Quý Nữ Yêu Kiều

Chương 34 - Chương 34

/34


Mấy ngày này Sở Trí An đều không hồi phủ, nhưng kể cả như thế, những chuyện đã xảy ra trong phủ không hẳn không nắm được, chuyện về Hòa Linh lại càng thêm rõ ràng. Vốn định tính qua ngày sinh thần của Tổ phụ sẽ qua thăm Hòa Linh, kết quả lại đột ngột phát sinh chuyện này. Lý Hiển gặp chuyện, mà trong phủ này người có ân oán với đệ ấy chỉ có mình Hòa Linh. Hơn nữa, quả thật muội ấy cũng có đi ra ngoài, nhưng một nữ tử mảnh mai, bên cạnh còn có cả Lâm Dĩnh Chi, thì có thể làm được gì chứ?

Tuy Lâm Dĩnh Chi là người đơn thuần thì cũng chưa chắc có thể giấu diếm giúp muội ấy! Sở Trí An nắm tay thành quyền, hắn mang theo gã sai vặt đi vào viện Hòa Linh, vừa vặn thấy đèn trong phòng vẫn sáng, liền bảo thuộc hạ tiến lên gõ cửa.

Xảo Âm đi ra, vửa thấy người đến liền có chút kinh ngạc, nhưng ngay lập tức liền trở về phòng bẩm báo, lúc này Hòa Linh đang ghé vào trên giường đọc sách, hai chân rung rung, tiếng chuông vui tai không ngừng phát ra, khẽ hỏi:

“Có việc gì?”

“Bẩm tiểu thư, nhị thiếu gia cầu kiến.”

Hòa Linh cười nhạo một tiếng, cũng không ngẩng đầu, trực tiếp đáp: “Kinh thư học được đều bị chó ăn sạch rồi? Đêm hôm khuya khoắc lại cầu kiến đường muội, đúng là rảnh rỗi quá nhỉ, bảo hắn ta lăn xa một chút!”.

Xảo Âm không truyền đạt lại nguyên trạng, chỉ uyển chuyển cự tuyệt, Trí An đụng phải tổ kiến lửa cũng từ chối cho ý kiến, liền quay trở về phòng.

Hắn không hề biết, Thôi Ngọc đứng ở cách đó không xa đã thu vào mắt hết thảy, chờ đến khi Trí An trở về phòng, mới chạy đến bẩm báo Lão tướng quân. Ông trầm tư hỏi: “Hắn đến gặp Ngũ nha đầu?”

Thôi Ngọc rõ ràng lưu loát đáp: “Vâng!”

Sau khi Thôi Ngọc đi ra ngoài, Lão tướng quân liền quay sang nói với Thôi tổng quản bên cạnh: “Ngươi cảm thấy, có thể là Ngũ nha đầu làm hay không?”. Khả năng này cũng không phải không có. Có điều Lão tướng quân lại cảm thấy, mặc dù có, nhưng khả năng ấy vô cùng nhỏ. Dù sao con bé cũng chỉ là một tiểu nha đầu chưa đến tuổi cập kê.

Thôi tổng quản cũng có cùng ý tưởng này, liền thưa: “Nô tài cảm thấy một tiểu nữ tử như Ngũ tiểu thư, chưa hẳn đã làm ra chuyện này. Có lẽ nhị thiếu gia qua đó đơn thuần chỉ vì muốn thăm muội muội thôi!”.

Lão tướng quân gật đầu, ngón tay co vào duỗi ra như có như không, rồi nói: “Ngươi cũng phải để ý đến con bé một chút, tính tình nó có hơi nóng nảy, miễn phát sinh ra sự tình không đáng có. Mà dường như Lục công tử đối với con bé không tệ, nhưng không biết, bọn họ đã quen nhau lúc nào!”.

Thôi tổng quản chỉ ngoan ngoãn đáp vâng.

Hôm sau.

Hòa Linh ngủ một mạch đến hừng đông, có điều hình như lúc này cũng không còn sớm nữa, nàng lấy khăn lau nước miếng, rồi vươn tay gọi: “Xảo Âm!”.

Xảo Âm vội vàng vào trong hầu hạ tiểu thư thay quần áo rửa mặt: “Tiểu thư, hôm qua lúc cô ngủ, phu nhân sai người đưa đến mấy lọ hương cao, cùng với vài món đồ nữ tử thường dùng. Phu nhân còn nói đây là đồ mà Cữu lão gia tặng cho cô!”

Hòa Linh cười tủm tỉm: “Cữu cữu đưa sao?”

Xảo Âm gật đầu. Hòa Linh tò mò đến xem, quả nhiên là đồ hiếm, ở kinh thành khó mà mua được, cô nương gia nào cũng đều thích cả. Nàng mở một lọ nước hoa hồng ra, nhẹ nhàng đồ lên cổ tay một ít, mùi hương hoa hồng lập tức tỏa ra thơm ngát, Hòa Linh cảm khái: “Cữu cữu vẫn dụng tâm như vậy!”.

Nhắc đến người cậu này, kiếp trước Hòa Linh cũng không thân cận, nhưng xem ra, tiếp xúc với có mục đích rõ ràng như thế mới là thoải mái nhất. Người khác ấp ủ mưu quyền, mưu cầu danh lợi, nhưng lại trưng ra dáng vẻ đạo đức nhân nghĩa, đầy giả tạo. Nhưng cữu cữu nàng thì lại không như thế, ông chính là một tiểu nhân, nếu ta không dùng được ngươi, ta sẽ không để ý đến ngươi. Hai ta chẳng có liên quan gì; Nhưng là nếu như ta cảm thấy ta có thể sử dụng được nên đầu tư bao nhiêu, thì một chút cũng không keo kiệt. Hơn nữa...... Hết thảy đều vì tiền, chân lý của ông chính là có tiền là có tất cả, không có việc gì khó chỉ sợ không có tiền.

Một đứa cháu ngoại xinh đẹp như hoa vẫn đáng giá để đầu tư, hơn nữa, ông tặng những thứ này cho nàng, với mục đích cuối cùng là muốn tuyên truyền, nàng dùng mà thích chẳng phải phải sẽ giới thiệu cho người khác mua hay sao đến lúc đó cửa hàng của ông sẽ bán được nhiều hàng, thu thêm được lợi nhuận.

“Được rồi, lúc về sẽ xem sau, đoán chừng, nếu không đi qua thỉnh an, thì mặt Tổ mẫu sẽ xịu xuống mất!”. Hòa Linh vỗ vỗ tay, mỉm cười để Xảo Nguyệt chỉnh trang y phục, nha đầu này khéo tay, nhưng cho tới bây giờ cũng không làm gì quá mức cả, một thân hồng y, búi tóc đơn giản, đồ trang sức tinh xảo, như vậy mới càng thêm hài hòa, cũng giảm bớt tính công kích của tiểu thư nhà mình. Đương nhiên, làm vậy tựa hồ tiểu thư lại càng thêm đẹp mắt.

Thời tiết hôm nay cũng đã ấm hơn, thi thoảng mới có chút gió, nhưng không giá buốt lắm, mọi người đều đã cất hết áo choàng đi, duy chỉ có Hòa Linh không giống như thế, vẫn một thân áo choàng đỏ, lúc gặp gió còn lấy mũ trùm lên đầu, dáng vẻ tinh xảo diễm lệ kia quả thực khiến người khác phải đui mù.

Hòa Linh xuyên qua hành lang thật

/34

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status