Edit: Phi Phi
Beta: Dực
Thế nhưng…Mặc Tiểu Cơ cũng thừa nhận mình rất háo sắc.
Chẳng hạn như lúc này, Mặc Tiểu Cơ một bên mắng mình háo sắc, một bên không ngừng nhìn lén người con trai xinh đẹp đang ngủ say bên cạnh.
Cơ thể hắn thon dài rắn chắc, tràn ngập mỹ cảm nói không nên lời, khiến cho người ta…khiến cho người ta nhịn không được muốn sỗ sàng.
Đây là ý nghĩ chân thật nhất của Mặc Tiểu Cơ, tuy hai chữ “người chết” luôn quanh quẩn trong đầu cô, nhưng cô không thể không thừa nhận hắn có khả năng làm cho người ta muốn sỗ sàng.
Gương mặt của hắn giống như được điêu khắc một cách tuyệt mỹ.
Lông mi dường như cũng dài hơn trước, đôi môi mỏng cũng càng thêm hồng nhuận, khiến cho người ta nhịn không được…Mặc Tiểu Cơ không thể ngừng suy nghĩ, khẽ nuốt nước bọt.
Cô uể oải thừa nhận, mình đã là một thành viên của nhóm sắc nữ. Bây giờ, đại tiểu thư cô lại đối với người chết…có dục vọng.
Mặc Tiểu Cơ khóc không ra nước mắt.
Nàng đau khổ trợn mắt trừng mắt người chết trước mặt. Thật sự đáng tiếc, dễ nhìn như vậy mà lại chết, nếu không một người con trai như vậy sẽ khiến rất nhiều cô gái đem lòng yêu thương.
Mặc Tiểu Cơ nâng nhẹ gương mặt hắn lên, vuốt ve…Mặc Tiểu Cơ trợn mắt há hốc mồm, lông mày của hắn…dường như giật giật, sau đó…sau đó là môi.
“A!” Mặc Tiểu Cơ hét thảm một tiếng, cả người kinh hãi nhảy ra khỏi giường. Sắc tâm đối với mỹ nam tử vừa rồi cũng bị hù cho không còn bóng dáng. Cô nơm nớp lo sợ, trợn tròn hai mắt nhìn mỹ nam trên giường…nhíu mày, nhếch môi.
Sau đó, Mặc Tiểu Cơ không chớp mắt, tim đập thình thịch, cứng đờ cả người. Cô đoán rằng mỹ nam này sắp biến thành cương thi, nhất định…nhất định là do ngày hôm qua cô đã làm gì với hắn, sau đó…sau đó hắn liền sống lại.
“Đáng chết, mới sáng sớm đã thét chói tai làm gì? Chẳng lẽ muốn bổn vương giết ngươi sao?”
Người ngọc trên giường miễn cưỡng mở to mắt, khóe mắt hẹp dài, đôi con ngươi tối đen như mực, còn có…còn có tà khí trong ánh mắt kia.
Beta: Dực
Thế nhưng…Mặc Tiểu Cơ cũng thừa nhận mình rất háo sắc.
Chẳng hạn như lúc này, Mặc Tiểu Cơ một bên mắng mình háo sắc, một bên không ngừng nhìn lén người con trai xinh đẹp đang ngủ say bên cạnh.
Cơ thể hắn thon dài rắn chắc, tràn ngập mỹ cảm nói không nên lời, khiến cho người ta…khiến cho người ta nhịn không được muốn sỗ sàng.
Đây là ý nghĩ chân thật nhất của Mặc Tiểu Cơ, tuy hai chữ “người chết” luôn quanh quẩn trong đầu cô, nhưng cô không thể không thừa nhận hắn có khả năng làm cho người ta muốn sỗ sàng.
Gương mặt của hắn giống như được điêu khắc một cách tuyệt mỹ.
Lông mi dường như cũng dài hơn trước, đôi môi mỏng cũng càng thêm hồng nhuận, khiến cho người ta nhịn không được…Mặc Tiểu Cơ không thể ngừng suy nghĩ, khẽ nuốt nước bọt.
Cô uể oải thừa nhận, mình đã là một thành viên của nhóm sắc nữ. Bây giờ, đại tiểu thư cô lại đối với người chết…có dục vọng.
Mặc Tiểu Cơ khóc không ra nước mắt.
Nàng đau khổ trợn mắt trừng mắt người chết trước mặt. Thật sự đáng tiếc, dễ nhìn như vậy mà lại chết, nếu không một người con trai như vậy sẽ khiến rất nhiều cô gái đem lòng yêu thương.
Mặc Tiểu Cơ nâng nhẹ gương mặt hắn lên, vuốt ve…Mặc Tiểu Cơ trợn mắt há hốc mồm, lông mày của hắn…dường như giật giật, sau đó…sau đó là môi.
“A!” Mặc Tiểu Cơ hét thảm một tiếng, cả người kinh hãi nhảy ra khỏi giường. Sắc tâm đối với mỹ nam tử vừa rồi cũng bị hù cho không còn bóng dáng. Cô nơm nớp lo sợ, trợn tròn hai mắt nhìn mỹ nam trên giường…nhíu mày, nhếch môi.
Sau đó, Mặc Tiểu Cơ không chớp mắt, tim đập thình thịch, cứng đờ cả người. Cô đoán rằng mỹ nam này sắp biến thành cương thi, nhất định…nhất định là do ngày hôm qua cô đã làm gì với hắn, sau đó…sau đó hắn liền sống lại.
“Đáng chết, mới sáng sớm đã thét chói tai làm gì? Chẳng lẽ muốn bổn vương giết ngươi sao?”
Người ngọc trên giường miễn cưỡng mở to mắt, khóe mắt hẹp dài, đôi con ngươi tối đen như mực, còn có…còn có tà khí trong ánh mắt kia.
/64
|