Buổi chiều, hơn bốn giờ.
Trong ký túc xá Khu Nam Sơn, Đổng Học Bân vừa phẩm trà Long Tĩnh vừa chờ tun, một lát sau, điện thoại của Từ Yến rốt cục gọi đến đây.
Chị Từ, thế nào rồi?
Mọi người đều khống chế được, Bàng Đại Binh cũng vậy.
Ha ha, lần này phiền phức ngài, thật sự. . .
Tên nhóc cậu, cũng quá khách khí, đừng để ý, chuyện còn lại tôi xử lý.
Vậy bọn họ … có thể làm được cái gì không? Chứng cứ có đủ không?
Trước tra thêm vài ngày rồi nói
Được, vậy cảm ơn ngài, ngày mai tôi mời ngài ăn.
Cúp điện thoại, Đổng Học Bân đem trà uống cạn sạch một hơi, rõ ràng ý của chị Từ. Cái tội gián điệp đương nhiên là không thể kết được, bởi vì ảnh chụp và theo dõi vốn là cái bẫy Đổng Học Bân và Từ Yến bày ra, dẫn Lưu Cương và Bàng Đại Binh mắc câu, hơn nữa tin tưởng Lưu Cương và Bàng Đại Binh cũng sẽ không làm hoạt động gian mưu gì, tra cũng không tra được. Thế nhưng, hiện tại quyền chủ động nằm trong tay Đổng Học Bân bọn họ, chuyện theo dõi đã vô cùng xác thực, cho dù không định được tội gián điệp, tra một tháng nửa tháng cũng không thành vấn đề, dù sao loại sự tình này ai cũng nói không nên lời, trước giam giữ, dày vò Lưu Cương và Bàng Đại Binh, chờ tra rõ ràng rồi chuyển giao công an địa phương, theo dõi giám sát cán bộ quốc gia, cái tội danh này hai người bọn họ khẳng định là trốn không thoát.
Người nếu dày vò tôi, tôi tất nhiên cũng đáp lễ người.
Hãm hại Lưu Cương và Bàng Đại Binh, lúc này chỉ là vừa mới bắt đầu, mục đích của Đổng Học Bân không chỉ có riêng là hại bọn họ, chờ Lưu Cương Bàng Đại Binh hai người sau khi đi ra cho bọn họ cơ hội trả thù mình? Đương nhiên sẽ không, Đổng Học Bân muốn làm chết hai người bọn họ, để cho bọn họ không gây nổi sóng gió!
Đổng Học Bân đã hỏi tới số điện thoại của xã trưởng Đổng Hải Đào đứng đầu Nam Khởi Thần Báo, gọi qua.
A lô, ai vậy?
Tôi Đổng Học Bân của văn phòng đường phố Quang Minh.
. . . Thì ra là Đổng chủ nhiệm .
Không đợi Đổng Hải Đào nói cái gì, Đổng Học Bân mở miệng ra mắng cho một trận, Tôi nói Đổng xã trưởng này, toà soạn các người thật là được đấy, Đổng Học Bân tôi là giành đàn bà của toà soạn các người hay là giết con trai toà soạn các người? Các người năm lần bảy lượt hãm hại tôi? Có ý gì? Tôi hỏi các ngươi có ý gì? Lần trước tôi không nói, các người có thể không biết tình huống, nghe bậy nghe bạ, cho nên viết báo không đúng, nhưng một lần còn chưa đủ? Các người làm lần thứ hai lần thứ ba? Bài báo sáng nay là các người ? Đưa tin ta đánh gãy xương người ta? Được đấy, ông con mẹ nó tim người gãy xương nọ cho tôi! Tìm ra cho tôi xem! Không để ý tới là các người còn không dứt! Thú vị lắm sao? Hiện tại xã trưởng Bàng Đại Binh lại phái Lưu Cương theo dõi giám sát tôi? Ai cho các người quyền lợi! Trong mắt các người còn có vương pháp hay không? Hả? Nếu không phải đồng chí quốc an nói cho tôi biết! Tôi còn không biết các người có lá gan lớn như vậy!
Đổng Hải Đào nói: Đổng chủ nhiệm, chuyện này có thể là một hiểu lầm.
Vậy được, chúng ta cứ tra một chút! Nhìn xem có phải là hiểu lầm không! Đổng Học Bân nói xong liền cúp điện thoại.
Tổng bộ Nam Khởi Thần Báo.
Buông điện thoại di động, Đổng Hải Đào áp lực rất lớn, riêng chuyện theo dõi cán bộ quốc gia, ông còn có thể miễn cưỡng đè xuống, nhưng nghe nói chuyện tình liên quan đến quốc an, nhà của Bàng Đại Binh và Lưu Cương đều đã bị người của quốc an niêm phong, chuyện tình ầm ĩ đến bây giờ, Đổng Hải Đào còn không biết xảy ra cái gì.
Đổng Hải Đào ngồi không yên, lập tức đi qua quan hệ liên hệ một chút người của quốc an, muốn rõ ràng Bàng Đại Binh bọn họ rốt cuộc làm gì.
Bởi vì Đổng Hải Đào là xã trưởng của Nam Khởi Thần Báo, đối phương cũng tiết lộ cho ông một việc, Bàng Đại Binh và Lưu Cương bị tình nghi làm gián điệp, đã bị tạm giam.
Gián điệp?
Đổng Hải Đào toát ra một thân mồ hôi lạnh, tin tức hãm hại Đổng Học Bân, ông cũng không có tham dự, cho nên không rõ ràng Bàng Đại Binh và Lưu Cương ngày hôm nay làm ra cái gì, vừa nghe nói Bàng Đại Binh bọn họ có thể là gián điệp, còn hình như theo dõi người đứng đầu quốc an, Đổng Hải Đào thiếu chút đem tổ tông của hai người Bàng Đại Binh ra mắng, lãnh đạo cao tầng và ký giả của Nam Khởi Thần Báo nếu như quả thật tham dự công tác gián điệp, vậy Đổng Hải Đào làm xã trưởng có thể không có trách nhiệm sao? Nếu quả thật là như vậy, cái ghế của ông cũng không giữ được, quốc an có thể áp dụng hành động liên quan đối với toà soạn bọn họ hay không?
Mẹ kiếp!
Sao đụng phải chuyện này!
Đổng Hải Đào như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, cắn răng một cái, lập tức mời dự họp hội nghị khẩn cấp.
Mười phút sau, một phòng hội nghị nhỏ của toà soạn.
Đổng Hải Đào nhìn lãnh đạo cao tầng của toà soạn đang ngồi, ngữ khí trầm trọng nói: Nói cho mọi người một tin tức, Bàng Đại Binh và Lưu Cương của toà soạn chúng ta, có thể lợi dụng chức vụ, tình nghi tiết lộ tình báo với nước ngoài, đã bị quốc an mang đi.
Mọi người vừa nghe, cũng hít một ngụm khí lạnh!
Ai cũng rõ ràng Bàng Đại Binh bọn họ đã xảy ra chuyện, nhưng không ngờ rằng xảy ra chuyện lớn như vậy!
Một người bên trong vội hỏi: Xã trưởng, tin tức có thể tin được không?
Đổng Hải Đào nói: Chỉ là hoài nghi, hiện tại có thể còn chưa có chứng cứ xác thực, nhưng chuyện bọn họ tham dự theo dõi Từ cục trưởng của cục quốc an thành phố và Đổng chủ nhiệm của phố Quang Minh đã điều tra rõ.
Bàng Đại Binh này! Sao. . .
Xã trưởng, có thể liên lụy đến toà soạn hay không?
Đổng Hải Đào không lên tiếng, nếu như điều tra rõ, đương nhiên sẽ liên lụy đến toà soạn, thậm chí còn có thể liên lụy đến mỗi một lãnh đạo bọn họ, Mọi người nói xem, cần xử lý như thế nào.
Không người nói.
Đổng Hải Đào nhìn về phía một người bên trái, Lão Chu, ông xem?
Tổng biên tập lão Chu trầm ngâm , Tuy rằng chuyện tình còn chưa có điều tra rõ, nhưng toà soạn chúng ta cũng phải cho thấy thái độ, mau chóng lấy ra một ý kiến xử lý, tôi thấy, trước đem đuổi việc Lưu Cương, mặc kệ thế nào, theo dõi lãnh đạo quốc an, cái này nói không được. Lưu Cương là một người râu ria, tất cả mọi người gật đầu. Lão Chu nói tiếp Về phần Bàng xã trưởng, trước tạm thời cách chức. Đăng báo khai trừ công chức? Tội gián điệp chưa có chứng thực, không thể dùng cái này làm cớ, nhưng theo dõi cán bộ quốc gia, cái lý do này có thể đuổi việc hai người bọn họ rồi.
Lời này nói đúng ngay tâm của Đổng Hải Đào, vỗ bàn, Được, làm như thế! Mọi người xem thế nào?
Những người khác không có một ai phản đối, cho dù một ít người có quan hệ không tồi cùng Bàng Đại Binh cũng ngậm miệng không nói, tình nghi gián điệp, hiện tại nhiều lời cũng khó nói, nếu như nói giúp Bàng Đại Binh, khó tránh khỏi sẽ bị người ta đưa ra làm đề tài, ví dụ như : Này, anh cùng Bàng Đại Binh có quan hệ không tồi hả? Có trời biết người của quốc an kế tiếp có thể tìm tới hay không!
Đề án rất nhanh được thông qua!
Mấy người lãnh đạo của Nam Khởi Thần Báo đều biết, Bàng Đại Binh và Lưu Cương, phải mau chóng phủi sạch quan hệ với toà soạn bọn họ, để tránh khỏi lọt vào liên lụy, cho dù cuối cùng điều tra rõ bọn họ không phải gian mưu, vậy toà soạn cũng sẽ không muốn bọn họ, hiện tại thà rằng tin là có còn hơn là không, huống chi sự cố lần này vốn là Bàng Đại Binh và Lưu Cương gây ra, giám sát cán bộ quốc gia, đúng lúc có thể có lý do đuổi hai người bọn họ!
Trong ký túc xá Khu Nam Sơn, Đổng Học Bân vừa phẩm trà Long Tĩnh vừa chờ tun, một lát sau, điện thoại của Từ Yến rốt cục gọi đến đây.
Chị Từ, thế nào rồi?
Mọi người đều khống chế được, Bàng Đại Binh cũng vậy.
Ha ha, lần này phiền phức ngài, thật sự. . .
Tên nhóc cậu, cũng quá khách khí, đừng để ý, chuyện còn lại tôi xử lý.
Vậy bọn họ … có thể làm được cái gì không? Chứng cứ có đủ không?
Trước tra thêm vài ngày rồi nói
Được, vậy cảm ơn ngài, ngày mai tôi mời ngài ăn.
Cúp điện thoại, Đổng Học Bân đem trà uống cạn sạch một hơi, rõ ràng ý của chị Từ. Cái tội gián điệp đương nhiên là không thể kết được, bởi vì ảnh chụp và theo dõi vốn là cái bẫy Đổng Học Bân và Từ Yến bày ra, dẫn Lưu Cương và Bàng Đại Binh mắc câu, hơn nữa tin tưởng Lưu Cương và Bàng Đại Binh cũng sẽ không làm hoạt động gian mưu gì, tra cũng không tra được. Thế nhưng, hiện tại quyền chủ động nằm trong tay Đổng Học Bân bọn họ, chuyện theo dõi đã vô cùng xác thực, cho dù không định được tội gián điệp, tra một tháng nửa tháng cũng không thành vấn đề, dù sao loại sự tình này ai cũng nói không nên lời, trước giam giữ, dày vò Lưu Cương và Bàng Đại Binh, chờ tra rõ ràng rồi chuyển giao công an địa phương, theo dõi giám sát cán bộ quốc gia, cái tội danh này hai người bọn họ khẳng định là trốn không thoát.
Người nếu dày vò tôi, tôi tất nhiên cũng đáp lễ người.
Hãm hại Lưu Cương và Bàng Đại Binh, lúc này chỉ là vừa mới bắt đầu, mục đích của Đổng Học Bân không chỉ có riêng là hại bọn họ, chờ Lưu Cương Bàng Đại Binh hai người sau khi đi ra cho bọn họ cơ hội trả thù mình? Đương nhiên sẽ không, Đổng Học Bân muốn làm chết hai người bọn họ, để cho bọn họ không gây nổi sóng gió!
Đổng Học Bân đã hỏi tới số điện thoại của xã trưởng Đổng Hải Đào đứng đầu Nam Khởi Thần Báo, gọi qua.
A lô, ai vậy?
Tôi Đổng Học Bân của văn phòng đường phố Quang Minh.
. . . Thì ra là Đổng chủ nhiệm .
Không đợi Đổng Hải Đào nói cái gì, Đổng Học Bân mở miệng ra mắng cho một trận, Tôi nói Đổng xã trưởng này, toà soạn các người thật là được đấy, Đổng Học Bân tôi là giành đàn bà của toà soạn các người hay là giết con trai toà soạn các người? Các người năm lần bảy lượt hãm hại tôi? Có ý gì? Tôi hỏi các ngươi có ý gì? Lần trước tôi không nói, các người có thể không biết tình huống, nghe bậy nghe bạ, cho nên viết báo không đúng, nhưng một lần còn chưa đủ? Các người làm lần thứ hai lần thứ ba? Bài báo sáng nay là các người ? Đưa tin ta đánh gãy xương người ta? Được đấy, ông con mẹ nó tim người gãy xương nọ cho tôi! Tìm ra cho tôi xem! Không để ý tới là các người còn không dứt! Thú vị lắm sao? Hiện tại xã trưởng Bàng Đại Binh lại phái Lưu Cương theo dõi giám sát tôi? Ai cho các người quyền lợi! Trong mắt các người còn có vương pháp hay không? Hả? Nếu không phải đồng chí quốc an nói cho tôi biết! Tôi còn không biết các người có lá gan lớn như vậy!
Đổng Hải Đào nói: Đổng chủ nhiệm, chuyện này có thể là một hiểu lầm.
Vậy được, chúng ta cứ tra một chút! Nhìn xem có phải là hiểu lầm không! Đổng Học Bân nói xong liền cúp điện thoại.
Tổng bộ Nam Khởi Thần Báo.
Buông điện thoại di động, Đổng Hải Đào áp lực rất lớn, riêng chuyện theo dõi cán bộ quốc gia, ông còn có thể miễn cưỡng đè xuống, nhưng nghe nói chuyện tình liên quan đến quốc an, nhà của Bàng Đại Binh và Lưu Cương đều đã bị người của quốc an niêm phong, chuyện tình ầm ĩ đến bây giờ, Đổng Hải Đào còn không biết xảy ra cái gì.
Đổng Hải Đào ngồi không yên, lập tức đi qua quan hệ liên hệ một chút người của quốc an, muốn rõ ràng Bàng Đại Binh bọn họ rốt cuộc làm gì.
Bởi vì Đổng Hải Đào là xã trưởng của Nam Khởi Thần Báo, đối phương cũng tiết lộ cho ông một việc, Bàng Đại Binh và Lưu Cương bị tình nghi làm gián điệp, đã bị tạm giam.
Gián điệp?
Đổng Hải Đào toát ra một thân mồ hôi lạnh, tin tức hãm hại Đổng Học Bân, ông cũng không có tham dự, cho nên không rõ ràng Bàng Đại Binh và Lưu Cương ngày hôm nay làm ra cái gì, vừa nghe nói Bàng Đại Binh bọn họ có thể là gián điệp, còn hình như theo dõi người đứng đầu quốc an, Đổng Hải Đào thiếu chút đem tổ tông của hai người Bàng Đại Binh ra mắng, lãnh đạo cao tầng và ký giả của Nam Khởi Thần Báo nếu như quả thật tham dự công tác gián điệp, vậy Đổng Hải Đào làm xã trưởng có thể không có trách nhiệm sao? Nếu quả thật là như vậy, cái ghế của ông cũng không giữ được, quốc an có thể áp dụng hành động liên quan đối với toà soạn bọn họ hay không?
Mẹ kiếp!
Sao đụng phải chuyện này!
Đổng Hải Đào như đứng trên đống lửa, như ngồi trên đống than, cắn răng một cái, lập tức mời dự họp hội nghị khẩn cấp.
Mười phút sau, một phòng hội nghị nhỏ của toà soạn.
Đổng Hải Đào nhìn lãnh đạo cao tầng của toà soạn đang ngồi, ngữ khí trầm trọng nói: Nói cho mọi người một tin tức, Bàng Đại Binh và Lưu Cương của toà soạn chúng ta, có thể lợi dụng chức vụ, tình nghi tiết lộ tình báo với nước ngoài, đã bị quốc an mang đi.
Mọi người vừa nghe, cũng hít một ngụm khí lạnh!
Ai cũng rõ ràng Bàng Đại Binh bọn họ đã xảy ra chuyện, nhưng không ngờ rằng xảy ra chuyện lớn như vậy!
Một người bên trong vội hỏi: Xã trưởng, tin tức có thể tin được không?
Đổng Hải Đào nói: Chỉ là hoài nghi, hiện tại có thể còn chưa có chứng cứ xác thực, nhưng chuyện bọn họ tham dự theo dõi Từ cục trưởng của cục quốc an thành phố và Đổng chủ nhiệm của phố Quang Minh đã điều tra rõ.
Bàng Đại Binh này! Sao. . .
Xã trưởng, có thể liên lụy đến toà soạn hay không?
Đổng Hải Đào không lên tiếng, nếu như điều tra rõ, đương nhiên sẽ liên lụy đến toà soạn, thậm chí còn có thể liên lụy đến mỗi một lãnh đạo bọn họ, Mọi người nói xem, cần xử lý như thế nào.
Không người nói.
Đổng Hải Đào nhìn về phía một người bên trái, Lão Chu, ông xem?
Tổng biên tập lão Chu trầm ngâm , Tuy rằng chuyện tình còn chưa có điều tra rõ, nhưng toà soạn chúng ta cũng phải cho thấy thái độ, mau chóng lấy ra một ý kiến xử lý, tôi thấy, trước đem đuổi việc Lưu Cương, mặc kệ thế nào, theo dõi lãnh đạo quốc an, cái này nói không được. Lưu Cương là một người râu ria, tất cả mọi người gật đầu. Lão Chu nói tiếp Về phần Bàng xã trưởng, trước tạm thời cách chức. Đăng báo khai trừ công chức? Tội gián điệp chưa có chứng thực, không thể dùng cái này làm cớ, nhưng theo dõi cán bộ quốc gia, cái lý do này có thể đuổi việc hai người bọn họ rồi.
Lời này nói đúng ngay tâm của Đổng Hải Đào, vỗ bàn, Được, làm như thế! Mọi người xem thế nào?
Những người khác không có một ai phản đối, cho dù một ít người có quan hệ không tồi cùng Bàng Đại Binh cũng ngậm miệng không nói, tình nghi gián điệp, hiện tại nhiều lời cũng khó nói, nếu như nói giúp Bàng Đại Binh, khó tránh khỏi sẽ bị người ta đưa ra làm đề tài, ví dụ như : Này, anh cùng Bàng Đại Binh có quan hệ không tồi hả? Có trời biết người của quốc an kế tiếp có thể tìm tới hay không!
Đề án rất nhanh được thông qua!
Mấy người lãnh đạo của Nam Khởi Thần Báo đều biết, Bàng Đại Binh và Lưu Cương, phải mau chóng phủi sạch quan hệ với toà soạn bọn họ, để tránh khỏi lọt vào liên lụy, cho dù cuối cùng điều tra rõ bọn họ không phải gian mưu, vậy toà soạn cũng sẽ không muốn bọn họ, hiện tại thà rằng tin là có còn hơn là không, huống chi sự cố lần này vốn là Bàng Đại Binh và Lưu Cương gây ra, giám sát cán bộ quốc gia, đúng lúc có thể có lý do đuổi hai người bọn họ!
/2031
|