Thần nữ muốn tiện nhân đó sống không bằng chết!
Ánh mắt Tôn lộ tràn đầy âm độc.
Ngũ Y Nhân không mở miệng nữa, nhưng trong lòng lại đang tính toán khả năng gương mặt này của Tôn Lộ khỏi hẳn lớn bao nhiêu.
Nghe nói nương nương được ban tặng một chiếc bình Tây Dương, thần nữ chỉ cần nương nương thiết yến mời toàn bộ tú nữ cùng nhau đến thưởng thức chiếc bình Tây Dương này là được.
Tôn Lộ khẩn cấp mở miệng.
Ngũ Y Nhân bất vi sở động, Tôn Lộ lại mở miệng:
Việc này tuyệt đối không gây tổn hại đến lợi ích của nương nương, mà người đó nếu không diệt trừ, chắc chắn trong tương lai sẽ trở thành một kẻ địch mạnh của nương nương.
Ồ?
Ngũ Y Nhân có chút hào hứng, nàng là nữ tử Ngũ gia tỉ mỉ dạy dỗ ra, ở trong cung này rất hiếm người có thể địch nổi nàng, nhưng Tôn Lộ lại nói người nọ sẽ là kẻ địch mạnh của nàng.
Kẻ thù của ta chính là thứ nữ phủ Thừa Tướng Ngũ tiểu thư! Bây giờ phụ thân nàng ta quy thuận Hoàng Đế, địa vị sau này tất nhiên sẽ ngang hàng với ngài! Chắc hẳn nương nương cũng biết, biểu tỷ biểu ca của ta đều chết ở trong tay của nàng.
Tôn Lộ đầy mặt âm ngoan.
Ngũ Y Nhân gật gật đầu, lời này của Tôn Lộ đúng là sự thật, bây giờ phủ Thừa Tướng quy thuận Hoàng đế, ngày sau Hoàng đế vì muốn chèn ép Ngũ gia, tất nhiên sẽ nâng Mộc Tịch Bắc lên, nếu Ngũ gia đã lựa chọn An Nguyệt Hằng, tất nhiên không thể tùy ý Hoàng đế tiếp tục kiêu ngạo.
Ngươi nhìn ngươi xem, sao lại nói những lời xa lạ như vậy, với Bản cung mà còn khách sáo như thế, chẳng qua chỉ mượn tên tuổi Bản cung mở một yến hội thôi, cũng không phải đại sự gì.
Ngũ Y Nhân tự nhiên mở miệng.
Trong lòng Tôn lộ thầm mắng Ngũ Y Nhân dối trá, sắc mặt lại có chút chuyển biến tốt đẹp, nghĩ đến kế hoạch lại thành công một bước, trong lòng cực kỳ hưng phấn, chỉ còn chờ Mộc Tịch Bắc bị chém thành muôn mảnh mà thôi!
Xuân Hoa cúi đầu ở phía sau Ngũ Y Nhân, Ngũ Y Nhân lại mở miệng phân phó:
Mang danh sách mấy tú nữ tới đây.
Rất nhanh liền có người dâng sổ sách lên, Ngũ Y Nhân nhấc bút lên, vòng trúng mấy người, rồi sau đó nói tiếp:
Những người này mỗi người thưởng một bộ đồ trang sức, Mộc Tịch Bắc thưởng một bộ trâm ngọc Kim Phượng xuyên mẫu đơn.
Nương nương, bộ Kim Phượng xuyên mẫu đơn chỉ để cho một tú nữ nho nhỏ?
Xuân Hoa hơi khó hiểu, trâm cài tóc Kim Phượng xuyên mẫu đơn là thứ rất khó có được, Tề phi đỏ mắt đã lâu, mấy lần đòi hỏi, Ngũ Y Nhân đều che chở rất kỹ.
Cho, vì sao không cho? Nếu Tôn Lộ muốn trừ bỏ Mộc Tịch Bắc, ta tự nhiên phải bỏ thêm củi.
Ngũ Y Nhân cười nói với Xuân Hoa, trong lúc giơ tay nhấc chân đều hiện rõ phong tư mỹ nhân.
Ngũ Y Nhân nhẹ nhàng quét mắt một loạt bảo bối mà hạ nhân bưng lên, ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua một lần, liền khoát tay áo:
Đưa đi đi, lại phát thêm thiếp mời, nói là ba ngày sau ta muốn mời tất cả tú nữ tới Bát Tiên Các thưởng bảo.
Ngũ Y Nhân làm như vậy tất nhiên còn có mục đích khác, đầu tiên lung lạc lòng người, truyền đi ra ngoài mới có thể hiển lộ nàng nhân thiện rộng lượng, thứ hai, bộ Phượng xuyên mẫu đơn không phải ai cũng có thể mang! Mộc Tịch Bắc cùng Tề phi giao thủ, thứ nhất nàng có thể xem thử Mộc Tịch Bắc có bao nhiêu sâu cạn, thứ hai vô luận ai bị thua thì với nàng đều là có lợi không có hại.
Bảo Lang Các
Ngày hôm đó, Mộc Tịch Bắc dậy thật sớm, mắt nhìn mấy bộ y phục Ân Cửu Dạ chọn ra, do dự một chút, vẫn mặc vào.
Đợi đến khi mặc xong, Mộc Tịch Bắc liền đứng ở nơi đó, không cử động, tay nhỏ nhẹ nhàng xoa lên ngực, không biết suy nghĩ cái gì.
Thì ra Ân Cửu Dạ lấy ra những y phục này, đều là loại ngực rộng thùng thình, không cùng loại với váy ngực hay váy ngắn, chỗ ngực cũng đều không trang trí, sợ siết đến vết thương của Mộc Tịch Bắc.
Thanh Từ đẩy cửa đi vào, không khỏi lại kinh dị:
Tiểu thư, sao gần đây người luôn dậy sớm như vậy.
Tôn Lộ đang ngày ngày trông chờ ta đây, ta tự nhiên phải sớm chuẩn bị.
Trong lòng lại nói, nếu như dậy trễ, chẳng phải cái chân như cái lưới đánh cá sẽ bị ngươi nhìn thấy.
Thanh Từ chỉ cảm thấy kỳ quái, bởi vì trước kia dù có chuyện gì, tiểu thư cũng đâu có dậy sớm như thế, chẳng lẽ trong cung ở không quen, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Thanh Từ nói:
Tiểu thư, hôm qua Ngũ quý phi phái người đưa thiếp mời tới, còn có một bộ đồ trang sức, nói từ giờ trở đi ở Bát Tiên Các tổ chức yến hội, mời tất cả tú nữ đến thưởng bảo.
Thưởng bảo?
Mộc Tịch Bắc hơi nhíu mày.
Thanh Từ gật đầu:
Nghe nói là bảo bối của Tây Dương, trước đây chưa từng thấy qua, cho nên cũng coi như mời mọi người đi mở rộng tầm mắt, chẳng qua nô tỳ cảm thấy, Ngũ quý phi muốn mượn cơ hội này thu mua lòng người, bằng không sao lại bỏ được bảo bối quý giá như vậy.
Thanh Từ mang đến một cái khay, phía trên bày biện chính là bộ trang sức cực quỳ quý giá Kim Phượng xuyên mẫu đơn khảm ngọc, chạm trổ tinh xảo, cực kì cẩn thận, có thể nói là tuyệt phẩm.
Mộc Tịch Bắc đưa tay lấy ra một cây kim trâm cài trong đó, nhìn như không chút để ý bắt đầu xem xét tường tận, nàng cũng không cho rằng Ngũ Y Nhân chỉ đơn giản muốn lôi kéo lòng người, nữ nhân được Ngũ gia đưa vào cung sao có thể đơn giản như vậy.
Đi hỏi thăm một chút đưa cho người bên ngoài là những thứ gì?
Mộc Tịch Bắc ngước mắt mở miệng nói với Thanh Từ.
Thanh Từ gật gật đầu, để cho người ta bưng đồ ăn sáng lên, không quên dặn dò:
Tiểu thư người đừng quên ăn đồ ăn sáng.
Mộc Tịch Bắc dịu dàng cười một tiếng:
Ngươi chớ đi vội, cũng qua đây ăn cùng đi chứ.
Thanh Từ cũng không từ chối, nhưng hai người còn chưa ăn được mấy ngụm, ngoài cửa liền truyền đến một giọng nói không vui:
Tịch Bắc muội muội, tỷ tỷ tới thăm ngươi ~
Mộc Tịch Bắc nghe thấy giọng nói này, không khỏi nhếch miệng, Tôn Lộ đúng là âm hồn bất tán, cơm cũng không cho người ta yên tĩnh ăn.
Tôn Lộ không mời mà tới, cũng không chào hỏi, còn trực tiếp xông vào, thật sự là không có cấp bậc lễ nghĩa, chẳng qua nghĩ đến có sự tình lần trước nên cũng không còn ai dám ngăn lại.
Loại hành vi vô lễ này, nếu là người bên ngoài gây nên, không thiếu được sẽ bị người ta nói một phen, làm hỏng thanh danh, nhưng người này lại là Tôn Lộ, sớm đã có cái thanh danh ngang ngược càn rỡ nổi tiếng ở bên ngoài, sao có thể để ý mấy thứ này.
Chỉ là, lần này Tôn Lộ tới lại muốn gây nên chuyện gì đây?
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Thân môn, các ngươi nhất định không biết mấy ngày nay ta phải liều sống liều chết ra sao để giữ vững những giọt càng ngày càng nhỏ này, cũng không biết còn chống đỡ được mấy ngày...
Đỡ trán, có người cảm thấy tình cảm của nhân vật nam nữ chính tiến triển quá nhanh rồi ~ Hình như là hơi nhanh, đó là ta sợ các ngươi nói ta là mẹ kế, chẳng qua nhân vật nam nữ chính cũng chưa xác lập quan hệ gì, ta muốn thuyết minh với các ngươi chính là Cửu Dạ luôn không tự chủ được bị Bắc Bắc tác động cảm xúc ~ Sống lại, Ừmh, liền màu đỏ tím. Đằng sau ta sẽ thả chậm một chút, tránh để các ngươi đập ta ~
Ánh mắt Tôn lộ tràn đầy âm độc.
Ngũ Y Nhân không mở miệng nữa, nhưng trong lòng lại đang tính toán khả năng gương mặt này của Tôn Lộ khỏi hẳn lớn bao nhiêu.
Nghe nói nương nương được ban tặng một chiếc bình Tây Dương, thần nữ chỉ cần nương nương thiết yến mời toàn bộ tú nữ cùng nhau đến thưởng thức chiếc bình Tây Dương này là được.
Tôn Lộ khẩn cấp mở miệng.
Ngũ Y Nhân bất vi sở động, Tôn Lộ lại mở miệng:
Việc này tuyệt đối không gây tổn hại đến lợi ích của nương nương, mà người đó nếu không diệt trừ, chắc chắn trong tương lai sẽ trở thành một kẻ địch mạnh của nương nương.
Ồ?
Ngũ Y Nhân có chút hào hứng, nàng là nữ tử Ngũ gia tỉ mỉ dạy dỗ ra, ở trong cung này rất hiếm người có thể địch nổi nàng, nhưng Tôn Lộ lại nói người nọ sẽ là kẻ địch mạnh của nàng.
Kẻ thù của ta chính là thứ nữ phủ Thừa Tướng Ngũ tiểu thư! Bây giờ phụ thân nàng ta quy thuận Hoàng Đế, địa vị sau này tất nhiên sẽ ngang hàng với ngài! Chắc hẳn nương nương cũng biết, biểu tỷ biểu ca của ta đều chết ở trong tay của nàng.
Tôn Lộ đầy mặt âm ngoan.
Ngũ Y Nhân gật gật đầu, lời này của Tôn Lộ đúng là sự thật, bây giờ phủ Thừa Tướng quy thuận Hoàng đế, ngày sau Hoàng đế vì muốn chèn ép Ngũ gia, tất nhiên sẽ nâng Mộc Tịch Bắc lên, nếu Ngũ gia đã lựa chọn An Nguyệt Hằng, tất nhiên không thể tùy ý Hoàng đế tiếp tục kiêu ngạo.
Ngươi nhìn ngươi xem, sao lại nói những lời xa lạ như vậy, với Bản cung mà còn khách sáo như thế, chẳng qua chỉ mượn tên tuổi Bản cung mở một yến hội thôi, cũng không phải đại sự gì.
Ngũ Y Nhân tự nhiên mở miệng.
Trong lòng Tôn lộ thầm mắng Ngũ Y Nhân dối trá, sắc mặt lại có chút chuyển biến tốt đẹp, nghĩ đến kế hoạch lại thành công một bước, trong lòng cực kỳ hưng phấn, chỉ còn chờ Mộc Tịch Bắc bị chém thành muôn mảnh mà thôi!
Xuân Hoa cúi đầu ở phía sau Ngũ Y Nhân, Ngũ Y Nhân lại mở miệng phân phó:
Mang danh sách mấy tú nữ tới đây.
Rất nhanh liền có người dâng sổ sách lên, Ngũ Y Nhân nhấc bút lên, vòng trúng mấy người, rồi sau đó nói tiếp:
Những người này mỗi người thưởng một bộ đồ trang sức, Mộc Tịch Bắc thưởng một bộ trâm ngọc Kim Phượng xuyên mẫu đơn.
Nương nương, bộ Kim Phượng xuyên mẫu đơn chỉ để cho một tú nữ nho nhỏ?
Xuân Hoa hơi khó hiểu, trâm cài tóc Kim Phượng xuyên mẫu đơn là thứ rất khó có được, Tề phi đỏ mắt đã lâu, mấy lần đòi hỏi, Ngũ Y Nhân đều che chở rất kỹ.
Cho, vì sao không cho? Nếu Tôn Lộ muốn trừ bỏ Mộc Tịch Bắc, ta tự nhiên phải bỏ thêm củi.
Ngũ Y Nhân cười nói với Xuân Hoa, trong lúc giơ tay nhấc chân đều hiện rõ phong tư mỹ nhân.
Ngũ Y Nhân nhẹ nhàng quét mắt một loạt bảo bối mà hạ nhân bưng lên, ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua một lần, liền khoát tay áo:
Đưa đi đi, lại phát thêm thiếp mời, nói là ba ngày sau ta muốn mời tất cả tú nữ tới Bát Tiên Các thưởng bảo.
Ngũ Y Nhân làm như vậy tất nhiên còn có mục đích khác, đầu tiên lung lạc lòng người, truyền đi ra ngoài mới có thể hiển lộ nàng nhân thiện rộng lượng, thứ hai, bộ Phượng xuyên mẫu đơn không phải ai cũng có thể mang! Mộc Tịch Bắc cùng Tề phi giao thủ, thứ nhất nàng có thể xem thử Mộc Tịch Bắc có bao nhiêu sâu cạn, thứ hai vô luận ai bị thua thì với nàng đều là có lợi không có hại.
Bảo Lang Các
Ngày hôm đó, Mộc Tịch Bắc dậy thật sớm, mắt nhìn mấy bộ y phục Ân Cửu Dạ chọn ra, do dự một chút, vẫn mặc vào.
Đợi đến khi mặc xong, Mộc Tịch Bắc liền đứng ở nơi đó, không cử động, tay nhỏ nhẹ nhàng xoa lên ngực, không biết suy nghĩ cái gì.
Thì ra Ân Cửu Dạ lấy ra những y phục này, đều là loại ngực rộng thùng thình, không cùng loại với váy ngực hay váy ngắn, chỗ ngực cũng đều không trang trí, sợ siết đến vết thương của Mộc Tịch Bắc.
Thanh Từ đẩy cửa đi vào, không khỏi lại kinh dị:
Tiểu thư, sao gần đây người luôn dậy sớm như vậy.
Tôn Lộ đang ngày ngày trông chờ ta đây, ta tự nhiên phải sớm chuẩn bị.
Trong lòng lại nói, nếu như dậy trễ, chẳng phải cái chân như cái lưới đánh cá sẽ bị ngươi nhìn thấy.
Thanh Từ chỉ cảm thấy kỳ quái, bởi vì trước kia dù có chuyện gì, tiểu thư cũng đâu có dậy sớm như thế, chẳng lẽ trong cung ở không quen, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Thanh Từ nói:
Tiểu thư, hôm qua Ngũ quý phi phái người đưa thiếp mời tới, còn có một bộ đồ trang sức, nói từ giờ trở đi ở Bát Tiên Các tổ chức yến hội, mời tất cả tú nữ đến thưởng bảo.
Thưởng bảo?
Mộc Tịch Bắc hơi nhíu mày.
Thanh Từ gật đầu:
Nghe nói là bảo bối của Tây Dương, trước đây chưa từng thấy qua, cho nên cũng coi như mời mọi người đi mở rộng tầm mắt, chẳng qua nô tỳ cảm thấy, Ngũ quý phi muốn mượn cơ hội này thu mua lòng người, bằng không sao lại bỏ được bảo bối quý giá như vậy.
Thanh Từ mang đến một cái khay, phía trên bày biện chính là bộ trang sức cực quỳ quý giá Kim Phượng xuyên mẫu đơn khảm ngọc, chạm trổ tinh xảo, cực kì cẩn thận, có thể nói là tuyệt phẩm.
Mộc Tịch Bắc đưa tay lấy ra một cây kim trâm cài trong đó, nhìn như không chút để ý bắt đầu xem xét tường tận, nàng cũng không cho rằng Ngũ Y Nhân chỉ đơn giản muốn lôi kéo lòng người, nữ nhân được Ngũ gia đưa vào cung sao có thể đơn giản như vậy.
Đi hỏi thăm một chút đưa cho người bên ngoài là những thứ gì?
Mộc Tịch Bắc ngước mắt mở miệng nói với Thanh Từ.
Thanh Từ gật gật đầu, để cho người ta bưng đồ ăn sáng lên, không quên dặn dò:
Tiểu thư người đừng quên ăn đồ ăn sáng.
Mộc Tịch Bắc dịu dàng cười một tiếng:
Ngươi chớ đi vội, cũng qua đây ăn cùng đi chứ.
Thanh Từ cũng không từ chối, nhưng hai người còn chưa ăn được mấy ngụm, ngoài cửa liền truyền đến một giọng nói không vui:
Tịch Bắc muội muội, tỷ tỷ tới thăm ngươi ~
Mộc Tịch Bắc nghe thấy giọng nói này, không khỏi nhếch miệng, Tôn Lộ đúng là âm hồn bất tán, cơm cũng không cho người ta yên tĩnh ăn.
Tôn Lộ không mời mà tới, cũng không chào hỏi, còn trực tiếp xông vào, thật sự là không có cấp bậc lễ nghĩa, chẳng qua nghĩ đến có sự tình lần trước nên cũng không còn ai dám ngăn lại.
Loại hành vi vô lễ này, nếu là người bên ngoài gây nên, không thiếu được sẽ bị người ta nói một phen, làm hỏng thanh danh, nhưng người này lại là Tôn Lộ, sớm đã có cái thanh danh ngang ngược càn rỡ nổi tiếng ở bên ngoài, sao có thể để ý mấy thứ này.
Chỉ là, lần này Tôn Lộ tới lại muốn gây nên chuyện gì đây?
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Thân môn, các ngươi nhất định không biết mấy ngày nay ta phải liều sống liều chết ra sao để giữ vững những giọt càng ngày càng nhỏ này, cũng không biết còn chống đỡ được mấy ngày...
Đỡ trán, có người cảm thấy tình cảm của nhân vật nam nữ chính tiến triển quá nhanh rồi ~ Hình như là hơi nhanh, đó là ta sợ các ngươi nói ta là mẹ kế, chẳng qua nhân vật nam nữ chính cũng chưa xác lập quan hệ gì, ta muốn thuyết minh với các ngươi chính là Cửu Dạ luôn không tự chủ được bị Bắc Bắc tác động cảm xúc ~ Sống lại, Ừmh, liền màu đỏ tím. Đằng sau ta sẽ thả chậm một chút, tránh để các ngươi đập ta ~
/325
|