[Qủy Dị Tạp Đàm Hệ Liệt] - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết
Chương 64 - Đệ Nhị Thoại - Long Quyết - Chương 64
/88
|
Mà lần này Quân Ngọc Hàm ngủ rất sâu, ngủ suốt tầm sáu ngày vẫn chưa tỉnh lại, giấc ngủ khá dài như vậy khiến bất an trong lòng Ngao Triệu càng thêm lan tràn, thế nhưng y lại không muốn đánh thức Quân Ngọc Hàm, sự mệt mỏi cho dù đang ngủ cũng không thể che dấu được kia, y sao lại nhẫn tân quấy rầy hắn nghỉ ngơi?
Nhưng y vô cùng kiên định, hết sức thẳng thắn đối diện với Thủy Đức Tinh Quân, giờ phút này Quân Ngọc Hàm còn đang trong cơn trầm ngủ, không thể tiếp tục mang mình thoát đi nữa, mà cho dù là Quân Ngọc Hàm tỉnh lại, với thân thể hiện tại của hắn áp dụng thuật xuyên không một lần nữa, y thật sự không biết hắn liệu có thể còn lưu lại một hơi thở cuối cùng hay không! Không thể dựa vào Quân Ngọc Hàm nữa rồi, lần này thì để y bảo vệ Quân Ngọc Hàm và hài tử đi!
Đôi mắt không có sinh mạng của Thủy Đức Tinh Quân mặc dù nhìn Ngao Triệu nhưng không hề có bóng dáng của Ngao Triệu, tay nâng Bích Thủy Châu lên vô tình thẳng tắp bay về phía Ngao Triệu, làm Ngao Triệu vô cùng miễn cưỡng tránh khỏi, dùng chút sức lực cuối cùng của mình gọi Thanh Long Thủy Kiếm ra, Ngao Triệu trực tiếp lao về phía Thủy Đức Tinh Quân.
Phản ứng này của y lại khiến cho Thủy Đức Tinh Quân sững sờ, nhưng rất nhanh, Thủy Đức Tinh Quân hừ lạnh một tiếng, Bích Thủy Châu đột ngột từ phía sau Ngao Triệu bay trở về, thoắt chốc đã xuyên thấu vai trái của Ngao Triệu, nửa bên bị nhuộm đỏ bay về bên cạnh Thủy Đức Tinh Quân.
Huyệt động bị chọc thủng trên bả vai lớn đến kinh người, thậm chí có thể thấy rõ nội tạng! Huyết thủy như nước sông Phần chảy xiết tuôn ào ra, Ngao Triệu bị đau loạng choạng vấp ngã, nhưng không ngừng nhịp bước, thắng bại là ở lần này! Y tuyệt đối không thể lùi bước!
Không chút do dự tấn công về phía Thủy Đức Tinh Quân, vào lúc Thủy Đức Tinh Quân còn chưa hoàn toàn phản ứng gì, Thanh Long Thủy Kiếm trong tay đã thẳng tắp ghim vào trong lồng ngực Thủy Đức Tinh Quân, thân kiếm trắng lạnh khi lui ra ngoài thành màu đỏ sẫm, mũi kiếm tích lạc chất lỏng màu đỏ tinh khiết.
Thành công rồi! Y may mắn mà nghĩ, thình lình y lại mở to hai mắt, không thể tin nổi ngẩng đầu lên nhìn Thủy Đức Tinh Quân. Sao lại có thể?! Một kiếm này của y rõ ràng đả thương chỗ yếu hại, cho dù là thần tiên có lợi hại thế nào đi nữa cũng không thể hoàn toàn không có phản ứng gì, mà Thủy Đức Tinh Quân trước mắt phảng phất cứ như vết thương không phải trên người mình vậy, trên mặt không có bất kỳ biến hóa nào, ngón tay chỉ lên cái bụng nổi lên của Ngao Triệu, Bích Thủy Châu lạnh lẽo đột nhiên hiện trên tay hắn, thoắt chốc xuyên vào bụng Ngao Triệu, trực tiếp va chạm với Long Châu!
“A ──” Ngao Triệu hét thảm một tiếng, muốn lui người về sau nhưng lại bị Thủy Đức Tinh Quân giới hạn thật chặt, không nhúc nhích được, hai viên châu trong cơ thể y kịch liệt va chạm, mà mỗi lần đụng nhau đều tựa hồ muốn đập vỡ nội tạng của y vậy!
Thế nhưng mất đi một tay Thủy Đức Tinh Quân vẫn như trước không có chút biến hóa nào, Bích Thủy Châu vẫn luôn cưỡng chế áp bách Long Châu trong người Ngao Triệu, ở bên ngoài Long Châu không ngừng tạc ra vết rạn nứt! Dường như toàn tâm toàn ý muốn đập nát Long Châu!
“Không ─” Tiếng kêu thảm thiết của Ngao Triệu vang dội. Không được! Long Châu sắp nứt ra rồi! Hài tử mặc dù đã vững chắc, nhưng mất đi sự bảo vệ của Long Châu, sẽ càng thêm yếu ớt, hơn nữa không có Long Châu y không thể sinh hài tử này ra sớm được! Không ngừng giãy dụa, cố gắng thoát khỏi Bích Thủy Châu, nhưng mà vẫn không cách nào tránh khỏi, khí lực trong cơ thể từng chút từng chút bị tróc đi, ý thức cũng theo đó trở nên mơ hồ không rõ. Hài tử! Hài tử của y! Ngọc Hàm ─
“Buông Ngao Triệu ra!” Quân Ngọc Hàm từ trong bóng tối đột nhiên nghe thấy tiếng của Ngao Triệu, nhưng ngay sau khi mở mắt, lại không ngờ rằng lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy! Không có chút suy nghĩ dư thừa, thân hình gầy gò trực tiếp va chạm, chợt dồn tất cả linh lực vào trong lòng bàn tay, không giữ lại chút gì đánh lên bụng Thủy Đức Tinh Quân.
Thủy Đức Tinh Quân chợt nôn ra một vũng máu đen, thân thể kiên cố lúc này mới có một chút lay động, thế nhưng Bích Thủy Châu đặt trong bụng Ngao Triệu vẫn mãi không đi ra ngoài!
Nhưng y vô cùng kiên định, hết sức thẳng thắn đối diện với Thủy Đức Tinh Quân, giờ phút này Quân Ngọc Hàm còn đang trong cơn trầm ngủ, không thể tiếp tục mang mình thoát đi nữa, mà cho dù là Quân Ngọc Hàm tỉnh lại, với thân thể hiện tại của hắn áp dụng thuật xuyên không một lần nữa, y thật sự không biết hắn liệu có thể còn lưu lại một hơi thở cuối cùng hay không! Không thể dựa vào Quân Ngọc Hàm nữa rồi, lần này thì để y bảo vệ Quân Ngọc Hàm và hài tử đi!
Đôi mắt không có sinh mạng của Thủy Đức Tinh Quân mặc dù nhìn Ngao Triệu nhưng không hề có bóng dáng của Ngao Triệu, tay nâng Bích Thủy Châu lên vô tình thẳng tắp bay về phía Ngao Triệu, làm Ngao Triệu vô cùng miễn cưỡng tránh khỏi, dùng chút sức lực cuối cùng của mình gọi Thanh Long Thủy Kiếm ra, Ngao Triệu trực tiếp lao về phía Thủy Đức Tinh Quân.
Phản ứng này của y lại khiến cho Thủy Đức Tinh Quân sững sờ, nhưng rất nhanh, Thủy Đức Tinh Quân hừ lạnh một tiếng, Bích Thủy Châu đột ngột từ phía sau Ngao Triệu bay trở về, thoắt chốc đã xuyên thấu vai trái của Ngao Triệu, nửa bên bị nhuộm đỏ bay về bên cạnh Thủy Đức Tinh Quân.
Huyệt động bị chọc thủng trên bả vai lớn đến kinh người, thậm chí có thể thấy rõ nội tạng! Huyết thủy như nước sông Phần chảy xiết tuôn ào ra, Ngao Triệu bị đau loạng choạng vấp ngã, nhưng không ngừng nhịp bước, thắng bại là ở lần này! Y tuyệt đối không thể lùi bước!
Không chút do dự tấn công về phía Thủy Đức Tinh Quân, vào lúc Thủy Đức Tinh Quân còn chưa hoàn toàn phản ứng gì, Thanh Long Thủy Kiếm trong tay đã thẳng tắp ghim vào trong lồng ngực Thủy Đức Tinh Quân, thân kiếm trắng lạnh khi lui ra ngoài thành màu đỏ sẫm, mũi kiếm tích lạc chất lỏng màu đỏ tinh khiết.
Thành công rồi! Y may mắn mà nghĩ, thình lình y lại mở to hai mắt, không thể tin nổi ngẩng đầu lên nhìn Thủy Đức Tinh Quân. Sao lại có thể?! Một kiếm này của y rõ ràng đả thương chỗ yếu hại, cho dù là thần tiên có lợi hại thế nào đi nữa cũng không thể hoàn toàn không có phản ứng gì, mà Thủy Đức Tinh Quân trước mắt phảng phất cứ như vết thương không phải trên người mình vậy, trên mặt không có bất kỳ biến hóa nào, ngón tay chỉ lên cái bụng nổi lên của Ngao Triệu, Bích Thủy Châu lạnh lẽo đột nhiên hiện trên tay hắn, thoắt chốc xuyên vào bụng Ngao Triệu, trực tiếp va chạm với Long Châu!
“A ──” Ngao Triệu hét thảm một tiếng, muốn lui người về sau nhưng lại bị Thủy Đức Tinh Quân giới hạn thật chặt, không nhúc nhích được, hai viên châu trong cơ thể y kịch liệt va chạm, mà mỗi lần đụng nhau đều tựa hồ muốn đập vỡ nội tạng của y vậy!
Thế nhưng mất đi một tay Thủy Đức Tinh Quân vẫn như trước không có chút biến hóa nào, Bích Thủy Châu vẫn luôn cưỡng chế áp bách Long Châu trong người Ngao Triệu, ở bên ngoài Long Châu không ngừng tạc ra vết rạn nứt! Dường như toàn tâm toàn ý muốn đập nát Long Châu!
“Không ─” Tiếng kêu thảm thiết của Ngao Triệu vang dội. Không được! Long Châu sắp nứt ra rồi! Hài tử mặc dù đã vững chắc, nhưng mất đi sự bảo vệ của Long Châu, sẽ càng thêm yếu ớt, hơn nữa không có Long Châu y không thể sinh hài tử này ra sớm được! Không ngừng giãy dụa, cố gắng thoát khỏi Bích Thủy Châu, nhưng mà vẫn không cách nào tránh khỏi, khí lực trong cơ thể từng chút từng chút bị tróc đi, ý thức cũng theo đó trở nên mơ hồ không rõ. Hài tử! Hài tử của y! Ngọc Hàm ─
“Buông Ngao Triệu ra!” Quân Ngọc Hàm từ trong bóng tối đột nhiên nghe thấy tiếng của Ngao Triệu, nhưng ngay sau khi mở mắt, lại không ngờ rằng lại nhìn thấy cảnh tượng như vậy! Không có chút suy nghĩ dư thừa, thân hình gầy gò trực tiếp va chạm, chợt dồn tất cả linh lực vào trong lòng bàn tay, không giữ lại chút gì đánh lên bụng Thủy Đức Tinh Quân.
Thủy Đức Tinh Quân chợt nôn ra một vũng máu đen, thân thể kiên cố lúc này mới có một chút lay động, thế nhưng Bích Thủy Châu đặt trong bụng Ngao Triệu vẫn mãi không đi ra ngoài!
/88
|