Vòng eo Mị Nương vặn vẹo, mông tròn căng, uyển chuyển đi lại trong hồ nước nóng. Lúc vừa chạm vào nước, toàn thân đã cảm thấy cực kỳ thoải mái, nước hồ hết sức ấm áp, ngâm thân hình tuyết trắng trong làn nước này thích ý không thể nào tả nổi.
Nàng ngồi lên một tảng đá, hòn đá vô cùng bóng loáng, ngâm mình trong nước, nước chỉ ngập đến cổ, đưa cánh tay trắng ngần lên, đùa nghịch làn nước. Mặt nước dập dờn, một đôi nhũ tròn căng cũng theo đó mà rung động, phập phồng, khiến người ta hoa cả mắt.
Khỉ La dựa vào bên cạnh hồ, ngâm mình trong suối nước nóng. Khi Mị Nương vừa xuống, nàng còn khẽ nhíu mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra, nhắm mắt lại, vẻ mặt có vẻ rất bình thản.
Mị Nương không thấy nàng nói gì, lại cười quyến rũ:
- Đúng rồi, Tháp lang là vật gì?
- Không phải là vật gì.
Khỉ La vốn sắc mặt vừa hòa hoãn một chút lại cau mày, quay đầu nhìn Mị Nương đứng cách đó không xa:
- Cho ngươi tắm là được rồi, lo mà tắm rửa đi, đừng nói xằng nói bậy nữa.
- Hóa ra Tháp lang không phải là đồ vật.
Mị Nương lại cười:
- Ngươi là Tháp lang, chẳng lẽ không đúng là một đồ vật nào đó?
Khỉ La vội la lên:
- Đúng là đồ vật mà.
- Ồ, hóa ra ngươi là một thứ đồ vật, vậy nó là cái gì?
Nếu bàn về độ lém lỉnh mồm mép, Khỉ La không phải là đối thủ của Mị Nương được. Nàng bị Mị Nương cài bẫy, tức giận khoát nước bắn tung tóe đưa tay chỉ ra phía ngoài, quát:
- Ngươi cút ngay cho ta.
Nàng lúc này nóng lên, thở dốc, khiến thân hình rắn chắc khỏe mạnh một cách dị thường cũng theo từng cơn hô hấp mãnh liệt mà bột phát ra, đường cong cơ thể nàng không ẻo lả mềm mại như Mị Nương mà tràn đầy sức sống.
Mị Nương thoáng nhìn thân hình nàng, không thể không thừa nhận bộ ngực của Khỉ La lớn hơn mình nhiều, nước da màu đồng dưới ánh mặt trời tựa như tỏa hào quang, cao ngất cao ngất, cũng may Khỉ La thân hình cao lớn, nếu không, sẽ không tương xứng với một cặp nhũ hoa đồ sộ. Mà toàn thân nàng cũng có vẻ rất hài hòa, ba đào mãnh liệt, đồ sộ dị thường, hèn chi lúc Khỉ La mặc xiêm y bằng da, có cảm giác như ngực sắp tràn ra ngoài quần áo, có được một cặp núi đôi như hung khí, quả thật khiến người ta mãn nhãn.
Lớn mà tròn, to mà chắc, eo của nàng tuy không mảnh mai như Mị Nương nhưng vì hông rất rộng mông rất đầy nên cũng cực kỳ lồi lõm.
Nếu nói Mị Nương mỗi tấc da thịt đều mị hoặc yêu kiều, thì Khỉ La ẩn chứa vẻ hoang dã, tựa như con báo uyển chuyển cuốn hút, có đầy đủ vẻ đẹp đặc trưng của nữ nhân du mục.
Nước hồ chỉ chạm đến hông nàng, đám cỏ thơm đen nhức mắt ở dưới bụng một nửa chìm trong nước, một nửa phiêu trên mặt nước, cực kỳ rậm rạp đen đặc, nhìn vô cùng phồn thịnh tươi tốt.
Khi nàng tức giận, toàn bộ cơ thể màu đồng cổ như muốn vỡ tung.
Mị Nương cười, nghiêng người dựa vào vác đá bên cạnh hồ, một cánh tay vịn vào đá, tư thế khiêu khích nhìn Khỉ La cười nói:
- Khỉ La, ngươi cũng biết, mặt ngươi lúc nào cũng đăm đăm chiêu chiêu, nam nhân không thích đâu.
Khỉ La cười lạnh:
- Nam nhân thích hay không, cũng liên quan gì đến ngươi?
- Ơ, nói chuyện cũng ngang bướng như thế, nam nhân càng không thích.
Mị Nương đưa tay mâm mê bờ môi, chu miệng thổi ra một hơi, thản nhiên nói:
- Ngươi cũng biết, dáng người ngươi thô ráp, Sở Hoan đã không thích, lại thêm cái tính cang cường, hắn sẽ càng không coi trọng ngươi.
Khỉ La cả giận nói:
- Ngươi nói bậy bạ gì đó, ai nói…
Nàng cắn môi, chợt phát hiện Mị Nương đang chăm chú quan sát thân hình lõa thể của mình, lập tức xấu hổ ngồi xuống, ngâm thân hình đầy dã tính như ngọn lửa rừng rực trong nước.
- Chẳng lẽ ngươi dám nói ngươi không thích Sở Hoan?
Mị Nương có vẻ rất thấu hiểu:
- Ngay cả nam nhân ta còn hiểu rõ, huống chi nữ nhân. Trong lòng ngươi thật sự không quan tâm Sở Hoan?
Khỉ La nhìn chằm chằm ánh mắt Mị Nương, khiêu khích nói:
- Ta thích hắn thì sao? Ngươi cũng không phải là nữ nhân của hắn, không cần xen vào?
Lúc mới gặp hai người trên sa mạc, nàng còn tưởng hai người bọn họ là một đôi, nhưng về sau, căn cứ thái độ hai người mà đoán bọn họ căn bản chẳng phải là tình lang của nhau.
Mị Nương vẫn cười:
- Muội muội tốt, muội không nên ghen tỵ, kỳ thật tỷ tỷ chỉ là muốn tốt cho muội thôi.
- Ngươi có ý gì?
Khỉ La hồ nghi hỏi.
Mị Nương khẽ thở dài:
- Ngươi cũng biết, trong mắt nam nhân Trung nguyên, vóc dáng của ngươi quá khổ, không ai thích.
Nàng dùng bàn tay vuốt ve mơn trớn ngực mình, vô cùng kiêu ngạo:
- Nam nhân Trung Nguyên thích dáng người như ta, phải cân xứng, trắng nõn.
Nàng nhìn Khỉ La, cười tủm tỉm:
- Ngươi nghĩ là tất cả nam nhân đều thích ngực to mông lớn?
Mị Nương khen thân hình của mình, chê thân hình Khỉ La, Khỉ La dĩ nhiên nghe không lọt tai, cãi lại ngay:
- Ngươi nói, ta không tin. Nam nhân thảo nguyên đều thích ta, các lão nhân nói, mông lớn mắn đẻ, ngực lớn nhiều sữa mới đủ nuôi con, vóc dáng đẫy đà khỏe mạnh mới hấp dẫn.
Nàng nhìn Mị Nương khinh thường nói:
- Ngươi so với nữ nhân Trung Hoa có lẽ thắng các nàng, không thể so sánh với ta.
Lúc này xung quanh không có ai khác, Khỉ La cũng không phải e ngại nữ tử Trung Nguyên. Trên thực tế, thân hình nàng phốp pháp bốc lửa, cho tới nay có biết bao nam tử Tây Lương đều thèm nhỏ dãi một thần vật như vậy. Khỉ La cũng đã đến tuổi biết chuyện nam nữ, vẫn luôn tự hào về thân hình của mình, lúc này lại bị Mị Nương hạ thấp, dĩ nhiên là không phục.
Mị Nương tươi tắn cười như hoa:
- Ngươi coi ngươi kìa, mông lớn để sinh đứa nhỏ, ngực lớn, nhiều sữa để nuôi đứa nhỏ, cái gì cũng vì đứa nhỏ, ngươi cũng biết, nam nhân không phải đứa nhỏ, nam nhân thích cơ thể nữ nhân, là muốn hắn đạt được khoái hoạt trên cơ thể đó.
Khỉ La ảo não nói:
- Cơ thể của ta chẳng lẽ không làm hắn khoái hoạt?
- Ngươi nói xem.
Mị Nương cười cười:
- Chỉ trông vào thân hình, nam nhân sẽ không thích, nam nhân còn muốn nữ nhân phong tình và giỏi kỹ thuật, ngươi có không?
Khỉ La giật mình, ngạc nhiên hỏi:
- Phong tình là gì? Kỹ thuật là gì?
Mị Nương cười khanh khách, bộ ngực sữa rung rinh trong nước, cặp nhũ như tuyết từng trận từng trận gợn sóng. Mị Nương du động thân hình, giống như mỹ nhân ngư, khoát tay bơi về phía Khỉ La. Tư thế bơi của nàng tuyệt đẹp, dưới ánh mặt trời, thân hình trắng nõn của nàng trong làn nước càng trắng chói mắt.
Khỉ La đang nhíu mày, Mị Nương đã bơi tới bên cạnh, đứng trước mặt nàng, hai tay vén mái tóc ướt sũng ra phía sau, dáng người tròn lẳn sáng như ngọc, như hoa sen mới nở. Đôi nhũ trắng ngần ngạo nghễ vươn lên, run run rẩy rẩy. Trên hạt anh đào còn đọng lại đôi giọt nước như sương đêm, càng thêm trắng thêm mịn thêm hồng thêm thắm. Nàng mỉm cười quyến rũ, đưa cặp lưỡi như linh xà ra liếm bờ môi, vẻ mặt mơ màng, phong tình vạn chủng, hồn xiêu phách lạc.
Khỉ La tuy là nữ nhân, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Mị Nương như thế, cũng có chút xấu hổ, đỏ mặt lên, cúi đầu, mắng khẽ:
- Hồ ly tinh.
Mị Nương lại cười, sinh tư lay động, ba đào dợn sóng, giọng õng ẹo:
- Ngươi nói không sai, hồ ly tinh, đó là phong tình, ngươi có nổi chút phong tình thế không? Ngươi nói ngươi làm sao để Sở Hoan thích ngươi?
Khỉ La quật cường đáp:
- Ngươi phóng đãng vô sỉ, Hoan ca sẽ không thích ngươi.
Mị Nương ngồi xuống bên cạnh Khỉ La, hạ giọng thì thầm:
- Đừng coi đám nam nhân kia giả bộ đứng đắn mà lầm tưởng, nam nhân nằm mộng cũng muốn gặp hồ ly tinh.
Cặp mắt đẹp của nàng như có sóng:
- Ngươi muốn ôm lấy Sở Hoan, khiến hắn khăng khăng một mực thích ngươi, cũng không phải là chỉ bằng bộ ngực to lớn kia đâu. Muốn học cách trở thành nữ nhân phong tình, còn phải học kỹ thuật làm cho nam nhân khoái hoạt.
Nàng ghé sát vào bên tai Khỉ La, lại lẳng lơ nói:
- Muội muội tốt, có muốn ta dạy muội kỹ thuật khiến hắn khoái hoạt hay không?
Khỉ La thấy tim mình đập rộn lên, đúng là không kìm nổi:
- Kỹ thuật… kỹ thuật là cái gì?
Mị Nương yêu mị tận xương đã ghé sát bên tai nàng, dùng cái lưỡi thơm tho giống như linh xà liếm từ vành tai của Khỉ La thấp dần xuống. Khi đầu lưỡi nóng bỏng của Mị Nương chạm vào vành tai Khỉ La, Khỉ La cảm thấy toàn thân run lên, giống như bị điện giật, trong chớp nhoáng đó, cảm nhận một cảm giác kích thích khác thường chưa từng có.
Một bàn tay Mị Nương đặt lên ngực Khỉ La, đầu ngón tay đặt trên hạt anh đào, khẽ cử động nhẹ nhàng, như ngọn gió thoảng qua, thân hình Khỉ La lại một trận tê dại, không kìm nổi mà bất giác khép chặt hai chân trong mặt nước. Mị Nương lại thổi một hơi vào tai nàng, nóng bỏng, dâm đãng, Khỉ La tuy rằng có chút cảm giác mất mặt, nhưng chẳng hiểu sao, vẫn không đẩy Mị Nương ra.
Mị Nương dùng ngón tay vẽ một vòng trên nhũ Khỉ La, hai bầu ngực Khỉ La vốn đã cực lớn, đầu nhũ lại rất nhỏ, có màu phấn hồng, hình dạng và màu sắc đều rất đẹp, bị Mị Nương khiêu khích, Khỉ La chợt cảm thấy vùng kín của mình không ngờ ướt át, rất khó chịu, nhất thời giật mình tỉnh lại, vội đẩy Mị Nương ra, mắng:
- Ngươi… ngươi vô sỉ.
Mị Nương che miệng cười rộ lên, thân hình mềm mại lại rung động trong nước, giọng cực kỳ yêu mị:
- Hóa ra ngươi vẫn còn là khuê nữ, chả trách phản ứng nhanh như vậy.
Nàng cười như không:
- Muội muội tốt, cái này chính là kỹ thuật, ngay cả muội cũng chịu không nổi, huống chi nam nhân. Có muốn học tỷ tỷ không nào?
Khỉ La vừa giận vừa thẹn nói:
- Ngươi … kiểu đó… nam nhân Tây Lương tuyệt sẽ không thích. Hoan ca… Hoan ca cũng không thích đàn bà lẳng lơ.
- Ngươi đây là ghen.
Mị Nương thoải mái dựa vào vách đá, nâng một chân lên khỏi mặt nước, nhìn những giọt nước trong suốt từ trên chân chảy xuống hồ:
- Khỉ La, bộ dáng của ngươi như vậy mà muốn Sở Hoan thích? Ta khuyên ngươi đừng mơ mộng. Ngươi không so được với ta đâu.
Khỉ La cười lạnh:
- Đêm mai Trác Nhan Bộ tổ chức hội ngã lang, ngươi đến, lúc đó xem nam nhân tham gia ngã lang có ai thích ngươi không?
- Ngươi muốn đọ với ta?
Mị Nương cười quyến rũ.
Khỉ La đáp:
- Vậy ngươi có dám đánh cược một lần với ta?
- Đánh cược gì?
- Xem ai được hoan nghênh hơn?
Khỉ La cắn răng nói:
- Ai vòng cổ nhiều hơn, người đó thắng.
- Nếu ta thắng?
- Ta sẽ đáp ứng ngươi ba việc.
Khỉ La nói:
- Chỉ cần là ta có thể làm được, tuyệt sẽ không chối từ. Nếu như ngươi thua, cũng nhớ kỹ, phải làm giúp ta ba việc.
Mị Nương cười:
- Chỉ cần nam nhân Tây Lương cũng là nam nhân, ngươi nhất định sẽ thua.
Mị Nương đảo mắt:
- Tuy nhiên, trước đó ngươi không được chào hỏi bọn họ. Các ngươi đều là người Tây Lương, nếu như ngươi chào hỏi, âm thầm thông đồng, vậy cũng không thể coi là thắng.
- Ngươi yên tâm, Sử Khỉ La ta không hèn hẹ như vậy.
Khỉ La nghiến răng đáp:
- Hồ ly tinh như ngươi, nam nhân Tây Lương tuyệt đối sẽ không thích.
Nàng ngồi lên một tảng đá, hòn đá vô cùng bóng loáng, ngâm mình trong nước, nước chỉ ngập đến cổ, đưa cánh tay trắng ngần lên, đùa nghịch làn nước. Mặt nước dập dờn, một đôi nhũ tròn căng cũng theo đó mà rung động, phập phồng, khiến người ta hoa cả mắt.
Khỉ La dựa vào bên cạnh hồ, ngâm mình trong suối nước nóng. Khi Mị Nương vừa xuống, nàng còn khẽ nhíu mày, nhưng rất nhanh liền giãn ra, nhắm mắt lại, vẻ mặt có vẻ rất bình thản.
Mị Nương không thấy nàng nói gì, lại cười quyến rũ:
- Đúng rồi, Tháp lang là vật gì?
- Không phải là vật gì.
Khỉ La vốn sắc mặt vừa hòa hoãn một chút lại cau mày, quay đầu nhìn Mị Nương đứng cách đó không xa:
- Cho ngươi tắm là được rồi, lo mà tắm rửa đi, đừng nói xằng nói bậy nữa.
- Hóa ra Tháp lang không phải là đồ vật.
Mị Nương lại cười:
- Ngươi là Tháp lang, chẳng lẽ không đúng là một đồ vật nào đó?
Khỉ La vội la lên:
- Đúng là đồ vật mà.
- Ồ, hóa ra ngươi là một thứ đồ vật, vậy nó là cái gì?
Nếu bàn về độ lém lỉnh mồm mép, Khỉ La không phải là đối thủ của Mị Nương được. Nàng bị Mị Nương cài bẫy, tức giận khoát nước bắn tung tóe đưa tay chỉ ra phía ngoài, quát:
- Ngươi cút ngay cho ta.
Nàng lúc này nóng lên, thở dốc, khiến thân hình rắn chắc khỏe mạnh một cách dị thường cũng theo từng cơn hô hấp mãnh liệt mà bột phát ra, đường cong cơ thể nàng không ẻo lả mềm mại như Mị Nương mà tràn đầy sức sống.
Mị Nương thoáng nhìn thân hình nàng, không thể không thừa nhận bộ ngực của Khỉ La lớn hơn mình nhiều, nước da màu đồng dưới ánh mặt trời tựa như tỏa hào quang, cao ngất cao ngất, cũng may Khỉ La thân hình cao lớn, nếu không, sẽ không tương xứng với một cặp nhũ hoa đồ sộ. Mà toàn thân nàng cũng có vẻ rất hài hòa, ba đào mãnh liệt, đồ sộ dị thường, hèn chi lúc Khỉ La mặc xiêm y bằng da, có cảm giác như ngực sắp tràn ra ngoài quần áo, có được một cặp núi đôi như hung khí, quả thật khiến người ta mãn nhãn.
Lớn mà tròn, to mà chắc, eo của nàng tuy không mảnh mai như Mị Nương nhưng vì hông rất rộng mông rất đầy nên cũng cực kỳ lồi lõm.
Nếu nói Mị Nương mỗi tấc da thịt đều mị hoặc yêu kiều, thì Khỉ La ẩn chứa vẻ hoang dã, tựa như con báo uyển chuyển cuốn hút, có đầy đủ vẻ đẹp đặc trưng của nữ nhân du mục.
Nước hồ chỉ chạm đến hông nàng, đám cỏ thơm đen nhức mắt ở dưới bụng một nửa chìm trong nước, một nửa phiêu trên mặt nước, cực kỳ rậm rạp đen đặc, nhìn vô cùng phồn thịnh tươi tốt.
Khi nàng tức giận, toàn bộ cơ thể màu đồng cổ như muốn vỡ tung.
Mị Nương cười, nghiêng người dựa vào vác đá bên cạnh hồ, một cánh tay vịn vào đá, tư thế khiêu khích nhìn Khỉ La cười nói:
- Khỉ La, ngươi cũng biết, mặt ngươi lúc nào cũng đăm đăm chiêu chiêu, nam nhân không thích đâu.
Khỉ La cười lạnh:
- Nam nhân thích hay không, cũng liên quan gì đến ngươi?
- Ơ, nói chuyện cũng ngang bướng như thế, nam nhân càng không thích.
Mị Nương đưa tay mâm mê bờ môi, chu miệng thổi ra một hơi, thản nhiên nói:
- Ngươi cũng biết, dáng người ngươi thô ráp, Sở Hoan đã không thích, lại thêm cái tính cang cường, hắn sẽ càng không coi trọng ngươi.
Khỉ La cả giận nói:
- Ngươi nói bậy bạ gì đó, ai nói…
Nàng cắn môi, chợt phát hiện Mị Nương đang chăm chú quan sát thân hình lõa thể của mình, lập tức xấu hổ ngồi xuống, ngâm thân hình đầy dã tính như ngọn lửa rừng rực trong nước.
- Chẳng lẽ ngươi dám nói ngươi không thích Sở Hoan?
Mị Nương có vẻ rất thấu hiểu:
- Ngay cả nam nhân ta còn hiểu rõ, huống chi nữ nhân. Trong lòng ngươi thật sự không quan tâm Sở Hoan?
Khỉ La nhìn chằm chằm ánh mắt Mị Nương, khiêu khích nói:
- Ta thích hắn thì sao? Ngươi cũng không phải là nữ nhân của hắn, không cần xen vào?
Lúc mới gặp hai người trên sa mạc, nàng còn tưởng hai người bọn họ là một đôi, nhưng về sau, căn cứ thái độ hai người mà đoán bọn họ căn bản chẳng phải là tình lang của nhau.
Mị Nương vẫn cười:
- Muội muội tốt, muội không nên ghen tỵ, kỳ thật tỷ tỷ chỉ là muốn tốt cho muội thôi.
- Ngươi có ý gì?
Khỉ La hồ nghi hỏi.
Mị Nương khẽ thở dài:
- Ngươi cũng biết, trong mắt nam nhân Trung nguyên, vóc dáng của ngươi quá khổ, không ai thích.
Nàng dùng bàn tay vuốt ve mơn trớn ngực mình, vô cùng kiêu ngạo:
- Nam nhân Trung Nguyên thích dáng người như ta, phải cân xứng, trắng nõn.
Nàng nhìn Khỉ La, cười tủm tỉm:
- Ngươi nghĩ là tất cả nam nhân đều thích ngực to mông lớn?
Mị Nương khen thân hình của mình, chê thân hình Khỉ La, Khỉ La dĩ nhiên nghe không lọt tai, cãi lại ngay:
- Ngươi nói, ta không tin. Nam nhân thảo nguyên đều thích ta, các lão nhân nói, mông lớn mắn đẻ, ngực lớn nhiều sữa mới đủ nuôi con, vóc dáng đẫy đà khỏe mạnh mới hấp dẫn.
Nàng nhìn Mị Nương khinh thường nói:
- Ngươi so với nữ nhân Trung Hoa có lẽ thắng các nàng, không thể so sánh với ta.
Lúc này xung quanh không có ai khác, Khỉ La cũng không phải e ngại nữ tử Trung Nguyên. Trên thực tế, thân hình nàng phốp pháp bốc lửa, cho tới nay có biết bao nam tử Tây Lương đều thèm nhỏ dãi một thần vật như vậy. Khỉ La cũng đã đến tuổi biết chuyện nam nữ, vẫn luôn tự hào về thân hình của mình, lúc này lại bị Mị Nương hạ thấp, dĩ nhiên là không phục.
Mị Nương tươi tắn cười như hoa:
- Ngươi coi ngươi kìa, mông lớn để sinh đứa nhỏ, ngực lớn, nhiều sữa để nuôi đứa nhỏ, cái gì cũng vì đứa nhỏ, ngươi cũng biết, nam nhân không phải đứa nhỏ, nam nhân thích cơ thể nữ nhân, là muốn hắn đạt được khoái hoạt trên cơ thể đó.
Khỉ La ảo não nói:
- Cơ thể của ta chẳng lẽ không làm hắn khoái hoạt?
- Ngươi nói xem.
Mị Nương cười cười:
- Chỉ trông vào thân hình, nam nhân sẽ không thích, nam nhân còn muốn nữ nhân phong tình và giỏi kỹ thuật, ngươi có không?
Khỉ La giật mình, ngạc nhiên hỏi:
- Phong tình là gì? Kỹ thuật là gì?
Mị Nương cười khanh khách, bộ ngực sữa rung rinh trong nước, cặp nhũ như tuyết từng trận từng trận gợn sóng. Mị Nương du động thân hình, giống như mỹ nhân ngư, khoát tay bơi về phía Khỉ La. Tư thế bơi của nàng tuyệt đẹp, dưới ánh mặt trời, thân hình trắng nõn của nàng trong làn nước càng trắng chói mắt.
Khỉ La đang nhíu mày, Mị Nương đã bơi tới bên cạnh, đứng trước mặt nàng, hai tay vén mái tóc ướt sũng ra phía sau, dáng người tròn lẳn sáng như ngọc, như hoa sen mới nở. Đôi nhũ trắng ngần ngạo nghễ vươn lên, run run rẩy rẩy. Trên hạt anh đào còn đọng lại đôi giọt nước như sương đêm, càng thêm trắng thêm mịn thêm hồng thêm thắm. Nàng mỉm cười quyến rũ, đưa cặp lưỡi như linh xà ra liếm bờ môi, vẻ mặt mơ màng, phong tình vạn chủng, hồn xiêu phách lạc.
Khỉ La tuy là nữ nhân, nhưng nhìn thấy bộ dạng của Mị Nương như thế, cũng có chút xấu hổ, đỏ mặt lên, cúi đầu, mắng khẽ:
- Hồ ly tinh.
Mị Nương lại cười, sinh tư lay động, ba đào dợn sóng, giọng õng ẹo:
- Ngươi nói không sai, hồ ly tinh, đó là phong tình, ngươi có nổi chút phong tình thế không? Ngươi nói ngươi làm sao để Sở Hoan thích ngươi?
Khỉ La quật cường đáp:
- Ngươi phóng đãng vô sỉ, Hoan ca sẽ không thích ngươi.
Mị Nương ngồi xuống bên cạnh Khỉ La, hạ giọng thì thầm:
- Đừng coi đám nam nhân kia giả bộ đứng đắn mà lầm tưởng, nam nhân nằm mộng cũng muốn gặp hồ ly tinh.
Cặp mắt đẹp của nàng như có sóng:
- Ngươi muốn ôm lấy Sở Hoan, khiến hắn khăng khăng một mực thích ngươi, cũng không phải là chỉ bằng bộ ngực to lớn kia đâu. Muốn học cách trở thành nữ nhân phong tình, còn phải học kỹ thuật làm cho nam nhân khoái hoạt.
Nàng ghé sát vào bên tai Khỉ La, lại lẳng lơ nói:
- Muội muội tốt, có muốn ta dạy muội kỹ thuật khiến hắn khoái hoạt hay không?
Khỉ La thấy tim mình đập rộn lên, đúng là không kìm nổi:
- Kỹ thuật… kỹ thuật là cái gì?
Mị Nương yêu mị tận xương đã ghé sát bên tai nàng, dùng cái lưỡi thơm tho giống như linh xà liếm từ vành tai của Khỉ La thấp dần xuống. Khi đầu lưỡi nóng bỏng của Mị Nương chạm vào vành tai Khỉ La, Khỉ La cảm thấy toàn thân run lên, giống như bị điện giật, trong chớp nhoáng đó, cảm nhận một cảm giác kích thích khác thường chưa từng có.
Một bàn tay Mị Nương đặt lên ngực Khỉ La, đầu ngón tay đặt trên hạt anh đào, khẽ cử động nhẹ nhàng, như ngọn gió thoảng qua, thân hình Khỉ La lại một trận tê dại, không kìm nổi mà bất giác khép chặt hai chân trong mặt nước. Mị Nương lại thổi một hơi vào tai nàng, nóng bỏng, dâm đãng, Khỉ La tuy rằng có chút cảm giác mất mặt, nhưng chẳng hiểu sao, vẫn không đẩy Mị Nương ra.
Mị Nương dùng ngón tay vẽ một vòng trên nhũ Khỉ La, hai bầu ngực Khỉ La vốn đã cực lớn, đầu nhũ lại rất nhỏ, có màu phấn hồng, hình dạng và màu sắc đều rất đẹp, bị Mị Nương khiêu khích, Khỉ La chợt cảm thấy vùng kín của mình không ngờ ướt át, rất khó chịu, nhất thời giật mình tỉnh lại, vội đẩy Mị Nương ra, mắng:
- Ngươi… ngươi vô sỉ.
Mị Nương che miệng cười rộ lên, thân hình mềm mại lại rung động trong nước, giọng cực kỳ yêu mị:
- Hóa ra ngươi vẫn còn là khuê nữ, chả trách phản ứng nhanh như vậy.
Nàng cười như không:
- Muội muội tốt, cái này chính là kỹ thuật, ngay cả muội cũng chịu không nổi, huống chi nam nhân. Có muốn học tỷ tỷ không nào?
Khỉ La vừa giận vừa thẹn nói:
- Ngươi … kiểu đó… nam nhân Tây Lương tuyệt sẽ không thích. Hoan ca… Hoan ca cũng không thích đàn bà lẳng lơ.
- Ngươi đây là ghen.
Mị Nương thoải mái dựa vào vách đá, nâng một chân lên khỏi mặt nước, nhìn những giọt nước trong suốt từ trên chân chảy xuống hồ:
- Khỉ La, bộ dáng của ngươi như vậy mà muốn Sở Hoan thích? Ta khuyên ngươi đừng mơ mộng. Ngươi không so được với ta đâu.
Khỉ La cười lạnh:
- Đêm mai Trác Nhan Bộ tổ chức hội ngã lang, ngươi đến, lúc đó xem nam nhân tham gia ngã lang có ai thích ngươi không?
- Ngươi muốn đọ với ta?
Mị Nương cười quyến rũ.
Khỉ La đáp:
- Vậy ngươi có dám đánh cược một lần với ta?
- Đánh cược gì?
- Xem ai được hoan nghênh hơn?
Khỉ La cắn răng nói:
- Ai vòng cổ nhiều hơn, người đó thắng.
- Nếu ta thắng?
- Ta sẽ đáp ứng ngươi ba việc.
Khỉ La nói:
- Chỉ cần là ta có thể làm được, tuyệt sẽ không chối từ. Nếu như ngươi thua, cũng nhớ kỹ, phải làm giúp ta ba việc.
Mị Nương cười:
- Chỉ cần nam nhân Tây Lương cũng là nam nhân, ngươi nhất định sẽ thua.
Mị Nương đảo mắt:
- Tuy nhiên, trước đó ngươi không được chào hỏi bọn họ. Các ngươi đều là người Tây Lương, nếu như ngươi chào hỏi, âm thầm thông đồng, vậy cũng không thể coi là thắng.
- Ngươi yên tâm, Sử Khỉ La ta không hèn hẹ như vậy.
Khỉ La nghiến răng đáp:
- Hồ ly tinh như ngươi, nam nhân Tây Lương tuyệt đối sẽ không thích.
/1596
|