Tuy rằng sắp đến gần mùa thu, nhưng ánh nắng buổi chiều vẫn còn tương đối gay gắt. Dưới ánh nắng như vậy, cho dù là nông dân chăm chỉ nhất cũng phải trốn dưới bóng cây tránh nắng chứ đừng nói chi đến những cán bộ hàng ngày bảo dưỡng rất tốt.
Tuy nhiên, việc gì cũng có ngoại lệ của nó.
Trên khoảng sân xi măng tại sân bay Hồng Châu, một đám người áo mũ chỉnh tề đang đứng. Đảo mắt có thể nhìn ra được, đây tuyệt đối là một đám cán bộ, hơn nữa còn là đại quan. Loại khí độ đại quan này, cũng không phải ai cũng có thể bắt chước được.
Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao, Chủ tịch tỉnh Vưu Lợi Dân, Phó bí thư Tỉnh ủy Viên Lưu Ngạn, và những lãnh đạo lớn nhất của tỉnh Thanh Sơn gần như đã tới đông đủ. Lãnh đạo chịu trách nhiệm hai bộ máy Tỉnh ủy và UBND tỉnh, cùng với những đồng chí chịu trách nhiệm quân khu tỉnh cũng đã khiến sân bay Thanh Sơn phải chật nhà.
Lấy danh vọng và thân phận của Ủy viên công ủy Ủy ban Thuế công, xác thực lễ tiết này đã làm được rất tốt.
Trong thời khắc nhạy cảm như vậy, cấp bậc lễ nghĩa chu đáo một chút sẽ không sai.
Ngoại trừ những lãnh đạo đứng đầu tỉnh, những lãnh đạo chủ chốt của địa khu Ngạn Hoa như Phạm Vệ Quốc, Khâu Minh Sơn, Nhạc Tây Đình cũng đã có mặt trong đoàn hoan nghênh. Đối tượng của tổ điều tra lần này là tình huống doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ, về công về tư, đám người Khâu Minh Sơn phải chạy tới tỉnh để nghênh đón.
Khâu Minh Sơn thần sắc vẫn bình tĩnh, chuyện trò vui vẻ với lãnh đạo tỉnh, không có chút khẩn trương. Khâu Minh Sơn “phong độ nho tướng” nổi danh ở tỉnh. Cho dù thế cục bất lợi cũng không dọa được ông ta.
Phạm Vệ Quốc và Nhạc Tây Đình thì câu nệ hơn nhiều. Bọn họ kinh nghiệm lý lịch vẫn còn ít lắm. Năm ngoái bất quá chỉ là cán bộ cấp huyện cục, còn chưa phải là nhân vật số một của Đảng ủy, vừa mới được đề bạt lên làm lãnh đạo khu, trước mặt lãnh đạo tỉnh cũng phải thận trọng từ lời nói đến việc làm. Bọn họ không thể bằng Phạm Hồng Vũ, còn trẻ như vậy nhưng đã một đường thẳng tiến.
Hơn 4h chiều, một chiếc máy bay thật lớn chậm rãi đáp xuống. Một chiếc thảm đỏ lập tức được trải ra.
Cánh cửa cabin mở ra, Thượng Vi Chính xuất hiện.
Người này khoảng bảy mươi tuổi, tóc hoa râm, vóc dáng bậc trung, mặc một chiếc áo jacket xám mỏng, sống lưng thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt lợi hại, liếc nhìn đội ngũ nghênh đón, đôi lông mày vốn cau lại lập tức giãn ra, trên mặt mỉm cười.
Bất kể thế nào, Vinh Khải Cao cũng đã đích thân đến.
Vinh Khải Cao mặc dù do với ông trẻ hơn mười mấy tuổi, nhưng đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy còn trước cả ông. Trong số những Bí thư Tỉnh ủy trong cả nước, Vinh Khải Cao được xem như người có kinh nghiệm lý lịch rất già. Đương nhiên, Thượng Vi Chính trở thành lãnh đạo cấp tỉnh bộ còn trước Vinh Khải Cao. Đem mười năm Vinh Khải Cao trở thành Bí thư Tỉnh ủy bỏ qua một bên, vậy thì không còn bao nhiêu thời gian có thể sánh bằng Thượng Vi Chính. Vinh Khải Cao khi còn đảm nhiệm lãnh đạo cấp huyện cục, Thượng Vi Chính đã trở thành lãnh đạo chủ chốt của Địa ủy, rồi sau đó đảm nhiệm chức Chủ nhiệm tại cơ quan vụ, cục của Các bộ và Ủy ban trung ương quốc gia.
Bí thư Tỉnh ủy dưới cái nắng chói chang, tự mình đến sân bay chờ đón, thể diện này đã được cấp mười phần.
Thượng Vi Chính tuy rằng trong lòng có chút không cho là đúng, nhưng khách khí nhất định phải khách khí rồi.
Vinh Khải Cao là Bí thư Tỉnh ủy tư cách lão nhất. Ngay cả đại nhân vật siêu cấp cũng phải cấp ba phần mặt mũi.
Đi theo Thượng Vi Chính còn có hai vị cán bộ trung niên, tuổi đều trên năm mươi, có vẻ tinh thần chấn hương. Sau đó là các thành viên khác của tổ điều tra, đa số đều là cán bộ lãnh đạo trên bốn mươi tuổi. Dưới bốn mươi chỉ có ba người. Toàn bộ tổ điều tra có hai nữ đồng chí.
- Thượng lão!
Vinh Khải Cao tiến lên hai bước, vẻ mặt tươi cười bắt tay Thượng Vi Chính.
- Bí thư Vinh, bày ra trận thế lớn như vậy, lão già tôi thật sự không dám nhận.
Thượng Vi Chính cười ha hả, bắt tay Vinh Khải Cao thật chặt, khách khí nói.
- Toàn người quen cũ đến Thanh Sơn, đối với công tác của chúng tôi chính là một sự ủng hộ thật lớn. Tôi xin đại diện cho Tỉnh ủy và UBND tỉnh, quần chúng nhân dân nhiệt liệt hoan nghênh Thượng lão và các đồng chí tổ điều tra.
Vinh Khải Cao dựa theo quy trình tiêu chuẩn mà nói.
- Bí thư Vinh, công tác của Thanh Sơn, trung ương đều rất ủng hộ. Phát hiện vấn đề, đúng lúc sửa chữa cũng là một sự ủng hộ.
Thượng Vi Chính cười nói.
Những bộ môn tỉnh Thanh Sơn, trong nháy mắt vẻ mặt đều đọng lại.
Mọi người đều nói Thượng Vi Chính là gừng càng già càng cay, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền. Vừa mới xuống máy bay đã đem lời nói nói ra trực tiếp như vậy, hơn nữa lại còn đánh ra tấm biển trung ương. Thái độ mạnh mẽ, cứng rắn triển lộ không bỏ sót.
- Haha, Thượng lão nói rất chính xác, có sai tất phải có sửa, răn trước ngừa sau, đều là tôn chỉ của Đảng chúng tôi. Thượng lão, tôi ở đây xin đại diện cho Tỉnh ủy Thanh Sơn tỏ thái độ, đối với công tác của tổ điều tra, nhất định sẽ toàn lực ủng hộ và phối hợp.
Vinh Khải Cao sắc mặt không thay đổi, mỉm cười nói, nghe qua thì là lời nói khách sáo nhưng cẩn thận cân nhắc lại thì cũng rất có nội hàm.
“Răn trước ngừa sau, chữa bệnh cứu người” không sai biệt lắm đã trở thành lời ngoài miệng. Phàm là cán bộ lãnh đạo, đều thích nói những lời như vậy. Nhưng lời này nói ra từ miệng của Vinh Khải Cao thì cũng không đơn giản như vậy. Mặc kệ là phát sinh vấn đề gì, chúng ta vẫn nên cứu người là việc chính.
Phủ định toàn bộ không phù hợp với tôn chỉ nhất quán của Đảng ta.
Đảng của chúng ta bồi dưỡng ra một lãnh đạo cao tầng đầy đủ tư cách, ưu tú rất không dễ dàng.
Quan trọng hơn nữa chính là, Vinh Khải Cao chỉ đại diện cho Tỉnh ủy Thanh Sơn biểu lộ thái độ, chứ không có đại diện cho UBND tỉnh biểu lộ thái dộ, cũng rất mờ mịt nói cho Thượng Vi Chính biết, việc này vẫn chưa nghiêng về bên nào. Hơn nữa, đây là vấn đề thuộc lĩnh vực xây dựng kinh tế, UBND tỉnh và Vưu Lợi Dân quản lý. Ý kiến của Vưu Lợi Dân thế nào đều rất quan trọng.
Thượng Vi Chính hai mắt hơi nheo lại, rồi thản nhiên nói:
- Cảm ơn Bí thư Vinh và Tỉnh ủy Thanh Sơn đã ủng hộ mạnh mẽ, lão già tôi và các đồng chí khác lần này tới Thanh Sơn chủ yếu là muốn làm rõ ràng một số vấn đề thật chi tiết, để có thể hướng lãnh đạo chủ chốt trung ương báo cáo lại.
- Đương nhiên, đương nhiên!
Vinh Khải Cao liên tiếp gật đầu, lập tức giới thiệu Thượng Vi Chính với các đồng chí trong bộ máy.
- Thượng lão, chào ngài!
Theo sau Vinh Khải Cao bắt tay Thượng Vi Chính là Vưu Lợi Dân, Chủ tịch tỉnh Thanh Sơn.
- Đồng chí Vưu Lợi Dân, xin chào. Haha, Chủ tịch tỉnh thật sự là tuổi trẻ tài cao.
Nghe xong đánh giá của Thượng Vi Chính với Vưu Lợi Dân, những đồng chí chuẩn bị chờ lên chào hỏi một đám sắc mặt cổ quái. Vưu Lợi Dân năm nay hơn năm mươi tuổi, Chủ tịch tỉnh một tỉnh, uy nghiêm rất cao, cũng không nghĩ đến một ngày kia lại có người khen ông là tuổi trẻ tài cao.
Tuy nhiên, Thượng Vi Chính lớn hơn Vưu Lợi Dân hơn hai mươi tuổi, nghiêm khắc mà nói, Thượng Vi Chính quả là đã hai đời người, lại còn là lãnh đạo cấp phó quốc. Nói chuyện với Vưu Lợi Dân như vậy cũng không tính là cậy già lên mặt.
Tổ điều tra một hàng, ngoại trừ Thượng Vi Chính, những vị khác cũng là uy danh hiểu hách.
Vị trung niên theo sát đằng sau Thượng Vi Chính, vóc dáng có vẻ cao gầy, đeo một mắt kính đen, rất nhã nhặn, là Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách Tiết Ích Dân. Ở Ủy ban Cải cách, Tiết Ích Dân được phân công quản lý công tác doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ. Lần này đến Thanh Sơn điều tra, đương nhiên là phải có ông ta tham dự. Vốn đường đường là Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách, không đến mức trở thành “người hầu”, nhưng vì còn có Thượng Vi Chính ở phía trước, Tiết Ích Dân cũng chỉ đành chịu ủy khuất, treo cái danh hiệu Tổ phó tổ điều tra.
Lại nói tiếp, đây kỳ thật cũng chính là sự quan tâm và trân trọng đối với Tiết Ích Dân. Trong giai tầng lãnh đạo cấp tỉnh bộ, Tiết Ích Dân có thể nói là khá trẻ trung, khỏe mạnh, hoàn toàn có tư cách trở thành cán bộ hậu bị, trong tương lai khả năng nâng cao rất lớn. Nhân vật siêu cấp phía sau ông ta không muốn ông xung phong, trực tiếp đấu tranh với phái thực lực địa phương, để tránh gây ra tội ác, ảnh hưởng đến công tác tương lai.
Còn Thượng Vi Chính đã lui ra rồi, cũng sẽ không có nhiều cố kỵ như vậy.
Một vị Phó tổ trưởng khác là Dương Dật Thì, cũng khoảng năm mươi tuổi, nhìn qua thân thể rất rắn chắc, đường cong trên mặt có chút cương nghị, góc cạnh rõ ràng, giơ tay nhấc chân có chút giống như quân nhân. Chức vụ chính thức của người này là Phó chánh văn phòng Ủy ban Thuế công.
Trần Hòa Bình hôm qua trên bàn của Phạm Hồng Vũ nhìn thấy bản danh sách kia, dưới cái tên Dương Dật Thì, Phạm Hồng Vũ đã gạch ngang một cái.
- Chánh văn phòng Dương, xin chào!
Vưu Lợi Dân và Dương Dật Thì bắt tay nhau, nụ cười vô cùng thân thiết.
- Chủ tịch tỉnh Vưu, xin chào!
Dương Dật Thì cười, nụ cười cũng rất chân thành.
Nếu có đối chiếu sơ yếu lý lịch của bọn họ thì có thể phát hiện, đã từng có mấy năm, Vưu Lợi Dân và Dương Dật Thì công tác trong cùng một đơn vị. Bọn họ cũng được coi là lão đồng nghiệp rồi. Về phần quan hệ cá nhân như thế nào thì không thể hiểu hết.
Phạm Hồng Vũ ở dưới tên Dương Dật Thì gạch một đường, không phải bởi vì nguyên nhân này. Hôm qua, khi có được danh sách tổ điều tra, không phải Lý Xuân Vũ ở trong điện thoại nói cho hắn biết. Người gọi điện thoại là Dương Thanh Sơn. Dương Dật Thì là bố của Dương Thanh Sơn, nhân vật nổi tiếng đời thứ hai của Dương gia. Dương lão đối với Dương Dật Thì ký thác hy vọng rất nhiều, hy vọng ông có thể phát dương quang đại Dương gia.
Còn có một vị trung niên hơn bốn mươi tuổi, diện mạo tuấn lãng, có thể gọi là mỹ nam tử, là người rất quen thuộc với Vưu Lợi Dân, Tào Tuấn Thần của Ủy ban Kế hoạch Quốc gia, em trai của Phó trưởng ban Tuyên giáo Tào Tuấn Minh, em rể Bí thư Thành ủy Hồng Châu Cao Hưng Hán.
Tất nhiên, dưới tên của y, Phạm Hồng Vũ cũng gạch một dấu gạch ngang.
Có hai vị lãnh đạo quan trọng như vậy trong danh sách tổ điều tra, có thể thấy được cao tầng đối với doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ cũng không hoàn toàn nhất trí. Tào Tuấn Thần được coi là phái cải cách của Ủy ban Kế hoạch quốc gia.
Nếu phái ra một tổ điều tra có quy cách như thế, vậy công tác điều tra doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ nên công chính công bình, không thể ngay từ đầu xuất hiện hiện tượng nghiêng về một bên. Nếu nói như vậy thì cũng không nên điều tra mà là trực tiếp xét xử cho rồi.
Ngạn Hoa mặc dù là địa phương có nền kinh tế bần cùng lạc hậu, nhưng doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ lại mang tính phổ biến. Đưa ra một kết luận quan loa, thậm chí nắm ra một điển hình, ảnh hưởng sẽ rất sâu xa.
Khó trách hôm qua Phạm Hồng Vũ lại nói với Vưu Lợi Dân, tình huống cũng không có bết bát như trong dự đoán.
Tuy nhiên, việc gì cũng có ngoại lệ của nó.
Trên khoảng sân xi măng tại sân bay Hồng Châu, một đám người áo mũ chỉnh tề đang đứng. Đảo mắt có thể nhìn ra được, đây tuyệt đối là một đám cán bộ, hơn nữa còn là đại quan. Loại khí độ đại quan này, cũng không phải ai cũng có thể bắt chước được.
Bí thư Tỉnh ủy Vinh Khải Cao, Chủ tịch tỉnh Vưu Lợi Dân, Phó bí thư Tỉnh ủy Viên Lưu Ngạn, và những lãnh đạo lớn nhất của tỉnh Thanh Sơn gần như đã tới đông đủ. Lãnh đạo chịu trách nhiệm hai bộ máy Tỉnh ủy và UBND tỉnh, cùng với những đồng chí chịu trách nhiệm quân khu tỉnh cũng đã khiến sân bay Thanh Sơn phải chật nhà.
Lấy danh vọng và thân phận của Ủy viên công ủy Ủy ban Thuế công, xác thực lễ tiết này đã làm được rất tốt.
Trong thời khắc nhạy cảm như vậy, cấp bậc lễ nghĩa chu đáo một chút sẽ không sai.
Ngoại trừ những lãnh đạo đứng đầu tỉnh, những lãnh đạo chủ chốt của địa khu Ngạn Hoa như Phạm Vệ Quốc, Khâu Minh Sơn, Nhạc Tây Đình cũng đã có mặt trong đoàn hoan nghênh. Đối tượng của tổ điều tra lần này là tình huống doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ, về công về tư, đám người Khâu Minh Sơn phải chạy tới tỉnh để nghênh đón.
Khâu Minh Sơn thần sắc vẫn bình tĩnh, chuyện trò vui vẻ với lãnh đạo tỉnh, không có chút khẩn trương. Khâu Minh Sơn “phong độ nho tướng” nổi danh ở tỉnh. Cho dù thế cục bất lợi cũng không dọa được ông ta.
Phạm Vệ Quốc và Nhạc Tây Đình thì câu nệ hơn nhiều. Bọn họ kinh nghiệm lý lịch vẫn còn ít lắm. Năm ngoái bất quá chỉ là cán bộ cấp huyện cục, còn chưa phải là nhân vật số một của Đảng ủy, vừa mới được đề bạt lên làm lãnh đạo khu, trước mặt lãnh đạo tỉnh cũng phải thận trọng từ lời nói đến việc làm. Bọn họ không thể bằng Phạm Hồng Vũ, còn trẻ như vậy nhưng đã một đường thẳng tiến.
Hơn 4h chiều, một chiếc máy bay thật lớn chậm rãi đáp xuống. Một chiếc thảm đỏ lập tức được trải ra.
Cánh cửa cabin mở ra, Thượng Vi Chính xuất hiện.
Người này khoảng bảy mươi tuổi, tóc hoa râm, vóc dáng bậc trung, mặc một chiếc áo jacket xám mỏng, sống lưng thẳng tắp, vẻ mặt nghiêm túc, ánh mắt lợi hại, liếc nhìn đội ngũ nghênh đón, đôi lông mày vốn cau lại lập tức giãn ra, trên mặt mỉm cười.
Bất kể thế nào, Vinh Khải Cao cũng đã đích thân đến.
Vinh Khải Cao mặc dù do với ông trẻ hơn mười mấy tuổi, nhưng đảm nhiệm chức Bí thư Tỉnh ủy còn trước cả ông. Trong số những Bí thư Tỉnh ủy trong cả nước, Vinh Khải Cao được xem như người có kinh nghiệm lý lịch rất già. Đương nhiên, Thượng Vi Chính trở thành lãnh đạo cấp tỉnh bộ còn trước Vinh Khải Cao. Đem mười năm Vinh Khải Cao trở thành Bí thư Tỉnh ủy bỏ qua một bên, vậy thì không còn bao nhiêu thời gian có thể sánh bằng Thượng Vi Chính. Vinh Khải Cao khi còn đảm nhiệm lãnh đạo cấp huyện cục, Thượng Vi Chính đã trở thành lãnh đạo chủ chốt của Địa ủy, rồi sau đó đảm nhiệm chức Chủ nhiệm tại cơ quan vụ, cục của Các bộ và Ủy ban trung ương quốc gia.
Bí thư Tỉnh ủy dưới cái nắng chói chang, tự mình đến sân bay chờ đón, thể diện này đã được cấp mười phần.
Thượng Vi Chính tuy rằng trong lòng có chút không cho là đúng, nhưng khách khí nhất định phải khách khí rồi.
Vinh Khải Cao là Bí thư Tỉnh ủy tư cách lão nhất. Ngay cả đại nhân vật siêu cấp cũng phải cấp ba phần mặt mũi.
Đi theo Thượng Vi Chính còn có hai vị cán bộ trung niên, tuổi đều trên năm mươi, có vẻ tinh thần chấn hương. Sau đó là các thành viên khác của tổ điều tra, đa số đều là cán bộ lãnh đạo trên bốn mươi tuổi. Dưới bốn mươi chỉ có ba người. Toàn bộ tổ điều tra có hai nữ đồng chí.
- Thượng lão!
Vinh Khải Cao tiến lên hai bước, vẻ mặt tươi cười bắt tay Thượng Vi Chính.
- Bí thư Vinh, bày ra trận thế lớn như vậy, lão già tôi thật sự không dám nhận.
Thượng Vi Chính cười ha hả, bắt tay Vinh Khải Cao thật chặt, khách khí nói.
- Toàn người quen cũ đến Thanh Sơn, đối với công tác của chúng tôi chính là một sự ủng hộ thật lớn. Tôi xin đại diện cho Tỉnh ủy và UBND tỉnh, quần chúng nhân dân nhiệt liệt hoan nghênh Thượng lão và các đồng chí tổ điều tra.
Vinh Khải Cao dựa theo quy trình tiêu chuẩn mà nói.
- Bí thư Vinh, công tác của Thanh Sơn, trung ương đều rất ủng hộ. Phát hiện vấn đề, đúng lúc sửa chữa cũng là một sự ủng hộ.
Thượng Vi Chính cười nói.
Những bộ môn tỉnh Thanh Sơn, trong nháy mắt vẻ mặt đều đọng lại.
Mọi người đều nói Thượng Vi Chính là gừng càng già càng cay, hôm nay vừa thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền. Vừa mới xuống máy bay đã đem lời nói nói ra trực tiếp như vậy, hơn nữa lại còn đánh ra tấm biển trung ương. Thái độ mạnh mẽ, cứng rắn triển lộ không bỏ sót.
- Haha, Thượng lão nói rất chính xác, có sai tất phải có sửa, răn trước ngừa sau, đều là tôn chỉ của Đảng chúng tôi. Thượng lão, tôi ở đây xin đại diện cho Tỉnh ủy Thanh Sơn tỏ thái độ, đối với công tác của tổ điều tra, nhất định sẽ toàn lực ủng hộ và phối hợp.
Vinh Khải Cao sắc mặt không thay đổi, mỉm cười nói, nghe qua thì là lời nói khách sáo nhưng cẩn thận cân nhắc lại thì cũng rất có nội hàm.
“Răn trước ngừa sau, chữa bệnh cứu người” không sai biệt lắm đã trở thành lời ngoài miệng. Phàm là cán bộ lãnh đạo, đều thích nói những lời như vậy. Nhưng lời này nói ra từ miệng của Vinh Khải Cao thì cũng không đơn giản như vậy. Mặc kệ là phát sinh vấn đề gì, chúng ta vẫn nên cứu người là việc chính.
Phủ định toàn bộ không phù hợp với tôn chỉ nhất quán của Đảng ta.
Đảng của chúng ta bồi dưỡng ra một lãnh đạo cao tầng đầy đủ tư cách, ưu tú rất không dễ dàng.
Quan trọng hơn nữa chính là, Vinh Khải Cao chỉ đại diện cho Tỉnh ủy Thanh Sơn biểu lộ thái độ, chứ không có đại diện cho UBND tỉnh biểu lộ thái dộ, cũng rất mờ mịt nói cho Thượng Vi Chính biết, việc này vẫn chưa nghiêng về bên nào. Hơn nữa, đây là vấn đề thuộc lĩnh vực xây dựng kinh tế, UBND tỉnh và Vưu Lợi Dân quản lý. Ý kiến của Vưu Lợi Dân thế nào đều rất quan trọng.
Thượng Vi Chính hai mắt hơi nheo lại, rồi thản nhiên nói:
- Cảm ơn Bí thư Vinh và Tỉnh ủy Thanh Sơn đã ủng hộ mạnh mẽ, lão già tôi và các đồng chí khác lần này tới Thanh Sơn chủ yếu là muốn làm rõ ràng một số vấn đề thật chi tiết, để có thể hướng lãnh đạo chủ chốt trung ương báo cáo lại.
- Đương nhiên, đương nhiên!
Vinh Khải Cao liên tiếp gật đầu, lập tức giới thiệu Thượng Vi Chính với các đồng chí trong bộ máy.
- Thượng lão, chào ngài!
Theo sau Vinh Khải Cao bắt tay Thượng Vi Chính là Vưu Lợi Dân, Chủ tịch tỉnh Thanh Sơn.
- Đồng chí Vưu Lợi Dân, xin chào. Haha, Chủ tịch tỉnh thật sự là tuổi trẻ tài cao.
Nghe xong đánh giá của Thượng Vi Chính với Vưu Lợi Dân, những đồng chí chuẩn bị chờ lên chào hỏi một đám sắc mặt cổ quái. Vưu Lợi Dân năm nay hơn năm mươi tuổi, Chủ tịch tỉnh một tỉnh, uy nghiêm rất cao, cũng không nghĩ đến một ngày kia lại có người khen ông là tuổi trẻ tài cao.
Tuy nhiên, Thượng Vi Chính lớn hơn Vưu Lợi Dân hơn hai mươi tuổi, nghiêm khắc mà nói, Thượng Vi Chính quả là đã hai đời người, lại còn là lãnh đạo cấp phó quốc. Nói chuyện với Vưu Lợi Dân như vậy cũng không tính là cậy già lên mặt.
Tổ điều tra một hàng, ngoại trừ Thượng Vi Chính, những vị khác cũng là uy danh hiểu hách.
Vị trung niên theo sát đằng sau Thượng Vi Chính, vóc dáng có vẻ cao gầy, đeo một mắt kính đen, rất nhã nhặn, là Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách Tiết Ích Dân. Ở Ủy ban Cải cách, Tiết Ích Dân được phân công quản lý công tác doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ. Lần này đến Thanh Sơn điều tra, đương nhiên là phải có ông ta tham dự. Vốn đường đường là Phó chủ nhiệm Ủy ban Cải cách, không đến mức trở thành “người hầu”, nhưng vì còn có Thượng Vi Chính ở phía trước, Tiết Ích Dân cũng chỉ đành chịu ủy khuất, treo cái danh hiệu Tổ phó tổ điều tra.
Lại nói tiếp, đây kỳ thật cũng chính là sự quan tâm và trân trọng đối với Tiết Ích Dân. Trong giai tầng lãnh đạo cấp tỉnh bộ, Tiết Ích Dân có thể nói là khá trẻ trung, khỏe mạnh, hoàn toàn có tư cách trở thành cán bộ hậu bị, trong tương lai khả năng nâng cao rất lớn. Nhân vật siêu cấp phía sau ông ta không muốn ông xung phong, trực tiếp đấu tranh với phái thực lực địa phương, để tránh gây ra tội ác, ảnh hưởng đến công tác tương lai.
Còn Thượng Vi Chính đã lui ra rồi, cũng sẽ không có nhiều cố kỵ như vậy.
Một vị Phó tổ trưởng khác là Dương Dật Thì, cũng khoảng năm mươi tuổi, nhìn qua thân thể rất rắn chắc, đường cong trên mặt có chút cương nghị, góc cạnh rõ ràng, giơ tay nhấc chân có chút giống như quân nhân. Chức vụ chính thức của người này là Phó chánh văn phòng Ủy ban Thuế công.
Trần Hòa Bình hôm qua trên bàn của Phạm Hồng Vũ nhìn thấy bản danh sách kia, dưới cái tên Dương Dật Thì, Phạm Hồng Vũ đã gạch ngang một cái.
- Chánh văn phòng Dương, xin chào!
Vưu Lợi Dân và Dương Dật Thì bắt tay nhau, nụ cười vô cùng thân thiết.
- Chủ tịch tỉnh Vưu, xin chào!
Dương Dật Thì cười, nụ cười cũng rất chân thành.
Nếu có đối chiếu sơ yếu lý lịch của bọn họ thì có thể phát hiện, đã từng có mấy năm, Vưu Lợi Dân và Dương Dật Thì công tác trong cùng một đơn vị. Bọn họ cũng được coi là lão đồng nghiệp rồi. Về phần quan hệ cá nhân như thế nào thì không thể hiểu hết.
Phạm Hồng Vũ ở dưới tên Dương Dật Thì gạch một đường, không phải bởi vì nguyên nhân này. Hôm qua, khi có được danh sách tổ điều tra, không phải Lý Xuân Vũ ở trong điện thoại nói cho hắn biết. Người gọi điện thoại là Dương Thanh Sơn. Dương Dật Thì là bố của Dương Thanh Sơn, nhân vật nổi tiếng đời thứ hai của Dương gia. Dương lão đối với Dương Dật Thì ký thác hy vọng rất nhiều, hy vọng ông có thể phát dương quang đại Dương gia.
Còn có một vị trung niên hơn bốn mươi tuổi, diện mạo tuấn lãng, có thể gọi là mỹ nam tử, là người rất quen thuộc với Vưu Lợi Dân, Tào Tuấn Thần của Ủy ban Kế hoạch Quốc gia, em trai của Phó trưởng ban Tuyên giáo Tào Tuấn Minh, em rể Bí thư Thành ủy Hồng Châu Cao Hưng Hán.
Tất nhiên, dưới tên của y, Phạm Hồng Vũ cũng gạch một dấu gạch ngang.
Có hai vị lãnh đạo quan trọng như vậy trong danh sách tổ điều tra, có thể thấy được cao tầng đối với doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ cũng không hoàn toàn nhất trí. Tào Tuấn Thần được coi là phái cải cách của Ủy ban Kế hoạch quốc gia.
Nếu phái ra một tổ điều tra có quy cách như thế, vậy công tác điều tra doanh nghiệp nhà nước Ngạn Hoa thay đổi chế độ nên công chính công bình, không thể ngay từ đầu xuất hiện hiện tượng nghiêng về một bên. Nếu nói như vậy thì cũng không nên điều tra mà là trực tiếp xét xử cho rồi.
Ngạn Hoa mặc dù là địa phương có nền kinh tế bần cùng lạc hậu, nhưng doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ lại mang tính phổ biến. Đưa ra một kết luận quan loa, thậm chí nắm ra một điển hình, ảnh hưởng sẽ rất sâu xa.
Khó trách hôm qua Phạm Hồng Vũ lại nói với Vưu Lợi Dân, tình huống cũng không có bết bát như trong dự đoán.
/885
|