Thanh âm này Linh Thứu nghe có chút quen tai, Việt An? Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, trong mắt Linh Thứu lóe lên lãnh ý.
Nguyên Cần và Sơ Vân nhìn Linh Thứu trong nháy mắt sắc mặt trở nên lạnh mặt, thấp giọng trưng cầu ý kiến nói, "Vương, có muốn hay không thuộc hạ..."
Nữ tử có thể đi vào hoàng cung, thân phận nhất định không thấp, với lại hôm nay là ngày các nước đến chúc mừng, cái gọi là người tới là khách, không thể gây ra động tĩnh quá lớn, nhưng các nàng là người của Vương quỷ, không hề bị quy đinh trong hoàng thất trói buộc, huống chi lời nói của hai nữ nhân kia cũng thực là cuồng vọng, địa bàn của các nàng? Giọng quả là không nhỏ a! Tin tưởng trình độ sủng ái của Hoàng Thượng đối với Vương của các nàng, nếu như nghe được lời của hai nữ nhân này quả quyết cũng sẽ không lưu tình.
Linh Thứu giơ tay lên chặn lại lời các nàng định nói, môi ngoắc lên, lại là không có cười, "Không cần để ý đến bọn họ."
Nguyên Cần và Sơ Vân lên tiếng đáp lại, nhưng mà chân mày vẫn không có giản ra, mà bóng người Đông Phương Y Lan và Đông Phương Y Liên rất nhanh liền xuất hiện ở trong tầm mắt Linh Thứu, hai tỷ muội cũng là nháy mắt liền thấy được một dáng người tinh lệ ở trung tâm đám người cung nữ và thái giám đang bao quanh kia. Đông Phương Y Liên âm thanh sắc bén kêu lên, "Là ngươi!"
Đông Phương Y Lan sắc mặt cũng không được khá lắm, hôm đó sợ hãi bên bờ tử vong chỉ trong chớp mắt lướt qua trong lòng nàng, hận ý cũng theo đó mà bị kích thích ra.
Linh Thứu nhàn nhạt nhìn các nàng một cái, cũng không có phản ứng gì, chẳng qua là chuyển thân muốn đi.
Nguyên Cần và Sơ Vân cũng là lạnh lùng trừng mắt nhìn hai tỷ muội Đông Phương đang kêu la om sòm một cái, bước theo Linh Thứu, không quy củ!
Các nàng không muốn so đo, Đông Phương Y Liên và Đông Phương Y Lan nhưng chưa chắc muốn bỏ qua cho các nàng, "Đứng lại!" Đông Phương Y Liên la một tiếng, cùng Đông Phương Y Lan bước nhanh mà đi tới bên cạnh Linh Thứu, lần nữa xác nhận một phen, lúc này mới cắn răng nói, "Quả nhiên là ngươi!"
Thừa dịp Đông Phương Y Liên đặt câu hỏi, Đông Phương Y Lan thoáng nhìn xem Linh Thứu sau lưng vây quanh một đống người, sau đó sắc mặt liền đen, "Ngươi lừa gạt chúng ta! Ngươi nói ngươi là tới Tề Dự quốc tìm người, không phải vào cung chúc mừng tân đế!"
Kiểu cách như vậy, vừa nhìn chính là dáng điệu của phi tử hậu cung, hiển nhiên nàng ta đã vào cung sớm hơn các nàng một bước, nếu như sớm biết nàng ta vào cung cùng các nàng là địch, không nói các nàng, chính là đại ca cũng sẽ không bỏ qua nàng ta! Đáng ghét chính là nàng ta lại dám gạt các nàng! Còn để cho nàng ta cùng các nàng đồng hành một đoạn đường dài như vậy!
Đông Phương tỷ muội thái độ đối với Linh Thứu trực tiếp chọc giận Nguyên Cần, Sơ Vân, cùng với đám người sau lưng Linh Thứu.
"To gan! Ai cho các ngươi lá gan dám nói chuyện với Vương như vậy!" Nguyên Cần đã sớm không ưa các nàng kêu la om sòm trước mặt Vương, liền đi về lên phía trước cho Đông Phương Y Lan một bạt tai, tiếng vang lanh lãnh để cho Linh Thứu đều không khỏi vì Đông Phương Y Lan kêu đau.
Đông Phương Y Lan bị một cái tát này liền tỉnh mộng, ngay cả Đông Phương Y Liên cũng là một hồi sau mới phản ứng được, tức giận mà nhìn về phía mặt lạnh như băng Nguyên Cần và một bên cùng nàng một dạng lạnh như băng Sơ Vân, "Các ngươi! Các ngươi mới to gan! Các ngươi có biết chúng ta là ai không! Một ả nha hoàn như ngươi lại dám đánh tỷ tỷ ta!"
"Ngươi dám đánh ta! Ngươi có tin hay không ta để cho Hoàng Thượng các ngươi chém đầu ngươi!" Đông Phương Y Lan lấy lại tinh thần, bụm mặt hung tợn mà nhìn Nguyên Cần.
Mà lời các nàng vừa ra, nha hoàn thái giám phía sau Linh Thứu không khỏi cười lạnh, chính là nha hoàn thì sao? Nên biết, bây giờ toàn bộ hậu cung trừ Hoàng Thượng, Hoàng Hậu và Thái hậu, Thiệu Lỗi, Thiệu Ngôn ra, Nguyên Cần và Sơ Vân này 'Chính là hai nha hoàn' quyền lực lớn nhất đấy.
Đông Phương Y Liên thấy ánh mắt bọn họ xem thường, tức giận cả người đều phát run, chỉ hướng Linh Thứu, nhưng mà nàng chưa kịp nói chuyện liền lại là một tiếng thét chói tai, lần này là Sơ Vân, Sơ Vân đem ngón tay Đông Phương Y Liên liền bẻ gãy, mặc kệ nàng ta gào khóc la lối, lạnh giọng nói, "Thu hồi móng vuốt của ngươi! Lại để cho ta thấy ngươi không quy củ ta liền phế cả hai tay ngươi!"
"A!! Ngón tay của ta! Buông, buông, buông tay! Ngươi! Ngươi! Các ngươi sao dám như thế! Các ngươi hiếp người quá đáng! Nếu như Hoàng Thượng các ngươi biết nhất định sẽ không bỏ qua các ngươi!"
Linh Thứu phía sau, mở to đôi mắt sáng ngời xem Nguyên Cần, lại nhìn qua Sơ Vân, suy nghĩ một chút các nàng trong ngày thường ôn nhu như vậy, không nghĩ tới các nàng lại có một mặt nóng nảy như vậy nha, như vậy không tốt, không tốt...
"Nguyên Cần, Sơ Vân!" Linh Thứu cuối cùng vẫn là lên tiếng, la rầy các nàng một tiếng, ngay tại lúc Đông Phương tỷ muội hai người bắt đầu thở mũi trợn mắt, cầm tay Nguyên Cần và Sơ Vân, "Các ngươi cũng thật là, đối phó người da mặt dày cần muốn tự mình động thủ sao? Nhẹ nhàng chút, tay đều đánh đỏ rồi nè!"
Một câu nói suýt nữa đem Đông Phương tỷ muội tức đến thổ huyết, đúng rồi, không có chủ tử bày mưu đặt kế, nha hoàn làm sao có gan lớn làm liều như vậy! Lần trước nàng ta liền hại các nàng mất sạch mặt mũi, lần này lại còn khi dễ các nàng như vậy! thù này coi như là kết lớn!
Nguyên Cần và Sơ Vân thấy sắc mặt của hai tỷ muội Đông Phương này càng thêm bất thiện, bộ dáng kia giống như là phải đem Linh Thứu ăn tươi nuốt sống mới được, hai tay nắm thành đấm nắm thật chặt, trong mắt lộ ra sát ý, quả thật có vài người chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Rốt cuộc là ai hiếp người quá đáng trước? Bọn họ không để ý đến các nàng, là tự các nàng chặn đường trước, còn dám vô lễ với Vương không tiếc lời nhục mạ! Nếu không phải Vương ra hiệu, bọn họ đã lấy mạng hai nàng ta từ lâu rồi.
Linh Thứu trấn an vỗ lên vai hai người Nguyên Cần và Sơ Vân đang đứng trước che chở nàng, nhìn về phía hai tỷ muội Đông Phương hia đang xù lông, có lòng tốt mà cười một tiếng, "Hai vị đừng nổi giận a, mặc dù các ngươi đã từng hạ độc ta không thành, nhưng ta cũng không phải loại người thù dai, có thù tại chỗ sẽ liền trả hết."
Linh Thứu không nói chuyện này còn tốt, nói ra hai người lại là tức giận không thể dừng, nhưng hết lần này tới lần khác đúng là các nàng trước đó từng đối với nàng ta hạ độc qua, trong lúc nhất thời không tiện phản bác.
Không chỉ các nàng tức giận, Nguyên Cần và Sơ Vân sắc mặt cũng khó coi, sớm biết các nàng còn có tiền án, mới vừa rồi bọn họ xuống tay nên nặng hơn nữa, dám hạ độc Vương của bọn họ! Gan quá lớn mà...
Linh Thứu lại thật giống như không quan để bụng nhún vai một cái, hiếm có tấm lòng tốt giải thích nói, "Chuyện đã qua cũng thôi đi, nhưng ta đúng là đến tìm người, ta tới tìm phu quân ta." Chỉ bất quá phu quân của nàng chính là Tân Đế Tề Dự quốc trong miệng của các nàng nha.
"Ta cũng quả thật không phải tới chúc mừng Tân đế lên ngôi." Linh Thứu tiếp tục nói, đều là phu thê, chúc mừng chẳng phải lộ vẻ phân rõ quá sao? "Cho nên ta không có lừa gạt các ngươi."
Linh Thứu rộng lượng đem chuyện xưa bỏ qua, nói chân thành thâm ý, hai tỷ muội Đông Phương nhìn nhau, cuối cùng hồ nghi mà nhìn qua Linh Thứu, chẳng qua là giọng vẫn không tốt, "Ngươi thành thân rồi? Vậy ngươi làm sao sẽ xuất hiện ở chỗ này! Nơi này há là địa phương ngươi có thể tới!"
Linh Thứu nháy mắt một cái, "Phu quân ta ở nơi này nha, ta tự nhiên cũng ở chổ này."
Đông Phương tỷ muội nghe vậy, tự nhiên nhận định Linh Thứu là thê tử của một vị trọng thần nào đó, tin tức như vâyh đối với các nàng mà nói không thể nghi ngờ là có lợi vô cùng, thứ nhất là ít đi một địch thủ, thứ hai, tương lai nếu như các nàng lấy được sủng ái của tân đế, muốn đối phó nữ nhân của một tên đại thần còn là việc khó sao?
Linh Thứu đem vẻ mặt của các nàng thu vào đáy mắt, lại tuôn ra một cái tin tức nặng ký, "Với lại ta nghe phu quân ta nói a, yến hội lần này, Hoàng Thượng cũng có ý chọn phi, bất quá Hoàng Hậu là đố phụ trong truyền thuyết, cho nên Hoàng Thượng nhiều nhất cũng chỉ nạp một vị phi tử làm một chút hình dáng mà thôi, ai, cũng không biết cuối cùng ai sẽ là người may mắn này đây, nghe nói lần này mỹ nhân cũng không ít nha!"
Linh Thứu lúc nói đến Hoàng Hậu là đố phụ còn làm ra bộ dáng rất đáng sợ, Đông Phương Y Liên và Đông Phương Y Lan dĩ nhiên sẽ không tin Linh Thứu hoàn toàn, nhưng mà độ sủng ái của Tề Dự quốc Hoàng Thượng đối với Hoàng Hậu, các nàng cũng nghe nói không ít.
Với lại hậu cung tới bây giờ quả thật chỉ có một mình Hoàng Hậu, các nàng cũng đã nghe nói qua thời điểm Lãnh Mộ Hàn còn là Thái Tử, tiên hoàng từng ban cho Lãnh Mộ Hàn khá nhiều đại gia khuê tú, nhưng cuối cùng những nữ tử kia đều không được lưu lại, trong đó còn có mấy người nữ tử chết có chết, hủy dung có hủy dung, thắng bại xếp hạng cũng có hai cái, nếu mà có nội tình, như vậy Hoàng Hậu kia nhất định không phải đèn cạn dầu.
"Ngươi lời này là có ý gì, còn nữa, ngươi nói Hoàng Hậu nương nương như vậy sẽ không sợ chúng ta tố cáo sao?" Đông Phương Y Lan thẳng tắp mà nhìn Linh Thứu.
"Tố cáo đối các ngươi có chỗ tốt sao? Ta đối Hoàng Hậu không có uy hiếp, nhưng các ngươi cũng không giống nha, ngươi cảm thấy Hoàng Hậu sẽ tin tưởng ai đây? Sẽ giúp ai? Đến lúc đó Hoàng Hậu nếu như mượn cơ hội này diệt trừ các ngươi, đó cũng là chuyện dễ dàng."
Lời này có đạo lý, mà lời Linh Thứu cũng càng làm cho hai tỷ muội Đông Phương sờ không rõ, "Vậy ngươi nói cho chúng ta những cái này là ý gì!"
"Không có ý gì, chẳng qua là cảm thấy..." Linh Thứu nhìn Đông Phương Y Lan, nói ra một chút lại dừng một chút, lại nhìn mắt Đông Phương Y Liên, "Ta với các ngươi hữu duyên, thà giúp một trong hai ngươi đoạt được sủng ái của Hoàng Thượng, còn hơn giúp người ta không quen, từ đây mọi người coi như là đồng minh, chiếu ứng lẫn nhau, chẳng phải là rất tốt sao?"
"Một người trong chúng ta?" Đông Phương Y Liên nhẹ nhàng mà lập lại một lần, liếc nhìn tỷ tỷ mình, mà Đông Phương Y Lan cũng là nhìn về phía muội muội mình, lại đều không có nói gì.
Linh Thứu không quan tâm các nàng nghĩ gì coi như chuyện đương nhiên mà nhún vai một cái, "Đúng vậy, dù sao các ngươi cũng là thân tỷ muội, nhất vinh câu vinh, ai làm phi tử của Hoàng Thượng cũng không sao cả, chẳng lẽ không đúng sao?"
"Dĩ nhiên!" Đông Phương Y Lan và Đông Phương Y Liên nhìn như không do dự mà gật đầu một cái, nhưng mà trong lòng cũng không khỏi hy vọng người kia là bản thân, không có người nào nguyện ý mượn ánh sáng của người khác, ai không hy vọng hào quang bao phủ ở trên người là chính mình?
Linh Thứu cười một tiếng, tựa hồ rất hài lòng câu trả lời của các nàng, sau đó chú ý nhìn Đông Phương Y Lan từ trên xuống dưới đánh giá một vòng, "Thật ra ta rất coi trọng Đông Phương Y Lan ngươi đấy, Hoàng Thượng a~~." Nói đến đây, Linh Thứu đến gần bên tai Đông Phương Y Lan nhẹ nhàng nói ra, "Thích lớn nga!" Linh Thứu nói xong liếc mắt nhìn Đông Phương Y Lan, ánh mắt hết sức ái muội.
"Đến lúc đó, ngươi liền dựa theo lời ta vừa mới nói cho ngươi mà làm, Hoàng Thượng nhất định sẽ cưng chìu ngươi!" Linh Thứu mặt đầy khẳng định nói, "Nếu như ngươi trở thành nữ nhân của Hoàng Thượng, tin tưởng muội muội ngươi cũng sẽ vì ngươi cao hứng, từ nay về sau còn có thể mượn hào quang của ngươi nha, đúng không Y Liên."
Đông Phương Y Liên không có nghe được Linh Thứu nói ở bên tai Đông Phương Y Lan là gì, nhưng mà từ trong lời nói Linh Thứu lúc sau này không khó nghe được nàng ta quyết định giúp Đông Phương Y Lan, trong lòng có chút không thoải mái, mượn hào quang của tỷ tỷ sao? Đông Phương Y Liên bàn tay giấu ở trong tay áo, lúc này ngón tay đã siết chặc không ít.
Linh Thứu nói xong, vỗ lên vai Đông Phương Y Lan một cái, liền dẫn nha hoàn bọn thị vệ rời đi, cho đến rời đi một khoảng cách khá xa, Nguyên Cần không nhịn được mở miệng nói, "Vương, người thật muốn giúp nàng ta?"
Nguyên Cần vừa hỏi ra, Sơ Vân cũng lập tức dựng lỗ tai lên, Linh Thứu nhìn dáng vẻ đầy tò mò của các nàng, không khỏi bậc cười, "Giúp nàng ta? Các ngươi biết ta nói gì với nàng ta không?"
"Là cái gì?" Sơ Vân liền từ nữ sát thủ lãnh khốc hóa thân làm bảo bảo đầy tò mò.
"Ta nói, 'Hoàng Thượng, thích lớn nga!'" Linh Thứu sống động mà đem lời nàng mới vừa nói lại nói một lần, Nguyên Cần và Sơ Vân nhớ lại biểu tình và ánh mắt của Linh Thứu lúc đó, liền chưa phản ứng lại, thì sau lưng bọn nha hoàn thái giám thị vệ cũng đều rối rít đỏ mặt.
"Nhưng mà, không thể a? Vương không phải để cho nàng dựa theo ngài nói mà làm sao? Làm cái gì a?" Nguyên Cần còn là không rõ ràng lắm.
Linh Thứu nhíu mày, "Ân ừh ~ đúng vậy, làm gì a?" Ngẩng đầu nhìn trời một chút, sau đó nghênh ngang mà xoay người đi về phía tẩm cung của mình.
Nguyên Cần và Sơ Vân hai mắt nhìn nhau một cái, trong mắt đều là nghi ngờ, nhưng thần sắc của Vương hiển nhiên là muốn bản thân các nàng suy nghĩ.
Mà giờ khắc này hai tỷ muội Đông Phương gia vẫn còn đứng tại chổ, Đông Phương Y Lan cũng đang nghi ngờ giống như Nguyên Cần Vân Sơ, nàng ta(Linh Thứu) chỉ nói Hoàng Thượng thích lớn nga, sau đó nhìn nàng một cái, quả thật cũng không có nói gì khác nữa? Dựa theo nàng ta nói mà làm? Cuối cùng là làm gì a? Hay là nói nàng bỏ sót ám chỉ gì của nàng ta rồi?
Đông Phương Y Liên thấy tỷ tỷ đứng sửng đó, suy nghĩ sâu xa, cắn răng, đi lại gần, "Tỷ, mới vừa rồi nàng ta nói gì với tỷ vậy? Phải làm sao?"
Đông Phương Y Lan nghe được thanh âm quay đầu liếc nhìn Đông Phương Y Liên, đang muốn mở miệng, nhưng nghĩ lại lời Linh Thứu nói lại có chút ngượng ngùng nói ra, vì vậy liền lắc đầu một cái.
Mà cử động này của Đông Phương Y Lan ở trong mắt Đông Phương Y Liên, rõ ràng chính là không muốn nói cho nàng ấy biết, Đông Phương Y Liên vốn là trong lòng có chút ghen tị cùng không cam lòng liền giống như củi khô đụng phải ngọn lửa, lập tức bốc lên, "Tỷ, chúng ta là tỷ muội song sinh, từ nhỏ đến lớn chúng ta cái gì đều cùng nhau chia sẻ!"
"Ai nha tốt lắm tốt lắm, thật ra cũng không nói gì, liền nói, liền nói, Hoàng Thượng thích, thích lớn." Đông Phương Y Lan vừa nói xong, mặt không khỏi đỏ lên một chút, dù sao cũng là nữ nhi gia, phải nói dạng lời nói kỳ cục như vậy cũng không quá tốt, mà nàng đang đắm chìm trong thế giới yy của nàng, không có phát hiện muội muội nàng không thích hợp.
Lớn? Đông Phương Y Liên nhìn Đông Phương Y Lan như vậy, lập tức thì biết có ý gì, nhưng nàng mới không có tâm tư đi quản có xấu hổ hay không, nàng bây giờ chỉ muốn biết nữ nhân kia cuối cùng ở bên tai Đông Phương Y Lan nói cái gì? Rốt cuộc là phải làm sao!
"Tỷ, ngươi sẽ không là thật nghĩ một mình độc hưởng Hoàng Thượng chứ?"
"Muội nói gì!" Nghe vậy, Đông Phương Y Lan nhíu mày, cuối cùng phát hiện muội muội mình không thích hợp.
"Vậy tỷ nói cho ta biết, mới vừa rồi nữ nhân kia cuối cùng nói thế nào để cho tỷ làm cái gì?" Đông Phương Y Liên không thuận theo không buông tha nói, thanh âm cũng bắt đầu lớn hơn.
"Cái gì làm cái gì a? Chính là nói Hoàng Thượng thích lớn thôi!" Đông Phương Y Lan cũng giận, trong nháy mắt có chút lời nói không ngăn cản được.
"Cũng chỉ có cái này?" Hiển nhiên, Đông Phương Y Liên căn bản không tin.
"Đông Phương Y Liên muội cuối cùng có ý gì!"
"Muội có ý gì? Là tỷ có ý gì thì có! Tốt! Rất tốt! Đông Phương Y Lan, nếu tỷ đã bất nhân, như vậy thì chớ trách ta bất nghĩa!"
...
Nguyên Cần và Sơ Vân nhìn Linh Thứu trong nháy mắt sắc mặt trở nên lạnh mặt, thấp giọng trưng cầu ý kiến nói, "Vương, có muốn hay không thuộc hạ..."
Nữ tử có thể đi vào hoàng cung, thân phận nhất định không thấp, với lại hôm nay là ngày các nước đến chúc mừng, cái gọi là người tới là khách, không thể gây ra động tĩnh quá lớn, nhưng các nàng là người của Vương quỷ, không hề bị quy đinh trong hoàng thất trói buộc, huống chi lời nói của hai nữ nhân kia cũng thực là cuồng vọng, địa bàn của các nàng? Giọng quả là không nhỏ a! Tin tưởng trình độ sủng ái của Hoàng Thượng đối với Vương của các nàng, nếu như nghe được lời của hai nữ nhân này quả quyết cũng sẽ không lưu tình.
Linh Thứu giơ tay lên chặn lại lời các nàng định nói, môi ngoắc lên, lại là không có cười, "Không cần để ý đến bọn họ."
Nguyên Cần và Sơ Vân lên tiếng đáp lại, nhưng mà chân mày vẫn không có giản ra, mà bóng người Đông Phương Y Lan và Đông Phương Y Liên rất nhanh liền xuất hiện ở trong tầm mắt Linh Thứu, hai tỷ muội cũng là nháy mắt liền thấy được một dáng người tinh lệ ở trung tâm đám người cung nữ và thái giám đang bao quanh kia. Đông Phương Y Liên âm thanh sắc bén kêu lên, "Là ngươi!"
Đông Phương Y Lan sắc mặt cũng không được khá lắm, hôm đó sợ hãi bên bờ tử vong chỉ trong chớp mắt lướt qua trong lòng nàng, hận ý cũng theo đó mà bị kích thích ra.
Linh Thứu nhàn nhạt nhìn các nàng một cái, cũng không có phản ứng gì, chẳng qua là chuyển thân muốn đi.
Nguyên Cần và Sơ Vân cũng là lạnh lùng trừng mắt nhìn hai tỷ muội Đông Phương đang kêu la om sòm một cái, bước theo Linh Thứu, không quy củ!
Các nàng không muốn so đo, Đông Phương Y Liên và Đông Phương Y Lan nhưng chưa chắc muốn bỏ qua cho các nàng, "Đứng lại!" Đông Phương Y Liên la một tiếng, cùng Đông Phương Y Lan bước nhanh mà đi tới bên cạnh Linh Thứu, lần nữa xác nhận một phen, lúc này mới cắn răng nói, "Quả nhiên là ngươi!"
Thừa dịp Đông Phương Y Liên đặt câu hỏi, Đông Phương Y Lan thoáng nhìn xem Linh Thứu sau lưng vây quanh một đống người, sau đó sắc mặt liền đen, "Ngươi lừa gạt chúng ta! Ngươi nói ngươi là tới Tề Dự quốc tìm người, không phải vào cung chúc mừng tân đế!"
Kiểu cách như vậy, vừa nhìn chính là dáng điệu của phi tử hậu cung, hiển nhiên nàng ta đã vào cung sớm hơn các nàng một bước, nếu như sớm biết nàng ta vào cung cùng các nàng là địch, không nói các nàng, chính là đại ca cũng sẽ không bỏ qua nàng ta! Đáng ghét chính là nàng ta lại dám gạt các nàng! Còn để cho nàng ta cùng các nàng đồng hành một đoạn đường dài như vậy!
Đông Phương tỷ muội thái độ đối với Linh Thứu trực tiếp chọc giận Nguyên Cần, Sơ Vân, cùng với đám người sau lưng Linh Thứu.
"To gan! Ai cho các ngươi lá gan dám nói chuyện với Vương như vậy!" Nguyên Cần đã sớm không ưa các nàng kêu la om sòm trước mặt Vương, liền đi về lên phía trước cho Đông Phương Y Lan một bạt tai, tiếng vang lanh lãnh để cho Linh Thứu đều không khỏi vì Đông Phương Y Lan kêu đau.
Đông Phương Y Lan bị một cái tát này liền tỉnh mộng, ngay cả Đông Phương Y Liên cũng là một hồi sau mới phản ứng được, tức giận mà nhìn về phía mặt lạnh như băng Nguyên Cần và một bên cùng nàng một dạng lạnh như băng Sơ Vân, "Các ngươi! Các ngươi mới to gan! Các ngươi có biết chúng ta là ai không! Một ả nha hoàn như ngươi lại dám đánh tỷ tỷ ta!"
"Ngươi dám đánh ta! Ngươi có tin hay không ta để cho Hoàng Thượng các ngươi chém đầu ngươi!" Đông Phương Y Lan lấy lại tinh thần, bụm mặt hung tợn mà nhìn Nguyên Cần.
Mà lời các nàng vừa ra, nha hoàn thái giám phía sau Linh Thứu không khỏi cười lạnh, chính là nha hoàn thì sao? Nên biết, bây giờ toàn bộ hậu cung trừ Hoàng Thượng, Hoàng Hậu và Thái hậu, Thiệu Lỗi, Thiệu Ngôn ra, Nguyên Cần và Sơ Vân này 'Chính là hai nha hoàn' quyền lực lớn nhất đấy.
Đông Phương Y Liên thấy ánh mắt bọn họ xem thường, tức giận cả người đều phát run, chỉ hướng Linh Thứu, nhưng mà nàng chưa kịp nói chuyện liền lại là một tiếng thét chói tai, lần này là Sơ Vân, Sơ Vân đem ngón tay Đông Phương Y Liên liền bẻ gãy, mặc kệ nàng ta gào khóc la lối, lạnh giọng nói, "Thu hồi móng vuốt của ngươi! Lại để cho ta thấy ngươi không quy củ ta liền phế cả hai tay ngươi!"
"A!! Ngón tay của ta! Buông, buông, buông tay! Ngươi! Ngươi! Các ngươi sao dám như thế! Các ngươi hiếp người quá đáng! Nếu như Hoàng Thượng các ngươi biết nhất định sẽ không bỏ qua các ngươi!"
Linh Thứu phía sau, mở to đôi mắt sáng ngời xem Nguyên Cần, lại nhìn qua Sơ Vân, suy nghĩ một chút các nàng trong ngày thường ôn nhu như vậy, không nghĩ tới các nàng lại có một mặt nóng nảy như vậy nha, như vậy không tốt, không tốt...
"Nguyên Cần, Sơ Vân!" Linh Thứu cuối cùng vẫn là lên tiếng, la rầy các nàng một tiếng, ngay tại lúc Đông Phương tỷ muội hai người bắt đầu thở mũi trợn mắt, cầm tay Nguyên Cần và Sơ Vân, "Các ngươi cũng thật là, đối phó người da mặt dày cần muốn tự mình động thủ sao? Nhẹ nhàng chút, tay đều đánh đỏ rồi nè!"
Một câu nói suýt nữa đem Đông Phương tỷ muội tức đến thổ huyết, đúng rồi, không có chủ tử bày mưu đặt kế, nha hoàn làm sao có gan lớn làm liều như vậy! Lần trước nàng ta liền hại các nàng mất sạch mặt mũi, lần này lại còn khi dễ các nàng như vậy! thù này coi như là kết lớn!
Nguyên Cần và Sơ Vân thấy sắc mặt của hai tỷ muội Đông Phương này càng thêm bất thiện, bộ dáng kia giống như là phải đem Linh Thứu ăn tươi nuốt sống mới được, hai tay nắm thành đấm nắm thật chặt, trong mắt lộ ra sát ý, quả thật có vài người chính là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ! Rốt cuộc là ai hiếp người quá đáng trước? Bọn họ không để ý đến các nàng, là tự các nàng chặn đường trước, còn dám vô lễ với Vương không tiếc lời nhục mạ! Nếu không phải Vương ra hiệu, bọn họ đã lấy mạng hai nàng ta từ lâu rồi.
Linh Thứu trấn an vỗ lên vai hai người Nguyên Cần và Sơ Vân đang đứng trước che chở nàng, nhìn về phía hai tỷ muội Đông Phương hia đang xù lông, có lòng tốt mà cười một tiếng, "Hai vị đừng nổi giận a, mặc dù các ngươi đã từng hạ độc ta không thành, nhưng ta cũng không phải loại người thù dai, có thù tại chỗ sẽ liền trả hết."
Linh Thứu không nói chuyện này còn tốt, nói ra hai người lại là tức giận không thể dừng, nhưng hết lần này tới lần khác đúng là các nàng trước đó từng đối với nàng ta hạ độc qua, trong lúc nhất thời không tiện phản bác.
Không chỉ các nàng tức giận, Nguyên Cần và Sơ Vân sắc mặt cũng khó coi, sớm biết các nàng còn có tiền án, mới vừa rồi bọn họ xuống tay nên nặng hơn nữa, dám hạ độc Vương của bọn họ! Gan quá lớn mà...
Linh Thứu lại thật giống như không quan để bụng nhún vai một cái, hiếm có tấm lòng tốt giải thích nói, "Chuyện đã qua cũng thôi đi, nhưng ta đúng là đến tìm người, ta tới tìm phu quân ta." Chỉ bất quá phu quân của nàng chính là Tân Đế Tề Dự quốc trong miệng của các nàng nha.
"Ta cũng quả thật không phải tới chúc mừng Tân đế lên ngôi." Linh Thứu tiếp tục nói, đều là phu thê, chúc mừng chẳng phải lộ vẻ phân rõ quá sao? "Cho nên ta không có lừa gạt các ngươi."
Linh Thứu rộng lượng đem chuyện xưa bỏ qua, nói chân thành thâm ý, hai tỷ muội Đông Phương nhìn nhau, cuối cùng hồ nghi mà nhìn qua Linh Thứu, chẳng qua là giọng vẫn không tốt, "Ngươi thành thân rồi? Vậy ngươi làm sao sẽ xuất hiện ở chỗ này! Nơi này há là địa phương ngươi có thể tới!"
Linh Thứu nháy mắt một cái, "Phu quân ta ở nơi này nha, ta tự nhiên cũng ở chổ này."
Đông Phương tỷ muội nghe vậy, tự nhiên nhận định Linh Thứu là thê tử của một vị trọng thần nào đó, tin tức như vâyh đối với các nàng mà nói không thể nghi ngờ là có lợi vô cùng, thứ nhất là ít đi một địch thủ, thứ hai, tương lai nếu như các nàng lấy được sủng ái của tân đế, muốn đối phó nữ nhân của một tên đại thần còn là việc khó sao?
Linh Thứu đem vẻ mặt của các nàng thu vào đáy mắt, lại tuôn ra một cái tin tức nặng ký, "Với lại ta nghe phu quân ta nói a, yến hội lần này, Hoàng Thượng cũng có ý chọn phi, bất quá Hoàng Hậu là đố phụ trong truyền thuyết, cho nên Hoàng Thượng nhiều nhất cũng chỉ nạp một vị phi tử làm một chút hình dáng mà thôi, ai, cũng không biết cuối cùng ai sẽ là người may mắn này đây, nghe nói lần này mỹ nhân cũng không ít nha!"
Linh Thứu lúc nói đến Hoàng Hậu là đố phụ còn làm ra bộ dáng rất đáng sợ, Đông Phương Y Liên và Đông Phương Y Lan dĩ nhiên sẽ không tin Linh Thứu hoàn toàn, nhưng mà độ sủng ái của Tề Dự quốc Hoàng Thượng đối với Hoàng Hậu, các nàng cũng nghe nói không ít.
Với lại hậu cung tới bây giờ quả thật chỉ có một mình Hoàng Hậu, các nàng cũng đã nghe nói qua thời điểm Lãnh Mộ Hàn còn là Thái Tử, tiên hoàng từng ban cho Lãnh Mộ Hàn khá nhiều đại gia khuê tú, nhưng cuối cùng những nữ tử kia đều không được lưu lại, trong đó còn có mấy người nữ tử chết có chết, hủy dung có hủy dung, thắng bại xếp hạng cũng có hai cái, nếu mà có nội tình, như vậy Hoàng Hậu kia nhất định không phải đèn cạn dầu.
"Ngươi lời này là có ý gì, còn nữa, ngươi nói Hoàng Hậu nương nương như vậy sẽ không sợ chúng ta tố cáo sao?" Đông Phương Y Lan thẳng tắp mà nhìn Linh Thứu.
"Tố cáo đối các ngươi có chỗ tốt sao? Ta đối Hoàng Hậu không có uy hiếp, nhưng các ngươi cũng không giống nha, ngươi cảm thấy Hoàng Hậu sẽ tin tưởng ai đây? Sẽ giúp ai? Đến lúc đó Hoàng Hậu nếu như mượn cơ hội này diệt trừ các ngươi, đó cũng là chuyện dễ dàng."
Lời này có đạo lý, mà lời Linh Thứu cũng càng làm cho hai tỷ muội Đông Phương sờ không rõ, "Vậy ngươi nói cho chúng ta những cái này là ý gì!"
"Không có ý gì, chẳng qua là cảm thấy..." Linh Thứu nhìn Đông Phương Y Lan, nói ra một chút lại dừng một chút, lại nhìn mắt Đông Phương Y Liên, "Ta với các ngươi hữu duyên, thà giúp một trong hai ngươi đoạt được sủng ái của Hoàng Thượng, còn hơn giúp người ta không quen, từ đây mọi người coi như là đồng minh, chiếu ứng lẫn nhau, chẳng phải là rất tốt sao?"
"Một người trong chúng ta?" Đông Phương Y Liên nhẹ nhàng mà lập lại một lần, liếc nhìn tỷ tỷ mình, mà Đông Phương Y Lan cũng là nhìn về phía muội muội mình, lại đều không có nói gì.
Linh Thứu không quan tâm các nàng nghĩ gì coi như chuyện đương nhiên mà nhún vai một cái, "Đúng vậy, dù sao các ngươi cũng là thân tỷ muội, nhất vinh câu vinh, ai làm phi tử của Hoàng Thượng cũng không sao cả, chẳng lẽ không đúng sao?"
"Dĩ nhiên!" Đông Phương Y Lan và Đông Phương Y Liên nhìn như không do dự mà gật đầu một cái, nhưng mà trong lòng cũng không khỏi hy vọng người kia là bản thân, không có người nào nguyện ý mượn ánh sáng của người khác, ai không hy vọng hào quang bao phủ ở trên người là chính mình?
Linh Thứu cười một tiếng, tựa hồ rất hài lòng câu trả lời của các nàng, sau đó chú ý nhìn Đông Phương Y Lan từ trên xuống dưới đánh giá một vòng, "Thật ra ta rất coi trọng Đông Phương Y Lan ngươi đấy, Hoàng Thượng a~~." Nói đến đây, Linh Thứu đến gần bên tai Đông Phương Y Lan nhẹ nhàng nói ra, "Thích lớn nga!" Linh Thứu nói xong liếc mắt nhìn Đông Phương Y Lan, ánh mắt hết sức ái muội.
"Đến lúc đó, ngươi liền dựa theo lời ta vừa mới nói cho ngươi mà làm, Hoàng Thượng nhất định sẽ cưng chìu ngươi!" Linh Thứu mặt đầy khẳng định nói, "Nếu như ngươi trở thành nữ nhân của Hoàng Thượng, tin tưởng muội muội ngươi cũng sẽ vì ngươi cao hứng, từ nay về sau còn có thể mượn hào quang của ngươi nha, đúng không Y Liên."
Đông Phương Y Liên không có nghe được Linh Thứu nói ở bên tai Đông Phương Y Lan là gì, nhưng mà từ trong lời nói Linh Thứu lúc sau này không khó nghe được nàng ta quyết định giúp Đông Phương Y Lan, trong lòng có chút không thoải mái, mượn hào quang của tỷ tỷ sao? Đông Phương Y Liên bàn tay giấu ở trong tay áo, lúc này ngón tay đã siết chặc không ít.
Linh Thứu nói xong, vỗ lên vai Đông Phương Y Lan một cái, liền dẫn nha hoàn bọn thị vệ rời đi, cho đến rời đi một khoảng cách khá xa, Nguyên Cần không nhịn được mở miệng nói, "Vương, người thật muốn giúp nàng ta?"
Nguyên Cần vừa hỏi ra, Sơ Vân cũng lập tức dựng lỗ tai lên, Linh Thứu nhìn dáng vẻ đầy tò mò của các nàng, không khỏi bậc cười, "Giúp nàng ta? Các ngươi biết ta nói gì với nàng ta không?"
"Là cái gì?" Sơ Vân liền từ nữ sát thủ lãnh khốc hóa thân làm bảo bảo đầy tò mò.
"Ta nói, 'Hoàng Thượng, thích lớn nga!'" Linh Thứu sống động mà đem lời nàng mới vừa nói lại nói một lần, Nguyên Cần và Sơ Vân nhớ lại biểu tình và ánh mắt của Linh Thứu lúc đó, liền chưa phản ứng lại, thì sau lưng bọn nha hoàn thái giám thị vệ cũng đều rối rít đỏ mặt.
"Nhưng mà, không thể a? Vương không phải để cho nàng dựa theo ngài nói mà làm sao? Làm cái gì a?" Nguyên Cần còn là không rõ ràng lắm.
Linh Thứu nhíu mày, "Ân ừh ~ đúng vậy, làm gì a?" Ngẩng đầu nhìn trời một chút, sau đó nghênh ngang mà xoay người đi về phía tẩm cung của mình.
Nguyên Cần và Sơ Vân hai mắt nhìn nhau một cái, trong mắt đều là nghi ngờ, nhưng thần sắc của Vương hiển nhiên là muốn bản thân các nàng suy nghĩ.
Mà giờ khắc này hai tỷ muội Đông Phương gia vẫn còn đứng tại chổ, Đông Phương Y Lan cũng đang nghi ngờ giống như Nguyên Cần Vân Sơ, nàng ta(Linh Thứu) chỉ nói Hoàng Thượng thích lớn nga, sau đó nhìn nàng một cái, quả thật cũng không có nói gì khác nữa? Dựa theo nàng ta nói mà làm? Cuối cùng là làm gì a? Hay là nói nàng bỏ sót ám chỉ gì của nàng ta rồi?
Đông Phương Y Liên thấy tỷ tỷ đứng sửng đó, suy nghĩ sâu xa, cắn răng, đi lại gần, "Tỷ, mới vừa rồi nàng ta nói gì với tỷ vậy? Phải làm sao?"
Đông Phương Y Lan nghe được thanh âm quay đầu liếc nhìn Đông Phương Y Liên, đang muốn mở miệng, nhưng nghĩ lại lời Linh Thứu nói lại có chút ngượng ngùng nói ra, vì vậy liền lắc đầu một cái.
Mà cử động này của Đông Phương Y Lan ở trong mắt Đông Phương Y Liên, rõ ràng chính là không muốn nói cho nàng ấy biết, Đông Phương Y Liên vốn là trong lòng có chút ghen tị cùng không cam lòng liền giống như củi khô đụng phải ngọn lửa, lập tức bốc lên, "Tỷ, chúng ta là tỷ muội song sinh, từ nhỏ đến lớn chúng ta cái gì đều cùng nhau chia sẻ!"
"Ai nha tốt lắm tốt lắm, thật ra cũng không nói gì, liền nói, liền nói, Hoàng Thượng thích, thích lớn." Đông Phương Y Lan vừa nói xong, mặt không khỏi đỏ lên một chút, dù sao cũng là nữ nhi gia, phải nói dạng lời nói kỳ cục như vậy cũng không quá tốt, mà nàng đang đắm chìm trong thế giới yy của nàng, không có phát hiện muội muội nàng không thích hợp.
Lớn? Đông Phương Y Liên nhìn Đông Phương Y Lan như vậy, lập tức thì biết có ý gì, nhưng nàng mới không có tâm tư đi quản có xấu hổ hay không, nàng bây giờ chỉ muốn biết nữ nhân kia cuối cùng ở bên tai Đông Phương Y Lan nói cái gì? Rốt cuộc là phải làm sao!
"Tỷ, ngươi sẽ không là thật nghĩ một mình độc hưởng Hoàng Thượng chứ?"
"Muội nói gì!" Nghe vậy, Đông Phương Y Lan nhíu mày, cuối cùng phát hiện muội muội mình không thích hợp.
"Vậy tỷ nói cho ta biết, mới vừa rồi nữ nhân kia cuối cùng nói thế nào để cho tỷ làm cái gì?" Đông Phương Y Liên không thuận theo không buông tha nói, thanh âm cũng bắt đầu lớn hơn.
"Cái gì làm cái gì a? Chính là nói Hoàng Thượng thích lớn thôi!" Đông Phương Y Lan cũng giận, trong nháy mắt có chút lời nói không ngăn cản được.
"Cũng chỉ có cái này?" Hiển nhiên, Đông Phương Y Liên căn bản không tin.
"Đông Phương Y Liên muội cuối cùng có ý gì!"
"Muội có ý gì? Là tỷ có ý gì thì có! Tốt! Rất tốt! Đông Phương Y Lan, nếu tỷ đã bất nhân, như vậy thì chớ trách ta bất nghĩa!"
...
/142
|