Phân cảnh lần này cũng coi như kết thúc. Không có bất cứ hiện tượng ma quáigì phát sinh đã đành, mà ngay cả «Quỷ Đầu quán” cũng khôi phục lại hìnhdạng ban đầu.
Nếu dùng 4 chữ “thật khó tưởng tượng” để hình dung cũng không quá đáng.
Đám diễn viên vốn tưởng rằng bộ phim đang bước vào giai đoạn cao tràonhưng có vẻ như tình tiết cũng mới chỉ vừa bắt đầu. Chuyện tiếp theo sẽthế nào vô cùng khó đoán.
Tình tiết mới sẽ bắt đầu lúc 1 h chiều.
Mọi người bắt đầy chuẩn bị cho cảnh diễn của mình.
Diệp Tưởng tạm thời cùng Phương Lãnh ở lại “Quỷ Mục quán”.
Để gia cố cho phong ấn, trong “Quỷ Mục quán” lại được lắp thêm rất nhiều gương.
Một bộ phận bí mật của Nguỵ gia cũng bắt đầu trồi lên khỏi mặt nước.
Dù sao, khi bộ phim được trình chiếu, ít nhất cũng phải có chút thời gian giải thích cho”người xem”đầu đuôi câu chuyện ra sao.
Bởi vì đang là mùa đông, nên lò sưởi trong phòng khách cũng được nhómlên. Mọi người ngồi quây quần trước lò sưởi, sự sợ hãi và ám ảnh tronglòng họ cũng được hơi ấm từ ngọn lửa xua bớt đi. Đương nhiên điều quantrọng là ở đây có thể nhìn thấy gương.
Khuôn mặt của Bạch Vũ Sóc được ánh lửa chiếu rọi trở nên vô cùng hồng hào.
-Bảy năm rồi, anh Ngụy Minh.
Vũ Sóc thở dài, nói:
-Mấy năm nay, cha vẫn luôn gia tăng số lượng gương trong “Ngũ Quỷ quán”. Nhất là “Quỷ ngục quán”, số gương trong đó nhiềuđến không đếm xuể. Nhưng ngay cả như vậy,”Ngũ Quỷ quán” vẫn liên tục xảy ra biến hoá. Trong 7 năm nay, chúng em nhiều lần chứng kiến không ítthi thể người vươn ra từ bức tường. Bọn họ đã trở thành oan hồn nên emcó thể cảm ứng được sự đau khổ của bọn họ. Nhưng sau đó bọn họ lại bịhút vào trong tường. Phong ấn khi đó đã bắt đầu không ổn định rồi. Nhưng cha vẫn nói chỉ cần gương vẫn còn thì phong ấn sẽ không sao cả.
-Nhưng em vẫn thấy rất lo sợ...... Anh Ngụy Minh! Chắc anh cũng biết emlà người lớn lên ở thị trấn Bạch Hà này. Sau khi mẹ em trở thành linhmôi sư của Ngụy gia, em gần như rất ít khi được gặp bà. Khi đó, thị trấn Bạch Hà đã lưu truyền 1 truyền thuyết.
Truyền thuyết của thị trấn Bạch Hà.
Rõ ràng là cư dân trong thị trấn Bạch Hà nhìn Nguỵ gia với vẻ sợ hãi như vậy không phải là không có đạo lý.
Nhất định phải có đạo lý gì đó.
-Luôn có người bị mất tích khi thử tiếp cận ngọn núi này. Cũng vì nguyên nhân này mà người trong thị trấn Bạch Hà này cảm thấy sợ hãi với ngọnnúi này, nên không có ai dám tới đây sống. Trước đây khi còn bé em cũngđã nghe được lời đồn đại này. Mẹ em đã bị cả gia đình phản đối khi quyết định đảm nhiệm vai trò linh môi sư cho Ngụy gia. Thậm chí, ông bà nộiem đã từng nói, nếu bà muốn tới nơi này, ông bà sẽ bảo cha em cắt đứtvới mẹ em, sau này cũng không nhận lại bà nữa.Cha chúng em rất nghe lờiông bà nội, nên cuối cùng mẹ em bị đuổi ra khỏi nhà.
-Đúng vậy.
Diệp Tưởng cũng gật đầu nói:
-Với cư dân trong thị trấn Bạch Hà này, người củaNguỵ gia chúng ta đáng sợ không khác gì ác quỷ. Trước đây khi anh vàchú, cộng thêm cả Dục Tô khi dạo chơi ở dưới thị trấn Bạch Hà,nhữngngười nhận ra chúng ta đều nhìn chúng ta với vẻ khác thường. Nếu khôngphải hơn mười mẫu đất của Nguỵ gia đã nuôi sống không ít người trong thị trấn Bạch Hà này, cộng thêm việc từng người từng người thử tiếp cận với ngọn núi này đều biến mất 1 cách khó hiểu thì người trong thị trấn Bạch Hà này sớm đã hùa nhau đuổi đi Nguỵ gia.
-Phải.
Vũ Sóc cúi đầu:
-Nhưng sau này em mới biết được, hiện thực cònđáng sợ hơn truyền thuyết rất nhiều. Sau khi bước chân vào Nguỵ gia, cha đối xử với em và Thiến Dung rất tốt, cho nên em luôn tận tâm tận lựcgiúp cha tiến hành ‘nghi thức lên đồng’. Nhưng bảy năm trước, sau khianh bỏ đi, phong ấn bắt đầu phát sinh biến hoá và trở nên lỏng dần. Phải mãi 7 năm sau em mới biết được hoá ra truyền thuyết được cư dân trongthị trấn Bạch Hà truyền tai nhau đều là thật!
Vũ Sóc cố ý nhấn mạnh vào chữ “thật”.
-Đúng vậy, nghi thức lên đồng......
Phương Lãnh cứ lẩm bẩm mãi từ này:
-Anh còn nhớ rõ khi nghi thức lên đồng được cửhành ở chỗ nào thì tất cả mọi người ở đó nhất định phải rời khỏi đó. Sau đó, đám tôi tớ có vẻ như chuyển 1 số thứ vào trong đó. Lúc ấy.....
-Anh Ngụy Minh!
Vũ Sóc đột nhiên hỏi:
-Anh có phải đã biết “nghi thức lên đồng” là để......
Khi nàng mở miệng định nói tiếp câu thoại thì đột nhiên cảnh tượng trước mắt đứng lại! Sau đó.....
NG!
Không ngờ là lần thứ 3 NG!
Vì sao lại như vậy? Là ai đã gây ra NG?
Chuyện này chỉ có Lý Duy Tư và Thành Tuyết Tùng biết.
Lần thứ ba NG có ý nghĩa thế nào thì mọi người đều rõ. Đây là lần cuốicùng NG, hay nói cách khác, khi lần thứ tư NG xảy ra, bộ phim sẽ lập tức trở thành phim hỏng, tất cả diễn viên tham gia sẽ bị xoá sổ, sau đókịch bản sẽ lựa chọn rạp chiếu phim mới để hoàn thành bộ phim đã nói. Từ trước đến nay có không ít diễn viên bị chết oan chỉ vì NG. Nếu gặp hạnthì ngay cả “Hầu tước” cùng An Nguyệt Hình cũng không phải là không thểgây ra NG. Nhưng sau này mọi người phát hiện, họ không thể cố ý gây raNG lần thứ 4. Nếu cố ý NG lần thứ 4 người đó sẽ kịch bản xoá sổ dù chỉmới chỉ manh nha có ý nghĩ gây ra NG. Cái gọi là ý niệm, không phải chisuy nghĩ trong tiềm thức mà thực sự là 1 suy nghĩ rõ ràng cụ thể. Cho dù chỉ mới đang suy nghĩ có nên hay không thì đó cũng đã tính là 1 ý niệm. Bởi vậy, Tiêu Mộng Kì cho dù có hận An Nguyệt Hình thế nào cũng khôngthể dùng biện pháp này để giết chết An Nguyệt Hình.
Mọi người đều hiểu rõ chuyện có nghĩa thế nào. Nếu chết lần này thì bọnhọ sẽ thực sự chết chứ đừng mong có thể sống lại, trừ phi có thể sử dụng vật bị nguyền rủa hệ thời gian như Phương Lãnh. Cho nên, hiện tại bọnhọ cần phải cẩn thận vạn phần. Nếu không liên quan tới sống chết củachính họ thì cố gắng không nên vi phạm kịch bản để tránh việc bất cẩngây ra NG. Nếu gây ra NG, thì bọn họ cũng chẳng thể tới đâu để kêu oanđược cả.
“Quỷ Tâm quán”.
Lý Duy Tư hít sâu 1 hơi. Hắn không ngờ mình lại gây ra NG. Lại nói nếukhông phải người đàn bà Đổng Ỷ Lam này liên tục hai lần gây ra NG thìlàm sao bọn họ lại lưu lại tới bước đường này? Chẳng lẽ, hắn không tiếcviệc gia nhập vào trận doanh Đoạ Tinh, đạt được huyết dịch của Nitemare, thậm chí còn giành được quyền chủ động khi đàm phán với người trong“Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 10 mà lại chết 1 cách oan uổng trên taycủa Đổng Ỷ Lam?
Không, không được!
Lý Duy Tư tuyệt đối không cho phép mình chết ở đây!
Cha già đang tàn phế ở quê nhà.Tiền thuốc men để chạy chữa cho ông khiến cho gia cảnh bị suy sụp từng ngày. Kêu oan nhiều năm nhưng 1 chút kếtquả cũng chẳng có. Khi tới nhà của họ hàng thân thích để mượn tiền thìbọn họ toàn tìm cách tránh mặt! Giới chức địa phương vì muốn ngăn cảnbọn họ kêu oan nên đã nhiều lần cưỡng bức đe dọa. Ông nội đã lớn tuổicũng sợ tới mức thiếu chút nữa bị nhồi máu cơ tim. Người nhà không thểkhông bỏ cuộc được.
Hắn làm sao có thể chết được! Trước khi gia nhập vào trận doanh “ĐọaTinh” thì Duy Tư hắn đã từng có 1 điều kiện: đó là nếu trận doanh “ĐoạTinh” là trận doanh chiến thắng cuối cùng thì họ phải cấy ‘Thực âm chithủ’ của Miyazaki Meiko cho hắn. Như vậy, khi trở về thế giới hiện thực, hắn có thể chữa khỏi cho người cha già bị bệnh tật hành hạ mấy chục năm trời! Lúc trước, khi hắn nhặt được tờ rơi tuyên truyền phim kinh dị rồi bước chân vào thế giới phim kinh dị chân thực thì chân của cha hắn đãbắt đầu thối rữa. Nếu hắn không kịp trở về thì không biết bệnh tình sẽcòn ác hoá tới mức nào!
Vì sống sót, Lý Duy Tư không từ thủ đoạn! Vì thế, cho dù phải bán linhhồn mình cho ác ma, hay là hy sinh lương tâm của chính mình, hắn cũngkhông để ý!
Thí dụ như bây giờ!
Hắn lôi Thành Tuyết Tùng vào trong phòng ngủ trên lầu 2 sau đó đẩy nàng nằm lên giường rồi khóa chặt cửa.
-Hứa Thiến Dung! Lúc này khi ở “Quỷ Môn quán”, tôi ở ngay bên cạnh cô,thế mà cô vẫn còn mắt đi mày lại với tên khốn kiếp Nguỵ Minh! Khi tôicãi nhau với hắn, cô chẳng những không đứng ra bênh vực cho tôi mà đôimắt của cô còn nhìn chòng chọc vào hắn như sắp rớt ra đến nơi!
-Em.... Em đâu có đâu......
Nàng nói câu này với vẻ yếu ớt.
Nàng biết kế đó sẽ xảy ra chuyện gì. Đó cũng là nguyên nhân mà vừa nãy NG bị phán.
-Hứa Thiến Dung, tôi hôm nay phải làm cô sáng mắt ra xem ai mới là chồng mình! Ngụy Minh tuy rằng đã trở lại, nhưng cô đừng mong được ở bên cạnh hắn, hơn nữa...... Tôi nói cho cô biết, y sớm muộn gì cũng sẽ bỏ mạngthôi!
Lý Duy Tư xông tới đè Thành Tuyết Tùng nằm xuống giường sau đó xe rách quần áo trên người nàng!
Đây là phân cảnh”cưỡng hiếp”. Khác với phim ảnh trong thế giới hiệnthực, trừ phi là phim cấp 3,thì không diễn viên này lại đao thật thươngthật đóng cảnh này, mà chỉ điểm tới là dừng. Nhưng đây là phim kinh dịchân thực, hơn nữa bộ phim này cũng sẽ không được trình chiếu ở TrungQuốc, nên chắc chắn sẽ không có chuyện phim không “qua được” sự kiểmduyệt của Cục Điện Ảnh. Trên thực tế thì rất ít phim kinh dị có thể quađược sự thẩm duyệt của Cục Điện Ảnh.
Cho nên,cảnh giường chiếu, cảnh cưỡng hiếp cũng cần phải súng thật đạnthật, không được phép làm giả. Đương nhiên, sau khi bộ phim kết thúc,tất cả sẽ trở lại bình thường. Về kía cạnh sinh lý cũng chỉ là vá lại 1lớp màng, nhưng trên khía cạnh tâm lý lại rất khó thay đổi. Cho nên, nếu có thể tránh được thì cứ tránh. Bởi vậy, vừa rồi tại trong thời gianquy định của kịch bản, Lý Duy Tư và Thành Tuyết Tùng không đóng phânđoạn này. Lý Duy Tư cũng không phải là người tinh trùng lên não. Nếu hắn dám “làm thịt” Thành Tuyế Tùng, sau khi bộ phim kết thúc, lấy tính cách của nữ vương băng giá thì cô ta có thiến hắn cũng không phải chuyện lạ! Chuyện của Tiêu Mộng Kì đã làm hắn sứt đầu mẻ trán rồi, hắn đâu có thừa hơi tạo thêm cho mình 1 cường địch nữa.
Nhưng đây đã là lần thứ ba NG. Nếu tiếp tục phân tích thì Ngụy Tự đêmqua cầu hoan không thành nên chắc chắn y đã vô cùng tức tối! Chẳng quavì ngại Hứa Dục Tô nên hắn không thể đánh vợ của mình. Nhưng nếu hắn làm loại chuyện này, cho dù Hứa Dục Tô có tới cũng chẳng thể nói được lờinào.
Tuy rằng Lý Duy Tư không phải là người dâm dê đê tiện, tinh trùng lênnão, nhưng hắn cũng là đàn ông. Có lợi mà không làm thì chẳng phải hắnrất quái đản sao? Về phần Thành Tuyết Tùng sau này sẽ tìm hắn tính sổ,Lý Duy Tư hắn cũng sẽ nín nhịn. Nhưng nếu nàng muốn liều chết với hắn,Lý Duy Tư hắn cũng không phải là đất sét để người ta muốn nặn thế nàocũng được! Hai vật bị nguyền rủa của hắn cũng không phải để làm kiểu!
-Ngụy, Ngụy Tự! Anh muốn làm gì!
Thành Tuyết Tùng “cả kinh”. Đương nhiên, nàng cũng biết chuyện này có ýnghĩa gì rồi. Nàng là người vô cùng cao ngạo, được người ta gọi là nữvương băng giá. Cho dù kẻ đối diện là An Nguyệt Hình, thì nàng cũng cóthể mặt không đổi sắc [đương nhiên chuyện này chẳng có liên quan gì tớinăng lực của nàng]. Không lẽ lần đầu tiên của nàng phải giao cho Lý DuyTư?
Nhưng nàng cũng biết, nếu để lần thứ tư NG xảy ra thì nàng sẽ phải chết. Nàng tuy rằng cao ngạo, nhưng cũng không phải là kiểu phụ nữ mà chỉ sốIQ thua cả cá heo. Đã đến nước này thì rõ ràng chỉ có thể tuân theo kịch bản tiếp tục đóng tiếp.
Trong thời gian đó, Lý Duy Tư đè trên người của Thành Tuyết Tùng rồi lột ra tất cả quần áo trên người nàng, chỉ còn lại nội y bên trong.
Vóc người đầy ma lực của Thành Tuyết Tùng hiện ra 1 cách vô cùng sinhđộng. Đôi gò nhũ hoa căng phồng chắc nịch khiến cho Lý Duy Tư cũng không nhịn nổi phải nuốt nước miếng!
Nếu dùng 4 chữ “thật khó tưởng tượng” để hình dung cũng không quá đáng.
Đám diễn viên vốn tưởng rằng bộ phim đang bước vào giai đoạn cao tràonhưng có vẻ như tình tiết cũng mới chỉ vừa bắt đầu. Chuyện tiếp theo sẽthế nào vô cùng khó đoán.
Tình tiết mới sẽ bắt đầu lúc 1 h chiều.
Mọi người bắt đầy chuẩn bị cho cảnh diễn của mình.
Diệp Tưởng tạm thời cùng Phương Lãnh ở lại “Quỷ Mục quán”.
Để gia cố cho phong ấn, trong “Quỷ Mục quán” lại được lắp thêm rất nhiều gương.
Một bộ phận bí mật của Nguỵ gia cũng bắt đầu trồi lên khỏi mặt nước.
Dù sao, khi bộ phim được trình chiếu, ít nhất cũng phải có chút thời gian giải thích cho”người xem”đầu đuôi câu chuyện ra sao.
Bởi vì đang là mùa đông, nên lò sưởi trong phòng khách cũng được nhómlên. Mọi người ngồi quây quần trước lò sưởi, sự sợ hãi và ám ảnh tronglòng họ cũng được hơi ấm từ ngọn lửa xua bớt đi. Đương nhiên điều quantrọng là ở đây có thể nhìn thấy gương.
Khuôn mặt của Bạch Vũ Sóc được ánh lửa chiếu rọi trở nên vô cùng hồng hào.
-Bảy năm rồi, anh Ngụy Minh.
Vũ Sóc thở dài, nói:
-Mấy năm nay, cha vẫn luôn gia tăng số lượng gương trong “Ngũ Quỷ quán”. Nhất là “Quỷ ngục quán”, số gương trong đó nhiềuđến không đếm xuể. Nhưng ngay cả như vậy,”Ngũ Quỷ quán” vẫn liên tục xảy ra biến hoá. Trong 7 năm nay, chúng em nhiều lần chứng kiến không ítthi thể người vươn ra từ bức tường. Bọn họ đã trở thành oan hồn nên emcó thể cảm ứng được sự đau khổ của bọn họ. Nhưng sau đó bọn họ lại bịhút vào trong tường. Phong ấn khi đó đã bắt đầu không ổn định rồi. Nhưng cha vẫn nói chỉ cần gương vẫn còn thì phong ấn sẽ không sao cả.
-Nhưng em vẫn thấy rất lo sợ...... Anh Ngụy Minh! Chắc anh cũng biết emlà người lớn lên ở thị trấn Bạch Hà này. Sau khi mẹ em trở thành linhmôi sư của Ngụy gia, em gần như rất ít khi được gặp bà. Khi đó, thị trấn Bạch Hà đã lưu truyền 1 truyền thuyết.
Truyền thuyết của thị trấn Bạch Hà.
Rõ ràng là cư dân trong thị trấn Bạch Hà nhìn Nguỵ gia với vẻ sợ hãi như vậy không phải là không có đạo lý.
Nhất định phải có đạo lý gì đó.
-Luôn có người bị mất tích khi thử tiếp cận ngọn núi này. Cũng vì nguyên nhân này mà người trong thị trấn Bạch Hà này cảm thấy sợ hãi với ngọnnúi này, nên không có ai dám tới đây sống. Trước đây khi còn bé em cũngđã nghe được lời đồn đại này. Mẹ em đã bị cả gia đình phản đối khi quyết định đảm nhiệm vai trò linh môi sư cho Ngụy gia. Thậm chí, ông bà nộiem đã từng nói, nếu bà muốn tới nơi này, ông bà sẽ bảo cha em cắt đứtvới mẹ em, sau này cũng không nhận lại bà nữa.Cha chúng em rất nghe lờiông bà nội, nên cuối cùng mẹ em bị đuổi ra khỏi nhà.
-Đúng vậy.
Diệp Tưởng cũng gật đầu nói:
-Với cư dân trong thị trấn Bạch Hà này, người củaNguỵ gia chúng ta đáng sợ không khác gì ác quỷ. Trước đây khi anh vàchú, cộng thêm cả Dục Tô khi dạo chơi ở dưới thị trấn Bạch Hà,nhữngngười nhận ra chúng ta đều nhìn chúng ta với vẻ khác thường. Nếu khôngphải hơn mười mẫu đất của Nguỵ gia đã nuôi sống không ít người trong thị trấn Bạch Hà này, cộng thêm việc từng người từng người thử tiếp cận với ngọn núi này đều biến mất 1 cách khó hiểu thì người trong thị trấn Bạch Hà này sớm đã hùa nhau đuổi đi Nguỵ gia.
-Phải.
Vũ Sóc cúi đầu:
-Nhưng sau này em mới biết được, hiện thực cònđáng sợ hơn truyền thuyết rất nhiều. Sau khi bước chân vào Nguỵ gia, cha đối xử với em và Thiến Dung rất tốt, cho nên em luôn tận tâm tận lựcgiúp cha tiến hành ‘nghi thức lên đồng’. Nhưng bảy năm trước, sau khianh bỏ đi, phong ấn bắt đầu phát sinh biến hoá và trở nên lỏng dần. Phải mãi 7 năm sau em mới biết được hoá ra truyền thuyết được cư dân trongthị trấn Bạch Hà truyền tai nhau đều là thật!
Vũ Sóc cố ý nhấn mạnh vào chữ “thật”.
-Đúng vậy, nghi thức lên đồng......
Phương Lãnh cứ lẩm bẩm mãi từ này:
-Anh còn nhớ rõ khi nghi thức lên đồng được cửhành ở chỗ nào thì tất cả mọi người ở đó nhất định phải rời khỏi đó. Sau đó, đám tôi tớ có vẻ như chuyển 1 số thứ vào trong đó. Lúc ấy.....
-Anh Ngụy Minh!
Vũ Sóc đột nhiên hỏi:
-Anh có phải đã biết “nghi thức lên đồng” là để......
Khi nàng mở miệng định nói tiếp câu thoại thì đột nhiên cảnh tượng trước mắt đứng lại! Sau đó.....
NG!
Không ngờ là lần thứ 3 NG!
Vì sao lại như vậy? Là ai đã gây ra NG?
Chuyện này chỉ có Lý Duy Tư và Thành Tuyết Tùng biết.
Lần thứ ba NG có ý nghĩa thế nào thì mọi người đều rõ. Đây là lần cuốicùng NG, hay nói cách khác, khi lần thứ tư NG xảy ra, bộ phim sẽ lập tức trở thành phim hỏng, tất cả diễn viên tham gia sẽ bị xoá sổ, sau đókịch bản sẽ lựa chọn rạp chiếu phim mới để hoàn thành bộ phim đã nói. Từ trước đến nay có không ít diễn viên bị chết oan chỉ vì NG. Nếu gặp hạnthì ngay cả “Hầu tước” cùng An Nguyệt Hình cũng không phải là không thểgây ra NG. Nhưng sau này mọi người phát hiện, họ không thể cố ý gây raNG lần thứ 4. Nếu cố ý NG lần thứ 4 người đó sẽ kịch bản xoá sổ dù chỉmới chỉ manh nha có ý nghĩ gây ra NG. Cái gọi là ý niệm, không phải chisuy nghĩ trong tiềm thức mà thực sự là 1 suy nghĩ rõ ràng cụ thể. Cho dù chỉ mới đang suy nghĩ có nên hay không thì đó cũng đã tính là 1 ý niệm. Bởi vậy, Tiêu Mộng Kì cho dù có hận An Nguyệt Hình thế nào cũng khôngthể dùng biện pháp này để giết chết An Nguyệt Hình.
Mọi người đều hiểu rõ chuyện có nghĩa thế nào. Nếu chết lần này thì bọnhọ sẽ thực sự chết chứ đừng mong có thể sống lại, trừ phi có thể sử dụng vật bị nguyền rủa hệ thời gian như Phương Lãnh. Cho nên, hiện tại bọnhọ cần phải cẩn thận vạn phần. Nếu không liên quan tới sống chết củachính họ thì cố gắng không nên vi phạm kịch bản để tránh việc bất cẩngây ra NG. Nếu gây ra NG, thì bọn họ cũng chẳng thể tới đâu để kêu oanđược cả.
“Quỷ Tâm quán”.
Lý Duy Tư hít sâu 1 hơi. Hắn không ngờ mình lại gây ra NG. Lại nói nếukhông phải người đàn bà Đổng Ỷ Lam này liên tục hai lần gây ra NG thìlàm sao bọn họ lại lưu lại tới bước đường này? Chẳng lẽ, hắn không tiếcviệc gia nhập vào trận doanh Đoạ Tinh, đạt được huyết dịch của Nitemare, thậm chí còn giành được quyền chủ động khi đàm phán với người trong“Rạp chiếu phim địa ngục” tầng 10 mà lại chết 1 cách oan uổng trên taycủa Đổng Ỷ Lam?
Không, không được!
Lý Duy Tư tuyệt đối không cho phép mình chết ở đây!
Cha già đang tàn phế ở quê nhà.Tiền thuốc men để chạy chữa cho ông khiến cho gia cảnh bị suy sụp từng ngày. Kêu oan nhiều năm nhưng 1 chút kếtquả cũng chẳng có. Khi tới nhà của họ hàng thân thích để mượn tiền thìbọn họ toàn tìm cách tránh mặt! Giới chức địa phương vì muốn ngăn cảnbọn họ kêu oan nên đã nhiều lần cưỡng bức đe dọa. Ông nội đã lớn tuổicũng sợ tới mức thiếu chút nữa bị nhồi máu cơ tim. Người nhà không thểkhông bỏ cuộc được.
Hắn làm sao có thể chết được! Trước khi gia nhập vào trận doanh “ĐọaTinh” thì Duy Tư hắn đã từng có 1 điều kiện: đó là nếu trận doanh “ĐoạTinh” là trận doanh chiến thắng cuối cùng thì họ phải cấy ‘Thực âm chithủ’ của Miyazaki Meiko cho hắn. Như vậy, khi trở về thế giới hiện thực, hắn có thể chữa khỏi cho người cha già bị bệnh tật hành hạ mấy chục năm trời! Lúc trước, khi hắn nhặt được tờ rơi tuyên truyền phim kinh dị rồi bước chân vào thế giới phim kinh dị chân thực thì chân của cha hắn đãbắt đầu thối rữa. Nếu hắn không kịp trở về thì không biết bệnh tình sẽcòn ác hoá tới mức nào!
Vì sống sót, Lý Duy Tư không từ thủ đoạn! Vì thế, cho dù phải bán linhhồn mình cho ác ma, hay là hy sinh lương tâm của chính mình, hắn cũngkhông để ý!
Thí dụ như bây giờ!
Hắn lôi Thành Tuyết Tùng vào trong phòng ngủ trên lầu 2 sau đó đẩy nàng nằm lên giường rồi khóa chặt cửa.
-Hứa Thiến Dung! Lúc này khi ở “Quỷ Môn quán”, tôi ở ngay bên cạnh cô,thế mà cô vẫn còn mắt đi mày lại với tên khốn kiếp Nguỵ Minh! Khi tôicãi nhau với hắn, cô chẳng những không đứng ra bênh vực cho tôi mà đôimắt của cô còn nhìn chòng chọc vào hắn như sắp rớt ra đến nơi!
-Em.... Em đâu có đâu......
Nàng nói câu này với vẻ yếu ớt.
Nàng biết kế đó sẽ xảy ra chuyện gì. Đó cũng là nguyên nhân mà vừa nãy NG bị phán.
-Hứa Thiến Dung, tôi hôm nay phải làm cô sáng mắt ra xem ai mới là chồng mình! Ngụy Minh tuy rằng đã trở lại, nhưng cô đừng mong được ở bên cạnh hắn, hơn nữa...... Tôi nói cho cô biết, y sớm muộn gì cũng sẽ bỏ mạngthôi!
Lý Duy Tư xông tới đè Thành Tuyết Tùng nằm xuống giường sau đó xe rách quần áo trên người nàng!
Đây là phân cảnh”cưỡng hiếp”. Khác với phim ảnh trong thế giới hiệnthực, trừ phi là phim cấp 3,thì không diễn viên này lại đao thật thươngthật đóng cảnh này, mà chỉ điểm tới là dừng. Nhưng đây là phim kinh dịchân thực, hơn nữa bộ phim này cũng sẽ không được trình chiếu ở TrungQuốc, nên chắc chắn sẽ không có chuyện phim không “qua được” sự kiểmduyệt của Cục Điện Ảnh. Trên thực tế thì rất ít phim kinh dị có thể quađược sự thẩm duyệt của Cục Điện Ảnh.
Cho nên,cảnh giường chiếu, cảnh cưỡng hiếp cũng cần phải súng thật đạnthật, không được phép làm giả. Đương nhiên, sau khi bộ phim kết thúc,tất cả sẽ trở lại bình thường. Về kía cạnh sinh lý cũng chỉ là vá lại 1lớp màng, nhưng trên khía cạnh tâm lý lại rất khó thay đổi. Cho nên, nếu có thể tránh được thì cứ tránh. Bởi vậy, vừa rồi tại trong thời gianquy định của kịch bản, Lý Duy Tư và Thành Tuyết Tùng không đóng phânđoạn này. Lý Duy Tư cũng không phải là người tinh trùng lên não. Nếu hắn dám “làm thịt” Thành Tuyế Tùng, sau khi bộ phim kết thúc, lấy tính cách của nữ vương băng giá thì cô ta có thiến hắn cũng không phải chuyện lạ! Chuyện của Tiêu Mộng Kì đã làm hắn sứt đầu mẻ trán rồi, hắn đâu có thừa hơi tạo thêm cho mình 1 cường địch nữa.
Nhưng đây đã là lần thứ ba NG. Nếu tiếp tục phân tích thì Ngụy Tự đêmqua cầu hoan không thành nên chắc chắn y đã vô cùng tức tối! Chẳng quavì ngại Hứa Dục Tô nên hắn không thể đánh vợ của mình. Nhưng nếu hắn làm loại chuyện này, cho dù Hứa Dục Tô có tới cũng chẳng thể nói được lờinào.
Tuy rằng Lý Duy Tư không phải là người dâm dê đê tiện, tinh trùng lênnão, nhưng hắn cũng là đàn ông. Có lợi mà không làm thì chẳng phải hắnrất quái đản sao? Về phần Thành Tuyết Tùng sau này sẽ tìm hắn tính sổ,Lý Duy Tư hắn cũng sẽ nín nhịn. Nhưng nếu nàng muốn liều chết với hắn,Lý Duy Tư hắn cũng không phải là đất sét để người ta muốn nặn thế nàocũng được! Hai vật bị nguyền rủa của hắn cũng không phải để làm kiểu!
-Ngụy, Ngụy Tự! Anh muốn làm gì!
Thành Tuyết Tùng “cả kinh”. Đương nhiên, nàng cũng biết chuyện này có ýnghĩa gì rồi. Nàng là người vô cùng cao ngạo, được người ta gọi là nữvương băng giá. Cho dù kẻ đối diện là An Nguyệt Hình, thì nàng cũng cóthể mặt không đổi sắc [đương nhiên chuyện này chẳng có liên quan gì tớinăng lực của nàng]. Không lẽ lần đầu tiên của nàng phải giao cho Lý DuyTư?
Nhưng nàng cũng biết, nếu để lần thứ tư NG xảy ra thì nàng sẽ phải chết. Nàng tuy rằng cao ngạo, nhưng cũng không phải là kiểu phụ nữ mà chỉ sốIQ thua cả cá heo. Đã đến nước này thì rõ ràng chỉ có thể tuân theo kịch bản tiếp tục đóng tiếp.
Trong thời gian đó, Lý Duy Tư đè trên người của Thành Tuyết Tùng rồi lột ra tất cả quần áo trên người nàng, chỉ còn lại nội y bên trong.
Vóc người đầy ma lực của Thành Tuyết Tùng hiện ra 1 cách vô cùng sinhđộng. Đôi gò nhũ hoa căng phồng chắc nịch khiến cho Lý Duy Tư cũng không nhịn nổi phải nuốt nước miếng!
/1014
|