Đến sau bảy giờ, công sở đảo sẽ cắt tất cả điện cung cấp trên đảo.
Đây cũng là tục lệ từ lâu tới nay của Cốt dạ tiết. Trong lúc Quỷ bài du hí tiến hành, mọi thứ phải hành động trong một vùng tăm tối. Mà sau đó, bất luận là người nào cũng phải ở trong nhà.
Bất luận một người nào có nguyện ý hay không cũng đều phải tham dự, không ai được ngoại lệ. Mà tất cả cư dân trên hòn đảo này đều không ai không phải là tín đồ của ánh trăng, cho nên cũng sẽ kiên quyết chấp hành tục lệ này.
Một tuần trước Cốt dạ tiết, nguyệt tượng xảy ra biến hóa. Nguyên bản pho tượng chỉ có bóng lưng sẽ dần lộ ra một phần gương mặt bên trái, sau đó con mắt trái sẽ chảy ra nước màu đen!
Nguyệt đến cùng là dạng thần gì, nguyên nhân vì sao lại bắt đầu… không ai có thể đưa ra câu trả lời. Nhưng tựa như là cái chết Sinh linh vậy, đều đến từ quá khứ rất xa xôi.
Mà ban đêm bảy ngày sau chính là cốt dạ tiết, đây tất nhiên là quy tắc. Tất cả mọi người đều bị cưỡng chế tham dự, bất luận già trẻ lớn bé, cho dù là bé sơ sinh đòi bú cũng phải tham gia, mà đây tuyệt đối là quy tắc phải tuân thủ. Đây là ý chí của ánh trăng, phàm là tín đồ, không một ai có thể vi phạm.
Sau đó, trong nhà Linh Tỷ.
Đèn trong nhà chớp tắt một cái rồi tắt hẳn, cũng ý nghĩa Cốt dạ tiết Quỷ bài du hí bắt đầu.
Bắt đầu rồi...
Một nhà Linh Tỷ ngồi vây trước bàn ăn, mà bên trong phòng, trước bàn thờ là tượng nguyệt thần cùng với một lư hương, bên trong có ba cây hương đang cháy.
Linh Tỷ thỉnh thoảng nhìn về phía bàn thờ, quan sát bóng lưng nguyệt tượng nói: Mỗi một năm, sau khi qua Cốt dạ tiết… con luôn có cảm giác không thoải mái.
Hư —— mẫu thân của Linh Tỷ vội vàng ra dấu yên lặng: Không thể nói những lời như vậy trước tượng nguyệt thần! Ngày lễ này là ý chỉ của thần ánh trăng, chúng ta phải tuân thủ quy tắc, thần ánh trăng sẽ phù hộ cho chúng ta! Huống chi, con là luyện khí sư, luyện khí sư không phải càng nên kính trọng thần ánh trăng sao?
Cái này con đương nhiên biết... Chỉ là... Nói đến đây, Linh Tỷ nhìn một chút rèm cửa sổ được kéo kín, lầm bầm nói: Trong buối tối Cốt dạ tiết, nếu như rút trúng đại quỷ bài sẽ phải ở bên ngoài một giờ… không phải nói, buổi tối bên ngoài Cốt dạ tiết rất nguy hiểm sao?
Cái này... Phải biết... phụ thân Linh Tỷ nghĩ ngợi, sau đó lắc đầu nói: Chắc hẳn sẽ không sao. Nhiều năm qua như vậy, cốt dạ tiết tổng cũng phải có người rút trúng đại quỷ bài a? Mặc dù người bình thường rút phải sẽ không nói cho ai biết, nhưng nhất định là có. Kết quả đều không thấy ai nói có nguy hiểm.
Cũng có thể là gặp nguy hiểm mà không nói ra đi?
Tóm lại... khả năng rút trúng quỷ bài vẫn là rất thấp.
Nói đến đây, trong phòng có chút trầm xuống.
Còn có… mỗi lần người đến bên ngoài đưa quỷ bài để mọi người rút, thực là người của công sở đảo đóng hay sao?
Đại đa số mọi người đều nhận định như vậy… bất quá, việc này không quan trọng….
Ba, mẹ... thời còn trẻ, hai người đã trải qua bao nhiêu Cốt dạ tiết?
Đương nhiên là mỗi năm một lần, hàng năm đều có Cốt dạ tiết a.
Linh Tỷ nghe đến đây cũng không suy nghĩ nhiều nữa. Cốt dạ tiết đã trôi qua nhiều năm như vậy, chưa từng nghe thấy có chuyện gì phát sinh, xem ra cũng chỉ là một ngày lễ tượng trưng mà thôi.
Đúng thế...
Chỉ là một ngày lễ tượng trưng mà thôi...
Con lên lầu trước, nếu ‘người’ đưa bài tới thì gọi con một tiếng.
Hắn lên lầu hai, đi vào phòng mình. Bởi trong phòng cũng một mảnh đen kịt, thật khiến người ta buồn bực, hắn chỉ đành một mình ngả lên giường.
Vì cái gì phải cắt điện? Nếu có thể gọi điện thoại sẽ có thể trò chuyện với Hứa Duẫn một chút a. Cốt dạ tiết... Thật sự là ngày lễ khiến người ta không vui.
Ngay lúc này đây, hắn đột nhiên ngồi bật dậy, nhìn song cửa sổ có hai rèm đóng kín, sau đó bước tới hé rèm ra một chút.
Trong ngày Cốt dạ tiết , không chỉ phải đợi ở trong nhà mà còn phải thả hết rèm xuống. Nghe nói để không nhìn thấy thứ không nên nhìn thấy.
Nhưng... Linh Tỷ vẫn kéo nhẹ tấm rèm cửa ra.
Bên ngoài... một màu đen kịt. Bầu trời, ngay cả một vì sao cũng không nhìn thấy. Tình huống này trước kia rất ít khi gặp, bởi Tử Thủy đảo này cho tới bây giờ, đều luôn có thể nhìn thấy rất rõ vạn sao trên trời.
Lúc này đây, tất cả mọi người trên Tử Thủy đảo đều ở trong nhà, chờ đợi ‘người’ thần bí đến gõ cửa, đưa bài cho bọn hắn rút.
Sau đó, ánh mắt hắn đột nhiên di động về phía tây.
Ở nơi đó... Hắn nhìn thấy một tòa núi lớn, mà tại đó có một ánh hào quang rất nhỏ yếu.
Ngọn núi kia chính là núi cấm trong truyền thuyết! Mà ánh sáng kia tự nhiên chính là tháp canh giám thị núi cấm!
Núi cấm… bên trên Tử Thủy đảo là một ngọn núi triệt để cấm chỉ tiến vào. Vì sao lại cấm chỉ? Cũng chính là ý chỉ của ánh trăng. Bên trên Tử Thủy đảo, những người nổi bật nhất trong số luyện khí sư có thể tiến hành câu thông với ý chí của ánh trăng. Một khi câu thông thành công sẽ được thừa nhận ý chí của ánh trăng. Mà không thể bước vào cấm núi, chính là một trong số ý chỉ đó. Đồng thời còn phải một mực giám thị núi cấm. Dải dất bên ngoài núi cấm, cứ cách ba cây số sẽ có một tháp canh tồn tại. Bên trong mỗi một tháp canh sẽ có những luyện khí sư tinh anh tọa trấn. Mà những luyện khí sư tinh anh kia đều được tượng thần Ánh trăng khai thác ra những năng lực riêng. Trên Tử Thủy đảo, số lượng pho tượng ánh trăng không tới một trăm cái, mỗi cái đều cực kỳ trân quý! Thân là luyện khí sư, nếu được ánh trăng khai sáng năng lực, sẽ được miễn trừ tất cả thuế má, nửa đời sau căn bản không lo ăn uống.
Ánh mắt hắn tập trung ở trên núi cấm.
Ta phải cùng Hứa Duẫn tọa trấn núi cấm, sau đó được 'Ánh trăng' khai mở năng lực!
Sau khi thu hồi ánh mắt, hắn lại nhìn một chút bóng tối bên ngoài. Nhưng bên ngoài một bóng người cũng không có, thực là quá quạnh quẽ. Cảm thấy nhàm chán, hắn liền kéo rèm cửa lại.
Ngay lúc này, hắn bỗng nghe tiếng phụ thân ở dưới nhà hô lên.
Nhanh... Linh Tỷ, nhanh xuống!
A... Vâng!
Linh Tỷ lập tức chạy ra cửa, hướng tới cầu thang. Nhưng lúc này hắn bỗng nhiên cảm giác có một tia không thích hợp…
Chờ chút...
Thật kỳ quái!
Phải biết, vừa rồi hắn vén rèm cửa, nhìn ra bên ngoài chính là phía trước cửa a! Nếu như người công sở đảo tới đây gõ cửa rút bài, vì cái gì hắn lại không nhìn thấy?
Chẳng lẽ đối phương đi men theo vách tường mà tới hay sao? Trò đùa gì vậy?
Linh Tỷ chạy nhanh xuống phòng khách tối tăm, sau đó cùng cha mẹ tụ tập trước cửa lớn. Từ bên ngoài cửa, truyền tới tiếng gõ cửa có quy luật.
Chúng tôi đang ở trước cửa! cha của Linh Tỷ hô to: Đưa bài cho chúng tôi đi!
Tiếp theo...
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào khe cửa!
Chỉ thấy... Mấy chục cây bài với mặt sau hướng lên được đưa vào qua khe cửa!
Đương nhiên, khi rút bài, tuyệt đối không được lật nhìn quân bài rồi mới rút, đó chính là phá hoại quy tắc! Mà hậu quả của việc phá hoại quy tắc, tự nhiên không cần nhiều lời!
Cha của Linh Tỷ ngồi xuống đầu tiên, nói: Để cha chọn trước.
Ừm... cha của Linh Tỷ mặc dù không nói gì, nhưng nếu lựa chọn, hắn tự nhiên không hy vọng rút trúng quỷ bài. Trong truyền thuyết cốt dạ tiết, rút trúng quỷ bài không phải là chuyện đại cát gì.
Tấm này đi.
Một lúc lâu sau, rốt cuộc hắn chọn ra một quân bài.
Sau khi rút lá bài ra, hắn thong thả đem nó lật lại.
Kết quả là... 8 cơ.
Còn may... Hắn thở dài một hơi, sau đó đến lượt thê tử tới rút bài, kết quả rút được 2 nhép.
Chỉ cần không rút trúng quỷ bài, sau khi rút bài xong sẽ phải đem bài trả về.
Cuối cùng... chính là Linh Tỷ.
Hắn thong thả ngồi xuống, nhìn những quân bài được bỏ qua khe cửa kia.
Chọn quân nào mới tốt đây?
Bất quá hắn lập tức cười tự giễu một tiếng, dù sao căn bản là không có quy luật, chọn quân nào có khác biệt sao?
Hắn dứt khoát nhắm con mắt lại, vươn tay cầm lấy một quân bài rút ra.
Sau đó, hắn thong thả mở mắt.
Nhưng ngay sau đó, hai mắt hắn đột nhiên mở lớn!
Quân bài này...
Đương nhiên không phải quỷ bài. Mà là một cây A c
huồn.
Thế nhưng... Vì cái gì?
Vì cái gì góc bên trái quân bài lại có một vết máu?
Vết máu kia còn chưa khô! Hắn đưa tay chạm vào bỏ lên mũi hít hà… Hắn xác định, đó là mùi máu tanh!
Hắn đột nhiên nhìn cánh cửa trước mặt!
Chỉ cách hắn một cánh cửa! Bên ngoài, đến tột cùng...
Là cái gì?
Đây cũng là tục lệ từ lâu tới nay của Cốt dạ tiết. Trong lúc Quỷ bài du hí tiến hành, mọi thứ phải hành động trong một vùng tăm tối. Mà sau đó, bất luận là người nào cũng phải ở trong nhà.
Bất luận một người nào có nguyện ý hay không cũng đều phải tham dự, không ai được ngoại lệ. Mà tất cả cư dân trên hòn đảo này đều không ai không phải là tín đồ của ánh trăng, cho nên cũng sẽ kiên quyết chấp hành tục lệ này.
Một tuần trước Cốt dạ tiết, nguyệt tượng xảy ra biến hóa. Nguyên bản pho tượng chỉ có bóng lưng sẽ dần lộ ra một phần gương mặt bên trái, sau đó con mắt trái sẽ chảy ra nước màu đen!
Nguyệt đến cùng là dạng thần gì, nguyên nhân vì sao lại bắt đầu… không ai có thể đưa ra câu trả lời. Nhưng tựa như là cái chết Sinh linh vậy, đều đến từ quá khứ rất xa xôi.
Mà ban đêm bảy ngày sau chính là cốt dạ tiết, đây tất nhiên là quy tắc. Tất cả mọi người đều bị cưỡng chế tham dự, bất luận già trẻ lớn bé, cho dù là bé sơ sinh đòi bú cũng phải tham gia, mà đây tuyệt đối là quy tắc phải tuân thủ. Đây là ý chí của ánh trăng, phàm là tín đồ, không một ai có thể vi phạm.
Sau đó, trong nhà Linh Tỷ.
Đèn trong nhà chớp tắt một cái rồi tắt hẳn, cũng ý nghĩa Cốt dạ tiết Quỷ bài du hí bắt đầu.
Bắt đầu rồi...
Một nhà Linh Tỷ ngồi vây trước bàn ăn, mà bên trong phòng, trước bàn thờ là tượng nguyệt thần cùng với một lư hương, bên trong có ba cây hương đang cháy.
Linh Tỷ thỉnh thoảng nhìn về phía bàn thờ, quan sát bóng lưng nguyệt tượng nói: Mỗi một năm, sau khi qua Cốt dạ tiết… con luôn có cảm giác không thoải mái.
Hư —— mẫu thân của Linh Tỷ vội vàng ra dấu yên lặng: Không thể nói những lời như vậy trước tượng nguyệt thần! Ngày lễ này là ý chỉ của thần ánh trăng, chúng ta phải tuân thủ quy tắc, thần ánh trăng sẽ phù hộ cho chúng ta! Huống chi, con là luyện khí sư, luyện khí sư không phải càng nên kính trọng thần ánh trăng sao?
Cái này con đương nhiên biết... Chỉ là... Nói đến đây, Linh Tỷ nhìn một chút rèm cửa sổ được kéo kín, lầm bầm nói: Trong buối tối Cốt dạ tiết, nếu như rút trúng đại quỷ bài sẽ phải ở bên ngoài một giờ… không phải nói, buổi tối bên ngoài Cốt dạ tiết rất nguy hiểm sao?
Cái này... Phải biết... phụ thân Linh Tỷ nghĩ ngợi, sau đó lắc đầu nói: Chắc hẳn sẽ không sao. Nhiều năm qua như vậy, cốt dạ tiết tổng cũng phải có người rút trúng đại quỷ bài a? Mặc dù người bình thường rút phải sẽ không nói cho ai biết, nhưng nhất định là có. Kết quả đều không thấy ai nói có nguy hiểm.
Cũng có thể là gặp nguy hiểm mà không nói ra đi?
Tóm lại... khả năng rút trúng quỷ bài vẫn là rất thấp.
Nói đến đây, trong phòng có chút trầm xuống.
Còn có… mỗi lần người đến bên ngoài đưa quỷ bài để mọi người rút, thực là người của công sở đảo đóng hay sao?
Đại đa số mọi người đều nhận định như vậy… bất quá, việc này không quan trọng….
Ba, mẹ... thời còn trẻ, hai người đã trải qua bao nhiêu Cốt dạ tiết?
Đương nhiên là mỗi năm một lần, hàng năm đều có Cốt dạ tiết a.
Linh Tỷ nghe đến đây cũng không suy nghĩ nhiều nữa. Cốt dạ tiết đã trôi qua nhiều năm như vậy, chưa từng nghe thấy có chuyện gì phát sinh, xem ra cũng chỉ là một ngày lễ tượng trưng mà thôi.
Đúng thế...
Chỉ là một ngày lễ tượng trưng mà thôi...
Con lên lầu trước, nếu ‘người’ đưa bài tới thì gọi con một tiếng.
Hắn lên lầu hai, đi vào phòng mình. Bởi trong phòng cũng một mảnh đen kịt, thật khiến người ta buồn bực, hắn chỉ đành một mình ngả lên giường.
Vì cái gì phải cắt điện? Nếu có thể gọi điện thoại sẽ có thể trò chuyện với Hứa Duẫn một chút a. Cốt dạ tiết... Thật sự là ngày lễ khiến người ta không vui.
Ngay lúc này đây, hắn đột nhiên ngồi bật dậy, nhìn song cửa sổ có hai rèm đóng kín, sau đó bước tới hé rèm ra một chút.
Trong ngày Cốt dạ tiết , không chỉ phải đợi ở trong nhà mà còn phải thả hết rèm xuống. Nghe nói để không nhìn thấy thứ không nên nhìn thấy.
Nhưng... Linh Tỷ vẫn kéo nhẹ tấm rèm cửa ra.
Bên ngoài... một màu đen kịt. Bầu trời, ngay cả một vì sao cũng không nhìn thấy. Tình huống này trước kia rất ít khi gặp, bởi Tử Thủy đảo này cho tới bây giờ, đều luôn có thể nhìn thấy rất rõ vạn sao trên trời.
Lúc này đây, tất cả mọi người trên Tử Thủy đảo đều ở trong nhà, chờ đợi ‘người’ thần bí đến gõ cửa, đưa bài cho bọn hắn rút.
Sau đó, ánh mắt hắn đột nhiên di động về phía tây.
Ở nơi đó... Hắn nhìn thấy một tòa núi lớn, mà tại đó có một ánh hào quang rất nhỏ yếu.
Ngọn núi kia chính là núi cấm trong truyền thuyết! Mà ánh sáng kia tự nhiên chính là tháp canh giám thị núi cấm!
Núi cấm… bên trên Tử Thủy đảo là một ngọn núi triệt để cấm chỉ tiến vào. Vì sao lại cấm chỉ? Cũng chính là ý chỉ của ánh trăng. Bên trên Tử Thủy đảo, những người nổi bật nhất trong số luyện khí sư có thể tiến hành câu thông với ý chí của ánh trăng. Một khi câu thông thành công sẽ được thừa nhận ý chí của ánh trăng. Mà không thể bước vào cấm núi, chính là một trong số ý chỉ đó. Đồng thời còn phải một mực giám thị núi cấm. Dải dất bên ngoài núi cấm, cứ cách ba cây số sẽ có một tháp canh tồn tại. Bên trong mỗi một tháp canh sẽ có những luyện khí sư tinh anh tọa trấn. Mà những luyện khí sư tinh anh kia đều được tượng thần Ánh trăng khai thác ra những năng lực riêng. Trên Tử Thủy đảo, số lượng pho tượng ánh trăng không tới một trăm cái, mỗi cái đều cực kỳ trân quý! Thân là luyện khí sư, nếu được ánh trăng khai sáng năng lực, sẽ được miễn trừ tất cả thuế má, nửa đời sau căn bản không lo ăn uống.
Ánh mắt hắn tập trung ở trên núi cấm.
Ta phải cùng Hứa Duẫn tọa trấn núi cấm, sau đó được 'Ánh trăng' khai mở năng lực!
Sau khi thu hồi ánh mắt, hắn lại nhìn một chút bóng tối bên ngoài. Nhưng bên ngoài một bóng người cũng không có, thực là quá quạnh quẽ. Cảm thấy nhàm chán, hắn liền kéo rèm cửa lại.
Ngay lúc này, hắn bỗng nghe tiếng phụ thân ở dưới nhà hô lên.
Nhanh... Linh Tỷ, nhanh xuống!
A... Vâng!
Linh Tỷ lập tức chạy ra cửa, hướng tới cầu thang. Nhưng lúc này hắn bỗng nhiên cảm giác có một tia không thích hợp…
Chờ chút...
Thật kỳ quái!
Phải biết, vừa rồi hắn vén rèm cửa, nhìn ra bên ngoài chính là phía trước cửa a! Nếu như người công sở đảo tới đây gõ cửa rút bài, vì cái gì hắn lại không nhìn thấy?
Chẳng lẽ đối phương đi men theo vách tường mà tới hay sao? Trò đùa gì vậy?
Linh Tỷ chạy nhanh xuống phòng khách tối tăm, sau đó cùng cha mẹ tụ tập trước cửa lớn. Từ bên ngoài cửa, truyền tới tiếng gõ cửa có quy luật.
Chúng tôi đang ở trước cửa! cha của Linh Tỷ hô to: Đưa bài cho chúng tôi đi!
Tiếp theo...
Ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung vào khe cửa!
Chỉ thấy... Mấy chục cây bài với mặt sau hướng lên được đưa vào qua khe cửa!
Đương nhiên, khi rút bài, tuyệt đối không được lật nhìn quân bài rồi mới rút, đó chính là phá hoại quy tắc! Mà hậu quả của việc phá hoại quy tắc, tự nhiên không cần nhiều lời!
Cha của Linh Tỷ ngồi xuống đầu tiên, nói: Để cha chọn trước.
Ừm... cha của Linh Tỷ mặc dù không nói gì, nhưng nếu lựa chọn, hắn tự nhiên không hy vọng rút trúng quỷ bài. Trong truyền thuyết cốt dạ tiết, rút trúng quỷ bài không phải là chuyện đại cát gì.
Tấm này đi.
Một lúc lâu sau, rốt cuộc hắn chọn ra một quân bài.
Sau khi rút lá bài ra, hắn thong thả đem nó lật lại.
Kết quả là... 8 cơ.
Còn may... Hắn thở dài một hơi, sau đó đến lượt thê tử tới rút bài, kết quả rút được 2 nhép.
Chỉ cần không rút trúng quỷ bài, sau khi rút bài xong sẽ phải đem bài trả về.
Cuối cùng... chính là Linh Tỷ.
Hắn thong thả ngồi xuống, nhìn những quân bài được bỏ qua khe cửa kia.
Chọn quân nào mới tốt đây?
Bất quá hắn lập tức cười tự giễu một tiếng, dù sao căn bản là không có quy luật, chọn quân nào có khác biệt sao?
Hắn dứt khoát nhắm con mắt lại, vươn tay cầm lấy một quân bài rút ra.
Sau đó, hắn thong thả mở mắt.
Nhưng ngay sau đó, hai mắt hắn đột nhiên mở lớn!
Quân bài này...
Đương nhiên không phải quỷ bài. Mà là một cây A c
huồn.
Thế nhưng... Vì cái gì?
Vì cái gì góc bên trái quân bài lại có một vết máu?
Vết máu kia còn chưa khô! Hắn đưa tay chạm vào bỏ lên mũi hít hà… Hắn xác định, đó là mùi máu tanh!
Hắn đột nhiên nhìn cánh cửa trước mặt!
Chỉ cách hắn một cánh cửa! Bên ngoài, đến tột cùng...
Là cái gì?
/1014
|