Na Sử Bột Cổ Lợi hiểu rõ tính tình con gái, cũng biết nữ tử thảo nguyên, một lòng thích một nam nhân, sẽ liều lĩnh mà yêu, căn bản không cách nào khuyên can.
Dường như Ỷ La nghĩ tới cái gì, hỏi:
- Phụ thân tới muộn như vậy, có phải có chuyện gì hay không?
- Vừa rồi Đại vương tử nói chuyện với ta một hồi.
Na Sử Bột Cổ Lợi nói:
- Đã định ra ngày đại hôn của các ngươi. Đại vương tử nói, Cổ Lạp Thấm ta vừa trải qua một trận chiến, cần việc vui dẹp loạn đau thương.
Ỷ La khẽ giật mình, hai bàn tay trắng như phấn lập tức nắm lại, lộ ra sự vui mừng không cách nào che dấu, Na Sử Bột Cổ Lợi thởi dài:
- Chuyện tới nước này, ta cũng không tiện tiếp tục phản đối. Đại vương tử tự mình làm chủ, đã để Đại lễ quan phụ trách chuyện này, đợi sau khi đại hôn, Đại vương tử có thể sẽ phát binh chinh phạt Hắc Thủy… Ỷ La, có mấy lời ta phải nhắc nhở con, Sở Hoan kết hôn với con, dựa theo phong tục thảo nguyên chúng ta, ta sẽ tặng cho các con một mảnh đất phong ở thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, thiết lập lều lớn Phò mã, mà Sở Hoan cũng thuộc về bộ tộc Na Sử chúng ta, từ nay về sau, phải đặt lợi ích của bộ tộc Na Sử chúng ta lên đầu.
Khuôn mặt lão lộ ra vẻ nghiêm nghị:
- Nếu như hắn không tốt với con, đừng trách phụ thân trở mặt vô tình!
Ỷ La cau mày, trầm mặc một hồi, mới nói:
- Phụ thân, Hoan Ca hắn sẽ lưu lại sao?
- Đến lúc này, hết thảy không phải do hắn nữa.
Na Sử Bột Cổ Lợi nghiêm nghị nói:
- Trên Ôi Lang hội, chuyện của các con mọi người đều đã biết, trong lòng của ta cũng không hi vọng gả con cho một người Tần, nhưng quy củ tổ tiên, ta cũng không thể phá hỏng. Hiện giờ Đại vương tử đã đích thân hỏi đến việc này, vậy thì càng không thể sơ sẩy, Đại vương tử cũng đã phái người tặng rất nhiều tài vật cho Sở Hoan, đủ để hắn làm lễ vật cưới vợ, hơn nữa Bắc Viện Vương phủ của Ma Ha Kim Cương đang sửa sang lại, hôn sự của các con, cử hành ngay tại Bắc Viện Vương phủ.
Ỷ La dường như có băn khoăn, Na Sử Bột Cổ Lợi đứng dậy đi tới bên cửa sổ, hơi trầm ngâm rốt cuộc nói:
- Tuy Đại vương tử không nói rõ, nhưng ta cảm thấy chắc Đại vương tử muốn trọng dụng Sở Hoan. Đại vương tử là người có tình nghĩa, tuy làm việc nhanh chóng, nhưng hết sức trọng tình trọng nghĩa, hắn kết bái với Sở Hoan, coi Sở Hoan như huynh đệ, nhưng cuối cùng Sở Hoan vẫn là người Tần, cho dù thật sự giữ hắn lại, cũng không thể không đề phòng.
Lão liếc Ỷ La, nói:
- Ỷ La, con ở bên người Sở Hoan, cũng phải cẩn thận chú ý hắn, người Tần giảo hoạt, nếu hắn làm loạn gì, con lập tức nói cho ta biết, ta… !
Không đợi lão nói xong, Ỷ La bỗng đứng lên, khuôn mặt biến sắc, trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập phẫn nộ:
- Phụ thân, ngài muốn ta giám thị nam nhân của mình?
Na Sử Bột Cổ Lợi nghe giọng điệu của Ỷ La không tốt, không khỏi giật mình.
Ỷ La nắm chặt lược gỗ trong tay, nhìn chằm chằm Na Sử Bột Cổ Lợi:
- Phụ thân, hắn là ngôi sao vận mệnh mà ta tìm, là nam nhân ta âu yếm, ta với hắn chỉ có tình yêu, sẽ không xen lẫn thứ gì khác. Ta gả cho hắn, chính là muốn đối đãi chân thành với hắn, nếu như còn cần đề phòng, vì sao ta còn muốn lựa chọn hắn là nam nhân của ta?
Dường như Na Sử Bột Cổ Lợi cũng không ngờ Ỷ La phản ứng kích động như vậy, mày nhăn lại, trầm giọng nói:
- Con đừng quên, con là Tháp Lan Cách Cổ Lạp Thấm chúng ta, con còn có ngàn vạn con dân Cổ Lạp Thấm, cũng không phải chỉ có một nam nhân, với tư cách thành viên gia tộc Hoàng Kim, không ai có thể trốn tránh trách nhiệm.
- Phụ thân, ta muốn hỏi ngài, vì sao Đại vương tử vội vã để chúng ta thành thân?
Bộ ngực Ỷ La phập phồng lên xuống vì phẫn nộ:
- Hắn vừa mới trở lại kinh, tại sao lại chú ý tới chuyện của chúng ta?
Na Sử Bột Cổ Lợi quay đầu đi, nhìn ra ngoài cửa sổ:
- Đại vương tử tự mình hỏi đến việc này, chẳng lẽ không tốt? Hắn là Đại vương tử, cũng là biểu huynh của con, hỏi đến hôn sự của con, cũng không có gì kỳ lạ.
- Thế nhưng con cảm thấy rất kỳ lạ.
Ỷ La cười lạnh nói:
- Phụ thân, mọi người có chuyện gạt con… !
Ỷ La không phải người ngốc, từ thái độ của Na Sử Bột Cổ Lợi, nàng nhạy cảm phát hiện một chút không đúng.
Na Sử Bột Cổ Lợi xoay người lại, nói:
- Trời đã khuya lắm rồi, con nghỉ ngơi sớm một chút, trước khi thành hôn, đừng gặp mặt Sở Hoan, qua mấy ngày, đợi chuẩn bị công việc xong, Đại vương tử sẽ đích thân chủ trì hôn sự của các con!
Lão nhìn Ỷ La, như có suy nghĩ, bờ môi giật giật, cuối cùng không nói gì thêm, chắp hai tay sau lưng, cất bước muốn đi.
- Phụ thân, có phải mọi người muốn gây bất lợi cho Hoan Ca?
Na Sử Bột Cổ Lợi đi tới trước cửa, Ỷ La bỗng nói:
- Mọi người rốt cuộc có ý gì? Mọi người muốn lợi dụng hôn sự này làm điều gì?
Na Sử Bột Cổ Lợi bỗng nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm Ỷ La.
Ỷ La không sợ mà đối mặt với Na Sử Bột Cổ Lợi, sau một lát, Na Sử Bột Cổ Lợi rốt cuộc thở dài:
- Ỷ La, Trong người Đại vương tử chẳng những có dòng máu Vương tộc Ma Ha, cũng có dòng máu bộ tộc Na Sử chúng ta. Có lẽ không lâu về sau, biểu huynh của con sẽ trở thành Thánh chủ của đế quốc Đại Tây Lương ta, chúng ta chính là người ủng hộ hắn kiên định nhất, trên dưới thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, chắc chắn toàn lực thần phục Đại vương tử!
- Thần phục Đại vương tử, có liên quan gì tới hôn sự của con?
- Đại vương tử là người có hùng tâm tráng chí.
Na Sử Bột Cổ Lợi chậm rãi nói:
- Hắn chí hướng rộng lớn, thảo nguyên Cổ Lạp Thấm chúng ta phải dốc toàn lực giúp hắn hoàn thành… Còn nhớ lúc con còn nhỏ, Đại vương tử thường xuyên ở tại thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, lúc đó, hắn đã có hùng tâm tráng chí rồi… Ỷ La, con còn nhớ rõ lời nói cỉa Đại vương tử năm đó hay không?
Ỷ La nhíu mày nói:
- Hắn đã từng nói rất nhiều lời, con cũng không nhớ rõ tất cả.
Sắc mặt nàng nhìn qua không tốt, nàng thật lòng thích Sở Hoan, nguyện ý trở thành nữ nhân của Sở Hoan, cùng sinh sống với Sở Hoan.
Khi nàng biết được sẽ kết hôn với Sở Hoan, trong lòng nàng quả thực tràn đầy vui sướng, nhưng khi nàng mơ hồ cảm thấy dường như có người muốn lợi dụng việc này, tâm hồm thiếu nữ đã trầm xuống.
Nàng không hi vọng hôn sự này dính vào bất kỳ lợi ích chính trị nào, nàng chỉ hi vọng đây là một hôn sự rất bình thường, một người nam nhân, một người nữ nhân, yêu thương lẫn nhau, vui vẻ kết hợp.
- Lúc Đại vương tử còn trẻ đã từng nói, muốn Kim Sắc Đại Nhật Kỳ của Tây Lương, dựng lên ở bất kỳ nơi nào có ánh mặt trời.
Na Sử Bột Cổ Lợi chậm rãi nói:
- Đế quốc Đại Tây Lương ta, muốn trở thành một đế quốc chính thức, Đại vương tử có huyết thống người Cổ Lạp Thấm chúng ta, con đường hắn chinh phục, không chỉ là con đường chinh phục của tộc Ma Ha, cũng là con đường chinh phục của Cổ Lạp Thấm chúng ta.
- Phụ thân, mọi người còn muốn tiếp tục chinh chiến?
Ỷ La lắc đầu nói:
- Vì sao không thể sinh sống thật tốt, vì cái gì không ngăn chặn chiến tranh ?
Na Sử Bột Cổ Lợi nghiêm mặt nói:
- Bở vì chúng ta là chim ưng trên trời, hùng ưng chính thức, sẽ không ngừng bay lượn.
Lão nhìn Ỷ La, chậm rãi nói:
- Tần quốc là địch nhân lớn nhất của đế quốc Đại Tây Lương, có lẽ trong vòng ba tới năm năm, chúng ta tạm thời không có lực lượng tiếp tục chinh phục bọn họ, nhưng Đại vương tử còn trẻ, hắn có đầy đủ thời gian chinh phục địch nhân phương Đông… Thánh chủ có Nam Viện Đại vương như Tiếu Thiên Vấn, mà sau này Đại vương tử trở thành Tây Lương Vương, cũng cần một Nam Viện Đại vương như vậy!
- Ngài nói, Đại vương tử… Đại vương tử muốn Hoan Ca ở lại Tây Lương, ngày sau để hắn chinh phạt Tần quốc?
Ỷ La hoa dung thất sắc, lập tức lắc đầu:
- Phụ thân, chỉ sợ mọi người sẽ thất vọng, Hoan Ca không phải người như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không giúp đỡ mọi người đánh cố quốc của mình.
- Không có gì không thể thay đổi.
Na Sử Bột Cổ Lợi giơ tay lên, chỉ vào Ỷ La:
- Ỷ La, con là điểm bắt đầu thay đổi Sở Hoan. Tháp Lan Cách của bộ tộc Hoàng Kim chúng ta trở thành thê tử của hắn, con còn phải sinh hài tử cho hắn, Đại vương tử còn muốn ban cho hắn phú quý cùng quyền lực vô tận, hắn sẽ từ từ quen mình là một người Tây Lương, giống như Nam Viện Đại vương Tiếu Thiên Vấn của chúng ta, lúc đó chẳng phải hắn là một người Trung Nguyên, nhưng cuối cùng lại thống soái mười vạn thiết kỵ Tây Lương ta đánh Tần quốc, Tiếu Thiên Vấn là người, Sở Hoan cũng là người, Tiếu Thiên Vấn có thể làm được, Sở Hoan cũng có thể làm được.
Ỷ La ngồi xuống, tức giận nhìn Na Sử Bột Cổ Lợi:
- Vì sao mọi người phải đối xử với hắn như vậy? Tại sao lại phải đối xử với con như vậy? Vì sao hết lần này tới lần khác muốn chọn hắn?
- Tiếu Đại vương đã già, có lẽ lần này là lần chinh chiến cuối cùng của hắn.
Na Sử Bột Cổ Lợi cũng ngồi xuống lần nữa:
- Trên người hắn quá nhiều tổn thương, thân thể cũng không quá tốt, lúc này vốn gặp gỡ cơ hội tốt ngàn năm có một, thế nhưng Ma Ha La lại giở trò quỷ sau lưng, trong mắt bọn hắn, Tiếu Đại vương là người của Đại vương tử, một khi Tiếu Đại vương lập được công lao lớn tại Trung Nguyên, như vậy vị trí của Vương tử càng vững như Thái Sơn. Ma Ha Kim Cương vẫn có lòng cừu thị đối với Tiếu Đại vương, càng lo lắng Tiếu Đại vương đánh được Tần quốc, phái Bắc Viện không còn đất sống, cho nên cố ý cản trở, dùng nạn lạnh làm cớ, không hề cung cấp hậu cần cam đoan… Đại vương tử biết rõ, chỉ cần chưa diệt trừ đảng Ma Ha La, tiến công Tần quốc sẽ bị cản trợ khắp nơi, hơi không cẩn thận, trong nước không cách nào cung cấp cho tiền phương, thậm chí thiết kỵ Đại Tây Lương ta có thể hủy toàn bộ tại Tần quốc. Nghị hòa với Tần quốc, đó là hành động bất đắc dĩ, chỉ có quét sạch trong nước, trên dưới đồng lòng, mới có thể chính thực dụng binh với Tần quốc.
Khóe môi Ỷ La lộ ra nụ cười lạnh, cũng không nói gì.
- Tiếu Đại vương đã chuẩn bị bí mật lui binh, trong mấy năm, Đại vương tử còn phải quét sạch trong nước, không cách nào dụng binh đối với Tần quốc, đợi đến lúc dụng binh tiếp theo, cho dù Tiếu Đại vương còn sống, chỉ sợ cũng đã lực bất tòng tâm rồi.
Na Sử Bột Cổ Lợi thở dài:
- Đại vương tử phòng ngừa chu đáo, nhất định phải có Nam Viện Đại vương mới thay thế Tiếu Đại vương!
Ỷ La hỏi:
- Mọi người cảm thấy Hoan Ca có thể thay thế Tiếu Đại vương?
- Trước mắt đương nhiên không có khả năng.
Na Sử Bột Cổ Lợi đáp:
- Không phải ai cũng có thể thay thế Tiếu Đại vương. Đại vương tử đã suy nghĩ từ rất sớm, muốn dụng binh đối với Tần quốc, phải có được một người Tần hiểu chuyện bên trong Tần quốc như Tiếu Đại vương, vừa vặn thích hợp tâm tư Đại vương tử. Đại Vương tử đã từng tiếp xúc với Sở Hoan tại Tần quốc, Sở Hoan làm quan ở Tần quốc, hiểu rất rõ Tần quốc, hắn dụng binh đối với Tần quốc, dù cho Sở Hoan không đặt được năng lực của Tiếu Đại vương, nhưng có một người như vậy tồn tại, cũng có chỗ tốt rất lớn đối với chúng ta. Đại vương tử đã lên kế hoạch, chỉ cần Sở Hoan nhiệt tình làm việc cho Đại Tây Lương ta, sẽ trọng dụng hắn, quan viên Tần quốc, phần lớn là kẻ tham tài háo sắc, trước khi xuất binh lần tiếp theo, chuyện quan trọng chúng ta phải chuẩn bị tỉ mỉ, là để cho Sở Hoan thu mua quan viên Tần quốc… !
- Mọi người chắc chắn sẽ thất vọng, Hoan Ca không phải loại người như vậy.
Ỷ La nói rất chắc chắn:
- Nếu không con cũng không nhìn trúng hắn.
- Chúng ta có thời gian.
Na Sử Bột Cổ Lợi thản nhiên nói:
- Con là thê tử của hắn, các con sẽ có hài tử, thời gian sẽ khiến hắn biến thành người Tây Lương.
- Dù là mười năm hai mươi năm, hắn cũng sẽ không thay đổi.
Ỷ La cười lạnh nói:
- Mọi người vội vã muốn chúng con thành hôn, hóa ra chỉ muốn để con làm công cụ của mọi người, lôi kéo Hoan Ca.
- Con là Tháp Lan Cách Tây Lương, nhiệm vụ quan trọng của Đại Tây Lương, con không thể chùn bước.
- Con sẽ không bị mọi người lợi dụng.
Ỷ La giọng điệu kiên quyết:
- Nếu như vậy, con sẽ không để mọi người thực hiện được, lần thành hôn này, con sẽ không gả cho hắn, con không thể vì con mà hại hắn!
Na Sử Bột Cổ Lợi nhíu chặt mày, cả giận nói:
- Con dám chống đối ý tứ của Đại vương tử và ta?
Ỷ La đứng dậy, khoác xiêm y của mình, Na Sử Bột Cổ Lợi đứng dậy ngăn cản:
- Con muốn đi đâu?
- Con muốn đi nói cho Hoan Ca, để hắn tranh thủ thời gian rời đi.
Ỷ La oán hận nhìn Na Sử Bột Cổ Lợi:
- Con không muốn để cho mọi người hại chết hắn.
Nàng đẩy Na Sử Bột Cổ Lợi, cũng không kịp mặc xiêm y, đi ra ngoài cửa.
Na Sử Bột Cổ Lợi chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói:
- Nếu như bây giờ con đi tìm hắn, bọn hắn sẽ chết rất nhanh!
Dường như Ỷ La nghĩ tới cái gì, hỏi:
- Phụ thân tới muộn như vậy, có phải có chuyện gì hay không?
- Vừa rồi Đại vương tử nói chuyện với ta một hồi.
Na Sử Bột Cổ Lợi nói:
- Đã định ra ngày đại hôn của các ngươi. Đại vương tử nói, Cổ Lạp Thấm ta vừa trải qua một trận chiến, cần việc vui dẹp loạn đau thương.
Ỷ La khẽ giật mình, hai bàn tay trắng như phấn lập tức nắm lại, lộ ra sự vui mừng không cách nào che dấu, Na Sử Bột Cổ Lợi thởi dài:
- Chuyện tới nước này, ta cũng không tiện tiếp tục phản đối. Đại vương tử tự mình làm chủ, đã để Đại lễ quan phụ trách chuyện này, đợi sau khi đại hôn, Đại vương tử có thể sẽ phát binh chinh phạt Hắc Thủy… Ỷ La, có mấy lời ta phải nhắc nhở con, Sở Hoan kết hôn với con, dựa theo phong tục thảo nguyên chúng ta, ta sẽ tặng cho các con một mảnh đất phong ở thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, thiết lập lều lớn Phò mã, mà Sở Hoan cũng thuộc về bộ tộc Na Sử chúng ta, từ nay về sau, phải đặt lợi ích của bộ tộc Na Sử chúng ta lên đầu.
Khuôn mặt lão lộ ra vẻ nghiêm nghị:
- Nếu như hắn không tốt với con, đừng trách phụ thân trở mặt vô tình!
Ỷ La cau mày, trầm mặc một hồi, mới nói:
- Phụ thân, Hoan Ca hắn sẽ lưu lại sao?
- Đến lúc này, hết thảy không phải do hắn nữa.
Na Sử Bột Cổ Lợi nghiêm nghị nói:
- Trên Ôi Lang hội, chuyện của các con mọi người đều đã biết, trong lòng của ta cũng không hi vọng gả con cho một người Tần, nhưng quy củ tổ tiên, ta cũng không thể phá hỏng. Hiện giờ Đại vương tử đã đích thân hỏi đến việc này, vậy thì càng không thể sơ sẩy, Đại vương tử cũng đã phái người tặng rất nhiều tài vật cho Sở Hoan, đủ để hắn làm lễ vật cưới vợ, hơn nữa Bắc Viện Vương phủ của Ma Ha Kim Cương đang sửa sang lại, hôn sự của các con, cử hành ngay tại Bắc Viện Vương phủ.
Ỷ La dường như có băn khoăn, Na Sử Bột Cổ Lợi đứng dậy đi tới bên cửa sổ, hơi trầm ngâm rốt cuộc nói:
- Tuy Đại vương tử không nói rõ, nhưng ta cảm thấy chắc Đại vương tử muốn trọng dụng Sở Hoan. Đại vương tử là người có tình nghĩa, tuy làm việc nhanh chóng, nhưng hết sức trọng tình trọng nghĩa, hắn kết bái với Sở Hoan, coi Sở Hoan như huynh đệ, nhưng cuối cùng Sở Hoan vẫn là người Tần, cho dù thật sự giữ hắn lại, cũng không thể không đề phòng.
Lão liếc Ỷ La, nói:
- Ỷ La, con ở bên người Sở Hoan, cũng phải cẩn thận chú ý hắn, người Tần giảo hoạt, nếu hắn làm loạn gì, con lập tức nói cho ta biết, ta… !
Không đợi lão nói xong, Ỷ La bỗng đứng lên, khuôn mặt biến sắc, trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập phẫn nộ:
- Phụ thân, ngài muốn ta giám thị nam nhân của mình?
Na Sử Bột Cổ Lợi nghe giọng điệu của Ỷ La không tốt, không khỏi giật mình.
Ỷ La nắm chặt lược gỗ trong tay, nhìn chằm chằm Na Sử Bột Cổ Lợi:
- Phụ thân, hắn là ngôi sao vận mệnh mà ta tìm, là nam nhân ta âu yếm, ta với hắn chỉ có tình yêu, sẽ không xen lẫn thứ gì khác. Ta gả cho hắn, chính là muốn đối đãi chân thành với hắn, nếu như còn cần đề phòng, vì sao ta còn muốn lựa chọn hắn là nam nhân của ta?
Dường như Na Sử Bột Cổ Lợi cũng không ngờ Ỷ La phản ứng kích động như vậy, mày nhăn lại, trầm giọng nói:
- Con đừng quên, con là Tháp Lan Cách Cổ Lạp Thấm chúng ta, con còn có ngàn vạn con dân Cổ Lạp Thấm, cũng không phải chỉ có một nam nhân, với tư cách thành viên gia tộc Hoàng Kim, không ai có thể trốn tránh trách nhiệm.
- Phụ thân, ta muốn hỏi ngài, vì sao Đại vương tử vội vã để chúng ta thành thân?
Bộ ngực Ỷ La phập phồng lên xuống vì phẫn nộ:
- Hắn vừa mới trở lại kinh, tại sao lại chú ý tới chuyện của chúng ta?
Na Sử Bột Cổ Lợi quay đầu đi, nhìn ra ngoài cửa sổ:
- Đại vương tử tự mình hỏi đến việc này, chẳng lẽ không tốt? Hắn là Đại vương tử, cũng là biểu huynh của con, hỏi đến hôn sự của con, cũng không có gì kỳ lạ.
- Thế nhưng con cảm thấy rất kỳ lạ.
Ỷ La cười lạnh nói:
- Phụ thân, mọi người có chuyện gạt con… !
Ỷ La không phải người ngốc, từ thái độ của Na Sử Bột Cổ Lợi, nàng nhạy cảm phát hiện một chút không đúng.
Na Sử Bột Cổ Lợi xoay người lại, nói:
- Trời đã khuya lắm rồi, con nghỉ ngơi sớm một chút, trước khi thành hôn, đừng gặp mặt Sở Hoan, qua mấy ngày, đợi chuẩn bị công việc xong, Đại vương tử sẽ đích thân chủ trì hôn sự của các con!
Lão nhìn Ỷ La, như có suy nghĩ, bờ môi giật giật, cuối cùng không nói gì thêm, chắp hai tay sau lưng, cất bước muốn đi.
- Phụ thân, có phải mọi người muốn gây bất lợi cho Hoan Ca?
Na Sử Bột Cổ Lợi đi tới trước cửa, Ỷ La bỗng nói:
- Mọi người rốt cuộc có ý gì? Mọi người muốn lợi dụng hôn sự này làm điều gì?
Na Sử Bột Cổ Lợi bỗng nhiên quay đầu, nhìn chằm chằm Ỷ La.
Ỷ La không sợ mà đối mặt với Na Sử Bột Cổ Lợi, sau một lát, Na Sử Bột Cổ Lợi rốt cuộc thở dài:
- Ỷ La, Trong người Đại vương tử chẳng những có dòng máu Vương tộc Ma Ha, cũng có dòng máu bộ tộc Na Sử chúng ta. Có lẽ không lâu về sau, biểu huynh của con sẽ trở thành Thánh chủ của đế quốc Đại Tây Lương ta, chúng ta chính là người ủng hộ hắn kiên định nhất, trên dưới thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, chắc chắn toàn lực thần phục Đại vương tử!
- Thần phục Đại vương tử, có liên quan gì tới hôn sự của con?
- Đại vương tử là người có hùng tâm tráng chí.
Na Sử Bột Cổ Lợi chậm rãi nói:
- Hắn chí hướng rộng lớn, thảo nguyên Cổ Lạp Thấm chúng ta phải dốc toàn lực giúp hắn hoàn thành… Còn nhớ lúc con còn nhỏ, Đại vương tử thường xuyên ở tại thảo nguyên Cổ Lạp Thấm, lúc đó, hắn đã có hùng tâm tráng chí rồi… Ỷ La, con còn nhớ rõ lời nói cỉa Đại vương tử năm đó hay không?
Ỷ La nhíu mày nói:
- Hắn đã từng nói rất nhiều lời, con cũng không nhớ rõ tất cả.
Sắc mặt nàng nhìn qua không tốt, nàng thật lòng thích Sở Hoan, nguyện ý trở thành nữ nhân của Sở Hoan, cùng sinh sống với Sở Hoan.
Khi nàng biết được sẽ kết hôn với Sở Hoan, trong lòng nàng quả thực tràn đầy vui sướng, nhưng khi nàng mơ hồ cảm thấy dường như có người muốn lợi dụng việc này, tâm hồm thiếu nữ đã trầm xuống.
Nàng không hi vọng hôn sự này dính vào bất kỳ lợi ích chính trị nào, nàng chỉ hi vọng đây là một hôn sự rất bình thường, một người nam nhân, một người nữ nhân, yêu thương lẫn nhau, vui vẻ kết hợp.
- Lúc Đại vương tử còn trẻ đã từng nói, muốn Kim Sắc Đại Nhật Kỳ của Tây Lương, dựng lên ở bất kỳ nơi nào có ánh mặt trời.
Na Sử Bột Cổ Lợi chậm rãi nói:
- Đế quốc Đại Tây Lương ta, muốn trở thành một đế quốc chính thức, Đại vương tử có huyết thống người Cổ Lạp Thấm chúng ta, con đường hắn chinh phục, không chỉ là con đường chinh phục của tộc Ma Ha, cũng là con đường chinh phục của Cổ Lạp Thấm chúng ta.
- Phụ thân, mọi người còn muốn tiếp tục chinh chiến?
Ỷ La lắc đầu nói:
- Vì sao không thể sinh sống thật tốt, vì cái gì không ngăn chặn chiến tranh ?
Na Sử Bột Cổ Lợi nghiêm mặt nói:
- Bở vì chúng ta là chim ưng trên trời, hùng ưng chính thức, sẽ không ngừng bay lượn.
Lão nhìn Ỷ La, chậm rãi nói:
- Tần quốc là địch nhân lớn nhất của đế quốc Đại Tây Lương, có lẽ trong vòng ba tới năm năm, chúng ta tạm thời không có lực lượng tiếp tục chinh phục bọn họ, nhưng Đại vương tử còn trẻ, hắn có đầy đủ thời gian chinh phục địch nhân phương Đông… Thánh chủ có Nam Viện Đại vương như Tiếu Thiên Vấn, mà sau này Đại vương tử trở thành Tây Lương Vương, cũng cần một Nam Viện Đại vương như vậy!
- Ngài nói, Đại vương tử… Đại vương tử muốn Hoan Ca ở lại Tây Lương, ngày sau để hắn chinh phạt Tần quốc?
Ỷ La hoa dung thất sắc, lập tức lắc đầu:
- Phụ thân, chỉ sợ mọi người sẽ thất vọng, Hoan Ca không phải người như vậy, hắn tuyệt đối sẽ không giúp đỡ mọi người đánh cố quốc của mình.
- Không có gì không thể thay đổi.
Na Sử Bột Cổ Lợi giơ tay lên, chỉ vào Ỷ La:
- Ỷ La, con là điểm bắt đầu thay đổi Sở Hoan. Tháp Lan Cách của bộ tộc Hoàng Kim chúng ta trở thành thê tử của hắn, con còn phải sinh hài tử cho hắn, Đại vương tử còn muốn ban cho hắn phú quý cùng quyền lực vô tận, hắn sẽ từ từ quen mình là một người Tây Lương, giống như Nam Viện Đại vương Tiếu Thiên Vấn của chúng ta, lúc đó chẳng phải hắn là một người Trung Nguyên, nhưng cuối cùng lại thống soái mười vạn thiết kỵ Tây Lương ta đánh Tần quốc, Tiếu Thiên Vấn là người, Sở Hoan cũng là người, Tiếu Thiên Vấn có thể làm được, Sở Hoan cũng có thể làm được.
Ỷ La ngồi xuống, tức giận nhìn Na Sử Bột Cổ Lợi:
- Vì sao mọi người phải đối xử với hắn như vậy? Tại sao lại phải đối xử với con như vậy? Vì sao hết lần này tới lần khác muốn chọn hắn?
- Tiếu Đại vương đã già, có lẽ lần này là lần chinh chiến cuối cùng của hắn.
Na Sử Bột Cổ Lợi cũng ngồi xuống lần nữa:
- Trên người hắn quá nhiều tổn thương, thân thể cũng không quá tốt, lúc này vốn gặp gỡ cơ hội tốt ngàn năm có một, thế nhưng Ma Ha La lại giở trò quỷ sau lưng, trong mắt bọn hắn, Tiếu Đại vương là người của Đại vương tử, một khi Tiếu Đại vương lập được công lao lớn tại Trung Nguyên, như vậy vị trí của Vương tử càng vững như Thái Sơn. Ma Ha Kim Cương vẫn có lòng cừu thị đối với Tiếu Đại vương, càng lo lắng Tiếu Đại vương đánh được Tần quốc, phái Bắc Viện không còn đất sống, cho nên cố ý cản trở, dùng nạn lạnh làm cớ, không hề cung cấp hậu cần cam đoan… Đại vương tử biết rõ, chỉ cần chưa diệt trừ đảng Ma Ha La, tiến công Tần quốc sẽ bị cản trợ khắp nơi, hơi không cẩn thận, trong nước không cách nào cung cấp cho tiền phương, thậm chí thiết kỵ Đại Tây Lương ta có thể hủy toàn bộ tại Tần quốc. Nghị hòa với Tần quốc, đó là hành động bất đắc dĩ, chỉ có quét sạch trong nước, trên dưới đồng lòng, mới có thể chính thực dụng binh với Tần quốc.
Khóe môi Ỷ La lộ ra nụ cười lạnh, cũng không nói gì.
- Tiếu Đại vương đã chuẩn bị bí mật lui binh, trong mấy năm, Đại vương tử còn phải quét sạch trong nước, không cách nào dụng binh đối với Tần quốc, đợi đến lúc dụng binh tiếp theo, cho dù Tiếu Đại vương còn sống, chỉ sợ cũng đã lực bất tòng tâm rồi.
Na Sử Bột Cổ Lợi thở dài:
- Đại vương tử phòng ngừa chu đáo, nhất định phải có Nam Viện Đại vương mới thay thế Tiếu Đại vương!
Ỷ La hỏi:
- Mọi người cảm thấy Hoan Ca có thể thay thế Tiếu Đại vương?
- Trước mắt đương nhiên không có khả năng.
Na Sử Bột Cổ Lợi đáp:
- Không phải ai cũng có thể thay thế Tiếu Đại vương. Đại vương tử đã suy nghĩ từ rất sớm, muốn dụng binh đối với Tần quốc, phải có được một người Tần hiểu chuyện bên trong Tần quốc như Tiếu Đại vương, vừa vặn thích hợp tâm tư Đại vương tử. Đại Vương tử đã từng tiếp xúc với Sở Hoan tại Tần quốc, Sở Hoan làm quan ở Tần quốc, hiểu rất rõ Tần quốc, hắn dụng binh đối với Tần quốc, dù cho Sở Hoan không đặt được năng lực của Tiếu Đại vương, nhưng có một người như vậy tồn tại, cũng có chỗ tốt rất lớn đối với chúng ta. Đại vương tử đã lên kế hoạch, chỉ cần Sở Hoan nhiệt tình làm việc cho Đại Tây Lương ta, sẽ trọng dụng hắn, quan viên Tần quốc, phần lớn là kẻ tham tài háo sắc, trước khi xuất binh lần tiếp theo, chuyện quan trọng chúng ta phải chuẩn bị tỉ mỉ, là để cho Sở Hoan thu mua quan viên Tần quốc… !
- Mọi người chắc chắn sẽ thất vọng, Hoan Ca không phải loại người như vậy.
Ỷ La nói rất chắc chắn:
- Nếu không con cũng không nhìn trúng hắn.
- Chúng ta có thời gian.
Na Sử Bột Cổ Lợi thản nhiên nói:
- Con là thê tử của hắn, các con sẽ có hài tử, thời gian sẽ khiến hắn biến thành người Tây Lương.
- Dù là mười năm hai mươi năm, hắn cũng sẽ không thay đổi.
Ỷ La cười lạnh nói:
- Mọi người vội vã muốn chúng con thành hôn, hóa ra chỉ muốn để con làm công cụ của mọi người, lôi kéo Hoan Ca.
- Con là Tháp Lan Cách Tây Lương, nhiệm vụ quan trọng của Đại Tây Lương, con không thể chùn bước.
- Con sẽ không bị mọi người lợi dụng.
Ỷ La giọng điệu kiên quyết:
- Nếu như vậy, con sẽ không để mọi người thực hiện được, lần thành hôn này, con sẽ không gả cho hắn, con không thể vì con mà hại hắn!
Na Sử Bột Cổ Lợi nhíu chặt mày, cả giận nói:
- Con dám chống đối ý tứ của Đại vương tử và ta?
Ỷ La đứng dậy, khoác xiêm y của mình, Na Sử Bột Cổ Lợi đứng dậy ngăn cản:
- Con muốn đi đâu?
- Con muốn đi nói cho Hoan Ca, để hắn tranh thủ thời gian rời đi.
Ỷ La oán hận nhìn Na Sử Bột Cổ Lợi:
- Con không muốn để cho mọi người hại chết hắn.
Nàng đẩy Na Sử Bột Cổ Lợi, cũng không kịp mặc xiêm y, đi ra ngoài cửa.
Na Sử Bột Cổ Lợi chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói:
- Nếu như bây giờ con đi tìm hắn, bọn hắn sẽ chết rất nhanh!
/1596
|