Edit và beta: meomeoemlameo.
Thịnh Kiều chậm chạp không trả lời, Bối Minh Phàm có tính nôn nóng, lại định nói gì, Mạnh Tinh Trầm chụp anh ta một chút, cười hỏi: “Em đang lo lắng về bộ phim à?”
Thịnh Kiều gật đầu: “Đạo diễn Trần là một đạo diễn có thái độ rất nghiêm túc, em không muốn phụ lòng ông ấy.”
Mạnh Tinh Trầm cười cười, dịu giọng nói: “Tôi hỏi em trước, nếu em nhận “Đông Phong Phá”, em có tin mình có thể hoàn thành hai bộ phim này với khả năng cao nhất không?”
Thịnh Kiều sửng sốt khi nghe anh ta hỏi vậy.
Thấy vẻ mặt Mạnh Tinh Trầm nghiêm túc không giống nói giỡn, cô cũng cẩn thận ngẫm nghĩ tới hai kịch bản này, từ cốt truyện hình tượng đến lịch trình quay phim, ngoài việc cô sẽ vất vả hơn một ít, thật ra là không thành vấn đề.
Thịnh Kiều nói: “Có ạ.”
Mạnh Tinh Trầm cười như không có gì bất ngờ, lúc này mới nói: “Vậy bây giờ tôi sẽ nói cho em vì sao biết em bị trùng lịch nhưng chúng tôi vẫn tìm em để quay.”
“Thứ nhất, từ lúc đạo diễn Hàn mất đến bây giờ, đoàn phim đã thua lỗ gần một trăm vạn, ngày hôm qua nhà đầu tư chính thức dứt áo bỏ đầu tư, nam nữ chính đều đồng loạt hủy bỏ hợp đồng, nếu bây giờ trì hoãn việc quay lại, những nỗ lực trước đây đều sẽ bị uổng phí.
“Thứ hai, trước khi tới đây tôi và Minh Phàm thật ra đã tính thời gian của em rồi. Đinh Giản nói việc ghi hình của em ở đoàn phim “Nguyện theo trăng” rất thuận lợi, về cơ bản đã đuổi kịp những phần diễn bị thiếu hụt. Suất diễn của nữ chính trong “Đông Phong Phá” không nhiều lắm, trước đây em cũng đã xem qua kịch bản, nữ chính đã chết từ giữa phim. Giai đoạn đầu chúng ta sẽ quay phần diễn của nam chính trước, suất diễn của em có thể sắp xếp thiếu một ít vào mỗi ngày. Đến đoạn sau đợi “Nguyện theo trăng” kết thúc rồi, em qua diễn bù chắc chắn sẽ kịp.
“Thứ ba, cũng là điều quan trọng nhất, “Đông Phong Phá” là một bộ phim có trung tâm là nam chính, em cũng biết thị trường bây giờ, có rất ít tiểu hoa sẵn lòng vào phim tập trung nam chính đóng vai phụ. Nhưng sản phẩm đầu ra thì phải đảm bảo được ratings, nữ chính cần phải được chọn từ các tiểu hoa đương hồng, vừa phải có kỹ thuật diễn lại phải có nhiệt độ. Trong giới này chọn không được bao nhiêu người, hơn nữa lịch trình đều kín rồi, không ai nguyện ý cứu hiện trường cho phim này.”
Thịnh Kiều nghe anh ta nói xong, lại nhìn Bối Minh Phàm, hỏi: “Có Thầy Mạnh ở đây mà các cô ấy đều không muốn tới ạ? Nữ chính hồi trước đâu ạ?”
Bối Minh Phàm nói: “Loại người tệ bạc bội ước không chịu trách nhiệm mà bọn anh còn muốn được ư? Bây giờ kẻ sẵn lòng tới hoặc là kỹ thuật diễn không ra gì hoặc là danh tiếng không đủ. Những tiểu hoa đủ sức còn lại chọn ai thì cũng đều phải chạy hai đoàn phim cả. Đây là một cơ hội, đương nhiên sẽ để cho cô lựa chọn trước.”
Diễn chung với Mạnh Tinh Trầm, chưa cần nói đến chuyện diễn xong chắc chắn hot, chỉ riêng những kĩ xảo diễn xuất cấp bậc ảnh đế đã không biết có thể học được bao nhiêu rồi.
Hơn nữa bản thân Thịnh Kiều cũng cảm thấy rất hứng thú với bộ phim “Đông Phong Phá” này, về sau phải nhịn đau dứt bỏ, cô vẫn luôn vô cùng tiếc nuối.
Cô suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nghiêm túc nói: “Em sẵn lòng nhận, nhưng em phải xin được sự đồng ý của đạo diễn Trần đã ạ.”
Mạnh Tinh Trầm nói: “Ông ấy đồng ý rồi.”
Thịnh Kiều: “A?”
Mạnh Tinh Trầm: “Chúng tôi đã gặp ông ấy trong tang lễ của Lão Hàn, tôi đã đề cập chuyện này với ông ấy, ông ấy nói biểu hiện của em rất tốt, nếu có thể tiếp tục giữ vững được trạng thái lúc quay phim của ông ta, thì ông ta cũng không ngại cho em qua bên này cứu hiện trường.”
Lòng Thịnh Kiều lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nói: “Vậy bây giờ lập lại lịch quay phim trước đi ạ, em cũng sẽ dành ít thời gian chuẩn bị tiểu sử cho nhân vật.”
Bối Minh Phàm móc phắt một bảng lịch trình ra từ trong túi: “Lập rồi!”
Thịnh Kiều: “???”
Sao cứ có cảm giác hai người đã bẫy em từ trước vậy?
Mạnh Tinh Trầm cười cười: “Kế tiếp em sẽ rất vất vả, nhưng đồng thời cũng có thể học được rất nhiều. Phải có áp lực thì mới biết được nông sâu, em sẽ có một nhận thức hoàn toàn mới về bản thân mình.”
Thịnh Kiều cảm thấy tài ăn nói của anh ta rất tốt, có lẽ cùng xuất thân từ một lò bán hàng đa cấp với Bối Minh Phàm ra đây.
Bàn bạc xong mọi việc, nhiệm vụ của mấy người cũng nháy mắt nặng nề thêm, Bối Minh Phàm mang kịch bản của “Đông Phong Phá” tới cho cô, để cô xem trước. Trước khi đi anh ta nghĩ đến cái gì, lại quay đầu lại nói: “Đúng rồi, đã quên nói cho cô, đạo diễn mới tiếp quản bộ phim vừa nghe nói bọn anh đang liên hệ nữ chính, là đã điểm danh muốn cô ngay. Đạo diễn Dương Quân, cô biết rồi chứ nhỉ?”
Thịnh Kiều suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu: “Không có ấn tượng ạ.”
Bối Minh Phàm nói: “Trước đây lúc cô còn ở Tinh Diệu, có diễn vai khách mời trong một bộ phim cổ trang tên là “Trường An Túy Mộng”, còn nhớ không?”
Thịnh Kiều phản ứng ra ngay: “Là đạo diễn kia à!”
Lúc trước cô bị Tinh Diệu ép tới đoàn phim kia diễn cameo vai sư phụ của nam chính, ngày đông mặc váy treo dây thép, suýt thì làm cô lạnh chết luôn. Khi đóng máy đạo diễn kia còn đặc biệt tới chờ cô, cho cô một tấm danh thiếp, nói với cô “Làm việc tốt thường gian nan, hết cơn bĩ cực sẽ tới ngày thái lai thôi”, còn nói chờ mong được hợp tác với cô.
Không ngờ hợp tác tới nhanh như vậy.
Thịnh Kiều càng lúc càng mong đợi bộ phim Dân quốc này.
Sáng sớm hôm sau, cô tới đoàn phim “Nguyện theo trăng” quay xong suất diễn ngày hôm nay của mình, rồi nghiêm túc giải thích một lần với mỗi một nhân viên công tác cùng đoàn. Mấy ngày nay mọi người đều ở phim trường, đều đã nghe nói chuyện diễn viên bội ước, nhà đầu tư rút vốn, đoàn phim giải tán ở bên “Đông Phong Phá”. Bây giờ Thịnh Kiều muốn qua cứu vớt hiện trường, mọi người đều rất thấu hiểu.
Đạo diễn Trần không có gì khác thường, giống hệt như những gì Tằng Minh đã nói trước đây, chỉ cần cô quay xong suất diễn của mình, thì làm gì ông cũng mặc kệ. Trước khi đi ông còn nói với Thịnh Kiều: “Buổi tối còn có cảnh diễn đêm đấy, đừng đến trễ.”
Thịnh Kiều vâng dạ.
Nửa giờ sau, Phương Bạch lái xe đưa cô đến đoàn phim “Đông Phong Phá”. Bộ phim này ngoại trừ thay đổi mấy diễn viên chủ chốt, thì các nhân viên công tác còn lại vẫn là đội ngũ ban đầu.
Vốn dĩ họ đều đã chuẩn bị tốt tinh thần ai về nhà nấy, ai dè đầu tiên là một ảnh đế từ trên trời giáng xuống mang vốn vào đoàn, ảnh đế lại kéo tới một tiểu hoa đương hot, sự thay đổi chóng vánh trong khoảng thời gian này tới nay giống như đang nằm mơ vậy.
Đạo diễn Dương Quân đã ở phim trường, Thịnh Kiều nhanh chóng đi qua chào hỏi ông. Đạo diễn Dương cười cười nói: “Rốt cuộc có cơ hội hợp tác với cháu rồi.”
Thịnh Kiều cũng cười: “Cảm ơn đạo diễn Dương đã ưu ái ạ.”
Hai người hàn huyên mấy câu, Mạnh Tinh Trầm cũng tới rồi. Ekip chủ chốt đã thay đổi hoàn toàn, họ lại làm quen với nhân viên công tác ở các bộ phận tại hiện trường một lần. Chào hỏi xong xuôi, Thịnh Kiều đi chụp ảnh tạo hình trước.
Hai bộ tạo hình, một bộ quần áo học sinh thời Dân quốc, một bộ đồng phục quân đội, mỗi bộ một vẻ. Dù sao cô rất đẹp, mặc gì cũng đều ra dáng cả.
Chờ cô chụp xong đi ra, đạo diễn Dương đang bàn luận về bộ phim với Mạnh Tinh Trầm, đạo diễn Dương nói: “Tôi không nói nhiều với cậu nữa, để tránh ảnh hưởng tới sự thấu hiểu của bản thân cậu với nhân vật, cậu cứ diễn theo suy nghĩ của chính cậu đi.”
Nhìn thấy Thịnh Kiều đi ra, ông lại vẫy tay với cô, “Nào, Tiểu Kiều, chú cháu mình bàn về chuyện diễn xuất.”
Hay lắm, ảnh đế không cần bàn về diễn xuất, cô thì vẫn cần. Cô đi qua ngồi, Dương Quân cầm kịch bản lật lật, hỏi cô: “Đã xem hết chưa?”
Thịnh Kiều gật đầu: “Trước đây cháu xem qua rồi, tối hôm qua lại xem kĩ lại lần nữa rồi ạ.”
Đạo diễn Dương nói: “Thức đêm à? Xem rồi là tốt, nhân vật Tống Viện này thật ra không khó nắm chắc, chú tin là cháu có thể khống chế được. Chỉ là tới đoạn sau, trong tư tưởng của cô ấy đã xảy ra chuyển biến, cần cháu phải tốn nhiều công phu một chút, nghiền ngẫm tâm trạng của nhân vật vào thời điểm đó. Đặc biệt là lúc cô ấy quyết định chịu chết, cháu cảm thấy là vì người yêu mình hay là vì sự nghiệp cách mạng?”
Thịnh Kiều suy tư nói: “Chắc là cả hai ạ, cháu cảm thấy không thể nói rõ tại sao cô ấy lại chịu chết, mà là do cô ấy chỉ còn duy nhất con đường chết. Đây là con đường dẫn đến cái chết của cô ấy, nhưng cũng là tất cả những gì cuộc đời cô ấy hi vọng.”
Đạo diễn Dương khen ngợi gật gật đầu: “Chính là loại cảm giác này. Thật ra cô ấy luôn sống một cuộc đời rất khốn khó, quân Thống Nhất đã bắt cha mẹ cô ấy phải chết, là kẻ thù của cô ấy. Nhưng vì sống sót để báo thù cho cha mẹ, cô ấy phải gia nhập vào quân Thống Nhất. Cô ấy muốn chính mình trở nên mạnh mẽ, nỗ lực huấn luyện bản thân, rồi lại bởi vì bản lĩnh của mình mà bị quân Thống Nhất phái đi chấp hành nhiệm vụ, làm những việc trái với ý muốn ban đầu của chính mình. Cô ấy vẫn luôn bị đẩy đưa, cô ấy không có con đường của mình. Mãi đến khi cô ấy phát hiện Du Đông Phong chính là người của đảng ngầm mà quân Thống Nhất đang truy lùng, cô ấy phải bảo vệ Du Đông Phong, chẳng những bởi vì cô yêu anh, mà chỉ có khi anh tồn tại, chính nghĩa mới có thể thắng lợi. Chỉ có chờ đến lúc chính nghĩa thắng lợi, cô ấy mới được coi là đã báo thù cho cha mẹ.
“Từ một nữ học sinh ngây thơ không rành thế sự, đến một đặc vụ của quân đội Trung Kỳ, rồi đến cuối cùng khẳng khái chịu chết, cả quãng đời của cô ấy, nơi nơi đều là đường chết, chỉ có cách chịu chết cuối cùng, là đường sống duy nhất của cô.”
Thịnh Kiều cảm khái: “Lúc Du Đông Phong cứu cô ấy, chỉ hy vọng cô sống sót thật tốt thôi.”
Đạo diễn Dương cười cười: “Lúc ấy, sống sót là chuyện xa xỉ nhất.”
……
Chờ Mạnh Tinh Trầm chụp xong ảnh tạo hình, hậu kỳ đã chỉnh xong ảnh. Official weibo đã offline lâu ngày của “Đông Phong Phá” rốt cuộc lại online lần nữa, tuyên bố ảnh tạo hình của nam nữ chính mới, giáng cho các cư dân mạng đang rải lời đồn đoàn phim giải tán một đòn búa tạ.
Cái gì?
Nam chính là Mạnh Tinh Trầm? Ảnh đế lại trở về quay phim truyền hình?
Cái gì?
Nữ chính là Thịnh Kiều? Vờ lờ làm sao cô ta ôm được cái đùi của ảnh đế thế?
Hơn nữa, dạo này không phải Thịnh Kiều đang quay “Nguyện theo trăng sáng soi bóng chàng” sao? Nhóm antifan lập tức phản ứng ngay, gào lên mắng chửi Thịnh Kiều không chuyên nghiệp với nghề diễn..
Bối Minh Phàm đã sớm dự đoán được tình huống này, thả hết các loại tin tức về nguy cơ giải tán của đoàn phim “Đông Phong Phá” trong khoảng thời gian này và cử chỉ cứu vớt hiện trường của Thịnh Kiều thông qua các account marketing lớn.
Mấy tờ bảng lịch trình ghi hình của Thịnh Kiều cũng được công bố, cư dân mạng vừa thấy kế hoạch ghi hình dày đặc từ sớm đến tối kia, quả thực da đầu tê dại.
Vất vả, quá vất vả rồi.
Antifan nói: Ha hả, vất vả có ích lợi gì, đến lúc đó diễn đuổi cho lắm để rồi chất lượng không ra gì, chính là huỷ hoại hai bộ phim.
Fan Kiều cà khịa ngay: Ha hả, mày vượt thời gian à? Còn chưa quay xong mà mày đã biết chất lượng không ra gì? Người của hai đoàn phim đều đã thương lượng xong, đạo diễn diễn viên hai bên đều tỏ vẻ thấu hiểu, còn cần cái đám rảnh háng bọn mày khoa tay múa chân à? Rảnh rảnh cái đcm chúng mày chứ.
Official weibo của “Đông Phong Phá” cũng tuyên bố bài giải thích chính thức, đại khái cảm ơn Thịnh Kiều và Mạnh Tinh Trầm đã hết lòng giúp đỡ lúc đoàn phim đang trên bờ vực giải tán. Mọi người nhất định sẽ chỉnh trang lại sĩ khí, hoàn thành tác phẩm mà đạo diễn Hàn để lại trước lúc ra đi, không phụ sự mong đợi của mọi người.
Tin tức đạo diễn bị chảy máu não đột tử ở ngay trường quay náo loạn một khoảng thời gian rất dài, các cư dân mạng cũng vẫn luôn chú ý chuyện này. Biết đoàn phim có thể trụ lại lại vô cùng không dễ dàng, lại thêm ekip và fan khống chế hướng gió, hashtag không chuyên nghiệp bị đè xuống, hashtag 【 Thịnh Kiều cứu vớt hiện trường 】 được đẩy lên.
Phần lớn cư dân mạng vẫn có thể thấu hiểu, còn có người nói: Thịnh Kiều có thể chịu áp lực quay hai bộ phim, hơn nữa đạo diễn hai bên đều tán thành cả, có phải có nghĩa là, năng lực của cô ta mạnh kỹ thuật diễn của cô ta khá không?
Antifan lập tức bê bộ phim “Phong Ngữ” đang chiếu dở lên, cái kỹ thuật diễn qua loa đại khái cho qua chuyện này mà có thể được trầm trồ khen ngợi ư?
Fan Kiều lập tức phản bác: Bộ đấy quay từ năm ngoái rồi, sao các bác biết chị ấy không có tiến bộ?
Hai bên war nhau từa lưa, bộ phim chiếu mạng “Trường An Túy Mộng” đã chiếu được một khoảng thời gian, trong tập được update gần đây nhất, nhân vật khách mời của Thịnh Kiều lên sóng.
Thịnh Kiều cũng chưa làm tuyên truyền cho bộ phim này, dù sao thì chỉ quay có mấy cảnh, nữ chính lại còn là con mụ yêu tinh cà tím. Tận lúc official weibo của “Trường An Túy Mộng” tự up bài lên Weibo, tag Thịnh Kiều, mới bị nhóm fan Kiều nhìn thấy.
Hả? Đây là cái bộ phim khiến cục cưng của chúng mị mệt đến độ hôn mê vào bệnh viện đấy ư?
Còn mặt mũi tag cục cưng của chúng mị ư?
Còn muốn chúng mị nâng nhiệt độ cho à?
Fan Kiều phái một bộ phận nhỏ làm quân tiên phong đi xem phim, rốt cuộc họ cũng không biết cảnh của Thịnh Kiều xuất hiện tập thứ bao nhiêu. Quân tiên phong ngày nào cũng cày phim trong sự sống không còn gì luyến tiếc, giương mắt trông mong chờ idol lên sân khấu, sau đó cut một bản fancam cho toàn quân đỡ ghiền.
Rốt cuộc, trong tập phim mới nhất tối nay, nam chính bị đuổi giết lăn xuống vách núi, chuyện này vẫn giống chuyện xưa, chỗ duy nhất không giống là, chàng ta không tự chủ được nhớ lại sư phụ của mình.
Khi Thịnh Kiều mặc bộ váy đỏ bay xuống giữa trời băng đất tuyết, bao nhiêu người xem đều bị cái rũ mắt mỉm cười kia làm cho kinh ngạc.
Tóc đen như mun, tuyết điểm như hoa ngọc, nàng đứng phía trên băng sương, nhìn xuống sinh mệnh nhỏ dưới chân tựa như con sâu cái kiến. Sau một lúc lâu, nàng cong môi cười, nụ cười lan từ môi đến khóe mắt, tựa như một đóa hoa bằng máu yêu dị nở trên nền tuyết: “Ngươi muốn bái ta làm thầy? Ngươi cũng biết nếu làm đồ nhi của ta, thì phải trả cái giá nào chứ?”
Tuyệt.
Fan Kiều ngã xuống đất, che tim gào lên..
Mấy phút sau, Super Topic của Thịnh Kiều đã bị spam đầy screenshot và video của cảnh này.
Huhuhu cục cưng trưởng thành rồi, học được cách quyến rũ người ta rồi.
Huhuhu yêu nữ váy đỏ online giết người nè.
Huhuhuhu trả giá gì em cũng chịu hết đó á cục cưng ơi!
Nhìn ánh mắt này, ngắm nụ cười này, thím vuốt lương tâm của thím mà nói thử xem, kỹ thuật diễn của con gái cưng nhà chúng mị không tốt? Biến mẹ thím đi.
Thịnh Kiều lúc ấy bị đông lạnh gần chết, mấy cảnh kia phát huy hơn hẳn ngày thường, quả thật biểu hiện rất khá. Sau khi đoạn chụp màn hình này được spam lên hot search, đến cả người qua đường đều không tiếc lời khen ngợi.
Antifan xám xịt bỏ đi. Nhưng chúng tau sẽ còn trở về! Dù sao chúng tau luôn có thể đợi đến cơ hội tiếp theo để anti mài!
Trên mạng náo nhiệt túi bụi, Thịnh Kiều lại bận đến mức chẳng có thời gian lên mạng nữa. Ngày nào cô cũng chạy đuổi qua lại giữa hai đoàn phim, mỗi một cảnh diễn đều phải dùng 120% tinh thần, đến chuyện cày rank hằng ngày cho Hoắc Hi cũng phải giao cho Đinh Giản làm.
Dạo này phim mới của Hoắc Hi đang chiếu, hằng ngày lúc cô quay xong phim về khách sạn, còn phải bật di động, ipad, máy tính phát cùng lúc ba cái để tăng ratings.
Hầu hết thời gian cô cũng chẳng thấy sao cả, tự mình làm chuyện của mình, chờ đến lúc buồn ngủ thì ngắm mắt, liếm nhan sắc trên phim mới, sau đó đi ngủ.
Kết quả hôm nay trước khi đi ngủ cô lại thấy cảnh Hoắc Hi hôn môi với nữ chính trong phim.
Hức, ánh mắt dịu dàng quá.
Thịnh Kiều ấm ức cực kì xem hết cảnh hôn của anh, ngăn những suy nghĩ đang đâm chồi trong lòng lại. Hồi xưa cứ lên giường là cô ngủ ngay, đêm nay cô bị kích thích đến mức lăn qua lộn lại mãi mà không ngủ được.
Cuối cùng cô không nhịn được bò dậy gọi điện thoại cho Hoắc Hi.
Bên anh vẫn đang là ban ngày, chắc là anh đang bận, anh nhận máy xong bảo cô chờ chút rồi cúp ngay. Một lát sau anh mới gọi lại, thấp giọng hỏi: “Sao em còn chưa ngủ?”
Thịnh Kiều tức giận nói: “Em nhìn thấy anh hôn người con gái khác!”
Hoắc Hi: “Phim mới à?”
Thịnh Kiều: “Hừ!”
Hoắc Hi cười một tiếng, dịu giọng nói: “Anh còn chưa tính sổ với em vụ Mạnh Tinh Trầm đâu đấy, em còn ghen ngược lại anh à?”
Thịnh Kiều: “…………”
Hoắc Hi: “Hợp tác với tiền bối Mạnh có vui vẻ không?”
Thịnh Kiều: “…………”
Aizz, đang dưng lại đi ghen với cái anh vua dấm này làm gì không biết.
Thịnh Kiều chậm chạp không trả lời, Bối Minh Phàm có tính nôn nóng, lại định nói gì, Mạnh Tinh Trầm chụp anh ta một chút, cười hỏi: “Em đang lo lắng về bộ phim à?”
Thịnh Kiều gật đầu: “Đạo diễn Trần là một đạo diễn có thái độ rất nghiêm túc, em không muốn phụ lòng ông ấy.”
Mạnh Tinh Trầm cười cười, dịu giọng nói: “Tôi hỏi em trước, nếu em nhận “Đông Phong Phá”, em có tin mình có thể hoàn thành hai bộ phim này với khả năng cao nhất không?”
Thịnh Kiều sửng sốt khi nghe anh ta hỏi vậy.
Thấy vẻ mặt Mạnh Tinh Trầm nghiêm túc không giống nói giỡn, cô cũng cẩn thận ngẫm nghĩ tới hai kịch bản này, từ cốt truyện hình tượng đến lịch trình quay phim, ngoài việc cô sẽ vất vả hơn một ít, thật ra là không thành vấn đề.
Thịnh Kiều nói: “Có ạ.”
Mạnh Tinh Trầm cười như không có gì bất ngờ, lúc này mới nói: “Vậy bây giờ tôi sẽ nói cho em vì sao biết em bị trùng lịch nhưng chúng tôi vẫn tìm em để quay.”
“Thứ nhất, từ lúc đạo diễn Hàn mất đến bây giờ, đoàn phim đã thua lỗ gần một trăm vạn, ngày hôm qua nhà đầu tư chính thức dứt áo bỏ đầu tư, nam nữ chính đều đồng loạt hủy bỏ hợp đồng, nếu bây giờ trì hoãn việc quay lại, những nỗ lực trước đây đều sẽ bị uổng phí.
“Thứ hai, trước khi tới đây tôi và Minh Phàm thật ra đã tính thời gian của em rồi. Đinh Giản nói việc ghi hình của em ở đoàn phim “Nguyện theo trăng” rất thuận lợi, về cơ bản đã đuổi kịp những phần diễn bị thiếu hụt. Suất diễn của nữ chính trong “Đông Phong Phá” không nhiều lắm, trước đây em cũng đã xem qua kịch bản, nữ chính đã chết từ giữa phim. Giai đoạn đầu chúng ta sẽ quay phần diễn của nam chính trước, suất diễn của em có thể sắp xếp thiếu một ít vào mỗi ngày. Đến đoạn sau đợi “Nguyện theo trăng” kết thúc rồi, em qua diễn bù chắc chắn sẽ kịp.
“Thứ ba, cũng là điều quan trọng nhất, “Đông Phong Phá” là một bộ phim có trung tâm là nam chính, em cũng biết thị trường bây giờ, có rất ít tiểu hoa sẵn lòng vào phim tập trung nam chính đóng vai phụ. Nhưng sản phẩm đầu ra thì phải đảm bảo được ratings, nữ chính cần phải được chọn từ các tiểu hoa đương hồng, vừa phải có kỹ thuật diễn lại phải có nhiệt độ. Trong giới này chọn không được bao nhiêu người, hơn nữa lịch trình đều kín rồi, không ai nguyện ý cứu hiện trường cho phim này.”
Thịnh Kiều nghe anh ta nói xong, lại nhìn Bối Minh Phàm, hỏi: “Có Thầy Mạnh ở đây mà các cô ấy đều không muốn tới ạ? Nữ chính hồi trước đâu ạ?”
Bối Minh Phàm nói: “Loại người tệ bạc bội ước không chịu trách nhiệm mà bọn anh còn muốn được ư? Bây giờ kẻ sẵn lòng tới hoặc là kỹ thuật diễn không ra gì hoặc là danh tiếng không đủ. Những tiểu hoa đủ sức còn lại chọn ai thì cũng đều phải chạy hai đoàn phim cả. Đây là một cơ hội, đương nhiên sẽ để cho cô lựa chọn trước.”
Diễn chung với Mạnh Tinh Trầm, chưa cần nói đến chuyện diễn xong chắc chắn hot, chỉ riêng những kĩ xảo diễn xuất cấp bậc ảnh đế đã không biết có thể học được bao nhiêu rồi.
Hơn nữa bản thân Thịnh Kiều cũng cảm thấy rất hứng thú với bộ phim “Đông Phong Phá” này, về sau phải nhịn đau dứt bỏ, cô vẫn luôn vô cùng tiếc nuối.
Cô suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng nghiêm túc nói: “Em sẵn lòng nhận, nhưng em phải xin được sự đồng ý của đạo diễn Trần đã ạ.”
Mạnh Tinh Trầm nói: “Ông ấy đồng ý rồi.”
Thịnh Kiều: “A?”
Mạnh Tinh Trầm: “Chúng tôi đã gặp ông ấy trong tang lễ của Lão Hàn, tôi đã đề cập chuyện này với ông ấy, ông ấy nói biểu hiện của em rất tốt, nếu có thể tiếp tục giữ vững được trạng thái lúc quay phim của ông ta, thì ông ta cũng không ngại cho em qua bên này cứu hiện trường.”
Lòng Thịnh Kiều lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nói: “Vậy bây giờ lập lại lịch quay phim trước đi ạ, em cũng sẽ dành ít thời gian chuẩn bị tiểu sử cho nhân vật.”
Bối Minh Phàm móc phắt một bảng lịch trình ra từ trong túi: “Lập rồi!”
Thịnh Kiều: “???”
Sao cứ có cảm giác hai người đã bẫy em từ trước vậy?
Mạnh Tinh Trầm cười cười: “Kế tiếp em sẽ rất vất vả, nhưng đồng thời cũng có thể học được rất nhiều. Phải có áp lực thì mới biết được nông sâu, em sẽ có một nhận thức hoàn toàn mới về bản thân mình.”
Thịnh Kiều cảm thấy tài ăn nói của anh ta rất tốt, có lẽ cùng xuất thân từ một lò bán hàng đa cấp với Bối Minh Phàm ra đây.
Bàn bạc xong mọi việc, nhiệm vụ của mấy người cũng nháy mắt nặng nề thêm, Bối Minh Phàm mang kịch bản của “Đông Phong Phá” tới cho cô, để cô xem trước. Trước khi đi anh ta nghĩ đến cái gì, lại quay đầu lại nói: “Đúng rồi, đã quên nói cho cô, đạo diễn mới tiếp quản bộ phim vừa nghe nói bọn anh đang liên hệ nữ chính, là đã điểm danh muốn cô ngay. Đạo diễn Dương Quân, cô biết rồi chứ nhỉ?”
Thịnh Kiều suy nghĩ hồi lâu, lắc đầu: “Không có ấn tượng ạ.”
Bối Minh Phàm nói: “Trước đây lúc cô còn ở Tinh Diệu, có diễn vai khách mời trong một bộ phim cổ trang tên là “Trường An Túy Mộng”, còn nhớ không?”
Thịnh Kiều phản ứng ra ngay: “Là đạo diễn kia à!”
Lúc trước cô bị Tinh Diệu ép tới đoàn phim kia diễn cameo vai sư phụ của nam chính, ngày đông mặc váy treo dây thép, suýt thì làm cô lạnh chết luôn. Khi đóng máy đạo diễn kia còn đặc biệt tới chờ cô, cho cô một tấm danh thiếp, nói với cô “Làm việc tốt thường gian nan, hết cơn bĩ cực sẽ tới ngày thái lai thôi”, còn nói chờ mong được hợp tác với cô.
Không ngờ hợp tác tới nhanh như vậy.
Thịnh Kiều càng lúc càng mong đợi bộ phim Dân quốc này.
Sáng sớm hôm sau, cô tới đoàn phim “Nguyện theo trăng” quay xong suất diễn ngày hôm nay của mình, rồi nghiêm túc giải thích một lần với mỗi một nhân viên công tác cùng đoàn. Mấy ngày nay mọi người đều ở phim trường, đều đã nghe nói chuyện diễn viên bội ước, nhà đầu tư rút vốn, đoàn phim giải tán ở bên “Đông Phong Phá”. Bây giờ Thịnh Kiều muốn qua cứu vớt hiện trường, mọi người đều rất thấu hiểu.
Đạo diễn Trần không có gì khác thường, giống hệt như những gì Tằng Minh đã nói trước đây, chỉ cần cô quay xong suất diễn của mình, thì làm gì ông cũng mặc kệ. Trước khi đi ông còn nói với Thịnh Kiều: “Buổi tối còn có cảnh diễn đêm đấy, đừng đến trễ.”
Thịnh Kiều vâng dạ.
Nửa giờ sau, Phương Bạch lái xe đưa cô đến đoàn phim “Đông Phong Phá”. Bộ phim này ngoại trừ thay đổi mấy diễn viên chủ chốt, thì các nhân viên công tác còn lại vẫn là đội ngũ ban đầu.
Vốn dĩ họ đều đã chuẩn bị tốt tinh thần ai về nhà nấy, ai dè đầu tiên là một ảnh đế từ trên trời giáng xuống mang vốn vào đoàn, ảnh đế lại kéo tới một tiểu hoa đương hot, sự thay đổi chóng vánh trong khoảng thời gian này tới nay giống như đang nằm mơ vậy.
Đạo diễn Dương Quân đã ở phim trường, Thịnh Kiều nhanh chóng đi qua chào hỏi ông. Đạo diễn Dương cười cười nói: “Rốt cuộc có cơ hội hợp tác với cháu rồi.”
Thịnh Kiều cũng cười: “Cảm ơn đạo diễn Dương đã ưu ái ạ.”
Hai người hàn huyên mấy câu, Mạnh Tinh Trầm cũng tới rồi. Ekip chủ chốt đã thay đổi hoàn toàn, họ lại làm quen với nhân viên công tác ở các bộ phận tại hiện trường một lần. Chào hỏi xong xuôi, Thịnh Kiều đi chụp ảnh tạo hình trước.
Hai bộ tạo hình, một bộ quần áo học sinh thời Dân quốc, một bộ đồng phục quân đội, mỗi bộ một vẻ. Dù sao cô rất đẹp, mặc gì cũng đều ra dáng cả.
Chờ cô chụp xong đi ra, đạo diễn Dương đang bàn luận về bộ phim với Mạnh Tinh Trầm, đạo diễn Dương nói: “Tôi không nói nhiều với cậu nữa, để tránh ảnh hưởng tới sự thấu hiểu của bản thân cậu với nhân vật, cậu cứ diễn theo suy nghĩ của chính cậu đi.”
Nhìn thấy Thịnh Kiều đi ra, ông lại vẫy tay với cô, “Nào, Tiểu Kiều, chú cháu mình bàn về chuyện diễn xuất.”
Hay lắm, ảnh đế không cần bàn về diễn xuất, cô thì vẫn cần. Cô đi qua ngồi, Dương Quân cầm kịch bản lật lật, hỏi cô: “Đã xem hết chưa?”
Thịnh Kiều gật đầu: “Trước đây cháu xem qua rồi, tối hôm qua lại xem kĩ lại lần nữa rồi ạ.”
Đạo diễn Dương nói: “Thức đêm à? Xem rồi là tốt, nhân vật Tống Viện này thật ra không khó nắm chắc, chú tin là cháu có thể khống chế được. Chỉ là tới đoạn sau, trong tư tưởng của cô ấy đã xảy ra chuyển biến, cần cháu phải tốn nhiều công phu một chút, nghiền ngẫm tâm trạng của nhân vật vào thời điểm đó. Đặc biệt là lúc cô ấy quyết định chịu chết, cháu cảm thấy là vì người yêu mình hay là vì sự nghiệp cách mạng?”
Thịnh Kiều suy tư nói: “Chắc là cả hai ạ, cháu cảm thấy không thể nói rõ tại sao cô ấy lại chịu chết, mà là do cô ấy chỉ còn duy nhất con đường chết. Đây là con đường dẫn đến cái chết của cô ấy, nhưng cũng là tất cả những gì cuộc đời cô ấy hi vọng.”
Đạo diễn Dương khen ngợi gật gật đầu: “Chính là loại cảm giác này. Thật ra cô ấy luôn sống một cuộc đời rất khốn khó, quân Thống Nhất đã bắt cha mẹ cô ấy phải chết, là kẻ thù của cô ấy. Nhưng vì sống sót để báo thù cho cha mẹ, cô ấy phải gia nhập vào quân Thống Nhất. Cô ấy muốn chính mình trở nên mạnh mẽ, nỗ lực huấn luyện bản thân, rồi lại bởi vì bản lĩnh của mình mà bị quân Thống Nhất phái đi chấp hành nhiệm vụ, làm những việc trái với ý muốn ban đầu của chính mình. Cô ấy vẫn luôn bị đẩy đưa, cô ấy không có con đường của mình. Mãi đến khi cô ấy phát hiện Du Đông Phong chính là người của đảng ngầm mà quân Thống Nhất đang truy lùng, cô ấy phải bảo vệ Du Đông Phong, chẳng những bởi vì cô yêu anh, mà chỉ có khi anh tồn tại, chính nghĩa mới có thể thắng lợi. Chỉ có chờ đến lúc chính nghĩa thắng lợi, cô ấy mới được coi là đã báo thù cho cha mẹ.
“Từ một nữ học sinh ngây thơ không rành thế sự, đến một đặc vụ của quân đội Trung Kỳ, rồi đến cuối cùng khẳng khái chịu chết, cả quãng đời của cô ấy, nơi nơi đều là đường chết, chỉ có cách chịu chết cuối cùng, là đường sống duy nhất của cô.”
Thịnh Kiều cảm khái: “Lúc Du Đông Phong cứu cô ấy, chỉ hy vọng cô sống sót thật tốt thôi.”
Đạo diễn Dương cười cười: “Lúc ấy, sống sót là chuyện xa xỉ nhất.”
……
Chờ Mạnh Tinh Trầm chụp xong ảnh tạo hình, hậu kỳ đã chỉnh xong ảnh. Official weibo đã offline lâu ngày của “Đông Phong Phá” rốt cuộc lại online lần nữa, tuyên bố ảnh tạo hình của nam nữ chính mới, giáng cho các cư dân mạng đang rải lời đồn đoàn phim giải tán một đòn búa tạ.
Cái gì?
Nam chính là Mạnh Tinh Trầm? Ảnh đế lại trở về quay phim truyền hình?
Cái gì?
Nữ chính là Thịnh Kiều? Vờ lờ làm sao cô ta ôm được cái đùi của ảnh đế thế?
Hơn nữa, dạo này không phải Thịnh Kiều đang quay “Nguyện theo trăng sáng soi bóng chàng” sao? Nhóm antifan lập tức phản ứng ngay, gào lên mắng chửi Thịnh Kiều không chuyên nghiệp với nghề diễn..
Bối Minh Phàm đã sớm dự đoán được tình huống này, thả hết các loại tin tức về nguy cơ giải tán của đoàn phim “Đông Phong Phá” trong khoảng thời gian này và cử chỉ cứu vớt hiện trường của Thịnh Kiều thông qua các account marketing lớn.
Mấy tờ bảng lịch trình ghi hình của Thịnh Kiều cũng được công bố, cư dân mạng vừa thấy kế hoạch ghi hình dày đặc từ sớm đến tối kia, quả thực da đầu tê dại.
Vất vả, quá vất vả rồi.
Antifan nói: Ha hả, vất vả có ích lợi gì, đến lúc đó diễn đuổi cho lắm để rồi chất lượng không ra gì, chính là huỷ hoại hai bộ phim.
Fan Kiều cà khịa ngay: Ha hả, mày vượt thời gian à? Còn chưa quay xong mà mày đã biết chất lượng không ra gì? Người của hai đoàn phim đều đã thương lượng xong, đạo diễn diễn viên hai bên đều tỏ vẻ thấu hiểu, còn cần cái đám rảnh háng bọn mày khoa tay múa chân à? Rảnh rảnh cái đcm chúng mày chứ.
Official weibo của “Đông Phong Phá” cũng tuyên bố bài giải thích chính thức, đại khái cảm ơn Thịnh Kiều và Mạnh Tinh Trầm đã hết lòng giúp đỡ lúc đoàn phim đang trên bờ vực giải tán. Mọi người nhất định sẽ chỉnh trang lại sĩ khí, hoàn thành tác phẩm mà đạo diễn Hàn để lại trước lúc ra đi, không phụ sự mong đợi của mọi người.
Tin tức đạo diễn bị chảy máu não đột tử ở ngay trường quay náo loạn một khoảng thời gian rất dài, các cư dân mạng cũng vẫn luôn chú ý chuyện này. Biết đoàn phim có thể trụ lại lại vô cùng không dễ dàng, lại thêm ekip và fan khống chế hướng gió, hashtag không chuyên nghiệp bị đè xuống, hashtag 【 Thịnh Kiều cứu vớt hiện trường 】 được đẩy lên.
Phần lớn cư dân mạng vẫn có thể thấu hiểu, còn có người nói: Thịnh Kiều có thể chịu áp lực quay hai bộ phim, hơn nữa đạo diễn hai bên đều tán thành cả, có phải có nghĩa là, năng lực của cô ta mạnh kỹ thuật diễn của cô ta khá không?
Antifan lập tức bê bộ phim “Phong Ngữ” đang chiếu dở lên, cái kỹ thuật diễn qua loa đại khái cho qua chuyện này mà có thể được trầm trồ khen ngợi ư?
Fan Kiều lập tức phản bác: Bộ đấy quay từ năm ngoái rồi, sao các bác biết chị ấy không có tiến bộ?
Hai bên war nhau từa lưa, bộ phim chiếu mạng “Trường An Túy Mộng” đã chiếu được một khoảng thời gian, trong tập được update gần đây nhất, nhân vật khách mời của Thịnh Kiều lên sóng.
Thịnh Kiều cũng chưa làm tuyên truyền cho bộ phim này, dù sao thì chỉ quay có mấy cảnh, nữ chính lại còn là con mụ yêu tinh cà tím. Tận lúc official weibo của “Trường An Túy Mộng” tự up bài lên Weibo, tag Thịnh Kiều, mới bị nhóm fan Kiều nhìn thấy.
Hả? Đây là cái bộ phim khiến cục cưng của chúng mị mệt đến độ hôn mê vào bệnh viện đấy ư?
Còn mặt mũi tag cục cưng của chúng mị ư?
Còn muốn chúng mị nâng nhiệt độ cho à?
Fan Kiều phái một bộ phận nhỏ làm quân tiên phong đi xem phim, rốt cuộc họ cũng không biết cảnh của Thịnh Kiều xuất hiện tập thứ bao nhiêu. Quân tiên phong ngày nào cũng cày phim trong sự sống không còn gì luyến tiếc, giương mắt trông mong chờ idol lên sân khấu, sau đó cut một bản fancam cho toàn quân đỡ ghiền.
Rốt cuộc, trong tập phim mới nhất tối nay, nam chính bị đuổi giết lăn xuống vách núi, chuyện này vẫn giống chuyện xưa, chỗ duy nhất không giống là, chàng ta không tự chủ được nhớ lại sư phụ của mình.
Khi Thịnh Kiều mặc bộ váy đỏ bay xuống giữa trời băng đất tuyết, bao nhiêu người xem đều bị cái rũ mắt mỉm cười kia làm cho kinh ngạc.
Tóc đen như mun, tuyết điểm như hoa ngọc, nàng đứng phía trên băng sương, nhìn xuống sinh mệnh nhỏ dưới chân tựa như con sâu cái kiến. Sau một lúc lâu, nàng cong môi cười, nụ cười lan từ môi đến khóe mắt, tựa như một đóa hoa bằng máu yêu dị nở trên nền tuyết: “Ngươi muốn bái ta làm thầy? Ngươi cũng biết nếu làm đồ nhi của ta, thì phải trả cái giá nào chứ?”
Tuyệt.
Fan Kiều ngã xuống đất, che tim gào lên..
Mấy phút sau, Super Topic của Thịnh Kiều đã bị spam đầy screenshot và video của cảnh này.
Huhuhu cục cưng trưởng thành rồi, học được cách quyến rũ người ta rồi.
Huhuhu yêu nữ váy đỏ online giết người nè.
Huhuhuhu trả giá gì em cũng chịu hết đó á cục cưng ơi!
Nhìn ánh mắt này, ngắm nụ cười này, thím vuốt lương tâm của thím mà nói thử xem, kỹ thuật diễn của con gái cưng nhà chúng mị không tốt? Biến mẹ thím đi.
Thịnh Kiều lúc ấy bị đông lạnh gần chết, mấy cảnh kia phát huy hơn hẳn ngày thường, quả thật biểu hiện rất khá. Sau khi đoạn chụp màn hình này được spam lên hot search, đến cả người qua đường đều không tiếc lời khen ngợi.
Antifan xám xịt bỏ đi. Nhưng chúng tau sẽ còn trở về! Dù sao chúng tau luôn có thể đợi đến cơ hội tiếp theo để anti mài!
Trên mạng náo nhiệt túi bụi, Thịnh Kiều lại bận đến mức chẳng có thời gian lên mạng nữa. Ngày nào cô cũng chạy đuổi qua lại giữa hai đoàn phim, mỗi một cảnh diễn đều phải dùng 120% tinh thần, đến chuyện cày rank hằng ngày cho Hoắc Hi cũng phải giao cho Đinh Giản làm.
Dạo này phim mới của Hoắc Hi đang chiếu, hằng ngày lúc cô quay xong phim về khách sạn, còn phải bật di động, ipad, máy tính phát cùng lúc ba cái để tăng ratings.
Hầu hết thời gian cô cũng chẳng thấy sao cả, tự mình làm chuyện của mình, chờ đến lúc buồn ngủ thì ngắm mắt, liếm nhan sắc trên phim mới, sau đó đi ngủ.
Kết quả hôm nay trước khi đi ngủ cô lại thấy cảnh Hoắc Hi hôn môi với nữ chính trong phim.
Hức, ánh mắt dịu dàng quá.
Thịnh Kiều ấm ức cực kì xem hết cảnh hôn của anh, ngăn những suy nghĩ đang đâm chồi trong lòng lại. Hồi xưa cứ lên giường là cô ngủ ngay, đêm nay cô bị kích thích đến mức lăn qua lộn lại mãi mà không ngủ được.
Cuối cùng cô không nhịn được bò dậy gọi điện thoại cho Hoắc Hi.
Bên anh vẫn đang là ban ngày, chắc là anh đang bận, anh nhận máy xong bảo cô chờ chút rồi cúp ngay. Một lát sau anh mới gọi lại, thấp giọng hỏi: “Sao em còn chưa ngủ?”
Thịnh Kiều tức giận nói: “Em nhìn thấy anh hôn người con gái khác!”
Hoắc Hi: “Phim mới à?”
Thịnh Kiều: “Hừ!”
Hoắc Hi cười một tiếng, dịu giọng nói: “Anh còn chưa tính sổ với em vụ Mạnh Tinh Trầm đâu đấy, em còn ghen ngược lại anh à?”
Thịnh Kiều: “…………”
Hoắc Hi: “Hợp tác với tiền bối Mạnh có vui vẻ không?”
Thịnh Kiều: “…………”
Aizz, đang dưng lại đi ghen với cái anh vua dấm này làm gì không biết.
/167
|