Tề Băng hỏi: "Bây giờ chúng ta làm gì?"
Miêu Gia nhún vai, trả lời: "Đương nhiên là tiếp tục chờ, xem thử chiếc máy bay bị hủy vào giờ chót chừng nào bay lại."
"Rốt cuộc Vương Hủ đã lên máy bay gì vậy?"
"Ha ha! Dù là máy bay gì thì hắn vẫn sẽ xuất hiện ở lễ cưới, bởi vì đây là vận mệnh..."
Mà lúc này, Vương Hủ đang ở trên máy bay với vẻ hoảng sợ. Hai mươi mấy người hành khách trước mắt hắn đều là Elvis Presley...
"À, cho ta hỏi, ta cũng phải thay loại đồ này sao?"
"Ồ, trừ khi ngươi muốn trần truồng nhảy xuống máy bay. Ha ha ha ha!" Vị hành khách ngồi cạnh Vương Hủ cười om sòm không thôi.
Vương Hủ cảm thấy không ổn, hình như chỉ cần hắn không thay đồ thì mấy thằng cha này sẽ lột sạch hắn rồi ném xuống: "Ta muốn biết... chuyện gì sẽ xảy ra?"
"Ha ha ha! Nhìn kìa, người mới hơi sợ rồi! Ha ha ha ha!" Mọi người lại cười to một trận.
Vương Hủ càng lúc càng cảm thấy lạnh gáy. Mấy thằng cha này tuổi tác từ ba mươi tới năm mươi, có người da đen, người da trắng, người Ả Rập, toàn bộ đều mặc đồ mô phỏng Elvis Presley. Ai nấy đều vui phơi phới, chỉ có hắn không biết xảy ra chuyện gì.
"Anh bạn, lần đầu luôn hơi căng thẳng. Ngươi đừng sợ, bọn ta sẽ dạy ngươi." Tuy bọn họ tỏ ra thân thiện nhưng Vương Hủ lờ mờ cảm nhận được một thứ nguy cơ.
"Thưa các ngài, có phải chiếc máy bay này bay tới Las Vegas không?" Vương Hủ hỏi dò. Hắn rất sợ ông trời lại chơi đùa hắn.
"Đương nhiên rồi! Nếu không thì ngươi định đi đâu? Địa ngục hả? Ha ha ha ha!" Tên này nói xong thì đập tay với "Elvis Presley béo" bên cạnh hắn.
Những người trên máy bay này đều tỏ ra hưng phấn khác thường. Bầu không khí trở nên quái đản không thể nói thành lời.
Vương Hủ xác định được mục đích nên cũng an tâm hơn, bất kể xảy ra tình huống nào thì hắn vẫn dư dả đối phó với đám người không có linh thức này.
"Đúng rồi, anh bạn trẻ! Vì sao ngươi lại giơ bảng xin đi nhờ máy bay ở sân bay?"
"Haiz, bạn gái ta muốn làm đám cưới ở Las Vegas nhưng không phải lấy ta, đã vậy chuyến bay bị hoãn."
"Này, các bạn! Bọn ngươi nghe hắn nói gì chứ?"
Đám người đó càng tỏ ra sôi nổi hơn, như thể đây là một chuyện tốt.
"Ha ha ha! Từ năm 1992 tới nay, ta chưa từng nghe chuyện kịch tính như vậy!" Một người râu ria, trông có vẻ hơi lớn tuổi nói.
Người có mái tóc kiểu nổ tung mời Vương Hủ lên máy bay khều vai Vương Hủ rồi nói: "Này nhóc! Ngươi tới đúng chỗ rồi, năm 1992 có một thằng nhóc gọi là Jack, hắn cũng đi nhờ máy bay của "đội nhảy dù Elvis Presley", sau đó nhảy từ trên bầu trời Las Vegas xuống cướp lại bạn gái Betsy của hắn từ trong tay Tommy Korman. Đây là vận mệnh! Anh bạn trẻ! Đây là Vận mệnh!”
Vương Hủ nghe mà đầu đầy sương mù. Chỉ có điều hắn nghe rõ năm chữ "đội nhảy dù Elvis Presley" nên mới hiểu rằng hắn cũng phải mặc bộ đồ Elvis Presley nhảy xuống khi máy bay tới bầu trời Las Vegas…
(Nếu bạn đọc cũng đầu đầy sương mù thì hãy tham khảo bộ phim "Honeymoon in Vegas" của Nicolas Cage năm 1992! - Lời tác giả
Áp phích phim Honeymoon in Vegas, với Nicolas Cage vai Jack ở bên trái, Sarah Jessica Parker vai Betsy ở giữa và James Caan vai Tommy Korman ở bên phải. Sau lưng cả ba là đội nhảy dù Elvis Presley.)
Lời kể chia làm hai, lại nói đến khách sạn Treasure Island lúc này.
Trần Mẫn đang giúp Thượng Linh Tuyết chuẩn bị những công đoạn cuối cùng. Váy cưới trắng xinh đẹp đã được khoác lên người nàng, cặp vai trắng nõn, mái tóc dài quấn lên, má hồng ướt át... Mặc dù kiểu trang điểm cô dâu khiến nàng đẹp đến mức khiến người ta không thể nhìn thẳng nhưng trên mặt nàng đầy vẻ buồn rầu.
"Vương Hủ... hắn có đến không?"
Lần này, Trần Mẫn lại nói như điều đáng để suy nghĩ: "Ta cho rằng hắn chắc chắn sẽ tới!"
Ở một phía khác của khách sạn, Castillian cũng đang chờ xuất phát. Đêm nay, hắn bỏ ra rất nhiều tiền chuẩn bị một hôn lễ trong không gian sang trọng trên sân thượng khách sạn Treasure Island.
Trước đây, có thể nói hắn là một tay ăn chơi. Quả thật hắn là một người đàn ông mà phụ nữ rất thích, vả lại hắn rất giàu. Thế mà trên thế giới này có một loại lí luận kì quái: Thứ không có được mới là thứ tốt nhất.
Vì vậy, Castillian điên cuồng muốn có Thượng Linh Tuyết vì cô gái này không nhào vào lòng hắn như bao cô gái khác. Cho tới hôm nay, nàng vẫn cự tuyệt hắn từ ngoài ngàn dặm, khiến hắn nổi lên dục vọng muốn chinh phục. Hắn bỏ qua Thượng Linh Tuyết mà trực tiếp tìm Thượng Vệ Quốc để thương lượng chuyện cưới hỏi, vốn chỉ muốn gây áp lực tới một mức nào đó. Không ngờ đối phương lại đồng ý, điều này làm Castillian mừng như điên. Thời gian hắn giữ hình tượng thân sĩ không còn dài, chỉ cần hôn lễ kết thúc và hắn có được thứ hắn muốn thì hắn sẽ tiếp tục mất đi hứng thú với cô gái này. Sau đó chỉ cần một thủ tục ly hôn đơn giản, một luật sư ly hôn ưu tú, hắn có thể tiếp tục cuộc sống quý tộc độc thân.
Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn, sự tự tin bị bành trướng khiến hắn không nhìn thấy sự tồn tại của một biến số là Vương Hủ. Hắn không hề biết Thượng Linh Tuyết đồng ý kết hôn theo yêu cầu của cha vì có nỗi khổ khác, hắn không hề suy nghĩ tại sao Thượng Linh Tuyết luôn đứng xa nhìn hắn. Lòng tự tôn của hắn không cho phép hắn tin rằng một gã trạch nam bình thường như Vương Hủ có thể cạnh tranh và thắng hắn trong tình yêu.
Kết quả là gã này hứng cao bừng bừng, đắc ý như gió xuân... hoàn toàn không biết mình sắp gặp tai nạn.
Theo một nghĩa nào đó, nói là tai nạn cũng không đúng, mà nên gọi là "bi kịch" thì đúng hơn. Bởi vì hai phần tử nguy hiểm khác đã đến gần Las Vegas, đó chính là Miêu Gia và Tề Băng. Chuyến bay lẽ ra phải cất cánh cuối cùng đã cất cánh sau khi Vương Hủ gia nhập đội nhảy dù Elvis Presley không lâu, cho nên bọn họ tới sớm hơn Vương Hủ một chút.
Xem ra trò đùa của ông trời đã ngừng ở đây, hoặc có thể nói trò đùa của ông trời mới vừa bắt đầu, chỉ có điều đối tượng lần này đổi lại là Castillian...
...
"Ta nói lại lần nữa. Đầu tiên kéo cái màu vàng bên tay phải, nếu không mở ra thì kéo tiếp cái màu đỏ bên tay trái..."
Lúc này, Vương Hủ hết sức căng thẳng. Hắn không có thứ năng lực của Tề Băng để từ từ đáp xuống, trước giờ lại không có bất cứ kinh nghiệm nhảy dù nào, chẳng may cứ vậy nhảy xuống rồi đi tong thì sẽ ứng với câu "tung người nhảy múa vì hồng nhan".
Cả đám Elvis Presley vẫn không nghiêm túc: "Đúng vậy đó anh bạn! Hà hà, ngươi mặc bộ đồ này không tệ đâu."
Vương Hủ lại hỏi: "Nếu khi ta ở trên trời... ý ta là, vì quá căng thẳng mà kéo cái màu đỏ trước, thì sẽ thế nào?”
"Ồ, thì ngươi sẽ bị cuốn lại như một cái hamburger, sau đó rơi thẳng xuống địa ngục! Ha ha ha ha!”
Vương Hủ nuốt một ngụm nước miếng. Mọi người trong khoang máy bay hưng phấn lạ thường, chỉ có hai chân hắn phát run...
Bấy giờ, Las Vegas đã về đêm. Ở kinh đô giải trí của thế giới, mỗi ngày đều trôi qua như lễ hội. Màn hình lớn trên quảng trường đang thông báo: "Thưa các vị du khách, dự kiến một tiếng đồng hồ nữa, khoảng chín giờ, "Người bay trong không trung Elvis Presley" đến từ quê hương của Elvis Presley, thành phố Nashville bang Tennessee, sẽ biểu diễn màn nhảy dù biểu diễn trên không đã nổi danh từ lâu trong lịch sử Las Vegas của chúng ta. Chúng ta hãy cùng chờ đợi một buổi tối điên cuồng mà các Elvis Presley sẽ mang lại!"
Miêu Gia nhún vai, trả lời: "Đương nhiên là tiếp tục chờ, xem thử chiếc máy bay bị hủy vào giờ chót chừng nào bay lại."
"Rốt cuộc Vương Hủ đã lên máy bay gì vậy?"
"Ha ha! Dù là máy bay gì thì hắn vẫn sẽ xuất hiện ở lễ cưới, bởi vì đây là vận mệnh..."
Mà lúc này, Vương Hủ đang ở trên máy bay với vẻ hoảng sợ. Hai mươi mấy người hành khách trước mắt hắn đều là Elvis Presley...
"À, cho ta hỏi, ta cũng phải thay loại đồ này sao?"
"Ồ, trừ khi ngươi muốn trần truồng nhảy xuống máy bay. Ha ha ha ha!" Vị hành khách ngồi cạnh Vương Hủ cười om sòm không thôi.
Vương Hủ cảm thấy không ổn, hình như chỉ cần hắn không thay đồ thì mấy thằng cha này sẽ lột sạch hắn rồi ném xuống: "Ta muốn biết... chuyện gì sẽ xảy ra?"
"Ha ha ha! Nhìn kìa, người mới hơi sợ rồi! Ha ha ha ha!" Mọi người lại cười to một trận.
Vương Hủ càng lúc càng cảm thấy lạnh gáy. Mấy thằng cha này tuổi tác từ ba mươi tới năm mươi, có người da đen, người da trắng, người Ả Rập, toàn bộ đều mặc đồ mô phỏng Elvis Presley. Ai nấy đều vui phơi phới, chỉ có hắn không biết xảy ra chuyện gì.
"Anh bạn, lần đầu luôn hơi căng thẳng. Ngươi đừng sợ, bọn ta sẽ dạy ngươi." Tuy bọn họ tỏ ra thân thiện nhưng Vương Hủ lờ mờ cảm nhận được một thứ nguy cơ.
"Thưa các ngài, có phải chiếc máy bay này bay tới Las Vegas không?" Vương Hủ hỏi dò. Hắn rất sợ ông trời lại chơi đùa hắn.
"Đương nhiên rồi! Nếu không thì ngươi định đi đâu? Địa ngục hả? Ha ha ha ha!" Tên này nói xong thì đập tay với "Elvis Presley béo" bên cạnh hắn.
Những người trên máy bay này đều tỏ ra hưng phấn khác thường. Bầu không khí trở nên quái đản không thể nói thành lời.
Vương Hủ xác định được mục đích nên cũng an tâm hơn, bất kể xảy ra tình huống nào thì hắn vẫn dư dả đối phó với đám người không có linh thức này.
"Đúng rồi, anh bạn trẻ! Vì sao ngươi lại giơ bảng xin đi nhờ máy bay ở sân bay?"
"Haiz, bạn gái ta muốn làm đám cưới ở Las Vegas nhưng không phải lấy ta, đã vậy chuyến bay bị hoãn."
"Này, các bạn! Bọn ngươi nghe hắn nói gì chứ?"
Đám người đó càng tỏ ra sôi nổi hơn, như thể đây là một chuyện tốt.
"Ha ha ha! Từ năm 1992 tới nay, ta chưa từng nghe chuyện kịch tính như vậy!" Một người râu ria, trông có vẻ hơi lớn tuổi nói.
Người có mái tóc kiểu nổ tung mời Vương Hủ lên máy bay khều vai Vương Hủ rồi nói: "Này nhóc! Ngươi tới đúng chỗ rồi, năm 1992 có một thằng nhóc gọi là Jack, hắn cũng đi nhờ máy bay của "đội nhảy dù Elvis Presley", sau đó nhảy từ trên bầu trời Las Vegas xuống cướp lại bạn gái Betsy của hắn từ trong tay Tommy Korman. Đây là vận mệnh! Anh bạn trẻ! Đây là Vận mệnh!”
Vương Hủ nghe mà đầu đầy sương mù. Chỉ có điều hắn nghe rõ năm chữ "đội nhảy dù Elvis Presley" nên mới hiểu rằng hắn cũng phải mặc bộ đồ Elvis Presley nhảy xuống khi máy bay tới bầu trời Las Vegas…
(Nếu bạn đọc cũng đầu đầy sương mù thì hãy tham khảo bộ phim "Honeymoon in Vegas" của Nicolas Cage năm 1992! - Lời tác giả
Áp phích phim Honeymoon in Vegas, với Nicolas Cage vai Jack ở bên trái, Sarah Jessica Parker vai Betsy ở giữa và James Caan vai Tommy Korman ở bên phải. Sau lưng cả ba là đội nhảy dù Elvis Presley.)
Lời kể chia làm hai, lại nói đến khách sạn Treasure Island lúc này.
Trần Mẫn đang giúp Thượng Linh Tuyết chuẩn bị những công đoạn cuối cùng. Váy cưới trắng xinh đẹp đã được khoác lên người nàng, cặp vai trắng nõn, mái tóc dài quấn lên, má hồng ướt át... Mặc dù kiểu trang điểm cô dâu khiến nàng đẹp đến mức khiến người ta không thể nhìn thẳng nhưng trên mặt nàng đầy vẻ buồn rầu.
"Vương Hủ... hắn có đến không?"
Lần này, Trần Mẫn lại nói như điều đáng để suy nghĩ: "Ta cho rằng hắn chắc chắn sẽ tới!"
Ở một phía khác của khách sạn, Castillian cũng đang chờ xuất phát. Đêm nay, hắn bỏ ra rất nhiều tiền chuẩn bị một hôn lễ trong không gian sang trọng trên sân thượng khách sạn Treasure Island.
Trước đây, có thể nói hắn là một tay ăn chơi. Quả thật hắn là một người đàn ông mà phụ nữ rất thích, vả lại hắn rất giàu. Thế mà trên thế giới này có một loại lí luận kì quái: Thứ không có được mới là thứ tốt nhất.
Vì vậy, Castillian điên cuồng muốn có Thượng Linh Tuyết vì cô gái này không nhào vào lòng hắn như bao cô gái khác. Cho tới hôm nay, nàng vẫn cự tuyệt hắn từ ngoài ngàn dặm, khiến hắn nổi lên dục vọng muốn chinh phục. Hắn bỏ qua Thượng Linh Tuyết mà trực tiếp tìm Thượng Vệ Quốc để thương lượng chuyện cưới hỏi, vốn chỉ muốn gây áp lực tới một mức nào đó. Không ngờ đối phương lại đồng ý, điều này làm Castillian mừng như điên. Thời gian hắn giữ hình tượng thân sĩ không còn dài, chỉ cần hôn lễ kết thúc và hắn có được thứ hắn muốn thì hắn sẽ tiếp tục mất đi hứng thú với cô gái này. Sau đó chỉ cần một thủ tục ly hôn đơn giản, một luật sư ly hôn ưu tú, hắn có thể tiếp tục cuộc sống quý tộc độc thân.
Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn, sự tự tin bị bành trướng khiến hắn không nhìn thấy sự tồn tại của một biến số là Vương Hủ. Hắn không hề biết Thượng Linh Tuyết đồng ý kết hôn theo yêu cầu của cha vì có nỗi khổ khác, hắn không hề suy nghĩ tại sao Thượng Linh Tuyết luôn đứng xa nhìn hắn. Lòng tự tôn của hắn không cho phép hắn tin rằng một gã trạch nam bình thường như Vương Hủ có thể cạnh tranh và thắng hắn trong tình yêu.
Kết quả là gã này hứng cao bừng bừng, đắc ý như gió xuân... hoàn toàn không biết mình sắp gặp tai nạn.
Theo một nghĩa nào đó, nói là tai nạn cũng không đúng, mà nên gọi là "bi kịch" thì đúng hơn. Bởi vì hai phần tử nguy hiểm khác đã đến gần Las Vegas, đó chính là Miêu Gia và Tề Băng. Chuyến bay lẽ ra phải cất cánh cuối cùng đã cất cánh sau khi Vương Hủ gia nhập đội nhảy dù Elvis Presley không lâu, cho nên bọn họ tới sớm hơn Vương Hủ một chút.
Xem ra trò đùa của ông trời đã ngừng ở đây, hoặc có thể nói trò đùa của ông trời mới vừa bắt đầu, chỉ có điều đối tượng lần này đổi lại là Castillian...
...
"Ta nói lại lần nữa. Đầu tiên kéo cái màu vàng bên tay phải, nếu không mở ra thì kéo tiếp cái màu đỏ bên tay trái..."
Lúc này, Vương Hủ hết sức căng thẳng. Hắn không có thứ năng lực của Tề Băng để từ từ đáp xuống, trước giờ lại không có bất cứ kinh nghiệm nhảy dù nào, chẳng may cứ vậy nhảy xuống rồi đi tong thì sẽ ứng với câu "tung người nhảy múa vì hồng nhan".
Cả đám Elvis Presley vẫn không nghiêm túc: "Đúng vậy đó anh bạn! Hà hà, ngươi mặc bộ đồ này không tệ đâu."
Vương Hủ lại hỏi: "Nếu khi ta ở trên trời... ý ta là, vì quá căng thẳng mà kéo cái màu đỏ trước, thì sẽ thế nào?”
"Ồ, thì ngươi sẽ bị cuốn lại như một cái hamburger, sau đó rơi thẳng xuống địa ngục! Ha ha ha ha!”
Vương Hủ nuốt một ngụm nước miếng. Mọi người trong khoang máy bay hưng phấn lạ thường, chỉ có hai chân hắn phát run...
Bấy giờ, Las Vegas đã về đêm. Ở kinh đô giải trí của thế giới, mỗi ngày đều trôi qua như lễ hội. Màn hình lớn trên quảng trường đang thông báo: "Thưa các vị du khách, dự kiến một tiếng đồng hồ nữa, khoảng chín giờ, "Người bay trong không trung Elvis Presley" đến từ quê hương của Elvis Presley, thành phố Nashville bang Tennessee, sẽ biểu diễn màn nhảy dù biểu diễn trên không đã nổi danh từ lâu trong lịch sử Las Vegas của chúng ta. Chúng ta hãy cùng chờ đợi một buổi tối điên cuồng mà các Elvis Presley sẽ mang lại!"
/598
|