Tôn Phi có chút mông lung.
Trong nháy mắt này Tôn Phi thực có một loại cảm xúc muốn hung hăng đặt mông lên đầu cái gã cầm thanh kiếm nát phủi mông đem con bỏ chợ kia mà phóng ra đại lượng xú khí, sau đó lại hỏi một tiếng:
- Con mẹ nó ngươi có phải bị bệnh hay không?
Đang ở lúc nước sôi lửa bỏng thốt lên một câu rồi xoay người bỏ đi, con mẹ nó, ngươi ở lại thêm một lúc thì chết người à?
Mà sau khi “Nhất Kiếm” thực lực siêu quần đi mất, thế thắng bại thay đổi vị trí nhanh chóng, giữa lúc hoảng hốt Tôn Phi cơ hồ có thể chứng kiến Nữ thần chiến thắng giống như một ả đàn bà không có tiết hạnh, bỏ chồng lại đi theo kẻ khác.
Paris thân mặc bạch y, tay cầm bông hồng đỏ nhìn thấy một màn này, nụ cười trên gương mặt phong hoa tuyệt đại càng rạng rỡ, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng vân vê những cánh hoa, tách từng cánh từng cánh để mặc cho chúng phiêu tán trên không trung, đây chỉ là một hành động bình thường nhưng Tôn Phi lại cảm nhận được sự tàn nhẫn chưa từng có.
- Hì hì, đã sớm nghe nói “Nhất Kiếm” từng bởi vì thiếu Đại hoàng tử Arshavin điện hạ một cái ân tình, cho nên đã hứa cuộc đời này sẽ xuất kiếm giúp cho Natasha tỉ tỉ một lần… Xem ra tin đồn này là thật nha, chỉ có điều thật là đáng tiếc, “Nhất Kiếm” chỉ ra tay một lần… Hì hì, tựa hồ ta lại có cơ hội có thể giết chết ngươi a!
Tay cầm bông hoa lúc này chỉ còn trơ nhụy, mặt lộ vẻ mỉm cười,, áo trắng phiêu diêu trong gió, cùng với hương thơm lan tỏa trong không gian, Paris tựa như nữ thần sắc đẹp, nhưng những lời nói trong miệng nàng làm cho người ta cảm thấy không lạnh mà run, nữ nhân này đúng là sự kết hợp của thiên sứ và ác quỷ, giống như một lọ thuốc ngọt ngào nhưng lại cực độc.
- Vậy ngươi cứ thứ xem!
Trưởng công chúa trả lời ngắn gọn.
Nàng tựa hồ là đã sớm dự đoán được “Nhất Kiếm” sẽ đột ngột rời đi, đôi mắt trong veo xanh thẳm như biển cả không hề biến hóa, hai hàng lông mày tú lệ mê người vẫn cau chặt lại như trước, , bất quá, Tôn Phi lại có thể rõ ràng cảm giác được, trưởng công chúa sở dĩ luôn nhíu lại hai hàng lông mày, thực sự không phải là vì tình cảnh của chính mình lo lắng, mà thuần túy chỉ là không muốn cùng nữ nhân tên Paris kia nói chuyện, trưởng công chúa đối Paris, tựa hồ có một loại chán ghét sâu tận xương tủy.
- Chẳng lẽ mụ đàn bà Paris này cướp đoạt nam nhân của trưởng công chúa?
Tôn Phi sờ sờ cằm, dùng thú tính mà suy nghĩ.
Lúc này, ánh nắng vàng từ trong mây chiếu rọi đã xua tan cái lạnh giá trên đỉnh Đông Sơn, bầu trời trong xanh, mây trắng vờn bay, một ngày tuyệt đẹp, mặt trời vàng rực lấp ló sau đám mây, đây là thời khắc đẹp nhất trên đỉnh Đông Sơn.
Bình đài trên đỉnh núi, người của Hương Ba Thành còn không đến hai mươi người.
Drogba, Barak và hai mươi đại lực sĩ khác nắm chặt trọng hình binh khí trong tay, thần sắc bất an hộ vệ chung quanh quốc vương tế đàn, ánh mắt tuần tra qua lại giữa đám sứ giả các nước, bởi vì đến bây giờ vẫn còn một cung tiễn thủ thích khách ẩn náu chưa lộ diện, loại thích khách ẩn hiện trong bóng tối này là đáng sợ nhất, không ai biết được bao giờ hắn sẽ ra tay, cũng không ai biết trước được hắn sẽ ra tay với ai đầu tiên…
Lampard và giám ngục quan thương thế không nhẹ Oleguer thì cùng vài người hầu đem Angela và tiểu la lỵ tóc vàng Ji Ma gắt gao thủ hộ phía đằng sau, hai thiếu nữ là người yếu nhất trên tế đàn, nếu có thích khách ập đến, thì không có chút sức lực nào để chống cự lại được.
Không khí trở nên càng thêm quỷ dị.
Lúc này mặc dù bên phía trưởng công chúa chiếm ưu thế về nhân số, nhưng tình thế lại cũng không lạc quan.
Lúc trước “Nhất Kiếm” ra tay gây ra vết thương nhẹ cho năm tên thích khách, lực chiến đấu của bọn chúng vẫn còn, hơn nữa vẫn còn tên bắn cung cùng với nữ nhân Paris thực lực chưa rõ này, ở phương diện số lượng cao thủ, trưởng công chúa kém xa với tập đoàn thích khách thần bí này… Về phần hai trăm kỵ binh đế quốc vũ trang đầy đủ vũ khí kia, đại đa số ngay cả thực lực nhất tinh cũng không đạt đến, chỉ là đám binh lính bình thường, không đáng kể tên.
Paris khóe mắt chân mày đều hàm tình, nàng tựa hồ cũng không vội đưa ra quyết định.
Ánh mắt mị hoặc của nàng ta lướt qua một lượt những người bên công chúa, thời điểm người bị nàng nhìn qua, lòng đều không kìm được có chút rung động, cuối cùng nàng ta dừng lại trên người Tôn Phi, hình như là đã tìm được sự con mồi hoàn hảo, nhìn Tôn Phi cười hì hì nói:
- Tiểu quốc vương, ta cảm nhận được trong lòng ngươi đang khẩn trương, hì hì.
Nàng ta chỉ vào trưởng công chúa đứng cạnh Tôn Phi, cười khanh khách nói:
- Chi bằng… Ngươi thay ta giết nữ nhân này, ta sẽ tha mạng cho ngươi, thế nào?
Lời nói vừa dứt, tất cả mọi ánh mắt đều dổ dồn vào Tôn Phi.
- Giao dịch này này…Không được, không được.
Tôn Phi sờ sờ cầm, cười hắc hắc nói:
- Chi bằng chúng ta đổi cách khác?
- Ồ, nói xem nói.
Paris tay cầm tàn hoa, ý cười trong mắt càng đậm.
- Bác gái à, không bằng ngươi quỳ xuống liếm ngón chân ta, ta tha cho ngươi một mạng, thế nào?
Tôn Phi nghiêm trang nói.
Biểu tình trên mặt Paris rốt cục thay đổi.
- Tiểu quốc vương, ngươi sẽ vì chính mình ngạo mạn mà trả giá thật nhiều... Ta biết, ngươi có lẽ cũng không sợ chết, nhưng là...
Nàng ta tươi cười như trước, thanh âm trở nên rét lạnh, đột nhiên quay đầu lại nhìn Angela đang được đám Lampard cùng Olegure bảo hộ, khóe mắt tươi cười trở nên tàn nhẫn:
- Ta đoán kia nhất định là nữ nhân của ngươi? Thật là một nữ hài tử xinh đẹp, cao quý thanh lịch và thuần khiết a, ta nhìn còn thấy thương, giống y như một Tiểu Tinh Linh xinh đẹp vậy, tiểu quốc vương, ngẫm lại xem, nếu nàng bị một tên khất cái đê tiện nhất, trên người đầy lở loét hung hăng chà đạp, rồi lại bị bán vào kỹ viện bẩn thỉu nhất ở Zenit làm kỹ nữ, mỗi ngày bị vô số xú nam nhân cưỡi trên người, hì hì, ngươi nói, bộ dáng của nàng, còn có thể thuần khiết như thế này nữa không?
Tôn Phi ánh mắt cũng lạnh xuống:
- Kỹ nữ, ngươi cứ làm thử xem.
Những lời này vừa ra, tất cả mọi người cảm giác được nhiệt độ trên quốc vương tế đàn giảm xuống, đột nhiên phát lạnh.
Tràng diện khiến kẻ khác ngạt thở, giống như là một sợi tóc mỏng manh treo khối cự thạch ngàn cân, tùy thời đều có thể đứt lìa, mỗi người đều gắt gao nắm vũ khí trong tay, lòng bàn đẫm mồ hôi, nghe được trái tim của mình phanh phanh phanh nhảy loạn, chính là ai cũng không biết, chỉ một nháy mắt nữa, trái tim của mình còn có thể tiếp tục mạnh mẽ mà đập nữa không.
- Hì hì, chỉ là muốn đùa ngươi một chút thôi, đúng là một tiểu tử không biết lịch sự mà.
Trong tay cầm tàn hoa , mặc quần áo trắng phau, nữ nhân Paris thật giống như một người mắc bệnh thần kinh, tự nhiên nở nụ cười hỉ hả, giống như câu chửi lạnh như băng “Kỹ nữ” kia của Tôn Phi với nàng ta không có chút liên quan gì vậy, tầm mắt của nàng lại lần nữa về tới trên người trưởng công chúa.
- Natasha tỷ tỷ, chẳng lẽ ngươi không có một chút hiếu kỳ, vì sao mà thần khí “Thiên Thị” lại không thể nhận ra được sự hiện diện của bọn chúng sao?
Paris giống như đang khoe khoang phát minh quỷ quái của mình vậy, nói:
- Tổng cộng có năm tên thích khách đều tránh được sự truy tìm của “ Thiên Thị”, dễ dàng xâm nhập đến bên cạnh ngươi, nếu không có sự xuất hiện của “Nhất Kiếm” thì Natasha tỷ tỷ thật có thể đã chết.
Trưởng công chúa không thèm ngó ngàng đến Paris.
Paris vẫn cười cười giải thích, không tỏ ra một chút gì tức giận nói:
- Ta đoán Natasha tỷ tỷ nhất định là biết vật này đi.
Một viên ngọc màu xanh da trời đột ngột xuất hiện quay tròn trên đầu ngón trỏ của Paris, trên mặt viên ngọc che kín họa tiết quỷ dị, bên trong hoàn toàn là một mảnh trong suốt, từ từ có sương mù màu lam phiêu tán đi ra, như đốt nhang vậy, đám sương mù cuối cùng cũng tan hết, thoạt nhìn rất giống như một món đồ chơi, nhưng khi viên ngọc màu xanh da trời này xuất hiện, tất cả mọi người đều cảm thấy thân thể như bị cái gì đó rót vào, cả người đều cảm giác không được tự nhiên.
- Thiên Mạc!
Thiếu nữ mặc áo tím lên tiếng kinh hô.
- Khách khách, Natasha tỷ tỷ, thật không ngờ đi, Yashin đại đế lại đem thần khí “Thiên Mạc” ban cho Domingos điện hạ, ngay cả đại đế cũng không muốn muốn ngươi sống trên đời rồi sao, thật sự là đáng thương a...
Paris liếm bờ môi đỏ mọng của mình nói.
Trưởng công chúa cúi đầu thở dài một hơi:
- Hilton Paris, một món đồ chơi nho nhỏ như thần khí “Thiên Mạc” này, cũng không thể nói rằng cái gì, ngươi muốn dùng nó để quấy nhiễu suy nghĩ của ta, ta chỉ có thể nói rằng đấu với ngươi nhiều năm như thế rồi, sự tiến bộ của ngươi làm ta quá thất vọng, bởi vì, ngươi thực sự không hiểu những gì mà phụ hoàng đang nghĩ… Thôi bỏ đi, ngươi cũng đừng dùng thứ ngôn ngữ nhàm chán ấy nữa, tóm lại là Domingos vì ngày hôm nay mà tốn không ít tâm cơ, chuẩn bị không ít con bài chưa lật đi, thử dùng hết xem hôm nay ngươi có thể giúp hắn thu dọn cái gai trong mắt này không.
- Con bài chưa lật? Khách khách, con bài chưa lật tự nhiên là thời khắc cuối cùng mới có thể vạch trần … Hì hì, Natasha tỷ tỷ,ngươi hãy cứ đối phó xong với con bài ngoài sáng này của tiểu muội đã rồi nói chuyện sau…
Paris như cũ cười tươi như hoa, nhưng sau khi nàng ta nói xong chữ cuối cùng, sắc mặt chuyển về lạnh lùng, nụ cười tươi roi rói biến mất, không thấy đâu nữa, gió thổi nhẹ làm bay tà áo trắng của nàng ta, nàng ta nhẹ hé môi son, phun ra một chữ làm run sợ lòng người…
- Giết!
Lời còn chưa dứt, biến hóa tái sinh…
Năm tên thích khách đang đứng yên bất động, trong phút chốc di chuyển thân ảnh, trường kiếm phá không mà đến, tạo thành một mảnh hổ khiếu long ngâm, thích khách sử dụng kiếm một kích bổ ra, lực lượng bang bạc tràn trề bùng nổ, đâm hướng trưởng công chúa đang cách xa bốn thước.
Cùng lúc đó, tên thích khách mang bạch sắc lợi trảo, đột nhiên biến mất, trong nháy mắt, hắn xuất hiện ngay phía sau lưng trưởng công chúa, lợi trảo hung hăng nhắm đến hậu tâm.
Hai tên thích khách dùng đao, cũng đột nhiên xông tới, có điều mục tiêu của bọn chúng không phải là trưởng công chúa mà là người đứng bên cạnh nàng, Tôn Phi, hai thanh kim sắc loan đao phất lên một trận cuồng phong, đem nhốt Tôn Phi chặt chẽ bên trong đó.
Tên thích khách thân hình cao lớn cầm cây Trảm Mã Đao lại phát ra một mảnh quất hoàng sắc quang diễm, nhanh chóng ẩn mình vào mặt đất, ngay lúc mọi người còn đang kinh ngạc, quốc vương tế đàn ầm ầm rung động, rồi sụp đổ, hơn hai trăm đứng phía trên trận thế đại loạn...
Năm tên thích khách này phối hợp rất ăn ý, trong nháy mắt liền làm ra phân công hoàn mỹ nhất.
Mà nữ nhân áo trắng Paris Hilton kia, thân hình trên không trung lóe ra một đạo ngân tuyến, mục tiêu của nàng là…
Angela.
Trong nháy mắt này Tôn Phi thực có một loại cảm xúc muốn hung hăng đặt mông lên đầu cái gã cầm thanh kiếm nát phủi mông đem con bỏ chợ kia mà phóng ra đại lượng xú khí, sau đó lại hỏi một tiếng:
- Con mẹ nó ngươi có phải bị bệnh hay không?
Đang ở lúc nước sôi lửa bỏng thốt lên một câu rồi xoay người bỏ đi, con mẹ nó, ngươi ở lại thêm một lúc thì chết người à?
Mà sau khi “Nhất Kiếm” thực lực siêu quần đi mất, thế thắng bại thay đổi vị trí nhanh chóng, giữa lúc hoảng hốt Tôn Phi cơ hồ có thể chứng kiến Nữ thần chiến thắng giống như một ả đàn bà không có tiết hạnh, bỏ chồng lại đi theo kẻ khác.
Paris thân mặc bạch y, tay cầm bông hồng đỏ nhìn thấy một màn này, nụ cười trên gương mặt phong hoa tuyệt đại càng rạng rỡ, bàn tay ngọc ngà nhẹ nhàng vân vê những cánh hoa, tách từng cánh từng cánh để mặc cho chúng phiêu tán trên không trung, đây chỉ là một hành động bình thường nhưng Tôn Phi lại cảm nhận được sự tàn nhẫn chưa từng có.
- Hì hì, đã sớm nghe nói “Nhất Kiếm” từng bởi vì thiếu Đại hoàng tử Arshavin điện hạ một cái ân tình, cho nên đã hứa cuộc đời này sẽ xuất kiếm giúp cho Natasha tỉ tỉ một lần… Xem ra tin đồn này là thật nha, chỉ có điều thật là đáng tiếc, “Nhất Kiếm” chỉ ra tay một lần… Hì hì, tựa hồ ta lại có cơ hội có thể giết chết ngươi a!
Tay cầm bông hoa lúc này chỉ còn trơ nhụy, mặt lộ vẻ mỉm cười,, áo trắng phiêu diêu trong gió, cùng với hương thơm lan tỏa trong không gian, Paris tựa như nữ thần sắc đẹp, nhưng những lời nói trong miệng nàng làm cho người ta cảm thấy không lạnh mà run, nữ nhân này đúng là sự kết hợp của thiên sứ và ác quỷ, giống như một lọ thuốc ngọt ngào nhưng lại cực độc.
- Vậy ngươi cứ thứ xem!
Trưởng công chúa trả lời ngắn gọn.
Nàng tựa hồ là đã sớm dự đoán được “Nhất Kiếm” sẽ đột ngột rời đi, đôi mắt trong veo xanh thẳm như biển cả không hề biến hóa, hai hàng lông mày tú lệ mê người vẫn cau chặt lại như trước, , bất quá, Tôn Phi lại có thể rõ ràng cảm giác được, trưởng công chúa sở dĩ luôn nhíu lại hai hàng lông mày, thực sự không phải là vì tình cảnh của chính mình lo lắng, mà thuần túy chỉ là không muốn cùng nữ nhân tên Paris kia nói chuyện, trưởng công chúa đối Paris, tựa hồ có một loại chán ghét sâu tận xương tủy.
- Chẳng lẽ mụ đàn bà Paris này cướp đoạt nam nhân của trưởng công chúa?
Tôn Phi sờ sờ cằm, dùng thú tính mà suy nghĩ.
Lúc này, ánh nắng vàng từ trong mây chiếu rọi đã xua tan cái lạnh giá trên đỉnh Đông Sơn, bầu trời trong xanh, mây trắng vờn bay, một ngày tuyệt đẹp, mặt trời vàng rực lấp ló sau đám mây, đây là thời khắc đẹp nhất trên đỉnh Đông Sơn.
Bình đài trên đỉnh núi, người của Hương Ba Thành còn không đến hai mươi người.
Drogba, Barak và hai mươi đại lực sĩ khác nắm chặt trọng hình binh khí trong tay, thần sắc bất an hộ vệ chung quanh quốc vương tế đàn, ánh mắt tuần tra qua lại giữa đám sứ giả các nước, bởi vì đến bây giờ vẫn còn một cung tiễn thủ thích khách ẩn náu chưa lộ diện, loại thích khách ẩn hiện trong bóng tối này là đáng sợ nhất, không ai biết được bao giờ hắn sẽ ra tay, cũng không ai biết trước được hắn sẽ ra tay với ai đầu tiên…
Lampard và giám ngục quan thương thế không nhẹ Oleguer thì cùng vài người hầu đem Angela và tiểu la lỵ tóc vàng Ji Ma gắt gao thủ hộ phía đằng sau, hai thiếu nữ là người yếu nhất trên tế đàn, nếu có thích khách ập đến, thì không có chút sức lực nào để chống cự lại được.
Không khí trở nên càng thêm quỷ dị.
Lúc này mặc dù bên phía trưởng công chúa chiếm ưu thế về nhân số, nhưng tình thế lại cũng không lạc quan.
Lúc trước “Nhất Kiếm” ra tay gây ra vết thương nhẹ cho năm tên thích khách, lực chiến đấu của bọn chúng vẫn còn, hơn nữa vẫn còn tên bắn cung cùng với nữ nhân Paris thực lực chưa rõ này, ở phương diện số lượng cao thủ, trưởng công chúa kém xa với tập đoàn thích khách thần bí này… Về phần hai trăm kỵ binh đế quốc vũ trang đầy đủ vũ khí kia, đại đa số ngay cả thực lực nhất tinh cũng không đạt đến, chỉ là đám binh lính bình thường, không đáng kể tên.
Paris khóe mắt chân mày đều hàm tình, nàng tựa hồ cũng không vội đưa ra quyết định.
Ánh mắt mị hoặc của nàng ta lướt qua một lượt những người bên công chúa, thời điểm người bị nàng nhìn qua, lòng đều không kìm được có chút rung động, cuối cùng nàng ta dừng lại trên người Tôn Phi, hình như là đã tìm được sự con mồi hoàn hảo, nhìn Tôn Phi cười hì hì nói:
- Tiểu quốc vương, ta cảm nhận được trong lòng ngươi đang khẩn trương, hì hì.
Nàng ta chỉ vào trưởng công chúa đứng cạnh Tôn Phi, cười khanh khách nói:
- Chi bằng… Ngươi thay ta giết nữ nhân này, ta sẽ tha mạng cho ngươi, thế nào?
Lời nói vừa dứt, tất cả mọi ánh mắt đều dổ dồn vào Tôn Phi.
- Giao dịch này này…Không được, không được.
Tôn Phi sờ sờ cầm, cười hắc hắc nói:
- Chi bằng chúng ta đổi cách khác?
- Ồ, nói xem nói.
Paris tay cầm tàn hoa, ý cười trong mắt càng đậm.
- Bác gái à, không bằng ngươi quỳ xuống liếm ngón chân ta, ta tha cho ngươi một mạng, thế nào?
Tôn Phi nghiêm trang nói.
Biểu tình trên mặt Paris rốt cục thay đổi.
- Tiểu quốc vương, ngươi sẽ vì chính mình ngạo mạn mà trả giá thật nhiều... Ta biết, ngươi có lẽ cũng không sợ chết, nhưng là...
Nàng ta tươi cười như trước, thanh âm trở nên rét lạnh, đột nhiên quay đầu lại nhìn Angela đang được đám Lampard cùng Olegure bảo hộ, khóe mắt tươi cười trở nên tàn nhẫn:
- Ta đoán kia nhất định là nữ nhân của ngươi? Thật là một nữ hài tử xinh đẹp, cao quý thanh lịch và thuần khiết a, ta nhìn còn thấy thương, giống y như một Tiểu Tinh Linh xinh đẹp vậy, tiểu quốc vương, ngẫm lại xem, nếu nàng bị một tên khất cái đê tiện nhất, trên người đầy lở loét hung hăng chà đạp, rồi lại bị bán vào kỹ viện bẩn thỉu nhất ở Zenit làm kỹ nữ, mỗi ngày bị vô số xú nam nhân cưỡi trên người, hì hì, ngươi nói, bộ dáng của nàng, còn có thể thuần khiết như thế này nữa không?
Tôn Phi ánh mắt cũng lạnh xuống:
- Kỹ nữ, ngươi cứ làm thử xem.
Những lời này vừa ra, tất cả mọi người cảm giác được nhiệt độ trên quốc vương tế đàn giảm xuống, đột nhiên phát lạnh.
Tràng diện khiến kẻ khác ngạt thở, giống như là một sợi tóc mỏng manh treo khối cự thạch ngàn cân, tùy thời đều có thể đứt lìa, mỗi người đều gắt gao nắm vũ khí trong tay, lòng bàn đẫm mồ hôi, nghe được trái tim của mình phanh phanh phanh nhảy loạn, chính là ai cũng không biết, chỉ một nháy mắt nữa, trái tim của mình còn có thể tiếp tục mạnh mẽ mà đập nữa không.
- Hì hì, chỉ là muốn đùa ngươi một chút thôi, đúng là một tiểu tử không biết lịch sự mà.
Trong tay cầm tàn hoa , mặc quần áo trắng phau, nữ nhân Paris thật giống như một người mắc bệnh thần kinh, tự nhiên nở nụ cười hỉ hả, giống như câu chửi lạnh như băng “Kỹ nữ” kia của Tôn Phi với nàng ta không có chút liên quan gì vậy, tầm mắt của nàng lại lần nữa về tới trên người trưởng công chúa.
- Natasha tỷ tỷ, chẳng lẽ ngươi không có một chút hiếu kỳ, vì sao mà thần khí “Thiên Thị” lại không thể nhận ra được sự hiện diện của bọn chúng sao?
Paris giống như đang khoe khoang phát minh quỷ quái của mình vậy, nói:
- Tổng cộng có năm tên thích khách đều tránh được sự truy tìm của “ Thiên Thị”, dễ dàng xâm nhập đến bên cạnh ngươi, nếu không có sự xuất hiện của “Nhất Kiếm” thì Natasha tỷ tỷ thật có thể đã chết.
Trưởng công chúa không thèm ngó ngàng đến Paris.
Paris vẫn cười cười giải thích, không tỏ ra một chút gì tức giận nói:
- Ta đoán Natasha tỷ tỷ nhất định là biết vật này đi.
Một viên ngọc màu xanh da trời đột ngột xuất hiện quay tròn trên đầu ngón trỏ của Paris, trên mặt viên ngọc che kín họa tiết quỷ dị, bên trong hoàn toàn là một mảnh trong suốt, từ từ có sương mù màu lam phiêu tán đi ra, như đốt nhang vậy, đám sương mù cuối cùng cũng tan hết, thoạt nhìn rất giống như một món đồ chơi, nhưng khi viên ngọc màu xanh da trời này xuất hiện, tất cả mọi người đều cảm thấy thân thể như bị cái gì đó rót vào, cả người đều cảm giác không được tự nhiên.
- Thiên Mạc!
Thiếu nữ mặc áo tím lên tiếng kinh hô.
- Khách khách, Natasha tỷ tỷ, thật không ngờ đi, Yashin đại đế lại đem thần khí “Thiên Mạc” ban cho Domingos điện hạ, ngay cả đại đế cũng không muốn muốn ngươi sống trên đời rồi sao, thật sự là đáng thương a...
Paris liếm bờ môi đỏ mọng của mình nói.
Trưởng công chúa cúi đầu thở dài một hơi:
- Hilton Paris, một món đồ chơi nho nhỏ như thần khí “Thiên Mạc” này, cũng không thể nói rằng cái gì, ngươi muốn dùng nó để quấy nhiễu suy nghĩ của ta, ta chỉ có thể nói rằng đấu với ngươi nhiều năm như thế rồi, sự tiến bộ của ngươi làm ta quá thất vọng, bởi vì, ngươi thực sự không hiểu những gì mà phụ hoàng đang nghĩ… Thôi bỏ đi, ngươi cũng đừng dùng thứ ngôn ngữ nhàm chán ấy nữa, tóm lại là Domingos vì ngày hôm nay mà tốn không ít tâm cơ, chuẩn bị không ít con bài chưa lật đi, thử dùng hết xem hôm nay ngươi có thể giúp hắn thu dọn cái gai trong mắt này không.
- Con bài chưa lật? Khách khách, con bài chưa lật tự nhiên là thời khắc cuối cùng mới có thể vạch trần … Hì hì, Natasha tỷ tỷ,ngươi hãy cứ đối phó xong với con bài ngoài sáng này của tiểu muội đã rồi nói chuyện sau…
Paris như cũ cười tươi như hoa, nhưng sau khi nàng ta nói xong chữ cuối cùng, sắc mặt chuyển về lạnh lùng, nụ cười tươi roi rói biến mất, không thấy đâu nữa, gió thổi nhẹ làm bay tà áo trắng của nàng ta, nàng ta nhẹ hé môi son, phun ra một chữ làm run sợ lòng người…
- Giết!
Lời còn chưa dứt, biến hóa tái sinh…
Năm tên thích khách đang đứng yên bất động, trong phút chốc di chuyển thân ảnh, trường kiếm phá không mà đến, tạo thành một mảnh hổ khiếu long ngâm, thích khách sử dụng kiếm một kích bổ ra, lực lượng bang bạc tràn trề bùng nổ, đâm hướng trưởng công chúa đang cách xa bốn thước.
Cùng lúc đó, tên thích khách mang bạch sắc lợi trảo, đột nhiên biến mất, trong nháy mắt, hắn xuất hiện ngay phía sau lưng trưởng công chúa, lợi trảo hung hăng nhắm đến hậu tâm.
Hai tên thích khách dùng đao, cũng đột nhiên xông tới, có điều mục tiêu của bọn chúng không phải là trưởng công chúa mà là người đứng bên cạnh nàng, Tôn Phi, hai thanh kim sắc loan đao phất lên một trận cuồng phong, đem nhốt Tôn Phi chặt chẽ bên trong đó.
Tên thích khách thân hình cao lớn cầm cây Trảm Mã Đao lại phát ra một mảnh quất hoàng sắc quang diễm, nhanh chóng ẩn mình vào mặt đất, ngay lúc mọi người còn đang kinh ngạc, quốc vương tế đàn ầm ầm rung động, rồi sụp đổ, hơn hai trăm đứng phía trên trận thế đại loạn...
Năm tên thích khách này phối hợp rất ăn ý, trong nháy mắt liền làm ra phân công hoàn mỹ nhất.
Mà nữ nhân áo trắng Paris Hilton kia, thân hình trên không trung lóe ra một đạo ngân tuyến, mục tiêu của nàng là…
Angela.
/344
|