Ngoài sảnh.
Tâm tình của mọi người bùng nổ như một trái bom, kinh khủng nhìn con số hiện ra trên màn hình máy Lucky Seven, mọi người chỉ có một kích động muốn chửi má nó!
777!
Lại có thể là 777!
Thật sự trúng!
Tiểu tử kia thật sự trúng!
Mọi người nghĩ cái này quả thật không thể tưởng tượng, quả thật còn muốn khoa trương hơn so với nghe nói người tuổi trẻ kia ván ván thiên ù, phải biết rằng đó chính là máy Lucky Seven, máy Lucky Seven căn bản là không có cách nào gian lận, còn là máy một tháng trước trúng qua một lần, một tháng sau tỷ lệ có thể trúng thưởng hầu như là bằng 0, nếu như tính luôn số lẻ phía sau, cũng là 0,00 mấy phần trăm? Sao có thể trúng được? Sao có thể bỏ một thẻ bạc thì trúng giải thưởng lớn? Cái này con mẹ nó đời trước phải tích bao nhiêu đức mới có thể xuất hiện một vận khí uống máu gà như thế? ?
Cái đệch!
Má ơi!
Trời đất!
Cái này còn con mẹ nó có thiên lý hay không!
Tất cả mọi người hai mắt xám ngắt kinh khủng mắng ra!
Chu lão nhìn chằm chằm máy Lucky Seven, khuôn mặt có chút co quắp!
Tống Ngọc Hổ và nhân viên công tác sòng bạc cả đám cũng đều sắc mặt trắng bệch!
Đổng Học Bân mỉm cười quay đầu lại, nhìn Tống Ngọc Hổ, thản nhiên nói: Ha ha, tôi sớm nói rồi, vận khí của tôi luôn luôn tốt.
Đây là vận khí tốt sao?
Tốt con mẹ nó chứ tốt!
Rất nhiều người đều biết điều đó không có khả năng là vận khí!
Nguyên nhân không xa, là bởi vì biểu tình lòng tin tràn đầy của Đổng Học Bân, là bởi vì hắn trước đó tuyên bốn còn muốn thắng tám trăm triệu, là bởi vì hắn đối mặt thẻ bạc Trầm Tiểu Mỹ đưa qua nhưng chỉ đưa tay cầm lấy một thẻ, còn nói một thẻ là đủ rồi, muốn nói Đổng Học Bân là dựa vào vận khí, kẻ ngu phỏng chừng cũng không tín, tùy tiện lấy một thẻ bạc là có thể trúng giải thưởng lớn một tỷ đô la? Cái này con mẹ nó là vận khí cái gì hả? Mọi người nghĩ Đổng Học Bân khẳng định là biết hắn có thể ra 777, nếu không tuyệt đối sẽ không lấy một thẻ bạc!
Bên trong có vấn đề?
Bị động tay động chân?
Không thể! Đây chính là máy Lucky Seven!
Máy đều kinh, bên trong còn có cảnh báo, điều này sao gian lận? ?
Đổng Học Bân nếu như nhân viên công tác của sòng bạc, mọi người có thể còn tiếp nhận được. Có thể sòng bạc bởi vì muốn kéo sinh ý phỏng chừng sẽ làm ra chút thủ đoạn, đem tỷ lệ sửa lại khiến cho nhân viên công tác trúng thưởng, cuối cùng tiền vẫn là trả lại cho sòng bạc, vì kéo nhiệt tình của mọi người. Nhưng vấn đề hiện tại là Đổng Học Bân căn bản không phải người của sòng bạc, từ việc hắn cùng người phụ trách sòng bạc phát sinh xung đột thì mọi người đã sớm biết, hiện tại một người khách như vậy tiện tay bỏ một thẻ bạc lại trúng giải thưởng lớn? Điều này làm cho mọi người thật sự có chút không tiếp thụ được! Nhất là Đổng Học Bân trước đó còn chơi Roulette trúng liền ba ván, hắn ở phòng bạch kim ván ván thiên ù ván ván Báo tử, mọi người càng có cảm giác muốn té xỉu!
Người này rốt cuộc có lai lịch gì? ?
Sao nhảy ra một người hung hãn như thế! ?
Thẻ bạc đều nằm bên dưới máy, khi 777 vừa ra, một tỷ đô la thẻ bạc đã được máy tự động phun ra toàn bộ.
Rầm rầm.
Một đống thẻ bạc.
Đổng Học Bân đứng lên rời khỏi chỗ ngồi, cười nói: Chị Diễm, chị Mỹ. Phía sau lưng tôi có thương tích, không cúi lưng được, thẻ bạc có phải là?
Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ còn đang ngây người.
Đổng Học Bân lại gọi một tiếng.Chị Diễm? Chị Mỹ?
A, ừm, chúng tôi thu, ngài đừng quản. Trầm Tiểu Diễm nhìn Đổng Học Bân thật sâu, cũng không nhiều lời, cúi đầu đi nhặt thẻ bạc.
Trầm Tiểu Mỹ cũng không nói được một lời đi đem thẻ bạc bỏ vào trong va li.
Không phải các nàng không khiếp sợ, mà là ở đây không phải chỗ nói chuyện, người xung quanh nhiều lắm.
Trương Long Quyên cười nhìn hắn, Ngày hôm nay cậu thật sự là muốn đem chị Trương cậu hù chết.
Đổng Học Bân cười ha ha nói: Không có biện pháp, vận khí tôi vẫn đều rất tốt, đều đỡ không được. Nói xong, Đổng Học Bân thấy hiện trường có chút im lặng, hơn trăm người tại đại sảnh chỉ có Đổng Học Bân và Trương Long Quyên hai người đang nói chuyện, mọi người còn lại thì nhìn chằm chằm bọn họ, cái bầu không khí này rất quỷ dị. Đổng Học Bân liền nhìn về phía mấy người nhân viên công tác và người phụ trách của sòng bạc, Máy Lucky Seven có phải là nên bỏ thêm một chút thẻ bạc?
Một nhân viên công tác há hốc mồm nói: Hả? Cái gì thẻ bạc?
Đổng Học Bân chỉ chỉ, Bỏ thêm một tỷ, thời gian còn nhiều mà, tôi chơi thêm vài ván.
Lời này vừa ra. Thật sự là làm nhân viên công tác và người phụ trách của sòng bạc sợ hãi!
Tống Ngọc Hổ cũng bất chấp kinh sợ, cuống quít nói: Đem máy Lucky Seven ngừng lại! Tất cả đều ngừng! Một máy cũng đừng chừa lại!
Đổng Học Bân và Trương Long Quyên đều vui vẻ.
Người sòng bạc của quả thật như lâm đại địch. Rất sợ Đổng Học Bân ngồi chơi tiếp, vội vàng hoảng hốt đi tắt nguồn điện của tất cả máy, máy Lucky Seven là nhiều nhất trong sòng bạc, khoảng chừng hơn mười máy, lần này ngay cả chia bài và nhân viên công tác bên quầy hàng đều xuất động, một người một máy, tắt nguồn điện có tắt nguồn điện, phủ vải có phủ vải, cái bầu không khí kia có chút rối loạn.
Bất quá khi có người muốn tắt nguồn điện của máy Lucky Seven Đổng Học Bân vừa chơi thì, một người phụ trách đi tới ngăn cản, Cái máy này chờ một chút!
Nhân viên công tác nghi hoặc nhìn qua.
Người nọ lập tức nói: Tra một chút!
Đây là hoài nghi Đổng Học Bân gian lận, lại muốn tra!
Đó chính là một tỷ đô la! Cộng với thẻ bạc trong tay của Đổng Học Bân! Hắn lần này đã thắng từ sòng bạc rất nhiều tiền! Hầu như là một tháng thu nhập của sòng bạc bọn họ! Ai không đau lòng?
Một người. . .
Ba người. . .
Mười người. . .
Cuối cùng ngay cả mấy người nhân viên kỹ thuật và nhân viên sửa chữa hậu trường đều tới!
Đem máy Lucky Seven mày mò mày mò, thậm chí đem máy mở ra!
Không có vấn đề!
Vấn đề gì cũng không có!
Mấy người người phụ trách của sòng bạc cả đám đều sắc mặt xấu xí muốn chết, vì sao? Vì sao như vậy? Vậy hắn rốt cuộc làm sao gian lận hả? ?
Thật sự là vận khí?
Chó má vận khí!
Bên trong tuyệt đối có vấn đề!
Tống Ngọc Hổ quát: Kiểm tra! Kiểm tra mạch điện!
Đổng Học Bân không sao cả ngồi xuống bên cạnh, cùng Trương Long Quyên hút thuốc, Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ lúc này cũng thu được thẻ bạc, một cái va li đã chứa không nổi nữa, các nàng sau đó lại cho người của sòng bạc cung cấp một va li mật mã lớn hơn, lập tức cùng Đổng Học Bân bọn họ ngồi cùng một chỗ nhìn nhân viên công tác một mảnh chật vật.
Năm phút đồng hồ. . .
Mười phút. . .
Vẫn không kiểm tra ra vấn đề!
Những người khách vây xem cũng đều thầm thì lên.
Thật sự không có vấn đề?
Người này quá thần?
Lẽ nào thật sự là vận khí? Sao có thể!
Ài, ngày hôm nay coi như mở rộng nhãn giới!
Đúng vậy, không ngờ rằng trên đời còn có loại đổ thần này!
Tất cả mọi người sợ hãi nhìn phương hướng của Đổng Học Bân, ngày hôm nay quả thật để cho bọn họ mở mang kiến thức!
Thấy thời gian cũng không sớm, Đổng Học Bân cũng từ trên ghế đứng lên, đi tới trước mặt đám người Tống Ngọc Hổ và Chu lão, Kiểm tra xong chưa?
Tống Ngọc Hổ đen nghiêm mặt không nói lời nào.
Chu lão thở dài.Kiểm tra xong, không thành vấn đề.
Đổng Học Bân cười nói: Vậy được, chúng tôi có thể đi sao? Nhiều bảo vệ như vậy vây bắt chúng tôi, thật đúng là làm chúng tôi sợ hãi. Lúc kiểm tra, hơn hai mươi bảo vệ và vệ sĩ cũng đều mơ hồ vây Đổng Học Bân bọn họ thành một vòng, sợ bọn họ chạy mất, bởi vì ai cũng đều nghĩ bọn họ là gian lận. Nhưng trên thực tế, cho dù bọn họ đều mang theo súng. Hiển nhiên cũng không phải đối thủ của Đổng Học Bân. Đương nhiên. Đổng Học Bân cũng không nhất định có thể làm gì bọn họ, bởi vì thời gian còn thừa của hắn từ lúc đánh bạc đều đã dùng hết bảy tám phần, hầu như sắp hết sạch sẽ. Trước đó lại đánh nhau lại tránh đạn, sau đó lại chơi Roulette lại chơi mạt trượt, thời gian còn thừa có thể còn mới là lạ. Nhưng cho dù Đổng Học Bân đã bị hạn chế. Cũng không có vấn đề gì, khí thế của hắn đã sớm làm đối phương kinh sợ, trước đó vài ngày thủ hạ cùng của Tống Ngọc Hổ ra tay bọn họ sẽ không phải không rõ ràng, Đổng Học Bân phỏng chừng bọn họ cũng không có lá gan chọc mình.
Chu lão phất phất tay, Rút.
Đám người kia mới tránh ra một con đường.
Đổng Học Bân cười, quay đầu lại nói: Chị Trương, chúng ta đi?
Trương Long Quyên cười gật đầu, Đi thôi, đi đổi tiền.
Dưới cái nhìn căng thẳng của mọi người. Đổng Học Bân và Trương Long Quyên Trầm Tiểu Diễm bốn người liền đi về hướng quầy hàng phía bên kia, đem hai cái va li thẻ bạc nặng đặt mạnh lên trên bàn, thẻ bạc phân lượng rất đủ, cũng rất nặng, nếu không phải Trầm Tiểu Diễm Trầm Tiểu Mỹ được huấn luyện qua, lực cánh tay rất đủ, phỏng chừng bọn họ đều kéo không nổi.
Nữ nhân viên công tác phía sau của quầy hàng nhìn cái va li, nuốt nước bọt một tiếng.
Không chỉ là cô ấy, nữ nhân viên công tác khác bên cạnh cũng đều chưa thấy qua ai có thể thắng nhiều thẻ bạc như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy!
Đổng Học Bân nhìn cô ấy nói: Trước đó lúc đổi thẻ bạc cũng là quầy này của cô phải không?
Nữ nhân viên công tác cũng nhớ lại chuyện hắn gôm nhân dân tệ đôla và tiền xu tới đổi một thẻ bạc, ặc một tiếng, Là tôi.
Ha ha. Chúng ta rất có duyên phận.
Ặc. . .
Tính toán thẻ bạc đi.
Được, ngài ... Ngài chờ.
Mấy người khác cũng đều đến đây hỗ trợ.
Trước mắt bao người, sòng bạc bọn họ cũng không có khả năng quỵt nợ.
Một trăm triệu. . .
Hai trăm triệu. . .
Ba trăm triệu. . .
Cuối cùng cũng tính ra.
Nữ nhân viên công tác hít vào một hơi, nhìn Đổng Học Bân, lắp bắp nói: Tổng cộng. . . Tổng cộng hai tỷ. . . Hai tỷ một trăm chín mươi tám triệu hai trăm ngàn đô la!
Đổng Học Bân nói: Đều đổi đi.
Nữ nhân viên công tác lau lau mồ hôi, Tiền mặt có chút. . . Chổ chúng tôi có chuyển khoản nghiệp vụ, cũng có thể. . .
Đổng Học Bân nhìn Trương Long Quyên, Trương Long Quyên nói: Tiền mặt đi. Hình như không quá yên tâm chuyển khoản nghiệp vụ của bọn họ, tiền mặt tương đối kiên định.
Đổng Học Bân cũng nói: Vậy tiền mặt.
Nhân viên công tác nhất thời một mảnh bận rộn.
Hơn hai tỷ tiền mặt, cho dù là loại sòng bạc lớn như bọn họ, muốn đổi cũng tốn rất nhiều thời gian, cuối cùng bỏ vào trong va li cho bọn họ, nếu như va li mật mã bình thường, cất vào không biết phải tốn bao nhiêu cái, bọn họ dùng chính là cái loại lớn nhất, so với cái va li trong tay Trương Long Quyên bọn họ còn lớn hơn nhiều, cứ như vậy, tiền bỏ vào đủ báy tám cái va li lớn!
Chất cao lên thành một không gian phía sau! !
. . . Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Tâm tình của mọi người bùng nổ như một trái bom, kinh khủng nhìn con số hiện ra trên màn hình máy Lucky Seven, mọi người chỉ có một kích động muốn chửi má nó!
777!
Lại có thể là 777!
Thật sự trúng!
Tiểu tử kia thật sự trúng!
Mọi người nghĩ cái này quả thật không thể tưởng tượng, quả thật còn muốn khoa trương hơn so với nghe nói người tuổi trẻ kia ván ván thiên ù, phải biết rằng đó chính là máy Lucky Seven, máy Lucky Seven căn bản là không có cách nào gian lận, còn là máy một tháng trước trúng qua một lần, một tháng sau tỷ lệ có thể trúng thưởng hầu như là bằng 0, nếu như tính luôn số lẻ phía sau, cũng là 0,00 mấy phần trăm? Sao có thể trúng được? Sao có thể bỏ một thẻ bạc thì trúng giải thưởng lớn? Cái này con mẹ nó đời trước phải tích bao nhiêu đức mới có thể xuất hiện một vận khí uống máu gà như thế? ?
Cái đệch!
Má ơi!
Trời đất!
Cái này còn con mẹ nó có thiên lý hay không!
Tất cả mọi người hai mắt xám ngắt kinh khủng mắng ra!
Chu lão nhìn chằm chằm máy Lucky Seven, khuôn mặt có chút co quắp!
Tống Ngọc Hổ và nhân viên công tác sòng bạc cả đám cũng đều sắc mặt trắng bệch!
Đổng Học Bân mỉm cười quay đầu lại, nhìn Tống Ngọc Hổ, thản nhiên nói: Ha ha, tôi sớm nói rồi, vận khí của tôi luôn luôn tốt.
Đây là vận khí tốt sao?
Tốt con mẹ nó chứ tốt!
Rất nhiều người đều biết điều đó không có khả năng là vận khí!
Nguyên nhân không xa, là bởi vì biểu tình lòng tin tràn đầy của Đổng Học Bân, là bởi vì hắn trước đó tuyên bốn còn muốn thắng tám trăm triệu, là bởi vì hắn đối mặt thẻ bạc Trầm Tiểu Mỹ đưa qua nhưng chỉ đưa tay cầm lấy một thẻ, còn nói một thẻ là đủ rồi, muốn nói Đổng Học Bân là dựa vào vận khí, kẻ ngu phỏng chừng cũng không tín, tùy tiện lấy một thẻ bạc là có thể trúng giải thưởng lớn một tỷ đô la? Cái này con mẹ nó là vận khí cái gì hả? Mọi người nghĩ Đổng Học Bân khẳng định là biết hắn có thể ra 777, nếu không tuyệt đối sẽ không lấy một thẻ bạc!
Bên trong có vấn đề?
Bị động tay động chân?
Không thể! Đây chính là máy Lucky Seven!
Máy đều kinh, bên trong còn có cảnh báo, điều này sao gian lận? ?
Đổng Học Bân nếu như nhân viên công tác của sòng bạc, mọi người có thể còn tiếp nhận được. Có thể sòng bạc bởi vì muốn kéo sinh ý phỏng chừng sẽ làm ra chút thủ đoạn, đem tỷ lệ sửa lại khiến cho nhân viên công tác trúng thưởng, cuối cùng tiền vẫn là trả lại cho sòng bạc, vì kéo nhiệt tình của mọi người. Nhưng vấn đề hiện tại là Đổng Học Bân căn bản không phải người của sòng bạc, từ việc hắn cùng người phụ trách sòng bạc phát sinh xung đột thì mọi người đã sớm biết, hiện tại một người khách như vậy tiện tay bỏ một thẻ bạc lại trúng giải thưởng lớn? Điều này làm cho mọi người thật sự có chút không tiếp thụ được! Nhất là Đổng Học Bân trước đó còn chơi Roulette trúng liền ba ván, hắn ở phòng bạch kim ván ván thiên ù ván ván Báo tử, mọi người càng có cảm giác muốn té xỉu!
Người này rốt cuộc có lai lịch gì? ?
Sao nhảy ra một người hung hãn như thế! ?
Thẻ bạc đều nằm bên dưới máy, khi 777 vừa ra, một tỷ đô la thẻ bạc đã được máy tự động phun ra toàn bộ.
Rầm rầm.
Một đống thẻ bạc.
Đổng Học Bân đứng lên rời khỏi chỗ ngồi, cười nói: Chị Diễm, chị Mỹ. Phía sau lưng tôi có thương tích, không cúi lưng được, thẻ bạc có phải là?
Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ còn đang ngây người.
Đổng Học Bân lại gọi một tiếng.Chị Diễm? Chị Mỹ?
A, ừm, chúng tôi thu, ngài đừng quản. Trầm Tiểu Diễm nhìn Đổng Học Bân thật sâu, cũng không nhiều lời, cúi đầu đi nhặt thẻ bạc.
Trầm Tiểu Mỹ cũng không nói được một lời đi đem thẻ bạc bỏ vào trong va li.
Không phải các nàng không khiếp sợ, mà là ở đây không phải chỗ nói chuyện, người xung quanh nhiều lắm.
Trương Long Quyên cười nhìn hắn, Ngày hôm nay cậu thật sự là muốn đem chị Trương cậu hù chết.
Đổng Học Bân cười ha ha nói: Không có biện pháp, vận khí tôi vẫn đều rất tốt, đều đỡ không được. Nói xong, Đổng Học Bân thấy hiện trường có chút im lặng, hơn trăm người tại đại sảnh chỉ có Đổng Học Bân và Trương Long Quyên hai người đang nói chuyện, mọi người còn lại thì nhìn chằm chằm bọn họ, cái bầu không khí này rất quỷ dị. Đổng Học Bân liền nhìn về phía mấy người nhân viên công tác và người phụ trách của sòng bạc, Máy Lucky Seven có phải là nên bỏ thêm một chút thẻ bạc?
Một nhân viên công tác há hốc mồm nói: Hả? Cái gì thẻ bạc?
Đổng Học Bân chỉ chỉ, Bỏ thêm một tỷ, thời gian còn nhiều mà, tôi chơi thêm vài ván.
Lời này vừa ra. Thật sự là làm nhân viên công tác và người phụ trách của sòng bạc sợ hãi!
Tống Ngọc Hổ cũng bất chấp kinh sợ, cuống quít nói: Đem máy Lucky Seven ngừng lại! Tất cả đều ngừng! Một máy cũng đừng chừa lại!
Đổng Học Bân và Trương Long Quyên đều vui vẻ.
Người sòng bạc của quả thật như lâm đại địch. Rất sợ Đổng Học Bân ngồi chơi tiếp, vội vàng hoảng hốt đi tắt nguồn điện của tất cả máy, máy Lucky Seven là nhiều nhất trong sòng bạc, khoảng chừng hơn mười máy, lần này ngay cả chia bài và nhân viên công tác bên quầy hàng đều xuất động, một người một máy, tắt nguồn điện có tắt nguồn điện, phủ vải có phủ vải, cái bầu không khí kia có chút rối loạn.
Bất quá khi có người muốn tắt nguồn điện của máy Lucky Seven Đổng Học Bân vừa chơi thì, một người phụ trách đi tới ngăn cản, Cái máy này chờ một chút!
Nhân viên công tác nghi hoặc nhìn qua.
Người nọ lập tức nói: Tra một chút!
Đây là hoài nghi Đổng Học Bân gian lận, lại muốn tra!
Đó chính là một tỷ đô la! Cộng với thẻ bạc trong tay của Đổng Học Bân! Hắn lần này đã thắng từ sòng bạc rất nhiều tiền! Hầu như là một tháng thu nhập của sòng bạc bọn họ! Ai không đau lòng?
Một người. . .
Ba người. . .
Mười người. . .
Cuối cùng ngay cả mấy người nhân viên kỹ thuật và nhân viên sửa chữa hậu trường đều tới!
Đem máy Lucky Seven mày mò mày mò, thậm chí đem máy mở ra!
Không có vấn đề!
Vấn đề gì cũng không có!
Mấy người người phụ trách của sòng bạc cả đám đều sắc mặt xấu xí muốn chết, vì sao? Vì sao như vậy? Vậy hắn rốt cuộc làm sao gian lận hả? ?
Thật sự là vận khí?
Chó má vận khí!
Bên trong tuyệt đối có vấn đề!
Tống Ngọc Hổ quát: Kiểm tra! Kiểm tra mạch điện!
Đổng Học Bân không sao cả ngồi xuống bên cạnh, cùng Trương Long Quyên hút thuốc, Trầm Tiểu Diễm và Trầm Tiểu Mỹ lúc này cũng thu được thẻ bạc, một cái va li đã chứa không nổi nữa, các nàng sau đó lại cho người của sòng bạc cung cấp một va li mật mã lớn hơn, lập tức cùng Đổng Học Bân bọn họ ngồi cùng một chỗ nhìn nhân viên công tác một mảnh chật vật.
Năm phút đồng hồ. . .
Mười phút. . .
Vẫn không kiểm tra ra vấn đề!
Những người khách vây xem cũng đều thầm thì lên.
Thật sự không có vấn đề?
Người này quá thần?
Lẽ nào thật sự là vận khí? Sao có thể!
Ài, ngày hôm nay coi như mở rộng nhãn giới!
Đúng vậy, không ngờ rằng trên đời còn có loại đổ thần này!
Tất cả mọi người sợ hãi nhìn phương hướng của Đổng Học Bân, ngày hôm nay quả thật để cho bọn họ mở mang kiến thức!
Thấy thời gian cũng không sớm, Đổng Học Bân cũng từ trên ghế đứng lên, đi tới trước mặt đám người Tống Ngọc Hổ và Chu lão, Kiểm tra xong chưa?
Tống Ngọc Hổ đen nghiêm mặt không nói lời nào.
Chu lão thở dài.Kiểm tra xong, không thành vấn đề.
Đổng Học Bân cười nói: Vậy được, chúng tôi có thể đi sao? Nhiều bảo vệ như vậy vây bắt chúng tôi, thật đúng là làm chúng tôi sợ hãi. Lúc kiểm tra, hơn hai mươi bảo vệ và vệ sĩ cũng đều mơ hồ vây Đổng Học Bân bọn họ thành một vòng, sợ bọn họ chạy mất, bởi vì ai cũng đều nghĩ bọn họ là gian lận. Nhưng trên thực tế, cho dù bọn họ đều mang theo súng. Hiển nhiên cũng không phải đối thủ của Đổng Học Bân. Đương nhiên. Đổng Học Bân cũng không nhất định có thể làm gì bọn họ, bởi vì thời gian còn thừa của hắn từ lúc đánh bạc đều đã dùng hết bảy tám phần, hầu như sắp hết sạch sẽ. Trước đó lại đánh nhau lại tránh đạn, sau đó lại chơi Roulette lại chơi mạt trượt, thời gian còn thừa có thể còn mới là lạ. Nhưng cho dù Đổng Học Bân đã bị hạn chế. Cũng không có vấn đề gì, khí thế của hắn đã sớm làm đối phương kinh sợ, trước đó vài ngày thủ hạ cùng của Tống Ngọc Hổ ra tay bọn họ sẽ không phải không rõ ràng, Đổng Học Bân phỏng chừng bọn họ cũng không có lá gan chọc mình.
Chu lão phất phất tay, Rút.
Đám người kia mới tránh ra một con đường.
Đổng Học Bân cười, quay đầu lại nói: Chị Trương, chúng ta đi?
Trương Long Quyên cười gật đầu, Đi thôi, đi đổi tiền.
Dưới cái nhìn căng thẳng của mọi người. Đổng Học Bân và Trương Long Quyên Trầm Tiểu Diễm bốn người liền đi về hướng quầy hàng phía bên kia, đem hai cái va li thẻ bạc nặng đặt mạnh lên trên bàn, thẻ bạc phân lượng rất đủ, cũng rất nặng, nếu không phải Trầm Tiểu Diễm Trầm Tiểu Mỹ được huấn luyện qua, lực cánh tay rất đủ, phỏng chừng bọn họ đều kéo không nổi.
Nữ nhân viên công tác phía sau của quầy hàng nhìn cái va li, nuốt nước bọt một tiếng.
Không chỉ là cô ấy, nữ nhân viên công tác khác bên cạnh cũng đều chưa thấy qua ai có thể thắng nhiều thẻ bạc như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy!
Đổng Học Bân nhìn cô ấy nói: Trước đó lúc đổi thẻ bạc cũng là quầy này của cô phải không?
Nữ nhân viên công tác cũng nhớ lại chuyện hắn gôm nhân dân tệ đôla và tiền xu tới đổi một thẻ bạc, ặc một tiếng, Là tôi.
Ha ha. Chúng ta rất có duyên phận.
Ặc. . .
Tính toán thẻ bạc đi.
Được, ngài ... Ngài chờ.
Mấy người khác cũng đều đến đây hỗ trợ.
Trước mắt bao người, sòng bạc bọn họ cũng không có khả năng quỵt nợ.
Một trăm triệu. . .
Hai trăm triệu. . .
Ba trăm triệu. . .
Cuối cùng cũng tính ra.
Nữ nhân viên công tác hít vào một hơi, nhìn Đổng Học Bân, lắp bắp nói: Tổng cộng. . . Tổng cộng hai tỷ. . . Hai tỷ một trăm chín mươi tám triệu hai trăm ngàn đô la!
Đổng Học Bân nói: Đều đổi đi.
Nữ nhân viên công tác lau lau mồ hôi, Tiền mặt có chút. . . Chổ chúng tôi có chuyển khoản nghiệp vụ, cũng có thể. . .
Đổng Học Bân nhìn Trương Long Quyên, Trương Long Quyên nói: Tiền mặt đi. Hình như không quá yên tâm chuyển khoản nghiệp vụ của bọn họ, tiền mặt tương đối kiên định.
Đổng Học Bân cũng nói: Vậy tiền mặt.
Nhân viên công tác nhất thời một mảnh bận rộn.
Hơn hai tỷ tiền mặt, cho dù là loại sòng bạc lớn như bọn họ, muốn đổi cũng tốn rất nhiều thời gian, cuối cùng bỏ vào trong va li cho bọn họ, nếu như va li mật mã bình thường, cất vào không biết phải tốn bao nhiêu cái, bọn họ dùng chính là cái loại lớn nhất, so với cái va li trong tay Trương Long Quyên bọn họ còn lớn hơn nhiều, cứ như vậy, tiền bỏ vào đủ báy tám cái va li lớn!
Chất cao lên thành một không gian phía sau! !
. . . Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|