Đám người Bành Na đã đến, bữa tiệc xem như có thể bắt đầu.
Kế tiếp, tất nhiên là nâng ly cạn chén, rất náo nhiệt.
Nhâm Uy liên tiếp hướng Bành Na mời rượu, cảm ơn báo tỉnh đã ủng hộ công tác của cơ quan chính trị pháp luật huyện Vân Hồ, và chuyển đạt lời ân cần thăm hỏi của Bí thư Đảng ủy Thành ủy Công an và Cục trưởng cục Công an đối với phóng viên Bành và phóng viên Nhan.
Điều này với cái tên mạnh mẽ, cứng rắn của y có chút không phù hợp.
Bành Na ung dung ứng phó.
Trong lời nói của Nhâm Uy đã cho thấy y kỳ thật là hướng Bành Na mà tới. Phóng viên báo tỉnh và Trưởng phòng sở công an tỉnh tới Vân Hồ, cục Công an thành phố không thể tỏ ra không biết.
Chẳng qua là tới quá vội vàng, trước đó cũng không có thông báo qua đồng chí phòng công an huyện, có chút không hợp thường quy. Đối với điều này, Nhâm Uy cũng đã giải thích, nói mình ngày hôm qua đang trong lúc đến huyện Lâm kiểm tra công tác thì nghe nói có phóng viên báo tỉnh tới Vân Hồ thì liền lập tức chạy đến.
Mọi người lắng nghe, cũng chẳng ai truy cứu.
Trong bữa tiệc, chủ khách tận hứng.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, các lãnh đạo đều đi nghỉ ngơi.
Hơn hai giờ chiều, Nhâm Uy trong phòng họp nhà khách Vân Hồ triển khai một hội nghị nhỏ. Tạ Hậu Minh, Lý Văn Hàn, Vương Quân, Lý Quang Minh và một số đồng chí của viện Kiểm sát đều tham gia. Bành Na, Phóng viên Nhan và Từ Đại Giang cũng đồng ý tham dự.
Lẽ ra, Nhâm Uy là Phó cục trưởng thường trực cục Công an thành phố, y đến Vân Hồ kiểm tra, tổ chức hội nghị, đồng chí phòng công an huyện Vân Hồ khẳng định là phải tham gia. Là Bí thư Đảng ủy Huyện ủy Công an, Tạ Hậu Minh cũng phải tham dự. Nhưng Lý Quang Minh và đồng chí Viện Kiểm sát không phải là cấp dưới của Nhâm Uy. Nhâm Uy mời các đồng chí viện Kiểm sát tới cùng nhau họp là vì có liên quan đến vụ án của Cát Đại Tráng.
Trong hội nghị, Nhâm Uy hỏi thăm tình huống chỉnh đốn tác phong ngành công an của huyện Vân Hồ, đối với hành động này tỏ vẻ khẳng định, cũng hỏi thêm ý kiến về vụ án của Cát Đại Tráng.
Lý Văn Hàn nhất nhất báo cáo, còn tình huống có liên quan đến Cát Đại Tráng, thì là do Lý Quang Minh báo cáo.
Nhâm Uy nói:
- Một con sâu làm rầu nồi canh, nhất định là phải kiên quyết đả kích, đúng lúc rửa sạch, không thể nhân nhượng. Đương nhiên, có liên quan đến vụ án Cát Đại Tráng, cũng cần phải thận trọng nhiều hơn. Nguyên tắc chấp pháp của cơ quan chúng ta là không buông tha cho một kẻ xấu nào, cũng không oan uổng cho người tốt nào. Cát Đại Tráng có vấn đề, thì nên kiên quyết xử lý, khiến đương sự tâm phục khẩu phục. Ngoài ra, việc đối ngoại tuyên truyền cũng cần thận trọng. Cát Đại Tráng vi phạm pháp luật chỉ là cá nhân của anh ta có vấn đề. Chúng ta nhất định phải nhìn đến, toàn bộ phòng công an huyện Vân Hồ vẫn còn rất tốt. Đại bộ phận đồng chí đều tận chức trách của mình. Cho nên, việc tuyên truyền nhất định phải cẩn thận, không thể để cho quần chúng sinh ra hiểu lầm, bôi đen toàn bộ phòng công an huyện Vân Hồ. Như vậy thì không tốt rồi.
Còn có ánh mắt vô tình đảo qua trên mặt Bành Na.
Bành Na làm như không nghe ra ý tứ trong lời nói của Nhâm Uy, mà mở quyển sách ra, rất chân thành mà ghi chép. Bài viết đăng trên báo tỉnh, cán bộ lãnh đạo nói chuyện, nội dung rất quan trọng.
Khi Nhâm Uy nói chuyện được một lúc, Bành Na buông bút nói:
- Cục trưởng Nhâm, tôi có một vấn đề muốn xin chỉ thị một chút.
Nhâm Uy liền mỉm cười nói:
- Phóng viên Bành quá khách khí rồi, tôi cũng không dám chi thị cho cô.
Bành Na khẽ mỉm cười, nói:
- Cục trưởng Nhâm, chúng tôi đến Vân Hồ tìm hiểu tình huống chỉnh đốn tác phong ở đây, lãnh đạo đã nói tốt nhất là phải có điển hình. Tôi muốn chiều nay đến phỏng vấn Cát Đại Tráng một chút, hiểu biết tình huống căn bản. Không biết có được hay không?
Nhâm Uy cười ha hả nói:
- Có thể, đương nhiên là có thể. Lãnh đạo Báo tỉnh đối với công tác của chúng tôi quan tâm và ủng hộ, chúng tôi vô cùng cảm ơn. Phóng viên Bành, phóng viên Nhan, hết thảy những hoạt động phỏng vấn ở huyện Vân Hồ, chúng tôi ủng hộ vô điều kiện. Đương nhiên, phóng viên Bành, xét thấy vụ án Cát Đại Tráng vẫn còn trong gia đoạn phá án và bắt giam thì có những việc không tiện tiết lộ. Haha, mong phóng viên Bành ủng hộ và thông cảm. Đây cũng là quy định phá án của hệ thống chính trị pháp luật của chúng tôi.
Bành Na gật đầu nói:
- Điều này tôi hiểu được, xin Cục trưởng Nhâm cứ yên tâm. Báo tỉnh của chúng tôi cũng có quy định, sẽ không tiết lộ tin tức cụ thể của vụ án.
- Được, được, vậy là tốt rồi. Cảm ơn phóng viên Bành đã thông cảm.
Nhâm Uy cười tươi nói.
Lý Quang Minh lúc này âm thầm thở phào một cái.
Nhâm Uy ở phòng họp nhà khách tiến hành cuộc họp. Còn Phạm Hồng Vũ ở trong phòng làm việc của mình nhận được một bản fax.
Đây là bản fax của thư ký Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty điện tử Phồn Thịnh Thang Mẫn. Lệnh Hòa Phồn hiệu suất làm việc cực cao. Lần trước Phạm Hồng Vũ đã nói với y, muốn mời một đoàn chuyên gia đến, trợ giúp cho huyện Vân Hồ phát triển kinh tế.
Chưa được vài ngày, Lệnh Hòa Phồn đang thành lập xong tổ chuyên gia, rồi bảo Thang Mẫn fax cho Phạm Hồng Vũ.
Đoàn chuyên gia tổng cộng có mười hai người, dẫn đầu là một tinh anh rất có tiếng trong ngành tiếp thị ở HongKong, là Thạc sĩ ngành kinh tế học đại học Hongkong và nhận bằng MBA học viện ngoại thương đại học Harvard. Các thành viên khác, đa số cũng là tinh anh trong thương giới.
Đây là một đoàn những chuyên gia rất am hiểu về thị trường. Dựa theo yêu cầu của Phạm Hồng Vũ, đội chuyên gia này chủ yếu là phụ trách điều tra tình hình nông sản của huyện Vân Hồ, sau đó tiến hành tập đoàn hóa quản lý và tiêu thụ. Đồng thời bồi dưỡng một số nhân tài cho huyện Vân Hồ.
Đây chỉ là thô thông mà thôi.
Chân chính tinh thông thì không thể chỉ dạy trên lớp học, càng không phải trong thời gian ngắn huấn luyện là có thể có hiệu quả, chỉ có thể bằng thực lực trải qua thực tế mà tôi luyện. Đoàn chuyên gia này sẽ tiến hành huấn luyện cho nhóm tiếp thị đầu tiên tại huyện Vân Hồ.
Phạm Hồng Vũ nhìn rất nghiêm túc, rồi lại cầm điện thoại lên, trực tiếp gọi cho Thang Mẫn để tìm hiểu tình huống căn bản của đoàn chuyên gia HongKong, rồi ghi chép xuống dưới.
Đối với công tác nghiêm chỉnh, Phạm Hồng Vũ trước giờ không có nửa điểm qua loa. Sau đó hiểu biết tình huống của đoàn chuyên gia đó, Phạm Hồng Vũ mới có thể nhập gia tùy tục, chỉ định một số cán bộ huyện và đoàn chuyên gia tiến hành điều tra nghiên cứu, và học tập.
Nhóm cán bộ này, chẳng những trong thời gian ngắn đem huyện Vân Hồ phát triển lên, mà từ ý nghĩa nào đó cũng nói lên rằng đây chính là “dòng chính nhân mã” của Chủ tịch huyện Phạm.
Chủ quản một phương, tổ chức và thành lập nhóm của mình rất quan trọng.
Bằng không, chẳng sợ anh uy vọng cao tới đâu thì chỉ là hiện tượng mặt ngoài. Ngoài mặt thì mọi người tất cung tất kính với anh, công tác bình thường cũng có thể triển khai tốt, nhưng một khi đụng tới đại sự chân chính thì không thể trông cậy được rồi. Ngoại trừ dòng chính tâm phúc thì sẽ không ai vì anh mà phục vụ.
Vừa mới chấm dứt trò chuyện với Thang Mẫn, Phạm Hồng Vũ đốt một điếu thuốc, tựa lưng vào ghế, muốn nghỉ ngơi một chút thì điện thoại trên bàn lại vang lên.
- Xin chào, tôi là Phạm Hồng Vũ.
- Haha, Chủ tịch huyện Phạm, xin chào, xin chào. Tôi là Nhâm Uy. Chủ tịch huyện Phạm hiện tại có rảnh không? Tôi muốn qua chào hỏi một chút.
Đầu dây bên kia, Nhâm Uy rất khách khí nói.
- Cục trưởng Nhâm quá khách khí rồi. Cục trưởng Nhâm hiện tại đang ở nhà khách à, vậy thì nên để tôi sang thăm hỏi Cục trưởng Nhâm.
Phạm Hồng Vũ cũng vô cùng khách khí, bất kể thế nào, cấp bậc của hắn và Nhâm Uy tương đương nhau, trong tay nắm thực quyền, tuổi lại lớn hơn, từ xa đến làm khách cho nên phải làm tốt lễ tiết này.
Lại không biết Nhâm Uy tại sao bỗng nhiên đề xuất gặp mặt hắn.
- Haha, không cần không cần, vẫn là tôi nên sang chào hỏi Chủ tịch huyện Phạm. Tôi lập tức đi ngay.
Nếu Nhậm Uy kiên trì thì Phạm Hồng Vũ cũng không nói nhiều.
Ước chừng mười phút sau, Nhâm Uy đã chạy tới phòng làm việc của hắn. Phạm Hồng Vũ đã sớm ở ghế sofa chờ, khi Nhâm Uy vừa đến thì liền lập tức đón chào, lễ tiết chu đáo.
Hai người bắt tay vào hàn huyên.
- Cục trưởng Nhâm, mời ngồi, mời ngồi.
Phạm Hồng Vũ lễ nhượng Nhâm Uy ngồi xuống sofa trước, Lôi Minh vội vàng dâng trà cho hai vị lãnh đạo.
- Cục trưởng Nhâm…
Phạm Hồng Vũ cầm lấy Thanh Sơn Vương, mời Nhâm Uy một điếu. Bành Na mang tới cho hắn hai bao thuốc lá mới, Chủ tịch huyện Phạm tất nhiên là phải để lại ký túc xá, một mình độc hưởng.
Tâm ý của Bành Na, Phạm nhị ca không thể phụ.
Hai người hút thuốc lá, trong phòng làm việc dâng lên sương khói. Phạm Hồng Vũ thuận miệng biểu thị sự cảm ơn của mình đối với sự quan tâm đến hệ thống công tác của cơ quan công an Vân Hồ. Nhâm Uy lúc này cũng nói vài câu khách sáo.
Nói chuyện phiếm một phen, Nhâm Uy hút thuốc, rất tùy ý nói:
- Chủ tịch huyện Phạm, có một tình huống, tôi muốn cậu hiểu được một chút.
- Cục trưởng Nhâm cứ nói, nếu tôi biết thì sẽ nói hết.
- Haha, vâng, vâng, là như vầy, Chủ tịch huyện Phạm, tình huống bên nông trường Triều Dương, cậu đã tìm hiểu chưa?
Phạm Hồng Vũ gật đầu nói:
- Đã hai lần qua bên đó, các đồng chí bên trong bộ máy và một số cán bộ phụ trách đại đội thì cũng đã gặp mặt, cơ bản hiểu biết được một số tình huống.
- Vâng, Chủ tịch huyện Phạm, Đỗ Song Ngư người này cậu có ấn tượng hay không?
Nhâm Uy tìm từ rất cẩn thận, ánh mắt nhìn Phạm Hồng Vũ khá chuyên chú.
Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười.
Hóa ra Nhâm Uy là hướng về chuyện này mà tới. Hắn chọn Đỗ Song Ngư làm thư ký cho mình, chuyện này chỉ sợ các vị lãnh đạo chủ yếu của thành phố cũng nghe được. Nhâm Uy hỏi như vậy, chỉ là cố kỵ mặt mũi của hắn mà thôi.
- Cục trưởng Nhâm, Đỗ Song Ngư tôi chẳng những có ấn tượng, hơn còn tiến hành kết nối với anh ta. Hiện tại, anh ta đang là cán sự của văn phòng nông trường. Tôi tạm thời để anh ta làm thông tín viên cho mình. Lại nói tiếp, Đỗ Song Ngư người này, tài hoa là có. Nếu làm thông tín viên cho tôi thì nhân tài không được trọng dụng rồi. Cũng may đây chỉ là tạm thời, về sau xem tình huống như thế nào rồi an bài tiếp.
Nhâm Uy liền nhẫn nhịn một chút.
Chủ tịch huyện Phạm, cậu đang cố ý phải không?
Biết rõ tôi có ý gì, cậu còn cố tình nói như vậy.
- Chủ tịch huyện Phạm ánh mắt thật độc đáo. Tuy nhiên, Chủ tịch huyện Phạm, Đỗ Song Ngư có tài hoa hay không thì tôi cũng không rõ ràng. Nhưng người này tính tình không được tốt, quá kích động. Lần trước ở thành phố phát sinh tình huống bao vây, Chủ tịch huyện Phạm cũng biết cậu ta chính là người tổ chức. Loại hành vi này chính là không tốt.
- Vâng, Cục trưởng Nhâm nói rất chính xác, tôi đã từng phê bình qua cậu ta, tin rằng về sau cậu ta sẽ không xúc động như vậy nữa.
Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói, đem tất cả những câu nói kế tiếp của Nhâm Uy chặn lại.
Hắn biết, chuyện này chắc chắn sẽ có người muốn gây lên đây.
Nhâm Uy còn có điểm ngượng ngùng, nhưng không nói gì nữa.
Kế tiếp, tất nhiên là nâng ly cạn chén, rất náo nhiệt.
Nhâm Uy liên tiếp hướng Bành Na mời rượu, cảm ơn báo tỉnh đã ủng hộ công tác của cơ quan chính trị pháp luật huyện Vân Hồ, và chuyển đạt lời ân cần thăm hỏi của Bí thư Đảng ủy Thành ủy Công an và Cục trưởng cục Công an đối với phóng viên Bành và phóng viên Nhan.
Điều này với cái tên mạnh mẽ, cứng rắn của y có chút không phù hợp.
Bành Na ung dung ứng phó.
Trong lời nói của Nhâm Uy đã cho thấy y kỳ thật là hướng Bành Na mà tới. Phóng viên báo tỉnh và Trưởng phòng sở công an tỉnh tới Vân Hồ, cục Công an thành phố không thể tỏ ra không biết.
Chẳng qua là tới quá vội vàng, trước đó cũng không có thông báo qua đồng chí phòng công an huyện, có chút không hợp thường quy. Đối với điều này, Nhâm Uy cũng đã giải thích, nói mình ngày hôm qua đang trong lúc đến huyện Lâm kiểm tra công tác thì nghe nói có phóng viên báo tỉnh tới Vân Hồ thì liền lập tức chạy đến.
Mọi người lắng nghe, cũng chẳng ai truy cứu.
Trong bữa tiệc, chủ khách tận hứng.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, các lãnh đạo đều đi nghỉ ngơi.
Hơn hai giờ chiều, Nhâm Uy trong phòng họp nhà khách Vân Hồ triển khai một hội nghị nhỏ. Tạ Hậu Minh, Lý Văn Hàn, Vương Quân, Lý Quang Minh và một số đồng chí của viện Kiểm sát đều tham gia. Bành Na, Phóng viên Nhan và Từ Đại Giang cũng đồng ý tham dự.
Lẽ ra, Nhâm Uy là Phó cục trưởng thường trực cục Công an thành phố, y đến Vân Hồ kiểm tra, tổ chức hội nghị, đồng chí phòng công an huyện Vân Hồ khẳng định là phải tham gia. Là Bí thư Đảng ủy Huyện ủy Công an, Tạ Hậu Minh cũng phải tham dự. Nhưng Lý Quang Minh và đồng chí Viện Kiểm sát không phải là cấp dưới của Nhâm Uy. Nhâm Uy mời các đồng chí viện Kiểm sát tới cùng nhau họp là vì có liên quan đến vụ án của Cát Đại Tráng.
Trong hội nghị, Nhâm Uy hỏi thăm tình huống chỉnh đốn tác phong ngành công an của huyện Vân Hồ, đối với hành động này tỏ vẻ khẳng định, cũng hỏi thêm ý kiến về vụ án của Cát Đại Tráng.
Lý Văn Hàn nhất nhất báo cáo, còn tình huống có liên quan đến Cát Đại Tráng, thì là do Lý Quang Minh báo cáo.
Nhâm Uy nói:
- Một con sâu làm rầu nồi canh, nhất định là phải kiên quyết đả kích, đúng lúc rửa sạch, không thể nhân nhượng. Đương nhiên, có liên quan đến vụ án Cát Đại Tráng, cũng cần phải thận trọng nhiều hơn. Nguyên tắc chấp pháp của cơ quan chúng ta là không buông tha cho một kẻ xấu nào, cũng không oan uổng cho người tốt nào. Cát Đại Tráng có vấn đề, thì nên kiên quyết xử lý, khiến đương sự tâm phục khẩu phục. Ngoài ra, việc đối ngoại tuyên truyền cũng cần thận trọng. Cát Đại Tráng vi phạm pháp luật chỉ là cá nhân của anh ta có vấn đề. Chúng ta nhất định phải nhìn đến, toàn bộ phòng công an huyện Vân Hồ vẫn còn rất tốt. Đại bộ phận đồng chí đều tận chức trách của mình. Cho nên, việc tuyên truyền nhất định phải cẩn thận, không thể để cho quần chúng sinh ra hiểu lầm, bôi đen toàn bộ phòng công an huyện Vân Hồ. Như vậy thì không tốt rồi.
Còn có ánh mắt vô tình đảo qua trên mặt Bành Na.
Bành Na làm như không nghe ra ý tứ trong lời nói của Nhâm Uy, mà mở quyển sách ra, rất chân thành mà ghi chép. Bài viết đăng trên báo tỉnh, cán bộ lãnh đạo nói chuyện, nội dung rất quan trọng.
Khi Nhâm Uy nói chuyện được một lúc, Bành Na buông bút nói:
- Cục trưởng Nhâm, tôi có một vấn đề muốn xin chỉ thị một chút.
Nhâm Uy liền mỉm cười nói:
- Phóng viên Bành quá khách khí rồi, tôi cũng không dám chi thị cho cô.
Bành Na khẽ mỉm cười, nói:
- Cục trưởng Nhâm, chúng tôi đến Vân Hồ tìm hiểu tình huống chỉnh đốn tác phong ở đây, lãnh đạo đã nói tốt nhất là phải có điển hình. Tôi muốn chiều nay đến phỏng vấn Cát Đại Tráng một chút, hiểu biết tình huống căn bản. Không biết có được hay không?
Nhâm Uy cười ha hả nói:
- Có thể, đương nhiên là có thể. Lãnh đạo Báo tỉnh đối với công tác của chúng tôi quan tâm và ủng hộ, chúng tôi vô cùng cảm ơn. Phóng viên Bành, phóng viên Nhan, hết thảy những hoạt động phỏng vấn ở huyện Vân Hồ, chúng tôi ủng hộ vô điều kiện. Đương nhiên, phóng viên Bành, xét thấy vụ án Cát Đại Tráng vẫn còn trong gia đoạn phá án và bắt giam thì có những việc không tiện tiết lộ. Haha, mong phóng viên Bành ủng hộ và thông cảm. Đây cũng là quy định phá án của hệ thống chính trị pháp luật của chúng tôi.
Bành Na gật đầu nói:
- Điều này tôi hiểu được, xin Cục trưởng Nhâm cứ yên tâm. Báo tỉnh của chúng tôi cũng có quy định, sẽ không tiết lộ tin tức cụ thể của vụ án.
- Được, được, vậy là tốt rồi. Cảm ơn phóng viên Bành đã thông cảm.
Nhâm Uy cười tươi nói.
Lý Quang Minh lúc này âm thầm thở phào một cái.
Nhâm Uy ở phòng họp nhà khách tiến hành cuộc họp. Còn Phạm Hồng Vũ ở trong phòng làm việc của mình nhận được một bản fax.
Đây là bản fax của thư ký Chủ tịch Hội đồng quản trị công ty điện tử Phồn Thịnh Thang Mẫn. Lệnh Hòa Phồn hiệu suất làm việc cực cao. Lần trước Phạm Hồng Vũ đã nói với y, muốn mời một đoàn chuyên gia đến, trợ giúp cho huyện Vân Hồ phát triển kinh tế.
Chưa được vài ngày, Lệnh Hòa Phồn đang thành lập xong tổ chuyên gia, rồi bảo Thang Mẫn fax cho Phạm Hồng Vũ.
Đoàn chuyên gia tổng cộng có mười hai người, dẫn đầu là một tinh anh rất có tiếng trong ngành tiếp thị ở HongKong, là Thạc sĩ ngành kinh tế học đại học Hongkong và nhận bằng MBA học viện ngoại thương đại học Harvard. Các thành viên khác, đa số cũng là tinh anh trong thương giới.
Đây là một đoàn những chuyên gia rất am hiểu về thị trường. Dựa theo yêu cầu của Phạm Hồng Vũ, đội chuyên gia này chủ yếu là phụ trách điều tra tình hình nông sản của huyện Vân Hồ, sau đó tiến hành tập đoàn hóa quản lý và tiêu thụ. Đồng thời bồi dưỡng một số nhân tài cho huyện Vân Hồ.
Đây chỉ là thô thông mà thôi.
Chân chính tinh thông thì không thể chỉ dạy trên lớp học, càng không phải trong thời gian ngắn huấn luyện là có thể có hiệu quả, chỉ có thể bằng thực lực trải qua thực tế mà tôi luyện. Đoàn chuyên gia này sẽ tiến hành huấn luyện cho nhóm tiếp thị đầu tiên tại huyện Vân Hồ.
Phạm Hồng Vũ nhìn rất nghiêm túc, rồi lại cầm điện thoại lên, trực tiếp gọi cho Thang Mẫn để tìm hiểu tình huống căn bản của đoàn chuyên gia HongKong, rồi ghi chép xuống dưới.
Đối với công tác nghiêm chỉnh, Phạm Hồng Vũ trước giờ không có nửa điểm qua loa. Sau đó hiểu biết tình huống của đoàn chuyên gia đó, Phạm Hồng Vũ mới có thể nhập gia tùy tục, chỉ định một số cán bộ huyện và đoàn chuyên gia tiến hành điều tra nghiên cứu, và học tập.
Nhóm cán bộ này, chẳng những trong thời gian ngắn đem huyện Vân Hồ phát triển lên, mà từ ý nghĩa nào đó cũng nói lên rằng đây chính là “dòng chính nhân mã” của Chủ tịch huyện Phạm.
Chủ quản một phương, tổ chức và thành lập nhóm của mình rất quan trọng.
Bằng không, chẳng sợ anh uy vọng cao tới đâu thì chỉ là hiện tượng mặt ngoài. Ngoài mặt thì mọi người tất cung tất kính với anh, công tác bình thường cũng có thể triển khai tốt, nhưng một khi đụng tới đại sự chân chính thì không thể trông cậy được rồi. Ngoại trừ dòng chính tâm phúc thì sẽ không ai vì anh mà phục vụ.
Vừa mới chấm dứt trò chuyện với Thang Mẫn, Phạm Hồng Vũ đốt một điếu thuốc, tựa lưng vào ghế, muốn nghỉ ngơi một chút thì điện thoại trên bàn lại vang lên.
- Xin chào, tôi là Phạm Hồng Vũ.
- Haha, Chủ tịch huyện Phạm, xin chào, xin chào. Tôi là Nhâm Uy. Chủ tịch huyện Phạm hiện tại có rảnh không? Tôi muốn qua chào hỏi một chút.
Đầu dây bên kia, Nhâm Uy rất khách khí nói.
- Cục trưởng Nhâm quá khách khí rồi. Cục trưởng Nhâm hiện tại đang ở nhà khách à, vậy thì nên để tôi sang thăm hỏi Cục trưởng Nhâm.
Phạm Hồng Vũ cũng vô cùng khách khí, bất kể thế nào, cấp bậc của hắn và Nhâm Uy tương đương nhau, trong tay nắm thực quyền, tuổi lại lớn hơn, từ xa đến làm khách cho nên phải làm tốt lễ tiết này.
Lại không biết Nhâm Uy tại sao bỗng nhiên đề xuất gặp mặt hắn.
- Haha, không cần không cần, vẫn là tôi nên sang chào hỏi Chủ tịch huyện Phạm. Tôi lập tức đi ngay.
Nếu Nhậm Uy kiên trì thì Phạm Hồng Vũ cũng không nói nhiều.
Ước chừng mười phút sau, Nhâm Uy đã chạy tới phòng làm việc của hắn. Phạm Hồng Vũ đã sớm ở ghế sofa chờ, khi Nhâm Uy vừa đến thì liền lập tức đón chào, lễ tiết chu đáo.
Hai người bắt tay vào hàn huyên.
- Cục trưởng Nhâm, mời ngồi, mời ngồi.
Phạm Hồng Vũ lễ nhượng Nhâm Uy ngồi xuống sofa trước, Lôi Minh vội vàng dâng trà cho hai vị lãnh đạo.
- Cục trưởng Nhâm…
Phạm Hồng Vũ cầm lấy Thanh Sơn Vương, mời Nhâm Uy một điếu. Bành Na mang tới cho hắn hai bao thuốc lá mới, Chủ tịch huyện Phạm tất nhiên là phải để lại ký túc xá, một mình độc hưởng.
Tâm ý của Bành Na, Phạm nhị ca không thể phụ.
Hai người hút thuốc lá, trong phòng làm việc dâng lên sương khói. Phạm Hồng Vũ thuận miệng biểu thị sự cảm ơn của mình đối với sự quan tâm đến hệ thống công tác của cơ quan công an Vân Hồ. Nhâm Uy lúc này cũng nói vài câu khách sáo.
Nói chuyện phiếm một phen, Nhâm Uy hút thuốc, rất tùy ý nói:
- Chủ tịch huyện Phạm, có một tình huống, tôi muốn cậu hiểu được một chút.
- Cục trưởng Nhâm cứ nói, nếu tôi biết thì sẽ nói hết.
- Haha, vâng, vâng, là như vầy, Chủ tịch huyện Phạm, tình huống bên nông trường Triều Dương, cậu đã tìm hiểu chưa?
Phạm Hồng Vũ gật đầu nói:
- Đã hai lần qua bên đó, các đồng chí bên trong bộ máy và một số cán bộ phụ trách đại đội thì cũng đã gặp mặt, cơ bản hiểu biết được một số tình huống.
- Vâng, Chủ tịch huyện Phạm, Đỗ Song Ngư người này cậu có ấn tượng hay không?
Nhâm Uy tìm từ rất cẩn thận, ánh mắt nhìn Phạm Hồng Vũ khá chuyên chú.
Phạm Hồng Vũ khẽ mỉm cười.
Hóa ra Nhâm Uy là hướng về chuyện này mà tới. Hắn chọn Đỗ Song Ngư làm thư ký cho mình, chuyện này chỉ sợ các vị lãnh đạo chủ yếu của thành phố cũng nghe được. Nhâm Uy hỏi như vậy, chỉ là cố kỵ mặt mũi của hắn mà thôi.
- Cục trưởng Nhâm, Đỗ Song Ngư tôi chẳng những có ấn tượng, hơn còn tiến hành kết nối với anh ta. Hiện tại, anh ta đang là cán sự của văn phòng nông trường. Tôi tạm thời để anh ta làm thông tín viên cho mình. Lại nói tiếp, Đỗ Song Ngư người này, tài hoa là có. Nếu làm thông tín viên cho tôi thì nhân tài không được trọng dụng rồi. Cũng may đây chỉ là tạm thời, về sau xem tình huống như thế nào rồi an bài tiếp.
Nhâm Uy liền nhẫn nhịn một chút.
Chủ tịch huyện Phạm, cậu đang cố ý phải không?
Biết rõ tôi có ý gì, cậu còn cố tình nói như vậy.
- Chủ tịch huyện Phạm ánh mắt thật độc đáo. Tuy nhiên, Chủ tịch huyện Phạm, Đỗ Song Ngư có tài hoa hay không thì tôi cũng không rõ ràng. Nhưng người này tính tình không được tốt, quá kích động. Lần trước ở thành phố phát sinh tình huống bao vây, Chủ tịch huyện Phạm cũng biết cậu ta chính là người tổ chức. Loại hành vi này chính là không tốt.
- Vâng, Cục trưởng Nhâm nói rất chính xác, tôi đã từng phê bình qua cậu ta, tin rằng về sau cậu ta sẽ không xúc động như vậy nữa.
Phạm Hồng Vũ thản nhiên nói, đem tất cả những câu nói kế tiếp của Nhâm Uy chặn lại.
Hắn biết, chuyện này chắc chắn sẽ có người muốn gây lên đây.
Nhâm Uy còn có điểm ngượng ngùng, nhưng không nói gì nữa.
/885
|