Chết tiệt!
Cách đám đông đang khiêu vũ, nhìn thấy Ly Ly cùng Mirren nói cười, hai người sát lại cùng một chỗ dường như rất thân mật, đôi mắt xanh biếc của Worth thu hẹp lại, ngón tay cầm chân ly không khỏi bóp chặt.
Bá tước phu nhân Agnes đang hoang mang vì anh bỗng nhiên im lặng không nói, ngó theo hướng ánh mắt chăm chú của anh, lập tức lộ ra nụ cười tủm tỉm khéo hiểu lòng người.
Đó, xem ra ngài công tước nhất cử nhất động kéo theo tất cả phụ nữ đang rơi vào lưới tình, đối phương còn là phụ nữ Đông Phương nổi tiếng khắp Luân Đôn gần đây.
Ly Ly, một cái không biết từ đâu nhảy ra, lại có thể làm cho hai ngài công tước Worth và Simon cùng nhau tranh đoạt phụ nữ.
Nghe nói gần đây, Worth còn dẫn theo cô ấy ra vào các yến tiệc, làm cho càng nhiều người biết sự tồn tại của cô, hơn nữa cũng tại mấy ngày trước cô làm cho một vài quý tộc không thể tưởng nổi về kiến thức giải thích sâu sắc đối với đồ cổ, một phụ nữ Đông Phương đến từ Trung Quốc, lại có thể so với người da trắng còn hiểu biết về đồ cổ Châu Âu hơn.
Thật thú vị, cái người chưa bao giờ đem phụ nữ để trong lòng, lúc nào cũng là phụ nữ chủ động làm vừa lòng cao ngạo của đàn ông, vậy mà tức giận ăn nhiều dấm chua, đêm nay mời Worth và cố vấn của anh ta tham gia tiệc rượu, thật sự là cực kỳ đúng.
Agnes bưng rượu trong tay lên, mỉm cười nhấp một miếng.
Worth trừng đôi mắt màu xanh sáng rực, nhìn thấy Ly Ly kéo cánh tay Mirren, song song nhập vào trong đám đông nhảy điệu Van.
Trong lòng nổi lên vị chua, giống như có cái gì tắc nghẽn ở ngực, cả người anh từ đầu đến chân đều cảm thấy cực độ không khỏe, nhất là khi Mirren đưa tay vòng lên trên eo Ly Ly.
Lý trí trói buộc bị tiếng âm nhạc kia chặt đứt.
Nâng ly đi qua cái bàn gỗ đào được đặt đầy những ly rượu, anh bị mọi người ở tiệc rượu để ý – mỗi người đều đang đoán chừng mắt trái bầm tím của anh là từ đâu mà đến -- Worth sắc mặt lạnh lùng, bước nhanh đi vào đám người đang nhảy xoay tròn.
“Á!” Những người đắm chìm trong nhạc khúc khiêu vũ bị dọa đến, dù sao không ai dám cản vị công tước được hoàng thất yêu quý này, tất nhiên là liền rối rít lui ra phía bên cạnh.
Ly Ly từng học qua khiêu vũ, điệu Van không làm khó được cô, do đó cô chủ động mời Mirren nhảy, ai biết mới hòa vào sàn nhảy trong đại sảnh, một cái xoay vòng trở lại lần nữa, bạn nhảy của cô đã bị thay thế.
Worth cướp đi cô, hơn nữa còn là công khai, không chút nào kích động nhướng mày với Mirren, sau một ánh mắt ra hiệu, cánh tay mạnh mẽ liền quấn lên trên eo cô, đem cô kéo về phía anh.
Dưới ánh đèn thủy tinh treo lộng lẫy, ánh sáng vẩy rơi xuống trên thân hai người, thân thể bọn họ áp sát, một cái buông con mắt xanh liếc xuống, một cái con mắt trong veo bực mình ngẩng lên, hai khuôn mặt chiếu vào nhau.
Cô rất đẹp, tựa như một đóa bách hợp Đông Phương thanh tao, được tơ lụa cùng đăng ten bao bọc, trên cổ là cái vòng cổ ngọc trai đồ cổ hoàn mỹ tỏa ra khí chất kỳ lạ.
“Anh cái đồ ác bá này!” Chúc mừng anh, đã thành công thăng cấp, từ ác ôn biến thành ác bá.
Worth chớp chớp lông mi, nhận lấy lời khen của cô, Ly Ly bùng nổ tức giận, nếu không phải hai đùi bị váy chống giữ cùng tầng tầng chất đống lụa cản lại, cô nhất định hung hăng đạp lấy chân anh ta.
“Tôi không muốn khiêu vũ cùng anh, bỏ ra!” Hai bàn tay cô tựa trên lồng ngực anh ta, cô muốn đẩy lùi thân ra, không ngờ eo lại bị kéo rơi vào bàn tay to của anh, không thể nhúc nhích.
“Cô nên biết, cô là bạn gái của ta, chỉ được khiêu vũ với ta.” Anh cười tươi, con mắt phát ra ánh sáng, giống như hai hồ nước xanh biếc, khiến người ta sa vào.
Cách đám đông đang khiêu vũ, nhìn thấy Ly Ly cùng Mirren nói cười, hai người sát lại cùng một chỗ dường như rất thân mật, đôi mắt xanh biếc của Worth thu hẹp lại, ngón tay cầm chân ly không khỏi bóp chặt.
Bá tước phu nhân Agnes đang hoang mang vì anh bỗng nhiên im lặng không nói, ngó theo hướng ánh mắt chăm chú của anh, lập tức lộ ra nụ cười tủm tỉm khéo hiểu lòng người.
Đó, xem ra ngài công tước nhất cử nhất động kéo theo tất cả phụ nữ đang rơi vào lưới tình, đối phương còn là phụ nữ Đông Phương nổi tiếng khắp Luân Đôn gần đây.
Ly Ly, một cái không biết từ đâu nhảy ra, lại có thể làm cho hai ngài công tước Worth và Simon cùng nhau tranh đoạt phụ nữ.
Nghe nói gần đây, Worth còn dẫn theo cô ấy ra vào các yến tiệc, làm cho càng nhiều người biết sự tồn tại của cô, hơn nữa cũng tại mấy ngày trước cô làm cho một vài quý tộc không thể tưởng nổi về kiến thức giải thích sâu sắc đối với đồ cổ, một phụ nữ Đông Phương đến từ Trung Quốc, lại có thể so với người da trắng còn hiểu biết về đồ cổ Châu Âu hơn.
Thật thú vị, cái người chưa bao giờ đem phụ nữ để trong lòng, lúc nào cũng là phụ nữ chủ động làm vừa lòng cao ngạo của đàn ông, vậy mà tức giận ăn nhiều dấm chua, đêm nay mời Worth và cố vấn của anh ta tham gia tiệc rượu, thật sự là cực kỳ đúng.
Agnes bưng rượu trong tay lên, mỉm cười nhấp một miếng.
Worth trừng đôi mắt màu xanh sáng rực, nhìn thấy Ly Ly kéo cánh tay Mirren, song song nhập vào trong đám đông nhảy điệu Van.
Trong lòng nổi lên vị chua, giống như có cái gì tắc nghẽn ở ngực, cả người anh từ đầu đến chân đều cảm thấy cực độ không khỏe, nhất là khi Mirren đưa tay vòng lên trên eo Ly Ly.
Lý trí trói buộc bị tiếng âm nhạc kia chặt đứt.
Nâng ly đi qua cái bàn gỗ đào được đặt đầy những ly rượu, anh bị mọi người ở tiệc rượu để ý – mỗi người đều đang đoán chừng mắt trái bầm tím của anh là từ đâu mà đến -- Worth sắc mặt lạnh lùng, bước nhanh đi vào đám người đang nhảy xoay tròn.
“Á!” Những người đắm chìm trong nhạc khúc khiêu vũ bị dọa đến, dù sao không ai dám cản vị công tước được hoàng thất yêu quý này, tất nhiên là liền rối rít lui ra phía bên cạnh.
Ly Ly từng học qua khiêu vũ, điệu Van không làm khó được cô, do đó cô chủ động mời Mirren nhảy, ai biết mới hòa vào sàn nhảy trong đại sảnh, một cái xoay vòng trở lại lần nữa, bạn nhảy của cô đã bị thay thế.
Worth cướp đi cô, hơn nữa còn là công khai, không chút nào kích động nhướng mày với Mirren, sau một ánh mắt ra hiệu, cánh tay mạnh mẽ liền quấn lên trên eo cô, đem cô kéo về phía anh.
Dưới ánh đèn thủy tinh treo lộng lẫy, ánh sáng vẩy rơi xuống trên thân hai người, thân thể bọn họ áp sát, một cái buông con mắt xanh liếc xuống, một cái con mắt trong veo bực mình ngẩng lên, hai khuôn mặt chiếu vào nhau.
Cô rất đẹp, tựa như một đóa bách hợp Đông Phương thanh tao, được tơ lụa cùng đăng ten bao bọc, trên cổ là cái vòng cổ ngọc trai đồ cổ hoàn mỹ tỏa ra khí chất kỳ lạ.
“Anh cái đồ ác bá này!” Chúc mừng anh, đã thành công thăng cấp, từ ác ôn biến thành ác bá.
Worth chớp chớp lông mi, nhận lấy lời khen của cô, Ly Ly bùng nổ tức giận, nếu không phải hai đùi bị váy chống giữ cùng tầng tầng chất đống lụa cản lại, cô nhất định hung hăng đạp lấy chân anh ta.
“Tôi không muốn khiêu vũ cùng anh, bỏ ra!” Hai bàn tay cô tựa trên lồng ngực anh ta, cô muốn đẩy lùi thân ra, không ngờ eo lại bị kéo rơi vào bàn tay to của anh, không thể nhúc nhích.
“Cô nên biết, cô là bạn gái của ta, chỉ được khiêu vũ với ta.” Anh cười tươi, con mắt phát ra ánh sáng, giống như hai hồ nước xanh biếc, khiến người ta sa vào.
/26
|