- Ngu ngốc, chính ngươi chìa mặt ra, ta sợ gì mà không dám đánh!
Tôn Phi liếc nhìn Tứ hoàng tử ở góc tường, nhàn nhạt nói.
- Aaaa....! Ngươi nhất định phải chết, Alexander, ta thề, nhất đinh phải giết ngươi, ngươi dám đánh ta, ta là Tứ hoàng tử đế quốc, ngươi lại dám đánh ta! Ngươi lại dám đánh ta! ! !
Khuôn mặt anh tuấn của Cristo đã sưng lên như đầu heo, trong đôi mắt hiện lên sự phẫn nộ, gắng gượng đứng dậy, tiếng hét điên cuồng ngập tràn cả đại sảnh ngầm:
- Ta thề, ngươi nhất định phải chết, người bên cạnh ngươi, Hương Ba nhân tất cả đều phải chết, Hương Ba Thành sẽ thành một mảng phế tích.
- Không biết sống chết!
Tôn Phi khẽ động đầu vai, thêm một tiếng vang xuyên phá màng nhĩ.
Ba! !
Động tác của hắn làm người ta không kịp đề phòng, chỉ thấy Cristo còn chưa đứng vững, một lần nữa hung hăng va mạnh vào vách tường, ngã gục xuống, mặt mũi rỉ máu, biến dạng.
Lần này là má phải.
Những người ở đây đều là vũ sĩ nhiều kinh nghiệm, tự nhiên nhìn ra, hai lần xuống tay Hương Ba Vương không hề lưu tình, nếu không phải Cristo là ma pháp sư ngũ tinh, thực lực xem như không tầm thường, chỉ sợ đầu hắn đã sớm chở thành đống thịt vụn, dù thế, gò má hai bên hắn đã bị đánh vỡ vụn, vô cùng đau đớn mà ngất đi rồi.
Thương thế như vậy cũng không tính là sinh tử trong thương.
Bất luận là thần sư giáo đình hay là mục sư hoàng gia, chỉ cần tốn một phen công phu là có thể chữa lành, không hề lưu lại bất kỳ dị chứng gì.
Nhưng đường đường là hoàng tử đế quốc, bị đánh như vậy trước mắt bao nhiêu người, quả thực so với giết chết hắn còn nhục nhã hơn.
Cristo cả đời chưa bao giờ phải chịu khuất nhục như vậy, hắn thề có một ngày sẽ đem nỗi nhục này trả lại gắp trăm lần cho Hương Ba Vương, chỉ là, hắn có thể có được cơ hội này sao? Mỗi người đều có thể thấy rõ ràng tốc độ quật khởi khủng bố của Hương Ba Thành, không gì có thể kìm chế được, dù Cristo có thân phận hoàng tử đế quốc cũng không ngoại lệ, chỉ sợ rằng cho hắn cưỡi cự long cũng vĩnh viễn không thể đuổi kịp.
Trong nhất thời, cả đại sảnh chìm trong một mảng tĩnh lặng.
Trừ bỏ số ít người đã sớm đoán trước được màn vừa rồi, những người khác đều âm thầm hít lấy một hơi khí lạnh.
- Ngươi... Hương Ba Vương, ngươi dám đánh một vị đế quốc hoàng tử? Ngươi... chẳng nhẽ ngươi muốn phản quốc sao?
Thiên chi kiều nư Beyonce rốt cuộc cũng định thần lại, tay chỉ Tôn Phi, trong ánh mặt có một tịa sợ hãi, cũng có sự vui sướng khi thấy người khác gặp họa, nàng lập tức mở miệng, muốn gán cho Tôn Phi một cái tội danh phản quốc, tử tội phải chém.
Nhưng...
Tôn Phi không hề nói mà chỉ đáp lại bằng một đạo chưởng ấn khác...
- Ba!... Á...!
Không ai ngờ tới, thiên chi kiều nữ xinh đẹp tuyệt trần Beyonce, ngay tức khắc giống như Cristo khi trước, thân đập vào tường, một bên má sưng đỏ lên, máu tươi rỉ ra bắn lên mặt đá sảnh.
Beyonce hiển nhiên không có thực lực mạnh như Cristo, một cái tát của Tôn Phi khiến nàng hôn mê ngay lặp tức.
Thủ đoạn thật độc ác.
Trái tim của Hương Ba Vương làm bằng sắt thép hay sao? Một đại mỹ nữ như hoa như ngọc, làm vô số quý tộc công tử quyền thế của St. Petersburg giành nhau theo đuổi, lại bị hắn ra tay không chút thương tiếc.
- Hừ, sú nữ nhân!
Tôn Phi hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về mất tên võ sĩ Thanh đồng chi mâu của Floe gia tộc, ánh mắt trở nên băng lãnh vô cùng.
- Ngươi... thật vô pháp vô thiên, chuyện này sẽ không chấm dứt như vậy đâu, Hương Ba Vương, ngươi phạm vào tội lớn, làm chúng nhân phẫn nộ sẽ chẳng được yên lành đâu!
Kha Đức tức giận nói. Mặt nạ thạch anh ánh lên quang hoa khiến ngươi ta không thể biết được biểu lộ trên khuôn mặt của hắn, nhưng đôi mắt lộ ra mang theo sự kinh hoảng cùng giận dữ đã bán rẻ tâm tình của vị đệ nhất cao thủ gia tộc Floe này.
Hắn cũng đang sợ hãi.
- Không được yên lành? Làm sao có thể? Ta không phải dựa theo phương thức của các ngươi giảng đạo lý hay sao, làm sao có thể làm chúng nhân phẫn nộ?
Tôn Phi cười lạnh, tưng bước một tiến về phía trước:
- Lại nói tiếp, ngươi sẽ rất nhanh chóng biết được rằng, chọc giận ta so với chọc giận chúng nhân còn đáng sợ hơn nhiều!
Tôn Phi vừa dứt lời, khẽ nhích tay đã phóng ra một quyền mang theo lực lượng khủng bố, nhanh như chớp phóng tới Kha Đức.
Thế quyền đến vô cùng hung hãn lăng lệ, kình phong bát ra tứ phía, khiến tất cả đều cảm thấy giống như gió lốc đặp vào mặt, thân thể không tự giác được mà đều lùi về sau, mặt đá cứng rắn đại sảnh bị kình phong trực tiếp tạo thành một vết lõm sâu, đá vụn bắn ra xung quanh.
Đệ nhất cao thủ Thanh đồng chi mâu Kha Đức tức thì kinh hãi.
- Thần chi trận... hợp kích...!
Kha Đức chỉ kịp hét lên một tiếng, đám Thanh Đồng giáp sĩ vội vã dậm chân về phía trước, mỗi người đều điên cuông vận chuyển đấu khí, từng luồng quang diễm chồng lên nhau, bao quanh Kha Đức, mà hắn thì hai tay không ngừng biến hóa thế thủ, lợi dụng Hợp kích chi thuật lấy đấu khí bản thân đem lực lượng của mười một người tập hợp lại, dùng lực lượng ấy hung hăng áp lại quyền ấn của Tôn Phi.
Cả đại sảnh rung chuyển dữ dội, giống như sắp sụp đổ, tiếng nổ chói tai âm vang cả tầng ngầm.
Thân hình Tôn Phi chỉ khẽ lay động.
Mà bên kia, mươi một người của Floe gia tộc đều chật vật lùi lại năm sáu bước, ngực mỗi người đều kịch liệt phập phồng, hơi thở phi thường hỗn loạn.
- A! Có ý tứ, lại có thể đỡ được một quyền của bổn vương, bất quá, với chút tài mọn này mà muốn so với Hương Ba Thành của bổn vương, thật quá buồn cười... Ha ha ha ha, tiếp Thiên Sương Quyên thức thứ hai xem!
Tôn Phi lại bước thêm một bước, khí tức tăng vọt, chậm rãi thủ tay quyền, chỉ thấy từng quang cầu trong hư không tập trung lại, làm nắm tay Tôn Phi tỏa sáng như ngọc lưu ly.
Quyền này biến hóa giống như nắm lấy toàn bộ hào quang của cả thiên hạ.
- Thiên Sương Quyền đệ nhị thức... Nhất.. Kích.. Tất.. Sát..!
Thiên Sương Quyền đệ nhị thức sau khi trải qua nhiều lần cái tiến của Tôn Phi, không còn truy cầu quyền ấn chồng lên nhau, mà tốc độ quyền trở nên nhanh vô cùng, cơ hồ giống như thuấn di, trong nháy mắt giết chết đối thủ trước mặt.
- Thần chi trận... Toàn lực...!
Cảm nhận được sát cơ khủng bố từ Hương Ba Vương, sắc mặt của Kha Đức đại biến, điên cuồng vận chuyển đấu khí của mình, mười người phía sau khẩn trương xếp thành một trận thế hình cung, đồng dạng mà vận chuyển đấu khí bản thân, hét lên một tiếng, sử ra toàn bộ lực lượng, quang diễm ngập tràn đại sảnh.
“Liều mạng!”
Kha Đức lần nữa nhanh chóng hội tụ đấu khí của mười Thanh đồng giáp sĩ, nghênh đón tấn công của Tôn Phi.
Nhưng...
- Oanh!
Một tiếng trầm đục.
Ngọc quyền ấn dễ dàng phá nát đấu khí hợp lực.
Tiếng trầm đục thứ hai.
Quyền thế vô tình ấn tới ngực Kha Đức, chỉ trong tích tắc, thanh đồng chiến giáp của hắn rạn nứt, vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, liên tiếp phiêu tán, mặt nạ thạch anh cũng tan thành vô số khối nhỏ.
Phanh Phanh Phanh....!
Những tiếng trầm đục liên tiếp, quyền ấn xuyên qua thân thể Kha Đức, đánh bay mười tên võ sĩ phía sau.
Một chiêu!
Tiểu đội tinh nhuệ đệ nhất Thanh đồng chi mâu của Floe gia tộc, bại hoàn toàn.
- A a a... Không!!
Kha Đức gần như lõa thể, quang diễm đấu khí điên cuồng lấp lóe, tựa hồ như cố gắng cứu vãn cái gì, nhưng rất nhanh hắn tuyệt vong thét lên một tiếng, giống như ác thú giãy dụa trước khi chết, chỉ trong chớp mắt tiếp theo, thân thể hắn bất ngờ hóa thành một chùm huyểt vụ, tiêu tán biến mất.
Bành Bành!!
Cơ hồ cùng lúc đó, chiến giáp của mười tên Thanh đồng võ sĩ đồng dạng vỡ vụn, thân lập tức biến thành huyết vụ.
Không một ai thoát khỏi cái chết.
Huyết tinh cùng sát khí nhất thời bao phủ cả đại sảnh ngầm.
Góc tường, Cristo vừa mở mắt tỉnh lại chứng kiến một màn như vậy, trợn mắt trắng, sợ hãi lại ngất đi.
Cho tới lúc này, mọi người trong đại sảnh ngầm mới nuốt nước bọt khan phát hiện, có dấu quyền ấn rõ ràng in trên mặt tường, mà đám người Thanh đồng chi mâu đứng lúc trước, nguyên lai một quyền vừa rồi của Hương Ba Vương sau khi đánh chết mười một cao thủ, lực lượng không hề suy giảm, quyền ấn đánh vào vách tường nham thạch vô cùng cứng rắn, lúc này sức mạnh kinh khủng của quyền thế mới bị hoàn toàn triệt tiêu .
Thật là một quyền đáng sợ!
Thật là một con người đáng sợ!
Trong nháy mắt này, rất nhiều người đồng thời đưa ánh mắt nhìn về phía tuấn mỹ kỳ cục nam tử phía sau lưng Ma nư Paris. Bọn họ đều nhận ra thân phận cả hắn - đế quốc Nhị hoàng tử Domingos, một nhân vật khiến cho không biết bao nhiêu đại gia tộc, thế lực đế đô phải kính sợ. Vị hoàng tử hỉ nộ vô thường này, chính mắt nhìn đệ đệ cùng cha khác mẹ bị người ta đánh như chó chết, không biết sẽ phản ứng như thế nào?
- Ân! Đánh xong rồi? Nhanh như vậy? Đánh tốt, ân, kết thúc rồi, nên về ngủ thôi!
Trong địa sảnh vô cùng yên tĩnh, vang lên tiếng của mơ mơ màng màng của Nhị hoàng tử Domingos, mở miệng ngáp dài, một tay duỗi thẳng cái lưng mỏi. Chỉ là lời nói của hắn làm rất nhiều người mở rộng tầm mắt.
Đánh tốt?
Thái độ này làm một số người thấy được huyền cơ!
Giờ khắc này, nhưng người có tâm tư tinh tế đều đồng loạt cho rằng Hương Ba Vương và Domingos rất giống nhau, hung hăng càn quấy, điên cuồng, thủ đoạn, không cần biết hậu quả,...!
Điên khùng!
Đây rõ ràng là hai tên điên khùng!
Bọn hắn cùng là một loại người.
Giống như cuồng lang hung ác không thể kìm chế, chỉ cần ai chọc giận nó, nó sẽ cho ngươi một cái giá thật lớn, khiến ngươi cả đời khắc cốt minh tâm.
----
Tôn Phi liếc nhìn Tứ hoàng tử ở góc tường, nhàn nhạt nói.
- Aaaa....! Ngươi nhất định phải chết, Alexander, ta thề, nhất đinh phải giết ngươi, ngươi dám đánh ta, ta là Tứ hoàng tử đế quốc, ngươi lại dám đánh ta! Ngươi lại dám đánh ta! ! !
Khuôn mặt anh tuấn của Cristo đã sưng lên như đầu heo, trong đôi mắt hiện lên sự phẫn nộ, gắng gượng đứng dậy, tiếng hét điên cuồng ngập tràn cả đại sảnh ngầm:
- Ta thề, ngươi nhất định phải chết, người bên cạnh ngươi, Hương Ba nhân tất cả đều phải chết, Hương Ba Thành sẽ thành một mảng phế tích.
- Không biết sống chết!
Tôn Phi khẽ động đầu vai, thêm một tiếng vang xuyên phá màng nhĩ.
Ba! !
Động tác của hắn làm người ta không kịp đề phòng, chỉ thấy Cristo còn chưa đứng vững, một lần nữa hung hăng va mạnh vào vách tường, ngã gục xuống, mặt mũi rỉ máu, biến dạng.
Lần này là má phải.
Những người ở đây đều là vũ sĩ nhiều kinh nghiệm, tự nhiên nhìn ra, hai lần xuống tay Hương Ba Vương không hề lưu tình, nếu không phải Cristo là ma pháp sư ngũ tinh, thực lực xem như không tầm thường, chỉ sợ đầu hắn đã sớm chở thành đống thịt vụn, dù thế, gò má hai bên hắn đã bị đánh vỡ vụn, vô cùng đau đớn mà ngất đi rồi.
Thương thế như vậy cũng không tính là sinh tử trong thương.
Bất luận là thần sư giáo đình hay là mục sư hoàng gia, chỉ cần tốn một phen công phu là có thể chữa lành, không hề lưu lại bất kỳ dị chứng gì.
Nhưng đường đường là hoàng tử đế quốc, bị đánh như vậy trước mắt bao nhiêu người, quả thực so với giết chết hắn còn nhục nhã hơn.
Cristo cả đời chưa bao giờ phải chịu khuất nhục như vậy, hắn thề có một ngày sẽ đem nỗi nhục này trả lại gắp trăm lần cho Hương Ba Vương, chỉ là, hắn có thể có được cơ hội này sao? Mỗi người đều có thể thấy rõ ràng tốc độ quật khởi khủng bố của Hương Ba Thành, không gì có thể kìm chế được, dù Cristo có thân phận hoàng tử đế quốc cũng không ngoại lệ, chỉ sợ rằng cho hắn cưỡi cự long cũng vĩnh viễn không thể đuổi kịp.
Trong nhất thời, cả đại sảnh chìm trong một mảng tĩnh lặng.
Trừ bỏ số ít người đã sớm đoán trước được màn vừa rồi, những người khác đều âm thầm hít lấy một hơi khí lạnh.
- Ngươi... Hương Ba Vương, ngươi dám đánh một vị đế quốc hoàng tử? Ngươi... chẳng nhẽ ngươi muốn phản quốc sao?
Thiên chi kiều nư Beyonce rốt cuộc cũng định thần lại, tay chỉ Tôn Phi, trong ánh mặt có một tịa sợ hãi, cũng có sự vui sướng khi thấy người khác gặp họa, nàng lập tức mở miệng, muốn gán cho Tôn Phi một cái tội danh phản quốc, tử tội phải chém.
Nhưng...
Tôn Phi không hề nói mà chỉ đáp lại bằng một đạo chưởng ấn khác...
- Ba!... Á...!
Không ai ngờ tới, thiên chi kiều nữ xinh đẹp tuyệt trần Beyonce, ngay tức khắc giống như Cristo khi trước, thân đập vào tường, một bên má sưng đỏ lên, máu tươi rỉ ra bắn lên mặt đá sảnh.
Beyonce hiển nhiên không có thực lực mạnh như Cristo, một cái tát của Tôn Phi khiến nàng hôn mê ngay lặp tức.
Thủ đoạn thật độc ác.
Trái tim của Hương Ba Vương làm bằng sắt thép hay sao? Một đại mỹ nữ như hoa như ngọc, làm vô số quý tộc công tử quyền thế của St. Petersburg giành nhau theo đuổi, lại bị hắn ra tay không chút thương tiếc.
- Hừ, sú nữ nhân!
Tôn Phi hừ lạnh một tiếng, quay đầu nhìn về mất tên võ sĩ Thanh đồng chi mâu của Floe gia tộc, ánh mắt trở nên băng lãnh vô cùng.
- Ngươi... thật vô pháp vô thiên, chuyện này sẽ không chấm dứt như vậy đâu, Hương Ba Vương, ngươi phạm vào tội lớn, làm chúng nhân phẫn nộ sẽ chẳng được yên lành đâu!
Kha Đức tức giận nói. Mặt nạ thạch anh ánh lên quang hoa khiến ngươi ta không thể biết được biểu lộ trên khuôn mặt của hắn, nhưng đôi mắt lộ ra mang theo sự kinh hoảng cùng giận dữ đã bán rẻ tâm tình của vị đệ nhất cao thủ gia tộc Floe này.
Hắn cũng đang sợ hãi.
- Không được yên lành? Làm sao có thể? Ta không phải dựa theo phương thức của các ngươi giảng đạo lý hay sao, làm sao có thể làm chúng nhân phẫn nộ?
Tôn Phi cười lạnh, tưng bước một tiến về phía trước:
- Lại nói tiếp, ngươi sẽ rất nhanh chóng biết được rằng, chọc giận ta so với chọc giận chúng nhân còn đáng sợ hơn nhiều!
Tôn Phi vừa dứt lời, khẽ nhích tay đã phóng ra một quyền mang theo lực lượng khủng bố, nhanh như chớp phóng tới Kha Đức.
Thế quyền đến vô cùng hung hãn lăng lệ, kình phong bát ra tứ phía, khiến tất cả đều cảm thấy giống như gió lốc đặp vào mặt, thân thể không tự giác được mà đều lùi về sau, mặt đá cứng rắn đại sảnh bị kình phong trực tiếp tạo thành một vết lõm sâu, đá vụn bắn ra xung quanh.
Đệ nhất cao thủ Thanh đồng chi mâu Kha Đức tức thì kinh hãi.
- Thần chi trận... hợp kích...!
Kha Đức chỉ kịp hét lên một tiếng, đám Thanh Đồng giáp sĩ vội vã dậm chân về phía trước, mỗi người đều điên cuông vận chuyển đấu khí, từng luồng quang diễm chồng lên nhau, bao quanh Kha Đức, mà hắn thì hai tay không ngừng biến hóa thế thủ, lợi dụng Hợp kích chi thuật lấy đấu khí bản thân đem lực lượng của mười một người tập hợp lại, dùng lực lượng ấy hung hăng áp lại quyền ấn của Tôn Phi.
Cả đại sảnh rung chuyển dữ dội, giống như sắp sụp đổ, tiếng nổ chói tai âm vang cả tầng ngầm.
Thân hình Tôn Phi chỉ khẽ lay động.
Mà bên kia, mươi một người của Floe gia tộc đều chật vật lùi lại năm sáu bước, ngực mỗi người đều kịch liệt phập phồng, hơi thở phi thường hỗn loạn.
- A! Có ý tứ, lại có thể đỡ được một quyền của bổn vương, bất quá, với chút tài mọn này mà muốn so với Hương Ba Thành của bổn vương, thật quá buồn cười... Ha ha ha ha, tiếp Thiên Sương Quyên thức thứ hai xem!
Tôn Phi lại bước thêm một bước, khí tức tăng vọt, chậm rãi thủ tay quyền, chỉ thấy từng quang cầu trong hư không tập trung lại, làm nắm tay Tôn Phi tỏa sáng như ngọc lưu ly.
Quyền này biến hóa giống như nắm lấy toàn bộ hào quang của cả thiên hạ.
- Thiên Sương Quyền đệ nhị thức... Nhất.. Kích.. Tất.. Sát..!
Thiên Sương Quyền đệ nhị thức sau khi trải qua nhiều lần cái tiến của Tôn Phi, không còn truy cầu quyền ấn chồng lên nhau, mà tốc độ quyền trở nên nhanh vô cùng, cơ hồ giống như thuấn di, trong nháy mắt giết chết đối thủ trước mặt.
- Thần chi trận... Toàn lực...!
Cảm nhận được sát cơ khủng bố từ Hương Ba Vương, sắc mặt của Kha Đức đại biến, điên cuồng vận chuyển đấu khí của mình, mười người phía sau khẩn trương xếp thành một trận thế hình cung, đồng dạng mà vận chuyển đấu khí bản thân, hét lên một tiếng, sử ra toàn bộ lực lượng, quang diễm ngập tràn đại sảnh.
“Liều mạng!”
Kha Đức lần nữa nhanh chóng hội tụ đấu khí của mười Thanh đồng giáp sĩ, nghênh đón tấn công của Tôn Phi.
Nhưng...
- Oanh!
Một tiếng trầm đục.
Ngọc quyền ấn dễ dàng phá nát đấu khí hợp lực.
Tiếng trầm đục thứ hai.
Quyền thế vô tình ấn tới ngực Kha Đức, chỉ trong tích tắc, thanh đồng chiến giáp của hắn rạn nứt, vỡ vụn thành từng mảnh nhỏ, liên tiếp phiêu tán, mặt nạ thạch anh cũng tan thành vô số khối nhỏ.
Phanh Phanh Phanh....!
Những tiếng trầm đục liên tiếp, quyền ấn xuyên qua thân thể Kha Đức, đánh bay mười tên võ sĩ phía sau.
Một chiêu!
Tiểu đội tinh nhuệ đệ nhất Thanh đồng chi mâu của Floe gia tộc, bại hoàn toàn.
- A a a... Không!!
Kha Đức gần như lõa thể, quang diễm đấu khí điên cuồng lấp lóe, tựa hồ như cố gắng cứu vãn cái gì, nhưng rất nhanh hắn tuyệt vong thét lên một tiếng, giống như ác thú giãy dụa trước khi chết, chỉ trong chớp mắt tiếp theo, thân thể hắn bất ngờ hóa thành một chùm huyểt vụ, tiêu tán biến mất.
Bành Bành!!
Cơ hồ cùng lúc đó, chiến giáp của mười tên Thanh đồng võ sĩ đồng dạng vỡ vụn, thân lập tức biến thành huyết vụ.
Không một ai thoát khỏi cái chết.
Huyết tinh cùng sát khí nhất thời bao phủ cả đại sảnh ngầm.
Góc tường, Cristo vừa mở mắt tỉnh lại chứng kiến một màn như vậy, trợn mắt trắng, sợ hãi lại ngất đi.
Cho tới lúc này, mọi người trong đại sảnh ngầm mới nuốt nước bọt khan phát hiện, có dấu quyền ấn rõ ràng in trên mặt tường, mà đám người Thanh đồng chi mâu đứng lúc trước, nguyên lai một quyền vừa rồi của Hương Ba Vương sau khi đánh chết mười một cao thủ, lực lượng không hề suy giảm, quyền ấn đánh vào vách tường nham thạch vô cùng cứng rắn, lúc này sức mạnh kinh khủng của quyền thế mới bị hoàn toàn triệt tiêu .
Thật là một quyền đáng sợ!
Thật là một con người đáng sợ!
Trong nháy mắt này, rất nhiều người đồng thời đưa ánh mắt nhìn về phía tuấn mỹ kỳ cục nam tử phía sau lưng Ma nư Paris. Bọn họ đều nhận ra thân phận cả hắn - đế quốc Nhị hoàng tử Domingos, một nhân vật khiến cho không biết bao nhiêu đại gia tộc, thế lực đế đô phải kính sợ. Vị hoàng tử hỉ nộ vô thường này, chính mắt nhìn đệ đệ cùng cha khác mẹ bị người ta đánh như chó chết, không biết sẽ phản ứng như thế nào?
- Ân! Đánh xong rồi? Nhanh như vậy? Đánh tốt, ân, kết thúc rồi, nên về ngủ thôi!
Trong địa sảnh vô cùng yên tĩnh, vang lên tiếng của mơ mơ màng màng của Nhị hoàng tử Domingos, mở miệng ngáp dài, một tay duỗi thẳng cái lưng mỏi. Chỉ là lời nói của hắn làm rất nhiều người mở rộng tầm mắt.
Đánh tốt?
Thái độ này làm một số người thấy được huyền cơ!
Giờ khắc này, nhưng người có tâm tư tinh tế đều đồng loạt cho rằng Hương Ba Vương và Domingos rất giống nhau, hung hăng càn quấy, điên cuồng, thủ đoạn, không cần biết hậu quả,...!
Điên khùng!
Đây rõ ràng là hai tên điên khùng!
Bọn hắn cùng là một loại người.
Giống như cuồng lang hung ác không thể kìm chế, chỉ cần ai chọc giận nó, nó sẽ cho ngươi một cái giá thật lớn, khiến ngươi cả đời khắc cốt minh tâm.
----
/344
|