Ngày hôm sau.
Buổi sáng, văn phòng đường phố Quang Minh, đề tài ngày hôm qua còn đang được mọi người khe khẽ nghị luận.
Các người nói xem ngày hôm nay có thể có trò hay xem không?
Tôi thấy khó lắm, cô cũng không phải không biết, chủ nhiệm chúng ta đắc tội với không ít người.
Cũng phải, lãnh đạo khu đều bị Đổng chủ nhiệm chọc một lần, cho dù Quách phó chủ nhiệm làm chứng cứ giả, Đổng chủ nhiệm cũng không ra tay được.
Trong khu không ủng hộ, lại không chứng cứ, Quách chủ nhiệm phỏng chừng cuối cùng cũng sẽ không có chuyện gì.
Không thể động vào Quách chủ nhiệm, đối với uy tín của Đổng chủ nhiệm cũng là một đả kích, hiện tại ai cũng biết là Quách chủ nhiệm ở phía sau đâm Đổng chủ nhiệm một đao.
Quá mẫn cảm, đừng nói cái này.
Đổng chủ nhiệm tới.
Đổng Học Bân lái xe vào đại viện, đem xe dừng lại, mở cửa đi xuống. Bọn họ thấy rõ ràng, Đổng Học Bân thấy càng rõ ràng, biết lúc này thu thập Quách Minh Phong không chỉ có riêng là hết giận và đòi công đạo đơn giản như vậy, Quách Minh Phong làm cứ chứng giả hại người đứng đầu văn phòng đường phố, đây là một chuyện vô cùng ác liệt, nếu như người đứng đầu không áp dụng thủ đoạn tương quan, vậy uy tín còn để ở chổ nào? Sẽ cho người ta một loại cảm giác vô năng, cho nên Quách Minh Phong phải xử lý, hơn nữa ra tay không thể nhẹ, đây là muốn giết một người răn trăm người, cho mọi người một cảnh báo.
Đổng chủ nhiệm, buổi sáng tốt lành.
Bên cạnh, Quách Minh Phong cũng đi làm, Thân thiết chào hỏi Đổng Học Bân.
Trong chuyện này, Quách Minh Phong tối hôm qua cũng nhiều lần phân tích qua, càng ngày càng khẳng định suy đoán trong lòng, Đổng Học Bân không chỉ không làm gì được, Quách Minh Phong còn rất có hi vọng tiến thêm một bước trên con đường làm quan, cho nên cái áp lực này cũng không có, trên mặt cười ha ha làm như người hãm hại Đổng Học Bân căn bản không phải ông ta, tùy tiện tới đi làm, còn chủ động chào hỏi cùng Đổng Học Bân, dáng vẻ có chút không sợ hãi.
Hiện tại vừa nhìn thấy ông ta Đổng Học Bân liền có chút muốn cười, nghẹn nửa ngày cũng không dừng lại, nở nụ cười một tiếng, đi lên vỗ nhẹ nhẹ vai của Quách Minh Phong, Buổi sáng tốt lành Quách chủ nhiệm.
Quách Minh Phong sửng sốt, trong lòng nói cậu sao còn vui vẻ chứ?
Mấy người khoa viên bên cạnh cũng rất buồn bực, không rõ ràng Đổng Học Bân gặp phải việc vui gì, sao lúc này còn cười được?
Ơ, Khúc chủ nhiệm cũng tới? Đổng Học Bân nghiêng đầu nhìn Khúc Nghĩa Cường mới vừa vào.
Chủ nhiệm. Khúc Nghĩa Cường cười cười, sau khi thấy Quách Minh Phong, cau mày.
Đúng lúc có chút việc, đi, đi phòng làm việc của tôi. Đổng Học Bân phất tay, kêu Khúc Nghĩa Cường cùng tiến lên phòng làm việc, để lại Quách Minh Phong vẻ mặt nghi hoặc.
Phòng làm việc.
Đổng Học Bân cho Khúc Nghĩa Cường ngồi xuống, sau đó hỏi: Về tài liệu cử báo của Quách Minh Phong chỉnh lý được rồi chứ?
Ngày hôm qua đã chỉnh lý ra. Khúc Nghĩa Cường nhìn nhìn hắn, nghĩ rằng không thích hợp, Bất quá những cái này đều là tin đồn, cấp trên không có khả năng. . .
Đổng Học Bân ngắt lời nói: Trực tiếp báo cho ủy ban kỷ luật khu, mau!
Cái này. . . Khúc Nghĩa Cường nghĩ như thế nào cũng thấy sao chuyện này quá lỗ mãng, không có trải qua họp đảng công ủy, trực tiếp hướng ủy ban kỷ luật khu đệ trình tài liệu cử báo của một người phó chủ nhiệm văn phòng đường phố, cái này cũng không có gì không phù hợp trình tự, chỉ cần Đổng Học Bân ký tên là có thể đi báo lên, bất quá vấn đề hiển nhiên nhiều hơn, như thế làm cho mâu thuẫn thể hiện ra ngoài, trong khu khẳng định sẽ không bằng lòng nhìn thấy, cho dù đệ trình đến lãnh đạo khu, có người quan tâm không thì không nói, cái cử báo này không có chứng cứ rõ ràng, đều là chút thư nặc danh các loại, dùng cái này xử lý Quách Minh Phong, hiển nhiên không có khả năng, Nguyệt Hoa khu trưởng sẽ không đáp ứng, An Thạch bí thư bí thư cũng không có khả năng đồng ý. Cho nên theo Khúc Nghĩa Cường xem ra, đây là trăm hại mà không có một lợi, thật sự không rõ ràng Đổng Học Bân sao lại đi bước này.
Đổng Học Bân biết gã nghĩ như thế nào, cười nói: Trong lòng tôi có tính toán, mau chóng làm đi.
Khúc Nghĩa Cường hơi trầm ngâm, bất đắc dĩ nói: Được, vậy tôi. . . Lập tức đi ủy ban kỷ luật khu một chuyến.
Được rồi, ngày hôm nay tôi nhớ là ủy thường khu ủy họp? Đổng Học Bân nhìn thời gian, Cụ thể mấy giờ?
Bình thường là mười giờ.
Đổng Học Bân gật đầu, lần thứ hai thúc dục Khúc Nghĩa Cường, bảo gã cần phải nhanh lên một chút đem tài liệu đưa đến khu ủy, tranh thủ trước cuộc họp thường ủy,
Khúc Nghĩa Cường thấy Đổng Học Bân năm lần bảy lượt căn dặn, chỉ biết bên trong có việc, trong lòng khẽ động, không hỏi nhiều, lập tức đi làm.
Đổng Học Bân ngồi ở trong phòng làm việc cười tủm tỉm hút thuốc, Vương An Thạch bí thư bên kia có phản ứng gì, Đổng Học Bân đoán không được, hắn hiện tại có thể làm cũng là cung cấp một phần đạn dược đi qua tại thời cơ thích hợp nhất, không có chứng cứ rõ ràng? Tài liệu không đủ? Cái này đều không là vấn đề, khu ủy nếu như muốn động vào Cảnh Tân Khoa, có thể không dễ, dù sao có Cảnh Nguyệt Hoa ở đây, nhưng Vương An Thạch bí thư muốn động một phó chủ nhiệm văn phòng đường phố, hiển nhiên không có độ khó, Đổng Học Bân đây là mượn đao giết người.
. . .
Khúc Nghĩa Cường lần này là đi công khai, chuyện tình không có khả năng giấu diếm.
Tin tức truyền ra, văn phòng đường phố Quang Minh trên dưới đều thấy buồn cười.
Chủ nhiệm mới cũng quá nóng nảy, có khả năng làm ra một chuyện ít người khác nghĩ cũng không nghĩ đến!
Cảnh Tân Khoa gọi một cú điện thoại tới phòng làm việc của Đổng Học Bân, không có tự mình đến đây tìm, hiển nhiên là bị Đổng Học Bân chọc giận, hơn nữa đối với hắn cũng không có nhiều tôn trọng, Tài liệu cử báo của Quách Minh Phong đồng chí nộp lên ủy ban kỷ luật khu? Sao tôi không biết?
Đổng Học Bân cười cười, Là tôi phê.
Tài liệu này rõ ràng là không có chứng cứ! Chủ nhiệm! Ngài đây là ruồng bỏ đồng chí của mình!
Cảnh bí thư à, anh hiểu như thế cũng không đúng, tôi cũng tin tưởng Quách Minh Phong đồng chí không có vấn đề kinh tế, nhưng đã có người cử báo, chúng ta phải điều tra rõ, đây mới là chịu trách nhiệm với mỗi một đồng chí, chờ tra xét rõ ràng, cũng có thể cho Quách Minh Phong đồng chí một sự trong sạch.
Cúp điện thoại, biểu tình phẫn nộ của Cảnh Tân Khoa nhất thời thu lại, mỉm cười, nghĩ Đổng Học Bân điên rồi, bắt đầu cắn loạn người chung quanh, căn bản không lo lắng đến hậu quả, hai mươi bốn tuổi? Quả nhiên là quá trẻ tuổi, đem tài liệu cử báo báo đi như thế, trong khu sẽ có động tác mới là lạ!
Trong phòng làm việc, Quách Minh Phong nghe tin tức cũng giận dữ công tâm, không ngờ rằng Đổng Học Bân ác như vậy, chuyện không có chứng cứ lại có báo lên trong khu báo, đây là muốn xé rách mặt, bất quá tức thì tức, cũng biết người đứng đầu cũng là người đứng đầu, cho dù quan hệ cùng lãnh đạo khu rất kém cỏi, quyền lợi trong tay của Đổng Học Bân Quách Minh Phong không thể so sánh được, Đổng Học Bân nếu quyết tâm muốn gièm pha, Cảnh Tân Khoa cũng không có khả năng ngăn được, ai kêu người ta là chủ nhiệm? Nhưng mà so sánh lợi và hại một chút, Quách Minh Phong cũng đè ép cơn tức, trong khu không có khả năng vô duyên vô cớ thụ lí một ít tin đồn, cho nên ảnh hưởng đối với Quách Minh Phong không lớn, chuyện này làm to ra, chịu ảnh hưởng nặng nhất ngược lại là Đổng Học Bân, lãnh đạo khu khẳng định sẽ phê bình hắn Chuyện bé xé ra to , đây là tự mình nhóm lửa thiêu mình!
Nửa tiếng đồng hồ. . .
Một tiếng. . .
Hai tiếng đồng hồ. . .
Ai cũng nghĩ Đổng Học Bân đùa không đẹp.
Nhưng mà khi cuộc họp thường ủy khu ủy kết thúc, tin tức trở về khiến cho tất cả người của văn phòng đường phố Quang Minh đều mở rộng tầm mắt … ủy ban kỷ luật khu tham gia! Phó chủ nhiệm Quách Minh Phong văn phòng đường phố Quang Minh tạm thời cách chức điều tra!
Tất cả mọi người trợn tròn mắt!
Sao có thể?
Tạm thời cách chức điều tra? Quách Minh Phong xong đời?
Ai cũng biết chỉ cần là đang ở trong quan trường, trên người không thể không có một chút vấn đề, cho dù không có đút lót nhận hối lộ, ngày lễ ngày tết đưa tặng lễ, ăn tạp, những việc nhỏ này cũng đủ để đem một cán bộ rơi đài, nói cách khác, chỉ cần ủy ban kỷ luật khu tham gia điều tra, Quách Minh Phong xong đời, toàn thân trở ra hầu như không có khả năng, không chỉ có con đường làm quan dừng ở đây, chức vụ cũng có lẽ mất!
Tại sao có thể như vậy? ?
Cái này con mẹ nó là cái gì vậy!
. . .
Phòng làm việc phó bí thư.
Quách Minh Phong thất kinh ngay cả gõ cửa cũng quên, đẩy cửa đi vào, Cảnh bí thư! Tôi. . . Trong khu. . . Tin tức là thật vậy chăng?
Cảnh Tân Khoa mặt đen đến đáng sợ, nghe vậy giơ tay lên, hắn đang gọi điện thoại.
Một phút đồng hồ sau, Cảnh Tân Khoa hung hăng để điện thoại di động xuống bàn, nhìn Quách Minh Phong, Xác nhận qua, ông . . . ông đắc tội An Thạch bí thư khi nào?
Vương bí thư? Quách Minh Phong oan uổng nói Tôi đắc tội Vương bí thư lúc nào? Không có khả năng, tôi ngay cả nói chuyện cũng chưa từng nói qua!
Cảnh Tân Khoa cắn răng nói: An Thạch bí thư trong cuộc họp thường uỷ rất giận dữ, cầm tài liệu cử báo mà Đổng Học Bân đưa lên vỗ bàn tại chỗ!
An Thạch bí thư đối phó tôi?
Quách Minh Phong quả thật khó tin, Không có khả năng!
Cảnh Tân Khoa không nói nữa, thở dài, biết đại thế đã mất, Quách Minh Phong tuyệt đối có lẽ chết, nếu như An Thạch bí thư muốn động Quách Minh Phong, cái này không là một việc khó, huống chi mới từ chổ thư ký của Cảnh Nguyệt Hoa nghe được tin tức là An Thạch bí thư cực kỳ tức giận, rất ít thấy nổi nóng, dưới loại tình huống này cho dù khu trưởng cũng phải cho vài phần mặt mũi, cho nên, Quách Minh Phong hoàn toàn xong đời, ai cũng không giữ được.
Cốc cốc cốc, tiếng đập cửa vang lên.
Ba người từ bên ngoài đi đến, đưa ra giấy chứng nhận, Chúng tôi là ủy ban kỷ luật khu, Quách Minh Phong đồng chí sao? Mời anh theo tôi đi một chuyến.
Quách Minh Phong mặt mũi trắng bệch, ông ta hiện tại chưa rõ ràng là chuyện gì xảy ra!
Đổng Học Bân không phải đắc tội khu ủy sao? Sao Vương An Thạch bí thư đột nhiên giúp đỡ Đổng Học Bân?
Không chỉ là ông ta không rõ ràng, tất cả mọi người của văn phòng đường phố đều kinh ngạc không ngớt, ai cũng không ngờ chuyện tình biến hóa nhanh như vậy, trong khu lại có thể thụ lí tài liệu cử báo!
Nhưng điều duy nhất hiện tại có thể khẳng định chính là, Quách Minh Phong tạm thời cách chức điều tra hiển nhiên có quan hệ trực tiếp cùng Đổng Học Bân, khẳng định là Đổng chủ nhiệm dùng thủ đoạn gì, nếu không phần tài liệu cử báo này không có khả năng đúng lúc như thế!
Phòng làm việc ồ lên, rất nhiều cán bộ và khoa viên chướng mắt Đổng Học Bân cũng đều có suy nghĩ trong lòng, Đổng chủ nhiệm cũng là dùng hành động thực tế nói cho mọi người, không cùng lãnh đạo khu làm tốt quan hệ thì làm sao? Đắc tội lãnh đạo khu thì làm sao? Không có chứng cứ thì làm sao? Chọc giận Đổng chủ nhiệm, hắn muốn làm là có thể làm! Một người cũng đừng nghĩ chạy!
Buổi sáng, văn phòng đường phố Quang Minh, đề tài ngày hôm qua còn đang được mọi người khe khẽ nghị luận.
Các người nói xem ngày hôm nay có thể có trò hay xem không?
Tôi thấy khó lắm, cô cũng không phải không biết, chủ nhiệm chúng ta đắc tội với không ít người.
Cũng phải, lãnh đạo khu đều bị Đổng chủ nhiệm chọc một lần, cho dù Quách phó chủ nhiệm làm chứng cứ giả, Đổng chủ nhiệm cũng không ra tay được.
Trong khu không ủng hộ, lại không chứng cứ, Quách chủ nhiệm phỏng chừng cuối cùng cũng sẽ không có chuyện gì.
Không thể động vào Quách chủ nhiệm, đối với uy tín của Đổng chủ nhiệm cũng là một đả kích, hiện tại ai cũng biết là Quách chủ nhiệm ở phía sau đâm Đổng chủ nhiệm một đao.
Quá mẫn cảm, đừng nói cái này.
Đổng chủ nhiệm tới.
Đổng Học Bân lái xe vào đại viện, đem xe dừng lại, mở cửa đi xuống. Bọn họ thấy rõ ràng, Đổng Học Bân thấy càng rõ ràng, biết lúc này thu thập Quách Minh Phong không chỉ có riêng là hết giận và đòi công đạo đơn giản như vậy, Quách Minh Phong làm cứ chứng giả hại người đứng đầu văn phòng đường phố, đây là một chuyện vô cùng ác liệt, nếu như người đứng đầu không áp dụng thủ đoạn tương quan, vậy uy tín còn để ở chổ nào? Sẽ cho người ta một loại cảm giác vô năng, cho nên Quách Minh Phong phải xử lý, hơn nữa ra tay không thể nhẹ, đây là muốn giết một người răn trăm người, cho mọi người một cảnh báo.
Đổng chủ nhiệm, buổi sáng tốt lành.
Bên cạnh, Quách Minh Phong cũng đi làm, Thân thiết chào hỏi Đổng Học Bân.
Trong chuyện này, Quách Minh Phong tối hôm qua cũng nhiều lần phân tích qua, càng ngày càng khẳng định suy đoán trong lòng, Đổng Học Bân không chỉ không làm gì được, Quách Minh Phong còn rất có hi vọng tiến thêm một bước trên con đường làm quan, cho nên cái áp lực này cũng không có, trên mặt cười ha ha làm như người hãm hại Đổng Học Bân căn bản không phải ông ta, tùy tiện tới đi làm, còn chủ động chào hỏi cùng Đổng Học Bân, dáng vẻ có chút không sợ hãi.
Hiện tại vừa nhìn thấy ông ta Đổng Học Bân liền có chút muốn cười, nghẹn nửa ngày cũng không dừng lại, nở nụ cười một tiếng, đi lên vỗ nhẹ nhẹ vai của Quách Minh Phong, Buổi sáng tốt lành Quách chủ nhiệm.
Quách Minh Phong sửng sốt, trong lòng nói cậu sao còn vui vẻ chứ?
Mấy người khoa viên bên cạnh cũng rất buồn bực, không rõ ràng Đổng Học Bân gặp phải việc vui gì, sao lúc này còn cười được?
Ơ, Khúc chủ nhiệm cũng tới? Đổng Học Bân nghiêng đầu nhìn Khúc Nghĩa Cường mới vừa vào.
Chủ nhiệm. Khúc Nghĩa Cường cười cười, sau khi thấy Quách Minh Phong, cau mày.
Đúng lúc có chút việc, đi, đi phòng làm việc của tôi. Đổng Học Bân phất tay, kêu Khúc Nghĩa Cường cùng tiến lên phòng làm việc, để lại Quách Minh Phong vẻ mặt nghi hoặc.
Phòng làm việc.
Đổng Học Bân cho Khúc Nghĩa Cường ngồi xuống, sau đó hỏi: Về tài liệu cử báo của Quách Minh Phong chỉnh lý được rồi chứ?
Ngày hôm qua đã chỉnh lý ra. Khúc Nghĩa Cường nhìn nhìn hắn, nghĩ rằng không thích hợp, Bất quá những cái này đều là tin đồn, cấp trên không có khả năng. . .
Đổng Học Bân ngắt lời nói: Trực tiếp báo cho ủy ban kỷ luật khu, mau!
Cái này. . . Khúc Nghĩa Cường nghĩ như thế nào cũng thấy sao chuyện này quá lỗ mãng, không có trải qua họp đảng công ủy, trực tiếp hướng ủy ban kỷ luật khu đệ trình tài liệu cử báo của một người phó chủ nhiệm văn phòng đường phố, cái này cũng không có gì không phù hợp trình tự, chỉ cần Đổng Học Bân ký tên là có thể đi báo lên, bất quá vấn đề hiển nhiên nhiều hơn, như thế làm cho mâu thuẫn thể hiện ra ngoài, trong khu khẳng định sẽ không bằng lòng nhìn thấy, cho dù đệ trình đến lãnh đạo khu, có người quan tâm không thì không nói, cái cử báo này không có chứng cứ rõ ràng, đều là chút thư nặc danh các loại, dùng cái này xử lý Quách Minh Phong, hiển nhiên không có khả năng, Nguyệt Hoa khu trưởng sẽ không đáp ứng, An Thạch bí thư bí thư cũng không có khả năng đồng ý. Cho nên theo Khúc Nghĩa Cường xem ra, đây là trăm hại mà không có một lợi, thật sự không rõ ràng Đổng Học Bân sao lại đi bước này.
Đổng Học Bân biết gã nghĩ như thế nào, cười nói: Trong lòng tôi có tính toán, mau chóng làm đi.
Khúc Nghĩa Cường hơi trầm ngâm, bất đắc dĩ nói: Được, vậy tôi. . . Lập tức đi ủy ban kỷ luật khu một chuyến.
Được rồi, ngày hôm nay tôi nhớ là ủy thường khu ủy họp? Đổng Học Bân nhìn thời gian, Cụ thể mấy giờ?
Bình thường là mười giờ.
Đổng Học Bân gật đầu, lần thứ hai thúc dục Khúc Nghĩa Cường, bảo gã cần phải nhanh lên một chút đem tài liệu đưa đến khu ủy, tranh thủ trước cuộc họp thường ủy,
Khúc Nghĩa Cường thấy Đổng Học Bân năm lần bảy lượt căn dặn, chỉ biết bên trong có việc, trong lòng khẽ động, không hỏi nhiều, lập tức đi làm.
Đổng Học Bân ngồi ở trong phòng làm việc cười tủm tỉm hút thuốc, Vương An Thạch bí thư bên kia có phản ứng gì, Đổng Học Bân đoán không được, hắn hiện tại có thể làm cũng là cung cấp một phần đạn dược đi qua tại thời cơ thích hợp nhất, không có chứng cứ rõ ràng? Tài liệu không đủ? Cái này đều không là vấn đề, khu ủy nếu như muốn động vào Cảnh Tân Khoa, có thể không dễ, dù sao có Cảnh Nguyệt Hoa ở đây, nhưng Vương An Thạch bí thư muốn động một phó chủ nhiệm văn phòng đường phố, hiển nhiên không có độ khó, Đổng Học Bân đây là mượn đao giết người.
. . .
Khúc Nghĩa Cường lần này là đi công khai, chuyện tình không có khả năng giấu diếm.
Tin tức truyền ra, văn phòng đường phố Quang Minh trên dưới đều thấy buồn cười.
Chủ nhiệm mới cũng quá nóng nảy, có khả năng làm ra một chuyện ít người khác nghĩ cũng không nghĩ đến!
Cảnh Tân Khoa gọi một cú điện thoại tới phòng làm việc của Đổng Học Bân, không có tự mình đến đây tìm, hiển nhiên là bị Đổng Học Bân chọc giận, hơn nữa đối với hắn cũng không có nhiều tôn trọng, Tài liệu cử báo của Quách Minh Phong đồng chí nộp lên ủy ban kỷ luật khu? Sao tôi không biết?
Đổng Học Bân cười cười, Là tôi phê.
Tài liệu này rõ ràng là không có chứng cứ! Chủ nhiệm! Ngài đây là ruồng bỏ đồng chí của mình!
Cảnh bí thư à, anh hiểu như thế cũng không đúng, tôi cũng tin tưởng Quách Minh Phong đồng chí không có vấn đề kinh tế, nhưng đã có người cử báo, chúng ta phải điều tra rõ, đây mới là chịu trách nhiệm với mỗi một đồng chí, chờ tra xét rõ ràng, cũng có thể cho Quách Minh Phong đồng chí một sự trong sạch.
Cúp điện thoại, biểu tình phẫn nộ của Cảnh Tân Khoa nhất thời thu lại, mỉm cười, nghĩ Đổng Học Bân điên rồi, bắt đầu cắn loạn người chung quanh, căn bản không lo lắng đến hậu quả, hai mươi bốn tuổi? Quả nhiên là quá trẻ tuổi, đem tài liệu cử báo báo đi như thế, trong khu sẽ có động tác mới là lạ!
Trong phòng làm việc, Quách Minh Phong nghe tin tức cũng giận dữ công tâm, không ngờ rằng Đổng Học Bân ác như vậy, chuyện không có chứng cứ lại có báo lên trong khu báo, đây là muốn xé rách mặt, bất quá tức thì tức, cũng biết người đứng đầu cũng là người đứng đầu, cho dù quan hệ cùng lãnh đạo khu rất kém cỏi, quyền lợi trong tay của Đổng Học Bân Quách Minh Phong không thể so sánh được, Đổng Học Bân nếu quyết tâm muốn gièm pha, Cảnh Tân Khoa cũng không có khả năng ngăn được, ai kêu người ta là chủ nhiệm? Nhưng mà so sánh lợi và hại một chút, Quách Minh Phong cũng đè ép cơn tức, trong khu không có khả năng vô duyên vô cớ thụ lí một ít tin đồn, cho nên ảnh hưởng đối với Quách Minh Phong không lớn, chuyện này làm to ra, chịu ảnh hưởng nặng nhất ngược lại là Đổng Học Bân, lãnh đạo khu khẳng định sẽ phê bình hắn Chuyện bé xé ra to , đây là tự mình nhóm lửa thiêu mình!
Nửa tiếng đồng hồ. . .
Một tiếng. . .
Hai tiếng đồng hồ. . .
Ai cũng nghĩ Đổng Học Bân đùa không đẹp.
Nhưng mà khi cuộc họp thường ủy khu ủy kết thúc, tin tức trở về khiến cho tất cả người của văn phòng đường phố Quang Minh đều mở rộng tầm mắt … ủy ban kỷ luật khu tham gia! Phó chủ nhiệm Quách Minh Phong văn phòng đường phố Quang Minh tạm thời cách chức điều tra!
Tất cả mọi người trợn tròn mắt!
Sao có thể?
Tạm thời cách chức điều tra? Quách Minh Phong xong đời?
Ai cũng biết chỉ cần là đang ở trong quan trường, trên người không thể không có một chút vấn đề, cho dù không có đút lót nhận hối lộ, ngày lễ ngày tết đưa tặng lễ, ăn tạp, những việc nhỏ này cũng đủ để đem một cán bộ rơi đài, nói cách khác, chỉ cần ủy ban kỷ luật khu tham gia điều tra, Quách Minh Phong xong đời, toàn thân trở ra hầu như không có khả năng, không chỉ có con đường làm quan dừng ở đây, chức vụ cũng có lẽ mất!
Tại sao có thể như vậy? ?
Cái này con mẹ nó là cái gì vậy!
. . .
Phòng làm việc phó bí thư.
Quách Minh Phong thất kinh ngay cả gõ cửa cũng quên, đẩy cửa đi vào, Cảnh bí thư! Tôi. . . Trong khu. . . Tin tức là thật vậy chăng?
Cảnh Tân Khoa mặt đen đến đáng sợ, nghe vậy giơ tay lên, hắn đang gọi điện thoại.
Một phút đồng hồ sau, Cảnh Tân Khoa hung hăng để điện thoại di động xuống bàn, nhìn Quách Minh Phong, Xác nhận qua, ông . . . ông đắc tội An Thạch bí thư khi nào?
Vương bí thư? Quách Minh Phong oan uổng nói Tôi đắc tội Vương bí thư lúc nào? Không có khả năng, tôi ngay cả nói chuyện cũng chưa từng nói qua!
Cảnh Tân Khoa cắn răng nói: An Thạch bí thư trong cuộc họp thường uỷ rất giận dữ, cầm tài liệu cử báo mà Đổng Học Bân đưa lên vỗ bàn tại chỗ!
An Thạch bí thư đối phó tôi?
Quách Minh Phong quả thật khó tin, Không có khả năng!
Cảnh Tân Khoa không nói nữa, thở dài, biết đại thế đã mất, Quách Minh Phong tuyệt đối có lẽ chết, nếu như An Thạch bí thư muốn động Quách Minh Phong, cái này không là một việc khó, huống chi mới từ chổ thư ký của Cảnh Nguyệt Hoa nghe được tin tức là An Thạch bí thư cực kỳ tức giận, rất ít thấy nổi nóng, dưới loại tình huống này cho dù khu trưởng cũng phải cho vài phần mặt mũi, cho nên, Quách Minh Phong hoàn toàn xong đời, ai cũng không giữ được.
Cốc cốc cốc, tiếng đập cửa vang lên.
Ba người từ bên ngoài đi đến, đưa ra giấy chứng nhận, Chúng tôi là ủy ban kỷ luật khu, Quách Minh Phong đồng chí sao? Mời anh theo tôi đi một chuyến.
Quách Minh Phong mặt mũi trắng bệch, ông ta hiện tại chưa rõ ràng là chuyện gì xảy ra!
Đổng Học Bân không phải đắc tội khu ủy sao? Sao Vương An Thạch bí thư đột nhiên giúp đỡ Đổng Học Bân?
Không chỉ là ông ta không rõ ràng, tất cả mọi người của văn phòng đường phố đều kinh ngạc không ngớt, ai cũng không ngờ chuyện tình biến hóa nhanh như vậy, trong khu lại có thể thụ lí tài liệu cử báo!
Nhưng điều duy nhất hiện tại có thể khẳng định chính là, Quách Minh Phong tạm thời cách chức điều tra hiển nhiên có quan hệ trực tiếp cùng Đổng Học Bân, khẳng định là Đổng chủ nhiệm dùng thủ đoạn gì, nếu không phần tài liệu cử báo này không có khả năng đúng lúc như thế!
Phòng làm việc ồ lên, rất nhiều cán bộ và khoa viên chướng mắt Đổng Học Bân cũng đều có suy nghĩ trong lòng, Đổng chủ nhiệm cũng là dùng hành động thực tế nói cho mọi người, không cùng lãnh đạo khu làm tốt quan hệ thì làm sao? Đắc tội lãnh đạo khu thì làm sao? Không có chứng cứ thì làm sao? Chọc giận Đổng chủ nhiệm, hắn muốn làm là có thể làm! Một người cũng đừng nghĩ chạy!
/2031
|