Cục diện Lâm Vũ Tường không muốn nhìn thấy nhất, cuối cùng cũng phải nhìn.
Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Thanh Sơn Vinh Khải Cao tự mình ra mặt tiếp họ.
Bình thường mà nói, Các bộ Trung ương và Ủy ban Trung ương hoặc các bộ và cán bộ Ủy ban trung ương quốc gia đến tỉnh nghiên cứu hoạt động đều được Bí thư Tỉnh ủy địa phương tiếp kiến, đó là sự nể mặt khá lớn, chuyện này rất được chú ý. Nếu ngược lại Cán bộ cấp tỉnh và Bộ dẫn xuống bình thường Bí thư Tỉnh ủy sẽ tiếp kiến, cùng nhau ăn cơm giao lưu với nhau. Cán bộ cấp phó thứ trưởng đa số đều cầm quyền lực, họ lãnh đạo khá nhiều người dưới tỉnh, nếu như cán bộ cấp Vụ, Cục trở xuống thì Bí thư Tỉnh ủy không nhất dịnh phải lộ diện để tự mình tiếp họ, ngay cả Phó vụ trưởng cán bộ cấp Cục trên cơ bản cũng sẽ không được Bí thư Tỉnh ủy tiếp kiến rồi, trừ phi là tình huống đặc biệt.
Lãnh đạo Mặt trận tổ quốc sở dĩ phái Lâm Vũ Tường cùng đoàn người xuống dưới chính đã được lựa chọn cẩn thận rồi.
Ba Phó cục trưởng đến gặp cán bộ huyện Vân Hồ đã là hình thành "uy lực" khá lớn, đối với Phạm Hồng Vũ nhất định có ưu thế. Thậm chí đối với lãnh đạo thành phố Tề Hà cũng không dám chậm trễ, nhưng không đủ trình độ ở Vinh Khải Cao.
Có thể không kinh động Vinh Khải Cao là tốt nhất.
Và khi Lâm Vũ Tường trở về mang theo "kinh nghiệm huyện Vân Hồ " hoặc nói "hình thức Vân Hồ" sửa sang lại, sao đó bộ phận Mặt trận tổ quốc nghiên cứu và đưa ra kinh nghiệm điển hình trong hệ thống mở rộng Mặt trận tổ quốc cả nước. Khi đó, tự nhiên thông báo cho Vinh Khải Cao và đưa bộ phận lãnh đạo chủ chốt ra mặt tuy nhiên quyền chủ động nằm hoàn toàn trong tay của bộ phận Mặt trận tổ quốc.
Nhưng thật ra tìm cách phải thật đúng đắn.
Người vạch ra kế hoạch đoán chắc Vưu Lợi Dân sẽ không ra mặt.
Công tác của Mặt trận tổ quốc chính là Đảng ủy quản lý, nếu Bí thư Tỉnh ủy không ra mặt tỏ rõ thái độ thì Chủ tịch tỉnh nhất định không thể nào ra mặt, đây chính là quy tắc cơ bản của quan trường, nhất định Vưu Lợi Dân sẽ tuân thủ.
Chỉ có điều người tính không bằng trời tính, Lâm Vũ Tường không nghĩ ra Vinh Khải Cao lại tự mình ra mặt.
Ngày hôm qua, Bí thư Thành ủy thành phố Tề Hà Đàm Khải Hoa và Thành ủy Chủ tịch Mặt trận tổ quốc đã đến huyện Vân Hồ gặp Lâm Vũ Tường.
Lâm Vũ Tường có chút định thần, sau đó tự nhiên trở lại.
Nói tiếp đến chuyện bọn họ đến huyện Vân Hồ sáu bảy ngày, Đàm Khải Hoa mới xuất hiện như vậy đã xem khá thất lễ rồi. Lãnh đạo cấp thành phố và cấp lãnh đạo cấp tỉnh là hai chức vị hoàn toàn khác nhau, theo lý Lâm Vũ Tường đến huyện Vân Hồ ngày thứ ba thì Đàm Khải Hoa nhất định phải lộ diện.
Trong quan trường điều đáng chú ý nhất chính là "lễ tiết".
Tuy nhiên, Đàm Khải Hoa đến ngày thứ sáu mới đến huyện Vân Hồ, Lâm Vũ Tường cũng có thể hiểu được. Sử lão ở tạp chí "kèn lệnh" đã nghiêm khắc phê phán như vậy, bọn người của Mặt trận tổ quốc thành phố lại dám đánh trống khuya chiên đến huyện Vân Hồ để đoạt "kinh nghiệm tiên tiến", điều này thật sự khó hiểu, không thể đoán được. Đang làm rõ chuyện này thì các đồng chí địa phương nhất định cần phải chú ý cẩn thận đó là điều đương nhiên, dù là ai trong quan trường đi đến được vị trí ngày hôm nay thật sự đó không phải là điều dễ dàng, không biết đã trải qua bao nhiêu phấn đấu, gian nan khổ cực, chỉ cần bước sai một bước có thể sa vào vực thẳm, không thể nào quay đầu lại.
Hậu quả như vậy, có mấy người có thể chịu nổi?
Đàm Khải Hoa rất khách khí, ở nhà khách Vân Hồ mở yến tiệc khoản đãi. huyện Vân Hồ có bốn bộ máy phụ trách chính đã có mặt, đang hối hả vây quanh ở bàn lớn, Lâm Vũ Tường cũn không nói gì cả.
Việc này ở Huyện Vân Hồ cũng không phải làm cho Cục trưởng Lâm hắn mà là cho chính Bí thư Thành ủy Đàm.
Nhân vật số một đến rồi, phía dưới cần long trọng tiếp đãi.
Đàm Khải Hoa thể hiện sự khách sáo hiện ra bên ngoài, đối với Lâm Vũ Tường ở Mặt trận tổ quốc thì nịnh nọt. Với cử chỉ này Lâm Vũ Tường đã quá quen thuộc, nhưng khi thấy Đàm Khải Hoa tỏ ra khen ngợi Huyện ủy Vân Hồ và Mặt trận tổ quốc Vân Hồ khiến cho Lâm Vũ Tường có vài phần đề cao kính sợ.
Đàm Khải Hoa là Bí thư Thành ủy, có liên quan đến công tác Mặt trận tổ quốc, khen ngợi Huyện ủy Vân Hồ và bộ phận Mặt trận tổ quốc Huyện ủy là điều đương nhiên, nhưng điều khiến Lâm Vũ Tường kính sự chính là Đàm Khải Hoa không nhắc gì đến Phạm Hồng Vũ cả, càng không nói đến chính phủ huyện Vân Hồ, dường như thành tích công tác của Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ hoàn toàn không quan hệ gì đến Chính phủ huyện Vân Hồ, tất cả đều do Lục Cửu và Huyện ủy Vân Hồ, Huyện ủy Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ làm nên.
Chuyện này dường như có phần không đúng sự thật.
Bởi vì Lâm Vũ Tường hiểu rất rõ, khi Đoàn chuyên gia Hongkong đến thì Chính phủ huyện Vân Hồ và đồng chí Chủ tịch huyện Phạm Hồng Vũ chính làm việc này mà phát huy tác dụng, là "nhân vật chính", Lục Cửu và Huyện ủy huyện Vân Hồ chỉ là vai phụ thôi.
Đàm Khải Hoa lại không nói gì đến chuyện này.
Tuy nhiên Lâm Vũ Tường cũng không nói gì thêm.
Anh ta có chút không hiểu rõ Đàm Khải Hoa có ý gì, nhưng hơn phân nữa là vị Bí thư Thành ủy này không ưa gì Phạm Hồng Vũ, không muốn vì Phạm Hồng Vũ mà nói tốt nửa câu trước các đồng chí Mặt trận tổ quốc. Bởi vậy có thể thấy được Phạm Hồng Vũ ở thành phố Tề Hà không thể thể hiện được vài trò của mình, ngay trước mặt các lãnh đạo huyện,
Lâm Vũ Tường có thể không tin nhưng ý đồ của Đàm Khải Hoa và hắn đối với ban lãnh đạo Mặt trận tổ quốc là đối nghịch.
Nói đến ban lãnh đạo Mặt trận tổ quốc thật sự chưa hiểu rõ việc này, nên mới cho anh ta đi tìm hiểu. Đàm Khải Hoa làm sao có thể đoán được đây là "sách lược nắm giết" chứ?
Ừ, vậy cũng tốt, kể từ đó mọi người cùng nhau "liên kết ", tống Phạm Hồng Vũ ra khỏi huyện Vân Hồ, ra khỏi thành phố Tề Hà, đuổi ra khỏi tỉnh Thanh Sơn.
Vẻ mặt Lục Cửu vô cùng hồng hào, không hướng lãnh đạo thành phố và lãnh đạo trung ương mời rượu, vẻ mặt tương đối phấn chấn.
Bí thư Đàm đối với Lục Cửu khá chiếu cố, điều này thật tốt cho gã.
Lần này nên công việc thích đáng, chẳng những có được công lao khá lớn "rơi" vào túi hắn mà đối với Lục Cửu một lần nữa ở huyện Vân Hồ tạo ra uy tín lớn, điều này giúp khá nhiều cho gã.
Thái độ của gã Đàm Khải Hoa đang ngồi nói chuyện với đồng nghiệp đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Còn Phạm Hồng Vũ vì chuyện của Đỗ Song Ngư hai ngày trước đã chạy đến thành phố và làm ầm ĩ một trận với Trịnh Mỹ Đường, với "tin tức bùng nổ" đã sớm truyền khắp thành phố Tề Hà.
Ừ được, khá tốt.
Chuyện Trịnh Mỹ Đường và Quách Thanh Hoa cải nhau rồi trở mặt hiện tại Đàm Khải Hoa cũng công khai tỏ rõ thái độ không chào đón Phạm Hồng Vũ.
Đồng chí tiểu Phạm, quả đúng như câu "bà không đau, cậu không thương"
Ai cũng muốn Phạm Hồng Vũ phải thật cẩn thận.
Tuy nhiên nhìn qua đồng chí tiểu Phạm này vẻ mặt khá nhàn, nói cười vui vẻ, không có chút "chèn ép" uể oải. Đàm Khải Hoa trước mặt mọi người không có khen ngợi Phạm Hồng Vũ, trên bàn rượu cũng không đề cập gì đến hắn, khi Phạm Hồng Vũ mời rượu ông ta liền cười ha hả chạm cốc, thậm chí còn chủ động mời Phạm Hồng Vũ một ly.
Người ngoài nhìn vào có thể cảm nhận được chính là đang nể mặt Vưu Lợi Dân, cũng không thể khiến Chủ tịch tỉnh từng đảm nhiệm chức Bí thư tỉnh ủy đầu tiên mà khó chịu.
Trong quan trường, không phải lúc nào cũng làm như vậy.
Đối với cuộc nội chiến ở huyện Vân Hồ, Lâm Vũ Tường mặc kệ tất cả, vui vẻ như không nhìn thấy, cũng không vì Đàm Khải Hoa mà tỏ rõ thái độ của mình nơi này xem như một quân cờ, Đàm Khải Hoa còn lâu mới đủ một quân cờ, không được ảnh hưởng gì cả.
Nhưng Vinh Khải Cao thì hoàn toàn khác.
Lâm Vũ Tường nhận được sự quan tâm của Tự Quân nên gọi điện thoại đến nói Bí thư Thành ủy Vinh muốn gặp mặt đồng chí Mặt trận tổ quốc . Lâm Vũ Tường lập tức có chút khẩn trương, toát mồ hôi sợ hãi, lập tức gọi điện thoại cho cấp trên, hướng lãnh đạo xin chỉ thị.
Lãnh đạo ban cũng có ra chỉ thị cho hắn, nhất định phải tôn trọng Bí thư Vinh.
Không tôn trọng tuyệt đối không được, chẳng lẽ lãnh đạo ban còn có chỉ đạo cho Lâm Vũ Tường đừng "chim"Vinh Khải Cao.
Việc này Lâm Vũ Tường đã chuẩn bị tâm lý nhưng không hề nghĩ đến, không ngờ Vinh Khải Cao tạo ra "trận chiến" lớn như vậy. Chẳng những Vinh Khải Cao đến dự còn có Tỉnh ủy Mặt trận tổ quốc Tự Quân cùng đi, thậm chí ngay cả Ban tuyên giáo tỉnh Trường Văn Nghệ cùng đi.
- Đông chí Tiểu Lâm, vị này là đồng chí Văn Nghệ, là Trưởng ban tuyên giáo Tỉnh ủy chúng ta.
Vinh Khải Cao Mỉm cười tự mình giới thiệu Lâm Vũ Tường với Văn nghệ
Văn Nghệ hơn bốn mươi tuổi, dang mạo tuyệt đẹp, nhìn cô trẻ hơn nhiều so với tuổi, mặc trang phục màu đen công sở, rất nữ tính và là quan lớn ở tỉnh, nhìn cô ta khá quyến rũ.
Lâm Vũ Tường khẩn trương cung kính bắt tay Văn Nghệ, trong đầu đang khá lo lắng.
Vinh Khải Cao tiếp các đồng chí Mặt trận tổ quốc có Tự Quân cùng đi, Tự Quân đi một bên. Không ngờ có thể đi cùng ủy ban tuyên giáo tỉnh ủy đến tham gia tham kiến hội nghị này, tình hình có chút khá "phức tạp" rồi.
Vị này trấn thủ Trấn Thanh Sơn, đại tướng nơi biên cương rốt cuộc có ý gì.
Thật sự khá khó khăn!
Lúc này, Lâm Vũ Tường chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi đợi, vẻ mặt có chút ngưỡng mộ lắng nghe Vinh Khải Cao "dạy bảo". Trước mặt Vinh Khải Cao với tư cách là Bí thư Tỉnh ủy, Lâm Vũ Tường tự biết mình chỉ có thể lắng nghe, không thể chen ngang vào được.
Vinh Khải Cao lần này đến đây cũng là đúng nguyên tắc, quan tâm đối với lãnh đạo Mặt trận tổ quốc và ủng hộ công tác của Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ, tỏ vẻ cảm ơn, đại biểu Tỉnh ủy đối với chuyện Lâm Vũ Tường đến tỉnh Thanh Sơn điều tra nghiên cứu khảo sát, tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh.
Đấy toàn là những chuyện khá thích hợp.
Lâm Vũ Tường gật đầu không ngừng, khách khí vài câu nói.
- Đồng chí Tiểu Lâm, các cậu đến huyện Vân Hồ đã nhiều ngày rồi, vậy cậu nói xem ở huyện Vân Hồ điều tra nghiên cứu khảo sát, thực sự có chút kết quả nào chưa?
Văn chương kiểu cách đã thực hiện, trên mặt Vinh Khải Cao đang lộ ra nụ cười hài hòa, nâng chén trà lên uống một ngụm, chậm rãi hỏi.
Lâm Vũ Tường vội vàng khom người, mang những chuyện mình điều tra nghiên cứu khảo sát nói đơn giản rõ ràng, tóm tắt để báo cáo với Vinh Khải Cao. Điều mấu chốt chính là tập trung ở chuyện Đoàn chuyên gia Hongkong, đến chính phủ huyện Vân Hồ và trên người Phạm Hồng Vũ, còn đối với Huyện ủy huyện Vân Hồ, Mặt trận tổ quốc huyện và Lục Cửu gần như không đề cập đến.
Dù có thế nào thì Lâm Vũ Tường cũng không thay đỏi ý kiến, chấp hành đúng chỉ thị của lãnh đạo.
Vinh Khải Cao mỉm cười gật đầu nói:
- Tốt lắm, tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiền này của Mặt trận tổ quốc, đây xem như hình thức mới của Mặt trận tổ quốc. Các đồng chí huyện Vân Hồ ở huyện, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy thật sự đã tốn khá nhiều công phu. Đồng chí Văn Nghệ, đồng chí Tự Quân, các cậu là người có kinh nghiệm có thể nghiên cứu một chút, sau đó tổng kết các kinh nghiệm ở huyện Vân Hồ, lúc cần thiết ở tỉnh có công tác tuyên truyền phối hợp với các đồng chí Mặt trận tổ quốc, nên điều này cần nắm chắc, bắt vững.
Bí thư Thành ủy có hiểu rõ được chỉ thị này không, Văn Nghệ và Tự Quân nhìn nhau mỉm cười.
Lâm Vũ Tường cùng Long Hải Khác đưa mắt nhìn nhau, trong lòng như vô cảm.
Vinh Khải Cao nghe có lẽ không hiểu được chuyện này, thành tích này chính là "dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy", công lao quy về Huyện ủy, quy về đồng chí Lục Cửu, còn đồng chí Phạm Hồng Vũ không thể nào với tới.
Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Thanh Sơn Vinh Khải Cao tự mình ra mặt tiếp họ.
Bình thường mà nói, Các bộ Trung ương và Ủy ban Trung ương hoặc các bộ và cán bộ Ủy ban trung ương quốc gia đến tỉnh nghiên cứu hoạt động đều được Bí thư Tỉnh ủy địa phương tiếp kiến, đó là sự nể mặt khá lớn, chuyện này rất được chú ý. Nếu ngược lại Cán bộ cấp tỉnh và Bộ dẫn xuống bình thường Bí thư Tỉnh ủy sẽ tiếp kiến, cùng nhau ăn cơm giao lưu với nhau. Cán bộ cấp phó thứ trưởng đa số đều cầm quyền lực, họ lãnh đạo khá nhiều người dưới tỉnh, nếu như cán bộ cấp Vụ, Cục trở xuống thì Bí thư Tỉnh ủy không nhất dịnh phải lộ diện để tự mình tiếp họ, ngay cả Phó vụ trưởng cán bộ cấp Cục trên cơ bản cũng sẽ không được Bí thư Tỉnh ủy tiếp kiến rồi, trừ phi là tình huống đặc biệt.
Lãnh đạo Mặt trận tổ quốc sở dĩ phái Lâm Vũ Tường cùng đoàn người xuống dưới chính đã được lựa chọn cẩn thận rồi.
Ba Phó cục trưởng đến gặp cán bộ huyện Vân Hồ đã là hình thành "uy lực" khá lớn, đối với Phạm Hồng Vũ nhất định có ưu thế. Thậm chí đối với lãnh đạo thành phố Tề Hà cũng không dám chậm trễ, nhưng không đủ trình độ ở Vinh Khải Cao.
Có thể không kinh động Vinh Khải Cao là tốt nhất.
Và khi Lâm Vũ Tường trở về mang theo "kinh nghiệm huyện Vân Hồ " hoặc nói "hình thức Vân Hồ" sửa sang lại, sao đó bộ phận Mặt trận tổ quốc nghiên cứu và đưa ra kinh nghiệm điển hình trong hệ thống mở rộng Mặt trận tổ quốc cả nước. Khi đó, tự nhiên thông báo cho Vinh Khải Cao và đưa bộ phận lãnh đạo chủ chốt ra mặt tuy nhiên quyền chủ động nằm hoàn toàn trong tay của bộ phận Mặt trận tổ quốc.
Nhưng thật ra tìm cách phải thật đúng đắn.
Người vạch ra kế hoạch đoán chắc Vưu Lợi Dân sẽ không ra mặt.
Công tác của Mặt trận tổ quốc chính là Đảng ủy quản lý, nếu Bí thư Tỉnh ủy không ra mặt tỏ rõ thái độ thì Chủ tịch tỉnh nhất định không thể nào ra mặt, đây chính là quy tắc cơ bản của quan trường, nhất định Vưu Lợi Dân sẽ tuân thủ.
Chỉ có điều người tính không bằng trời tính, Lâm Vũ Tường không nghĩ ra Vinh Khải Cao lại tự mình ra mặt.
Ngày hôm qua, Bí thư Thành ủy thành phố Tề Hà Đàm Khải Hoa và Thành ủy Chủ tịch Mặt trận tổ quốc đã đến huyện Vân Hồ gặp Lâm Vũ Tường.
Lâm Vũ Tường có chút định thần, sau đó tự nhiên trở lại.
Nói tiếp đến chuyện bọn họ đến huyện Vân Hồ sáu bảy ngày, Đàm Khải Hoa mới xuất hiện như vậy đã xem khá thất lễ rồi. Lãnh đạo cấp thành phố và cấp lãnh đạo cấp tỉnh là hai chức vị hoàn toàn khác nhau, theo lý Lâm Vũ Tường đến huyện Vân Hồ ngày thứ ba thì Đàm Khải Hoa nhất định phải lộ diện.
Trong quan trường điều đáng chú ý nhất chính là "lễ tiết".
Tuy nhiên, Đàm Khải Hoa đến ngày thứ sáu mới đến huyện Vân Hồ, Lâm Vũ Tường cũng có thể hiểu được. Sử lão ở tạp chí "kèn lệnh" đã nghiêm khắc phê phán như vậy, bọn người của Mặt trận tổ quốc thành phố lại dám đánh trống khuya chiên đến huyện Vân Hồ để đoạt "kinh nghiệm tiên tiến", điều này thật sự khó hiểu, không thể đoán được. Đang làm rõ chuyện này thì các đồng chí địa phương nhất định cần phải chú ý cẩn thận đó là điều đương nhiên, dù là ai trong quan trường đi đến được vị trí ngày hôm nay thật sự đó không phải là điều dễ dàng, không biết đã trải qua bao nhiêu phấn đấu, gian nan khổ cực, chỉ cần bước sai một bước có thể sa vào vực thẳm, không thể nào quay đầu lại.
Hậu quả như vậy, có mấy người có thể chịu nổi?
Đàm Khải Hoa rất khách khí, ở nhà khách Vân Hồ mở yến tiệc khoản đãi. huyện Vân Hồ có bốn bộ máy phụ trách chính đã có mặt, đang hối hả vây quanh ở bàn lớn, Lâm Vũ Tường cũn không nói gì cả.
Việc này ở Huyện Vân Hồ cũng không phải làm cho Cục trưởng Lâm hắn mà là cho chính Bí thư Thành ủy Đàm.
Nhân vật số một đến rồi, phía dưới cần long trọng tiếp đãi.
Đàm Khải Hoa thể hiện sự khách sáo hiện ra bên ngoài, đối với Lâm Vũ Tường ở Mặt trận tổ quốc thì nịnh nọt. Với cử chỉ này Lâm Vũ Tường đã quá quen thuộc, nhưng khi thấy Đàm Khải Hoa tỏ ra khen ngợi Huyện ủy Vân Hồ và Mặt trận tổ quốc Vân Hồ khiến cho Lâm Vũ Tường có vài phần đề cao kính sợ.
Đàm Khải Hoa là Bí thư Thành ủy, có liên quan đến công tác Mặt trận tổ quốc, khen ngợi Huyện ủy Vân Hồ và bộ phận Mặt trận tổ quốc Huyện ủy là điều đương nhiên, nhưng điều khiến Lâm Vũ Tường kính sự chính là Đàm Khải Hoa không nhắc gì đến Phạm Hồng Vũ cả, càng không nói đến chính phủ huyện Vân Hồ, dường như thành tích công tác của Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ hoàn toàn không quan hệ gì đến Chính phủ huyện Vân Hồ, tất cả đều do Lục Cửu và Huyện ủy Vân Hồ, Huyện ủy Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ làm nên.
Chuyện này dường như có phần không đúng sự thật.
Bởi vì Lâm Vũ Tường hiểu rất rõ, khi Đoàn chuyên gia Hongkong đến thì Chính phủ huyện Vân Hồ và đồng chí Chủ tịch huyện Phạm Hồng Vũ chính làm việc này mà phát huy tác dụng, là "nhân vật chính", Lục Cửu và Huyện ủy huyện Vân Hồ chỉ là vai phụ thôi.
Đàm Khải Hoa lại không nói gì đến chuyện này.
Tuy nhiên Lâm Vũ Tường cũng không nói gì thêm.
Anh ta có chút không hiểu rõ Đàm Khải Hoa có ý gì, nhưng hơn phân nữa là vị Bí thư Thành ủy này không ưa gì Phạm Hồng Vũ, không muốn vì Phạm Hồng Vũ mà nói tốt nửa câu trước các đồng chí Mặt trận tổ quốc. Bởi vậy có thể thấy được Phạm Hồng Vũ ở thành phố Tề Hà không thể thể hiện được vài trò của mình, ngay trước mặt các lãnh đạo huyện,
Lâm Vũ Tường có thể không tin nhưng ý đồ của Đàm Khải Hoa và hắn đối với ban lãnh đạo Mặt trận tổ quốc là đối nghịch.
Nói đến ban lãnh đạo Mặt trận tổ quốc thật sự chưa hiểu rõ việc này, nên mới cho anh ta đi tìm hiểu. Đàm Khải Hoa làm sao có thể đoán được đây là "sách lược nắm giết" chứ?
Ừ, vậy cũng tốt, kể từ đó mọi người cùng nhau "liên kết ", tống Phạm Hồng Vũ ra khỏi huyện Vân Hồ, ra khỏi thành phố Tề Hà, đuổi ra khỏi tỉnh Thanh Sơn.
Vẻ mặt Lục Cửu vô cùng hồng hào, không hướng lãnh đạo thành phố và lãnh đạo trung ương mời rượu, vẻ mặt tương đối phấn chấn.
Bí thư Đàm đối với Lục Cửu khá chiếu cố, điều này thật tốt cho gã.
Lần này nên công việc thích đáng, chẳng những có được công lao khá lớn "rơi" vào túi hắn mà đối với Lục Cửu một lần nữa ở huyện Vân Hồ tạo ra uy tín lớn, điều này giúp khá nhiều cho gã.
Thái độ của gã Đàm Khải Hoa đang ngồi nói chuyện với đồng nghiệp đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Còn Phạm Hồng Vũ vì chuyện của Đỗ Song Ngư hai ngày trước đã chạy đến thành phố và làm ầm ĩ một trận với Trịnh Mỹ Đường, với "tin tức bùng nổ" đã sớm truyền khắp thành phố Tề Hà.
Ừ được, khá tốt.
Chuyện Trịnh Mỹ Đường và Quách Thanh Hoa cải nhau rồi trở mặt hiện tại Đàm Khải Hoa cũng công khai tỏ rõ thái độ không chào đón Phạm Hồng Vũ.
Đồng chí tiểu Phạm, quả đúng như câu "bà không đau, cậu không thương"
Ai cũng muốn Phạm Hồng Vũ phải thật cẩn thận.
Tuy nhiên nhìn qua đồng chí tiểu Phạm này vẻ mặt khá nhàn, nói cười vui vẻ, không có chút "chèn ép" uể oải. Đàm Khải Hoa trước mặt mọi người không có khen ngợi Phạm Hồng Vũ, trên bàn rượu cũng không đề cập gì đến hắn, khi Phạm Hồng Vũ mời rượu ông ta liền cười ha hả chạm cốc, thậm chí còn chủ động mời Phạm Hồng Vũ một ly.
Người ngoài nhìn vào có thể cảm nhận được chính là đang nể mặt Vưu Lợi Dân, cũng không thể khiến Chủ tịch tỉnh từng đảm nhiệm chức Bí thư tỉnh ủy đầu tiên mà khó chịu.
Trong quan trường, không phải lúc nào cũng làm như vậy.
Đối với cuộc nội chiến ở huyện Vân Hồ, Lâm Vũ Tường mặc kệ tất cả, vui vẻ như không nhìn thấy, cũng không vì Đàm Khải Hoa mà tỏ rõ thái độ của mình nơi này xem như một quân cờ, Đàm Khải Hoa còn lâu mới đủ một quân cờ, không được ảnh hưởng gì cả.
Nhưng Vinh Khải Cao thì hoàn toàn khác.
Lâm Vũ Tường nhận được sự quan tâm của Tự Quân nên gọi điện thoại đến nói Bí thư Thành ủy Vinh muốn gặp mặt đồng chí Mặt trận tổ quốc . Lâm Vũ Tường lập tức có chút khẩn trương, toát mồ hôi sợ hãi, lập tức gọi điện thoại cho cấp trên, hướng lãnh đạo xin chỉ thị.
Lãnh đạo ban cũng có ra chỉ thị cho hắn, nhất định phải tôn trọng Bí thư Vinh.
Không tôn trọng tuyệt đối không được, chẳng lẽ lãnh đạo ban còn có chỉ đạo cho Lâm Vũ Tường đừng "chim"Vinh Khải Cao.
Việc này Lâm Vũ Tường đã chuẩn bị tâm lý nhưng không hề nghĩ đến, không ngờ Vinh Khải Cao tạo ra "trận chiến" lớn như vậy. Chẳng những Vinh Khải Cao đến dự còn có Tỉnh ủy Mặt trận tổ quốc Tự Quân cùng đi, thậm chí ngay cả Ban tuyên giáo tỉnh Trường Văn Nghệ cùng đi.
- Đông chí Tiểu Lâm, vị này là đồng chí Văn Nghệ, là Trưởng ban tuyên giáo Tỉnh ủy chúng ta.
Vinh Khải Cao Mỉm cười tự mình giới thiệu Lâm Vũ Tường với Văn nghệ
Văn Nghệ hơn bốn mươi tuổi, dang mạo tuyệt đẹp, nhìn cô trẻ hơn nhiều so với tuổi, mặc trang phục màu đen công sở, rất nữ tính và là quan lớn ở tỉnh, nhìn cô ta khá quyến rũ.
Lâm Vũ Tường khẩn trương cung kính bắt tay Văn Nghệ, trong đầu đang khá lo lắng.
Vinh Khải Cao tiếp các đồng chí Mặt trận tổ quốc có Tự Quân cùng đi, Tự Quân đi một bên. Không ngờ có thể đi cùng ủy ban tuyên giáo tỉnh ủy đến tham gia tham kiến hội nghị này, tình hình có chút khá "phức tạp" rồi.
Vị này trấn thủ Trấn Thanh Sơn, đại tướng nơi biên cương rốt cuộc có ý gì.
Thật sự khá khó khăn!
Lúc này, Lâm Vũ Tường chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi đợi, vẻ mặt có chút ngưỡng mộ lắng nghe Vinh Khải Cao "dạy bảo". Trước mặt Vinh Khải Cao với tư cách là Bí thư Tỉnh ủy, Lâm Vũ Tường tự biết mình chỉ có thể lắng nghe, không thể chen ngang vào được.
Vinh Khải Cao lần này đến đây cũng là đúng nguyên tắc, quan tâm đối với lãnh đạo Mặt trận tổ quốc và ủng hộ công tác của Mặt trận tổ quốc huyện Vân Hồ, tỏ vẻ cảm ơn, đại biểu Tỉnh ủy đối với chuyện Lâm Vũ Tường đến tỉnh Thanh Sơn điều tra nghiên cứu khảo sát, tỏ vẻ nhiệt liệt hoan nghênh.
Đấy toàn là những chuyện khá thích hợp.
Lâm Vũ Tường gật đầu không ngừng, khách khí vài câu nói.
- Đồng chí Tiểu Lâm, các cậu đến huyện Vân Hồ đã nhiều ngày rồi, vậy cậu nói xem ở huyện Vân Hồ điều tra nghiên cứu khảo sát, thực sự có chút kết quả nào chưa?
Văn chương kiểu cách đã thực hiện, trên mặt Vinh Khải Cao đang lộ ra nụ cười hài hòa, nâng chén trà lên uống một ngụm, chậm rãi hỏi.
Lâm Vũ Tường vội vàng khom người, mang những chuyện mình điều tra nghiên cứu khảo sát nói đơn giản rõ ràng, tóm tắt để báo cáo với Vinh Khải Cao. Điều mấu chốt chính là tập trung ở chuyện Đoàn chuyên gia Hongkong, đến chính phủ huyện Vân Hồ và trên người Phạm Hồng Vũ, còn đối với Huyện ủy huyện Vân Hồ, Mặt trận tổ quốc huyện và Lục Cửu gần như không đề cập đến.
Dù có thế nào thì Lâm Vũ Tường cũng không thay đỏi ý kiến, chấp hành đúng chỉ thị của lãnh đạo.
Vinh Khải Cao mỉm cười gật đầu nói:
- Tốt lắm, tôi hoàn toàn đồng ý với ý kiền này của Mặt trận tổ quốc, đây xem như hình thức mới của Mặt trận tổ quốc. Các đồng chí huyện Vân Hồ ở huyện, dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy thật sự đã tốn khá nhiều công phu. Đồng chí Văn Nghệ, đồng chí Tự Quân, các cậu là người có kinh nghiệm có thể nghiên cứu một chút, sau đó tổng kết các kinh nghiệm ở huyện Vân Hồ, lúc cần thiết ở tỉnh có công tác tuyên truyền phối hợp với các đồng chí Mặt trận tổ quốc, nên điều này cần nắm chắc, bắt vững.
Bí thư Thành ủy có hiểu rõ được chỉ thị này không, Văn Nghệ và Tự Quân nhìn nhau mỉm cười.
Lâm Vũ Tường cùng Long Hải Khác đưa mắt nhìn nhau, trong lòng như vô cảm.
Vinh Khải Cao nghe có lẽ không hiểu được chuyện này, thành tích này chính là "dưới sự lãnh đạo của Huyện ủy", công lao quy về Huyện ủy, quy về đồng chí Lục Cửu, còn đồng chí Phạm Hồng Vũ không thể nào với tới.
/885
|