Ào ào.
Từ Yến vào phòng vệ sinh đi tắm.
Trong phòng khách, Đổng Học Bân đứng ở phía trước cửa sổ hoạt động cổ tay và vai, xoa bóp cũng cần thể lực, lần này trị liệu cho chị Từ, cũng ít nhất phải nửa giờ, Đổng Học Bân phải đem trạng thái và thể lực điều chỉnh tốt.
Hoạt động, làm nóng người.
Đổng Học Bân không ngừng làm nóng cơ thể.
Một lát sau, cửa WC bị người từ bên trong đẩy ra, Từ Yến chỉ bọc một cái khăn tắm từ trong phòng tắm chậm rãi bước đi ra, tóc cô ấy ướt sũng, bọt nước rơi xuống liên tiếp, da thịt đầy ắp mềm mại trên người trên cũng còn nước, khăn tắm là màu trắng, bao lấy thân thể chị Từ, bao lấy vòng eo của chị Từ, bởi vì độ dài có hạn, vị trí bị khăn tắm che khuất trên ngực và đùi cực kỳ ngắn, phần lớn chân đều lộ ở bên ngoài, trên ngực cũng lộ ra một khe ngực thật sâu, thành thục động lòng người.
Đổng Học Bân nhìn thấy mà hô hấp bị kiềm hãm, Chị Từ, ngài cái này là. . .
Từ Yến rất tự nhiên nói: Tiện cho cậu trị liệu, cách lớp quần áo có chút ảnh hưởng, sao? Phải mặc quần áo à? Vậy chị thay?
Đổng Học Bân vội hỏi: Không cần, như vậy quả thật là hiệu quả rất tốt.
Từ Yến cười nói: Chuẩn bị xong rồi? Hiện tại bắt đầu?
Có thể. Đổng Học Bân gật đầu, nhìn nhìn, Trên sô pha được không, bằng không đi phòng của ngài?
Đi” Từ Yến tùy ý khoác cánh tay của Đổng Học Bân, mang theo hắn vào phòng ngủ.
Bởi vì muốn làm xoa bóp, Đổng Học Bân vừa rồi đem tay áo xắn lên cao, lúc này cánh tay Từ Yến vừa lên tới, Đổng Học Bân đều có thể cảm giác được nhệt độ ấm áp trên thân thể vừa tắm rửa qua của chị Từ, còn có một mùi thơm thổi qua, hương bay vào mũi.
Bên trong phòng.
Từ Yến hạ thấp người ngồi ở trên giường, Tiểu Đổng, vậy chị phiền phức cậu?
Một cái nhấc tay. Đổng Học Bân chà chà bàn tay, khiến cho lòng bàn tay nóng lên một chút.
Có lẽ là ăn mặc quá ít nên lạnh, Từ Yến vươn tay dùng điều khiển từ xa mở điều hòa, lập tức đem con mắt nhắm lại, vẫn để lại một khe nhỏ, hai chân đẹp nhẹ nhàng khoát lên cùng nhau, tay để trên giường. Trước đó đã xoa bóp qua hai lần, Từ Yến cũng quen thuộc, mà Đổng Học Bân cũng dễ dàng rất nhiều, cho nên cũng không cần nói thêm cái gì, Đổng Học Bân trực tiếp bắt đầu.
Đưa một tay, hắn để vào tóc chị Từ, xoa xoa da đầu cô ấy.
REVERSE!
Một giây đồng hồ. . .
Ba giây đồng hồ. . .
Năm giây. . .
Thời gian của Từ Yến bắt đầu rút lui!
Chỉ thấy chị Từ vô thức ơ một tiếng, thân thể căng thẳng.
Đổng Học Bân hỏi, Ngài cảm giác thế nào?
Vẫn là cái loại cảm giác này của hai lần trước, vừa xót lại tê.
Đó chính là có hiệu quả, ngài ngàn vạn lần đừng nhúc nhích, tôi tiếp tục.
. . . Được, khổ cực.
Đổng Học Bân diễn trò khẳng định là phải làm đủ, sau khi làm xong tóc chị Từ, hắn lại sờ lên khuôn mặt thành thục của Từ Yến, xoa bóp vị trí của một khối tàn nhang trên mặt, lại lấy ngón tay xoa xoa vài nếp nhăn nơi khoé mắt của cô ấy, tuy rằng lần trước lúc trị liệu, nếp nhăn đã giảm đi rất nhiều, bất quá khi đó cũng không có REVERSE bao nhiêu thời gian, cho dù chị Từ lúc này đã lui đến bốn mươi tuổi, phụ nữ bốn mươi, nếp nhăn vẫn là không thiếu được.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Từ Yến không nhìn thấy, nhưng Đổng Học Bân có thể thấy, nếp nhăn trên khóe mắt cô ấy đang dùng một tốc độ từ tốn chậm rãi biến mất, chổ ấy đã bị da thịt có chút sáng bóng và hồng hào thay thế, từng chút từng chút nổi lên biến hóa, lại coi tàn nhang trên trán của cô ấy, lúc này cũng có dị biến, khi Reverse tiếp tục tác dụng trên người, màu của tàn nhang càng lúc càng mờ nhạt, từ màu nâu biến thành màu vàng, màu vàng cũng càng mờ đi, hầu như là qua mỗi cái chớp mắt, đều có thể quan sát sự lột xác rõ ràng.
Ba mươi chín tuổi. . .
Ba mươi tám tuổi. . .
Ba mươi bảy tuổi. . .
Từ Yến từng chút trẻ lại.
Nếu như nói Từ Yến hơn bốn mươi tuổi biến thành lúc bốn mươi tuổi, khuôn mặt và vóc người thay đổi cũng không phải đặc biệt rõ ràng, như vậy từ bốn mươi tuổi trở xuống, thay đổi này liền quá lớn.
Phụ nữ, hơn ba mươi tuổi mới bắt đầu lão hóa.
Hơn mười phút trôi qua, cánh tay của Đổng Học Bân có chút lên mỏi, nhưng hắn vẫn kiên trì một chút, mắt thấy da thịt trên cổ của chị Từ càng ngày càng non mịn sáng, Đổng Học Bân lúc này mới nhanh chóng đưa tay đến trên người chị Từ, xoa xao cái cổ cô ấy, xoa bóp vai của cô ấy, xoa xao phía sau lưng của cô ấy. lúc Đổng Học Bân dùng REVERSE thì ý niệm là tương tác lên toàn bộ thân thể trên của Từ Yến, nhưng nếu như chỉ xoa bóp khuôn mặt không xoa bóp thân thể, cũng không có biện pháp giải thích những thay đổi trên thân thể, cho nên Đổng Học Bân phải nhanh chóng làm bổ cứu.
Cổ, vai, lưng.
Trên thân ok, đến phía dưới.
Đổng Học Bân không khỏi nói: Chị Từ, ngài nằm xuống một chút được không? Ngài gác chân, vị trí của tôi không quá thoải mái nhi, ngài xem?
Tốt. Từ Yến lau mồ hôi, đem bàn chân ra khỏi dép, để trên giường, nằm thẳng xuống.
Đổng Học Bân sờ sờ cái cổ ê ẩm của mình, thở dốc, ngồi xuống đuôi giường, nắm lấy chân đẹp của chị Từ, mắt thường có thể thấy được, nhữngg nếp nhăn và da khô trên chân đang cấp tốc khôi phục lại, biến thành một làm da nhẵn nhụi. REVERSE mỗi một khắc đều đang phát huy tác dụng trên người cô ấy, chân của Từ Yến không biết vì sao có một vết sẹo, lúc này cũng sắp không thấy rồi, Đổng Học Bân lúc này vẫn là lần đầu tiên chú ý tới, hèn chi chị Từ luôn mặc quần dài và quần mà rất ít mặc váy ngắn, bằng không cũng sẽ mang vớ chân đen che lấy, thì ra trên chân có sẹo, đại khái cái này là do trước đây huấn luyện quốc an hoặc là chấp hành nhiệm vụ bị thương.
Đúng lúc lắm, đem cái này giải quyết.
Qua ngày hôm nay chị Từ tuyệt đối sẽ rực rỡ hẳn lên.
Đổng Học Bân nhìn chị Từ trước mặt mình trở nên càng ngày càng trẻ tuổi, còn là công lao của mình, cái phần cảm giác thành tựu này không phải ngôn ngữ có thể hình dung.
Thế nhưng khi Đổng Học Bân đem chân của Từ Yến để lên đầu gối mình, đưa tay đi xoa bóp đùi của cô ấy, một vị trí dụ hoặc thoáng cái đập vào nhãn cầu của Đổng Học Bân … chính là bên trong khăn tắm của Từ Yến, cái vị trí khăn tắm này có thể sánh bằng váy ngắn hoặc cũng không kém bao nhiêu, từ góc độ chổ của Đổng Học Bân vừa vặn nhìn thấy bên thân dưới của chị Từ, cái bóng bên trong lập lòe nhấp nháy, hình như có thể thấy rõ, lại hình như thấy không rõ.
Đổng Học Bân hận không thể tát cho mình một cái, nhìn cái gì vậy, mẹ già mắng nửa ngày còn chưa có ghi nhớ sau? Thấy đàn bà là mày lại không được có phải không? Hả?
Đổng Học Bân ơi!
Mày cũng là một thằng lưu manh!
Đổng Học Bân mắng mình vài câu, nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được liếc nhìn về hướng phía dưới khăn tắm của Từ Yến, hắn cảm giác chị Từ hình như. . . Không có mặc quần lót!
Cũng không phải Đổng Học Bân nhìn thấy, mà là Từ Yến vừa tắm rửa qua, hắn phân tích mặc đồ lót hẳn là có thể không lớn.
Thế nhưng thấy không rõ, một mảnh đen đen, ánh sáng trong phòng cũng không tốt lắm.
Đổng Học Bân không chịu nổi muốn rình một phen, nhưng đối diện là lãnh đạo cũ của hắn, đó là chị Từ, Đổng Học Bân dù to gan lớn mật cũng không dám vươn đầu dài ra để nhìn, cái này là gì chứ, tuy rằng chị Từ nhắm mắt lại, nhưng ai mà biết cô ấy có híp mắt không, nếu như thật sự bị Từ Yến phát hiện, Đổng Học Bân phỏng chừng mình cũng đừng sống nữa, từ trên cửa sổ nhảy xuống cho rồi.
Không nhìn!
Nhịn xuống nhịn xuống!
Đổng Học Bân cắn răng, tận lực đem lực chú ý tập trung tại việc sử dụng REVERSE, làm phân tâm sẽ không được hiệu quả.
Sau vài phút.
Đổng Học Bân xoa tới xương hông của Từ Yến, nhưng là giống như vài lần trước, hắn không dám dừng lại ở chỗ này nhiều, cổ tay chợt lóe rồi đi, xoa xoa tượng trưng một chút, ngay cả bộ ngực của Từ Yến Đổng Học Bân cũng chưa từng dám đụng, cuối cùng cũng đem toàn thân cô ấy xoa bóp một lần.
Được rồi? Từ Yến bỗng nhiên mở mắt.
Đổng Học Bân tính thời gian còn có một chút, Còn chưa, còn phải xoa xoa.
Từ Yến nở nụ cười, Bộ dáng hiện tại của chị ra sao? Có hiệu quả không?
Đổng Học Bân nhìn mặt của cô ấy, cười ha ha nói: Chờ xong đã, xong rồi ngài tự mình soi gương sẽ biết, tôi còn phải làm thêm một chút.
Chị hiện tại có thể thấy được da đã cảm giác thay đổi. Từ Yến đưa cổ tay giơ lên trước mắt, lập tức cúi đầu nhìn chổ bộ ngực, hơi chau mày.
Làm sao vậy? Đổng Học Bân hỏi.
Từ Yến nhìn nhìn hắn, Chổ cậu không có làm trị liệu xoa bóp, có phải là không khôi phục được sức sống của tế bào?
Thật ra không phải, nhưng Đổng Học Bân không thể nói như vậy, Chổ không xoa khẳng định không được, ý ngài là sao?
Từ Yến cười khổ nói: Cũng không sợ cậu chê cười, lớn tuổi rồi, bộ ngực của chị cũng có chút thay đổi, ừm, quên đi, coi như chị chưa nói đi.
Đổng Học Bân ặc một cái, Tôi trị liệu … cho ngài?
Từ Yến mỉm cười nói: Chị thì không sao, chỉ sợ cậu không được tự nhiên thôi.
Tôi không được tự nhiên cái gì? Đổng Học Bân ho khan nói: Tôi chủ yếu sợ ngài nghĩ. . . Nghĩ không thích hợp.
Không có gì không thích hợp. Từ Yến thản nhiên cười cười, Chị lớn hơn cậu nhiều tuổi như vậy, còn sợ tên nhóc cậu có suy nghĩ đối với chị à?
Đổng Học Bân chột dạ đỏ mặt, Ngài nói gì vậy, sao có thể.
Ha ha, cho nên, nếu như cậu thấy được, cũng giúp chị trị liệu bộ ngực? Cũng không là người ngoài, cũng không cần chú ý nhiều như vậy.
. . . Vậy, tốt lắm.
Chị Từ thật là không xem mình là người ngoài!
Nhìn bộ ngực cực lớn của cô ấy, Đổng Học Bân trong lòng kích động, thật ra nếu như REVERSE tiếp tục, ngực của cô ấy cũng sẽ khôi phục thành trạng thái của hơn ba mươi tuổi, nhưng nếu như Đổng Học Bân ngay cả xoa bóp cũng chưa từng làm qua, cái này thật đúng là không dễ giải thích, vì vậy sau khi suy nghĩ, Đổng Học Bân vẫn quyết định ra tay.
Từ Yến nhắm mắt lại.
Đổng Học Bân thấy thế, mặt đỏ tim đập nhanh hai tay với lên, thoáng một lần, chậm rãi đặt trên ngực của Từ Yến.
Hổn hển một chút, hai bàn tay nhất thời bị xúc cảm mịn màng mềm mại bao phủ, trắng mịn căng tròn, cảm giác hình như với vào biển rộng.
Cái này cũng quá đã!
Đổng Học Bân hít vào một một ngụm khí.
. . .
Từ Yến vào phòng vệ sinh đi tắm.
Trong phòng khách, Đổng Học Bân đứng ở phía trước cửa sổ hoạt động cổ tay và vai, xoa bóp cũng cần thể lực, lần này trị liệu cho chị Từ, cũng ít nhất phải nửa giờ, Đổng Học Bân phải đem trạng thái và thể lực điều chỉnh tốt.
Hoạt động, làm nóng người.
Đổng Học Bân không ngừng làm nóng cơ thể.
Một lát sau, cửa WC bị người từ bên trong đẩy ra, Từ Yến chỉ bọc một cái khăn tắm từ trong phòng tắm chậm rãi bước đi ra, tóc cô ấy ướt sũng, bọt nước rơi xuống liên tiếp, da thịt đầy ắp mềm mại trên người trên cũng còn nước, khăn tắm là màu trắng, bao lấy thân thể chị Từ, bao lấy vòng eo của chị Từ, bởi vì độ dài có hạn, vị trí bị khăn tắm che khuất trên ngực và đùi cực kỳ ngắn, phần lớn chân đều lộ ở bên ngoài, trên ngực cũng lộ ra một khe ngực thật sâu, thành thục động lòng người.
Đổng Học Bân nhìn thấy mà hô hấp bị kiềm hãm, Chị Từ, ngài cái này là. . .
Từ Yến rất tự nhiên nói: Tiện cho cậu trị liệu, cách lớp quần áo có chút ảnh hưởng, sao? Phải mặc quần áo à? Vậy chị thay?
Đổng Học Bân vội hỏi: Không cần, như vậy quả thật là hiệu quả rất tốt.
Từ Yến cười nói: Chuẩn bị xong rồi? Hiện tại bắt đầu?
Có thể. Đổng Học Bân gật đầu, nhìn nhìn, Trên sô pha được không, bằng không đi phòng của ngài?
Đi” Từ Yến tùy ý khoác cánh tay của Đổng Học Bân, mang theo hắn vào phòng ngủ.
Bởi vì muốn làm xoa bóp, Đổng Học Bân vừa rồi đem tay áo xắn lên cao, lúc này cánh tay Từ Yến vừa lên tới, Đổng Học Bân đều có thể cảm giác được nhệt độ ấm áp trên thân thể vừa tắm rửa qua của chị Từ, còn có một mùi thơm thổi qua, hương bay vào mũi.
Bên trong phòng.
Từ Yến hạ thấp người ngồi ở trên giường, Tiểu Đổng, vậy chị phiền phức cậu?
Một cái nhấc tay. Đổng Học Bân chà chà bàn tay, khiến cho lòng bàn tay nóng lên một chút.
Có lẽ là ăn mặc quá ít nên lạnh, Từ Yến vươn tay dùng điều khiển từ xa mở điều hòa, lập tức đem con mắt nhắm lại, vẫn để lại một khe nhỏ, hai chân đẹp nhẹ nhàng khoát lên cùng nhau, tay để trên giường. Trước đó đã xoa bóp qua hai lần, Từ Yến cũng quen thuộc, mà Đổng Học Bân cũng dễ dàng rất nhiều, cho nên cũng không cần nói thêm cái gì, Đổng Học Bân trực tiếp bắt đầu.
Đưa một tay, hắn để vào tóc chị Từ, xoa xoa da đầu cô ấy.
REVERSE!
Một giây đồng hồ. . .
Ba giây đồng hồ. . .
Năm giây. . .
Thời gian của Từ Yến bắt đầu rút lui!
Chỉ thấy chị Từ vô thức ơ một tiếng, thân thể căng thẳng.
Đổng Học Bân hỏi, Ngài cảm giác thế nào?
Vẫn là cái loại cảm giác này của hai lần trước, vừa xót lại tê.
Đó chính là có hiệu quả, ngài ngàn vạn lần đừng nhúc nhích, tôi tiếp tục.
. . . Được, khổ cực.
Đổng Học Bân diễn trò khẳng định là phải làm đủ, sau khi làm xong tóc chị Từ, hắn lại sờ lên khuôn mặt thành thục của Từ Yến, xoa bóp vị trí của một khối tàn nhang trên mặt, lại lấy ngón tay xoa xoa vài nếp nhăn nơi khoé mắt của cô ấy, tuy rằng lần trước lúc trị liệu, nếp nhăn đã giảm đi rất nhiều, bất quá khi đó cũng không có REVERSE bao nhiêu thời gian, cho dù chị Từ lúc này đã lui đến bốn mươi tuổi, phụ nữ bốn mươi, nếp nhăn vẫn là không thiếu được.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây.
Từ Yến không nhìn thấy, nhưng Đổng Học Bân có thể thấy, nếp nhăn trên khóe mắt cô ấy đang dùng một tốc độ từ tốn chậm rãi biến mất, chổ ấy đã bị da thịt có chút sáng bóng và hồng hào thay thế, từng chút từng chút nổi lên biến hóa, lại coi tàn nhang trên trán của cô ấy, lúc này cũng có dị biến, khi Reverse tiếp tục tác dụng trên người, màu của tàn nhang càng lúc càng mờ nhạt, từ màu nâu biến thành màu vàng, màu vàng cũng càng mờ đi, hầu như là qua mỗi cái chớp mắt, đều có thể quan sát sự lột xác rõ ràng.
Ba mươi chín tuổi. . .
Ba mươi tám tuổi. . .
Ba mươi bảy tuổi. . .
Từ Yến từng chút trẻ lại.
Nếu như nói Từ Yến hơn bốn mươi tuổi biến thành lúc bốn mươi tuổi, khuôn mặt và vóc người thay đổi cũng không phải đặc biệt rõ ràng, như vậy từ bốn mươi tuổi trở xuống, thay đổi này liền quá lớn.
Phụ nữ, hơn ba mươi tuổi mới bắt đầu lão hóa.
Hơn mười phút trôi qua, cánh tay của Đổng Học Bân có chút lên mỏi, nhưng hắn vẫn kiên trì một chút, mắt thấy da thịt trên cổ của chị Từ càng ngày càng non mịn sáng, Đổng Học Bân lúc này mới nhanh chóng đưa tay đến trên người chị Từ, xoa xao cái cổ cô ấy, xoa bóp vai của cô ấy, xoa xao phía sau lưng của cô ấy. lúc Đổng Học Bân dùng REVERSE thì ý niệm là tương tác lên toàn bộ thân thể trên của Từ Yến, nhưng nếu như chỉ xoa bóp khuôn mặt không xoa bóp thân thể, cũng không có biện pháp giải thích những thay đổi trên thân thể, cho nên Đổng Học Bân phải nhanh chóng làm bổ cứu.
Cổ, vai, lưng.
Trên thân ok, đến phía dưới.
Đổng Học Bân không khỏi nói: Chị Từ, ngài nằm xuống một chút được không? Ngài gác chân, vị trí của tôi không quá thoải mái nhi, ngài xem?
Tốt. Từ Yến lau mồ hôi, đem bàn chân ra khỏi dép, để trên giường, nằm thẳng xuống.
Đổng Học Bân sờ sờ cái cổ ê ẩm của mình, thở dốc, ngồi xuống đuôi giường, nắm lấy chân đẹp của chị Từ, mắt thường có thể thấy được, nhữngg nếp nhăn và da khô trên chân đang cấp tốc khôi phục lại, biến thành một làm da nhẵn nhụi. REVERSE mỗi một khắc đều đang phát huy tác dụng trên người cô ấy, chân của Từ Yến không biết vì sao có một vết sẹo, lúc này cũng sắp không thấy rồi, Đổng Học Bân lúc này vẫn là lần đầu tiên chú ý tới, hèn chi chị Từ luôn mặc quần dài và quần mà rất ít mặc váy ngắn, bằng không cũng sẽ mang vớ chân đen che lấy, thì ra trên chân có sẹo, đại khái cái này là do trước đây huấn luyện quốc an hoặc là chấp hành nhiệm vụ bị thương.
Đúng lúc lắm, đem cái này giải quyết.
Qua ngày hôm nay chị Từ tuyệt đối sẽ rực rỡ hẳn lên.
Đổng Học Bân nhìn chị Từ trước mặt mình trở nên càng ngày càng trẻ tuổi, còn là công lao của mình, cái phần cảm giác thành tựu này không phải ngôn ngữ có thể hình dung.
Thế nhưng khi Đổng Học Bân đem chân của Từ Yến để lên đầu gối mình, đưa tay đi xoa bóp đùi của cô ấy, một vị trí dụ hoặc thoáng cái đập vào nhãn cầu của Đổng Học Bân … chính là bên trong khăn tắm của Từ Yến, cái vị trí khăn tắm này có thể sánh bằng váy ngắn hoặc cũng không kém bao nhiêu, từ góc độ chổ của Đổng Học Bân vừa vặn nhìn thấy bên thân dưới của chị Từ, cái bóng bên trong lập lòe nhấp nháy, hình như có thể thấy rõ, lại hình như thấy không rõ.
Đổng Học Bân hận không thể tát cho mình một cái, nhìn cái gì vậy, mẹ già mắng nửa ngày còn chưa có ghi nhớ sau? Thấy đàn bà là mày lại không được có phải không? Hả?
Đổng Học Bân ơi!
Mày cũng là một thằng lưu manh!
Đổng Học Bân mắng mình vài câu, nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được liếc nhìn về hướng phía dưới khăn tắm của Từ Yến, hắn cảm giác chị Từ hình như. . . Không có mặc quần lót!
Cũng không phải Đổng Học Bân nhìn thấy, mà là Từ Yến vừa tắm rửa qua, hắn phân tích mặc đồ lót hẳn là có thể không lớn.
Thế nhưng thấy không rõ, một mảnh đen đen, ánh sáng trong phòng cũng không tốt lắm.
Đổng Học Bân không chịu nổi muốn rình một phen, nhưng đối diện là lãnh đạo cũ của hắn, đó là chị Từ, Đổng Học Bân dù to gan lớn mật cũng không dám vươn đầu dài ra để nhìn, cái này là gì chứ, tuy rằng chị Từ nhắm mắt lại, nhưng ai mà biết cô ấy có híp mắt không, nếu như thật sự bị Từ Yến phát hiện, Đổng Học Bân phỏng chừng mình cũng đừng sống nữa, từ trên cửa sổ nhảy xuống cho rồi.
Không nhìn!
Nhịn xuống nhịn xuống!
Đổng Học Bân cắn răng, tận lực đem lực chú ý tập trung tại việc sử dụng REVERSE, làm phân tâm sẽ không được hiệu quả.
Sau vài phút.
Đổng Học Bân xoa tới xương hông của Từ Yến, nhưng là giống như vài lần trước, hắn không dám dừng lại ở chỗ này nhiều, cổ tay chợt lóe rồi đi, xoa xoa tượng trưng một chút, ngay cả bộ ngực của Từ Yến Đổng Học Bân cũng chưa từng dám đụng, cuối cùng cũng đem toàn thân cô ấy xoa bóp một lần.
Được rồi? Từ Yến bỗng nhiên mở mắt.
Đổng Học Bân tính thời gian còn có một chút, Còn chưa, còn phải xoa xoa.
Từ Yến nở nụ cười, Bộ dáng hiện tại của chị ra sao? Có hiệu quả không?
Đổng Học Bân nhìn mặt của cô ấy, cười ha ha nói: Chờ xong đã, xong rồi ngài tự mình soi gương sẽ biết, tôi còn phải làm thêm một chút.
Chị hiện tại có thể thấy được da đã cảm giác thay đổi. Từ Yến đưa cổ tay giơ lên trước mắt, lập tức cúi đầu nhìn chổ bộ ngực, hơi chau mày.
Làm sao vậy? Đổng Học Bân hỏi.
Từ Yến nhìn nhìn hắn, Chổ cậu không có làm trị liệu xoa bóp, có phải là không khôi phục được sức sống của tế bào?
Thật ra không phải, nhưng Đổng Học Bân không thể nói như vậy, Chổ không xoa khẳng định không được, ý ngài là sao?
Từ Yến cười khổ nói: Cũng không sợ cậu chê cười, lớn tuổi rồi, bộ ngực của chị cũng có chút thay đổi, ừm, quên đi, coi như chị chưa nói đi.
Đổng Học Bân ặc một cái, Tôi trị liệu … cho ngài?
Từ Yến mỉm cười nói: Chị thì không sao, chỉ sợ cậu không được tự nhiên thôi.
Tôi không được tự nhiên cái gì? Đổng Học Bân ho khan nói: Tôi chủ yếu sợ ngài nghĩ. . . Nghĩ không thích hợp.
Không có gì không thích hợp. Từ Yến thản nhiên cười cười, Chị lớn hơn cậu nhiều tuổi như vậy, còn sợ tên nhóc cậu có suy nghĩ đối với chị à?
Đổng Học Bân chột dạ đỏ mặt, Ngài nói gì vậy, sao có thể.
Ha ha, cho nên, nếu như cậu thấy được, cũng giúp chị trị liệu bộ ngực? Cũng không là người ngoài, cũng không cần chú ý nhiều như vậy.
. . . Vậy, tốt lắm.
Chị Từ thật là không xem mình là người ngoài!
Nhìn bộ ngực cực lớn của cô ấy, Đổng Học Bân trong lòng kích động, thật ra nếu như REVERSE tiếp tục, ngực của cô ấy cũng sẽ khôi phục thành trạng thái của hơn ba mươi tuổi, nhưng nếu như Đổng Học Bân ngay cả xoa bóp cũng chưa từng làm qua, cái này thật đúng là không dễ giải thích, vì vậy sau khi suy nghĩ, Đổng Học Bân vẫn quyết định ra tay.
Từ Yến nhắm mắt lại.
Đổng Học Bân thấy thế, mặt đỏ tim đập nhanh hai tay với lên, thoáng một lần, chậm rãi đặt trên ngực của Từ Yến.
Hổn hển một chút, hai bàn tay nhất thời bị xúc cảm mịn màng mềm mại bao phủ, trắng mịn căng tròn, cảm giác hình như với vào biển rộng.
Cái này cũng quá đã!
Đổng Học Bân hít vào một một ngụm khí.
. . .
/2031
|