“Ta…” Cỏ nhỏ đột nhiên im lặng không nói, toàn bộ cơ thể co rúm lại, phủ phục trên mặt đất..
Mặc Tiểu Cơ cảm giác có một loại khí tức âm lãnh, quay đầu, đã thấy hòa thượng mặc áo cà sa vàng đứng sau lưng nàng.
Cả người hắn chìm trong sắc vàng, khuôn mặt lạnh lùng cũng mang theo sắc vàng nhạt, ánh mắt hắn cũng không có vẻ là nhìn về phía Mặc Tiểu Cơ, mà là nhìn về phía cỏ nhỏ trước mặt, trong ánh mắt đầu là sự thương hại.
Giọng hắn vô cùng dịu dàng “Cơ Lục, nàng còn hận ta sao? Nhưng nàng không thể không uống nước, nước này là ta mang từ Tử huyền Nhai về, nàng nhất định sẽ thích!”
Cỏ nhỏ Cơ Lục, đáng thương cuộn mình lại, thanh âm rất lãnh đạm “Ngươi cho rằng ngươi giết tộc nhân sở hữu ta, là có thể độc chiếm ta sao? Đáng tiếc, Ngọc ca ca của ta chưa chết, ngươi cũng không thể tìm được hắn, sớm muộn gì hắn cũng tới tìm ta thôi.”
Hòa thượng cười lạnh một tiếng “Hừ! Nàng nói đến khối đá xanh ngọc nhỏ kia sao?”
“Ngươi…” Cỏ nhỏ hoảng sợ lập tức tản lá ra, cả người run rẩy.
Một khối đá trong suốt bị ném ra từ trong ống tay áo hòa thượng lăn tới chân cỏ nhỏ, tảng đá kia không ngừng chảy ra thứ nước đỏ như máu, ướt đẫm gốc cỏ nhỏ.
Cỏ nhỏ phủ phục trên đầu khôi đá, khóc thê lương ‘Ngọc ca ca, Ngọc ca ca!”
“Chỉ tiếc, hắn đã chết, lúc ta tới, chỉ còn một ngày nữa là hắn có thể biến thành hình người đi tìm nàng, đáng tiếc, ta không để hắn sống để tranh đoạt nàng với ta.”
Lúc đầu Mặc Tiểu Cơ hoàn toàn nghĩ hòa thượng này rất đẹp, quả thực là một đại mĩ nam tiếc là hắn lại là hòa thượng, nhưng hiện tại, Mặc Tiểu Cơ nghĩ hắn không nên làm hòa thượng, mà phải làm thái giám. Trong lòng nàng thự sự rất thương xót cho cỏ nhỏ và tảng đá
Cỏ nhỏ cũng không để ý đến hòa thượng, cành lá chỉ biết chăm chú bao quanh lấy tảng đá nhỏ, sau đó nghe thấy thanh âm thê lương của cỏ nhỏ
Rễ của cỏ nhỏ mọc ra từ đất, bao bọc lấy hòn đá nhỏ, bay lên.
Cỏ nhỏ và hòn đá vốn là một thể, cùng sinh cùng trưởng, cùng một ngày thoát xác, cỏ nhỏ ngóng trông ngày mình có thể thoát ác cùng gặp lại tảng đá dưới hình dạng con người.
Sáu trăm năm cô độc tu luyện đã là rất khó khăn, nó hủy diệt cơ thể mình, Ngọc ca ca đã không còn, nó sống cũng không còn ý nghĩa gì, chỉ mong sao nếu nó và Ngọc ca ca có kiếp sau, sẽ giết hòa thượng này báo thù.
Mặc Tiểu Cơ cảm giác có một loại khí tức âm lãnh, quay đầu, đã thấy hòa thượng mặc áo cà sa vàng đứng sau lưng nàng.
Cả người hắn chìm trong sắc vàng, khuôn mặt lạnh lùng cũng mang theo sắc vàng nhạt, ánh mắt hắn cũng không có vẻ là nhìn về phía Mặc Tiểu Cơ, mà là nhìn về phía cỏ nhỏ trước mặt, trong ánh mắt đầu là sự thương hại.
Giọng hắn vô cùng dịu dàng “Cơ Lục, nàng còn hận ta sao? Nhưng nàng không thể không uống nước, nước này là ta mang từ Tử huyền Nhai về, nàng nhất định sẽ thích!”
Cỏ nhỏ Cơ Lục, đáng thương cuộn mình lại, thanh âm rất lãnh đạm “Ngươi cho rằng ngươi giết tộc nhân sở hữu ta, là có thể độc chiếm ta sao? Đáng tiếc, Ngọc ca ca của ta chưa chết, ngươi cũng không thể tìm được hắn, sớm muộn gì hắn cũng tới tìm ta thôi.”
Hòa thượng cười lạnh một tiếng “Hừ! Nàng nói đến khối đá xanh ngọc nhỏ kia sao?”
“Ngươi…” Cỏ nhỏ hoảng sợ lập tức tản lá ra, cả người run rẩy.
Một khối đá trong suốt bị ném ra từ trong ống tay áo hòa thượng lăn tới chân cỏ nhỏ, tảng đá kia không ngừng chảy ra thứ nước đỏ như máu, ướt đẫm gốc cỏ nhỏ.
Cỏ nhỏ phủ phục trên đầu khôi đá, khóc thê lương ‘Ngọc ca ca, Ngọc ca ca!”
“Chỉ tiếc, hắn đã chết, lúc ta tới, chỉ còn một ngày nữa là hắn có thể biến thành hình người đi tìm nàng, đáng tiếc, ta không để hắn sống để tranh đoạt nàng với ta.”
Lúc đầu Mặc Tiểu Cơ hoàn toàn nghĩ hòa thượng này rất đẹp, quả thực là một đại mĩ nam tiếc là hắn lại là hòa thượng, nhưng hiện tại, Mặc Tiểu Cơ nghĩ hắn không nên làm hòa thượng, mà phải làm thái giám. Trong lòng nàng thự sự rất thương xót cho cỏ nhỏ và tảng đá
Cỏ nhỏ cũng không để ý đến hòa thượng, cành lá chỉ biết chăm chú bao quanh lấy tảng đá nhỏ, sau đó nghe thấy thanh âm thê lương của cỏ nhỏ
Rễ của cỏ nhỏ mọc ra từ đất, bao bọc lấy hòn đá nhỏ, bay lên.
Cỏ nhỏ và hòn đá vốn là một thể, cùng sinh cùng trưởng, cùng một ngày thoát xác, cỏ nhỏ ngóng trông ngày mình có thể thoát ác cùng gặp lại tảng đá dưới hình dạng con người.
Sáu trăm năm cô độc tu luyện đã là rất khó khăn, nó hủy diệt cơ thể mình, Ngọc ca ca đã không còn, nó sống cũng không còn ý nghĩa gì, chỉ mong sao nếu nó và Ngọc ca ca có kiếp sau, sẽ giết hòa thượng này báo thù.
/64
|