Mồng 1…
Mồng 2…
Mồng 3…
Sau mấy ngày nghỉ, cũng đã đến lúc phải đi làm.
Hôm nay cũng là ngày Đổng Học Bân phải đi nhận chức.
Mới sáng sớm, Đổng Học Bân mặt ngây ngô đứng trước gương trong nhà vệ sinh chỉnh sửa lại quần áo, thắt caravat, nghĩ ngợi, hay là không thắt caravat, như thế hắn thấy quá nghiêm túc, thế này tốt hơn, trông đứng đắn mà lại không quá nghiêm túc, chính là cái này, quay người trở ra, Đổng Học Bân vừa định đi ra ngoài thì nhìn thấy hai con gián bò trên nền gạch men sứ của WC, tiện chân đạp chết chúng luôn, thấy có mùi ghê ghê hắn bèn cầm khăn giấy nhặt hai con gián vứt vào thùng rác, ào một tiếng dội nước, hai ngày nay hắn đã đập không ít gián rồi.
Đổng Học Bân có vẻ chán ngấy trò chơi này, vì thế đi ra ngoài gọi điện cho bảo vệ khu tập thể huyện ủy trong viện, để họ giúp sắp xếp một số việc, đợi sau khi hắn đi thì pun thuốc vào nhà, cứ như vậy thì không được, nhỡ may tối đang ngủ bọn gián bò lên giường hoặc lên người thì ghê tởm chết được.
Vừa gác máy thì điện thoại lên reo lên.
Đổng Học Bân nhìn một vái, cười rồi nhấc điện thoại: “Tạ tỷ, tôi đây?”
Tạ Tuệ Lan cười hỏi: “Vừa rửa mặt xong, anh thế nào rồi, đã đi làm luôn rồi à?”
“Đúng thế, đang chuẩn bị đi làm” Đổng Học Bân rất nhiệt tình.
“Ha ha, có nhiệt huyết thế là tốt, nhưng mà có mấy câu tôi muốn nhắc nhở anh, nếu anh nghe thấy được thì nghe không nghe lọt tai thì coi như tôi chưa nói gì” Tạ Tuệ Lan truyền kinh nghiệm: “Tôi biết anh không thích làm việc trong Cục chiêu thương, nhận công việc ở đấy chắc anh không thấy thích thú lắm, nhưng anh cũng là người trong chính quyền rồi, không phải việc gì muốn làm là được làm, đầu tiên phải đi làm cũng không phải là ra ngoài lôi kéo đầu tư, anh phải làm hoàn toàn ngược lại, trước tiên phải quản lí tốt nội bộ, nắm rõ hết mọi thứ của cục chiêu thương, anh phải chủ trì tất cả mọi việc, nắm bắt được đại cục, quản lí tốt cấp dưới, để tất cả các phòng và nhân viên phát huy hết khả năng và làm tốt nghiệm vụ của mình, như thế cục chiêu thương mới đi lên được, nếu không cấp dưới của anh không chịu nghe lời của anh, thì sao anh có thể nâng cao thành tích của cục chiêu thương?”
Đổng Học Bân nghe rất chăm chú, “Tôi nhớ rồi”.
“Ha ha, thật nhớ kỹ mới tốt, lần nào lời tôi nói với anh cũng như gió thổi qua tai vậy”.
“Không có, lần này là thật” Đổng Học Bân nói: “Tôi cũng biết trên chính trường tôi vẫn chưa thành thạo, đây cũng là lần đầu tiên tôi làm việc trong chính quyền, lần đầu làm người chủ trì mọi việc, trong lòng có chút kém tự tin, chuyện gì cũng có chút mơ hồ, nghe chị nói như vậy, tôi đúng là hiểu ra nhiều, biết nên làm thế nào rồi, Tạ tỷ sau này nếu tôi có làm gì nghe không ổn thì chị nhất định phải nói cho tôi biết, chỉ cho tôi, tôi đúng là rất muốn được thỉnh giáo”.
Tạ Tuệ Lan cười một lát rồi nói, “Anh cũng không cần quá khiêm tốn như thế, có những lúc, chiến lược đánh đánh giết giết cũng không phải không có tác dụng, hơn nữa anh mới vào cơ quan được một năm rưỡi, có thể có thành quả như bây giờ, không ai phủ nhận năng lực làm việc của anh, anh còn trẻ, sẽ còn phát triển nữa, với tuổi anh mà có thể có quen thuộc với chính trương ư? Đến cha tôi lúc 24 tuổi cũng không làm tốt như anh bây giờ”.
“Hài, tôi sao có thể so với bác trai chứ, chị nói quá làm tôi ngại quá”.
“Tóm lại, nếu sau này anh gặp phải chuyện nào không thể tự giải quyết được thì cứ hỏi tôi, không chỉ điểm được thì chúng ta cùng nhau thảo luận”.
“Được, bây giờ tôi có chuyện rồi đây”.
“…Nói đi”.
“ trong nhà nhiều gián quá, tôi tìm người phun thuốc rồi, tối nay trong phòng mùi sẽ nồng nặc, không thể ở trong nhà nữa?”
“Thế thì sao?”
“khụ khụ, tối nay tôi sang ở bên nhà chị được không?”
“Ha ha, có thể”.
“…Thật sao?”
“Đương nhiên rồi, ha ha. Chỉ cần hôm nay anh có thể làm phó sở, không những tôi cho anh ở, mà còn ngay cả chiếc giường ấm áp của Tạ tỷ đây cũng cho phép anh tiến vào” Cái này tương đương với không cho hắn đến.
Đổng Học Bân nghe mà nóng máu, tỏ thái độ nói: “Chị yên tâm, tôi nhất đinh sẽ nâng cao thành tích cục chiêu thương, phải tranh thủ nhanh nhanh mới được!”
Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm ừm một tiếng “Vậy làm đi, Tạ tỷ của anh dọn giường chờ anh đến”.
Đổng Học Bân phát sợ khi bị nàng dụ dỗ, ngay cả việc đi làm cũng không muốn đi nữa, nhanh chóng nói thêm mấy câu rồi gác máy, từ lúc làm bạn trai của Tạ Tuệ Lan rồi phát triển quan hệ tới mức bàn đến chuyện kết hôn, quan hệ hai người lại tiến thêm một bước, mấy ngày đón tết này hình như ngày nào cũng gọi cho nhau hai ba lần, nhưng về phía Cù Vân Huyên hắn cũng không bỏ bê, ngày nào cũng nấu cháo điện thoại, vì muốn cưới Tạ Tuệ Lan và Cù Vân Huyên Đổng Học Bân phải liều mạng, hắn nhất định phải làm tốt công việc trong cục chiêu thương, nhanh chóng thăng quan! Càng nhanh càng tốt!
Phó sở!
Cứ đợi anh e đi nhé!
…
Buổi sáng, chín giờ.
Ánh sáng mặt trời vừa lộ ra, chiếu lên trên mặt đường, cách vài mét lại thấy xác pháo khắp nơi, vẫn chưa nghỉ tết xong, trên đường lớn vẫn có mấy đứa trẻ chưa nghỉ đông hết đang đốt pháo trúc, câu chúc mừng năm mới an khang thịnh vượng treo đầy các biển quảng cáo các cửa tiệm trong ngõ ngoài phố, còn có đèn lồng đỏ, câu đối đỏ, vẫn còn đậm không khí ngày tết.
Cục chiêu thương huyện.
Ở đây cách khu phố thương nghiệp của vùng phụ cận quảng trường Nhân Dân huyện không xa, chỉ cách có vài con đường.
Lúc trước Đổng Học Bân lái xe đi qua mấy con phố này, nhưng mỗi lần nhìn về phía sau đều không khỏi lắc đầu, trụ sở cục chiêu thương đúng là quá tồi tàn, nói là trụ sở thì đúng là hơi quá, trên thực tế sau cửa sắt chính là một cái tiểu viện miễn cưỡng có thể dừng lại bảy tám chiếc xe, sân cũng thật sự không lớn, cả cục chiêu thương là một cái toàn lầu bốn tầng cũ kỹ có lẽ xây từ những năm tám mươi, Đổng Học Bân cho dù không đi vào cũng từ bên ngoài cảm nhận được một cỗ hương vị cùng khổ.
Đây chính là đơn vị công tác của mình, thật là thảm.
Đổng Học Bân lái xe vòng qua đường, né qua ổ gà rồi đi vào sân.
Lão Vương phòng thường trực vừa nhìn, lập tức nghiêm túc, mắt dõi theo cánh cửa xe mở ra, chủ nhân chiếc xe này chính là cục trưởng mới nhận chức hôm nay.
Trong sân.
Đổng Học Bân dừng xe tại bên dưới tán cây hòe già, mở cửa đi xuống, nhìn trước nhìn sau một cái nhưng không đi ngay vào phòng làm việc, mà đi qua một vòng trong sân, nhìn chỗ này một cái, xem chỗ kia một cái, nắm rõ hết địa hình đã, bây giờ đã tới giờ đi làm rồi, trong nhà gửi xe trong có không ít xe đạp, cũng có một chiếc Sonata và vài chiếc xe nhỏ gọn đỗ trước cửa tòa nhà, nhân viên và lãnh đạo có lẽ đã đến đủ cả.
Mấy phút xong, Đổng Học Bân đi vào tòa nhà làm việc.
Quang cảnh trong tòa nhà cũng không được đẹp cho lắm, tạo cho người khác cảm giác rách nát.
Tầng một là chỗ tiếp đãi, một năm một nữ đang cười ha ha tám chuyện gì đấy, tựa như căn bản không đem tâm tư đặt ở trên công tác.
Đổng Học Bân cũng không có ý trách khứ gì, đón tết mà, ai cũng có quá trình hồi lại sau khi nghỉ tết chứ.
Bỗng nhiên, cô nhân viên nhìn thấy Đổng Học Bân, vừa muốn hỏi hắn có chuyện gì, bỗng nhiên trong lòng chấn động, cuống quít nói: “Đổng cục trưởng!” Anh nhân viên bên cạnh cũng cả kinh, bọn họ đều nhìn được hình của hắn từ bảng thông báo, nhanh chóng kính trọng gọi câu cục trưởng, rồi hai người giả vờ sắp xếp đống giấy tờ trong tay mình, giả như đang rất chăm chỉ làm việc.
Đổng Học Bân cũng gật nhẹ đầu như chào lại họ, rồi lại đi tiếp lên cầu thang.
Cục chiêu thương chỉ có một tòa nhà làm việc, kết cấu rất đơn giản.
Tầng một là tầng tiếp khách và tư vấn, tầng hai là phòng ngiệp vụ, phụ trách việc thu hút đầu tư của cục, tầng thứ ba là tầng làm việc, không chỉ quản lí tất cả mọi vấn đề nội bộ mà còn quản lí tài vụ luôn, rồi tài liệu tuyên truyền, định chế đống dấu, thu thập tư liệu, hồ sơ, vân vân… tầng bốn cũng là tầng cao nhất có phòng làm việc của Đổng Học Bân và 2 phòng họp, đúng là diện tích không lớn.
Cục chiêu thương có kết cấu không phức tạp như các cục khác, nhưng thêm mấy phòng để cục chiêu thương Bắc Kinh Thượng Hải đóng quân, thì không nên đơn giản như thế mới phải, phải giống như các cục khác của huyện, cơ cấu cũng phải rườm tà, ví dụ phòng tổng hợp, phòng thẩm tra, phòng tài vụ phải tách riêng ra, hơn nữa phòng làm việc cục chiêu thương các huyện khác cũng rất bình thường không giống như huyện Duyên Đài cái gì cũng tinh giảm, nghĩ lại thì mới thấy thành tích làm việc quá kém, trên huyện mất đi lòng tin vào cục chiêu thương, dù sao mỗi năm cục chiêu thương các huyện khác cũng thu hút đầu tư cho huyện vài trăm triệu hoặc vài tỉ thậm chí vài chục tỉ, cục chiêu thương huyện Duyên Đài đúng là quá nghèo túng, có ngay cả hai triệu cũng không được.
Ừm, ở đây phòng nghiệp vụ đương nhiên không phải phòng chính, ba bốn năm trước còn gọi là cổ nghiệp vụ, mấy năm đầu xác nhập phòng nên đổi tên.
Tầng 1…
Tầng 2…
Tầng 3…
Đổng Học Bân đi từng tầng một, quan sát phong cách làm việc, hắn bước chân rất nhẹ không để ai chú ý tới cả.
Kết quả, Đổng Học Bân rất không hài lòng.
Hắn nghĩ tình trạng ở tầng một chỉ là ngẫu nhiên nhìn thấy, ai ngờ toàn bộ Cục Chiêu thương từ văn phòng đến nghiệp vụ nhất khoa nhị khoa, đều là một loại trạng thái thực nhàn tản, mọi người hình như không có việc gì làm hay sao, người thì lên mạng nói chuyện, người thì ngồi buôn chuyện, người thì đọc báo…
Đổng Học Bân liên tục nhíu mày.
Cũng không phải bởi vì mọi người mặc kệ việc chính, mà là bởi vì thái độ của bọn họ!
Chuyện hắn mới nhận chức hôm nay, bọn họ nên biết trước mới phải chứ, biết trước rồi mà biểu hiện còn không tốt lên được tẹo nào, ngược lại còn là bộ dạng lười nhát vô vị? Nói nhẹ thì thái độ làm việc không được chăm chỉ, nặng lời thì đây là không tôn trọng cấp trên, không coi trọng hắn!
Không coi trọng tôi? Tôi làm thế nào để triển khai công việc được?
Không triển khai công việc được, sao có thể kéo thành tích của cục lên được?
Cục chiêu thương không đi lên thì tôi sao có thành tích được?
Không có thành tích thì sao mà lên chức phó sở được?
Không lên được chức phó sở thì sao tôi cưới Tạ tỷ với Cù Vân Huyên được?
Ta kháo! Các người làm ăn như thế này chẳng phải là muốn phá hoại chuyện hạnh phúc cả đời của tôi sao! Điều này sao có thể được! Đổng Học Bân một chút cũng không cao hứng, mấy ngày nay hắn như là bị ma nhập, trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến chuyện kết hôn nên nhìn thấy tình hình của cục như thế, việc đầu tiên nghĩ không gì khác chính là có thể kết hôn được hay không!
Mồng 2…
Mồng 3…
Sau mấy ngày nghỉ, cũng đã đến lúc phải đi làm.
Hôm nay cũng là ngày Đổng Học Bân phải đi nhận chức.
Mới sáng sớm, Đổng Học Bân mặt ngây ngô đứng trước gương trong nhà vệ sinh chỉnh sửa lại quần áo, thắt caravat, nghĩ ngợi, hay là không thắt caravat, như thế hắn thấy quá nghiêm túc, thế này tốt hơn, trông đứng đắn mà lại không quá nghiêm túc, chính là cái này, quay người trở ra, Đổng Học Bân vừa định đi ra ngoài thì nhìn thấy hai con gián bò trên nền gạch men sứ của WC, tiện chân đạp chết chúng luôn, thấy có mùi ghê ghê hắn bèn cầm khăn giấy nhặt hai con gián vứt vào thùng rác, ào một tiếng dội nước, hai ngày nay hắn đã đập không ít gián rồi.
Đổng Học Bân có vẻ chán ngấy trò chơi này, vì thế đi ra ngoài gọi điện cho bảo vệ khu tập thể huyện ủy trong viện, để họ giúp sắp xếp một số việc, đợi sau khi hắn đi thì pun thuốc vào nhà, cứ như vậy thì không được, nhỡ may tối đang ngủ bọn gián bò lên giường hoặc lên người thì ghê tởm chết được.
Vừa gác máy thì điện thoại lên reo lên.
Đổng Học Bân nhìn một vái, cười rồi nhấc điện thoại: “Tạ tỷ, tôi đây?”
Tạ Tuệ Lan cười hỏi: “Vừa rửa mặt xong, anh thế nào rồi, đã đi làm luôn rồi à?”
“Đúng thế, đang chuẩn bị đi làm” Đổng Học Bân rất nhiệt tình.
“Ha ha, có nhiệt huyết thế là tốt, nhưng mà có mấy câu tôi muốn nhắc nhở anh, nếu anh nghe thấy được thì nghe không nghe lọt tai thì coi như tôi chưa nói gì” Tạ Tuệ Lan truyền kinh nghiệm: “Tôi biết anh không thích làm việc trong Cục chiêu thương, nhận công việc ở đấy chắc anh không thấy thích thú lắm, nhưng anh cũng là người trong chính quyền rồi, không phải việc gì muốn làm là được làm, đầu tiên phải đi làm cũng không phải là ra ngoài lôi kéo đầu tư, anh phải làm hoàn toàn ngược lại, trước tiên phải quản lí tốt nội bộ, nắm rõ hết mọi thứ của cục chiêu thương, anh phải chủ trì tất cả mọi việc, nắm bắt được đại cục, quản lí tốt cấp dưới, để tất cả các phòng và nhân viên phát huy hết khả năng và làm tốt nghiệm vụ của mình, như thế cục chiêu thương mới đi lên được, nếu không cấp dưới của anh không chịu nghe lời của anh, thì sao anh có thể nâng cao thành tích của cục chiêu thương?”
Đổng Học Bân nghe rất chăm chú, “Tôi nhớ rồi”.
“Ha ha, thật nhớ kỹ mới tốt, lần nào lời tôi nói với anh cũng như gió thổi qua tai vậy”.
“Không có, lần này là thật” Đổng Học Bân nói: “Tôi cũng biết trên chính trường tôi vẫn chưa thành thạo, đây cũng là lần đầu tiên tôi làm việc trong chính quyền, lần đầu làm người chủ trì mọi việc, trong lòng có chút kém tự tin, chuyện gì cũng có chút mơ hồ, nghe chị nói như vậy, tôi đúng là hiểu ra nhiều, biết nên làm thế nào rồi, Tạ tỷ sau này nếu tôi có làm gì nghe không ổn thì chị nhất định phải nói cho tôi biết, chỉ cho tôi, tôi đúng là rất muốn được thỉnh giáo”.
Tạ Tuệ Lan cười một lát rồi nói, “Anh cũng không cần quá khiêm tốn như thế, có những lúc, chiến lược đánh đánh giết giết cũng không phải không có tác dụng, hơn nữa anh mới vào cơ quan được một năm rưỡi, có thể có thành quả như bây giờ, không ai phủ nhận năng lực làm việc của anh, anh còn trẻ, sẽ còn phát triển nữa, với tuổi anh mà có thể có quen thuộc với chính trương ư? Đến cha tôi lúc 24 tuổi cũng không làm tốt như anh bây giờ”.
“Hài, tôi sao có thể so với bác trai chứ, chị nói quá làm tôi ngại quá”.
“Tóm lại, nếu sau này anh gặp phải chuyện nào không thể tự giải quyết được thì cứ hỏi tôi, không chỉ điểm được thì chúng ta cùng nhau thảo luận”.
“Được, bây giờ tôi có chuyện rồi đây”.
“…Nói đi”.
“ trong nhà nhiều gián quá, tôi tìm người phun thuốc rồi, tối nay trong phòng mùi sẽ nồng nặc, không thể ở trong nhà nữa?”
“Thế thì sao?”
“khụ khụ, tối nay tôi sang ở bên nhà chị được không?”
“Ha ha, có thể”.
“…Thật sao?”
“Đương nhiên rồi, ha ha. Chỉ cần hôm nay anh có thể làm phó sở, không những tôi cho anh ở, mà còn ngay cả chiếc giường ấm áp của Tạ tỷ đây cũng cho phép anh tiến vào” Cái này tương đương với không cho hắn đến.
Đổng Học Bân nghe mà nóng máu, tỏ thái độ nói: “Chị yên tâm, tôi nhất đinh sẽ nâng cao thành tích cục chiêu thương, phải tranh thủ nhanh nhanh mới được!”
Tạ Tuệ Lan cười tủm tỉm ừm một tiếng “Vậy làm đi, Tạ tỷ của anh dọn giường chờ anh đến”.
Đổng Học Bân phát sợ khi bị nàng dụ dỗ, ngay cả việc đi làm cũng không muốn đi nữa, nhanh chóng nói thêm mấy câu rồi gác máy, từ lúc làm bạn trai của Tạ Tuệ Lan rồi phát triển quan hệ tới mức bàn đến chuyện kết hôn, quan hệ hai người lại tiến thêm một bước, mấy ngày đón tết này hình như ngày nào cũng gọi cho nhau hai ba lần, nhưng về phía Cù Vân Huyên hắn cũng không bỏ bê, ngày nào cũng nấu cháo điện thoại, vì muốn cưới Tạ Tuệ Lan và Cù Vân Huyên Đổng Học Bân phải liều mạng, hắn nhất định phải làm tốt công việc trong cục chiêu thương, nhanh chóng thăng quan! Càng nhanh càng tốt!
Phó sở!
Cứ đợi anh e đi nhé!
…
Buổi sáng, chín giờ.
Ánh sáng mặt trời vừa lộ ra, chiếu lên trên mặt đường, cách vài mét lại thấy xác pháo khắp nơi, vẫn chưa nghỉ tết xong, trên đường lớn vẫn có mấy đứa trẻ chưa nghỉ đông hết đang đốt pháo trúc, câu chúc mừng năm mới an khang thịnh vượng treo đầy các biển quảng cáo các cửa tiệm trong ngõ ngoài phố, còn có đèn lồng đỏ, câu đối đỏ, vẫn còn đậm không khí ngày tết.
Cục chiêu thương huyện.
Ở đây cách khu phố thương nghiệp của vùng phụ cận quảng trường Nhân Dân huyện không xa, chỉ cách có vài con đường.
Lúc trước Đổng Học Bân lái xe đi qua mấy con phố này, nhưng mỗi lần nhìn về phía sau đều không khỏi lắc đầu, trụ sở cục chiêu thương đúng là quá tồi tàn, nói là trụ sở thì đúng là hơi quá, trên thực tế sau cửa sắt chính là một cái tiểu viện miễn cưỡng có thể dừng lại bảy tám chiếc xe, sân cũng thật sự không lớn, cả cục chiêu thương là một cái toàn lầu bốn tầng cũ kỹ có lẽ xây từ những năm tám mươi, Đổng Học Bân cho dù không đi vào cũng từ bên ngoài cảm nhận được một cỗ hương vị cùng khổ.
Đây chính là đơn vị công tác của mình, thật là thảm.
Đổng Học Bân lái xe vòng qua đường, né qua ổ gà rồi đi vào sân.
Lão Vương phòng thường trực vừa nhìn, lập tức nghiêm túc, mắt dõi theo cánh cửa xe mở ra, chủ nhân chiếc xe này chính là cục trưởng mới nhận chức hôm nay.
Trong sân.
Đổng Học Bân dừng xe tại bên dưới tán cây hòe già, mở cửa đi xuống, nhìn trước nhìn sau một cái nhưng không đi ngay vào phòng làm việc, mà đi qua một vòng trong sân, nhìn chỗ này một cái, xem chỗ kia một cái, nắm rõ hết địa hình đã, bây giờ đã tới giờ đi làm rồi, trong nhà gửi xe trong có không ít xe đạp, cũng có một chiếc Sonata và vài chiếc xe nhỏ gọn đỗ trước cửa tòa nhà, nhân viên và lãnh đạo có lẽ đã đến đủ cả.
Mấy phút xong, Đổng Học Bân đi vào tòa nhà làm việc.
Quang cảnh trong tòa nhà cũng không được đẹp cho lắm, tạo cho người khác cảm giác rách nát.
Tầng một là chỗ tiếp đãi, một năm một nữ đang cười ha ha tám chuyện gì đấy, tựa như căn bản không đem tâm tư đặt ở trên công tác.
Đổng Học Bân cũng không có ý trách khứ gì, đón tết mà, ai cũng có quá trình hồi lại sau khi nghỉ tết chứ.
Bỗng nhiên, cô nhân viên nhìn thấy Đổng Học Bân, vừa muốn hỏi hắn có chuyện gì, bỗng nhiên trong lòng chấn động, cuống quít nói: “Đổng cục trưởng!” Anh nhân viên bên cạnh cũng cả kinh, bọn họ đều nhìn được hình của hắn từ bảng thông báo, nhanh chóng kính trọng gọi câu cục trưởng, rồi hai người giả vờ sắp xếp đống giấy tờ trong tay mình, giả như đang rất chăm chỉ làm việc.
Đổng Học Bân cũng gật nhẹ đầu như chào lại họ, rồi lại đi tiếp lên cầu thang.
Cục chiêu thương chỉ có một tòa nhà làm việc, kết cấu rất đơn giản.
Tầng một là tầng tiếp khách và tư vấn, tầng hai là phòng ngiệp vụ, phụ trách việc thu hút đầu tư của cục, tầng thứ ba là tầng làm việc, không chỉ quản lí tất cả mọi vấn đề nội bộ mà còn quản lí tài vụ luôn, rồi tài liệu tuyên truyền, định chế đống dấu, thu thập tư liệu, hồ sơ, vân vân… tầng bốn cũng là tầng cao nhất có phòng làm việc của Đổng Học Bân và 2 phòng họp, đúng là diện tích không lớn.
Cục chiêu thương có kết cấu không phức tạp như các cục khác, nhưng thêm mấy phòng để cục chiêu thương Bắc Kinh Thượng Hải đóng quân, thì không nên đơn giản như thế mới phải, phải giống như các cục khác của huyện, cơ cấu cũng phải rườm tà, ví dụ phòng tổng hợp, phòng thẩm tra, phòng tài vụ phải tách riêng ra, hơn nữa phòng làm việc cục chiêu thương các huyện khác cũng rất bình thường không giống như huyện Duyên Đài cái gì cũng tinh giảm, nghĩ lại thì mới thấy thành tích làm việc quá kém, trên huyện mất đi lòng tin vào cục chiêu thương, dù sao mỗi năm cục chiêu thương các huyện khác cũng thu hút đầu tư cho huyện vài trăm triệu hoặc vài tỉ thậm chí vài chục tỉ, cục chiêu thương huyện Duyên Đài đúng là quá nghèo túng, có ngay cả hai triệu cũng không được.
Ừm, ở đây phòng nghiệp vụ đương nhiên không phải phòng chính, ba bốn năm trước còn gọi là cổ nghiệp vụ, mấy năm đầu xác nhập phòng nên đổi tên.
Tầng 1…
Tầng 2…
Tầng 3…
Đổng Học Bân đi từng tầng một, quan sát phong cách làm việc, hắn bước chân rất nhẹ không để ai chú ý tới cả.
Kết quả, Đổng Học Bân rất không hài lòng.
Hắn nghĩ tình trạng ở tầng một chỉ là ngẫu nhiên nhìn thấy, ai ngờ toàn bộ Cục Chiêu thương từ văn phòng đến nghiệp vụ nhất khoa nhị khoa, đều là một loại trạng thái thực nhàn tản, mọi người hình như không có việc gì làm hay sao, người thì lên mạng nói chuyện, người thì ngồi buôn chuyện, người thì đọc báo…
Đổng Học Bân liên tục nhíu mày.
Cũng không phải bởi vì mọi người mặc kệ việc chính, mà là bởi vì thái độ của bọn họ!
Chuyện hắn mới nhận chức hôm nay, bọn họ nên biết trước mới phải chứ, biết trước rồi mà biểu hiện còn không tốt lên được tẹo nào, ngược lại còn là bộ dạng lười nhát vô vị? Nói nhẹ thì thái độ làm việc không được chăm chỉ, nặng lời thì đây là không tôn trọng cấp trên, không coi trọng hắn!
Không coi trọng tôi? Tôi làm thế nào để triển khai công việc được?
Không triển khai công việc được, sao có thể kéo thành tích của cục lên được?
Cục chiêu thương không đi lên thì tôi sao có thành tích được?
Không có thành tích thì sao mà lên chức phó sở được?
Không lên được chức phó sở thì sao tôi cưới Tạ tỷ với Cù Vân Huyên được?
Ta kháo! Các người làm ăn như thế này chẳng phải là muốn phá hoại chuyện hạnh phúc cả đời của tôi sao! Điều này sao có thể được! Đổng Học Bân một chút cũng không cao hứng, mấy ngày nay hắn như là bị ma nhập, trong đầu lúc nào cũng nghĩ đến chuyện kết hôn nên nhìn thấy tình hình của cục như thế, việc đầu tiên nghĩ không gì khác chính là có thể kết hôn được hay không!
/2031
|