Mười giờ rưỡi.
Buổi ký ước bắt đầu.
Trong khu ký hẹn dựng một tấm che nắng lớn.
Đổng Học Bân và Trịnh Đại Hữu cùng mấy nhân viên công tác của cục chiêu thương đang ngồi phía sau bàn chủ tịch, nhìn nhà đầu tư cách đó không xa, có thể làm đều đã làm, hiện tại là lúc kiểm nghiệm thành quả, là thành hay bại, không đợi đến khi nhà đầu tư ký tên đều không thể nói trước, dù sao thì Đổng Học Bân cũng không còn gì tiếc nuối, mấy ngày nay hắn đã cố gắng lớn nhất, đem tất cả khí lực có thể sử dụng tất cả đều dùng cho buổi ký ước lần này, nếu như lui một bước mà nói, nếu như thật sự không đạt được bảy mươi triệu như trong huyện mong muốn, vậy Đổng Học Bân cũng không có cách nào.
Một giây đồng hồ. . .
Ba giây đồng hồ. . .
Năm giây. . .
Lãnh đạo huyện cũng ở bàn triển lãm bên cạnh nghỉ ngơi chờ đợi, không ai đi, nhìn ra được, rất nhiều cán bộ trên mặt cũng đều đầy khẩn trương và thấp thỏm.
Không ai biết kết quả ra sao.
Việc mọi người có thể làm chỉ có thể đợi.
Rốt cục, nhà đầu tư đầu tiên chậm rãi bước tới khu ký hẹn, chính là Lý tổng trước đó đã bàn tốt với Đổng Học Bân, bên cạnh ông ta còn đi theo một người thư ký, có thể là kế toán hoặc là cố vấn pháp luật, hai người cùng nhau đi tới phía trước Đổng Học Bân, cười ngồi xuống ghế.
Đổng huyện trưởng.
Lý tổng, ngài là đầu tiên.
Ha ha, người đầu tiên tốt, may mắn.
Chúng ta cứ dựa theo hiệp ước lần trước?
Được, cứ dựa theo trước đó.
Đều chuẩn bị rồi, vậy ngài xem qua.
Tiểu Chu, cậu xem đi.
Lý tổng, xem rồi, không thành vấn đề.
Tốt lắm, ký.
Lý tổng rất nhanh, cầm lấy bút ký mấy chữ lên.
Đổng Học Bân là đại biểu ký hẹn trong huyện lần này, lập tức ký tên của mình vào, đồng thời còn đóng dấu.
Buông bút xuốg, Lý tổng và Đổng Học Bân mỉm cười đứng lên nắm tay ... hợp đồng có hiệu lực, một đầu tư năm triệu đã xong như thế, kim ngạch tương đương với ngạch độ chiêu thương một năm của huyện Trinh Thủy vào mấy năm trước, một khởi đầu tốt đẹp cũng khiến cho tâm tình của mọi người huyện Trinh Thủy vô cùng phấn chấn.
Sau đó, nhà đầu tư thứ hai cũng tới.
Là một ông chủ nhìn trúng hạng mục chăn nuôi, cũng là trước đó sớm bàn xong, hợp đồng đã định ra, không cần thương thảo và thay đổi, trực tiếp ký hợp đồng.
Thêm một đầu tư ba triệu.
Bên kia, rất nhiều nhà đầu tư đều đi khu cố vấn, người không ít, Khương Phương Phương thấy thế cũng mang theo thư ký đi qua giúp đỡ đám người Thường Quyên và Trần Vân Tùng cùng nhau xử lý, có huyện trưởng tọa trấn, rất nhiều vấn đề trên chính sách cũng không cần đi xin chỉ thị của lãnh đạo, bớt được rất nhiều thời gian. Về phần Mông bí thư, thì cùng mấy người cán bộ ở đây nắm tay giao lưu với nhà đầu tư đã ký hẹn, nói về vấn đề tài chính bao giờ tới chẳng hạn, mọi người phân công rất rõ ràng, buổi ký ước cũng náo nhiệt lên, bầu không khí nhìn qua rất tốt, rất nhiều nhà đầu tư còn đang do dự thấy rõ như vậy, cũng đều đi đến khu cố vấn chuẩn bị hỏi lại chi tiết hạng mục hoặc là chính sách ưu đãi lớn nhất một chút.
Một người. . . Ba người. . . Năm người. . .
Năm triệu. . . Ba triệu. . . Bảy triệu. . .
Nhà đầu tư trong nước cả đám đi vào đi ra ký hẹn khu, có vài người rất nhanh, vừa đến liền ký, có vài người còn có lo lắng, bàn bạc với Đổng Học Bân nửa ngày về chi tiết hợp đồng mới chịu ký, còn có vài người chuẩn bị sửa điều khoản, tự mình chuẩn bị hợp đồng, Đổng Học Bân sau khi xem qua một lần nghĩ vấn đề không lớn rồi giao cho một người cố vấn pháp luật mời tới nhìn một chút, sau khi xác nhận mới ký hợp đồng.
Khu ký hẹn lập tức bận loạn cả lên.
Đổng Học Bân làm đại biểu ký hẹn, lại tự mình bàn bạc hạng mục cùng những nhà đầu tư này, tất cả hợp đồng tự nhiên đều phải do hắn tự mình xem qua một lần, ký tên cũng như vậy, cho nên có đôi khi Đổng Học Bân thậm chí phải đồng thời ứng phó hai ba nhà đầu tư, còn không thể khiến cho nhà đầu tư thấy hợp đồng và chính sách ưu đãi của đối phương, để tránh khỏi xảy ra chuyện, vì vậy Đổng Học Bân chạy qua chạy lại giữa mấy vách ngăn, làm xong cái này lại làm cái kia, xem xong cái kia rồi lại nhìn cái này, cái mông hầu như đều không được đụng vào cái ghế, mồm mép cũng không dừng qua.
Đúng đúng, đều như nhau.
Ôi chao Lưu tổng, cái điều khoản này có thể không làm được.
Tôn tổng, chờ chờ, tôi lập tức đến đây!
Lão Trịnh, hợp đồng của Tôn tổng ông in ra trước đi, tôi không đi ra được.
Đúng vậy, cái điều khoản này có thể bỏ, được, hợp tác vui vẻ.
Tràng diện sôi động như thế, cũng là Đổng Học Bân và mọi người của cục chiêu thương không có ngờ tới, cả đám cũng đều nổi tinh thần, rất kích động.
Mười triệu. . .
Hai mươi triệu. . .
Hai mươi lăm triệu. . .
Ba mươi hai triệu. . .
Tổng ngạch dẫn tư dần dần tăng lên!
Mông Duệ và cán bộ huyện nhìn mà tâm nổi gợn sóng!
Rốt cục, sau khi bắt đầu được bốn mươi phút, tổng ngạch dẫn tư đã đạt đến mức ba mươi tám triệu làm người nghẹn họng nhìn trân trối, tất cả đều là nhà đầu tư trong nước ký, đến bây giờ, ngoại thương thậm chí còn chưa có ra tay.
Chậm rãi, tràng diện cũng bình tĩnh một ít.
Mười phút trôi qua, tạm thời đã không có nhà đầu tư trong nước tới khu ký hẹn, rất nhiều người đang thấp giọng trò chuyện cái gì, cũng có một vài người còn đang hỏi khu cố vấn, phỏng chừng là đang do dự, đương nhiên, nhiều hơn vẫn là ngồi ở chỗ kia thờ ơ, cũng có người xác định sẽ không đầu tư.
Chờ chờ.
Chờ chờ.
Không còn người sao?
Đổng Học Bân nhất thời nhàn rỗi.
Mười một giờ rưỡi, ngoại thương đầu tiên rốt cục xuất hiện!
Là một cô gái tên là Anna, cũng là nhà ngoại thương duy nhất trước đó biểu lộ ra ý đồ đầu tư đối với huyện Trinh Thủy bọn họ, Đổng Học Bân và người của cục chiêu thương từng nói chuyện rất lâu với cô ấy. Anna cũng không mang phiên dịch, mở miệng cũng là một chuỗi tiếng Anh. Đổng Học Bân bọn họ cũng sớm có chuẩn bị, một người nhân viên công tác bên cạnh nhanh chóng phiên dịch cho hắn, sau đó hai bên lại xác định một vài chi tiết trước đó chưa nói xong, hợp đồng rốt cục ra đời.
Hợp đồng song ngữ Tiếng Anh và tiếng Trung.
Anna mỉm cười ký tên vào, Đổng Học Bân đã ký vào trước.
Hợp tác vui vẻ. Đổng Học Bân nụ cười đầy mặt đứng dậy nắm tay với cô ấy, khóe mắt dư quang nhìn thấy, cách đó không xa có rất nhiều cán bộ huyện cũng đều hưng phấn đứng lên.
Ngoại thương vừa ra tay, rõ ràng cao hơn so với nhà đầu tư trong nước chỉ mấy triệu một lần đầu tư, phần hạng mục của Anna, là hai mươi ba triệu nhân dân tệ!
Lần này, tổng ngạch đầu tư đã đạt được sáu mươi mốt triệu!
Mới mở màn trong thời gian ngắn như thế, mức ký hẹn hầu như đạt được gần bảy mươi triệu như mong muốn của trong huyện, tới hiện tại, đã không ai hoài nghi hội chiêu thương của huyện Trinh Thủy lần này có thể thành công hay không, có cái ngạch độ này, bọn họ đã là người thắng lớn nhất, về phần chuyện sau đó, chỉ là vấn đề ký nhiều ký ít, tất cả mọi người muốn biết lần này huyện bọn họ rốt cuộc có thể kéo tới bao nhiêu đầu tư.
Theo cái thế này, lẽ nào có thể qua trăm triệu sao? ?
Không có khả năng? Bọn họ chỉ là một huyện nhỏ mà thôi, phải biết rằng, ngạch độ dẫn tư năm ngoái của toàn bộ thành phố Mai Hà thành phố cũng chưa được hai trăm triệu nữa!
. . . Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
Buổi ký ước bắt đầu.
Trong khu ký hẹn dựng một tấm che nắng lớn.
Đổng Học Bân và Trịnh Đại Hữu cùng mấy nhân viên công tác của cục chiêu thương đang ngồi phía sau bàn chủ tịch, nhìn nhà đầu tư cách đó không xa, có thể làm đều đã làm, hiện tại là lúc kiểm nghiệm thành quả, là thành hay bại, không đợi đến khi nhà đầu tư ký tên đều không thể nói trước, dù sao thì Đổng Học Bân cũng không còn gì tiếc nuối, mấy ngày nay hắn đã cố gắng lớn nhất, đem tất cả khí lực có thể sử dụng tất cả đều dùng cho buổi ký ước lần này, nếu như lui một bước mà nói, nếu như thật sự không đạt được bảy mươi triệu như trong huyện mong muốn, vậy Đổng Học Bân cũng không có cách nào.
Một giây đồng hồ. . .
Ba giây đồng hồ. . .
Năm giây. . .
Lãnh đạo huyện cũng ở bàn triển lãm bên cạnh nghỉ ngơi chờ đợi, không ai đi, nhìn ra được, rất nhiều cán bộ trên mặt cũng đều đầy khẩn trương và thấp thỏm.
Không ai biết kết quả ra sao.
Việc mọi người có thể làm chỉ có thể đợi.
Rốt cục, nhà đầu tư đầu tiên chậm rãi bước tới khu ký hẹn, chính là Lý tổng trước đó đã bàn tốt với Đổng Học Bân, bên cạnh ông ta còn đi theo một người thư ký, có thể là kế toán hoặc là cố vấn pháp luật, hai người cùng nhau đi tới phía trước Đổng Học Bân, cười ngồi xuống ghế.
Đổng huyện trưởng.
Lý tổng, ngài là đầu tiên.
Ha ha, người đầu tiên tốt, may mắn.
Chúng ta cứ dựa theo hiệp ước lần trước?
Được, cứ dựa theo trước đó.
Đều chuẩn bị rồi, vậy ngài xem qua.
Tiểu Chu, cậu xem đi.
Lý tổng, xem rồi, không thành vấn đề.
Tốt lắm, ký.
Lý tổng rất nhanh, cầm lấy bút ký mấy chữ lên.
Đổng Học Bân là đại biểu ký hẹn trong huyện lần này, lập tức ký tên của mình vào, đồng thời còn đóng dấu.
Buông bút xuốg, Lý tổng và Đổng Học Bân mỉm cười đứng lên nắm tay ... hợp đồng có hiệu lực, một đầu tư năm triệu đã xong như thế, kim ngạch tương đương với ngạch độ chiêu thương một năm của huyện Trinh Thủy vào mấy năm trước, một khởi đầu tốt đẹp cũng khiến cho tâm tình của mọi người huyện Trinh Thủy vô cùng phấn chấn.
Sau đó, nhà đầu tư thứ hai cũng tới.
Là một ông chủ nhìn trúng hạng mục chăn nuôi, cũng là trước đó sớm bàn xong, hợp đồng đã định ra, không cần thương thảo và thay đổi, trực tiếp ký hợp đồng.
Thêm một đầu tư ba triệu.
Bên kia, rất nhiều nhà đầu tư đều đi khu cố vấn, người không ít, Khương Phương Phương thấy thế cũng mang theo thư ký đi qua giúp đỡ đám người Thường Quyên và Trần Vân Tùng cùng nhau xử lý, có huyện trưởng tọa trấn, rất nhiều vấn đề trên chính sách cũng không cần đi xin chỉ thị của lãnh đạo, bớt được rất nhiều thời gian. Về phần Mông bí thư, thì cùng mấy người cán bộ ở đây nắm tay giao lưu với nhà đầu tư đã ký hẹn, nói về vấn đề tài chính bao giờ tới chẳng hạn, mọi người phân công rất rõ ràng, buổi ký ước cũng náo nhiệt lên, bầu không khí nhìn qua rất tốt, rất nhiều nhà đầu tư còn đang do dự thấy rõ như vậy, cũng đều đi đến khu cố vấn chuẩn bị hỏi lại chi tiết hạng mục hoặc là chính sách ưu đãi lớn nhất một chút.
Một người. . . Ba người. . . Năm người. . .
Năm triệu. . . Ba triệu. . . Bảy triệu. . .
Nhà đầu tư trong nước cả đám đi vào đi ra ký hẹn khu, có vài người rất nhanh, vừa đến liền ký, có vài người còn có lo lắng, bàn bạc với Đổng Học Bân nửa ngày về chi tiết hợp đồng mới chịu ký, còn có vài người chuẩn bị sửa điều khoản, tự mình chuẩn bị hợp đồng, Đổng Học Bân sau khi xem qua một lần nghĩ vấn đề không lớn rồi giao cho một người cố vấn pháp luật mời tới nhìn một chút, sau khi xác nhận mới ký hợp đồng.
Khu ký hẹn lập tức bận loạn cả lên.
Đổng Học Bân làm đại biểu ký hẹn, lại tự mình bàn bạc hạng mục cùng những nhà đầu tư này, tất cả hợp đồng tự nhiên đều phải do hắn tự mình xem qua một lần, ký tên cũng như vậy, cho nên có đôi khi Đổng Học Bân thậm chí phải đồng thời ứng phó hai ba nhà đầu tư, còn không thể khiến cho nhà đầu tư thấy hợp đồng và chính sách ưu đãi của đối phương, để tránh khỏi xảy ra chuyện, vì vậy Đổng Học Bân chạy qua chạy lại giữa mấy vách ngăn, làm xong cái này lại làm cái kia, xem xong cái kia rồi lại nhìn cái này, cái mông hầu như đều không được đụng vào cái ghế, mồm mép cũng không dừng qua.
Đúng đúng, đều như nhau.
Ôi chao Lưu tổng, cái điều khoản này có thể không làm được.
Tôn tổng, chờ chờ, tôi lập tức đến đây!
Lão Trịnh, hợp đồng của Tôn tổng ông in ra trước đi, tôi không đi ra được.
Đúng vậy, cái điều khoản này có thể bỏ, được, hợp tác vui vẻ.
Tràng diện sôi động như thế, cũng là Đổng Học Bân và mọi người của cục chiêu thương không có ngờ tới, cả đám cũng đều nổi tinh thần, rất kích động.
Mười triệu. . .
Hai mươi triệu. . .
Hai mươi lăm triệu. . .
Ba mươi hai triệu. . .
Tổng ngạch dẫn tư dần dần tăng lên!
Mông Duệ và cán bộ huyện nhìn mà tâm nổi gợn sóng!
Rốt cục, sau khi bắt đầu được bốn mươi phút, tổng ngạch dẫn tư đã đạt đến mức ba mươi tám triệu làm người nghẹn họng nhìn trân trối, tất cả đều là nhà đầu tư trong nước ký, đến bây giờ, ngoại thương thậm chí còn chưa có ra tay.
Chậm rãi, tràng diện cũng bình tĩnh một ít.
Mười phút trôi qua, tạm thời đã không có nhà đầu tư trong nước tới khu ký hẹn, rất nhiều người đang thấp giọng trò chuyện cái gì, cũng có một vài người còn đang hỏi khu cố vấn, phỏng chừng là đang do dự, đương nhiên, nhiều hơn vẫn là ngồi ở chỗ kia thờ ơ, cũng có người xác định sẽ không đầu tư.
Chờ chờ.
Chờ chờ.
Không còn người sao?
Đổng Học Bân nhất thời nhàn rỗi.
Mười một giờ rưỡi, ngoại thương đầu tiên rốt cục xuất hiện!
Là một cô gái tên là Anna, cũng là nhà ngoại thương duy nhất trước đó biểu lộ ra ý đồ đầu tư đối với huyện Trinh Thủy bọn họ, Đổng Học Bân và người của cục chiêu thương từng nói chuyện rất lâu với cô ấy. Anna cũng không mang phiên dịch, mở miệng cũng là một chuỗi tiếng Anh. Đổng Học Bân bọn họ cũng sớm có chuẩn bị, một người nhân viên công tác bên cạnh nhanh chóng phiên dịch cho hắn, sau đó hai bên lại xác định một vài chi tiết trước đó chưa nói xong, hợp đồng rốt cục ra đời.
Hợp đồng song ngữ Tiếng Anh và tiếng Trung.
Anna mỉm cười ký tên vào, Đổng Học Bân đã ký vào trước.
Hợp tác vui vẻ. Đổng Học Bân nụ cười đầy mặt đứng dậy nắm tay với cô ấy, khóe mắt dư quang nhìn thấy, cách đó không xa có rất nhiều cán bộ huyện cũng đều hưng phấn đứng lên.
Ngoại thương vừa ra tay, rõ ràng cao hơn so với nhà đầu tư trong nước chỉ mấy triệu một lần đầu tư, phần hạng mục của Anna, là hai mươi ba triệu nhân dân tệ!
Lần này, tổng ngạch đầu tư đã đạt được sáu mươi mốt triệu!
Mới mở màn trong thời gian ngắn như thế, mức ký hẹn hầu như đạt được gần bảy mươi triệu như mong muốn của trong huyện, tới hiện tại, đã không ai hoài nghi hội chiêu thương của huyện Trinh Thủy lần này có thể thành công hay không, có cái ngạch độ này, bọn họ đã là người thắng lớn nhất, về phần chuyện sau đó, chỉ là vấn đề ký nhiều ký ít, tất cả mọi người muốn biết lần này huyện bọn họ rốt cuộc có thể kéo tới bao nhiêu đầu tư.
Theo cái thế này, lẽ nào có thể qua trăm triệu sao? ?
Không có khả năng? Bọn họ chỉ là một huyện nhỏ mà thôi, phải biết rằng, ngạch độ dẫn tư năm ngoái của toàn bộ thành phố Mai Hà thành phố cũng chưa được hai trăm triệu nữa!
. . . Đăng bởi: Mã Vĩnh Trinh
/2031
|