Nhan Đóa Đóa không nói gì mà nhìn máu mũi không nghe lời mà chảy xuống, phù vân a, phù vân!
Sau đó nàng cuối cùng cũng hiểu được lợi dụng hình thế rồi, chỉ máu mũi đang chảy xuống “Ngươi xem, thân thể ta một chút cũng không tốt! Động một chút là chảy máu mũi!”
“Vậy sao?” Hoàng Phủ Dật mỉm cười, ngữ khí có chút hối hận, ” Cửu đệ ta mười sáu mười bảy tuổi nhìn thấy mỹ nữ liền thích đến chảy máu mũi, ta còn tưởng là bởi vì hắn háo sắc, thì ra là hắn thân thể không tốt, ta thật sự là nghi oan hắn.”
“……” Nhan Đóa Đóa đỏ hồng cả mặt, trở ngại gì cũng có.
Nam nhân này thật là đang hối hận, chứ không phải cố ý nói những lời này sao? ! Ô ô.
/308
|