Màn diễn lệ quỷ “Buổi tối” xâm nhập, diễn viên bị kéo vào không tính là nhiều. Người phân gia tử vong cũng không phải chỉ một mình Kim Tứ Quý, thế nhưng nàng lại là người có thực lực mạnh nhất trong những nhân vật chết đi.
Bản chất sự tồn tại của Kim Tứ Quý chính là ‘khôi lỗi thay thế’ của Tịch Thâm Dạ. Có thể nói Tịch Thâm Dạ hoàn toàn khống chế Kim Tứ Quý. Tịch Thâm Dạ nếu như bị giết, tự thân nàng sẽ chết thay cho Tịch Thâm Dạ một lần. Thế nhưng, nàng chết đi lại không hề có bất cứ ảnh hưởng nào tới Tịch Thâm Dạ.
Nàng lần nữa đọc lại kịch bản từ đầu tới cuối, thẳng thắn mà nói, loại tình huống nàng phải đối mặt cũng không phải kết quả hẳn phải chết. Nếu đổi lại là phim kinh dị lúc trước, với thực lực của mình nàng tự tin có thể sống sót. Nhưng...... đây là phim kinh dị cuối cùng, lúc trước trên quỷ thuyền phải trả giá nhiều như thế nào mới có thể đổi lại vài diễn viên sống sót, nàng nhìn thấy rất rõ ràng. Hơn nữa, Hạ Hầu Dạ Vương ra tay hiển nhiên mới là nhân tố quyết định. Mặc kệ là tự tay cứu người khác hay cứu chính mình, chỉ cần trái với kịch bản, phí tổn đều đội lên cao hơn rất nhiều. Thực lực diễn viên càng mạnh lại càng như thế.
Đơn cử ví dụ, nếu Tứ Quý muốn né tránh một kiếp này, tỷ như lấy cớ bám vào bên cạnh diễn viên cường đại, vé chuộc cái chết bị trừ đi sẽ cao kinh ngươi, chừng một phút đồng hồ sợ sẽ là mấy trăm tấm vé chuộc cái chết. Vừa mới tiến vào âm phủ đã tiêu xài vé chuộc cái chết như thế, theo thời gian trôi qua chỉ sợ vé chuộc cái chết một tấm cũng không còn. Đương nhiên, Tinh Vẫn nguyện ý không tiếc tất cả cứu nàng, thế nhưng...... Hắn là người tông gia không có khả năng tự mình tới bảo vệ một người phân gia. Cho dù là chủ động đến tìm nàng cũng không bình thường, cho dù không tính Ng thì vé chuộc cái chết tiêu hao cũng quá mức kinh người.
Tình yêu là thứ xa xỉ nhất trong địa ngục. Nó là thứ thuộc về loại người sống cuộc sống an dật. Ở trong địa ngục, mọi người tìm kiếm nhiều hơn chính là sự phát tiết dục vọng, giống như Long Ngạo Thiên vậy.
Nhưng... nàng có thể ở trong này dừng lại bước chân chinh chiến Địa Ngục sao?
Nàng có thể cứ như vậy dừng lại sao?
Từng màn ngày xưa hiện lên trong đầu ......
Có lẽ...... cái này chính là báo ứng đi......
Trong phim kinh dị ngày xưa, nàng sắm vai hắc ám sứ đồ trong Hắc Ám Vương Đình, thân là nhân vật phản diện nàng cũng từng bất đắc dĩ làm qua không ít hành động tội ác. Trình độ tà ác của “Hắc Ám Vương Đình” so với “Đọa Tinh giáo đoàn” chỉ có hơn chứ không kém. Nhất là Sa La thân làm nữ vương hắc ám, sinh mệnh vô tội bị nàng giết qua nhiều không đếm xuể. Chỉ là, nàng vì là tùy tùng của Sa La cho nên cũng theo nàng ấy diễn nhân vật phản diện... Rồi sau đó, Long Ngạo Thiên quật khởi, vì sinh tồn, mọi người đều đem điểm mấu chốt hạ xuống càng ngày càng thấp. Chỉ có Sa La là khác, nàng không ngừng đánh mất bản thân vì ‘aura nhân vật chính’, không ngừng biến bản thân thành nhân vật. Do đó ngoài những lúc diễn trò, nàng cũng càng ngày càng không còn là chính mình. Thiện ác có đôi khi chỉ là lập trường. Không hẳn có thể rõ ràng, nhưng con người không thể để bản thân mất đi ý chí.
Nhưng hiện tại...... bản thân trở thành khôi lỗi của Tịch Thâm Dạ thì sinh mệnh còn có gì đáng giá? Còn có tương lai gì đáng nói?
“Tứ Quý.”
Lúc này, trong đầu truyền đến tin nhắn của Tinh Vẫn.
“Tinh...... Vẫn?”
Giờ khắc này, lấy tố chất của một diễn viên có kinh nghiệm như nàng thế nhưng thiếu chút nữa chảy ra nước mắt.
Lúc này nàng ngồi một mình trong một gian phòng trống trải, ngoài cửa sổ, trải rộng trên bầu trời là quỷ hỏa. Mà đối mặt, lại là tuyệt cảnh tử vong.
Tinh Vẫn...... Lúc này nàng chân chính hiểu được, đối với nàng mà nói, Tinh Vẫn quả nhiên là ràng buộc và là người duy nhất nàng có thể dựa vào trong vô tận luân hồi tại Địa Ngục.
Kinh lịch qua luân hồi thời đại hắc ám, quãng thời gian ở thời đại này cùng Tinh Vẫn vượt qua, từng hình ảnh không ngừng hiện lên trong đầu...
Trong phim kinh dị [hào cổ trạch 3] lần đầu gặp gỡ Tinh Vẫn, khi đó hắn sắm vai thám hiểm giả trong cổ trạch thành công thu được một vật nguyền rủa. Mà hắn sau đó lấy một cái giá thấp kinh người đem vật nguyền rủa của mình cho thuê. Đối với Tinh Vẫn, trách nhiệm chính là điều căn bản hắn luôn giữ trong lòng. Trong hiện thực cho dù cha mẹ mất đi làm hắn thống khổ vẫn không thể khiến hắn suy sụp, mà càng khiến hắn cảm nhận được đủ loại chua xót trong cuộc sống nhân thế. Loại phẩm tính này của hắn cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng mà Mộc Lam nguyện ý bồi dưỡng hắn. Tinh Vẫn luôn là một người lý tính cao hơn cảm tính. Sinh hoạt trong cuộc sống lãnh tĩnh, đem tất cả mọi thứ hắn có theo đuổi Tứ Quý bên cạnh Sa La, thâm tình khiến người ta xúc động.
“Ta sẽ cứu ngươi. Cho dù trả cái giá như thế nào, ta nhất định sẽ cứu ngươi.”
Sa La liều chết cứu hắn, đối với Tinh Vẫn mà nói, mục đích sống duy nhất của hắn chính là Tứ Quý. Chỉ cần Tứ Quý có thể sống sót, hắn có thể hoàn toàn bỏ đi tính mạng này. Điểm này ngược lại có điểm tương tự với Diệp Tưởng. Đối với hoàn cảnh cay nghiệt và ác liệt của địa ngục, tâm địa của hắn vẫn còn quá mức mềm yếu.
“Không cần! Không nên làm như vậy!”
Tinh Vẫn là người tông tộc, muốn hắn chủ động đến bảo vệ Tứ Quý? Có thành công hay không không nói...... Trong quá trình này hao phí vé chuộc cái chết là cực cao. Trong phim kinh dị cuối cùng chủ động đi cứu người, gánh nặng phiêu lưu không hề kém bản thân người cần được cứu. Trừ phi ngươi có aura nhân vật chính, nhưng...... Tinh Vẫn, hắn có sao?
“Nếu vì hoàn lại ân tình, không cần, Tinh Vẫn. Ngươi nên vì chính mình mà sống, cầu xin ngươi!”
Tình yêu là tình yêu, ân tình là ân tình. Lấy ân tình để hoàn lại tình yêu? Nàng không muốn!
“Cái chết của Sa La có một phần của ngươi, phải không? Tinh Vẫn?”
Lúc trước, Tinh Vẫn không biết Tứ Quý là diễn viên của thời đại trước, thế nhưng sau này thông qua các con đường hắn cũng hiểu được việc này.
“Phải... có một phần của ta.”
Hắn không giải thích nửa câu. Trên thực tế cái chết của Sa La hắn không có trách nhiệm trực tiếp. Thế nhưng lúc trước vì cảm tạ ân tình của Mộc Lam, quyết ý tham gia Đọa Tinh trận doanh lại là sự thật. Một khi đã như vậy, có nhiều lời hơn nữa cũng không có ý nghĩa.
“Nhưng ta vẫn sẽ cứu ngươi. Tứ Quý.”
Đối với Tứ Quý...... Có áy náy, có cảm ơn, có tình chiến hữu... về phần tình yêu? Tinh Vẫn biết hắn há có thể yêu cầu thứ xa vời như vậy?
Sau đó, hắn liền cự tuyệt tiếp nhận tin nhắn của Tứ Quý. Hắn biết, nàng sẽ không phối hợp với hắn.
Tuy rằng suy trước tính sau, Hầu Tước hơn phân nửa sẽ ra tay cứu Tứ Quý, nhưng...... Hầu Tước chung quy không phải nhân vật chính. Mà Diệp Tưởng? Hắn và mình là tử địch, cho dù đi cầu cứu hắn cũng không có tác dụng, lại càng không muốn nói hắn cùng Hầu Tước nay cũng đã trở thành địch nhân không chết không ngừng. Tinh Vẫn và Hầu Tước hai người đồng loạt ra tay, vẫn còn có hy vọng.
Vấn đề là...... Nên ra tay như thế nào? Lựa chọn thời cơ thỏa đáng như thế nào để ra tay?
Hắn lại lần nữa lật xem kịch bản trong đầu. Trong đó còn bao gồm vài bộ phận kịch bản hắn không cần trực tiếp tham gia. Các diễn viên quần chúng vừa nghe tin Diệp Tinh Vẫn nguyện ý tiêu tiền mua kịch bản của bọn họ, tự nhiên lập tức hai tay dâng lên, mà người thông minh nguyện ý dâng tặng miễn phí thậm chí khồng đề cập tới hồi báo. Diệp Tinh Vẫn luôn có tiếng có ân tất báo. Hắn đối với ân nghĩa cố chấp rất mạnh mẽ, cho dù làm vậy không thật sự lý tính, nhưng cực đoan mà nói, nếu trên một chiếc thuyền chìm nghỉm, chỉ có hắn và Mộc Lam hai người mà chỉ có một áo phao, hắn sẽ không chút do dự nhường cho Mộc Lam.
Kết hợp với tất cả kịch bản, hắn đưa ra kết luận.
Từ hiện tại cho đến bốn giờ nữa, nô bộc tuần tra bên ngoài có một người mất tích. Kịch bản của tên nô bộc mất tích kia hắn đã lấy vào tay. Mà từ sau đó, gia tộc phái hai người phân gia đi xem xét tình huống, trong hai người này không có Hạ Hầu Thực Mục. Trong quá trình xem xét, bọn họ chú ý thấy có lệ quỷ xâm nhập vào nơi này. Trong âm phủ tự nhiên không có cảnh sát, cho dù có lệ quỷ xêm nhập, vì không trong phạm vi theo dõi của đèn lồng, sẽ không có Quỷ sai đến quản. Đối với Phong Đô thành khổng lồ, số lượng đèn lồng quả thật như muối bỏ biển. Trong quá trình này, lại có hai nô bộc nữa chết đi, bất quá người phân gia chưa mất một ai.
Tiếp đó, gia tộc bắt đầu kiểm tra sự tồn tại của lệ quỷ. Trong quá trình đó, Hạ Hầu Thực Mục phát hiện trong phòng có lệ quỷ tồn tại, sau đó là người thứ nhất bị giết. Tiếp theo làm nổi lên cuộc chiến giữa Hạ Hầu gia tộc cùng lệ quỷ xâm nhập. Đương nhiên, chỉ là vài lệ quỷ, không khó đối phó như âm sát, chỉ là Hạ Hầu Thực Mục cũng không phải nhân viên chuyên chiến, cho nên cuối cùng mới chết thảm.
Cái chết của nàng... chỉ là lời dẫn mà thôi. Thậm chí còn không có bao nhiêu lời kịch. Một diễn viên cấp bậc ảnh hậu cứ như vậy...... Vô thanh vô tức chết đi!
Bản chất sự tồn tại của Kim Tứ Quý chính là ‘khôi lỗi thay thế’ của Tịch Thâm Dạ. Có thể nói Tịch Thâm Dạ hoàn toàn khống chế Kim Tứ Quý. Tịch Thâm Dạ nếu như bị giết, tự thân nàng sẽ chết thay cho Tịch Thâm Dạ một lần. Thế nhưng, nàng chết đi lại không hề có bất cứ ảnh hưởng nào tới Tịch Thâm Dạ.
Nàng lần nữa đọc lại kịch bản từ đầu tới cuối, thẳng thắn mà nói, loại tình huống nàng phải đối mặt cũng không phải kết quả hẳn phải chết. Nếu đổi lại là phim kinh dị lúc trước, với thực lực của mình nàng tự tin có thể sống sót. Nhưng...... đây là phim kinh dị cuối cùng, lúc trước trên quỷ thuyền phải trả giá nhiều như thế nào mới có thể đổi lại vài diễn viên sống sót, nàng nhìn thấy rất rõ ràng. Hơn nữa, Hạ Hầu Dạ Vương ra tay hiển nhiên mới là nhân tố quyết định. Mặc kệ là tự tay cứu người khác hay cứu chính mình, chỉ cần trái với kịch bản, phí tổn đều đội lên cao hơn rất nhiều. Thực lực diễn viên càng mạnh lại càng như thế.
Đơn cử ví dụ, nếu Tứ Quý muốn né tránh một kiếp này, tỷ như lấy cớ bám vào bên cạnh diễn viên cường đại, vé chuộc cái chết bị trừ đi sẽ cao kinh ngươi, chừng một phút đồng hồ sợ sẽ là mấy trăm tấm vé chuộc cái chết. Vừa mới tiến vào âm phủ đã tiêu xài vé chuộc cái chết như thế, theo thời gian trôi qua chỉ sợ vé chuộc cái chết một tấm cũng không còn. Đương nhiên, Tinh Vẫn nguyện ý không tiếc tất cả cứu nàng, thế nhưng...... Hắn là người tông gia không có khả năng tự mình tới bảo vệ một người phân gia. Cho dù là chủ động đến tìm nàng cũng không bình thường, cho dù không tính Ng thì vé chuộc cái chết tiêu hao cũng quá mức kinh người.
Tình yêu là thứ xa xỉ nhất trong địa ngục. Nó là thứ thuộc về loại người sống cuộc sống an dật. Ở trong địa ngục, mọi người tìm kiếm nhiều hơn chính là sự phát tiết dục vọng, giống như Long Ngạo Thiên vậy.
Nhưng... nàng có thể ở trong này dừng lại bước chân chinh chiến Địa Ngục sao?
Nàng có thể cứ như vậy dừng lại sao?
Từng màn ngày xưa hiện lên trong đầu ......
Có lẽ...... cái này chính là báo ứng đi......
Trong phim kinh dị ngày xưa, nàng sắm vai hắc ám sứ đồ trong Hắc Ám Vương Đình, thân là nhân vật phản diện nàng cũng từng bất đắc dĩ làm qua không ít hành động tội ác. Trình độ tà ác của “Hắc Ám Vương Đình” so với “Đọa Tinh giáo đoàn” chỉ có hơn chứ không kém. Nhất là Sa La thân làm nữ vương hắc ám, sinh mệnh vô tội bị nàng giết qua nhiều không đếm xuể. Chỉ là, nàng vì là tùy tùng của Sa La cho nên cũng theo nàng ấy diễn nhân vật phản diện... Rồi sau đó, Long Ngạo Thiên quật khởi, vì sinh tồn, mọi người đều đem điểm mấu chốt hạ xuống càng ngày càng thấp. Chỉ có Sa La là khác, nàng không ngừng đánh mất bản thân vì ‘aura nhân vật chính’, không ngừng biến bản thân thành nhân vật. Do đó ngoài những lúc diễn trò, nàng cũng càng ngày càng không còn là chính mình. Thiện ác có đôi khi chỉ là lập trường. Không hẳn có thể rõ ràng, nhưng con người không thể để bản thân mất đi ý chí.
Nhưng hiện tại...... bản thân trở thành khôi lỗi của Tịch Thâm Dạ thì sinh mệnh còn có gì đáng giá? Còn có tương lai gì đáng nói?
“Tứ Quý.”
Lúc này, trong đầu truyền đến tin nhắn của Tinh Vẫn.
“Tinh...... Vẫn?”
Giờ khắc này, lấy tố chất của một diễn viên có kinh nghiệm như nàng thế nhưng thiếu chút nữa chảy ra nước mắt.
Lúc này nàng ngồi một mình trong một gian phòng trống trải, ngoài cửa sổ, trải rộng trên bầu trời là quỷ hỏa. Mà đối mặt, lại là tuyệt cảnh tử vong.
Tinh Vẫn...... Lúc này nàng chân chính hiểu được, đối với nàng mà nói, Tinh Vẫn quả nhiên là ràng buộc và là người duy nhất nàng có thể dựa vào trong vô tận luân hồi tại Địa Ngục.
Kinh lịch qua luân hồi thời đại hắc ám, quãng thời gian ở thời đại này cùng Tinh Vẫn vượt qua, từng hình ảnh không ngừng hiện lên trong đầu...
Trong phim kinh dị [hào cổ trạch 3] lần đầu gặp gỡ Tinh Vẫn, khi đó hắn sắm vai thám hiểm giả trong cổ trạch thành công thu được một vật nguyền rủa. Mà hắn sau đó lấy một cái giá thấp kinh người đem vật nguyền rủa của mình cho thuê. Đối với Tinh Vẫn, trách nhiệm chính là điều căn bản hắn luôn giữ trong lòng. Trong hiện thực cho dù cha mẹ mất đi làm hắn thống khổ vẫn không thể khiến hắn suy sụp, mà càng khiến hắn cảm nhận được đủ loại chua xót trong cuộc sống nhân thế. Loại phẩm tính này của hắn cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng mà Mộc Lam nguyện ý bồi dưỡng hắn. Tinh Vẫn luôn là một người lý tính cao hơn cảm tính. Sinh hoạt trong cuộc sống lãnh tĩnh, đem tất cả mọi thứ hắn có theo đuổi Tứ Quý bên cạnh Sa La, thâm tình khiến người ta xúc động.
“Ta sẽ cứu ngươi. Cho dù trả cái giá như thế nào, ta nhất định sẽ cứu ngươi.”
Sa La liều chết cứu hắn, đối với Tinh Vẫn mà nói, mục đích sống duy nhất của hắn chính là Tứ Quý. Chỉ cần Tứ Quý có thể sống sót, hắn có thể hoàn toàn bỏ đi tính mạng này. Điểm này ngược lại có điểm tương tự với Diệp Tưởng. Đối với hoàn cảnh cay nghiệt và ác liệt của địa ngục, tâm địa của hắn vẫn còn quá mức mềm yếu.
“Không cần! Không nên làm như vậy!”
Tinh Vẫn là người tông tộc, muốn hắn chủ động đến bảo vệ Tứ Quý? Có thành công hay không không nói...... Trong quá trình này hao phí vé chuộc cái chết là cực cao. Trong phim kinh dị cuối cùng chủ động đi cứu người, gánh nặng phiêu lưu không hề kém bản thân người cần được cứu. Trừ phi ngươi có aura nhân vật chính, nhưng...... Tinh Vẫn, hắn có sao?
“Nếu vì hoàn lại ân tình, không cần, Tinh Vẫn. Ngươi nên vì chính mình mà sống, cầu xin ngươi!”
Tình yêu là tình yêu, ân tình là ân tình. Lấy ân tình để hoàn lại tình yêu? Nàng không muốn!
“Cái chết của Sa La có một phần của ngươi, phải không? Tinh Vẫn?”
Lúc trước, Tinh Vẫn không biết Tứ Quý là diễn viên của thời đại trước, thế nhưng sau này thông qua các con đường hắn cũng hiểu được việc này.
“Phải... có một phần của ta.”
Hắn không giải thích nửa câu. Trên thực tế cái chết của Sa La hắn không có trách nhiệm trực tiếp. Thế nhưng lúc trước vì cảm tạ ân tình của Mộc Lam, quyết ý tham gia Đọa Tinh trận doanh lại là sự thật. Một khi đã như vậy, có nhiều lời hơn nữa cũng không có ý nghĩa.
“Nhưng ta vẫn sẽ cứu ngươi. Tứ Quý.”
Đối với Tứ Quý...... Có áy náy, có cảm ơn, có tình chiến hữu... về phần tình yêu? Tinh Vẫn biết hắn há có thể yêu cầu thứ xa vời như vậy?
Sau đó, hắn liền cự tuyệt tiếp nhận tin nhắn của Tứ Quý. Hắn biết, nàng sẽ không phối hợp với hắn.
Tuy rằng suy trước tính sau, Hầu Tước hơn phân nửa sẽ ra tay cứu Tứ Quý, nhưng...... Hầu Tước chung quy không phải nhân vật chính. Mà Diệp Tưởng? Hắn và mình là tử địch, cho dù đi cầu cứu hắn cũng không có tác dụng, lại càng không muốn nói hắn cùng Hầu Tước nay cũng đã trở thành địch nhân không chết không ngừng. Tinh Vẫn và Hầu Tước hai người đồng loạt ra tay, vẫn còn có hy vọng.
Vấn đề là...... Nên ra tay như thế nào? Lựa chọn thời cơ thỏa đáng như thế nào để ra tay?
Hắn lại lần nữa lật xem kịch bản trong đầu. Trong đó còn bao gồm vài bộ phận kịch bản hắn không cần trực tiếp tham gia. Các diễn viên quần chúng vừa nghe tin Diệp Tinh Vẫn nguyện ý tiêu tiền mua kịch bản của bọn họ, tự nhiên lập tức hai tay dâng lên, mà người thông minh nguyện ý dâng tặng miễn phí thậm chí khồng đề cập tới hồi báo. Diệp Tinh Vẫn luôn có tiếng có ân tất báo. Hắn đối với ân nghĩa cố chấp rất mạnh mẽ, cho dù làm vậy không thật sự lý tính, nhưng cực đoan mà nói, nếu trên một chiếc thuyền chìm nghỉm, chỉ có hắn và Mộc Lam hai người mà chỉ có một áo phao, hắn sẽ không chút do dự nhường cho Mộc Lam.
Kết hợp với tất cả kịch bản, hắn đưa ra kết luận.
Từ hiện tại cho đến bốn giờ nữa, nô bộc tuần tra bên ngoài có một người mất tích. Kịch bản của tên nô bộc mất tích kia hắn đã lấy vào tay. Mà từ sau đó, gia tộc phái hai người phân gia đi xem xét tình huống, trong hai người này không có Hạ Hầu Thực Mục. Trong quá trình xem xét, bọn họ chú ý thấy có lệ quỷ xâm nhập vào nơi này. Trong âm phủ tự nhiên không có cảnh sát, cho dù có lệ quỷ xêm nhập, vì không trong phạm vi theo dõi của đèn lồng, sẽ không có Quỷ sai đến quản. Đối với Phong Đô thành khổng lồ, số lượng đèn lồng quả thật như muối bỏ biển. Trong quá trình này, lại có hai nô bộc nữa chết đi, bất quá người phân gia chưa mất một ai.
Tiếp đó, gia tộc bắt đầu kiểm tra sự tồn tại của lệ quỷ. Trong quá trình đó, Hạ Hầu Thực Mục phát hiện trong phòng có lệ quỷ tồn tại, sau đó là người thứ nhất bị giết. Tiếp theo làm nổi lên cuộc chiến giữa Hạ Hầu gia tộc cùng lệ quỷ xâm nhập. Đương nhiên, chỉ là vài lệ quỷ, không khó đối phó như âm sát, chỉ là Hạ Hầu Thực Mục cũng không phải nhân viên chuyên chiến, cho nên cuối cùng mới chết thảm.
Cái chết của nàng... chỉ là lời dẫn mà thôi. Thậm chí còn không có bao nhiêu lời kịch. Một diễn viên cấp bậc ảnh hậu cứ như vậy...... Vô thanh vô tức chết đi!
/1014
|