Editor: Tuyết Hạ Bình Chi
Thẩm Tần Xuyên cảm thấy rất chói mắt, tuyệt không muốn nhìn lại nụ cười kia.
Một giờ 100 vạn......
Minh tinh đang hot còn không có giá như nàng .
Nếu không phải là bà nội nhất định muốn gặp nàng......
"Dẫn cô ta đi gặp bà nội." Thẩm Tần Xuyên không muốn cùng Linh Quỳnh ở cùng một chỗ, phân phó người hầu dẫn nàng tới.
......
Linh Quỳnh chạy nhảy tung tăng , nhìn qua thật cao hứng, váy cũng theo động tác của nàng bay lên.
Xinh đẹp đến có chút không chân thực, nhìn qua rất có sức sống .
Thẩm Tần Xuyên nhíu mày.
Không biết vì cái gì, trông thấy nàng cao hứng như vậy, hắn lại rất khó chịu.
Đến nỗi vì cái gì khó chịu, Thẩm Tần Xuyên cũng nói không ra.
Thẩm Tần Xuyên dời ánh mắt, cứng rắn hỏi: "Bà nội nói gì."
Linh Quỳnh: "Không nói gì nha."
Thẩm Tần Xuyên im lặng nhìn về phía người hầu phía sau Linh Quỳnh, người hầu cẩn thận trả lời: "Lão phu nhân nhìn qua thật cao hứng."
Thẩm Tần Xuyên: "......"
Nhiệm vụ hoàn thành, Thẩm Tần Xuyên tuyệt không muốn nhìn Linh Quỳnh thêm chút nào, quay sang bảo cô đi cho khuất mắt.
Trước khi đi, Thẩm Tần Xuyên lại hỏi cái vấn đề trước kia, "Ngươi vì cái gì ở loại chỗ kia, ngươi không phải có 2000 vạn sao?"
Linh Quỳnh thở dài, rất bi thương nói: "Đã xài hết rồi."
"......" Wao, đã xài hết rồi?
2000 vạn, nàng mua gì?
Ánh mắt Thẩm Tần Xuyên rơi vào chiếc xe tao khí kia của nàng...... Giống như có chút minh bạch.
"Thẩm tiên sinh, về sau có loại chuyện tốt này lại gọi ta a." Linh Quỳnh ngồi vào trong xe, móc tấm chi phiếu kia ra vẫy vẫy, giẫm mạnh chân ga phóng đi.
Thẩm Tần Xuyên: "......"
Thẩm Tần Xuyên không biết, một nữa hắn còn phải tiếp nhận sự 'Đánh đập ' củaThẩm lão thái thái .
Thẩm Tần Xuyên bị mắng đến cẩu huyết ngập đầu, tựa như là hắn làm chuyện có lỗi với Tô Miểu Miểu mới có chuyện Tô Miểu Miểu ở lễ đính hôn quậy thành như vậy.
Nữ nhân kia đến cùng cùng lão thái thái nói cái gì!!
Thật là mụ nội nó, Thẩm Tần Xuyên còn không dám mạnh miệng, sợ chọc tức lão thái thái.
Giảng đạo lý lão thái thái cũng không nghe.
Làm Thẩm Tần Xuyên tức chết đi được, đáy lòng thầm mắng Linh Quỳnh.
Thẩm lão thái thái cuối cùng hạ lệnh, "Ta mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì , nhất thiết phải làm nha đầu kia trở về."
"Bà nội, nàng......" Thẩm Tần Xuyên cảm thấy lão thái thái là ăn phải bùa mê thuốc lú gì rồi, chịu đựng lửa giận, "Nàng chỉ là một đứa con gái riêng, có tư cách gì làm con dâu Thẩm gia."
Trước đây bà nội cũng không thích Tô Khinh Ý.
Nghĩ đến Tô Khinh Ý, lồng ngực Thẩm Tần Xuyên lại là một trận đau đớn.
Nếu như hắn chỉ cần phát hiện tình cảm của mình sớm một chút, có thể......
"Con gái riêng cái gì mà con gái riêng." Thẩm lão thái thái cầm gối đầu đánh Thẩm Tần Xuyên, "Ta dạy ngươi thế nào, đó là ba nàng phạm sai lầm, mắc mớ gì đến nàng, con người ta nhu thuận biết chuyện, ngươi nói lời vô liêm sỉ như vậy, còn có quy củ hay không !"
Thẩm Tần Xuyên mới vừa rồi là có chút tức giận, không lựa lời mà nói.
Bất quá tại bên trong vòng tròn, bản thân thân phận con gái tư riêng này liền sẽ bị người soi mói.
"Ngươi không đem người theo trở về, cũng đừng đến chỗ của ta, mau mau cút!!"
"......"
.........
Tiền trên người Linh Quỳnh căn bản không ở quá được một đêm, nàng vui chơi khoái hoạt xong ung dung đến chỗ quay phim của Lục Văn Từ
Nhưng mà khi nàng đến nơi, mới được cho biết đoàn làm phim không ở đó.
Linh Quỳnh: "......"
Chuyện gì xảy ra? Không phải quay ở đây sao?
Lục Văn Từ cũng nói qua điện thoại, là ở đây......
Làm sao lại không có ở đây?
Tập thể lừa ta sao?
【 Tình yêu, đề nghị ngài rút thẻ nha, chỉ có rút đến thẻ bài kịch bản, mới có thể cam đoan trăm phần trăm không có sơ hở nào a.】 Vinh Diệu như thường ngày vẫn lừa gạt khắc.
Linh Quỳnh: "Có ý gì?"
【 Chính là ý trên mặt chữ.】
Linh Quỳnh: "......"
Linh Quỳnh rất nhanh liền biết Vinh Diệu nói ý trên mặt chữ là gì.
Cho dù là nàng và Lục Văn Từ xác định vị trí thì khi nàng đi, Lục Văn Từ đều sẽ không có ở đây.
Đủ loại lý do đều có.
Dù sao thì chính là không thấy được hắn.
Người đều không thấy được, còn chơi thế nào?
Linh Quỳnh tức giận đến muốn nổ tung.
Cái trò chơi nát này!
Không khắc chính là không chơi được đúng không?
【 Tình yêu, rút thẻ rất vui vẻ nha.】
Vui vẻ cái búa!
【......】 Vinh Diệu im lặng không nói.
Linh Quỳnh bạo phát tại chỗ vài phút, vẻ mặt nhỏ rất là ủy khuất mở trang chủ ra, cuối cùng vẫn phải nhịn đau rút.
Tới đều tới rồi!
Nhưng mà, sau khi mấy vạn tệ đập xuống, ngay cả một cái bọt nước đều không trông thấy.
Tiền trong tay Linh Quỳnh vốn là bị nàng tiêu xài đến không còn bao nhiêu.
Tại thời khắc cuối cùng khi tài chính hao hết, nàng cũng thấy một cái bọt nước.
Mặt trước là kiến trúc cung điện cổ xưa, trừ cái đó ra không có những vật khác.
Phía dưới ba chữ to -- Hai mươi tám.
Cái đồ chơi này căn bản xem sẽ không hiểu có ý gì, chỉ có thể đi mới biết được.
Thật không dễ dàng khắc kim mới rút ra được, không đi làm sao xứng đáng với công sức đã bỏ ra!
Linh Quỳnh lúc nãy còn lái xe chầm chậm, bây giờ hấp tấp liền đi .
......
Đoàn làm phim《 Thịnh Thế Thiên Hạ quản lý nghiêm ngặt, Linh Quỳnh nghĩ cách chui vào nhưng mà khả năng khá thấp.
Nàng ở bên ngoài dạo một vòng, không nghĩ được biện pháp gì tốt.
Ngay tại lúc nàng muốn trực tiếp đi tìm Lục Văn Từ, liếc thấy một người khá quen mắt từ một chiếc xe xuống, đang mang theo người hướng về trong đoàn phim mà đi.
Linh Quỳnh chớp mắt, trên mặt trong nháy mắt lộ ra nụ cười, hướng về bên kia đi qua, thanh thúy kêu một tiếng: "Vương tổng."
Vương Đại Phúc trông thấy người, con ngươi chấn động.
"Tô...... Tô tiểu thư a." Vương Đại Phúc cố gạt ra một nụ cười, "Tô tiểu thư tại sao lại ở chỗ này?"
Vương Đại Phúc có thể không sợ nàng sao.
Trong tay nàng giữ cái loại......... video kia của hắn.
Hắn cũng là người có thân phận, loại video kia coi như không bị phát tán trên mạng, bị đưa cho người đứng bên cạnh hắn, vậy hắn về sau còn có thể lăn lộn không.
Chủ yếu nhất là để cho vị kia trong nhà biết, vậy coi như là cả thế giới của hắn sụp đổ luôn.
Vương Đại Phúc cực kỳ sĩ diện, đương nhiên sợ.
Nàng nếu là người bình thường, chuyện kia còn dễ làm, trực tiếp nghĩ biện pháp cướp trở về là được.
Nhưng nàng là người của Tô gia.
Đó là ngượi hắn có thể đắc tội sao?
Vương Đại Phúc nhanh chóng tỏ rõ lập trường, "Tô tiểu thư, chuyện lần trước, thật sự là ngượng ngùng, ta không biết đó là người của ngươi, nhưng ngươi yên tâm, tuyệt đối không có lần sau."
Vương Đại Phúc hiểu nhà mình không đấu lại Tô gia.
Cho nên lúc này hắn chỉ có thể cúi đầu.
Muốn trách cũng chỉ có thể trách hắn không có người cha tốt......
"Vương tổng nắm chắc liền tốt, ta cũng không phải người không nói lý. Chỉ cần Vương tổng chớ làm loạn, đồ vật ta sẽ bảo quản thật tốt, sẽ không chia sẻ cho người khác." Tiểu cô nương nói xong ngòn ngọt cười.
Vương Đại Phúc: "......" Nếu không có Tô gia cho ngươi chỗ dựa, ngươi tính là gì nha!!
"Vương tổng, giúp ta cái chuyện nhỏ thôi."
Vương Đại Phúc đè lại đáy lòng oán trách, liền vội vàng gật đầu, "Tô tiểu thư ngươi nói, chỉ cần là Vương mỗ có thể giúp được, ngươi cứ việc phân phó."
Linh Quỳnh cười càng rực rỡ, "Việc nhỏ, ngươi không cần khẩn trương."
Vương Đại Phúc miễn cưỡng cười cười.
......
Vương Đại Phúc tại cái đoàn làm phim này có đầu tư, là vì nâng một tiểu minh tinh.
Hắn mang theo Linh Quỳnh đi vào, không ai dám ngăn.
Linh Quỳnh bộ dáng xinh đẹp, lại mặc cái váy cổ phục màu đỏ bồng , đi một đôi giày da nhỏ hoàn hảo, phảng phất như công chúa điện hạ từ trong bức họa đi ra.
Cùng tai to mặt lớn Vương Đại Phúc đi cùng một chỗ, đó chính là một cảnh cực kì quỷ dị .
"Tốt, ngươi đi đi." Đi vào bên trong, Linh Quỳnh trực tiếp đuổi người.
Người công cụ Vương Đại Phúc gật đầu liên tục không ngừng: "Tốt tốt."
"Chờ một chút."
Thân thể Vương Đại Phúc cứng ngắc xoay đầu lại, "Tô tiểu thư, còn có chuyện gì."
Linh Quỳnh hướng hắn vẫy tay.
Vương Đại Phúc hít một hơi, đi đến bên cạnh Linh Quỳnh.
Tiểu cô nương cười tủm tỉm hỏi: "Ngươi có tiền không?"
Tiền của NPC, không lừa hết thì phí.
Chơi đùa khắc kim rất đắt!!
Vương Đại Phúc: "......"
Vương Đại Phúc: "???"
Hắn hôm nay là vì cái gì nghĩ quẩn, nghĩ đến tiểu minh tinh ?
/200
|