Dựa vào hiểu biết của nàng với An Nguyệt Hằn, hắn tất nhiên muốn ngăn cản việc này tiếp tục khuếch đại, mà vì bảo trụ Ngũ gia, hắn nhất định sẽ hi sinh Tôn Lộ!
Thật sự việc này ta đoán không ra, không bằng ngươi đến nói cho ta.
Bạch Trúc đột nhiên tới gần Mộc Tịch Bắc, mà bên Hoàng đế đang tiến hành khí thế ngất trời, không ai chú ý tới động tĩnh bên này, đương nhiên, cái này không bao gồm nam tử như quỷ mị trốn ở chỗ tối.
Hơi thở ấm áp phả vào trên mặt Mộc Tịch Bắc, Mộc Tịch Bắc cũng không lùi lại, chỉ là ý cười càng sâu, lại làm cho Bạch Trúc có chút mao cốt tủng nhiên, ngược lại, Mộc Tịch Bắc xích lại gần hơn, ở bên tai Bạch Trúc nhẹ nhàng nói một câu:
Bạch đại ca muốn Bắc Bắc nói cho huynh cái gì đây?
Bạch Trúc chỉ cảm thấy hơi nóng kia nhiễu mình ngứa một chút, gần như vậy còn có thể ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trên người nữ tử, tiếng nói ngọt ngào nhu nhu khiến mặt của hắn lập tức đỏ đến mang tai, cũng không thấy bộ dáng hoàn khố kia nữa, trực tiếp lùi về sau một bước, không dám nhìn thẳng.
Thanh Từ nghiêng đầu cười cười, nhưng trong lòng lại nói, đấu với tiểu thư, còn kém xa lắm!
Mộc Tịch Bắc cũng không nói nữa, lẳng lặng nhìn Tôn Lộ chật vật không chịu nổi quỳ trên mặt đất và Ngũ Y Nhân vẫn hoàn hảo không tổn hao, hiện tại ngày thu nên nhiệt độ không khí cực lạnh, cho dù ban ngày còn có mặt trời trên cao chiếu xuống, nhưng gió thu vẫn lạnh run như cũ, lộ ra lạnh lẽo thấu xương, hai người này quỳ trên mặt đất lâu như vậy, nhất định không dễ chịu.
Qua một lúc lâu, Bạch Trúc lấy lại tinh thần, lại sáp lại lần nữa:
Ngươi không nói cho ta ngươi muốn làm gì, ta làm sao giúp ngươi?
Mộc Tịch Bắc thu hồi ánh mắt, nhìn khuôn mặt phóng đại trước mặt, gằn từng tiếng mở miệng nói:
Ta là một người đơn thuần, xin huynh đừng nghĩ ta bẩn thỉu như vậy.
Khuôn mặt Bạch Trúc cứng đờ, suýt nữa thì trực tiếp ngã xuống đất, càng quá đáng hơn là, Thanh Từ sau lưng Mộc Tịch Bắc hết sức phối hợp, lấy một bộ sao ngươi lại xấu xa như vậy, lại đem người đơn thuần như tiểu thư nhà ta, nghĩ phức tạp như vậy.
Bạch Trúc nghẹn nửa ngày, không nói tiếp được nữa, vốn không tính hỏi lại, có điều Mộc Tịch Bắc lại mở miệng, ngôn ngữ ôn nhu, thần thái nghiêm túc:
Từ trước đến nay ta vẫn có giao hảo với Tôn tỷ tỷ, nàng chiếu cố ta như thế, sao ta có thể không cảm ơn nàng? Tự nhiên hi vọng có thể hồi báo nàng thật tốt.
Tuy rằng Bạch Trúc rất muốn tin tưởng Mộc Tịch Bắc thật sự cảm động và nhớ nhung ân tình của Tôn Lộ, nề hà hắn chính là không có cách nào tin được, nữ nhân này, mới không làm loại chuyện này đâu, huống chi Tôn Lộ hãm hại nàng như vậy, sao nàng có thể dễ dàng buông tha nàng ta chứ!
Quả thật, Mộc Tịch Bắc độ lượng cực nhỏ, có thù tất báo, huống chi Tôn Lộ đã từng kêu gào muốn biến nàng thành người lợn đây.
Vậy ta giúp ngươi làm việc này, ngươi báo đáp ta thế nào?
Bạch Trúc lần nữa đặt câu hỏi.
Ngươi muốn như thế nào?
Mộc Tịch Bắc cũng biết, chuyện này ít nhiều có chút mạo hiểm, nếu ở bên ngoài đại lao còn dễ nói, có điều nàng đoán chừng, đợi đến sau khi Hoàng đế phán định, sẽ trực tiếp hạ lệnh xử tử, không kịp chuyển dời đến đại lao Hình bộ, cho nên chỉ có thể tìm người thay thế tạo ra cái chết giả cho Tôn Lộ, âm thầm chuyển Tôn Lộ sang địa điểm khác, nên Bạch Trúc đòi hỏi nàng hồi báo, thật ra nàng cũng không ngoài ý muốn.
Không bằng ngươi lấy thân báo đáp đi?
Bạch Trúc trêu chọc mở miệng.
Mộc Tịch Bắc nhíu nhíu mày:
Vậy ta thua thiệt thật lớn.
Ân Cửu Dạ âm thầm đứng ở tại chỗ lẳng lặng nhìn thấy giữa Mộc Tịch Bắc cùng Bạch Trúc thân mật như có như không, khí tức cường đại, ánh mắt yên lặng, chỉ nói với Sơ Nhất:
Đi thăm dò Bạch Trúc.
Bạch Trúc nhạy cảm phát hiện một cỗ sát khí cường đại, trong nháy mắt ngước mắt, lại chỉ thấy được một bóng đen chợt lóe mà qua, cái gì cũng không tìm thấy, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Mộc Tịch Bắc một lần nữa phóng ánh mắt tới hai người đang quỳ trên mặt đất, bởi vì quỳ thời gian quá lâu, cái mông của Tôn Lộ vừa mới chịu qua trượng hình lại đầm đìa máu tươi, máu loãng thấm qua quần tách tách nhỏ xuống trên mặt đất sạch sẽ, sắc mặt càng phát ra tái nhợt, dẫn tới đám người nghị luận ầm ĩ.
Tôn Lộ ném ánh mắt cầu cứu tới Trừng Giang Hầu, Trừng Giang Hầu lại gian nan quay đầu đi, tuy rằng ông vẫn luôn yêu thương nữ nhi này, thế nhưng nếu như giữa Trừng Giang Hầu phủ cùng Tôn Lộ phải chọn một cái, ông nhất định sẽ lựa chọn Trừng Giang Hầu phủ.
Trong mắt Tôn Lộ tràn đầy không dám tin nhìn phụ thân luôn luôn yêu thương chính mình, càng không rõ vì sao ông ngay cả liếc mắt nhìn mình một chút cũng không muốn, chẳng lẽ đã từng sủng ái đều là giả, trong nháy mắt Tôn Lộ có chút điên cuồng.
Khởi bẩm Bệ hạ, vi thần có một biện pháp.
Một đại thần nhìn thấy Hoàng đế thật lâu không thể quyết định, không khỏi mở miệng nói.
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Thân môn, cho ta ngày mai lại về nhắn lại, ta đã sắp ngỏm rồi, chẳng qua cảm tạ tạo hoá a, ngày mai là thứ bảy, không có hóa học, không có thí nghiệm, thật là tươi đẹp a, kỳ thật bây giờ đã là thứ bảy rồi, ha ha, vui vẻ
~Cám ơn các ngươi ủng hộ, là các ngươi khiến cho ta cảm thấy khổ cực như vậy là đáng giá ~╭(╯3╰)╮
Thật sự việc này ta đoán không ra, không bằng ngươi đến nói cho ta.
Bạch Trúc đột nhiên tới gần Mộc Tịch Bắc, mà bên Hoàng đế đang tiến hành khí thế ngất trời, không ai chú ý tới động tĩnh bên này, đương nhiên, cái này không bao gồm nam tử như quỷ mị trốn ở chỗ tối.
Hơi thở ấm áp phả vào trên mặt Mộc Tịch Bắc, Mộc Tịch Bắc cũng không lùi lại, chỉ là ý cười càng sâu, lại làm cho Bạch Trúc có chút mao cốt tủng nhiên, ngược lại, Mộc Tịch Bắc xích lại gần hơn, ở bên tai Bạch Trúc nhẹ nhàng nói một câu:
Bạch đại ca muốn Bắc Bắc nói cho huynh cái gì đây?
Bạch Trúc chỉ cảm thấy hơi nóng kia nhiễu mình ngứa một chút, gần như vậy còn có thể ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trên người nữ tử, tiếng nói ngọt ngào nhu nhu khiến mặt của hắn lập tức đỏ đến mang tai, cũng không thấy bộ dáng hoàn khố kia nữa, trực tiếp lùi về sau một bước, không dám nhìn thẳng.
Thanh Từ nghiêng đầu cười cười, nhưng trong lòng lại nói, đấu với tiểu thư, còn kém xa lắm!
Mộc Tịch Bắc cũng không nói nữa, lẳng lặng nhìn Tôn Lộ chật vật không chịu nổi quỳ trên mặt đất và Ngũ Y Nhân vẫn hoàn hảo không tổn hao, hiện tại ngày thu nên nhiệt độ không khí cực lạnh, cho dù ban ngày còn có mặt trời trên cao chiếu xuống, nhưng gió thu vẫn lạnh run như cũ, lộ ra lạnh lẽo thấu xương, hai người này quỳ trên mặt đất lâu như vậy, nhất định không dễ chịu.
Qua một lúc lâu, Bạch Trúc lấy lại tinh thần, lại sáp lại lần nữa:
Ngươi không nói cho ta ngươi muốn làm gì, ta làm sao giúp ngươi?
Mộc Tịch Bắc thu hồi ánh mắt, nhìn khuôn mặt phóng đại trước mặt, gằn từng tiếng mở miệng nói:
Ta là một người đơn thuần, xin huynh đừng nghĩ ta bẩn thỉu như vậy.
Khuôn mặt Bạch Trúc cứng đờ, suýt nữa thì trực tiếp ngã xuống đất, càng quá đáng hơn là, Thanh Từ sau lưng Mộc Tịch Bắc hết sức phối hợp, lấy một bộ sao ngươi lại xấu xa như vậy, lại đem người đơn thuần như tiểu thư nhà ta, nghĩ phức tạp như vậy.
Bạch Trúc nghẹn nửa ngày, không nói tiếp được nữa, vốn không tính hỏi lại, có điều Mộc Tịch Bắc lại mở miệng, ngôn ngữ ôn nhu, thần thái nghiêm túc:
Từ trước đến nay ta vẫn có giao hảo với Tôn tỷ tỷ, nàng chiếu cố ta như thế, sao ta có thể không cảm ơn nàng? Tự nhiên hi vọng có thể hồi báo nàng thật tốt.
Tuy rằng Bạch Trúc rất muốn tin tưởng Mộc Tịch Bắc thật sự cảm động và nhớ nhung ân tình của Tôn Lộ, nề hà hắn chính là không có cách nào tin được, nữ nhân này, mới không làm loại chuyện này đâu, huống chi Tôn Lộ hãm hại nàng như vậy, sao nàng có thể dễ dàng buông tha nàng ta chứ!
Quả thật, Mộc Tịch Bắc độ lượng cực nhỏ, có thù tất báo, huống chi Tôn Lộ đã từng kêu gào muốn biến nàng thành người lợn đây.
Vậy ta giúp ngươi làm việc này, ngươi báo đáp ta thế nào?
Bạch Trúc lần nữa đặt câu hỏi.
Ngươi muốn như thế nào?
Mộc Tịch Bắc cũng biết, chuyện này ít nhiều có chút mạo hiểm, nếu ở bên ngoài đại lao còn dễ nói, có điều nàng đoán chừng, đợi đến sau khi Hoàng đế phán định, sẽ trực tiếp hạ lệnh xử tử, không kịp chuyển dời đến đại lao Hình bộ, cho nên chỉ có thể tìm người thay thế tạo ra cái chết giả cho Tôn Lộ, âm thầm chuyển Tôn Lộ sang địa điểm khác, nên Bạch Trúc đòi hỏi nàng hồi báo, thật ra nàng cũng không ngoài ý muốn.
Không bằng ngươi lấy thân báo đáp đi?
Bạch Trúc trêu chọc mở miệng.
Mộc Tịch Bắc nhíu nhíu mày:
Vậy ta thua thiệt thật lớn.
Ân Cửu Dạ âm thầm đứng ở tại chỗ lẳng lặng nhìn thấy giữa Mộc Tịch Bắc cùng Bạch Trúc thân mật như có như không, khí tức cường đại, ánh mắt yên lặng, chỉ nói với Sơ Nhất:
Đi thăm dò Bạch Trúc.
Bạch Trúc nhạy cảm phát hiện một cỗ sát khí cường đại, trong nháy mắt ngước mắt, lại chỉ thấy được một bóng đen chợt lóe mà qua, cái gì cũng không tìm thấy, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc.
Mộc Tịch Bắc một lần nữa phóng ánh mắt tới hai người đang quỳ trên mặt đất, bởi vì quỳ thời gian quá lâu, cái mông của Tôn Lộ vừa mới chịu qua trượng hình lại đầm đìa máu tươi, máu loãng thấm qua quần tách tách nhỏ xuống trên mặt đất sạch sẽ, sắc mặt càng phát ra tái nhợt, dẫn tới đám người nghị luận ầm ĩ.
Tôn Lộ ném ánh mắt cầu cứu tới Trừng Giang Hầu, Trừng Giang Hầu lại gian nan quay đầu đi, tuy rằng ông vẫn luôn yêu thương nữ nhi này, thế nhưng nếu như giữa Trừng Giang Hầu phủ cùng Tôn Lộ phải chọn một cái, ông nhất định sẽ lựa chọn Trừng Giang Hầu phủ.
Trong mắt Tôn Lộ tràn đầy không dám tin nhìn phụ thân luôn luôn yêu thương chính mình, càng không rõ vì sao ông ngay cả liếc mắt nhìn mình một chút cũng không muốn, chẳng lẽ đã từng sủng ái đều là giả, trong nháy mắt Tôn Lộ có chút điên cuồng.
Khởi bẩm Bệ hạ, vi thần có một biện pháp.
Một đại thần nhìn thấy Hoàng đế thật lâu không thể quyết định, không khỏi mở miệng nói.
------ Đề lời nói với người xa lạ ------
Thân môn, cho ta ngày mai lại về nhắn lại, ta đã sắp ngỏm rồi, chẳng qua cảm tạ tạo hoá a, ngày mai là thứ bảy, không có hóa học, không có thí nghiệm, thật là tươi đẹp a, kỳ thật bây giờ đã là thứ bảy rồi, ha ha, vui vẻ
~Cám ơn các ngươi ủng hộ, là các ngươi khiến cho ta cảm thấy khổ cực như vậy là đáng giá ~╭(╯3╰)╮
/325
|