Buổi tối, tám giờ.
Vùng ngoại ô Phất Châu, nhà chị Trương.
Ở bên ngoài chơi cả ngày, Đổng Học Bân và Trương Long Quyên lái xe trở về, xe vào ga ra, hai người bọn họ mở cửa vào bên trong. Ngày hôm nay, dưới yêu cầu có ý thức của Đổng Học Bân, bọn họ hầu như đem xung quanh viện nghiên cứu có thể đi đều dạo một lần, Đổng Học Bân biểu hiện ra là du ngoạn, trên thực tế cũng tại tự hỏi cái khác, lo lắng làm sao lẻn vào trong viện nghiên cứu.
Chị Trương, khổ cực ngài hôm nay.
Ha ha, có nhóc đẹp trai cùng đi, cũng không khổ cực.
Ặc, dù sao sau này có việc ngài cứ nói, nước ngoài tôi không được, trong nước bên kia tôi còn có thể nói một ít, ngài cứ việc tìm tôi.
Ồ, khẩu khí không nhỏ?
Khụ khụ, tôi chỉ nói như thế.
Ha ha, đi thôi, chờ trở về nước chị tìm cậu.
Vậy không thành vấn đề, hai ta đổi số điện thoại di động đi, đến lúc đó liên hệ.
Ừm, cậu đem số nói cho chị biết chị gọi qua cho, điện thoại nhà tôi có muốn hay không?
Đều phải lấy, sau này ngài về trong nước nhất định phải cho tôi một cơ hội chiêu đãi ngài.
Tên nhóc, sao chị nghe lời này của cậu có chút như là cáo từ vậy hả? Không phải tới du ngoạn sao?
Ừm, cũng không làm lỡ công tác của ngài, sáng mai tôi muốn một mình đi ra ngoài, tùy tiện nhìn một cái.
Cậu ở chỗ này đều không nhận ra, một mình có thể đi đâu? Vẫn là chị mang cậu đi?
Thật không cần, lúc đầu ngày hôm nay đã đủ phiền phức ngài, lại quấy rối tôi cũng thấy ngại.
Nhưng lão Từ đem cậu giao cho chị, chị không thể không quản. Như vậy đi, cậu cũng đừng nói, có chuyện gì ngày mai rồi nói.
Vậy. . . Được rồi.
Cái này là được rồi, tới, uống chút rượu.
Được, vậy tôi đi thay quần áo.
Đổng Học Bân lên lầu, sau khi vào phòng, đem cánh cửa đóng lại, thậm chí còn khóa trái từ bên trong, bởi vì hắn biết Trương Long Quyên có thói quen không gõ cửa mà vào. Đi tới bên giường. Đổng Học Bân từ trong túi lấy ra một phần bản đồ, so sánh với tin tức vừa rồi trong đầu một chút, đã cơ bản xác định tình huống đại khái xung quanh của viện nghiên cứu. Địa điểm của viện nghiên cứu cũng được làm rõ ràng. Tuy nói Đổng Học Bân vừa rồi đáp ứng Trương Long Quyên ngày mai rồi nói, bất quá hắn cũng không chuẩn bị quấy rối, mà là quyết định ngày mai thì ra tay, mặc kệ thành công cũng tốt, thất bại cũng được, bại lộ thân phận Đổng Học Bân đều không có khả năng quay về chổ Trương Long Quyên, bởi vì không muốn liên lụy cô ấy.
Bản đồ.
Kính râm lớn.
Hai con dao từ trong bếp của nhà chị Trương thuận lợi lấy ra.
Đổng Học Bân đem đồ của mình chỉnh lý một lần, thu dọn xong, tâm tư cũng hơi định lại, thở ra một hơi. Đem đồ cất đi, xuống lầu chuẩn bị cùng Trương Long Quyên uống một chút rượu để có giấc ngủ tốt, cho ngày mai tinh thần của mình dư thừa.
. . .
Dưới lầu.
Chuông cửa bỗng nhiên vang lên.
Trương Long Quyên một thân váy gợi cảm màu đen đang lấy rượu từ trong tủ rượu, cầm theo một chai rượu whisky và rượu vang do dự một chút, sau đó quay đầu nhìn cửa. Buông chai rượu đi ra nhấn một cái, trong màn hình biểu hiện ra tình huống quay chụp của cameras ngoài cửa, người nhấn chuông cửa chính là một người nam, hơn ba mươi tuổi.
Trương Long Quyên dùng tiếng Anh nói: HELLO?
Người nam ngẩng đầu nhìn, Xin chào, xin hỏi là Trương tổng sao?
Nghe là Hán ngữ. Trương Long Quyên cũng nói: Tôi đây, ai thế?
Có chuyện muốn mời ngài hỗ trợ, tôi có thể đi vào rồi nói không? Ở đây nói không tiện. Người kia nói.
Trương Long Quyên cũng không nói cái gì, mở cửa ra để hắn vào nhà, Có việc nói mau, nhà tôi trong còn có khách.
Người nam quan sát cô ấy một chút, hồn nhiên không nhìn một thân trang phục khêu gợi của Trương Long Quyên, chỉ là nhìn mặt của cô ấy, Tôi muốn xác nhận một chút, xin hỏi ngài là Trương Long Quyên Trương tổng sao?
Trương Long Quyên cười nói: Là tôi, chuyện gì?
Xin hỏi hiện nói chuyện tiện không? Người nam rất cẩn thận.
Trương Long Quyên nhìn trên lầu, Tiện, nói đi.
Người nam từ trong lòng lấy ra một giấy chứng nhận, đưa cho Trương Long Quyên xem, Tôi là người của quốc an, từ trong nước khẩn cấp tới, bởi vì Lữ tiên sinh và Trần tiên sinh mấy ngày trước hi sinh trong công tác, công tác bên này tạm thời giao cho tôi, xin lỗi, còn chưa kịp giao tiếp công tác, tôi chỉ là nhìn tư liệu cá nhân của ngài, ảnh chụp hẳn là không có vấn đề, nhưng tôi còn muốn xác nhận một chút chứng minh của ngài, dù sao chúng ta cũng là lần đầu tiên gặp mặt.
Trương Long Quyên chớp mắt, nhìn hắn một hồi, lập tức chậm rãi bước đi tới một ghế sô pha, từ trong túi xách lấy ra một giấy chứng nhận thân phận ném cho hắn.
Người nam xem xong, khẽ gật đầu, lúc này mới vươn tay nắm lấy tay cô ấy.
Nhưng đột nhiên, trên lầu truyền đến tiếng bước chân, Đổng Học Bân chậm rãi xuống lầu.
Trước khi xuống, Đổng Học Bân hình như mơ hồ nghe được tiếng chuông cửa, cho nên nghe ở dưới có người nói chuyện cũng không lưu ý, tưởng bạn bè hoặc là bạn làm ăn của Trương đại tỷ.
Chị Trương?
Tiểu Đổng à, thay quần áo xong rồi?
Ừm, có khách? Vậy ngài bận?
Đổng Học Bân đến đây cũng là hỏi một tiếng, sau đó đã muốn lên lầu trở lại, ai mà ngờ không đợi hắn xoay người, Đổng Học Bân sau khi liếc mắt dưới lầu thì ngẩn người, Địch ca?
Đây chẳng phải là Địch Lỗi ngồi cùng hắn trên máy bay sao?
Người nam cũng ngẩn ra, Tiểu Đổng?
Trương Long Quyên chớp mắt mấy cái, Sao? Các người nhận thức?
Người nam liền nói: Nhận thức trên máy bay, chúng tôi ngồi kề bên.
Trương Long Quyên nói, Vậy thật đúng là trùng hợp, Tiểu Đổng, đây là bạn tôi.
Đổng Học Bân đi xuống tới cười nắm tay, Chúng ta đây là có duyên phận đấy Địch ca, lại gặp mặt.
Đúng vậy. Người nam nhìn qua có chút không có tâm tư, chỉ là có lệ vài câu với Đổng Học Bân.
Trương Long Quyên nói: Tiểu Đổng, cậu lên lầu ngồi một chút đi, tôi cùng tiểu Địch nói chút chuyện.
Tốt lắm, các người trò chuyện đi. Đổng Học Bân trong lòng thật ra đã nghĩ có chút không đúng, nhưng vẫn không lên tiếng, đi nhanh lên lầu.
Trùng hợp như thế?
Trên đường gặp phải ở chỗ này cũng gặp phải?
Hơn nữa Địch Lỗi trên máy bay không phải nói tới bên này công tác sao? Hơn nữa cũng là rất ít tới Phất Châu? Sao nhận thức Trương đại tỷ? Nhận thức trong nước? Nhưng hai người vì sao không giống như là người quen hả? Đổng Học Bân công tác tại cục công an không ít, ý thức rất mẫn cảm, hắn nhạy cảm cảm giác ra bên trong khẳng định có chuyện!
Không được!
Phải nhìn!
Đổng Học Bân nhất thời dùng lệnh STOP!
. . .
Không khí ngưng lại!
Tất cả đều tĩnh!
Đổng Học Bân đi tới phòng lại quay người trở về, xuống lầu đi tới phòng khách, thời gian dừng lại, chỉ thấy người nam và Trương Long Quyên đang chuyển thân tựa như muốn đi khách phòng trên lầu một, đi bên trong nói? Đổng Học Bân liền vào khách phòng trước, tìm tìm chung quanh, cũng không có tủ quần áo, cũng không có chổ che, được, vẫn là dưới giường an toàn nhất … hắn liền tiến vào.
Đổng Học Bân không muốn lãng phí thời gian, lập tức mặc niệm STOP giải trừ!
. . .
Thời gian khôi phục!
Vài giây sau, tiếng bước chân đến gần, cửa phòng đã bị người mở ra.
Dưới giường Đổng Học Bân có thể thấy chân của hai người, một là chân đẹp bọc trong giầy cao gót màu đỏ hồng của Trương đại tỷ, còn lại là giày da của Địch Lỗi.
Phòng cửa đóng lại.
Hai người bọn họ đều vào.
Bên này nói có thể? Người nam nói.
Trương Long Quyên ừ một tiếng, đặt mông ngồi ở trên giường, chân bắt chéo nhếch lên chút rút ra một điếu thuốc, tùy ý hút một hơi, Nói đi, chuyện gì.
Tiểu Đổng kia là?
Một người bạn của bạn học tôi, tới bên này du ngoạn.
Du ngoạn? À, vậy không thành vấn đề.
Đổng Học Bân trong lòng nói thần bí như thế, quả nhiên có việc.
Quả nhiên, sau một giây chợt nghe người nam nói: Xin chào, tự giới thiệu một chút, tôi là Địch Thuận, trước đây là tổng liên lạc phụ trách khu vực này, ngài có thể gọi tôi lão Địch hoặc là tiểu Địch, đều không sao cả, lão Lữ hi sinh, công tác mấy ngày này tại Phất Châu bên này ngài có thể trực tiếp liên hệ tôi, do tôi toàn quyền phụ trách tiếp quản, đương nhiên tôi ở bên này cũng không nhất định sẽ bao lâu, công tác sau này cấp trên sẽ sai người liên lạc mới cho ngài.
Địch Thuận?
Anh không phải là Địch Lỗi sao?
Tổng liên lạc? Cái khu vực này?
Có ý gì? Điều này sao có chút cảm giác của quốc an vậy hả? ?
Đổng Học Bân núp dưới giường vừa nghe thì hít vào một hơi, cái phát hiện này khiến cho hắn quá kinh ngạc.
Hơn nữa Địch Thuận nếu như là người của quốc an, hắn nói cùng Trương Long Quyên như vậy, Trương đại tỷ cũng là quốc an? ?
Trương Long Quyên nhàn nhạt hút thuốc nói: Thật ra các người thay đổi ai tôi cũng không sao cả, lão Lữ? Tiểu Lữ gầy mặt sao? Tên nhóc kia tôi cũng năm sáu năm trước mới thấy qua một lần, tôi nhớ kỹ tôi lúc trước nói rất rõ ràng, tôi không phải người của quốc an, cũng sẽ không gia nhập vào.
Địch Thuận cười khổ nói: Đối với ghi chép của chúng tôi, ngài quả thật là nhân viên ngoại vi. Theo hắn biết, Trương Long Quyên gia nhập quốc an còn sớm hơn so với hắn rất nhiều, tuổi cũng lớn hơn rất nhiều, hơn nữa còn có thân phận của Trương Long Quyên, cho nên Địch Thuận cho dù điều đến đây phụ trách khu vực này, cũng phải nói một tiếng ngài với Trương Long Quyên, Lãnh đạo đều vô cùng coi trọng ngài, lần này tôi muốn mời ngài giúp một chút.
Trương Long Quyên ngắt lời nói: Tôi trước đây nói rất rõ ràng, hiện tại cũng vẫn là cái quan điểm này, các người đòi tiền, tôi có thể cho, vì nước nhà xuất lực tôi đương nhiên là nghĩa bất dung từ của, bất quá. . . Chuyện khác hắn không nên tìm tôi, tôi không muốn quản nhiều chuyện như vậy, tôi cũng quản không được.
Trương tổng.
Mời trở về đi.
Trương tổng, lần này là nhiệm vụ cấp một!
Trương Long Quyên lông mày hơi nhíu lại, nở nụ cười một tiếng, Một chổ nhỏ hẻo lánh sao có nhiệm vụ cấp một? Tuy rằng không có vào quốc an, nhưng chuyện bên trong cô ấy vẫn biết.
Địch Thuận sắc mặt rất nghiêm túc, Lão Lữ bọn họ là vì nhiệm vụ này mà hi sinh, ngài cũng biết chúng tôi ở đây khai triển công tác cũng không thuận lợi, cho nên bất đắc dĩ mới tìm ngài, hy vọng ngài có thể giúp chúng ta một lần, cho dù không vì lão Lữ, vì quốc gia cũng xin lo lắng một chút. Hít vào, Địch Thuận mặt nghiêm túc nói: Lão Lữ là bạn học cùng kỳ của tôi! Tôi không muốn hắn hi sinh uổng phí!
Trương Long Quyên im lặng không nói chuyện, tàn thuốc ném xuống đất, bị giày cao gót của cô ấy hung hăng dẫm lên, Trước tiên là nói về chuyện đó cho tôi nghe một chút! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Vùng ngoại ô Phất Châu, nhà chị Trương.
Ở bên ngoài chơi cả ngày, Đổng Học Bân và Trương Long Quyên lái xe trở về, xe vào ga ra, hai người bọn họ mở cửa vào bên trong. Ngày hôm nay, dưới yêu cầu có ý thức của Đổng Học Bân, bọn họ hầu như đem xung quanh viện nghiên cứu có thể đi đều dạo một lần, Đổng Học Bân biểu hiện ra là du ngoạn, trên thực tế cũng tại tự hỏi cái khác, lo lắng làm sao lẻn vào trong viện nghiên cứu.
Chị Trương, khổ cực ngài hôm nay.
Ha ha, có nhóc đẹp trai cùng đi, cũng không khổ cực.
Ặc, dù sao sau này có việc ngài cứ nói, nước ngoài tôi không được, trong nước bên kia tôi còn có thể nói một ít, ngài cứ việc tìm tôi.
Ồ, khẩu khí không nhỏ?
Khụ khụ, tôi chỉ nói như thế.
Ha ha, đi thôi, chờ trở về nước chị tìm cậu.
Vậy không thành vấn đề, hai ta đổi số điện thoại di động đi, đến lúc đó liên hệ.
Ừm, cậu đem số nói cho chị biết chị gọi qua cho, điện thoại nhà tôi có muốn hay không?
Đều phải lấy, sau này ngài về trong nước nhất định phải cho tôi một cơ hội chiêu đãi ngài.
Tên nhóc, sao chị nghe lời này của cậu có chút như là cáo từ vậy hả? Không phải tới du ngoạn sao?
Ừm, cũng không làm lỡ công tác của ngài, sáng mai tôi muốn một mình đi ra ngoài, tùy tiện nhìn một cái.
Cậu ở chỗ này đều không nhận ra, một mình có thể đi đâu? Vẫn là chị mang cậu đi?
Thật không cần, lúc đầu ngày hôm nay đã đủ phiền phức ngài, lại quấy rối tôi cũng thấy ngại.
Nhưng lão Từ đem cậu giao cho chị, chị không thể không quản. Như vậy đi, cậu cũng đừng nói, có chuyện gì ngày mai rồi nói.
Vậy. . . Được rồi.
Cái này là được rồi, tới, uống chút rượu.
Được, vậy tôi đi thay quần áo.
Đổng Học Bân lên lầu, sau khi vào phòng, đem cánh cửa đóng lại, thậm chí còn khóa trái từ bên trong, bởi vì hắn biết Trương Long Quyên có thói quen không gõ cửa mà vào. Đi tới bên giường. Đổng Học Bân từ trong túi lấy ra một phần bản đồ, so sánh với tin tức vừa rồi trong đầu một chút, đã cơ bản xác định tình huống đại khái xung quanh của viện nghiên cứu. Địa điểm của viện nghiên cứu cũng được làm rõ ràng. Tuy nói Đổng Học Bân vừa rồi đáp ứng Trương Long Quyên ngày mai rồi nói, bất quá hắn cũng không chuẩn bị quấy rối, mà là quyết định ngày mai thì ra tay, mặc kệ thành công cũng tốt, thất bại cũng được, bại lộ thân phận Đổng Học Bân đều không có khả năng quay về chổ Trương Long Quyên, bởi vì không muốn liên lụy cô ấy.
Bản đồ.
Kính râm lớn.
Hai con dao từ trong bếp của nhà chị Trương thuận lợi lấy ra.
Đổng Học Bân đem đồ của mình chỉnh lý một lần, thu dọn xong, tâm tư cũng hơi định lại, thở ra một hơi. Đem đồ cất đi, xuống lầu chuẩn bị cùng Trương Long Quyên uống một chút rượu để có giấc ngủ tốt, cho ngày mai tinh thần của mình dư thừa.
. . .
Dưới lầu.
Chuông cửa bỗng nhiên vang lên.
Trương Long Quyên một thân váy gợi cảm màu đen đang lấy rượu từ trong tủ rượu, cầm theo một chai rượu whisky và rượu vang do dự một chút, sau đó quay đầu nhìn cửa. Buông chai rượu đi ra nhấn một cái, trong màn hình biểu hiện ra tình huống quay chụp của cameras ngoài cửa, người nhấn chuông cửa chính là một người nam, hơn ba mươi tuổi.
Trương Long Quyên dùng tiếng Anh nói: HELLO?
Người nam ngẩng đầu nhìn, Xin chào, xin hỏi là Trương tổng sao?
Nghe là Hán ngữ. Trương Long Quyên cũng nói: Tôi đây, ai thế?
Có chuyện muốn mời ngài hỗ trợ, tôi có thể đi vào rồi nói không? Ở đây nói không tiện. Người kia nói.
Trương Long Quyên cũng không nói cái gì, mở cửa ra để hắn vào nhà, Có việc nói mau, nhà tôi trong còn có khách.
Người nam quan sát cô ấy một chút, hồn nhiên không nhìn một thân trang phục khêu gợi của Trương Long Quyên, chỉ là nhìn mặt của cô ấy, Tôi muốn xác nhận một chút, xin hỏi ngài là Trương Long Quyên Trương tổng sao?
Trương Long Quyên cười nói: Là tôi, chuyện gì?
Xin hỏi hiện nói chuyện tiện không? Người nam rất cẩn thận.
Trương Long Quyên nhìn trên lầu, Tiện, nói đi.
Người nam từ trong lòng lấy ra một giấy chứng nhận, đưa cho Trương Long Quyên xem, Tôi là người của quốc an, từ trong nước khẩn cấp tới, bởi vì Lữ tiên sinh và Trần tiên sinh mấy ngày trước hi sinh trong công tác, công tác bên này tạm thời giao cho tôi, xin lỗi, còn chưa kịp giao tiếp công tác, tôi chỉ là nhìn tư liệu cá nhân của ngài, ảnh chụp hẳn là không có vấn đề, nhưng tôi còn muốn xác nhận một chút chứng minh của ngài, dù sao chúng ta cũng là lần đầu tiên gặp mặt.
Trương Long Quyên chớp mắt, nhìn hắn một hồi, lập tức chậm rãi bước đi tới một ghế sô pha, từ trong túi xách lấy ra một giấy chứng nhận thân phận ném cho hắn.
Người nam xem xong, khẽ gật đầu, lúc này mới vươn tay nắm lấy tay cô ấy.
Nhưng đột nhiên, trên lầu truyền đến tiếng bước chân, Đổng Học Bân chậm rãi xuống lầu.
Trước khi xuống, Đổng Học Bân hình như mơ hồ nghe được tiếng chuông cửa, cho nên nghe ở dưới có người nói chuyện cũng không lưu ý, tưởng bạn bè hoặc là bạn làm ăn của Trương đại tỷ.
Chị Trương?
Tiểu Đổng à, thay quần áo xong rồi?
Ừm, có khách? Vậy ngài bận?
Đổng Học Bân đến đây cũng là hỏi một tiếng, sau đó đã muốn lên lầu trở lại, ai mà ngờ không đợi hắn xoay người, Đổng Học Bân sau khi liếc mắt dưới lầu thì ngẩn người, Địch ca?
Đây chẳng phải là Địch Lỗi ngồi cùng hắn trên máy bay sao?
Người nam cũng ngẩn ra, Tiểu Đổng?
Trương Long Quyên chớp mắt mấy cái, Sao? Các người nhận thức?
Người nam liền nói: Nhận thức trên máy bay, chúng tôi ngồi kề bên.
Trương Long Quyên nói, Vậy thật đúng là trùng hợp, Tiểu Đổng, đây là bạn tôi.
Đổng Học Bân đi xuống tới cười nắm tay, Chúng ta đây là có duyên phận đấy Địch ca, lại gặp mặt.
Đúng vậy. Người nam nhìn qua có chút không có tâm tư, chỉ là có lệ vài câu với Đổng Học Bân.
Trương Long Quyên nói: Tiểu Đổng, cậu lên lầu ngồi một chút đi, tôi cùng tiểu Địch nói chút chuyện.
Tốt lắm, các người trò chuyện đi. Đổng Học Bân trong lòng thật ra đã nghĩ có chút không đúng, nhưng vẫn không lên tiếng, đi nhanh lên lầu.
Trùng hợp như thế?
Trên đường gặp phải ở chỗ này cũng gặp phải?
Hơn nữa Địch Lỗi trên máy bay không phải nói tới bên này công tác sao? Hơn nữa cũng là rất ít tới Phất Châu? Sao nhận thức Trương đại tỷ? Nhận thức trong nước? Nhưng hai người vì sao không giống như là người quen hả? Đổng Học Bân công tác tại cục công an không ít, ý thức rất mẫn cảm, hắn nhạy cảm cảm giác ra bên trong khẳng định có chuyện!
Không được!
Phải nhìn!
Đổng Học Bân nhất thời dùng lệnh STOP!
. . .
Không khí ngưng lại!
Tất cả đều tĩnh!
Đổng Học Bân đi tới phòng lại quay người trở về, xuống lầu đi tới phòng khách, thời gian dừng lại, chỉ thấy người nam và Trương Long Quyên đang chuyển thân tựa như muốn đi khách phòng trên lầu một, đi bên trong nói? Đổng Học Bân liền vào khách phòng trước, tìm tìm chung quanh, cũng không có tủ quần áo, cũng không có chổ che, được, vẫn là dưới giường an toàn nhất … hắn liền tiến vào.
Đổng Học Bân không muốn lãng phí thời gian, lập tức mặc niệm STOP giải trừ!
. . .
Thời gian khôi phục!
Vài giây sau, tiếng bước chân đến gần, cửa phòng đã bị người mở ra.
Dưới giường Đổng Học Bân có thể thấy chân của hai người, một là chân đẹp bọc trong giầy cao gót màu đỏ hồng của Trương đại tỷ, còn lại là giày da của Địch Lỗi.
Phòng cửa đóng lại.
Hai người bọn họ đều vào.
Bên này nói có thể? Người nam nói.
Trương Long Quyên ừ một tiếng, đặt mông ngồi ở trên giường, chân bắt chéo nhếch lên chút rút ra một điếu thuốc, tùy ý hút một hơi, Nói đi, chuyện gì.
Tiểu Đổng kia là?
Một người bạn của bạn học tôi, tới bên này du ngoạn.
Du ngoạn? À, vậy không thành vấn đề.
Đổng Học Bân trong lòng nói thần bí như thế, quả nhiên có việc.
Quả nhiên, sau một giây chợt nghe người nam nói: Xin chào, tự giới thiệu một chút, tôi là Địch Thuận, trước đây là tổng liên lạc phụ trách khu vực này, ngài có thể gọi tôi lão Địch hoặc là tiểu Địch, đều không sao cả, lão Lữ hi sinh, công tác mấy ngày này tại Phất Châu bên này ngài có thể trực tiếp liên hệ tôi, do tôi toàn quyền phụ trách tiếp quản, đương nhiên tôi ở bên này cũng không nhất định sẽ bao lâu, công tác sau này cấp trên sẽ sai người liên lạc mới cho ngài.
Địch Thuận?
Anh không phải là Địch Lỗi sao?
Tổng liên lạc? Cái khu vực này?
Có ý gì? Điều này sao có chút cảm giác của quốc an vậy hả? ?
Đổng Học Bân núp dưới giường vừa nghe thì hít vào một hơi, cái phát hiện này khiến cho hắn quá kinh ngạc.
Hơn nữa Địch Thuận nếu như là người của quốc an, hắn nói cùng Trương Long Quyên như vậy, Trương đại tỷ cũng là quốc an? ?
Trương Long Quyên nhàn nhạt hút thuốc nói: Thật ra các người thay đổi ai tôi cũng không sao cả, lão Lữ? Tiểu Lữ gầy mặt sao? Tên nhóc kia tôi cũng năm sáu năm trước mới thấy qua một lần, tôi nhớ kỹ tôi lúc trước nói rất rõ ràng, tôi không phải người của quốc an, cũng sẽ không gia nhập vào.
Địch Thuận cười khổ nói: Đối với ghi chép của chúng tôi, ngài quả thật là nhân viên ngoại vi. Theo hắn biết, Trương Long Quyên gia nhập quốc an còn sớm hơn so với hắn rất nhiều, tuổi cũng lớn hơn rất nhiều, hơn nữa còn có thân phận của Trương Long Quyên, cho nên Địch Thuận cho dù điều đến đây phụ trách khu vực này, cũng phải nói một tiếng ngài với Trương Long Quyên, Lãnh đạo đều vô cùng coi trọng ngài, lần này tôi muốn mời ngài giúp một chút.
Trương Long Quyên ngắt lời nói: Tôi trước đây nói rất rõ ràng, hiện tại cũng vẫn là cái quan điểm này, các người đòi tiền, tôi có thể cho, vì nước nhà xuất lực tôi đương nhiên là nghĩa bất dung từ của, bất quá. . . Chuyện khác hắn không nên tìm tôi, tôi không muốn quản nhiều chuyện như vậy, tôi cũng quản không được.
Trương tổng.
Mời trở về đi.
Trương tổng, lần này là nhiệm vụ cấp một!
Trương Long Quyên lông mày hơi nhíu lại, nở nụ cười một tiếng, Một chổ nhỏ hẻo lánh sao có nhiệm vụ cấp một? Tuy rằng không có vào quốc an, nhưng chuyện bên trong cô ấy vẫn biết.
Địch Thuận sắc mặt rất nghiêm túc, Lão Lữ bọn họ là vì nhiệm vụ này mà hi sinh, ngài cũng biết chúng tôi ở đây khai triển công tác cũng không thuận lợi, cho nên bất đắc dĩ mới tìm ngài, hy vọng ngài có thể giúp chúng ta một lần, cho dù không vì lão Lữ, vì quốc gia cũng xin lo lắng một chút. Hít vào, Địch Thuận mặt nghiêm túc nói: Lão Lữ là bạn học cùng kỳ của tôi! Tôi không muốn hắn hi sinh uổng phí!
Trương Long Quyên im lặng không nói chuyện, tàn thuốc ném xuống đất, bị giày cao gót của cô ấy hung hăng dẫm lên, Trước tiên là nói về chuyện đó cho tôi nghe một chút! Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|