Editor: Kim Phượng
Giọng nói của Vân Lạc Phong rất nhỏ, nhỏ đến mức chỉ có nàng và Ngũ Trung mới có thể nghe được.
Sau khi Ngũ Trung nghe thấy lời của thiếu nữ liền không khỏi ngây ngẩn cả người, trong đầu hiện lên một chút gì đó, thiếu chút nữa đã bị hắn nắm bắt được……
Lạc Phong Các? Vân Lạc Phong?
Chủ tử sau màn của Lạc Phong Các họ Vân?
Cuối cùng Ngũ Trung cũng từ điểm này liên tưởng đến gì đó, lặp tức toàn bộ thân thể đều cứng đờ, sắc mặt xoát một tiếng trở nên trắng bệch.
Không! Không thể nào! Làm sao chủ tử sau màn của Lạc Phong Các lại có thể là một thiếu nữ trẻ tuổi như thế được? Nhưng nếu không phải nàng vậy vì sao Diệp Linh lại ở bên người nàng, tên của nàng lại trùng hợp có hai chữ Lạc Phong này?
Trời ạ, sao hắn có thể cho rằng chủ tử sau màn của Lạc Phong Các lại vì quyền thế mà ái mộ hắn? Phải biết rằng, toàn bộ Lạc Phong Các đều là của nàng, sao nàng có thể nịnh bợ một quản sự đây?
Sau khi suy nghĩ cẩn thận điểm này, sắc mặt của Ngũ Trung càng thêm khó coi, hắn chỉ cần tưởng tượng đến Dung hoàng hậu lừa gạt hắn thì trong lòng liền xuất hiện một cổ căm hận!
Giờ phút này, Diệp Đổng phục hồi tinh thần lại từ trong nỗi khiếp sợ ban đầu, hắn ho khan hai tiếng, nói: “Hoàng nhi, nếu con thân là phó các chủ Lạc Phong Các, vì sao không nói sớm? Nếu con đã thoát khỏi sự khống chế của Long Nguyên Quốc, vậy con vẫn là hoàng tử Lưu Kim Quốc.”
Vừa rồi Diệp Đổng còn muốn đưa Diệp Linh vào tù, sau khi biết được thân phận của hắn thì lại nhận đứa con trai này.
Hai loại thái độ trước sau hoàn toàn khác nhau làm Diệp Linh cười lạnh một tiếng: “Cái thân phận Tam hoàng tử Lưu Kim Quốc này ta chỉ sợ không có phúc nhận! Còn nữa, lần này ta tới đây là muốn hỏi ngươi một việc, vợ chồng Vân Dương là ai giết chết!”
“Ngươi……” Diệp Đổng vừa định phát hỏa, trong giây lát nghe được câu cuối cùng của Diệp Linh, sắc mặt của hắn biến đổi, hừ lạnh một tiếng, “Hỗn đản Vân Dương kia không có bản lĩnh, chết trận ở sa trường, đây là chuyện thế nhân đều biết, hiện tại ngươi hỏi cái này làm gì?”
Lúc nói lời này, ánh mắt Diệp Đổng lập loè, có chút tránh né đề tài này.
“Thật sự như thế sao?”
Đột ngột, một tiếng cười khẽ truyền đến, Vân Lạc Phong hơi hơi nhướng mày, ngửa đầu nhìn phía ánh mắt né tránh của Diệp Đổng, hỏi: “Nếu không phải Lưu Kim Quốc dùng mỹ nhân kế, Mộ Hành Cừu cũng sẽ không tiết lộ cơ mật, nhưng tiết lộ cơ mật cũng sẽ không làm bọn họ bị giết chết! Hiện tại ta chỉ muốn biết, rốt cuộc là ai giết bọn họ!”
Nghe lời nói của thiếu nữ, lòng Diệp Đổng hơi run lên: “Ngươi là người phương nào, có quan hệ gì với vợ chồng Vân Dương?”
Vân Lạc Phong cười lạnh một tiếng: “Ta chính là nữ nhi của vợ chồng Vân Dương, Vân Lạc Phong!”
Nhìn thấy Vân Lạc Phong nói tên của mình ra, Dịch Bất Phàm bất đắc dĩ lắc lắc đầu, không nghĩ tới kết quả cuối cùng vẫn là phải đối mặt một màn như vậy.
Một người là đế vương Lưu Kim Quốc, người còn lại là nữ nhi của người hắn yêu, vậy rốt cuộc hắn nên lựa chọn như thế nào?
“Ngươi là nữ nhi của Vân Dương và Bạch Linh sao?”
Sắc mặt Diệp Đổng hoàn toàn thay đổi, ánh mắt xuất hiện một tia cảnh giác: “Ngươi tới nơi này làm cái gì?”
Hắn không nghĩ tới, nữ nhi của Bạch Linh lại đến nơi này! Khó trách từ lúc bắt đầu hắn liền cảm giác thiếu nữ này rất là quen mắt, hoá ra nàng chính là nữ nhi của Bạch Linh.
Dù là mặt mày hay ngũ quan đều không khác gì Bạch Linh! Vậy mà ban đầu hắn lại không thể nhận ra!
Diệp Đổng này không giống như Dịch Bất Phàm, Dịch Bất Phàm yêu Bạch Linh nên mỗi một cái nhăn mày mỗi một nụ cười của đối phương hắn đều khắc sâu vào linh hồn của mình, bởi vậy, hắn mới có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu thân phận của Vân Lạc Phong.
Còn những người gặp qua Bạch Linh nếu như không phải giao lưu khắc sâu, chỉ cảm thấy Vân Lạc Phong rất là quen mắt, cũng sẽ không nhận ra nàng chính là nữ nhi của Bạch Linh……
Giọng nói của Vân Lạc Phong rất nhỏ, nhỏ đến mức chỉ có nàng và Ngũ Trung mới có thể nghe được.
Sau khi Ngũ Trung nghe thấy lời của thiếu nữ liền không khỏi ngây ngẩn cả người, trong đầu hiện lên một chút gì đó, thiếu chút nữa đã bị hắn nắm bắt được……
Lạc Phong Các? Vân Lạc Phong?
Chủ tử sau màn của Lạc Phong Các họ Vân?
Cuối cùng Ngũ Trung cũng từ điểm này liên tưởng đến gì đó, lặp tức toàn bộ thân thể đều cứng đờ, sắc mặt xoát một tiếng trở nên trắng bệch.
Không! Không thể nào! Làm sao chủ tử sau màn của Lạc Phong Các lại có thể là một thiếu nữ trẻ tuổi như thế được? Nhưng nếu không phải nàng vậy vì sao Diệp Linh lại ở bên người nàng, tên của nàng lại trùng hợp có hai chữ Lạc Phong này?
Trời ạ, sao hắn có thể cho rằng chủ tử sau màn của Lạc Phong Các lại vì quyền thế mà ái mộ hắn? Phải biết rằng, toàn bộ Lạc Phong Các đều là của nàng, sao nàng có thể nịnh bợ một quản sự đây?
Sau khi suy nghĩ cẩn thận điểm này, sắc mặt của Ngũ Trung càng thêm khó coi, hắn chỉ cần tưởng tượng đến Dung hoàng hậu lừa gạt hắn thì trong lòng liền xuất hiện một cổ căm hận!
Giờ phút này, Diệp Đổng phục hồi tinh thần lại từ trong nỗi khiếp sợ ban đầu, hắn ho khan hai tiếng, nói: “Hoàng nhi, nếu con thân là phó các chủ Lạc Phong Các, vì sao không nói sớm? Nếu con đã thoát khỏi sự khống chế của Long Nguyên Quốc, vậy con vẫn là hoàng tử Lưu Kim Quốc.”
Vừa rồi Diệp Đổng còn muốn đưa Diệp Linh vào tù, sau khi biết được thân phận của hắn thì lại nhận đứa con trai này.
Hai loại thái độ trước sau hoàn toàn khác nhau làm Diệp Linh cười lạnh một tiếng: “Cái thân phận Tam hoàng tử Lưu Kim Quốc này ta chỉ sợ không có phúc nhận! Còn nữa, lần này ta tới đây là muốn hỏi ngươi một việc, vợ chồng Vân Dương là ai giết chết!”
“Ngươi……” Diệp Đổng vừa định phát hỏa, trong giây lát nghe được câu cuối cùng của Diệp Linh, sắc mặt của hắn biến đổi, hừ lạnh một tiếng, “Hỗn đản Vân Dương kia không có bản lĩnh, chết trận ở sa trường, đây là chuyện thế nhân đều biết, hiện tại ngươi hỏi cái này làm gì?”
Lúc nói lời này, ánh mắt Diệp Đổng lập loè, có chút tránh né đề tài này.
“Thật sự như thế sao?”
Đột ngột, một tiếng cười khẽ truyền đến, Vân Lạc Phong hơi hơi nhướng mày, ngửa đầu nhìn phía ánh mắt né tránh của Diệp Đổng, hỏi: “Nếu không phải Lưu Kim Quốc dùng mỹ nhân kế, Mộ Hành Cừu cũng sẽ không tiết lộ cơ mật, nhưng tiết lộ cơ mật cũng sẽ không làm bọn họ bị giết chết! Hiện tại ta chỉ muốn biết, rốt cuộc là ai giết bọn họ!”
Nghe lời nói của thiếu nữ, lòng Diệp Đổng hơi run lên: “Ngươi là người phương nào, có quan hệ gì với vợ chồng Vân Dương?”
Vân Lạc Phong cười lạnh một tiếng: “Ta chính là nữ nhi của vợ chồng Vân Dương, Vân Lạc Phong!”
Nhìn thấy Vân Lạc Phong nói tên của mình ra, Dịch Bất Phàm bất đắc dĩ lắc lắc đầu, không nghĩ tới kết quả cuối cùng vẫn là phải đối mặt một màn như vậy.
Một người là đế vương Lưu Kim Quốc, người còn lại là nữ nhi của người hắn yêu, vậy rốt cuộc hắn nên lựa chọn như thế nào?
“Ngươi là nữ nhi của Vân Dương và Bạch Linh sao?”
Sắc mặt Diệp Đổng hoàn toàn thay đổi, ánh mắt xuất hiện một tia cảnh giác: “Ngươi tới nơi này làm cái gì?”
Hắn không nghĩ tới, nữ nhi của Bạch Linh lại đến nơi này! Khó trách từ lúc bắt đầu hắn liền cảm giác thiếu nữ này rất là quen mắt, hoá ra nàng chính là nữ nhi của Bạch Linh.
Dù là mặt mày hay ngũ quan đều không khác gì Bạch Linh! Vậy mà ban đầu hắn lại không thể nhận ra!
Diệp Đổng này không giống như Dịch Bất Phàm, Dịch Bất Phàm yêu Bạch Linh nên mỗi một cái nhăn mày mỗi một nụ cười của đối phương hắn đều khắc sâu vào linh hồn của mình, bởi vậy, hắn mới có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu thân phận của Vân Lạc Phong.
Còn những người gặp qua Bạch Linh nếu như không phải giao lưu khắc sâu, chỉ cảm thấy Vân Lạc Phong rất là quen mắt, cũng sẽ không nhận ra nàng chính là nữ nhi của Bạch Linh……
/2169
|