Editor: Kim Phượng
Dù cho lời của lão giả đạm nhiên xuất trần nhưng vẫn có thể nghe ra lửa giận trong giọng không áp được của ông.
Thân mình của Ninh gia chủ run lên, sợ hãi rụt rè nói: “Phụ thân, là con……”
Bốp!
Lời hắn vừa dứt, bàn tay lão giả đột nhiên đánh về phía mặt hắn.
Lập tức âm thanh thanh thúy do bàn tay gây ra vang lên trong phòng khách an tĩnh.
Sức lực của Ninh lão rất lớn, sao Ninh gia chủ có thể so được? Một cái tát này rơi xuống làm mặt hắn sưng lên, khóe miệng tràn ra một vết máu đỏ tươi.
“Mấy ngày này ta không ở Ninh gia ngươi lại đối xử với Hân nhi như thế sao?” Ninh lão giận hai mắt phun hỏa, sắc mặt một mảnh xanh mét, “Những năm qua Hân nhi đã vất vả như vậy mà ngươi còn động thủ đánh nó! Ta còn không nỡ trách nó một phân một hào, ngươi lại đánh nó thành như vậy! Nếu không phải năm đó thân thể ta xảy ra vấn đề, thế cho nên không thể quản lý gia tộc, ta tuyệt đối sẽ không truyền vị trí gia chủ cho ngươi!”
Ninh gia chủ bụm mặt, rất là ủy khuất: “Phụ thân, con đây không phải đều là vì Ninh gia sao?”
“Vì Ninh gia?”
Bốp!
Ninh lão giận trực tiếp dùng chân đá tới, đá thân thể nhi tử nhà mình bay ra ngoài, mặt già của ông lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như kiếm, biểu tình đó giống như là hận không thể đá hắn thêm vài cú.
“Ngươi lại còn dám nói vì Ninh gia? Ta chỉ là ra cửa tìm thầy trị bệnh, rời khỏi nửa năm, Ninh gia liền xảy ra nhiều biến cố như vậy, mẫu thân của nha đầu Ninh Hân cũng vì sai lầm của ngươi mà chết! Kết quả ngươi lại nói ngươi đều là vì Ninh gia sao?”
Ninh gia chủ vì không muốn bị đánh nên không dám nói thêm câu nào nữa, sau khi hắn bò dậy khỏi mặt đất liền sợ hãi tránh qua một bên, sắc mặt càng thêm ủy khuất.
Tới hiện tại hắn vẫn không cho rằng chính mình sai ở chỗ nào, chỉ cảm thấy phụ thân và nữ nhi đều không hiểu hành vi của hắn.
Thân là người thân, bọn họ không phải hẳn nên ủng hộ hắn sao?
“Gia gia!” Ninh Hân đi lên trước, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ngực lão giả, giúp ông bình ổn lửa giận, “Người đừng nóng giận, chúng ta đừng nóng giận vì loại người này.”
Giọng nói thanh thuý của thiếu nữ tựa như có ma lực làm sắc mặt lão giả khôi phục bình tĩnh, vẻ mặt ông ôn hoà nhìn cháu gái bảo bối nhà mình, ôn hoà nói: “Hân nhi, nói cho gia gia biết gần đây cháu chịu uất ức nào? Gia gia sẽ nhất nhất đòi lại cho cháu.”
Ninh Hân dừng một chút, nói: “Tứ trưởng lão đả thương Vân đại ca.”
Câu đầu tiên của nàng không phải cáo trạng cho bản thân mình mà là đặt chuyện của Vân Thanh Nhã ở vị trí đầu tiên!
“Chuyện này ta biết, chờ sau đó ta sẽ đi tìm tứ trưởng lão kia tính sổ!” Ninh lão cười lạnh một tiếng, “Ngay cả cháu rể ta tán thành cũng dám động thủ! Rõ ràng chính là dĩ hạ phạm thượng, không thể tha thứ!”
Ninh gia chủ ngây ngẩn cả người, hắn kinh ngạc trừng lớn mắt, run run rẩy rẩy hỏi: “Phụ thân, người…… Người vừa rồi nói cái gì? Người đồng ý gả Ninh Hân cho Vân Thanh Nhã sao?”
Vân Thanh Nhã này chỉ là một công tử phủ tướng quân mà thôi, Ninh lão lại tán thành hắn?
“Ta tán thành hắn, nhưng ta cũng không biết hắn có nguyện ý nghênh thú Hân nhi hay không, nếu hắn nguyện ý, Ninh Hân chính là thê tử của hắn.”
Ngụ ý, nếu Vân Thanh Nhã không muốn nghênh thú Ninh Hân, ông sẽ không miễn cưỡng, nếu hắn nguyện ý, vậy ai cũng không ngăn được bọn họ!
Nếu đổi thành nam nhân khác, chỉ cần Ninh Hân thích ông đều sẽ đoạt về cho nàng!
Nhưng Vân gia không giống như vậy! Dựa vào quan hệ giữa ông và Vân Lạc Phong ông cũng sẽ không làm ra loại chuyện này.
Hơn nữa, theo tính cách của Ninh Hân cũng sẽ không gả cho một nam nhân không yêu nàng……
Dù cho lời của lão giả đạm nhiên xuất trần nhưng vẫn có thể nghe ra lửa giận trong giọng không áp được của ông.
Thân mình của Ninh gia chủ run lên, sợ hãi rụt rè nói: “Phụ thân, là con……”
Bốp!
Lời hắn vừa dứt, bàn tay lão giả đột nhiên đánh về phía mặt hắn.
Lập tức âm thanh thanh thúy do bàn tay gây ra vang lên trong phòng khách an tĩnh.
Sức lực của Ninh lão rất lớn, sao Ninh gia chủ có thể so được? Một cái tát này rơi xuống làm mặt hắn sưng lên, khóe miệng tràn ra một vết máu đỏ tươi.
“Mấy ngày này ta không ở Ninh gia ngươi lại đối xử với Hân nhi như thế sao?” Ninh lão giận hai mắt phun hỏa, sắc mặt một mảnh xanh mét, “Những năm qua Hân nhi đã vất vả như vậy mà ngươi còn động thủ đánh nó! Ta còn không nỡ trách nó một phân một hào, ngươi lại đánh nó thành như vậy! Nếu không phải năm đó thân thể ta xảy ra vấn đề, thế cho nên không thể quản lý gia tộc, ta tuyệt đối sẽ không truyền vị trí gia chủ cho ngươi!”
Ninh gia chủ bụm mặt, rất là ủy khuất: “Phụ thân, con đây không phải đều là vì Ninh gia sao?”
“Vì Ninh gia?”
Bốp!
Ninh lão giận trực tiếp dùng chân đá tới, đá thân thể nhi tử nhà mình bay ra ngoài, mặt già của ông lạnh lùng, ánh mắt sắc bén như kiếm, biểu tình đó giống như là hận không thể đá hắn thêm vài cú.
“Ngươi lại còn dám nói vì Ninh gia? Ta chỉ là ra cửa tìm thầy trị bệnh, rời khỏi nửa năm, Ninh gia liền xảy ra nhiều biến cố như vậy, mẫu thân của nha đầu Ninh Hân cũng vì sai lầm của ngươi mà chết! Kết quả ngươi lại nói ngươi đều là vì Ninh gia sao?”
Ninh gia chủ vì không muốn bị đánh nên không dám nói thêm câu nào nữa, sau khi hắn bò dậy khỏi mặt đất liền sợ hãi tránh qua một bên, sắc mặt càng thêm ủy khuất.
Tới hiện tại hắn vẫn không cho rằng chính mình sai ở chỗ nào, chỉ cảm thấy phụ thân và nữ nhi đều không hiểu hành vi của hắn.
Thân là người thân, bọn họ không phải hẳn nên ủng hộ hắn sao?
“Gia gia!” Ninh Hân đi lên trước, bàn tay nhẹ nhàng vuốt ngực lão giả, giúp ông bình ổn lửa giận, “Người đừng nóng giận, chúng ta đừng nóng giận vì loại người này.”
Giọng nói thanh thuý của thiếu nữ tựa như có ma lực làm sắc mặt lão giả khôi phục bình tĩnh, vẻ mặt ông ôn hoà nhìn cháu gái bảo bối nhà mình, ôn hoà nói: “Hân nhi, nói cho gia gia biết gần đây cháu chịu uất ức nào? Gia gia sẽ nhất nhất đòi lại cho cháu.”
Ninh Hân dừng một chút, nói: “Tứ trưởng lão đả thương Vân đại ca.”
Câu đầu tiên của nàng không phải cáo trạng cho bản thân mình mà là đặt chuyện của Vân Thanh Nhã ở vị trí đầu tiên!
“Chuyện này ta biết, chờ sau đó ta sẽ đi tìm tứ trưởng lão kia tính sổ!” Ninh lão cười lạnh một tiếng, “Ngay cả cháu rể ta tán thành cũng dám động thủ! Rõ ràng chính là dĩ hạ phạm thượng, không thể tha thứ!”
Ninh gia chủ ngây ngẩn cả người, hắn kinh ngạc trừng lớn mắt, run run rẩy rẩy hỏi: “Phụ thân, người…… Người vừa rồi nói cái gì? Người đồng ý gả Ninh Hân cho Vân Thanh Nhã sao?”
Vân Thanh Nhã này chỉ là một công tử phủ tướng quân mà thôi, Ninh lão lại tán thành hắn?
“Ta tán thành hắn, nhưng ta cũng không biết hắn có nguyện ý nghênh thú Hân nhi hay không, nếu hắn nguyện ý, Ninh Hân chính là thê tử của hắn.”
Ngụ ý, nếu Vân Thanh Nhã không muốn nghênh thú Ninh Hân, ông sẽ không miễn cưỡng, nếu hắn nguyện ý, vậy ai cũng không ngăn được bọn họ!
Nếu đổi thành nam nhân khác, chỉ cần Ninh Hân thích ông đều sẽ đoạt về cho nàng!
Nhưng Vân gia không giống như vậy! Dựa vào quan hệ giữa ông và Vân Lạc Phong ông cũng sẽ không làm ra loại chuyện này.
Hơn nữa, theo tính cách của Ninh Hân cũng sẽ không gả cho một nam nhân không yêu nàng……
/2169
|