Buổi sáng.
Kinh thành, Đổng gia.
Nửa năm thời gian là cái khái niệm gì? Nếu như một người mỗi ngày đều soi gương, ngày qua ngày trong nửa năm, tin tưởng cũng sẽ không nhận thấy được thay đổi trên mặt nhiều, ít nhất sẽ không rõ ràng, cho nên Đổng Học Bân dùng REVERSE rút lui nửa tuổi cho Từ Yến, vết tích biến hóa cũng không lớn, cực kỳ nhỏ, cũng là Từ Yến tự mình có thể thoáng nhìn ra một chút sâu cạn của mắt túi, đổi thành người khác thì không dễ dàng phát hiện, Đổng Học Bân muốn cũng là cái hiệu quả này, một chút một chút tới, một chút một chút thích ứng, dù sao hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như thế, đồ trang điểm sử dụng lâu dài cũng không phải không có khả năng đạt được hiệu quả trị liệu như vậy, nhưng nếu như biến hóa kịch liệt quá mức, Đổng Học Bân sẽ nói không rõ ràng.
Cho nên kế hoạch cải tạo chị Từ, phải đi từ từ.
Chờ, chờ một chút.
Đổng Học Bân bỗng nhiên sửng sốt, nghĩ tới một chuyện, mình dùng REVERSE cũng không chỉ tác dụng trên mặt của Từ Yến, hắn là khống chế REVERSE đem toàn bộ Từ Yến lui thời gian về, nói vậy, da thịt trên người của chị Từ cũng sẽ khôi phục trẻ lại, bây giờ chỉ là vừa mới bắt đầu, vết tích cũng không rõ ràng, không dễ dàng chú ý, nhưng cứ tiếp tục như thế, chị Từ khẳng định có thể nhận thấy được biến hóa trên người, mình xoa bóp cho khuôn mặt cô ấy, nhưng sao trên người cũng dần dần trẻ lại, cái này không có cách nào khác giải thích!
Tiếp tục như thế là có ngày tiêu! Có thể chờ chị Từ tắm là có thể phát hiện!
Chẹp, quên chuyện này rồi, làm sao bây giờ? Làm sao để không bị biết đây?
Trong phòng khách, trong mắt Từ Yến lộ vẻ nụ cười Tiểu Đổng, mệt mỏi chưa? Nếu không ngày hôm nay tới đây thôi, coi cậu kìa, mồ hôi đều ra đầy. Đổng Học Bân nói: Không sao.
Cậu tới đây. Từ Yến vẫy tay gọi hắn đến đây, rất tự nhiên nắm tay của Đổng Học Bân, từ từ xoa xoa bàn tay cho hắn Khổ cực cậu, chị Từ cũng xoa bóp cho cậu.
Đổng Học Bân cười cười ngượng ngùng, cũng không khách khí, tay quả thật mỏi.
Từ Yến vừa xoa tay cho hắn, vừa nói: Tuổi còn nhỏ mà một thân bản lĩnh, chị Từ cậu nếu như có con gái, khẳng định sẽ bắt cậu làm con rể.
Lời này Từ Yến đã không phải là lần đầu tiên nói, Đổng Học Bân nghe mà cười khổ, trong lòng nhanh chóng suy nghĩ làm sao che lấp, cúi đầu nhìn xuống đùi đẹp dưới váy của chị Từ, Đổng Học Bân hầu như cảm giác được hai chân nở nang lúc này hình như căng lại một chút, nhìn nhìn cánh tay lộ ở bên ngoài của chị Từ, da thịt cũng có biến hóa rất nhỏ, không biết có phải ảo giác của Đổng Học Bân, dù sao hắn cảm giác da của chị Từ đã bắt đầu khôi phục, cho nên nếu như chờ Từ Yến phát hiện thì không còn kịp rồi.
Cảm giác nhiệt độ bàn tay của chị Từ, Đổng Học Bân trong lòng đột nhiên sinh ra một chủ ý Chị Từ, có chuyện này. Từ Yến cười nói: Nói đi?
Đổng Học Bân sắp xếp ngôn ngữ một chút Dựa theo tốc độ khôi phục của ngài tôi thấy không chỉ là nếp nhăn trên mặt, phương khác hẳn là cũng có thể khôi phục tế bào sống.
Từ Yến ngẩn ra Địa phương khác?
Khụ khụ, là, cũng là trên người.
Thân thể cũng được? Từ Yến có chút động dung Thật sự? Đổng Học Bân gật đầu, nói: Xoa bóp trong phương diện này tôi cũng học qua, nắm giữ sơ bộ, phỏng chừng có thể tạo được hiệu quả không nhỏ, khiến cho da thịt khôi phục, ngài xem nếu như được tôi cũng giúp ngài xoa bóp các huyệt vị trên người? Từ Yến nhìn nhìn hắn Như vậy à.
Đổng Học Bân bị cô ấy nhìn làm nóng mặt, sợ chị Từ hiểu lầm mình muốn chiếm tiện nghi, vội nói: Tôi cũng muốn thí nghiệm công hiệu, không được thì thôi, vậy tôi cho xoa xoa mặt của ngài?
Từ Yến hơi trầm ngâm nói: Trên người thật sự có thể có hiệu quả?
. . . Đúng vậy” Đổng Học Bân khẳng định nói.
Phụ nữ già, không chỉ có riêng già trên mặt, trên người cũng như vậy, xem trên TV ai ai bốn năm mươi tuổi, cảm giác còn đặc biệt đẹp đặc biệt có mị lực, tựa hồ là mới ba mươi tuổi, cái này đương nhiên chỉ là cảm giác, bởi vì người ta trang điểm, làm che giấu, bạn muốn cởi vớ chân người ta nhìn da thịt ở chân, là bao nhiêu tuổi thì chính là bao nhiêu tuổi, căn bản không giấu diếm được, phụ nữ hơn bốn mươi tuổi da luôn luôn rời rạc một ít, thô ráp một ít, có che giấu cũng không có cách nào khác so với người trẻ tuổi, cái này không phải trang điểm có thể giúp ích được.
Từ Yến cười nhợt nhạt, nhìn hắn một cái, ngồi xuống ghế sô pha nói: Vậy phiền phức? Nếu biết tên nhóc cậu có bản lĩnh lớn như vậy, chị Từ cậu sẽ tham, hận không thể bắt cậu đem chị Từ biến trở về mười tám tuổi, ha ha, được, vậy ấn đi, thân thể à, không cần cởi quần áo chứ? Đổng Học Bân mặt càng đỏ hơn À, đương nhiên không cần, không cần.
Vậy là tốt rồi, ừm, cậu cần nghỉ ngơi một chút?
Không nghỉ ngơi, hiện tại đượcrồi, vậy tôi bắt đầu rồi? Đổng Học Bân tâm tình không yên, ho khan, vẫn như cũ trước xoa bóp mặt cho chị Từ, da đầu, cái lỗ tai, khoảng chừng qua hơn mười phút sau, mới nhẹ nhàng nắm cánh tay của Từ Yến, bắt đầu từ vai, cánh tay từ từ đi xuống dưới, đi tới bàn tay của cô ấy, trên tay, trên cổ tay, sau đó cánh tay Đổng Học Bân đi xuống, đi ra phía sau sô pha, khiến cho chị Từ hơi hạ thấp người, lúc này mới mân mê phía sau lưng của cô ấy.
Một chút. . .
Hai chút. . .
Ba chút. . .
Từ Yến ngày hôm nay mặc cái áo sơmi màu xanh có vải vóc vô cùng trơn trượt, xúc cảm đặc biệttốt, cũng không dễ dàng dùng sức, bất quá Đổng Học Bân dù sao cũng đang làm bộ, cũng không chú ý nhiều như vậy, cứ xoa xoa ấn ấn, bỗng nhiên, trên tay hơi mềm mềm, Đổng Học Bân lập tức cảm giác được phần thịt phía sau lưng chị Từ, hình như là do cổ áo hở ra, xúc cảm vô cùng rõ ràng, Đổng Học Bân nóng mặt, nhìn cái ót chị Từ, nhanh chóng lấy tay ra, đưa tới chổ khác.
Từ Yến từ từ nhắm hai mắt, thoải mái dựa vào Buổi trưa chúng ta đi chỗ nào ăn?
Đổng Học Bân vừa xoa vừa nói: Ở nhà? Một lát tôi đi gọi món ăn?
Không cần, đi ra ngoài ăn đi, chị Từ cậu mời.
Ấy, phải là tôi mời chứ.
Ai mời không giống nhau? Quyết định như thế.
Vậy không được, ngài đã tới Bắc Kinh, làm sao có thể bắt ngài ra tiền chứ, tôi phải làm chủ đãi khách chứ.
Tên nhóc cậu hồ đồ sao? Ha ha, hai đời tổ tông chị Từ đều là người Bắc Kinh.
Trời đất, tôi đã quên, vậy cũng phải tôi mời.
Phía sau lưng đã xong việc, Đổng Học Bân đưa tay lên lưng, không dám kéo thời gian quá dài, cũng là đi một vòng quanh lưng cô ấy, chợt kéo ghế ngồi xuống đối diện Từ Yến, chà chà tay, Đổng Học Bân con mắt nhìn một chút, không biết nên làm sao.
Từ Yến vừa nhìn hắn Nhìn cái gì?
Đổng Học Bân ừm một cái Cái này. . .
Từ Yến thật ra rất tự nhiên, dù sao cũng là hơn bốn mươi tuổi, chuyện gì đều trải qua, thân thể hơi ngồi thẳng một chút, Từ Yến nhẹ nhàng nâng một chân, chân đẹp bọc trong vớ chân màu đen từ từ rời khỏi chiếc giày cao gót, giơ lên phía trước Thế nào? Để chỗ nào đây?
Đổng Học Bân đề nghị nói: Phóng trên đùi tôi? Cứ tự nhiên.
Từ Yến đem chân đặt lên đầu gối Đổng Học Bân, để ở đây.
Đổng Học Bân ánh mắt né tránh cúi đầu nhìn nhìn, vội vàng hít sâu, lúc này mới khẩn trương đưa tay đi qua, cầm chân của chị Từ, bắt đầu xoa lên vớ chân của cô ấy.
Từ Yến hít vào, hình như rất thoải mái Hiện tại đều chú ý dưỡng sinh, tôi bình thường không có việc gì có lúc cũng đi xoa bóp chân, Tiểu Đổng, tôi thấy thủ pháp của cậu không khác bọn họ lắm?
Đổng Học Bân nói: Nhìn qua không khác, thật ra rất khác, rất nhiều huyệt vị đều không giống, có chút trình tự, không dựa theo trình tự sẽ không có hiệu quả.
Thì ra là thế.
Không đau chứ?
Không đau, rất thích hợp.
Xoa xong một chân, Đổng Học Bân cũng kêu Từ Yến đưa chân còn lại lên, xoa qua một lần, kế tiếp cũng là đùi, phía sau lưng, mặt, lưng, cái này cũng không tính cái gì, cũng không bằng chổ này, dù sao nó cũng thuộc về chổ tương đối mẫn cảm của phụ nữ. Đổng Học Bân chú ý một chút biểu tình của chị Từ, thấy cô ấy vẫn đang nhắm hai mắt, lúc này mới dám đưa tay ra.
Trên tay nhất thời đầy cảm giác mềm mại.
Da thịt của chị Từ quả thật không có tính đàn hồi như của Tạ tỷ và Huyên di, lớn tuổi rồi, nhưng xúc cảm cũng không kém, mềm mềm, sờ cách lớp vớ chân, cái cảm giác kia, không nói ra được. Đổng Học Bân sờ lung tung mấy huyệt vị một chút, sau đó thì từ đùi lên trên, cầm chân của chị Từ, xúc cảm ở đây càng tuyệt diệu, Đổng Học Bân sờ mà trên người nóng lên, tim đập không ngớt.
Xoa bóp lâu như vậy, Từ Yến cũng ra chút mồ hôi, mùi vị phụ nữ thành thục từ trong thân thể nhẹ nhàng đi ra.
Trong phòng thật nóng. Đổng Học Bân cầm chân của cô ấy, rất xấu hổ, không nói được nhiều.
Đúng vậy, không mát mẻ. Từ Yến mở mắt ra nhìn, không nói cái gì, mắt chậm rãi nhắm lại.
Đổng Học Bân có chút chột dạ, hít hít mũi, muốn hắt xì.
REVERSE!
Từ Yến nhíu mày, tựa hồ cảm thấy biến hóa.
Một phút đồng hồ. . . Hai phút. . . Ba phút. . .
REVERSE giải trừ!
Làm xong những cái này, Đổng Học Bân mới lưu luyến buông chân của Từ yến ra Được rồi, ngài soi gương coi cảm giác thế nào?
Được, để tôi coi. Từ Yến rất chờ mong mở mắt ra đứng lên, trên tay chỉnh lại vớ chân bị Đổng Học Bân làm nhăn.
Lần này REVERSE dài hơn, Đổng Học Bân tổng cộng đã rút lui cho Từ Yến hai năm thời gian, hiện tại Từ Yến đã không còn là hơn bốn mươi tuổi, nói chuẩn hơn là, chị Từ lúc này hẳn là gần bốn mươi tuổi, biến hóa không quá lớn, nhưng cũng sẽ không quá nhỏ.
Quả nhiên, khi Từ Yến vươn cánh tay sờ sờ phần da thịt của cô ấy, trên mặt nhất thời hiện lên một cảm giác không thể tin tưởng, lập tức lại sờ sờ hai chân, lập tức nở nụ cười!
/2031
|