Yêu chính là như vậy.
Đây cơ hồ đã trở thành một việc thường lệ.
Mỗi lần Tôn Phi có việc phải ra ngoài, Angela đều chuẩn bị nước ấm cho hắn, chờ đợi người trong lòng trở về, tẩy đi một thân mệt mỏi.
Mà đối với Tôn Phi, tuy rằng thực lực hắn hiện tại đã sớm không cần dừng phương thức này để giải trừ mệt nhọc, hơn nữa chỉ cần dùng Hoạt lực dược tề tùy thời có thể đảo trì trạng thái tốt nhất, nhưng Tôn Phi luôn cảm thấy rằng, mỗi lần được ngâm mình trong làn nước nóng được Angela chuẩn bị, vẫn như cũ có một loại cảm giác thoải mái đến tận linh hồn, thân thể cùng tinh thần hoàn toàn thả lòng, thư thái giống như trước đây khi ngủ được mẹ hát ru.
- Đúng rồi, Angela, ta có một vật muốn tặng nàng!
Khoan khoái bước ra khỏi bồn tắm, khoác lên mình trường bào da rộng, lộ ra khí thế oai hùng lộng lẫy, tới trước bàn đá chậm rãi cầm lên điểm tâm mà nàng đã chuẩn bị, Tôn Phi đột nhiên nghĩ ra một việc, nhẹ nhàng cười với Angela, lẩy từ trong giới chỉ một lam sắc trường bào.
Đây là đồ vật lấy được của đoàn trưởng Huyết Đạo dong binh.
Tôn Phi liền nhanh chóng đem giấy bút, trầm ngâm trong giây lát, nhớ tới trang phục lộng lẫy của Long Quỳ tiên tử trong phim truyền hình Tiên Kiếm kỳ hiệp truyện kiếp trước, liền đặt bút vẽ. Theo từng nét phác họa của hắn, trang giấy dần dần hiện ra một váy dài phi thường đẹp đẽ, không hề sai khác chút nào.
- Oa, đẹp quá, chiếc váy thật kỳ lạ!
Angela một mực lẳng lặng nhìn hắn vẽ, thẳng cho tới khi Tôn Phi vẽ xong, không nhịn được tiếng trầm trồ.
- Ngươi thích là tốt rồi, đây là Quảng tụ lưu tiên quần, co một truyền thuyết rằng...
Tôn Phi nhẹ nhàng ôm Angela vào trong ngực, đem chuyện tình của Đoàn vương tử và công chúa kể cho nàng, đến cuối cùng, cầm lấy lam y trường bào trong tay, sử dụng lực lượng mạnh mẽ tẩy sạch hoàn toàn khí tức của Đoàn trưởng Huyết Đạo dong binh, khoa tay múa chân cười nói:
- Bộ lông của trường bào này lấp lánh như ngọc, lưu chuyển u lam dị quang, có được từ trên người lục cấp lam hồ ma thú, chẳng những có thể phòng ngự ma pháp, mà còn có hiệu quả giữ ấm tuyệt vời, ta sẽ tạo cho nàng một bộ trang phục đẹp nhất, đế đô bây giờ đang trong mùa đông rét lạnh, nàng không có vũ lực, không thể chịu lạnh được.
Với thân hình nhỏ nhắn của Angela, chiến bào muốn sửa thành váy dài cho nàng xem ra vẫn còn dư nhiều.
...
- Cái gì? Hai người cũng không biết Paris cùng bệ hạ nói những thứ gì ư? Hai người đi sau họ mà!
Bên cạnh đại trướng Quốc vương, tiểu la lỵ tóc vàng Jima đang “tra hỏi” Hanh Cáp nhị tướng Drogba cùng Pearce xem đêm qua vào đế đô ma nữ Paris có câu dẫn Tôn Phi không.
Tuy rằng cuộc trò chuyện hôm qua đã làm ấn tượng của Jima đối với Paris thay đổi khá nhiều, sớm hóa giải cừu hận trước kia, nhưng dính dáng đến lợi ích của Angela, tiểu la lỵ vẫn vô cùng kiên định đứng về phía hảo tỷ muội, tiểu la lỵ đã len lén dặn Hanh Cáp nhị tướng phải trông trừng quốc vương bệ hạ cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để cho Paris tìm được cơ hội chen chân vào, ai ngờ hai người Pearce cùng Drogba hai người chém giết lên cơn nghiện, đã sớm quên sạch lời nói của nàng.
Chứng kiến sắc mặt Jima không tốt, Hanh Cáp nhị tướng cũng có điểm bất an.
- Jima, ngươi yên tâm, Angela điện hạ ôn nhu thiện lương, giống như nữ thần hạ phàm, chính là viên minh châu của Hương Ba Thành chúng ta, bệ hạ hắn tuyệt đối sẽ không thích ma nữ kia đâu...
- Đúng, đúng, hôm qua ta nhớ rằng nhìn thấy bên cạnh ma nữ kia có một nam nhân phi thường đẹp trai ôm một con tiểu cẩu, đoán chừng hắn là tiểu bạch kiểm do nàng bao dưỡng, nàng sẽ không thích bệ hạ đâu!
Hai người tìm được rất nhiều cớ giải vây cho mình, khuyên can mãi mới thuyết phục được được nha đầu Jima bán tín bán nghi rời đi, tiểu la lỵ thật đúng là ôn thần vừa nhìn thấy đã làm người ta nhức đầu.
- Paul, ta thế nào vẫn cảm thấy, biểu lộ của Ma nữ kia giống như đã thích bệ hạ của chúng ta rồi...
Drogba trở lại trong trướng, gãi gãi cái ót, đột nhiên nói.
- Chẳng những Ma nữ, ta xem ra cả trưởng công chúa Natasha cũng có ý với bệ hạ, hắc hắc, nghe nói lúc trước, khi chuẩn bị rời đi, còn lưu lại cho ngài một cái lệnh bài nhỏ màu đen làm tín vật đinh ước...!
Pearce bát quái nói
- Cũng khó trách, Alexander bệ hạ tuổi trẻ anh tuấn, thực lực lại cường hoành vô địch, hiện tại cả đế đô cùng Doanh trại hai mươi dặm, ngươi nào không biết đến Nhất quyền hoành thiên Hương Ba Vương, hắc hắc, nam nhân như vậy, có nữ nhân nào không liều mạng theo đuổi!
Pearce làm ra bộ dạng Tình thánh, cười ha hả.
...
Trước ánh bình minh chính là thời khắc đen tối nhất.
Từng mảng mây đen từ Ma La sơn mạch theo gió tuyết kéo tới, luân phiên phủ kín bầu trời.
Mặt sông hai bên đã kết thành băng, những giữa dòng nước vẫn mãnh liệt chảy xiết, thỉnh thoảng bắn lên những bọt nước trắng xóa, gào thét lao về đế đô.
Elena ôm lấy hai chân, ngồi ở bên bờ, trường cung đặt bên cạnh, chiếc cằm nhỏ nhắn tựa lên đấu gối, mái tóc đỏ bay bay, con ngươi xinh đẹp tràn ngập sát khí trong chiến đấu thì giờ này trở nên tĩnh mịch, yên lặng nhìn dòng nước cuồn cuộn chảy về xa.
Với thực lực cường đại tiếp cận lục tinh cấp tiêu chuẩn, cho dù là thời tiết rét lạnh hơn mười lần, cũng chẳng mảy may ảnh hưởng đến nàng, đem một cỗ ma lực nhàn nhạt như ẩn như hiện bao lấy thân thể, cảnh tượng đó trong màn đêm như mộng ảo, vô cùng xinh đẹp.
Chiến đấu trở về, nàng không có cảm giác mệt mỏi.
Nhưng, nếu lúc này người kia có thể xuất hiện, ở bên cạnh, cho nàng một bờ ngực rộng lớn ấm áp, để nàng có thể tựa vào, thì thật tốt biết bao.
Bất quá, dù chuyện gì phát sinh, cả đời này nàng đều vì người đó mà chiến đấu, vì người người đó mà mở cung, không bao giờ do dự, không bao giờ hối hận.
Một đêm không ngủ.
(DG: Thấy thương e Elena quá!)
...
- A, thần sư Baresi lại đem toàn bộ tài bảo chuyển tặng cho Alexander?
Phủ Trưởng công chúa - Đế đô.
Natasha chỉ khoác trên người một bộ quần áo lụa mỏng, đem thân hình lung linh mười phần phát huy đến tận cùng, tỏa ra một loại khí chất cao quý trí tuệ, tựa người ngồi trên giường lớn, nghe Tử diễm thiếu nữ thuật lại chuyện đêm qua, đôi mày mảnh khẽ nhíu lại, nhẹ nhàng hỏi một câu, tựa hồ như gặp vấn đề không thế tin tưởng, lý giải được.
- Đúng, công chúa, thần sư Baresi trước khi rời đi còn đại biểu cho thần chi tử Kaka đại nhân, mời Hương Ba Vương gặp mặt.
- Thần Thánh giáo đình từ trước tới nay luôn rất tự cao, chưa bao giờ hành động như vậy, Thần chi tử Kaka trong truyền thuyết kia chính là nhân vật đứng đầu giáo đình, lần này du ngoạn đại lục, thần thần bí bí đến cực điểm, hầu như chưa từng ra mặt, sau khi đến St. Petersburg, luôn luôn đóng cửa từ chối tiếp khách, cho dù phụ hoàng cũng không thể gặp được, chẳng ngờ lại mời Alexander... Rốt cục là tại sao chứ? Tuy rằng biểu hiện và tiềm lực của Alexander làm cho người ta phải rung động, nhưng tựa hồ còn chưa tới mức phải để một người rất có cơ hội trở thành Giáo hoàng quyền uy phải hạ mình kết giao... chẳng nhẽ, có chuyện gì không muốn người biết hay sao?
Trưởng công chúa cúi đầu lẩm bẩm. Đôi mày xinh đạp càng nhíu chặt, bộ dạng không khỏi khiến người ta thương xót từ tận đáy lòng.
- Alexander xuất thủ với Tứ hoàng tử, Domingos lại không hề can thiệp, lại còn bảo Alexander gọi hắn là Oka... Ân, xem ra vị hoàng huynh điên khùng kia, tựa hộ rất coi trọng Hương Ba Vương, không thể không thừa nhận, biểu hiện của hắn đêm nay tốt hơn Arshavin ca ca rất nhiều!
- Thực sự không nghĩ ra, vì cái gì Cristo - gần đây vẫn luôn một mực chiêu hiền mà lại ôm địch ý với Hương Ba Vương!
Natasha càng nghĩ, càng lâm vào mê hoặc.
Bắt quá rất nhanh nàng đã khôi phục bộ dạng bình thản, quyết đoán ra lệnh:
- Ngày mai phái người, đem toàn bộ phần tài bảo từ Huyết Đạo dong binh mang tới Hương Ba đại doanh... Nói là Natasha ta đưa tặng hảo tỷ muội Angela cùng tiểu Jima.
- Tuân mệnh, điện hạ!
Tử diễm thiếu nữ gật đầu.
Đến đây, trưởng công chúa mỉm cười, nụ cười làm cả căn phòng hiện lên một thoáng xuân sắc kinh diễm, khẽ đảo con ngươi xanh biếc làm kẻ khác mê say:
- Tử diễm, nhớ rõ lúc trước ngươi đề nghị ta giết chết Alexander, hiện tại thì sao? Ngươi còn muốn như vậy không?
- Cái này... Hiện tại ta không giết được hắn!
Tử diễm cúi đầu.
- A a a.., nếu ngươi có thể làm được thì sao, ngươi có ra tay không?
- Ta... Hương Ba Vương không nên giết!
- Lại còn ngươi mà Tử diễm cô nương cho rằng không nên giết sao?
Natasha phát ra tiếng cười trong trẻo.
...
Ngày thứ hai.
Sắc trời mới hừng sáng, Doanh khu hai mươi dặm lập tức trở nên huyên náo, gà bay chó chạy.
Một đoàn binh lính đế đô cường thế xông vào, nghiêm ngặt tra hỏi, tiếng vó ngựa kỵ binh vang vong, ngay cả thập đại nhất đẳng quốc gia phụ thuộc cũng đều bị tra xét, nghiêm cấm rời khỏi Doanh khu, binh lính Sở trị an, Thiết Huyết doanh, Tứ đại quân đoàn, còn có cả Kỵ sỹ điện đều tham gia, đem việc lùng bắt thích khách của Spark đế quốc đẩy lên cao trào đỉnh điểm.
Đây cơ hồ đã trở thành một việc thường lệ.
Mỗi lần Tôn Phi có việc phải ra ngoài, Angela đều chuẩn bị nước ấm cho hắn, chờ đợi người trong lòng trở về, tẩy đi một thân mệt mỏi.
Mà đối với Tôn Phi, tuy rằng thực lực hắn hiện tại đã sớm không cần dừng phương thức này để giải trừ mệt nhọc, hơn nữa chỉ cần dùng Hoạt lực dược tề tùy thời có thể đảo trì trạng thái tốt nhất, nhưng Tôn Phi luôn cảm thấy rằng, mỗi lần được ngâm mình trong làn nước nóng được Angela chuẩn bị, vẫn như cũ có một loại cảm giác thoải mái đến tận linh hồn, thân thể cùng tinh thần hoàn toàn thả lòng, thư thái giống như trước đây khi ngủ được mẹ hát ru.
- Đúng rồi, Angela, ta có một vật muốn tặng nàng!
Khoan khoái bước ra khỏi bồn tắm, khoác lên mình trường bào da rộng, lộ ra khí thế oai hùng lộng lẫy, tới trước bàn đá chậm rãi cầm lên điểm tâm mà nàng đã chuẩn bị, Tôn Phi đột nhiên nghĩ ra một việc, nhẹ nhàng cười với Angela, lẩy từ trong giới chỉ một lam sắc trường bào.
Đây là đồ vật lấy được của đoàn trưởng Huyết Đạo dong binh.
Tôn Phi liền nhanh chóng đem giấy bút, trầm ngâm trong giây lát, nhớ tới trang phục lộng lẫy của Long Quỳ tiên tử trong phim truyền hình Tiên Kiếm kỳ hiệp truyện kiếp trước, liền đặt bút vẽ. Theo từng nét phác họa của hắn, trang giấy dần dần hiện ra một váy dài phi thường đẹp đẽ, không hề sai khác chút nào.
- Oa, đẹp quá, chiếc váy thật kỳ lạ!
Angela một mực lẳng lặng nhìn hắn vẽ, thẳng cho tới khi Tôn Phi vẽ xong, không nhịn được tiếng trầm trồ.
- Ngươi thích là tốt rồi, đây là Quảng tụ lưu tiên quần, co một truyền thuyết rằng...
Tôn Phi nhẹ nhàng ôm Angela vào trong ngực, đem chuyện tình của Đoàn vương tử và công chúa kể cho nàng, đến cuối cùng, cầm lấy lam y trường bào trong tay, sử dụng lực lượng mạnh mẽ tẩy sạch hoàn toàn khí tức của Đoàn trưởng Huyết Đạo dong binh, khoa tay múa chân cười nói:
- Bộ lông của trường bào này lấp lánh như ngọc, lưu chuyển u lam dị quang, có được từ trên người lục cấp lam hồ ma thú, chẳng những có thể phòng ngự ma pháp, mà còn có hiệu quả giữ ấm tuyệt vời, ta sẽ tạo cho nàng một bộ trang phục đẹp nhất, đế đô bây giờ đang trong mùa đông rét lạnh, nàng không có vũ lực, không thể chịu lạnh được.
Với thân hình nhỏ nhắn của Angela, chiến bào muốn sửa thành váy dài cho nàng xem ra vẫn còn dư nhiều.
...
- Cái gì? Hai người cũng không biết Paris cùng bệ hạ nói những thứ gì ư? Hai người đi sau họ mà!
Bên cạnh đại trướng Quốc vương, tiểu la lỵ tóc vàng Jima đang “tra hỏi” Hanh Cáp nhị tướng Drogba cùng Pearce xem đêm qua vào đế đô ma nữ Paris có câu dẫn Tôn Phi không.
Tuy rằng cuộc trò chuyện hôm qua đã làm ấn tượng của Jima đối với Paris thay đổi khá nhiều, sớm hóa giải cừu hận trước kia, nhưng dính dáng đến lợi ích của Angela, tiểu la lỵ vẫn vô cùng kiên định đứng về phía hảo tỷ muội, tiểu la lỵ đã len lén dặn Hanh Cáp nhị tướng phải trông trừng quốc vương bệ hạ cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để cho Paris tìm được cơ hội chen chân vào, ai ngờ hai người Pearce cùng Drogba hai người chém giết lên cơn nghiện, đã sớm quên sạch lời nói của nàng.
Chứng kiến sắc mặt Jima không tốt, Hanh Cáp nhị tướng cũng có điểm bất an.
- Jima, ngươi yên tâm, Angela điện hạ ôn nhu thiện lương, giống như nữ thần hạ phàm, chính là viên minh châu của Hương Ba Thành chúng ta, bệ hạ hắn tuyệt đối sẽ không thích ma nữ kia đâu...
- Đúng, đúng, hôm qua ta nhớ rằng nhìn thấy bên cạnh ma nữ kia có một nam nhân phi thường đẹp trai ôm một con tiểu cẩu, đoán chừng hắn là tiểu bạch kiểm do nàng bao dưỡng, nàng sẽ không thích bệ hạ đâu!
Hai người tìm được rất nhiều cớ giải vây cho mình, khuyên can mãi mới thuyết phục được được nha đầu Jima bán tín bán nghi rời đi, tiểu la lỵ thật đúng là ôn thần vừa nhìn thấy đã làm người ta nhức đầu.
- Paul, ta thế nào vẫn cảm thấy, biểu lộ của Ma nữ kia giống như đã thích bệ hạ của chúng ta rồi...
Drogba trở lại trong trướng, gãi gãi cái ót, đột nhiên nói.
- Chẳng những Ma nữ, ta xem ra cả trưởng công chúa Natasha cũng có ý với bệ hạ, hắc hắc, nghe nói lúc trước, khi chuẩn bị rời đi, còn lưu lại cho ngài một cái lệnh bài nhỏ màu đen làm tín vật đinh ước...!
Pearce bát quái nói
- Cũng khó trách, Alexander bệ hạ tuổi trẻ anh tuấn, thực lực lại cường hoành vô địch, hiện tại cả đế đô cùng Doanh trại hai mươi dặm, ngươi nào không biết đến Nhất quyền hoành thiên Hương Ba Vương, hắc hắc, nam nhân như vậy, có nữ nhân nào không liều mạng theo đuổi!
Pearce làm ra bộ dạng Tình thánh, cười ha hả.
...
Trước ánh bình minh chính là thời khắc đen tối nhất.
Từng mảng mây đen từ Ma La sơn mạch theo gió tuyết kéo tới, luân phiên phủ kín bầu trời.
Mặt sông hai bên đã kết thành băng, những giữa dòng nước vẫn mãnh liệt chảy xiết, thỉnh thoảng bắn lên những bọt nước trắng xóa, gào thét lao về đế đô.
Elena ôm lấy hai chân, ngồi ở bên bờ, trường cung đặt bên cạnh, chiếc cằm nhỏ nhắn tựa lên đấu gối, mái tóc đỏ bay bay, con ngươi xinh đẹp tràn ngập sát khí trong chiến đấu thì giờ này trở nên tĩnh mịch, yên lặng nhìn dòng nước cuồn cuộn chảy về xa.
Với thực lực cường đại tiếp cận lục tinh cấp tiêu chuẩn, cho dù là thời tiết rét lạnh hơn mười lần, cũng chẳng mảy may ảnh hưởng đến nàng, đem một cỗ ma lực nhàn nhạt như ẩn như hiện bao lấy thân thể, cảnh tượng đó trong màn đêm như mộng ảo, vô cùng xinh đẹp.
Chiến đấu trở về, nàng không có cảm giác mệt mỏi.
Nhưng, nếu lúc này người kia có thể xuất hiện, ở bên cạnh, cho nàng một bờ ngực rộng lớn ấm áp, để nàng có thể tựa vào, thì thật tốt biết bao.
Bất quá, dù chuyện gì phát sinh, cả đời này nàng đều vì người đó mà chiến đấu, vì người người đó mà mở cung, không bao giờ do dự, không bao giờ hối hận.
Một đêm không ngủ.
(DG: Thấy thương e Elena quá!)
...
- A, thần sư Baresi lại đem toàn bộ tài bảo chuyển tặng cho Alexander?
Phủ Trưởng công chúa - Đế đô.
Natasha chỉ khoác trên người một bộ quần áo lụa mỏng, đem thân hình lung linh mười phần phát huy đến tận cùng, tỏa ra một loại khí chất cao quý trí tuệ, tựa người ngồi trên giường lớn, nghe Tử diễm thiếu nữ thuật lại chuyện đêm qua, đôi mày mảnh khẽ nhíu lại, nhẹ nhàng hỏi một câu, tựa hồ như gặp vấn đề không thế tin tưởng, lý giải được.
- Đúng, công chúa, thần sư Baresi trước khi rời đi còn đại biểu cho thần chi tử Kaka đại nhân, mời Hương Ba Vương gặp mặt.
- Thần Thánh giáo đình từ trước tới nay luôn rất tự cao, chưa bao giờ hành động như vậy, Thần chi tử Kaka trong truyền thuyết kia chính là nhân vật đứng đầu giáo đình, lần này du ngoạn đại lục, thần thần bí bí đến cực điểm, hầu như chưa từng ra mặt, sau khi đến St. Petersburg, luôn luôn đóng cửa từ chối tiếp khách, cho dù phụ hoàng cũng không thể gặp được, chẳng ngờ lại mời Alexander... Rốt cục là tại sao chứ? Tuy rằng biểu hiện và tiềm lực của Alexander làm cho người ta phải rung động, nhưng tựa hồ còn chưa tới mức phải để một người rất có cơ hội trở thành Giáo hoàng quyền uy phải hạ mình kết giao... chẳng nhẽ, có chuyện gì không muốn người biết hay sao?
Trưởng công chúa cúi đầu lẩm bẩm. Đôi mày xinh đạp càng nhíu chặt, bộ dạng không khỏi khiến người ta thương xót từ tận đáy lòng.
- Alexander xuất thủ với Tứ hoàng tử, Domingos lại không hề can thiệp, lại còn bảo Alexander gọi hắn là Oka... Ân, xem ra vị hoàng huynh điên khùng kia, tựa hộ rất coi trọng Hương Ba Vương, không thể không thừa nhận, biểu hiện của hắn đêm nay tốt hơn Arshavin ca ca rất nhiều!
- Thực sự không nghĩ ra, vì cái gì Cristo - gần đây vẫn luôn một mực chiêu hiền mà lại ôm địch ý với Hương Ba Vương!
Natasha càng nghĩ, càng lâm vào mê hoặc.
Bắt quá rất nhanh nàng đã khôi phục bộ dạng bình thản, quyết đoán ra lệnh:
- Ngày mai phái người, đem toàn bộ phần tài bảo từ Huyết Đạo dong binh mang tới Hương Ba đại doanh... Nói là Natasha ta đưa tặng hảo tỷ muội Angela cùng tiểu Jima.
- Tuân mệnh, điện hạ!
Tử diễm thiếu nữ gật đầu.
Đến đây, trưởng công chúa mỉm cười, nụ cười làm cả căn phòng hiện lên một thoáng xuân sắc kinh diễm, khẽ đảo con ngươi xanh biếc làm kẻ khác mê say:
- Tử diễm, nhớ rõ lúc trước ngươi đề nghị ta giết chết Alexander, hiện tại thì sao? Ngươi còn muốn như vậy không?
- Cái này... Hiện tại ta không giết được hắn!
Tử diễm cúi đầu.
- A a a.., nếu ngươi có thể làm được thì sao, ngươi có ra tay không?
- Ta... Hương Ba Vương không nên giết!
- Lại còn ngươi mà Tử diễm cô nương cho rằng không nên giết sao?
Natasha phát ra tiếng cười trong trẻo.
...
Ngày thứ hai.
Sắc trời mới hừng sáng, Doanh khu hai mươi dặm lập tức trở nên huyên náo, gà bay chó chạy.
Một đoàn binh lính đế đô cường thế xông vào, nghiêm ngặt tra hỏi, tiếng vó ngựa kỵ binh vang vong, ngay cả thập đại nhất đẳng quốc gia phụ thuộc cũng đều bị tra xét, nghiêm cấm rời khỏi Doanh khu, binh lính Sở trị an, Thiết Huyết doanh, Tứ đại quân đoàn, còn có cả Kỵ sỹ điện đều tham gia, đem việc lùng bắt thích khách của Spark đế quốc đẩy lên cao trào đỉnh điểm.
/344
|